wén dào qí qū dào zéi jiān, wèi qīn fú shì rù shēn shān. zhú lín bà qì shí gōng zhuàn, xuān cǎo wàng yōu bù jiě yán.
聞道崎嶇盜賊間,為親扶侍入深山。竹林罷泣時供饌,萱草忘憂不解顏。
luàn shì jǐ rén néng sè yǎng, gù yuán hé rì suì shēng huán. wǒ jiā yì yǒu gāo táng zài, yīn xìn liáo liáo dào xiǎn jiān.
亂世幾人能色養,故園何日遂生還。我家亦有高堂在,音信寥寥道險艱。