jǐn wà shēng chén tuō hóng yù, qióng chán yè bào jīn é kū
錦襪生塵脫紅玉,瓊蟾夜抱金娥哭。
fú róng lù shòu hán huā diàn, zhī què lóu kōng lěng yín zhú
芙蓉露瘦寒花鈿,鳷鵲樓空冷銀燭。
qīng luán xiǎo fèng héng zǐ xiāo, cǎi yún mì yàng qīng xiá xiāo
輕鸞小鳳橫紫簫,彩雲密漾青霞綃。
guì xīn qìn rù suǒ zǐ gǔ, ruǐ gōng bèi quē tiān dū yáo
桂心沁入鎖子骨,蕊宮貝闕天都遙。
yù chuáng mèng duàn xīn yù sǐ, dú bào qiū qīn yàn xiāng suǐ
玉床夢斷心欲死,獨抱秋衾嚥香髓。
fāng tóng bái yǔ qīng jiǎn shū, jià yuè qí fēng dù yáo shuǐ
方瞳白羽青簡書,駕月騎風渡瑤水。
qióng lóu bì hù cuì wù xiāng, zǐ lán jié pèi hóng wēi náng
瓊樓碧戶翠霧香,紫蘭結佩紅薇囊。
yún chē xiān zǐ bù kě shí, fāng qīng jì xiè zhēn huāng táng
雲車仙子不可識,芳卿寄謝真荒唐。
zhè jiāng bù yǐn tí hán lèi, bù wù qí rén shǎo wēng guǐ
蔗漿不飲啼寒淚,不悟齊人少翁詭。
ān dé tiān shàng péng lái gōng, què zhe rén jiān mǎ wéi guǐ
安得天上蓬萊宮,卻着人間馬嵬鬼。