lǎo zi xiōng tūn jǐ yún mèng, shèng shuǐ cán shān cáng miào yòng. jiǔ hān shí bǎ mò rú tóu, shōu shí qián kūn zuò qīng gòng.
老子胸吞几云梦,剩水残山藏妙用。酒酣时把墨濡头,收拾乾坤作清供。
fěn dài bù xiě ér nǚ yán, tū tù sǎo jǐn jiāng nán shān. gū fēng bá dì qǐ qiān chǐ, lǐn lǐn xiù sè chēng xū hán.
粉黛不写儿女颜,秃兔扫尽江南山。孤峰拔地起千尺,凛凛秀色撑虚寒。
fēi quán yī dào yuè líng kū, gǔ shù qiān zhū wǔ yān gǔ. xiǎo qiáo liú shuǐ gé hóng chén, zhōng yǒu yōu rén wò máo wū.
飞泉一道跃灵窟,古树千株舞烟骨。小桥流水隔红尘,中有幽人卧茅屋。
zhòng qí bǎi jué niǎo kě míng, bǐ lì dào chù jù tiān chéng. wáng wéi jiǔ sǐ huàn mò qǐ, cǐ huà yī chū yí gēng shēng.
众奇百谲鸟可名,笔力到处俱天成。王维久死唤莫起,此画一出疑更生。
shì rén yǐn shí xiān zhī wèi, dàn lǐ gōng fū shǔ sān mèi. tú mén dà jiáo kōng chuí xián, kǒu bù néng yán xīn zì zuì.
世人饮食鲜知味,淡里工夫属三昧。屠门大嚼空垂涎,口不能言心自醉。
jiǎn lǘ tuó wǒ chūn mù shí, guān shān yǎng miàn ó xīn shī. chuí yáng xiū zhú jiā gǔ dào, hū yǒu táo xìng héng xiān zhī.
蹇驴驮我春暮时,观山仰面哦新诗。垂杨修竹夹古道,忽有桃杏横纤枝。
yù yí fēng ruǎn yáo qīng mèi, liǎng guò píng shān dī yān cuì. shù jiā lí luò jìn héng táng, niú bèi xī yáng míng yuǎn jì.
浴沂风软摇轻袂,两过屏山滴烟翠。数家篱落近横塘,牛背夕阳明远霁。
yōu rán duì jǐng xīn wú qióng, míng sōu zhí yù shōu qí gōng. tān ài yǎn qián xián shì jiè, bù zhī shēn luò huà tú zhōng.
悠然对景心无穷,冥搜直欲收奇功。贪爱眼前閒世界,不知身落画图中。