jí xīn shì fú wú xīn dào, bù jué quán shēn rù huāng cǎo
即心是佛無心道,不覺全身入荒草。
yǔ zhuō jīn rén xiào gǔ rén, gǔ rén què xiào jīn rén qiǎo
語拙今人笑古人,古人卻笑今人巧。
hòu shēng wǎn zhǎng jì cōng míng, qiě yào dī tóu xué lǎo chéng
後生晚長忌聰明,且要低頭學老成。
què yì nán quán hǎo yán yǔ, zhǔ qú chī dùn guò píng shēng
卻憶南泉好言語,囑渠痴鈍過平生。