rén shēng piāo hū bǎi nián jiān, cǐ bié wén gē sī miǎo màn. wǒ gù yī shēn rú zài kè, jūn dāng wàn lǐ dú zhī guān.
人生飄忽百年間,此別聞歌思渺漫。我顧一身如在客,君當萬里獨之官。
xíng qī bù jì bā shān yuǎn, guī mèng hé fáng shǔ dào nán. zòng yǒu yuán tí cháo huàn kuàng, gèng wú qīng lèi dī lán gàn.
行期不計巴山遠,歸夢何妨蜀道難。縱有猿啼嘲宦況,更無清淚滴欄干。