jiāng nán jiǔ yuè qiū fēng liáng, qiū jú cǎi cǎi jīn yī huáng. jìn shí dān qiū chū xīn yì, què sǎ dàn mò chuán qiū xiāng.
江南九月秋風涼,秋菊采採金衣黃。近時丹丘出新意,卻灑淡墨傳秋香。
qīng chéng xué shì céng tí zǎo, sàn luò rén jiān gòng chuán bǎo. juǎn shū zào huà rù háo duān, huí shǒu dōng lí zì kū gǎo.
青城學士曾題藻,散落人間共傳寶。卷舒造化入毫端,回首東籬自枯槁。
dōng yáng fù jūn xīn hào qí, hé chǔ dé cǐ qiū shuāng zhī. hú xiāng nà zǐ yuǎn xiāng kuàng, bǐ shì jiǒng yǔ dān qiū qí.
東陽傅君心好奇,何處得此秋霜枝。湖湘衲子遠相貺,筆勢迥與丹丘齊。
xiāng yīng xì cù xuán yù xiè, lǎo gàn ǎo duàn wū jīn zhé. bù suí fěn dài xué shí zhuāng, zì yǔ yōu rén tóng zhì jié.
香英細蹙玄玉屑,老乾拗斷烏金折。不隨粉黛學時妝,自與幽人同志節。
yuān míng yǐ shì qū zǐ chén, wǎn xiāng zòng yǒu shéi zhī xīn. gǎn jūn huà tú sān tàn xī, wèi jūn cháng gē chǔ tiān bì.
淵明已逝屈子沉,晚香縱有誰知心。感君畫圖三嘆息,為君長歌楚天碧。