shuǐ jīng lián chuí gōng zhòu zhǎng, xīng sè píng fēng wéi xiù chuáng. měi rén chūn shuì kǔ bù zú, mèng suí fēi yàn yóu zhāo yáng.
水晶簾垂宮晝長,猩色屏風圍繡床。美人春睡苦不足,夢隨飛燕遊昭陽。
jué lái fěn hàn shī xiāng liǎn, yī xiàn róu hóng zhěn hén qiǎn. sān shí liù gōng zài yǎn qián, wǔ sè xiāng yún suí zhǐ zhuǎn.
覺來粉汗濕香臉,一線柔紅枕痕淺。三十六宮在眼前,五色香雲隨指轉。
yá chuáng duān zuò yáng tài zhēn, yún guān xiá pèi jiàng sè qún. shuāng chéng xiǎo yù gè gōng yàng, xiù yī wū mào gāo jiāng jūn.
牙床端坐楊太真,雲冠霞佩絳色裙。雙成小玉各宮樣,繡衣烏帽高將軍。
diāo lóng qī bǎo guà gāo shù, yù àn jīn pán kàn yīng wǔ.
雕籠七寶掛高樹,玉案金盤看鸚鵡。
kě lián yīng wǔ jiě rén yán, bù shuō yú yáng dòng pí gǔ. nǎi zhī qín yǔ néng xì rén, bù zhī rén yǔ néng shā shēn.
可憐鸚鵡解人言,不說漁陽動鼙鼓。乃知禽語能戲人,不知人語能殺身。
wáng jiā bài guó wū tiān dì, tiān shēng yóu wù tiān yì chēn. yī zhāo yàn zhì huà chén tǔ, kě hèn kě lián qiān wàn gǔ.
亡家敗國污天地,天生尤物天亦嗔。一朝艷質化塵土,可恨可憐千萬古。
xiāng hún bù zhú mǎ chén fēi, yóu tuō shēn guī xiù fáng nǚ. xiǎng dāng pán bó yù xiù shí, tíng zhēn xiǎng xiàng xīn rú sī.
香魂不逐馬塵飛,猶托深閨繡房女。想當盤礴欲繡時,停針想像心如絲。
xiù chéng tè zì bǐ róng mào, fú zhěn zì xǐ hái zì bēi. láng jūn yǒu cǐ cóng hé dé, guài dǐ méi huā xīn tiě shí.
繡成特自比容貌,伏枕自喜還自悲。郎君有此從何得,怪底梅花心鐵石。
ǒu rán chí zèng bǎi zhuō rén, méi kuàng yǎn jīng shēng chǒu sè. shào nián yuè cǐ nǎo duàn cháng, jǐn píng xiù rù lán shè xiāng.
偶然持贈百拙人,眉眶眼精生丑色。少年閱此惱斷腸,錦屏繡褥蘭麝香。
yè shēn jiǔ xǐng huàn yín zhú, shí jiàn yáng fēi zài ěr bàng. jūn bù wén zhāng lì huá duò gōng jǐng, tóng què zhāng tái yān jìn lěng.
夜深酒醒換銀燭,時見楊妃在耳傍。君不聞張麗華墮宮井,銅雀章台煙燼冷。
fán huá yī mèng rén bù zhī, wàn shì hán dān lǚ gōng zhěn.
繁華一夢人不知,萬事邯鄲呂公枕。