wú xīng yī shì qì mào chún, rú guān luò tuò gān zhǎng pín. yī jiā zhū shū zǒng guàn chuān, yǒu bìng yǒu yào jí yú rén.
吳興一士氣貌醇,儒冠落魄甘長貧。醫家諸書總貫穿,有病有藥即與人。
shān zhōng jiù wū bù kěn chū, kǔ yàn chéng shì duō xiāo chén. dé qián gū jiǔ yǐn jí zuì, zhǐ diǎn fù guì rú fú yún.
山中僦屋不肯出,苦厭城市多囂塵。得錢沽酒飲即醉,指點富貴如浮雲。
shí lái xī hú zhù jǐ rì, suǒ sù suí yè cān suí chén. guò mén yǔ wǒ tán dǐ zhǎng, bǎi wú yī wěi jiē tiān zhēn.
時來西湖住幾日,所宿隨夜餐隨晨。過門與我談抵掌,百無一偽皆天真。
jí è rú chóu měi fèn jī, zhèng zuò shí mìng zāo qí tún. rén shēng chú pín pín zé yǐ, wǔ guǐ dào cǐ ān néng shén.
疾惡如讎每憤激,正坐時命遭其屯。人生除貧貧則已,五鬼到此安能神。
tiān yǐ qīng míng bǔ hán è, xī zhī yǐn zhě rén jiē wén. shèng xián fǎ zé wú qǐ gǎn, xiāng lǐ xiǎo ér ān zú yún.
天以清名補寒餓,昔之隱者人皆聞。聖賢法則吾豈敢,鄉里小兒安足雲。
kuàng jūn néng yī dāng jì shì, wèi tàn xíng lù cháng cūn cūn. shēn méi yī xiào suǒ wǒ bié, běi fēng chuī xuě lái bīn fēn.
況君能醫當濟世,未嘆行路常踆踆。伸眉一笑索我別,北風吹雪來繽紛。
xī pàn wú qián fù guī qù, chuí tuó bù guǎn qī zǐ chēn. qīng shān bái shí dà zì zài, qiě fù guà zi tóu shàng jīn.
溪畔無錢附歸去,垂橐不管妻子嗔。青山白石大自在,且復掛子頭上巾。
jiāng hú duō lú shí zhě shǎo, suì wǎn yuǎn yóu xū dài chūn. jūn bú jiàn shě zhōng zhī cháng yǎn zì ròu, qǐ jiě shàn shì zhǎng sāng jūn.
江湖多蘆識者少,歲晚遠遊須待春。君不見舍中之長眼眥肉,豈解善事長桑君。