mǎn pán zhuó qì lìng rén kǔ, yī jú qīng kū yě kǔ rén, bàn zhuó bàn qīng yóu shì kě, duō chéng duō bài dù chén hūn.
满盘浊气令人苦,一局清枯也苦人,半浊半清犹是可,多成多败度晨昏。
yuán zhù zhù zhōng yào xún tā qīng qì bù chū, xíng yùn yòu bù néng qù qí zhuó qì, bì shì pín jiàn. ruò qīng, yòu yào yǒu jīng shén wèi miào, rú kū ruò wú qì, xíng yùn yòu bù yù fā shēng zhī dì, yì qīng kǔ zhī rén. zhuó qì yòu nán qù, qīng qì yòu bù zhēn, xíng yùn yòu bù yù qīng qì, yòu bù tuō zhuó qì zhě, suī rán chéng bài bù yī, yì le cǐ shēng píng yǐ.
【原注】柱中要寻他清气不出,行运又不能去其浊气,必是贫贱。若清,又要有精神为妙,如枯弱无气,行运又不遇发生之地,亦清苦之人。浊气又难去,清气又不真,行运又不遇清气,又不脱浊气者,虽然成败不一,亦了此生平矣。
rèn shì yuē:
【任氏曰】:
zhuó zhě sì zhù hùn zá zhī wèi yě. huò zhèng shén shī shì, xié qì chéng quán, cǐ qì zhī zhuó yě huò tí gāng pò sǔn lìng qiú bié yòng, cǐ gé zhī zhuó yě huò guān shuāi xǐ yìn, cái xīng huài yìn, cǐ cái zhī zhuó yě huò guān shuāi xǐ cái, bǐ jié zhēng cái, cǐ bǐ jié zhī zhuó yě huò cái wàng xǐ jié, guān xīng zhì jié, cǐ guān zhī zhuó yě huò cái qīng xǐ shí shāng, yìn shòu dāng quán, cǐ yìn zhī zhuó yě huò shēn qiáng shā qiǎn, shí shāng dé shì, cǐ shí shāng zhī zhuó yě. fēn qí suǒ yòng, duàn qí míng lì zhī dé shī liù qīn zhī yí jì, wú bù yàn yě. rán zhuó yǔ qīng kū èr zì zhuó zhī, níng shǐ qīng zhōng zhuó, bù kě qīng zhōng kū. fū zhuó zhě, suī chéng bài bù yī, duō yǒu xiǎn zǔ, tǎng yù xíng yùn dé suǒ, sǎo chú zhuó qì, yì yǒu qǐ fā zhī jī rú xíng yùn yòu wú ān dùn zhī dì, nǎi kùn kǔ yǐ. qīng kū zhě, bù tè rì zhǔ wú gēn zhī wèi yě, jí rì zhǔ yǒu qì, ér yòng shén wú qì zhě, yì shì yě. kū yòu fēi ruò bǐ yě, kū zhě, wú gēn ér xiǔ yě, jí yù zī zhù zhī xiāng, gēn zài miáo xiān zhī yì yě. fán mìng zhī rì zhǔ kū zhě, fēi pín jí yāo yòng shén kū zhě, fēi pín jí gū. suǒ yǐ qīng yǒu jīng shén zhōng bì fā, piān kū wú qì duàn gū pín, mǎn pán zhuó qì xū kàn yùn, yì zhuó fú qīng yě kě hēng. shì zhī yàn yě.
浊者四柱混杂之谓也。或正神失势,邪气乘权,此气之浊也;或提纲破损;另求别用,此格之浊也;或官衰喜印,财星坏印,此财之浊也;或官衰喜财,比劫争财,此比劫之浊也;或财旺喜劫,官星制劫,此官之浊也;或财轻喜食伤,印绶当权,此印之浊也;或身强杀浅,食伤得势,此食伤之浊也。分其所用,断其名利之得失、六亲之宜忌,无不验也。然浊与清枯二字酌之,宁使清中浊,不可清中枯。夫浊者,虽成败不一,多有险阻,倘遇行运得所,扫除浊气,亦有起发之机;如行运又无安顿之地,乃困苦矣。清枯者,不特日主无根之谓也,即日主有气,而用神无气者,亦是也。枯又非弱比也,枯者,无根而朽也,即遇滋助之乡,根在苗先之意也。凡命之日主枯者,非贫即夭;用神枯者,非贫即孤。所以清有精神终必发,偏枯无气断孤贫,满盘浊气须看运,抑浊扶清也可亨。试之验也。
yǐ hài gēng chén wù xū dīng sì
乙亥 庚辰 戊戌 丁巳
jǐ mǎo wù yín dīng chǒu bǐng zǐ yǐ hài jiǎ xū
己卯 戊寅 丁丑 丙子 乙亥 甲戌
wù xū rì yuán, shēng yú chén yuè sì shí, mù tuì qì, tǔ chéng quán, yìn shòu chóng féng. yòng guān zé bèi gēng jīn hé huài, yòng shí zé guān yòu bù cóng huà, ér huǒ yòu kè jīn, wú nài hé ér yòng cái, yòu yǒu sì shí yáo chōng, yòu bù dàng lìng ruò yāo gēng jīn shēng zhù, tān hé wàng shēng, qiě yáo gé wú qíng, suǒ yǐ qǐ dào bù yī, xìng ér cái guān shàng yǒu yú qì, zhì yǐ hài yùn, bǔ qǐ cái guān, suì chéng xiǎo kāng.
戊戌日元,生于辰月巳时,木退气,土乘权,印绶重逢。用官则被庚金合坏,用食则官又不从化,而火又克金,无奈何而用财,又有巳时遥冲,又不当令;若邀庚金生助,贪合忘生,且遥隔无情,所以起倒不一,幸而财官尚有余气,至乙亥运,补起财官,遂成小康。
guǐ hài jǐ wèi bǐng wǔ jǐ chǒu
癸亥 己未 丙午 己丑
wù chén dīng sì bǐng chén yǐ mǎo jiǎ yín guǐ chǒu
戊辰 丁巳 丙辰 乙卯 甲寅 癸丑
huǒ cháng xià lìng, yuán shǔ wàng lùn, rán shí zài jì xià, huǒ qì shāo tuì, jiān zhī chóng dié shāng guān xiè qì, chǒu nǎi shī tǔ, néng huì bǐng huǒ zhī guāng, yǐ wàng biàn ruò. zhuó qì dāng quán , qīng qì shī shì, jiān zhī xiān xíng sān shí nián huǒ tǔ yùn, bàn shēng qǐ dào duō duān. zhì yǐ mǎo jiǎ yín, mù shū hòu tǔ, sǎo chú zhuó qì, shēng fú rì yuán, wèi hù guān xīng, zuǒ tú yòu shǐ, cái mào yè chéng.
火长夏令,原属旺论,然时在季夏,火气稍退,兼之重叠伤官泄气,丑乃湿土,能晦丙火之光,以旺变弱。浊气当权 ,清气失势,兼之先行三十年火土运,半生起倒多端。至乙卯甲寅,木蔬厚土,扫除浊气,生扶日元,卫护官星,左图右史,财茂业成。
dīng mǎo dīng wèi gēng wǔ jǐ mǎo
丁卯 丁未 庚午 己卯
bǐng wǔ yǐ sì jiǎ chén guǐ mǎo rén yín xīn chǒu
丙午 乙巳 甲辰 癸卯 壬寅 辛丑
cǐ zào dà lüè guān zhī, cái shēng guān, guān shēng yìn, yìn shēng shēn, sì hū qīng měi, wú rú wǔ wèi nán fāng, huǒ liè tǔ jiāo, néng cuì jīn, bù néng shēng jīn qiě mù cóng huǒ shì, yòu huài yìn shòu, wú shēng huà zhī qíng, fēi qīng kū ér hé? gèng xián yùn zǒu dōng fāng, yī shēng wèi suì, suǒ wèi" míng yuè qīng fēng shuí yǔ gòng, gāo shān liú shuǐ shǎo zhī yīn" yě.
此造大略观之,财生官,官生印,印生身,似乎清美,无如午未南方,火烈土焦,能脆金,不能生金;且木从火势,又坏印绶,无生化之情,非清枯而何?更嫌运走东方,一生未遂,所谓“明月清风谁与共,高山流水少知音”也。