jìn wǔ dì kū yáng hù, dōng yuè tì sì jiāo xià, níng xū wèi bīng.
晋武帝哭羊祜,冬月涕泗交下,凝须为冰。
dōng fāng shuò nèi zhuàn yún: qín bìng liù guó, tài bái xīng qiè zhī nǚ shì ér liáng yù qīng wèi chéng zhuāng, táo rù wèi chéng shǎo xiān dòng, sì shí liù rì bù chū. tiān dì nù, mìng wǔ yuè sōu bǔ yān. tài bái guī wèi. wèi chéng zhuāng táo yān. liáng yù qīng yǒu zi míng xiū, yù qīng zhé yú běi dǒu xià, cháng chōng qí zi nǎi pèi yú hé bó, cān chéng xíng yǔ. zi xiū měi zhì shǎo xiān dòng, chǐ qí mǔ yín bēn zhī suǒ, zhé huí yù, gù cǐ dì cháng shǎo yǔ yān.
《东方朔内传》云:秦并六国,太白星窃织女侍儿梁玉清、卫承庄,逃入卫城少仙洞,四十六日不出。天帝怒,命五岳搜捕焉。太白归位。卫承庄逃焉。梁玉清有子名休,玉清谪于北斗下,常舂;其子乃配于河伯,骖乘行雨。子休每至少仙洞,耻其母淫奔之所,辄回驭,故此地常少雨焉。
huái nán yǒu jū kè lú yīng zhě, qì zhì wén xué, jù wèi jùn zhōng jué. rén xī yǐ lú sān láng hū zhī. dàn shén qí jiǎn, ruò zài qún jù zhōng, zhǔ rén bì yǒu hèng huò, huò xiǎo ér duò jǐng, yòu nǚ rù huǒ, jì jiǔ yǒu yàn. rén jiē juān zhī. shí yuán bó hé wèi jùn shǒu, shǐ zhì, ài qí cái qì, tè kāi zhōng táng shè yàn, zhòng kè xián jí. shí bì, bó hé xì wèn zuǒ yòu yuē: xiǎo ér duò jǐng hū! yuē: fǒu. xiǎo nǚ rù huǒ hū! yuē: fǒu. bó hé wèi zuò kè yuē: zhòng jūn bù shèng gù yě. qǐng zhī hé yǐn, qún kè xiāng mù, zhuì zhuì rán. shì rì, jūn lì wéi zhái, qín bó hé qì shì. shí jié dù shǐ chén shǎo yóu shén yì zhī, fù jiàn qí cái mào, wèi yuē: cǐ rén yī jǔ, fēi mó tiān bù jìn qí cái. jí hòu yǔ jīn bó chǒng jiàn zhī. xíng zhì tóng guān, xī wàng yān chén, yǒu dōng chí zhě yuē: zhū cǐ zuò luàn, shàng xìng fèng tiān xiàn yǐ.
淮南有居客卢婴者,气质文学,俱为郡中绝。人悉以卢三郎呼之。但甚奇蹇,若在群聚中,主人必有横祸,或小儿堕井,幼女入火,既久有验。人皆捐之。时元伯和为郡守,始至,爱其材气,特开中堂设宴,众客咸集。食毕,伯和戏问左右曰:小儿堕井乎!曰:否。小女入火乎!曰:否。伯和谓坐客曰:众君不胜故也。顷之合饮,群客相目,惴惴然。是日,军吏围宅,擒伯和弃市。时节度使陈少游甚异之,复见其才貌,谓曰:此人一举,非摩天不尽其才。即厚与金帛宠荐之。行至潼关,西望烟尘,有东驰者曰:朱泚作乱,上幸奉天县矣。
yáng zhōu xī líng tǎ, zhōng guó zhī yóu jùn zhì zhě. táng wǔ zōng mò, chāi sì zhī qián yī nián, yǒu huái nán cí kè liú yǐn zhī báo yóu míng zhōu, mèng zhōng rú fàn hǎi, jiàn tǎ dōng dù hǎi, shí jiàn mén sēng huái xìn jū tǎ sān céng, píng lán yǔ yǐn zhī yán, yuē: zàn sòng tǎ guò dōng hǎi, xún rì ér hái. shù rì, yǐn zhī guī yáng zhōu, jí fǎng huái xìn. xìn yuē: jì hǎi shàng xiàng jiàn shí fǒu? yǐn zhī liǎo rán shěng jì. shù xī hòu, tiān huǒ fén tǎ jù jǐn, bái yǔ rú xiè. páng yǒu cǎo táng, yī wú suǒ sǔn.
扬州西灵塔,中国之尤峻峙者。唐武宗末,拆寺之前一年,有淮南词客刘隐之薄游明州,梦中如泛海,见塔东渡海,时见门僧怀信居塔三层,凭阑与隐之言,曰:暂送塔过东海,旬日而还。数日,隐之归扬州,即访怀信。信曰:记海上相见时否?隐之了然省记。数夕后,天火焚塔俱尽,白雨如泻。旁有草堂,一无所损。
chén bà xiān wèi guì shí, yǒu zhí gé lì shǐ pǔ, mèng yǒu rén zhū yī zhí yù jiǎn, zì tiān ér jiàng. jiǎn shàng jīn zì shū yuē: chén shì wǔ shì, sān shí sì nián. jí hòu zhǔ jiàng suí, shǐ pǔ shàng zài.
陈霸先未贵时,有直阁吏史溥,梦有人朱衣执玉简,自天而降。简上金字书曰:陈氏五世,三十四年。及后主降隋,史溥尚在。
lǐ yuán, luò chéng běi huì lín sì zhù. yǐ qí fù chéng wèi lù shān suǒ hài, shì bù lǚ rén shì, bù hūn, bù yì tóng pú. mù chūn zhī jì, yīn shù dú chǔ, yǒu yī shào nián, xié dàn ér zhì, yuán ài qí fēng xiù, yǔ zhī xún xiá, wèn qí shì xíng, dàn yuē wǔ shí sān. qí yī ā, bù shèn xiǎn yáng. xùn qí suǒ jū, huò dōng huò xī huò nán huò běi bù dìng. yuán shū fù wèi fú jiàn guān chá shǐ, yuán xiū jìn lǐ wǔ shēng yì yún yǒu shì dōng qù. tóng zhōu gòng zài, xíng jí sòng zhī gǔ shú qiáo, xié shǒu dēng àn, wǔ yuē: yǔ zi jué yǐ. yuán jīng xùn zhī, jí yuē: mǒu fēi shì rén yě. wèi guó zhǎng yīn bīng bǎi yǒu yú nián, níng jié cǐ xíng. jīn xī, tuō zhì yú zhāng shì wèi nán zǐ, shí wǔ dé míng jīng, hòu zhōng yì lìng. yòu yún: zi zhī lù yì báo, nián dēng bā shí, cháo tíng dāng yǐ jiàn yì dài fū zhēng. hòu èr nián, dāng zú yǐ. wǒ hòu qī nián, fù yǔ jūn xiāng jiàn. yán qì, dǐ cūn hù, zhí shǒu fēn mèi. jì ér zhāng shì jǔ jiā jīng xǐ, xīn fù dàn yī nán. yuán lèi zài fàng jī mǐn nán, jí hái, shěng qián shì, fù yì cūn hù. jiàn yī tóng ér xíng mào lèi wǔ zhě, nǎi hū yuē: wǔ shí sān xiāng shí yé! dá yuē: lǐ qī jiàn hū! qí hòu xiàn zōng dú guó shǐ, gǎn tàn lǐ chéng lú yì zhī shì, yǒu jiàn yuán míng, suì yǐ jiàn yì dài fū zhēng. bù qǐ. míng nián, yuán zú yú huì lín sì. zhāng zhōng yú xuān zhōu guǎng dé xiàn lìng.
李源,洛城北惠林寺住。以其父憕为禄山所害,誓不履人事,不婚,不役僮仆。暮春之际,荫树独处,有一少年,挟弹而至,源爱其风秀,与之驯狎,问其氏行,但曰武十三。其依阿,不甚显扬。讯其所居,或东、或西、或南、或北不定。源叔父为福建观察使,源修觐礼;武生亦云有事东去。同舟共载,行及宋之谷熟桥,携手登岸,武曰:与子诀矣。源惊讯之,即曰:某非世人也。为国掌阴兵百有余年,凝结此形。今夕,托质于张氏为男子,十五得明经,后终邑令。又云:子之禄亦薄,年登八十,朝廷当以谏议大夫征。后二年,当卒矣。我后七年,复与君相见。言讫,抵村户,执手分袂。既而张氏举家惊喜,新妇诞一男。源累载放迹闽南,及还,省前事,复诣村户。见一童儿形貌类武者,乃呼曰:武十三相识耶!答曰:李七健乎!其后宪宗读国史,感叹李憕、卢奕之事,有荐源名,遂以谏议大夫征。不起。明年,源卒于惠林寺。张终于宣州广德县令。
bǎo lì èr nián, cuī cóng zhèn huái nán. wǔ yuè sān rì, guā bù zhèn shēn zhè yòu shì jìng dù chuán shí sōu, qí sān chuán píng méi yú jīn shān xià, yī bǎi wǔ shí rén jù nì sǐ. cóng jiàn shēn zhǐ tàn fèn. shí jūn sī mǎ huáng fǔ shǔ rù qǐ shì, yǔ cóng tóng yì zhī. zuò yǒu sòng shēng guī rú zhě yǔ yuē: bǐ zhī huò bù jí guài yě, cǐ yì yǒu zhī, rén shù xiāng lèi, dàn qí sǐ bù tóng ěr. jiā rì, yǒu dà yàn, chén yú guǎng chǎng, bǎi xì jù chéng. é bào fēng yǔ, tíng qián xì zhě bìng mǎ shù bǎi pǐ, xì zài wǔ xià, xùn léi yī zhèn, mǎ jiē jīng bēn, dà wǔ shù shí jiān píng tā. fán jū qí xià zhě jù yā sǐ. gōng lìng jiào qí shù, yǔ zhè yòu wú yī rén chà yān.
宝历二年,崔从镇淮南。五月三日,瓜步镇申浙右试竞渡船十艘,其三船平没于金山下,一百五十人俱溺死。从见申纸叹愤。时军司马皇甫曙入启事,与从同异之。座有宋生归儒者语曰:彼之祸不及怪也,此亦有之,人数相类,但其死不同耳。浃日,有大宴,陈于广场,百戏俱呈。俄暴风雨,庭前戏者并马数百匹,系在庑下,迅雷一震,马皆惊奔,大庑数十间平塌。凡居其下者俱压死。公令较其数,与浙右无一人差焉。
guǎn níng sǐ liáo dōng sān shí qī nián, guī jiù ér zǔ hǎi fēng, tóng háng shù shí chuán jù méi. wéi níng chuán wàng jiàn huǒ guāng, tóu zhī, dé dǎo yǔ. jí shàng àn, wú huǒ yì wú rén. xuán yàn xiān shēng yǐ wéi jī shàn zhī gǎn.
管宁死辽东三十七年,归柩而阻海风,同行数十船俱没。惟宁船望见火光,投之,得岛屿。及上岸,无火亦无人。玄晏先生以为积善之感。
sòng zé jiā nú zhí nǔ xián duàn, wù shā qí zi. zé bù zhī zuì.
宋则家奴执弩弦断,误杀其子。则不之罪。
chén zǐ áng, shǔ shè hóng rén. shí nián jū jīng shī, bù wéi rén zhī. shí dōng shì yǒu mài hú qín zhě, qí jià bǎi wàn, rì yǒu háo guì chuán shì, wú biàn zhě. zi áng tū chū yú zhòng, wèi zuǒ yòu: kě niǎn qiān mín shì zhī. zhòng xián jīng, wèn yuē: hé yòng zhī dá yuē: yú shàn cǐ lè. huò yǒu hào shì zhě yuē: kě dé yī wén hū! dá yuē: yú jū xuān yáng lǐ. zhǐ qí dì chù. bìng jù yǒu jiǔ, míng rì zhuān hòu. bù wéi zhòng jūn zǐ róng gù, qiě gè yí yāo zhào wén míng zhě qí fù, nǎi xìng yù yě. lái chén, jí zhě fán bǎi yú rén, jiē dāng shí zhòng yù zhī shì. zi áng dà zhāng yàn xí, jù zhēn xiū. shí bì, qǐ pěng hú qín, dāng qián yǔ yuē: shǔ rén chén zǐ áng yǒu wén bǎi zhóu, chí zǒu jīng gǔ, lù lù chén tǔ, bù wéi rén suǒ zhī. cǐ lè, jiàn gōng zhī yì, qǐ yú liú xīn zāi! suì jǔ ér qì zhī. yú wén zhóu liǎng àn, biàn zèng huì zhě. huì jì sàn, yī rì zhī nèi, shēng huá yì dōu. shí wǔ yōu yí wèi jiàn ān wáng, pì wèi jì shì. hòu bài shí yí. guī jìn, wèi duàn jiǎn suǒ hài.
陈子昂,蜀射洪人。十年居京师,不为人知。时东市有卖胡琴者,其价百万,日有豪贵传视,无辨者。子昂突出于众,谓左右:可辇千缗市之。众咸惊,问曰:何用之答曰:余善此乐。或有好事者曰:可得一闻乎!答曰:余居宣阳里。指其第处。并具有酒,明日专候。不唯众君子荣顾,且各宜邀召闻名者齐赴,乃幸遇也。来晨,集者凡百余人,皆当时重誉之士。子昂大张宴席,具珍羞。食毕,起捧胡琴,当前语曰:蜀人陈子昂有文百轴,驰走京毂,碌碌尘土,不为人所知。此乐,贱工之役,岂愚留心哉!遂举而弃之。舁文轴两案,遍赠会者。会既散,一日之内,声华溢都。时武攸宜为建安王,辟为记室。后拜拾遗。归觐,为段简所害。
shǔ jiāng guān yǔ shàn fǔ shì zú ér qīng shì dài fū, zhāng fēi jìng lǐ shì dài fū ér qīng zú wǔ, èr jiāng jù bù dé qí zhōng, yì bù dé qí sǐ.
蜀将关羽善抚士卒而轻士大夫,张飞敬礼士大夫而轻卒伍,二将俱不得其中,亦不得其死。