chén zhòng zi zhě, qí rén yě. qí xiōng dài wèi qí qīng, shí lù wàn zhōng. zhòng zi yǐ wéi bú yì, jiāng qī zǐ shì chǔ, jū yú líng, zì wèi yú líng zhòng zi. qióng bù gǒu qiú, bú yì zhī shí bù shí. zāo suì jī, fá liáng sān yuē, nǎi pú fú ér shí jǐng shàng lǐ shí zhī chóng zhě, sān yàn ér néng shì shēn. zì zhī lǚ, qī bāi sī lú yǐ yì yī shí. chǔ wáng wén qí xián, yù yǐ wéi xiāng, qiǎn shǐ chí jīn bǎi yì, zhì yú líng pìn zhòng zi. zhòng zi rù wèi qī yuē:" chǔ wáng yù yǐ wǒ wèi xiāng. jīn yuē wèi xiāng, míng yuē jié sì lián qí, shí fāng zhàng yú qián, yì kě hū?" qī yuē:" fū zǐ zuǒ qín yòu shū, lè zài qí zhōng yǐ. jié sì lián qí, suǒ ān bù guò róng xī, shí fāng zhàng yú qián, suǒ gān bù guò yī ròu. jīn yǐ róng xī zhī ān, yī ròu zhī wèi, ér huái chǔ guó zhī yōu. luàn shì duō hài, kǒng xiān shēng bù bǎo mìng yě!" yú shì chū xiè shǐ zhě, suì xiāng yǔ táo qù, wéi rén guàn yuán.
陈仲子者,齐人也。其兄戴为齐卿,食禄万钟。仲子以为不义,将妻子适楚,居於陵,自谓於陵仲子。穷不苟求,不义之食不食。遭岁饥,乏粮三曰,乃匍匐而食井上李实之虫者,三咽而能视身。自织履,妻擘纟卢以易衣食。楚王闻其贤,欲以为相,遣使持金百镒,至於陵聘仲子。仲子入谓妻曰:“楚王欲以我为相。今曰为相,明曰结驷连骑,食方丈於前,意可乎?”妻曰:“夫子左琴右书,乐在其中矣。结驷连骑,所安不过容膝,食方丈於前,所甘不过一肉。今以容膝之安,一肉之味,而怀楚国之忧。乱世多害,恐先生不保命也!”於是出谢使者,遂相与逃去,为人灌园。