wáng bà zì rú zhòng, tài yuán guǎng wǔ rén yě, shǎo lì qīng jié. jí wáng mǎng cuàn wèi, qì guān dài, jué jiāo huàn. jiàn wǔ zhōng, zhēng dào shàng shū, bài chēng míng bù chēng chén. yǒu sī wèn qí gù, bà yuē: tiān zǐ yǒu suǒ bù chén, zhū hóu yǒu suǒ bù yǒu. sī tú hóu bà ràng wèi yú bà, gù liáng lìng yán yáng huǐ zhī yuē: tài yuán sú dǎng, rú zhòng pō yǒu qí fēng. suì zhǐ. yǐ bìng guī, yǐn jū shǒu zhì, máo wū péng hù, lián zhēng bù zhì, yǐ shòu zhōng.
王霸字儒仲,太原廣武人也,少立清節。及王莽篡位,棄冠帶,絕交宦。建武中,徵到尚書,拜稱名不稱臣。有司問其故,霸曰:「天子有所不臣,諸侯有所不友。」司徒侯霸讓位於霸,故梁令閻陽毀之曰:「太原俗黨,儒仲頗有其風。」遂止。以病歸,隱居守志,茅屋蓬戶,連徵不至,以壽終。