lǎo xué shì xián zhēng guǐ huà cí chī gōng zǐ dù zhuàn fú róng lěi
老学士闲征姽婳词 痴公子杜撰芙蓉诔
huà shuō liǎng gè ní gū lǐng le fāng guān děng qù hòu, wáng fū rén biàn wǎng jiǎ mǔ chù lái shěng chén, jiàn jiǎ mǔ xǐ huān, biàn chèn biàn huí dào:" bǎo yù wū lǐ yǒu gè qíng wén, nà gè yā tou yě dà le, ér qiě yī nián zhī jiān, bìng bù lí shēn, wǒ cháng jiàn tā bǐ bié rén fèn wài táo qì, yě lǎn, qián rì yòu bìng dǎo le shí jǐ tiān, jiào dài fū qiáo, shuō shì nǚ ér láo, suǒ yǐ wǒ jiù gǎn zhe jiào tā xià qù le. ruò yǎng hǎo le yě bù yòng jiào tā jìn lái, jiù shǎng tā jiā pèi rén qù yě bà le. zài nà jǐ gè xué xì de nǚ hái zi, wǒ yě zuò zhǔ fàng chū qù le. yī zé tā men dōu huì xì, kǒu lǐ méi qīng méi zhòng, zhǐ huì hùn shuō, nǚ hái ér men tīng liǎo rú hé shǐ de? èr zé tā men jì chàng le huì zǐ xì, bái fàng le tā men, yě shì yīng gāi de. kuàng yā tou men yě tài duō, ruò shuō bù gòu shǐ, zài tiāo shàng jǐ gè lái yě shì yí yàng." jiǎ mǔ tīng le, diǎn tóu dào:" zhè dǎo shì zhèng lǐ, wǒ yě zhèng xiǎng zhe rú cǐ ne. dàn qíng wén nà yā tou wǒ kàn tā shén hǎo, zěn me jiù zhè yàng qǐ lái. wǒ de yì sī zhèi xiē yā tou de mú yàng shuǎng lì yán tán zhēn xiàn duō bù jí tā, jiāng lái zhǐ tā hái kě yǐ gěi bǎo yù shǐ huàn dé. shéi zhī biàn le." wáng fū rén xiào dào:" lǎo tài tài tiāo zhòng de rén yuán bù cuò. zhǐ pà tā mìng lǐ méi zào huà, suǒ yǐ dé le zhè gè bìng. sú yǔ yòu shuō,' nǚ dà shí bā biàn'. kuàng qiě yǒu běn shì de rén, wèi miǎn jiù yǒu xiē diào wāi. lǎo tài tài hái yǒu shén me bù céng jīng yàn guò de. sān nián qián wǒ yě jiù liú xīn zhè jiàn shì. xiān zhǐ qǔ zhōng le tā, wǒ biàn liú xīn. lěng yǎn kàn qù, tā sè sè suī bǐ rén qiáng, zhǐ shì bù dà chén zhòng. ruò shuō chén zhòng zhī dà lǐ, mò ruò xí rén dì yī. suī shuō xián qī měi qiè, rán yě yào xìng qíng hé shùn jǔ zhǐ chén zhòng de gèng hǎo xiē. jiù shì xí rén mú yàng suī bǐ qíng wén lüè cì yī děng, rán fàng zài fáng lǐ, yě suàn de yī èr děng de le. kuàng qiě xíng shì dà fāng, xīn dì lǎo shí, zhè jǐ nián lái, cóng wèi féng yíng zhe bǎo yù táo qì. fán bǎo yù shí fēn hú nào de shì, tā zhǐ yǒu sǐ quàn de. yīn cǐ pǐn zé le èr nián, yì diǎn bù cuò le, wǒ jiù qiāo qiāo de bǎ tā yā tou de yuè fèn qián zhǐ zhù, wǒ de yuè fèn yín zi lǐ pī chū èr liǎng yín zi lái gěi tā. bù guò shǐ tā zì jǐ zhī dào yuè fà xiǎo xīn xué hǎo zhī yì. qiě bù míng shuō zhě, yī zé bǎo yù nián jì shàng xiǎo, lǎo yé zhī dào le yòu kǒng shuō dān wù le shū, èr zé bǎo yù zài zì wèi yǐ shì gēn qián de rén bù gǎn quàn tā shuō tā, fǎn dào zòng xìng qǐ lái. suǒ yǐ zhí dào jīn rì cái huí míng lǎo tài tài." jiǎ mǔ tīng le, xiào dào:" yuán lái zhè yàng, rú cǐ gèng hǎo le. xí rén běn lái cóng xiǎo ér bù yán bù yǔ, wǒ zhǐ shuō tā shì méi zuǐ de hú lú. jì shì nǐ shēn zhì, qǐ yǒu dà cuò wù de. ér qiě nǐ zhè bù míng shuō yǔ bǎo yù de zhǔ yì gèng hǎo. qiě dà jiā bié tí zhè shì, zhǐ shì xīn lǐ zhī dào bà le. wǒ shēn zhì bǎo yù jiāng lái yě shì gè bù tīng qī qiè quàn de. wǒ yě jiě bù guò lái, yě cóng wèi jiàn guò zhè yàng de hái zi. bié de táo qì dōu shì yīng gāi de, zhǐ tā zhè zhǒng hé yā tou men hǎo què shì nán dǒng. wǒ wèi cǐ yě dān xīn, měi měi de lěng yǎn zhā kàn tā. zhǐ hé yā tou men nào, bì shì rén dà xīn dà, zhī dào nán nǚ de shì le, suǒ yǐ ài qīn jìn tā men. jì xì xì chá shì, jiū jìng bú shì wèi cǐ. qǐ bù qí guài. xiǎng bì yuán shì gè yā tou cuò tóu le tāi bù chéng." shuō zhe, dà jiā xiào le. wáng fū rén yòu huí jīn rì jiǎ zhèng rú hé kuā jiǎng, yòu rú hé dài tā men guàng qù, jiǎ mǔ tīng le, gèng jiā xǐ yuè.
话说两个尼姑领了芳官等去后,王夫人便往贾母处来省晨,见贾母喜欢,便趁便回道:“宝玉屋里有个晴雯,那个丫头也大了,而且一年之间,病不离身,我常见他比别人分外淘气,也懒,前日又病倒了十几天,叫大夫瞧,说是女儿痨,所以我就赶着叫他下去了。若养好了也不用叫他进来,就赏他家配人去也罢了。再那几个学戏的女孩子,我也作主放出去了。一则他们都会戏,口里没轻没重,只会混说,女孩儿们听了如何使得?二则他们既唱了会子戏,白放了他们,也是应该的。况丫头们也太多,若说不够使,再挑上几个来也是一样。”贾母听了,点头道:“这倒是正理,我也正想着如此呢。但晴雯那丫头我看他甚好,怎么就这样起来。我的意思这些丫头的模样爽利言谈针线多不及他,将来只他还可以给宝玉使唤得。谁知变了。”王夫人笑道:“老太太挑中的人原不错。只怕他命里没造化,所以得了这个病。俗语又说,‘女大十八变’。况且有本事的人,未免就有些调歪。老太太还有什么不曾经验过的。三年前我也就留心这件事。先只取中了他,我便留心。冷眼看去,他色色虽比人强,只是不大沉重。若说沉重知大礼,莫若袭人第一。虽说贤妻美妾,然也要性情和顺举止沉重的更好些。就是袭人模样虽比晴雯略次一等,然放在房里,也算得一二等的了。况且行事大方,心地老实,这几年来,从未逢迎着宝玉淘气。凡宝玉十分胡闹的事,他只有死劝的。因此品择了二年,一点不错了,我就悄悄的把他丫头的月分钱止住,我的月分银子里批出二两银子来给他。不过使他自己知道越发小心学好之意。且不明说者,一则宝玉年纪尚小,老爷知道了又恐说耽误了书,二则宝玉再自为已是跟前的人不敢劝他说他,反倒纵性起来。所以直到今日才回明老太太。”贾母听了,笑道:“原来这样,如此更好了。袭人本来从小儿不言不语,我只说他是没嘴的葫芦。既是你深知,岂有大错误的。而且你这不明说与宝玉的主意更好。且大家别提这事,只是心里知道罢了。我深知宝玉将来也是个不听妻妾劝的。我也解不过来,也从未见过这样的孩子。别的淘气都是应该的,只他这种和丫头们好却是难懂。我为此也耽心,每每的冷眼查看他。只和丫头们闹,必是人大心大,知道男女的事了,所以爱亲近他们。既细细查试,究竟不是为此。岂不奇怪。想必原是个丫头错投了胎不成。”说着,大家笑了。王夫人又回今日贾政如何夸奖,又如何带他们逛去,贾母听了,更加喜悦。
yī shí, zhī jiàn yíng chūn zhuāng bàn le qián lái gào cí guò qù. fèng jiě yě lái shěng chén, cì hou guò zǎo fàn, yòu shuō xiào le yī huí. jiǎ mǔ xiē shǎng hòu, wáng fū rén biàn huàn le fèng jiě, wèn tā wán yào kě céng pèi lái. fèng jiě ér dào:" hái bù céng ne, rú jīn hái shì chī tāng yào. tài tài zhǐ guǎn fàng xīn, wǒ yǐ dà hǎo le." wáng fū rén jiàn tā jīng shén fù chū, yě jiù xìn le. yīn gào sù niǎn zhú qíng wén děng shì, yòu shuō:" zěn me bǎo yā tou sī zì huí jiā shuì le, nǐ men dōu bù zhī dào? wǒ qián ér shùn lù dōu chá le yī chá. shéi zhī lán xiǎo zi zhè yí gè xīn jìn lái de nǎi zǐ yě shí fēn de yāo qiáo, wǒ yě bù xǐ huān tā. wǒ yě shuō yǔ nǐ sǎo zi le, hǎo bù hǎo jiào tā gè zì qù bà. kuàng qiě lán xiǎo zi yě dà le, yòng bù zháo nǎi zǐ le. wǒ yīn wèn nǐ dà sǎo zi:' bǎo yā tou chū qù nán dào nǐ yě bù zhī dào bù chéng?' tā shuō shì gào sù le tā de, bù guò zhù liǎng sān rì, děng nǐ yí mā hǎo le jiù jìn lái. yí mā jiū jìng méi shén dà bìng, bù guò hái shì ké sòu yāo téng, nián nián shì rú cǐ de. tā zhè qù bì yǒu yuán gù, gǎn shì yǒu rén dé zuì le tā bù chéng? nà hái zi xīn zhòng, qīn qī men zhù yī chǎng, bié dé zuì le rén, fǎn bù hǎo le." fèng jiě xiào dào:" shuí kě hǎo hǎo de dé zuì zhe tā? kuàng qiě tā tiān tiān zài yuán lǐ, zuǒ bù guò shì tā men zǐ mèi nà yī qún rén." wáng fū rén dào:" bié shì bǎo yù yǒu zuǐ wú xīn, shǎ zi shì de cóng méi gè jì huì, gāo xìng le xìn zuǐ hú shuō yě shì yǒu de." fèng jiě xiào dào:" zhè kě shì tài tài guò yú cāo xīn le. ruò shuō tā chū qù gàn zhèng jīng shì shuō zhèng jīng huà qù, què xiàng gè shǎ zi, ruò zhǐ jiào jìn lái zài zhèi xiē zǐ mèi gēn qián yǐ zhì yú dà xiǎo de yā tou men gēn qián, tā zuì yǒu jìn ràng, yòu kǒng pà dé zuì le rén, nà shi zài bù dé yǒu rén nǎo tā de. wǒ xiǎng xuē mèi mei cǐ qù, xiǎng bì wéi zhe qián shí sōu jiǎn zhòng yā tou de dōng xī de yuán gù. tā zì rán wèi xìn bù jí yuán lǐ de rén cái sōu jiǎn, tā yòu shì qīn qī, xiàn yě yǒu yā tou lǎo pó zài nèi, wǒ men yòu bù hǎo qù sōu jiǎn, kǒng wǒ men yí tā, suǒ yǐ duō le zhè gè xīn, zì jǐ huí bì le. yě shì yīng gāi bì xián yí de."
一时,只见迎春妆扮了前来告辞过去。凤姐也来省晨,伺候过早饭,又说笑了一回。贾母歇晌后,王夫人便唤了凤姐,问他丸药可曾配来。凤姐儿道:“还不曾呢,如今还是吃汤药。太太只管放心,我已大好了。”王夫人见他精神复初,也就信了。因告诉撵逐晴雯等事,又说:“怎么宝丫头私自回家睡了,你们都不知道?我前儿顺路都查了一查。谁知兰小子这一个新进来的奶子也十分的妖乔,我也不喜欢他。我也说与你嫂子了,好不好叫他各自去罢。况且兰小子也大了,用不着奶子了。我因问你大嫂子:‘宝丫头出去难道你也不知道不成?’他说是告诉了他的,不过住两三日,等你姨妈好了就进来。姨妈究竟没甚大病,不过还是咳嗽腰疼,年年是如此的。他这去必有原故,敢是有人得罪了他不成?那孩子心重,亲戚们住一场,别得罪了人,反不好了。”凤姐笑道:“谁可好好的得罪着他?况且他天天在园里,左不过是他们姊妹那一群人。”王夫人道:“别是宝玉有嘴无心,傻子似的从没个忌讳,高兴了信嘴胡说也是有的。”凤姐笑道:“这可是太太过于操心了。若说他出去干正经事说正经话去,却像个傻子,若只叫进来在这些姊妹跟前以至于大小的丫头们跟前,他最有尽让,又恐怕得罪了人,那是再不得有人恼他的。我想薛妹妹此去,想必为着前时搜检众丫头的东西的原故。他自然为信不及园里的人才搜检,他又是亲戚,现也有丫头老婆在内,我们又不好去搜检,恐我们疑他,所以多了这个心,自己回避了。也是应该避嫌疑的。”
wáng fū rén tīng le zhè huà bù cuò, zì jǐ suì dī tóu xiǎng le yī xiǎng, biàn mìng rén qǐng le bǎo chāi lái fēn xī qián rì de shì yǐ jiě tā yí xīn, yòu réng mìng tā jìn lái zhào jiù jū zhù. bǎo chāi péi xiào dào:" wǒ yuán yào zǎo chū qù de, zhǐ shì yí niáng yǒu xǔ duō de dà shì, suǒ yǐ bù biàn lái shuō. kě qiǎo qián rì mā yòu bù hǎo le, jiā lǐ liǎng gè kào de de nǚ rén yě bìng zhe, wǒ suǒ yǐ chèn biàn chū qù le. yí niáng jīn rì jì yǐ zhī dào le, wǒ zhèng hǎo míng jiǎng chū qíng lǐ lái, jiù cóng jīn rì cí le hǎo bān dōng xī de." wáng fū rén fèng jiě dōu xiào zhe:" nǐ tài gù zhí le. zhèng jīng zài bān jìn lái wéi shì, xiū wèi méi yào jǐn de shì fǎn shū yuǎn le qīn qī." bǎo chāi xiào dào:" zhè huà shuō de tài bù jiě le, bìng méi wèi shén me shì wǒ chū qù. wǒ wèi de shì mā jìn lái shén sī bǐ xiān dà jiǎn, ér qiě yè jiān wǎn shàng méi yǒu de kào de rén, tōng gòng zhǐ wǒ yí gè. èr zé rú jīn wǒ gē ge yǎn kàn yào qǔ sǎo zi, duō shǎo zhēn xiàn huó jì bìng jiā lǐ yī qiè dòng yòng de qì mǐn, shàng yǒu wèi qí bèi de, wǒ yě xū de bāng zhe mā qù liào lǐ liào lǐ. yí mā hé fèng jiě jie dōu zhī dào wǒ men jiā de shì, bú shì wǒ sā huǎng. sān zé zì wǒ zài yuán lǐ, dōng nán shàng xiǎo jiǎo mén zǐ jiù cháng kāi zhe, yuán shì wèi wǒ zǒu de, bǎo bú zhù chū rù de rén jiù tú shěng lù yě cóng nà lǐ zǒu, yòu méi rén pán zhā, shè ruò cóng nà lǐ shēng chū yī jiàn shì lái, qǐ bù liǎng ài liǎn miàn. ér qiě wǒ jìn yuán lǐ lái zhù yuán bú shì shén me dà shì, yīn qián jǐ nián nián jì jiē xiǎo, qiě jiā lǐ méi shì, yǒu zài wài tou de, bù rú jìn lái zǐ mèi xiāng gòng, huò zuò zhēn xiàn, huò wán xiào, jiē bǐ zài wài tou mèn zuò zhe hǎo, rú jīn bǐ cǐ dōu dà le, yě bǐ cǐ jiē yǒu shì. kuàng yí niáng zhè biān lì nián jiē yù bù suí xīn de shì gù, nà yuán zǐ yě tài dà, yī shí zhào gù bú dào, jiē yǒu guān xì, wéi yǒu shǎo jǐ gè rén, jiù kě yǐ shǎo cāo xiē xīn. suǒ yǐ jīn rì bù dàn wǒ zhí yì cí qù, zhī wài hái yào quàn yí niáng rú jīn gāi jiǎn xiē de jiù jiǎn xiē, yě bù wéi shī le dà jiā de tǐ tǒng. jù wǒ kàn, yuán lǐ zhè yī xiàng fèi yòng yě jìng kě yǐ miǎn de, shuō bù dé dàng rì de huà. yí niáng shēn zhì wǒ jiā de, nán dào wǒ men dāng rì yě shì zhè yàng lěng luò bù chéng." fèng jiě tīng le zhè piān huà, biàn xiàng wáng fū rén xiào dào:" zhè huà jìng shì, bù bì qiáng le." wáng fū rén diǎn tóu dào:" wǒ yě wú kě huí dá, zhǐ hǎo suí nǐ biàn bà le."
王夫人听了这话不错,自己遂低头想了一想,便命人请了宝钗来分晰前日的事以解他疑心,又仍命他进来照旧居住。宝钗陪笑道:“我原要早出去的,只是姨娘有许多的大事,所以不便来说。可巧前日妈又不好了,家里两个靠得的女人也病着,我所以趁便出去了。姨娘今日既已知道了,我正好明讲出情理来,就从今日辞了好搬东西的。”王夫人凤姐都笑着:“你太固执了。正经再搬进来为是,休为没要紧的事反疏远了亲戚。”宝钗笑道:“这话说的太不解了,并没为什么事我出去。我为的是妈近来神思比先大减,而且夜间晚上没有得靠的人,通共只我一个。二则如今我哥哥眼看要娶嫂子,多少针线活计并家里一切动用的器皿,尚有未齐备的,我也须得帮着妈去料理料理。姨妈和凤姐姐都知道我们家的事,不是我撒谎。三则自我在园里,东南上小角门子就常开着,原是为我走的,保不住出入的人就图省路也从那里走,又没人盘查,设若从那里生出一件事来,岂不两碍脸面。而且我进园里来住原不是什么大事,因前几年年纪皆小,且家里没事,有在外头的,不如进来姊妹相共,或作针线,或顽笑,皆比在外头闷坐着好,如今彼此都大了,也彼此皆有事。况姨娘这边历年皆遇不遂心的事故,那园子也太大,一时照顾不到,皆有关系,惟有少几个人,就可以少操些心。所以今日不但我执意辞去,之外还要劝姨娘如今该减些的就减些,也不为失了大家的体统。据我看,园里这一项费用也竟可以免的,说不得当日的话。姨娘深知我家的,难道我们当日也是这样冷落不成。”凤姐听了这篇话,便向王夫人笑道:“这话竟是,不必强了。”王夫人点头道:“我也无可回答,只好随你便罢了。”
huà shuō zhī jiān, zhī jiàn bǎo yù děng yǐ huí lái, yīn shuō tā fù qīn hái wèi sàn," kǒng tiān hēi le, suǒ yǐ xiān jiào wǒ men huí lái le." wáng fū rén máng wèn:" jīn rì kě yǒu diū le chǒu?" bǎo yù xiào dào:" bù dàn bù diū chǒu, dào guǎi le xǔ duō dōng xī lái." jiē zhe, jiù yǒu lǎo pó zǐ men cóng èr mén shàng xiǎo sī shǒu nèi jiē le dōng xī lái. wáng fū rén yī kàn shí, zhī jiàn shàn zi sān bǎ, shàn zhuì sān ge, bǐ mò gòng liù xiá, xiāng zhū sān chuàn, yù tāo huán sān ge. bǎo yù shuō dào:" zhè shì méi hàn lín sòng de, nà shi yáng shì láng sòng de, zhè shì lǐ yuán wài sòng de, měi rén yī fēn." shuō zhe, yòu xiàng huái zhōng qǔ chū yí gè zhān tán xiāng xiǎo hù shēn fú lái, shuō:" zhè shì qìng guó gōng dān gěi wǒ de." wáng fū rén yòu wèn zài xí hé rén, zuò hé shī cí děng yǔ bì, zhǐ jiāng bǎo yù yī fēn lìng rén ná zhe, tóng bǎo yù lán huán qián lái jiàn guò jiǎ mǔ. jiǎ mǔ kàn le, xǐ huān bù jìn, bù miǎn yòu wèn xiē huà. wú nài bǎo yù yī xīn jì zhe qíng wén, dā yìng wán le huà shí, biàn shuō qí mǎ diān le, gú tou téng. jiǎ mǔ biàn shuō:" kuài huí fáng qù huàn le yī fú, shū sàn shū sàn jiù hǎo le, bù xǔ shuì dào." bǎo yù tīng le, biàn máng rù yuán lái.
话说之间,只见宝玉等已回来,因说他父亲还未散,“恐天黑了,所以先叫我们回来了。”王夫人忙问:“今日可有丢了丑?”宝玉笑道:“不但不丢丑,倒拐了许多东西来。”接着,就有老婆子们从二门上小厮手内接了东西来。王夫人一看时,只见扇子三把,扇坠三个,笔墨共六匣,香珠三串,玉绦环三个。宝玉说道:“这是梅翰林送的,那是杨侍郎送的,这是李员外送的,每人一分。”说着,又向怀中取出一个旃檀香小护身佛来,说:“这是庆国公单给我的。”王夫人又问在席何人,作何诗词等语毕,只将宝玉一分令人拿着,同宝玉兰环前来见过贾母。贾母看了,喜欢不尽,不免又问些话。无奈宝玉一心记着晴雯,答应完了话时,便说骑马颠了,骨头疼。贾母便说:“快回房去换了衣服,疏散疏散就好了,不许睡倒。”宝玉听了,便忙入园来。
dāng xià shè yuè qiū wén yǐ dài le liǎng gè yā tou lái děng hòu, jiàn bǎo yù cí le jiǎ mǔ chū lái, qiū wén biàn jiāng bǐ mò ná qǐ lái, yī tóng suí bǎo yù jìn yuán lái. bǎo yù mǎn kǒu lǐ shuō" hǎo rè", yī bì zǒu, yī bì biàn zhāi guān jiě dài, jiāng wài miàn dí dà yī fú dōu tuō xià lái shè yuè ná zhe, zhǐ chuān zhe yī jiàn sōng huā líng zǐ jiá ǎo, ǎo nèi lòu chū xuè diǎn bān dà hóng kù zi lái. qiū wén jiàn zhè tiáo hóng kù shì qíng wén shǒu nèi zhēn xiàn, yīn tàn dào:" zhè tiáo kù zi yǐ hòu shōu le bà, zhēn shì wù jiàn zài rén qù le." shè yuè máng yě xiào dào:" zhè shì qíng wén de zhēn xiàn." yòu tàn dào:" zhēn zhēn wù zài rén wáng le!" qiū wén jiāng shè yuè lā le yī bǎ, xiào dào:" zhè kù zi pèi zhe sōng huā sè ǎo ér, shí qīng xuē zi, yuè xiǎn chū zhè diàn qīng de tóu, xuě bái de liǎn lái le." bǎo yù zài qián zhǐ zhuāng tīng bu jiàn, yòu zǒu le liǎng bù, biàn zhǐ bù dào:" wǒ yào zǒu yī zǒu, zhè zěn me hǎo?" shè yuè dào:" dà bái rì lǐ, hái pà shén me? hái pà diū le nǐ bù chéng!" yīn mìng liǎng gè xiǎo yā tou gēn zhe," wǒ men sòng le zhèi xiē dōng xī qù zài lái." bǎo yù dào:" hǎo jiě jie, děng yī děng wǒ zài qù." shè yuè dào:" wǒ men qù le jiù lái. liǎng gè rén shǒu lǐ dōu yǒu dōng xī, dào xiàng bǎi zhí shì de, yí gè pěng zhe wén fáng sì bǎo, yí gè pěng zhe guān páo dài lǚ, chéng gè shén me yàng zi." bǎo yù tīng jiàn, zhèng zhōng xīn huái, biàn ràng tā liǎng gè qù le.
当下麝月秋纹已带了两个丫头来等候,见宝玉辞了贾母出来,秋纹便将笔墨拿起来,一同随宝玉进园来。宝玉满口里说“好热”,一壁走,一壁便摘冠解带,将外面的大衣服都脱下来麝月拿着,只穿着一件松花绫子夹袄,袄内露出血点般大红裤子来。秋纹见这条红裤是晴雯手内针线,因叹道:“这条裤子以后收了罢,真是物件在人去了。”麝月忙也笑道:“这是晴雯的针线。”又叹道:“真真物在人亡了!”秋纹将麝月拉了一把,笑道:“这裤子配着松花色袄儿,石青靴子,越显出这靛青的头,雪白的脸来了。”宝玉在前只装听不见,又走了两步,便止步道:“我要走一走,这怎么好?”麝月道:“大白日里,还怕什么?还怕丢了你不成!”因命两个小丫头跟着,“我们送了这些东西去再来。”宝玉道:“好姐姐,等一等我再去。”麝月道:“我们去了就来。两个人手里都有东西,倒像摆执事的,一个捧着文房四宝,一个捧着冠袍带履,成个什么样子。”宝玉听见,正中心怀,便让他两个去了。
tā biàn dài le liǎng gè xiǎo yā tou dào yī shí hòu, yě bù zěn me yàng, zhǐ wèn tā èr rén dào:" zì wǒ qù le, nǐ xí rén jiě jie dǎ fā rén qiáo qíng wén jiě jie qù liǎo bù céng?" zhè yí gè dá dào:" dǎ fā sòng mā mā qiáo qù le." bǎo yù dào:" huí lái shuō shén me?" xiǎo yā tou dào:" huí lái shuō qíng wén jiě jie zhí zhe bó zi jiào le yī yè, jīn rì zǎo qǐ jiù bì le yǎn, zhù le kǒu, shì shì bù zhī, yě chū bù dé yī shēng ér, zhǐ yǒu dào qì de fēn ér le." bǎo yù máng dào:" yī yè jiào de shì shuí?" xiǎo yā tou zi shuō:" yī yè jiào de shì niáng." bǎo yù shì lèi dào:" hái jiào shuí?" xiǎo yā tou zǐ dào:" méi yǒu tīng jiàn jiào bié rén le." bǎo yù dào:" nǐ hú tú, xiǎng bì méi yǒu tīng zhēn." páng biān nà yí gè xiǎo yā tou zuì líng lì, tīng bǎo yù rú cǐ shuō, biàn shàng lái shuō:" zhēn gè tā hú tú." yòu xiàng bǎo yù dào:" bù dàn wǒ tīng dé zhēn qiè, wǒ hái qīn zì tōu zhe kàn qù de." bǎo yù tīng shuō, máng wèn:" nǐ zěn me yòu qīn zì kàn qù?" xiǎo yā tou dào:" wǒ yīn xiǎng qíng wén jiě jie sù rì yǔ bié rén bù tóng, dài wǒ men jí hǎo. rú jīn tā suī shòu le wěi qū chū qù, wǒ men bù néng bié de fǎ zǐ jiù tā, zhǐ qīn qù qiáo qiáo, yě bù wǎng sù rì téng wǒ men yī chǎng. jiù shì rén zhī dào le huí le tài tài, dǎ wǒ men yī dùn, yě shì yuàn shòu de. suǒ yǐ wǒ pàn zhe āi yī dùn dǎ, tōu zhe xià qù qiáo le yī qiáo. shéi zhī tā píng shēng wéi rén cōng míng, zhì sǐ bù biàn. tā yīn xiǎng zhe nà qǐ sú rén bù kě shuō huà, suǒ yǐ zhǐ bì yǎn yǎng shén, jiàn wǒ qù le biàn zhēng kāi yǎn, lā wǒ de shǒu wèn:' bǎo yù nà qù le?' wǒ gào sù tā shí qíng. tā tàn le yī kǒu qì shuō:' bù néng jiàn le.' wǒ jiù shuō:' jiě jie hé bù děng yī děng tā huí lái jiàn yī miàn, qǐ bù liǎng wán xīn yuàn?' tā jiù xiào dào:' nǐ men hái bù zhī dào. wǒ bú shì sǐ, rú jīn tiān shàng shǎo le yī wèi huā shén, yù huáng chì mìng wǒ qù sī zhǔ. wǒ rú jīn zài wèi zhèng èr kè dào rèn sī huā, bǎo yù xū dài wèi zhèng sān kè cái dào jiā, zhǐ shǎo dé yī kè de gōng fū, bù néng jiàn miàn. shì shàng fán gāi sǐ zhī rén yán wáng gōu qǔ le guò qù, shì chà xiē xiǎo guǐ lái zhuō rén hún pò. ruò yào chí yán yī shí bàn kè, bù guò shāo xiē zhǐ qián jiāo xiē jiāng fàn, nà guǐ zhǐ gù qiǎng qián qù le, gāi sǐ de rén jiù kě duō dài xiē gè gōng fū. wǒ zhè rú jīn shì yǒu tiān shàng de shén xiān lái zhào qǐng, qǐ kě ái de shí kè!' wǒ tīng le zhè huà, jìng bù dà xìn, jí jìn lái dào fáng lǐ liú shén kàn shí chén biǎo shí, guǒ rán shì wèi zhèng èr kè tā yàn le qì, zhèng sān kè shàng jiù yǒu rén lái jiào wǒ men, shuō nǐ lái le. zhè shí hòu dào dōu duì hé." bǎo yù máng dào:" nǐ bù shí zì kàn shū, suǒ yǐ bù zhī dào. zhè yuán shì yǒu de, bù dàn huā yǒu gè shén, yí yàng huā yǒu yī wèi shén zhī wài hái yǒu zǒng huā shén. dàn tā bù zhī shì zuò zǒng huā shén qù le, hái shì dān guǎn yí yàng huā de shén?" zhè yā tou tīng le, yī shí zhōu bù chū lái. qià hǎo zhè shì bā yuè shí jié, yuán zhōng chí shàng fú róng zhèng kāi. zhè yā tou biàn jiàn jǐng shēng qíng, máng dá dào:" wǒ yě céng wèn tā shì guǎn shén me huā de shén, gào sù wǒ men rì hòu yě hǎo gōng yǎng de. tā shuō:' tiān jī bù kě xiè lòu. nǐ jì zhè yàng qián chéng, wǒ zhǐ gào sù nǐ, nǐ zhǐ kě gào sù bǎo yù yī rén. chú tā zhī wài ruò xiè le tiān jī, wǔ léi jiù lái hōng dǐng de.' tā jiù gào sù wǒ shuō, tā jiù shì zhuān guǎn zhè fú róng huā de." bǎo yù tīng le zhè huà, bù dàn bù wéi guài, yì qiě qù bēi ér shēng xǐ, nǎi zhǐ fú róng xiào dào:" cǐ huā yě xū de zhè yàng yí ge rén qù sī zhǎng. wǒ jiù liào dìng tā nà yàng de rén bì yǒu yī fān shì yè zuò de. suī rán chāo chū kǔ hǎi, cóng cǐ bù néng xiāng jiàn, yě miǎn bù dé shāng gǎn sī niàn." yīn yòu xiǎng:" suī rán lín zhōng wèi jiàn, rú jīn qiě qù líng qián yī bài, yě suàn jǐn zhè wǔ liù nián de qíng cháng."
他便带了两个小丫头到一石后,也不怎么样,只问他二人道:“自我去了,你袭人姐姐打发人瞧晴雯姐姐去了不曾?”这一个答道:“打发宋妈妈瞧去了。”宝玉道:“回来说什么?”小丫头道:“回来说晴雯姐姐直着脖子叫了一夜,今日早起就闭了眼,住了口,世事不知,也出不得一声儿,只有倒气的分儿了。”宝玉忙道:“一夜叫的是谁?”小丫头子说:“一夜叫的是娘。”宝玉拭泪道:“还叫谁?”小丫头子道:“没有听见叫别人了。”宝玉道:“你糊涂,想必没有听真。”旁边那一个小丫头最伶俐,听宝玉如此说,便上来说:“真个他糊涂。”又向宝玉道:“不但我听得真切,我还亲自偷着看去的。”宝玉听说,忙问:“你怎么又亲自看去?”小丫头道:“我因想晴雯姐姐素日与别人不同,待我们极好。如今他虽受了委屈出去,我们不能别的法子救他,只亲去瞧瞧,也不枉素日疼我们一场。就是人知道了回了太太,打我们一顿,也是愿受的。所以我拚着挨一顿打,偷着下去瞧了一瞧。谁知他平生为人聪明,至死不变。他因想着那起俗人不可说话,所以只闭眼养神,见我去了便睁开眼,拉我的手问:‘宝玉那去了?’我告诉他实情。他叹了一口气说:‘不能见了。’我就说:‘姐姐何不等一等他回来见一面,岂不两完心愿?’他就笑道:‘你们还不知道。我不是死,如今天上少了一位花神,玉皇敕命我去司主。我如今在未正二刻到任司花,宝玉须待未正三刻才到家,只少得一刻的工夫,不能见面。世上凡该死之人阎王勾取了过去,是差些小鬼来捉人魂魄。若要迟延一时半刻,不过烧些纸钱浇些浆饭,那鬼只顾抢钱去了,该死的人就可多待些个工夫。我这如今是有天上的神仙来召请,岂可捱得时刻!’我听了这话,竟不大信,及进来到房里留神看时辰表时,果然是未正二刻他咽了气,正三刻上就有人来叫我们,说你来了。这时候倒都对合。”宝玉忙道:“你不识字看书,所以不知道。这原是有的,不但花有个神,一样花有一位神之外还有总花神。但他不知是作总花神去了,还是单管一样花的神?”这丫头听了,一时诌不出来。恰好这是八月时节,园中池上芙蓉正开。这丫头便见景生情,忙答道:“我也曾问他是管什么花的神,告诉我们日后也好供养的。他说:‘天机不可泄漏。你既这样虔诚,我只告诉你,你只可告诉宝玉一人。除他之外若泄了天机,五雷就来轰顶的。’他就告诉我说,他就是专管这芙蓉花的。”宝玉听了这话,不但不为怪,亦且去悲而生喜,乃指芙蓉笑道:“此花也须得这样一个人去司掌。我就料定他那样的人必有一番事业做的。虽然超出苦海,从此不能相见,也免不得伤感思念。”因又想:“虽然临终未见,如今且去灵前一拜,也算尽这五六年的情常。”
xiǎng bì máng zhì fáng zhōng, yòu lìng chuān dài le, zhǐ shuō qù kàn dài yù, suì yī rén chū yuán lái, wǎng qián cì zhī chù qù, yì wèi tíng jiù zài nèi. shéi zhī tā gē sǎo jiàn tā yī yàn qì biàn huí le jìn qù, xī tú zǎo xiē dé jǐ liǎng fā sòng lì yín. wáng fū rén wén zhī, biàn mìng shǎng le shí liǎng shāo mái yín zi. yòu mìng:" jí kè sòng dào wài tou fén huà le bà. nǚ ér láo sǐ de, duàn bù kě liú!" tā gē sǎo tīng le zhè huà, yī miàn dé yín, yī miàn jiù gù le rén lái rù liàn, tái wǎng chéng wài huà rén chǎng shǎng qù le. shèng de yī lǚ zān huán, yuē yǒu sān sì bǎi jīn zhī shù, tā xiōng sǎo zì shōu le wèi hòu rì zhī jì. èr rén jiàng mén suǒ shàng, yī tóng sòng bìn qù wèi huí. bǎo yù zǒu lái pū le gè kōng.
想毕忙至房中,又另穿戴了,只说去看黛玉,遂一人出园来,往前次之处去,意为停柩在内。谁知他哥嫂见他一咽气便回了进去,希图早些得几两发送例银。王夫人闻知,便命赏了十两烧埋银子。又命:“即刻送到外头焚化了罢。女儿痨死的,断不可留!”他哥嫂听了这话,一面得银,一面就雇了人来入殓,抬往城外化人场上去了。剩的衣履簪环,约有三四百金之数,他兄嫂自收了为后日之计。二人将门锁上,一同送殡去未回。宝玉走来扑了个空。
bǎo yù zì lì le bàn tiān, bié wú fǎ ér, zhǐ de fù shēn jìn rù yuán zhōng. dài huí zhì fáng zhōng, shén jué wú wèi, yīn nǎi shùn lù lái zhǎo dài yù. piān dài yù bù zài fáng zhōng, wèn qí hé wǎng, yā huán men huí shuō:" wǎng bǎo gū niáng nà lǐ qù le." bǎo yù yòu zhì héng wú yuàn zhōng, zhī jiàn jì jìng wú rén, fáng nèi bān de kōng kōng luò luò de, bù jué chī yī dà jīng. hū jiàn gè lǎo pó zǐ zǒu lái, bǎo yù máng wèn zhè shì shén me yuán gù. lǎo pó zǐ dào:" bǎo gū niáng chū qù le. zhè lǐ jiāo wǒ men kàn zhe, hái méi yǒu bān qīng chǔ. wǒ men bāng zhe sòng le xiē dōng xī qù, zhè yě jiù wán le. nǐ lǎo rén jiā qǐng chū qù bà, ràng wǒ men sǎo sǎo huī chén yě hǎo, cóng cǐ nǐ lǎo rén jiā shěng pǎo zhè yī chù de tuǐ zǐ le." bǎo yù tīng le, zhēng le bàn tiān, yīn kàn zhe nà yuàn zhōng de xiāng téng yì màn, réng shì cuì cuì qīng qīng, hū bǐ zuó rì hǎo sì gǎi zuò qī liáng le yì bān, gèng yòu tiān le shāng gǎn. mò mò chū lái, yòu jiàn mén wài de yī tiáo cuì yuè dài shàng yě bàn rì wú rén lái wǎng, bù shì dāng rì gè chù fáng zhōng yā huán bù yuē ér lái zhě luò yì bù jué. yòu fǔ shēn kàn nà dài xià zhī shuǐ, réng shì róng róng mò mò de liú jiāng guò qù. xīn xià yīn xiǎng:" tiān dì jiān jìng yǒu zhè yàng wú qíng de shì!" bēi gǎn yī fān, hū yòu xiǎng dào qù le sī qí rù huà fāng guān děng wǔ gè, sǐ le qíng wén, jīn yòu qù le bǎo chāi děng yī chù, yíng chūn suī shàng wèi qù, rán lián rì yě bú jiàn huí lái, qiě jiē lián yǒu méi rén lái qiú qīn: dà yuē yuán zhōng zhī rén bù jiǔ dōu yào sàn de le. zòng shēng fán nǎo, yě wú jì yú shì. bù rú hái shì zhǎo dài yù qù xiāng bàn yī rì, huí lái huán shì hé xí rén sī hùn, zhǐ zhè liǎng sān ge rén, zhǐ pà hái shì tóng sǐ tóng guī de. xiǎng bì, réng wǎng xiāo xiāng guǎn lái, piān dài yù shàng wèi huí lái. bǎo yù xiǎng yì dāng chū qù hòu sòng cái shì, wú nài bù rěn bēi gǎn, hái shì bù qù de shì, suì yòu chuí tóu sàng qì de huí lái.
宝玉自立了半天,别无法儿,只得复身进入园中。待回至房中,甚觉无味,因乃顺路来找黛玉。偏黛玉不在房中,问其何往,丫鬟们回说:“往宝姑娘那里去了。”宝玉又至蘅芜苑中,只见寂静无人,房内搬的空空落落的,不觉吃一大惊。忽见个老婆子走来,宝玉忙问这是什么原故。老婆子道:“宝姑娘出去了。这里交我们看着,还没有搬清楚。我们帮着送了些东西去,这也就完了。你老人家请出去罢,让我们扫扫灰尘也好,从此你老人家省跑这一处的腿子了。”宝玉听了,怔了半天,因看着那院中的香藤异蔓,仍是翠翠青青,忽比昨日好似改作凄凉了一般,更又添了伤感。默默出来,又见门外的一条翠樾埭上也半日无人来往,不似当日各处房中丫鬟不约而来者络绎不绝。又俯身看那埭下之水,仍是溶溶脉脉的流将过去。心下因想:“天地间竟有这样无情的事!”悲感一番,忽又想到去了司棋、入画、芳官等五个,死了晴雯,今又去了宝钗等一处,迎春虽尚未去,然连日也不见回来,且接连有媒人来求亲:大约园中之人不久都要散的了。纵生烦恼,也无济于事。不如还是找黛玉去相伴一日,回来还是和袭人厮混,只这两三个人,只怕还是同死同归的。想毕,仍往潇湘馆来,偏黛玉尚未回来。宝玉想亦当出去候送才是,无奈不忍悲感,还是不去的是,遂又垂头丧气的回来。
zhèng zài bù zhī suǒ yǐ zhī jì, hū jiàn wáng fū rén de yā tou jìn lái zhǎo tā shuō:" lǎo yé huí lái le, zhǎo nǐ ne, yòu dé le hǎo tí mù lái le. kuài zǒu, kuài zǒu." bǎo yù tīng le, zhǐ de gēn le chū lái. dào wáng fū rén fáng zhōng, tā fù qīn yǐ chū qù le. wáng fū rén mìng rén sòng bǎo yù zhì shū fáng zhōng.
正在不知所以之际,忽见王夫人的丫头进来找他说:“老爷回来了,找你呢,又得了好题目来了。快走,快走。”宝玉听了,只得跟了出来。到王夫人房中,他父亲已出去了。王夫人命人送宝玉至书房中。
bǐ shí jiǎ zhèng zhèng yǔ zhòng mù yǒu men tán lùn xún qiū zhī shèng, yòu shuō:" kuài sàn shí hū rán tán jí yī shì, zuì shì qiān gǔ jiā tán,' fēng liú juàn yì, zhōng yì kāng kǎi' bā zì jiē bèi, dǎo shì gè hǎo tí mù, dà jiā yào zuò yī shǒu wǎn cí." zhòng mù bīn tīng le, dōu máng qǐng jiào shì xì hé děng miào shì. jiǎ zhèng nǎi dào:" dāng rì céng yǒu yī wèi wáng fēng yuē héng wáng, chū zhèn qīng zhōu. zhè héng wáng zuì xǐ nǚ sè, qiě gōng yú hǎo wǔ, yīn xuǎn le xǔ duō měi nǚ, rì xí wǔ shì. měi gōng yú zhé kāi yàn lián rì, lìng zhòng měi nǚ xí zhàn dòu gōng bá zhī shì. qí jī zhōng yǒu xìng lín xíng sì zhě, zī sè jì guān, qiě wǔ yì gèng jīng, jiē hū wèi lín sì niáng. héng wáng zuì dé yì, suì chāo bá lín sì niáng tǒng xiá zhū jī, yòu hū wèi' guǐ huà jiāng jūn'." zhòng qīng kè dōu chēng" miào jí shén qí. jìng yǐ' huān kē' xià jiā' jiāng jūn' èr zì, fǎn gèng jué wǔ mèi fēng liú, zhēn jué shì qí wén yě. xiǎng zhè héng wáng yě shì qiān gǔ dì yī fēng liú rén wù le." jiǎ zhèng xiào dào:" zhè huà zì rán shì rú cǐ, dàn gèng yǒu kě qí kě tàn zhī shì." zhòng qīng kè dōu è rán jīng wèn dào:" bù zhī dǐ xià yǒu hé qí shì?" jiǎ zhèng dào:" shéi zhī cì nián biàn yǒu' huáng jīn'' chì méi' yī gān liú zéi yú dǎng fù yòu wū hé, qiǎng lüè shān zuǒ yí dài. héng wáng yì wèi quǎn yáng zhī è, bù zú dà jǔ, yīn qīng qí qián jiǎo. bù yì zéi zhòng pō yǒu guǐ jué zhì shù, liǎng zhàn bù shèng, héng wáng suì wèi zhòng zéi suǒ lù. yú shì qīng zhōu chéng nèi wén wǔ guān yuán, gè gè jiē wèi' wáng shàng bù shèng, nǐ wǒ hé wéi!' suì jiāng yǒu xiàn chéng zhī jǔ. lín sì niáng dé wén xiōng bào, suì jí jù zhòng nǚ jiàng, fā lìng shuō dào:' nǐ wǒ jiē xiàng méng wáng ēn, dài tiān lǚ dì, bù néng bào qí wàn yī. jīn wáng jì yǔn shēn guó shì, wǒ yì yì dāng yǔn shēn yú wáng. ěr děng yǒu yuàn suí zhě, jí shí tóng wǒ qián wǎng yǒu bù yuàn zhě, yì zǎo gè sàn.' zhòng nǚ jiàng tīng tā zhè yàng, dōu yī qí shuō yuàn yì. yú shì lín sì niáng dài lǐng zhòng rén lián yè chū chéng, zhí shā zhì zéi yíng lǐ tou. zhòng zéi bù fáng, yě bèi zhǎn lù le jǐ yuán shǒu zéi. rán hòu dà jiā jiàn shì bù guò jǐ gè nǚ rén, liào bù néng jì shì, suì huí gē dào bīng, fèn lì yī zhèn, bǎ lín sì niáng děng yí gè bù céng liú xià, dào zuò chéng le zhè lín sì niáng de yī piàn zhōng yì zhī zhì. hòu lái bào zhì zhōng dōu, zì tiān zǐ yǐ zhì bǎi guān, wú bù jīng hài dào qí. qí hòu cháo zhōng zì rán yòu yǒu rén qù jiǎo miè, tiān bīng yí dào, huà wéi wū yǒu, bù bì shēn lùn. zhǐ jiù lín sì niáng yī jié, zhòng wèi tīng le, kě xiàn bù kě xiàn ne?" zhòng mù yǒu dōu tàn dào:" shí zài kě xiàn kě qí, shí shì gè miào tí, yuán gāi dà jiā wǎn yī wǎn cái shì." shuō zhe, zǎo yǒu rén qǔ le bǐ yàn, àn jiǎ zhèng kǒu zhōng zhī yán shāo jiā gǎi yì le jǐ gè zì, biàn chéng le yī piān duǎn xù, dì yǔ jiǎ zhèng kàn le. jiǎ zhèng dào:" bù guò rú cǐ. tā men nà lǐ yǐ yǒu yuán xù. zuó rì yīn yòu fèng ēn zhǐ, zhe chá hé qián dài yǐ lái yīng jiā bāo jiǎng ér yí luò wèi jīng qǐng zòu gè xiàng rén děng, wú lùn sēng ní qǐ gài yǔ nǚ fù rén děng, yǒu yī shì kě jiā, jí xíng huì sòng lǚ lì zhì lǐ bù bèi qǐng ēn jiǎng. suǒ yǐ tā zhè yuán xù yě sòng wǎng lǐ bù qù le. dà jiā tīng jiàn zhè xīn wén, suǒ yǐ dōu yào zuò yī shǒu guǐ huà cí, yǐ zhì qí zhōng yì." zhòng rén tīng le, dōu yòu xiào dào:" zhè yuán gāi rú cǐ. zhǐ shì gèng kě xiàn zhě, běn cháo jiē xì qiān gǔ wèi yǒu zhī kuàng diǎn lóng ēn, shí lì dài suǒ bù jí chù, kě wèi' shèng cháo wú quē shì', táng cháo rén yù xiān jìng shuō le, jìng yīng zài běn cháo. rú jīn nián dài fāng bù xū cǐ yī jù." jiǎ zhèng diǎn tóu dào:" zhèng shì."
彼时贾政正与众幕友们谈论寻秋之胜,又说:“快散时忽然谈及一事,最是千古佳谈,‘风流隽逸,忠义慷慨’八字皆备,倒是个好题目,大家要作一首挽词。”众幕宾听了,都忙请教是系何等妙事。贾政乃道:“当日曾有一位王封曰恒王,出镇青州。这恒王最喜女色,且公余好武,因选了许多美女,日习武事。每公余辄开宴连日,令众美女习战斗功拔之事。其姬中有姓林行四者,姿色既冠,且武艺更精,皆呼为林四娘。恒王最得意,遂超拔林四娘统辖诸姬,又呼为‘姽婳将军’。”众清客都称“妙极神奇。竟以‘讙匼’下加‘将军’二字,反更觉妩媚风流,真绝世奇文也。想这恒王也是千古第一风流人物了。”贾政笑道:“这话自然是如此,但更有可奇可叹之事。”众清客都愕然惊问道:“不知底下有何奇事?”贾政道:“谁知次年便有‘黄巾’‘赤眉’一干流贼余党复又乌合,抢掠山左一带。恒王意为犬羊之恶,不足大举,因轻骑前剿。不意贼众颇有诡谲智术,两战不胜,恒王遂为众贼所戮。于是青州城内文武官员,各各皆谓‘王尚不胜,你我何为!’遂将有献城之举。林四娘得闻凶报,遂集聚众女将,发令说道:‘你我皆向蒙王恩,戴天履地,不能报其万一。今王既殒身国事,我意亦当殒身于王。尔等有愿随者,即时同我前往;有不愿者,亦早各散。’众女将听他这样,都一齐说愿意。于是林四娘带领众人连夜出城,直杀至贼营里头。众贼不防,也被斩戮了几员首贼。然后大家见是不过几个女人,料不能济事,遂回戈倒兵,奋力一阵,把林四娘等一个不曾留下,倒作成了这林四娘的一片忠义之志。后来报至中都,自天子以至百官,无不惊骇道奇。其后朝中自然又有人去剿灭,天兵一到,化为乌有,不必深论。只就林四娘一节,众位听了,可羡不可羡呢?”众幕友都叹道:“实在可羡可奇,实是个妙题,原该大家挽一挽才是。”说着,早有人取了笔砚,按贾政口中之言稍加改易了几个字,便成了一篇短序,递与贾政看了。贾政道:“不过如此。他们那里已有原序。昨日因又奉恩旨,着察核前代以来应加褒奖而遗落未经请奏各项人等,无论僧尼乞丐与女妇人等,有一事可嘉,即行汇送履历至礼部备请恩奖。所以他这原序也送往礼部去了。大家听见这新闻,所以都要作一首《姽婳词》,以志其忠义。”众人听了,都又笑道:“这原该如此。只是更可羡者,本朝皆系千古未有之旷典隆恩,实历代所不及处,可谓‘圣朝无阙事’,唐朝人预先竟说了,竟应在本朝。如今年代方不虚此一句。”贾政点头道:“正是。”
shuō huà jiān, jiǎ huán shū zhí yì dào. jiǎ zhèng mìng tā men kàn le tí mù. tā liǎng gè suī néng shī, jiào fù zhōng zhī xū shí suī yě qù bǎo yù bù yuǎn, dàn dì yī jiàn tā liǎng gè zhōng shì bié lù, ruò lùn jǔ yè yī dào, shì gāo guò bǎo yù, ruò lùn zá xué, zé yuǎn bù néng jí dì èr jiàn tā èr rén cái sī zhì dùn, bù jí bǎo yù kōng líng juān yì, měi zuò shī yì rú bā gǔ zhī fǎ, wèi miǎn jū bǎn yōng sè. nà bǎo yù suī bù suàn shì gè dú shū rén, rán kuī tā tiān xìng cōng mǐn, qiě sù xǐ hào xiē zá shū, tā zì wèi gǔ rén zhōng yě yǒu dù zhuàn de, yě yǒu wù shī zhī chù, jū jiào bù dé xǔ duō ruò zhǐ guǎn pà qián pà hòu qǐ lái, zòng duī qì chéng yī piān, yě jué de shén wú qù wèi. yīn xīn lǐ huái zhe zhè gè niàn tou, měi jiàn yī tí, bù jū nán yì, tā biàn háo wú fèi lì zhī chù, jiù rú shì shàng de liú zuǐ huá shé zhī rén, wú fēng zuò yǒu, xìn zhe líng kǒu lì shé, cháng piān dà lùn, hú bān luàn chě, fū yǎn chū yī piān huà lái. suī wú jī kǎo, què dōu shuō de sì zuò chūn fēng. suī yǒu zhèng yán lì yǔ zhī rén, yì bù dé yā dǎo zhè yī zhǒng fēng liú qù. jìn rì jiǎ zhèng nián mài, míng lì dà huī, rán qǐ chū tiān xìng yě shì gè shī jiǔ fàng dàn zhī rén, yīn zài zǐ zhí bèi zhōng, shǎo bu dé guī yǐ zhèng lù. jìn jiàn bǎo yù suī bù dú shū, jìng pō néng jiě cǐ, xì píng qǐ lái, yě hái bù suàn shí fēn diàn rǔ le zǔ zōng. jiù sī jí zǔ zōng men, gè gè yì jiē rú cǐ, suī yǒu shēn jīng jǔ yè de, yě bù céng fā jī guò yí gè, kàn lái cǐ yì jiǎ mén zhī shù. kuàng mǔ qīn nì ài, suì yě bù qiáng yǐ jǔ yè bī tā le. suǒ yǐ jìn rì shì zhè děng dài tā. yòu yào huán lán èr rén jǔ yè zhī yú, zěn de yì tóng bǎo yù cái hǎo, suǒ yǐ měi yù zuò shī, bì jiāng sān rén yī qí huàn lái duì zuò.
说话间,贾环叔侄亦到。贾政命他们看了题目。他两个虽能诗,较腹中之虚实虽也去宝玉不远,但第一件他两个终是别路,若论举业一道,似高过宝玉,若论杂学,则远不能及;第二件他二人才思滞钝,不及宝玉空灵娟逸,每作诗亦如八股之法,未免拘板庸涩。那宝玉虽不算是个读书人,然亏他天性聪敏,且素喜好些杂书,他自为古人中也有杜撰的,也有误失之处,拘较不得许多;若只管怕前怕后起来,纵堆砌成一篇,也觉得甚无趣味。因心里怀着这个念头,每见一题,不拘难易,他便毫无费力之处,就如世上的流嘴滑舌之人,无风作有,信着伶口俐舌,长篇大论,胡扳乱扯,敷演出一篇话来。虽无稽考,却都说得四座春风。虽有正言厉语之人,亦不得压倒这一种风流去。近日贾政年迈,名利大灰,然起初天性也是个诗酒放诞之人,因在子侄辈中,少不得规以正路。近见宝玉虽不读书,竟颇能解此,细评起来,也还不算十分玷辱了祖宗。就思及祖宗们,各各亦皆如此,虽有深精举业的,也不曾发迹过一个,看来此亦贾门之数。况母亲溺爱,遂也不强以举业逼他了。所以近日是这等待他。又要环兰二人举业之余,怎得亦同宝玉才好,所以每欲作诗,必将三人一齐唤来对作。
xián yán shǎo shù. qiě shuō jiǎ zhèng yòu mìng tā sān rén gè diào yī shǒu, shuí xiān chéng zhě shǎng, jiā zhě é wài jiā shǎng. jiǎ huán jiǎ lán èr rén jìn rì dāng zhe duō rén jiē zuò guò jǐ shǒu le, dǎn liàng yú zhuàng, jīn kàn le tí, suì zì qù sī suǒ. yī shí, jiǎ lán xiān yǒu le. jiǎ huán shēng kǒng luò hòu yě jiù yǒu le. èr rén jiē yǐ lù chū, bǎo yù shàng chū shén. jiǎ zhèng yǔ zhòng rén qiě kàn tā èr rén de èr shǒu. jiǎ lán de shì yī shǒu qī yán jué, xiě dào shì:
闲言少述。且说贾政又命他三人各吊一首,谁先成者赏,佳者额外加赏。贾环贾兰二人近日当着多人皆作过几首了,胆量逾壮,今看了题,遂自去思索。一时,贾兰先有了。贾环生恐落后也就有了。二人皆已录出,宝玉尚出神。贾政与众人且看他二人的二首。贾兰的是一首七言绝,写道是:
guǐ huà jiāng jūn lín sì niáng, yù wèi jī gǔ tiě wèi cháng,
姽婳将军林四娘,玉为肌骨铁为肠,
juān qū zì bào héng wáng hòu, cǐ rì qīng zhōu tǔ yì xiāng. zhòng mù bīn kàn le, biàn jiē dà zàn:" xiǎo gē ér shí sān suì de rén jiù rú cǐ, kě zhī jiā xué yuān yuán, zhēn bù wū yǐ." jiǎ zhèng xiào dào:" zhì zǐ kǒu jué, yě hái nán wéi tā." yòu kàn jiǎ huán de, shì shǒu wǔ yán lǜ, xiě dào shì:
捐躯自报恒王后,此日青州土亦香。众幕宾看了,便皆大赞:“小哥儿十三岁的人就如此,可知家学渊源,真不诬矣。”贾政笑道:“稚子口角,也还难为他。”又看贾环的,是首五言律,写道是:
hóng fěn bù zhī chóu, jiāng jūn yì wèi xiū.
红粉不知愁,将军意未休。
yǎn tí lí xiù mù, bào hèn chū qīng zhōu.
掩啼离绣幕,抱恨出青州。
zì wèi chóu wáng dé, jù néng fù kòu chóu.
自谓酬王德,讵能复寇仇。
shuí tí zhōng yì mù, qiān gǔ dú fēng liú. zhòng rén dào:" gèng jiā. dǎo shì dà jǐ suì nián jì, lì yì yòu zì bù tóng." jiǎ zhèng dào:" hái bù shèn dà cuò, zhōng bù kěn qiè." zhòng rén dào:" zhè jiù bà le. sān yé cái dà bù duō liǎng suì, zài wèi guān zhī shí rú cǐ, yòng le gōng fū, zài guò jǐ nián, pà bú shì dà ruǎn xiǎo ruǎn le." jiǎ zhèng dào:" guò jiǎng le. zhǐ shì bù kěn dú shū guò shī." yīn yòu wèn bǎo yù zěn yàng. zhòng rén dào:" èr yé xì xīn lòu kè, dìng yòu shì fēng liú bēi gǎn, bù tóng cǐ děng de le." bǎo yù xiào dào:" zhè gè tí mù shì bù chēng jìn tǐ, xū de gǔ tǐ, huò gē huò xíng, cháng piān yī shǒu, fāng néng kěn qiè." zhòng rén tīng le, dōu lì shēn diǎn tóu pāi shǒu dào:" wǒ shuō tā lì yì bù tóng! měi yī tí dào shǒu bì xiān dù qí tǐ gé yí yǔ bù yí, zhè biàn shì lǎo shǒu miào fǎ. jiù rú cái yī yì bān, wèi xià jiǎn shí, xū dù qí shēn liàng. zhè tí mù míng yuē guǐ huà cí, qiě jì yǒu le xù, cǐ bì shì cháng piān gē xíng fāng hé tǐ de. huò nǐ bái lè tiān cháng hèn gē, huò nǐ yǒng gǔ cí, bàn xù bàn yǒng, liú lì piāo yì, shǐ néng jìn miào." jiǎ zhèng tīng shuō, yě hé le zhǔ yì, suì zì tí bǐ xiàng zhǐ shàng yào xiě, yòu xiàng bǎo yù xiào dào:" rú cǐ, nǐ niàn wǒ xiě. bù hǎo le, wǒ chuí nǐ nà ròu. shuí xǔ nǐ xiān dà yán bù cán le!" bǎo yù zhǐ de niàn le yī jù, dào shì:
谁题忠义墓,千古独风流。众人道:“更佳。倒是大几岁年纪,立意又自不同。”贾政道:“还不甚大错,终不恳切。”众人道:“这就罢了。三爷才大不多两岁,在未冠之时如此,用了工夫,再过几年,怕不是大阮小阮了。”贾政道:“过奖了。只是不肯读书过失。”因又问宝玉怎样。众人道:“二爷细心镂刻,定又是风流悲感,不同此等的了。”宝玉笑道:“这个题目似不称近体,须得古体,或歌或行,长篇一首,方能恳切。”众人听了,都立身点头拍手道:“我说他立意不同!每一题到手必先度其体格宜与不宜,这便是老手妙法。就如裁衣一般,未下剪时,须度其身量。这题目名曰《姽婳词》,且既有了序,此必是长篇歌行方合体的。或拟白乐天《长恨歌》,或拟咏古词,半叙半咏,流利飘逸,始能近妙。”贾政听说,也合了主意,遂自提笔向纸上要写,又向宝玉笑道:“如此,你念我写。不好了,我捶你那肉。谁许你先大言不惭了!”宝玉只得念了一句,道是:
héng wáng hǎo wǔ jiān hào sè, jiǎ zhèng xiě le kàn shí, yáo tóu dào:" cū bǐ." yī mù bīn dào:" yào zhè yàng fāng gǔ, jiū jìng bù cū. qiě kàn tā dǐ xià de." jiǎ zhèng dào:" gū cún zhī." bǎo yù yòu dào:
恒王好武兼好色,贾政写了看时,摇头道:“粗鄙。”一幕宾道:“要这样方古,究竟不粗。且看他底下的。”贾政道:“姑存之。”宝玉又道:
suì jiào měi nǚ xí qí shè. nóng gē yàn wǔ bù chéng huān,
遂教美女习骑射。秾歌艳舞不成欢,
liè zhèn wǎn gē wèi zì dé. jiǎ zhèng xiě chū, zhòng rén dōu dào:" zhǐ zhè dì sān jù biàn gǔ piáo lǎo jiàn, jí miào. zhè sì jù píng xù chū, yě zuì dé tǐ." jiǎ zhèng dào:" xiū miù jiā jiǎng yù, qiě kàn zhuǎn de rú hé." bǎo yù niàn dào:
列阵挽戈为自得。贾政写出,众人都道:“只这第三句便古朴老健,极妙。这四句平叙出,也最得体。”贾政道:“休谬加奖誉,且看转的如何。”宝玉念道:
yǎn qián bú jiàn chén shā qǐ, jiāng jūn qiào yǐng hóng dēng lǐ. zhòng rén tīng le zhè liǎng jù, biàn dōu jiào:" miào! hǎo gè' bú jiàn chén shā qǐ'! yòu chéng le yī jù' qiào yǐng hóng dēng lǐ', yòng zì yòng jù, jiē rù shén huà le." bǎo yù dào:
眼前不见尘沙起,将军俏影红灯里。众人听了这两句,便都叫:“妙!好个‘不见尘沙起’!又承了一句‘俏影红灯里’,用字用句,皆入神化了。”宝玉道:
chì zhà shí wén kǒu shé xiāng, shuāng máo xuě jiàn jiāo nán jǔ. zhòng rén tīng le, biàn pāi shǒu xiào dào:" yì fā huà chū lái le. dāng rì gǎn shì bǎo gōng yě zài zuò, jiàn qí jiāo qiě wén qí xiāng fǒu? bù rán, hé tǐ tiē zhì cǐ." bǎo yù xiào dào:" guī gé xí wǔ, rèn qí yǒng hàn, zěn shì nán rén. bù dài wèn ér kě zhī jiāo qiè zhī xíng de le." jiǎ zhèng dào:" hái bù kuài xù, zhè yòu yǒu nǐ shuō zuǐ de le." bǎo yù zhǐ de yòu xiǎng le yī xiǎng, niàn dào:
叱咤时闻口舌香,霜矛雪剑娇难举。众人听了,便拍手笑道:“益发画出来了。当日敢是宝公也在座,见其娇且闻其香否?不然,何体贴至此。”宝玉笑道:“闺阁习武,任其勇悍,怎似男人。不待问而可知娇怯之形的了。”贾政道:“还不快续,这又有你说嘴的了。”宝玉只得又想了一想,念道:
dīng xiāng jié zǐ fú róng tāo, zhòng rén dōu dào:" zhuǎn' tāo',' xiāo' yùn, gèng miào, zhè cái liú lì piāo dàng. ér qiě zhè yī jù yě qǐ mí xiù mèi de miào." jiǎ zhèng xiě le, kàn dào:" zhè yī jù bù hǎo. yǐ xiě guò' kǒu shé xiāng'' jiāo nán jǔ', hé bì yòu rú cǐ. zhè shì lì liàng bù jiā, gù yòu yòng zhèi xiē duī qì huò lái táng sè." bǎo yù xiào dào:" cháng gē yě xū de yào xiē cí zǎo diǎn zhuì diǎn zhuì, bù rán biàn jué xiāo suǒ." jiǎ zhèng dào:" nǐ zhǐ gù yòng zhèi xiē, dàn zhè yī jù dǐ xià rú hé néng zhuǎn zhì wǔ shì? ruò zài duō shuō liǎng jù, qǐ bù shé zú le." bǎo yù dào:" rú cǐ, dǐ xià yī jù zhuǎn shā zhù, xiǎng yì kě yǐ." jiǎ zhèng lěng xiào dào:" nǐ yǒu duō dà běn lǐng? shàng tou shuō le yī jù dà kāi mén de sǎn huà, rú jīn yòu yào yī jù lián zhuǎn dài shā, qǐ bù xīn yǒu yú ér lì bù zú xiē." bǎo yù tīng le, chuí tóu xiǎng le yī xiǎng, shuō le yī jù dào:
丁香结子芙蓉绦,众人都道:“转‘绦’,‘萧’韵,更妙,这才流利飘荡。而且这一句也绮靡秀媚的妙。”贾政写了,看道:“这一句不好。已写过‘口舌香’‘娇难举’,何必又如此。这是力量不加,故又用这些堆砌货来搪塞。”宝玉笑道:“长歌也须得要些词藻点缀点缀,不然便觉萧索。”贾政道:“你只顾用这些,但这一句底下如何能转至武事?若再多说两句,岂不蛇足了。”宝玉道:“如此,底下一句转煞住,想亦可矣。”贾政冷笑道:“你有多大本领?上头说了一句大开门的散话,如今又要一句连转带煞,岂不心有余而力不足些。”宝玉听了,垂头想了一想,说了一句道:
bù xì míng zhū xì bǎo dāo. máng wèn:" zhè yī jù kě hái shǐ de?" zhòng rén pāi àn jiào jué. jiǎ zhèng xiě le, kàn zhe xiào dào:" qiě fàng zhe, zài xù." bǎo yù dào:" ruò shǐ de, wǒ biàn yào yī qì xià qù le. ruò shǐ bù dé, yuè xìng tú le, wǒ zài xiǎng bié de yì sī chū lái, zài lìng cuò cí." jiǎ zhèng tīng le, biàn hè dào:" duō huà! bù hǎo le zài zuò, biàn zuò shí piān bǎi piān, hái pà xīn kǔ liǎo bù chéng!" bǎo yù tīng shuō, zhǐ de xiǎng le yī huì, biàn niàn dào:
不系明珠系宝刀。忙问:“这一句可还使得?”众人拍案叫绝。贾政写了,看着笑道:“且放着,再续。”宝玉道:“若使得,我便要一气下去了。若使不得,越性涂了,我再想别的意思出来,再另措词。”贾政听了,便喝道:“多话!不好了再作,便作十篇百篇,还怕辛苦了不成!”宝玉听说,只得想了一会,便念道:
zhàn bà yè lán xīn lì qiè, zhī hén fěn zì wū jiāo shāo. jiǎ zhèng dào:" yòu yī duàn. dǐ xià zěn yàng?" bǎo yù dào:
战罢夜阑心力怯,脂痕粉渍污鲛鮹。贾政道:“又一段。底下怎样?”宝玉道:
míng nián liú kòu zǒu shān dōng, qiáng tūn hǔ bào shì rú fēng. zhòng rén dào:" hǎo gè' zǒu' zì! biàn jiàn de gāo dī le. qiě tōng jù zhuǎn de yě bù bǎn." bǎo yù yòu niàn dào:
明年流寇走山东,强吞虎豹势如蜂。众人道:“好个‘走’字!便见得高低了。且通句转的也不板。”宝玉又念道:
wáng lǜ tiān bīng sī jiǎo miè, yī zhàn zài zhàn bù chéng gōng.
王率天兵思剿灭,一战再战不成功。
xīng fēng chuī zhé lǒng tóu mài, rì zhào jīng qí hǔ zhàng kōng.
腥风吹折陇头麦,日照旌旗虎帐空。
qīng shān jì jì shuǐ sī sī, zhèng shì héng wáng zhàn sǐ shí.
青山寂寂水澌澌,正是恒王战死时。
yǔ lín bái gǔ xuè rǎn cǎo, yuè lěng huáng shā guǐ shǒu shī. zhòng rén dōu dào:" miào jí, miào jí! bù zhì, xù shì, cí zǎo, wú bù jìn měi. qiě kàn rú hé zhì sì niáng, bì lìng yǒu miào zhuǎn qí jù." bǎo yù yòu niàn dào:
雨淋白骨血染草,月冷黄沙鬼守尸。众人都道:“妙极,妙极!布置,叙事,词藻,无不尽美。且看如何至四娘,必另有妙转奇句。”宝玉又念道:
fēn fēn jiàng shì zhǐ bǎo shēn, qīng zhōu yǎn jiàn jiē huī chén,
纷纷将士只保身,青州眼见皆灰尘,
bù qī zhōng yì míng guī gé, fèn qǐ héng wáng dé yì rén. zhòng rén dōu dào:" pū xù dé wěi wǎn." jiǎ zhèng dào:" tài duō le, dǐ xià zhǐ pà léi zhuì ne." bǎo yù nǎi yòu niàn dào:
不期忠义明闺阁,愤起恒王得意人。众人都道:“铺叙得委婉。”贾政道:“太多了,底下只怕累赘呢。”宝玉乃又念道:
héng wáng dé yì shù shuí xíng, guǐ huà jiāng jūn lín sì niáng,
恒王得意数谁行,姽婳将军林四娘,
hào lìng qín jī qū zhào nǚ, yàn lǐ nóng táo lín zhàn chǎng.
号令秦姬驱赵女,艳李秾桃临战场。
xiù ān yǒu lèi chūn chóu zhòng, tiě jiǎ wú shēng yè qì liáng.
绣鞍有泪春愁重,铁甲无声夜气凉。
shèng fù zì rán nán yù dìng, shì méng shēng sǐ bào qián wáng.
胜负自然难预定,誓盟生死报前王。
zéi shì chāng jué bù kě dí, liǔ zhé huā cán shí kě shāng,
贼势猖獗不可敌,柳折花残实可伤,
hún yī chéng guō jiā xiāng jìn, mǎ jiàn yān zhī gǔ suǐ xiāng.
魂依城郭家乡近,马践胭脂骨髓香。
xīng chí shí bào rù jīng shī, shuí jiā ér nǚ bù shāng bēi!
星驰时报入京师,谁家儿女不伤悲!
tiān zǐ jīng huāng hèn shī shǒu, cǐ shí wén wǔ jiē chuí shǒu.
天子惊慌恨失守,此时文武皆垂首。
hé shì wén wǔ lì cháo gāng, bù jí guī zhōng lín sì niáng!
何事文武立朝纲,不及闺中林四娘!
wǒ wèi sì niáng zhǎng tài xī, gē chéng yú yì shàng bàng huáng. niàn bì, zhòng rén dōu dà zàn bù zhǐ, yòu dōu cóng tóu kàn le yī biàn. jiǎ zhèng xiào dào:" suī rán shuō le jǐ jù, dào dǐ bù dà kěn qiè." yīn shuō:" qù bà." sān rén rú dé le shè de yì bān, yī qí chū lái, gè zì huí fáng.
我为四娘长太息,歌成馀意尚傍徨。念毕,众人都大赞不止,又都从头看了一遍。贾政笑道:“虽然说了几句,到底不大恳切。”因说:“去罢。”三人如得了赦的一般,一齐出来,各自回房。
zhòng rén jiē wú bié huà, bù guò zhì wǎn ān xiē ér yǐ. dú yǒu bǎo yù yī xīn qī chǔ, huí zhì yuán zhōng, měng rán jiàn chí shàng fú róng, xiǎng qǐ xiǎo yā huán shuō qíng wén zuò le fú róng zhī shén, bù jué yòu xǐ huān qǐ lái, nǎi kàn zhe fú róng jiē tàn le yī huì. hū yòu xiǎng qǐ sǐ hòu bìng wèi dào líng qián yī jì, rú jīn hé bù zài fú róng qián yī jì, qǐ bù jìn le lǐ, bǐ sú rén qù líng qián jì diào yòu gèng jué bié zhì. xiǎng bì, biàn yù xíng lǐ. hū yòu zhǐ zhù dào:" suī rú cǐ, yì bù kě tài cǎo shuài, yě xū de yì guān zhěng qí, diàn yí zhōu bèi, fāng wèi chéng jìng." xiǎng le yī xiǎng," rú jīn ruò xué nà shì sú zhī diàn lǐ, duàn rán bù kě jìng yě hái bié kāi shēng miàn, lìng lì pái chǎng, fēng liú qí yì, yú shì wú shè, fāng bù fù wǒ èr rén zhī wéi rén. kuàng qiě gǔ rén yǒu yún:" huáng wū xíng lǎo, píng fán yùn zǎo zhī jiàn, kě yǐ xiū wáng gōng, jiàn guǐ shén.' yuán bù zài wù zhī guì jiàn, quán zài xīn zhī chéng jìng ér yǐ. cǐ qí yī yě. èr zé lěi wén wǎn cí yě xū lìng chū jǐ jiàn, zì fàng shǒu yǎn, yì bù kě dǎo xí qián rén de tào tóu, tián xiě jǐ zì táng sè ěr mù zhī wén, yì bì xū sǎ lèi qì xuè, yī zì yī yàn, yī jù yī tí, níng shǐ wén bù zú bēi yǒu yú, wàn bù kě shàng wén zǎo ér fǎn shī bēi qī. kuàng qiě gǔ rén duō yǒu wēi cí, fēi zì wǒ jīn zuò yǒng yě. nài jīn rén quán huò yú gōng míng èr zì, shàng gǔ zhī fēng yī xǐ jiē jǐn, kǒng bù hé shí yí, yú gōng míng yǒu ài zhī gù. wǒ yòu bù xī hǎn nà gōng míng, bù wéi shì rén guān yuè chēng zàn, hé bì bù yuǎn shī chǔ rén zhī dà yán zhāo hún lí sāo jiǔ biàn kū shù wèn nàn qiū shuǐ dà rén xiān sheng chuán děng fǎ, huò zá cān dān jù, huò ǒu chéng duǎn lián, huò yòng shí diǎn, huò shè pì yù, suí yì suǒ zhī, xìn bǐ ér qù, xǐ zé yǐ wén wèi xì, bēi zé yǐ yán zhì tòng, cí dá yì jǐn wéi zhǐ, hé bì ruò shì sú zhī jū jū yú fāng cùn zhī jiān zāi." bǎo yù běn shì gè bù dú shū zhī rén, zài xīn zhōng yǒu le zhè piān wāi yì, zěn de yǒu hǎo shī wén zuò chū lái. tā zì jǐ què rèn yì zuǎn zhe, bìng bù wéi rén zhī mù, suǒ yǐ dà sì wàng dàn, jìng dù zhuàn chéng yī piān zhǎng wén, yòng qíng wén sù rì suǒ xǐ zhī bīng jiāo hú yī fú kǎi zì xiě chéng, míng yuē fú róng nǚ ér lěi, qián xù hòu gē. yòu bèi le sì yàng qíng wén suǒ xǐ zhī wù, yú shì yè yuè xià, mìng nà xiǎo yā tou pěng zhì fú róng huā qián. xiān xíng lǐ bì, jiāng nà lěi wén jí guà yú fú róng zhī shàng, nǎi qì tì niàn yuē:
众人皆无别话,不过至晚安歇而已。独有宝玉一心凄楚,回至园中,猛然见池上芙蓉,想起小丫鬟说晴雯作了芙蓉之神,不觉又喜欢起来,乃看着芙蓉嗟叹了一会。忽又想起死后并未到灵前一祭,如今何不在芙蓉前一祭,岂不尽了礼,比俗人去灵前祭吊又更觉别致。想毕,便欲行礼。忽又止住道:“虽如此,亦不可太草率,也须得衣冠整齐,奠仪周备,方为诚敬。”想了一想,“如今若学那世俗之奠礼,断然不可;竟也还别开生面,另立排场,风流奇异,于世无涉,方不负我二人之为人。况且古人有云:“潢污行潦,蘋蘩蕴藻之贱,可以羞王公,荐鬼神。’原不在物之贵贱,全在心之诚敬而已。此其一也。二则诔文挽词也须另出己见,自放手眼,亦不可蹈袭前人的套头,填写几字搪塞耳目之文,亦必须洒泪泣血,一字一咽,一句一啼,宁使文不足悲有余,万不可尚文藻而反失悲戚。况且古人多有微词,非自我今作俑也。奈今人全惑于功名二字,尚古之风一洗皆尽,恐不合时宜,于功名有碍之故。我又不希罕那功名,不为世人观阅称赞,何必不远师楚人之《大言》、《招魂》、《离骚》、《九辩》、《枯树》、《问难》、《秋水》、《大人先生传》等法,或杂参单句,或偶成短联,或用实典,或设譬寓,随意所之,信笔而去,喜则以文为戏,悲则以言志痛,辞达意尽为止,何必若世俗之拘拘于方寸之间哉。”宝玉本是个不读书之人,再心中有了这篇歪意,怎得有好诗文作出来。他自己却任意纂著,并不为人知慕,所以大肆妄诞,竟杜撰成一篇长文,用晴雯素日所喜之冰鲛縠一幅楷字写成,名曰《芙蓉女儿诔》,前序后歌。又备了四样晴雯所喜之物,于是夜月下,命那小丫头捧至芙蓉花前。先行礼毕,将那诔文即挂于芙蓉枝上,乃泣涕念曰:
wéi
维
tài píng bù yì zhī yuán, róng guì jìng fāng zhī yuè, wú kě nài hé zhī rì, yí hóng yuàn zhuó yù, jǐn yǐ qún huā zhī ruǐ, bīng jiāo zhī hú, qìn fāng zhī quán, fēng lù zhī míng, sì zhě suī wēi, liáo yǐ dá chéng shēn xìn, nǎi zhì jì yú bái dì gōng zhōng fǔ sī qiū yàn fú róng nǚ ér zhī qián yuē: qiè sī nǚ ér zì lín zhuó shì, qì jīn fán shí yǒu liù zài. qí xiān zhī xiāng jí xìng shì, yān lún ér mò néng kǎo zhě jiǔ yǐ. ér yù dé yú qīn zhěn zhì mù zhī jiān, qī xī yàn yóu zhī xī, qīn nì xiá xiè, xiāng yǔ gòng chǔ zhě, jǐn wǔ nián bā yuè yǒu jī. yī! nǚ ér nǎng shēng zhī xī, qí wèi zhì zé jīn yù bù zú yù qí guì, qí wéi xìng zé bīng xuě bù zú yù qí jié, qí wèi shén zé xīng rì bù zú yù qí jīng, qí wèi mào zé huā yuè bù zú yù qí sè. zǐ mèi xī mù yīng xián, yù ǎo xián yǎng huì dé. shú liào jiū zhèn è qí gāo, yīng zhì fān zāo fú zhuó, cí shī dù qí chòu, chǎi lán jìng bèi shān chú! huā yuán zì qiè, qǐ nài kuáng biāo liǔ běn duō chóu, hé jìn zhòu yǔ. ǒu zāo gǔ chài zhī chán, suì bào gāo huāng zhī jiù. gù ěr yīng chún hóng tuì, yùn tǔ shēn yín xìng liǎn xiāng kū, sè chén kǎn hàn. zhuó yáo xǐ gòu, chū zì píng wéi, jīng jí péng zhēn, màn yán hù yǒu. qǐ zhāo yóu zé tì, shí rǎng gòu ér zhōng. jì tún yōu chén yú bù jìn, fù hán wǎng qū yú wú qióng. gāo biāo jiàn jí, guī wéi hèn bǐ cháng shā zhí liè zāo wēi, jīn guó cǎn yú yǔ yě. zì xù xīn suān, shuí lián yāo zhé! xiān yún jì sàn, fāng zhǐ nán xún. zhōu mí jù kū, hé lái què sǐ zhī xiāng? hǎi shī líng chá, bù huò huí shēng zhī yào. méi dài yān qīng, zuó yóu wǒ huà zhǐ huán yù lěng, jīn qiàn shuí wēn? dǐng lú zhī shèng yào yóu cún, jīn lèi zhī yú hén shàng zì. jìng fēn luán bié, chóu kāi shè yuè zhī lián shū huà lóng fēi, āi zhé tán yún zhī chǐ. wěi jīn diàn yú cǎo mǎng, shí cuì yú chén āi. lóu kōng zhī què, tú xuán qī xī zhī zhēn dài duàn yuān yāng, shuí xù wǔ sī zhī lǚ? kuàng nǎi jīn tiān shǔ jié, bái dì sī shí, gū qīn yǒu mèng, kōng shì wú rén. tóng jiē yuè àn, fāng hún yǔ qiàn yǐng tóng xiāo, róng zhàng xiāng cán, jiāo chuǎn gòng xì yán jiē jué. lián tiān shuāi cǎo, qǐ dú jiān jiā zā dì bēi shēng, wú fēi xī shuài. lù tái wǎn qì, chuān lián bù dù hán zhēn yǔ lì qiū yuán, gé yuàn xī wén yuàn dí. fāng míng wèi mǐn, yán qián yīng wǔ yóu hū yàn zhì jiāng wáng, kǎn wài hǎi táng yù lǎo. zhuō mí píng hòu, lián bàn wú shēng dòu cǎo tíng qián, lán yá wǎng dài. pāo cán xiù xiàn, yín jiān cǎi lǚ shuí cái? zhé duàn bīng sī, jīn dòu yù xiāng wèi yùn. zuó chéng yán mìng, jì qū chē ér yuǎn shè fāng yuán jīn fàn cí wēi, fù zhǔ zhàng ér jù pāo gū jiù. jí wén huì guān bèi xiǎn, cán wéi gòng xué zhī méng shí guǒ chéng zāi, kuì dài tóng huī zhī qiào. ěr nǎi xī fēng gǔ sì, yān zhì qīng lín luò rì huāng qiū, líng xīng bái gǔ. qiū yú sà sà, péng ài xiāo xiāo. gé wù kuàng yǐ tí yuán, rào yān chéng ér qì guǐ. zì wèi hóng xiāo zhàng lǐ, gōng zǐ qíng shēn shǐ xìn huáng tǔ lǒng zhōng, nǚ ér mìng bó! rǔ nán lèi xuè, bān bān sǎ xiàng xī fēng zǐ zé yú zhōng, mò mò sù píng lěng yuè. wū hū! gù guǐ yù zhī wèi zāi, qǐ shén líng ér yì dù. qián bì nú zhī kǒu, tǎo qǐ cóng kuān pōu hàn fù zhī xīn, fèn yóu wèi shì! zài jūn zhī chén yuán suī qiǎn, rán yù zhī bǐ yì qǐ zhōng. yīn xù quán quán zhī sī, bù jīn zhūn zhūn zhī wèn. shǐ zhī shàng dì chuí jīng, huā gōng dài zhào, shēng chái lán huì, sǐ xiá fú róng. tīng xiǎo bì zhī yán, shì shè wú jī yǐ zhuó yù zhī sī, zé shēn wèi yǒu jù. hé yě? xī yè fǎ shàn shè hún yǐ zhuàn bēi, lǐ zhǎng jí bèi zhào ér wèi jì, shì suī shū, qí lǐ zé yī yě. gù xiāng wù yǐ pèi cái, gǒu fēi qí rén, è nǎi làn hū? shǐ xìn shàng dì wěi tuō quán héng, kě wèi zhì qià zhì xié, shù bù fù qí suǒ bǐng fù yě. yīn xī qí bù mèi zhī líng, huò zhì jiàng yú zī tè bù chuǎi bǐ sú zhī cí, yǒu wū huì tīng. nǎi gē ér zhāo zhī yuē:
太平不易之元,蓉桂竞芳之月,无可奈何之日,怡红院浊玉,谨以群花之蕊,冰鲛之縠,沁芳之泉,枫露之茗,四者虽微,聊以达诚申信,乃致祭于白帝宫中抚司秋艳芙蓉女儿之前曰:窃思女儿自临浊世,迄今凡十有六载。其先之乡籍姓氏,湮沦而莫能考者久矣。而玉得于衾枕栉沐之间,栖息宴游之夕,亲昵狎亵,相与共处者,仅五年八月有畸。噫!女儿曩生之昔,其为质则金玉不足喻其贵,其为性则冰雪不足喻其洁,其为神则星日不足喻其精,其为貌则花月不足喻其色。姊妹悉慕媖娴,妪媪咸仰惠德。孰料鸠鸩恶其高,鹰鸷翻遭罦罬,薋葹妒其臭,茝兰竟被芟鉏!花原自怯,岂奈狂飙;柳本多愁,何禁骤雨。偶遭蛊虿之谗,遂抱膏肓之疚。故尔樱唇红褪,韵吐呻吟;杏脸香枯,色陈顑颔。诼谣謑诟,出自屏帏,荆棘蓬榛,蔓延户牖。岂招尤则替,实攘诟而终。既忳幽沉于不尽,复含罔屈于无穷。高标见嫉,闺帏恨比长沙;直烈遭危,巾帼惨于羽野。自蓄辛酸,谁怜夭折!仙云既散,芳趾难寻。洲迷聚窟,何来却死之香?海失灵槎,不获回生之药。眉黛烟青,昨犹我画;指环玉冷,今倩谁温?鼎炉之剩药犹存,襟泪之余痕尚渍。镜分鸾别,愁开麝月之奁;梳化龙飞,哀折檀云之齿。委金钿于草莽,拾翠バ于尘埃。楼空鳷鹊,徒悬七夕之针;带断鸳鸯,谁续五丝之缕?况乃金天属节,白帝司时,孤衾有梦,空室无人。桐阶月暗,芳魂与倩影同销,蓉帐香残,娇喘共细言皆绝。连天衰草,岂独蒹葭;匝地悲声,无非蟋蟀。露苔晚砌,穿帘不度寒砧;雨荔秋垣,隔院希闻怨笛。芳名未泯,檐前鹦鹉犹呼;艳质将亡,槛外海棠预老。捉迷屏后,莲瓣无声;斗草庭前,兰芽枉待。抛残绣线,银笺彩缕谁裁?折断冰丝,金斗御香未熨。昨承严命,既趋车而远涉芳园;今犯慈威,复拄杖而遽抛孤柩。及闻槥棺被燹,惭违共穴之盟;石椁成灾,愧迨同灰之诮。尔乃西风古寺,淹滞青燐;落日荒丘,零星白骨。楸榆飒飒,蓬艾萧萧。隔雾圹以啼猿,绕烟塍而泣鬼。自为红绡帐里,公子情深;始信黄土垄中,女儿命薄!汝南泪血,斑斑洒向西风;梓泽余衷,默默诉凭冷月。呜呼!固鬼蜮之为灾,岂神灵而亦妒。钳诐奴之口,讨岂从宽;剖悍妇之心,忿犹未释!在君之尘缘虽浅,然玉之鄙意岂终。因蓄惓惓之思,不禁谆谆之问。始知上帝垂旌,花宫待诏,生侪兰蕙,死辖芙蓉。听小婢之言,似涉无稽;以浊玉之思,则深为有据。何也?昔叶法善摄魂以撰碑,李长吉被诏而为记,事虽殊,其理则一也。故相物以配才,苟非其人,恶乃滥乎?始信上帝委托权衡,可谓至洽至协,庶不负其所秉赋也。因希其不昧之灵,或陟降于兹;特不揣鄙俗之词,有污慧听。乃歌而招之曰:
tiān hé rú shì zhī cāng cāng xī, chéng yù qiú yǐ yóu hū qióng lóng yé?
天何如是之苍苍兮,乘玉虬以游乎穹窿耶?
dì hé rú shì zhī máng máng xī, jià yáo xiàng yǐ jiàng hū quán rǎng yé?
地何如是之茫茫兮,驾瑶像以降乎泉壤耶?
wàng sǎn gài zhī lù lí xī, yì jī wěi zhī guāng yé?
望繖盖之陆离兮,抑箕尾之光耶?
liè yǔ bǎo ér wèi qián dǎo xī, wèi wēi xū yú páng yé?
列羽葆而为前导兮,卫危虚于旁耶?
qū fēng lóng yǐ wéi bǐ cóng xī, wàng shū yuè yǐ lí yé?
驱丰隆以为比从兮,望舒月以离耶?
tīng chē guǐ ér yī yà xī, yù luán yī yǐ zhēng yé?
听车轨而伊轧兮,御鸾鹥以征耶?
wèn fù yù ér rán xī, rèn héng dù yǐ wéi rǎng yé?
问馥郁而然兮,纫蘅杜以为纕耶?
xuàn qún jū zhī shuò shuò xī, lòu míng yuè yǐ wéi dāng yé?
炫裙裾之烁烁兮,镂明月以为当耶?
jí wēi ruí ér chéng tán jī xī, qíng lián yàn yǐ zhú lán gāo yé?
籍葳蕤而成坛畸兮,檠莲焰以烛兰膏耶?
wén bó páo yǐ wéi zhì jiǎ xī, lù lù yǐ fú guì xǔ yé?
文瓟匏以为觯斝兮,漉醁以浮桂醑耶?
zhān yún qì ér níng pàn xī, fǎng fú yǒu suǒ chān yé?
瞻云气而凝盼兮,仿佛有所觇耶?
fǔ yǎo tiǎo ér shǔ ěr xī, huǎng hū yǒu suǒ wén yé?
俯窈窕而属耳兮,恍惚有所闻耶?
qī hàn màn ér wú yāo è xī, rěn juān qì yú yú chén āi yé?
期汗漫而无夭阏兮,忍捐弃余于尘埃耶?
qiàn fēng lián zhī wèi yú qū chē xī, jì lián pèi ér xié guī yé?
倩风廉之为余驱车兮,冀联辔而携归耶?
yú zhōng xīn wèi zhī kǎi rán xī, tú áo áo ér hé wéi yé?
余中心为之慨然兮,徒嗷嗷而何为耶?
jūn yǎn rán ér zhǎng qǐn xī, qǐ tiān yùn zhī biàn yú sī yé?
君偃然而长寝兮,岂天运之变于斯耶?
jì zhūn xī qiě ān wěn xī, fǎn qí zhēn ér fù xī huà yé?
既窀穸且安稳兮,反其真而复奚化耶?
yú yóu zhì gù ér xuán fù xī, líng gé yú yǐ jiē lái yé?
余犹桎梏而悬附兮,灵格余以嗟来耶?
lái xī zhǐ xī, jūn qí lái yé!
来兮止兮,君其来耶!
ruò fú hóng méng ér jū, jì jìng yǐ chù, suī lín yú zī, yú yì mò dǔ. qiān yān luó ér wèi bù zhàng, liè qiāng pú ér sēn háng wǔ. jǐng liǔ yǎn zhī tān mián, shì lián xīn zhī wèi kǔ. sù nǚ yuē yú guì yán, fú fēi yíng yú lán zhǔ. nòng yù chuī shēng, hán huáng jī yǔ. zhēng sōng yuè zhī fēi, qǐ lí shān zhī lǎo. guī chéng luò pǔ zhī líng, shòu zuò xián chí zhī wǔ. qián chì shuǐ xī lóng yín, jí zhū lín xī fèng zhù. yuán gé yuán chéng, fěi fǔ fěi jǔ. fā rèn hū xiá chéng, fǎn jīng hū xuán pǔ. jì xiǎn wēi ér ruò tōng, fù yīn yūn ér shū zǔ. lí hé xī yān yún, kōng méng xī wù yǔ. chén mái liǎn xī xīng gāo, xī shān lì xī yuè wǔ. hé xīn yì zhī chōng chōng, ruò wù mèi zhī xǔ xǔ. yú nǎi xī xū chàng wàng, qì tì bàng huáng. rén yǔ xī jì lì, tiān lài xī yún dāng. niǎo jīng sàn ér fēi, yú shà zhá yǐ xiǎng. zhì āi xī shì dǎo, chéng lǐ xī qī xiáng. wū hū āi zāi! shàng xiǎng! dú bì, suì fén bó diàn míng, yóu yī yī bù shě. xiǎo huán cuī zhì zài sì, fāng cái huí shēn. hū tīng shān shí zhī hòu yǒu yī rén xiào dào:" qiě qǐng liú bù." èr rén tīng le, bù miǎn yī jīng. nà xiǎo huán huí tóu yī kàn, què shì gè rén yǐng cóng fú róng huā zhōng zǒu chū lái, tā biàn dà jiào:" bù hǎo, yǒu guǐ. qíng wén zhēn lái xiǎn hún le!" hǔ dé bǎo yù yě máng kàn shí, qiě tīng xià huí fēn jiě.
若夫鸿蒙而居,寂静以处,虽临于兹,余亦莫睹。搴烟萝而为步幛,列枪蒲而森行伍。警柳眼之贪眠,释莲心之味苦。素女约于桂岩,宓妃迎于兰渚。弄玉吹笙,寒簧击敔。征嵩岳之妃,启骊山之姥。龟呈洛浦之灵,兽作咸池之舞。潜赤水兮龙吟,集珠林兮凤翥。爰格爰诚,匪簠匪筥。发轫乎霞城,返旌乎玄圃。既显微而若通,复氤氲而倏阻。离合兮烟云,空蒙兮雾雨。尘霾敛兮星高,溪山丽兮月午。何心意之忡忡,若寤寐之栩栩。余乃欷歔怅望,泣涕傍徨。人语兮寂历,天籁兮筼筜。鸟惊散而飞,鱼唼喋以响。志哀兮是祷,成礼兮期祥。呜呼哀哉!尚飨!读毕,遂焚帛奠茗,犹依依不舍。小鬟催至再四,方才回身。忽听山石之后有一人笑道:“且请留步。”二人听了,不免一惊。那小鬟回头一看,却是个人影从芙蓉花中走出来,他便大叫:“不好,有鬼。晴雯真来显魂了!”唬得宝玉也忙看时,——且听下回分解。