lǎo xué shì xián zhēng guǐ huà cí chī gōng zǐ dù zhuàn fú róng lěi
老學士閒征姽嫿詞 痴公子杜撰芙蓉誄
huà shuō liǎng gè ní gū lǐng le fāng guān děng qù hòu, wáng fū rén biàn wǎng jiǎ mǔ chù lái shěng chén, jiàn jiǎ mǔ xǐ huān, biàn chèn biàn huí dào: bǎo yù wū lǐ yǒu gè qíng wén, nà gè yā tóu yě dà le, ér qiě yī nián zhī jiān, bìng bù lí shēn, wǒ cháng jiàn tā bǐ bié rén fèn wài táo qì, yě lǎn, qián rì yòu bìng dǎo le shí jǐ tiān, jiào dài fū qiáo, shuō shì nǚ ér láo, suǒ yǐ wǒ jiù gǎn zhe jiào tā xià qù le. ruò yǎng hǎo le yě bù yòng jiào tā jìn lái, jiù shǎng tā jiā pèi rén qù yě bà le. zài nà jǐ gè xué xì de nǚ hái zi, wǒ yě zuò zhǔ fàng chū qù le. yī zé tā men dōu huì xì, kǒu lǐ méi qīng méi zhòng, zhǐ huì hùn shuō, nǚ hái ér men tīng liǎo rú hé shǐ de? èr zé tā men jì chàng le huì zi xì, bái fàng le tā men, yě shì yīng gāi de. kuàng yā tóu men yě tài duō, ruò shuō bù gòu shǐ, zài tiāo shàng jǐ gè lái yě shì yī yàng. jiǎ mǔ tīng le, diǎn tóu dào: zhè dǎo shì zhèng lǐ, wǒ yě zhèng xiǎng zhe rú cǐ ne. dàn qíng wén nà yā tóu wǒ kàn tā shén hǎo, zěn me jiù zhè yàng qǐ lái. wǒ de yì sī zhè xiē yā tóu de mó yàng shuǎng lì yán tán zhēn xiàn duō bù jí tā, jiāng lái zhǐ tā hái kě yǐ gěi bǎo yù shǐ huàn dé. shuí zhī biàn le. wáng fū rén xiào dào: lǎo tài tài tiāo zhòng de rén yuán bù cuò. zhǐ pà tā mìng lǐ méi zào huà, suǒ yǐ dé le zhè gè bìng. sú yǔ yòu shuō, nǚ dà shí bā biàn. kuàng qiě yǒu běn shì de rén, wèi miǎn jiù yǒu xiē diào wāi. lǎo tài tài hái yǒu shén me bù céng jīng yàn guò de. sān nián qián wǒ yě jiù liú xīn zhè jiàn shì. xiān zhǐ qǔ zhōng le tā, wǒ biàn liú xīn. lěng yǎn kàn qù, tā sè sè suī bǐ rén qiáng, zhǐ shì bù dà chén zhòng. ruò shuō chén zhòng zhī dà lǐ, mò ruò xí rén dì yī. suī shuō xián qī měi qiè, rán yě yào xìng qíng hé shùn jǔ zhǐ chén zhòng de gèng hǎo xiē. jiù shì xí rén mó yàng suī bǐ qíng wén lüè cì yī děng, rán fàng zài fáng lǐ, yě suàn de yī èr děng de le. kuàng qiě xíng shì dà fāng, xīn dì lǎo shí, zhè jǐ nián lái, cóng wèi féng yíng zhe bǎo yù táo qì. fán bǎo yù shí fēn hú nào de shì, tā zhǐ yǒu sǐ quàn de. yīn cǐ pǐn zé le èr nián, yī diǎn bù cuò le, wǒ jiù qiāo qiāo de bǎ tā yā tóu de yuè fèn qián zhǐ zhù, wǒ de yuè fèn yín zi lǐ pī chū èr liǎng yín zi lái gěi tā. bù guò shǐ tā zì jǐ zhī dào yuè fā xiǎo xīn xué hǎo zhī yì. qiě bù míng shuō zhě, yī zé bǎo yù nián jì shàng xiǎo, lǎo yé zhī dào le yòu kǒng shuō dān wù le shū, èr zé bǎo yù zài zì wèi yǐ shì gēn qián de rén bù gǎn quàn tā shuō tā, fǎn dào zòng xìng qǐ lái. suǒ yǐ zhí dào jīn rì cái huí míng lǎo tài tài. jiǎ mǔ tīng le, xiào dào: yuán lái zhè yàng, rú cǐ gèng hǎo le. xí rén běn lái cóng xiǎo ér bù yán bù yǔ, wǒ zhǐ shuō tā shì méi zuǐ de hú lú. jì shì nǐ shēn zhì, qǐ yǒu dà cuò wù de. ér qiě nǐ zhè bù míng shuō yǔ bǎo yù de zhǔ yì gèng hǎo. qiě dà jiā bié tí zhè shì, zhǐ shì xīn lǐ zhī dào bà le. wǒ shēn zhì bǎo yù jiāng lái yě shì gè bù tīng qī qiè quàn de. wǒ yě jiě bù guò lái, yě cóng wèi jiàn guò zhè yàng de hái zi. bié de táo qì dōu shì yīng gāi de, zhǐ tā zhè zhǒng hé yā tóu men hǎo què shì nán dǒng. wǒ wèi cǐ yě dān xīn, měi měi de lěng yǎn zhā kàn tā. zhǐ hé yā tóu men nào, bì shì rén dà xīn dà, zhī dào nán nǚ de shì le, suǒ yǐ ài qīn jìn tā men. jì xì xì chá shì, jiū jìng bú shì wèi cǐ. qǐ bù qí guài. xiǎng bì yuán shì gè yā tóu cuò tóu le tāi bù chéng. shuō zhe, dà jiā xiào le. wáng fū rén yòu huí jīn rì jiǎ zhèng rú hé kuā jiǎng, yòu rú hé dài tā men guàng qù, jiǎ mǔ tīng le, gèng jiā xǐ yuè.
話說兩個尼姑領了芳官等去後,王夫人便往賈母處來省晨,見賈母喜歡,便趁便回道:「寶玉屋裡有個晴雯,那個丫頭也大了,而且一年之間,病不離身,我常見他比別人分外淘氣,也懶,前日又病倒了十幾天,叫大夫瞧,說是女兒癆,所以我就趕着叫他下去了。若養好了也不用叫他進來,就賞他家配人去也罷了。再那幾個學戲的女孩子,我也作主放出去了。一則他們都會戲,口裡沒輕沒重,只會混說,女孩兒們聽了如何使得?二則他們既唱了會子戲,白放了他們,也是應該的。況丫頭們也太多,若說不夠使,再挑上幾個來也是一樣。」賈母聽了,點頭道:「這倒是正理,我也正想着如此呢。但晴雯那丫頭我看他甚好,怎麼就這樣起來。我的意思這些丫頭的模樣爽利言談針線多不及他,將來只他還可以給寶玉使喚得。誰知變了。」王夫人笑道:「老太太挑中的人原不錯。只怕他命里沒造化,所以得了這個病。俗語又說,『女大十八變』。況且有本事的人,未免就有些調歪。老太太還有什麼不曾經驗過的。三年前我也就留心這件事。先只取中了他,我便留心。冷眼看去,他色色雖比人強,只是不大沉重。若說沉重知大禮,莫若襲人第一。雖說賢妻美妾,然也要性情和順舉止沉重的更好些。就是襲人模樣雖比晴雯略次一等,然放在房裡,也算得一二等的了。況且行事大方,心地老實,這幾年來,從未逢迎着寶玉淘氣。凡寶玉十分胡鬧的事,他只有死勸的。因此品擇了二年,一點不錯了,我就悄悄的把他丫頭的月分錢止住,我的月分銀子裡批出二兩銀子來給他。不過使他自己知道越發小心學好之意。且不明說者,一則寶玉年紀尚小,老爺知道了又恐說耽誤了書,二則寶玉再自為已是跟前的人不敢勸他說他,反倒縱性起來。所以直到今日才回明老太太。」賈母聽了,笑道:「原來這樣,如此更好了。襲人本來從小兒不言不語,我只說他是沒嘴的葫蘆。既是你深知,豈有大錯誤的。而且你這不明說與寶玉的主意更好。且大家別提這事,只是心裡知道罷了。我深知寶玉將來也是個不聽妻妾勸的。我也解不過來,也從未見過這樣的孩子。別的淘氣都是應該的,只他這種和丫頭們好卻是難懂。我為此也耽心,每每的冷眼查看他。只和丫頭們鬧,必是人大心大,知道男女的事了,所以愛親近他們。既細細查試,究竟不是為此。豈不奇怪。想必原是個丫頭錯投了胎不成。」說着,大家笑了。王夫人又回今日賈政如何誇獎,又如何帶他們逛去,賈母聽了,更加喜悅。
yī shí, zhǐ jiàn yíng chūn zhuāng bàn le qián lái gào cí guò qù. fèng jiě yě lái shěng chén, cì hou guò zǎo fàn, yòu shuō xiào le yī huí. jiǎ mǔ xiē shǎng hòu, wáng fū rén biàn huàn le fèng jiě, wèn tā wán yào kě céng pèi lái. fèng jiě ér dào: hái bù céng ne, rú jīn hái shì chī tāng yào. tài tài zhǐ guǎn fàng xīn, wǒ yǐ dà hǎo le. wáng fū rén jiàn tā jīng shén fù chū, yě jiù xìn le. yīn gào sù niǎn zhú qíng wén děng shì, yòu shuō: zěn me bǎo yā tóu sī zì huí jiā shuì le, nǐ men dōu bù zhī dào? wǒ qián ér shùn lù dōu chá le yī chá. shuí zhī lán xiǎo zi zhè yī gè xīn jìn lái de nǎi zǐ yě shí fēn de yāo qiáo, wǒ yě bù xǐ huān tā. wǒ yě shuō yǔ nǐ sǎo zi le, hǎo bù hǎo jiào tā gè zì qù bà. kuàng qiě lán xiǎo zi yě dà le, yòng bù zháo nǎi zǐ le. wǒ yīn wèn nǐ dà sǎo zi: bǎo yā tóu chū qù nán dào nǐ yě bù zhī dào bù chéng? tā shuō shì gào sù le tā de, bù guò zhù liǎng sān rì, děng nǐ yí mā hǎo le jiù jìn lái. yí mā jiū jìng méi shén dà bìng, bù guò hái shì ké sòu yāo téng, nián nián shì rú cǐ de. tā zhè qù bì yǒu yuán gù, gǎn shì yǒu rén dé zuì le tā bù chéng? nà hái zi xīn zhòng, qīn qī men zhù yī chǎng, bié dé zuì le rén, fǎn bù hǎo le. fèng jiě xiào dào: shuí kě hǎo hǎo de dé zuì zhe tā? kuàng qiě tā tiān tiān zài yuán lǐ, zuǒ bù guò shì tā men zǐ mèi nà yī qún rén. wáng fū rén dào: bié shì bǎo yù yǒu zuǐ wú xīn, shǎ zi shì de cóng méi gè jì huì, gāo xìng le xìn zuǐ hú shuō yě shì yǒu de. fèng jiě xiào dào: zhè kě shì tài tài guò yú cāo xīn le. ruò shuō tā chū qù gàn zhèng jīng shì shuō zhèng jīng huà qù, què xiàng gè shǎ zi, ruò zhǐ jiào jìn lái zài zhè xiē zǐ mèi gēn qián yǐ zhì yú dà xiǎo de yā tóu men gēn qián, tā zuì yǒu jǐn ràng, yòu kǒng pà dé zuì le rén, nà shi zài bù dé yǒu rén nǎo tā de. wǒ xiǎng xuē mèi mei cǐ qù, xiǎng bì wèi zhe qián shí sōu jiǎn zhòng yā tóu de dōng xī de yuán gù. tā zì rán wèi xìn bù jí yuán lǐ de rén cái sōu jiǎn, tā yòu shì qīn qī, xiàn yě yǒu yā tóu lǎo pó zài nèi, wǒ men yòu bù hǎo qù sōu jiǎn, kǒng wǒ men yí tā, suǒ yǐ duō le zhè gè xīn, zì jǐ huí bì le. yě shì yīng gāi bì xián yí de.
一時,只見迎春妝扮了前來告辭過去。鳳姐也來省晨,伺候過早飯,又說笑了一回。賈母歇晌後,王夫人便喚了鳳姐,問他丸藥可曾配來。鳳姐兒道:「還不曾呢,如今還是吃湯藥。太太只管放心,我已大好了。」王夫人見他精神復初,也就信了。因告訴攆逐晴雯等事,又說:「怎麼寶丫頭私自回家睡了,你們都不知道?我前兒順路都查了一查。誰知蘭小子這一個新進來的奶子也十分的妖喬,我也不喜歡他。我也說與你嫂子了,好不好叫他各自去罷。況且蘭小子也大了,用不着奶子了。我因問你大嫂子:『寶丫頭出去難道你也不知道不成?』他說是告訴了他的,不過住兩三日,等你姨媽好了就進來。姨媽究竟沒甚大病,不過還是咳嗽腰疼,年年是如此的。他這去必有原故,敢是有人得罪了他不成?那孩子心重,親戚們住一場,別得罪了人,反不好了。」鳳姐笑道:「誰可好好的得罪着他?況且他天天在園裡,左不過是他們姊妹那一群人。」王夫人道:「別是寶玉有嘴無心,傻子似的從沒個忌諱,高興了信嘴胡說也是有的。」鳳姐笑道:「這可是太太過於操心了。若說他出去干正經事說正經話去,卻像個傻子,若只叫進來在這些姊妹跟前以至於大小的丫頭們跟前,他最有盡讓,又恐怕得罪了人,那是再不得有人惱他的。我想薛妹妹此去,想必為着前時搜檢眾丫頭的東西的原故。他自然為信不及園裡的人才搜檢,他又是親戚,現也有丫頭老婆在內,我們又不好去搜檢,恐我們疑他,所以多了這個心,自己迴避了。也是應該避嫌疑的。」
wáng fū rén tīng le zhè huà bù cuò, zì jǐ suì dī tóu xiǎng le yī xiǎng, biàn mìng rén qǐng le bǎo chāi lái fēn xī qián rì de shì yǐ jiě tā yí xīn, yòu réng mìng tā jìn lái zhào jiù jū zhù. bǎo chāi péi xiào dào: wǒ yuán yào zǎo chū qù de, zhǐ shì yí niáng yǒu xǔ duō de dà shì, suǒ yǐ bù biàn lái shuō. kě qiǎo qián rì mā yòu bù hǎo le, jiā lǐ liǎng gè kào de de nǚ rén yě bìng zhe, wǒ suǒ yǐ chèn biàn chū qù le. yí niáng jīn rì jì yǐ zhī dào le, wǒ zhèng hǎo míng jiǎng chū qíng lǐ lái, jiù cóng jīn rì cí le hǎo bān dōng xī de. wáng fū rén fèng jiě dōu xiào zhe: nǐ tài gù zhí le. zhèng jīng zài bān jìn lái wèi shì, xiū wèi méi yào jǐn de shì fǎn shū yuǎn le qīn qī. bǎo chāi xiào dào: zhè huà shuō de tài bù jiě le, bìng méi wèi shén me shì wǒ chū qù. wǒ wèi de shì mā jìn lái shén sī bǐ xiān dà jiǎn, ér qiě yè jiān wǎn shàng méi yǒu de kào de rén, tōng gòng zhǐ wǒ yī gè. èr zé rú jīn wǒ gē ge yǎn kàn yào qǔ sǎo zi, duō shǎo zhēn xiàn huó jì bìng jiā lǐ yī qiè dòng yòng de qì mǐn, shàng yǒu wèi qí bèi de, wǒ yě xū dé bāng zhe mā qù liào lǐ liào lǐ. yí mā hé fèng jiě jie dōu zhī dào wǒ men jiā de shì, bú shì wǒ sā huǎng. sān zé zì wǒ zài yuán lǐ, dōng nán shàng xiǎo jiǎo mén zi jiù cháng kāi zhe, yuán shì wèi wǒ zǒu de, bǎo bú zhù chū rù de rén jiù tú shěng lù yě cóng nà lǐ zǒu, yòu méi rén pán chá, shè ruò cóng nà lǐ shēng chū yī jiàn shì lái, qǐ bù liǎng ài liǎn miàn. ér qiě wǒ jìn yuán lǐ lái zhù yuán bú shì shén me dà shì, yīn qián jǐ nián nián jì jiē xiǎo, qiě jiā lǐ méi shì, yǒu zài wài tóu de, bù rú jìn lái zǐ mèi xiāng gòng, huò zuò zhēn xiàn, huò wán xiào, jiē bǐ zài wài tóu mèn zuò zhe hǎo, rú jīn bǐ cǐ dōu dà le, yě bǐ cǐ jiē yǒu shì. kuàng yí niáng zhè biān lì nián jiē yù bù suí xīn de shì gù, nà yuán zi yě tài dà, yī shí zhào gù bú dào, jiē yǒu guān xì, wéi yǒu shǎo jǐ gè rén, jiù kě yǐ shǎo cāo xiē xīn. suǒ yǐ jīn rì bù dàn wǒ zhí yì cí qù, zhī wài hái yào quàn yí niáng rú jīn gāi jiǎn xiē de jiù jiǎn xiē, yě bù wèi shī le dà jiā de tǐ tǒng. jù wǒ kàn, yuán lǐ zhè yī xiàng fèi yòng yě jìng kě yǐ miǎn de, shuō bù dé dāng rì de huà. yí niáng shēn zhì wǒ jiā de, nán dào wǒ men dāng rì yě shì zhè yàng lěng luò bù chéng. fèng jiě tīng le zhè piān huà, biàn xiàng wáng fū rén xiào dào: zhè huà jìng shì, bù bì qiáng le. wáng fū rén diǎn tóu dào: wǒ yě wú kě huí dá, zhǐ hǎo suí nǐ biàn bà le.
王夫人聽了這話不錯,自己遂低頭想了一想,便命人請了寶釵來分晰前日的事以解他疑心,又仍命他進來照舊居住。寶釵陪笑道:「我原要早出去的,只是姨娘有許多的大事,所以不便來說。可巧前日媽又不好了,家裡兩個靠得的女人也病着,我所以趁便出去了。姨娘今日既已知道了,我正好明講出情理來,就從今日辭了好搬東西的。」王夫人鳳姐都笑着:「你太固執了。正經再搬進來為是,休為沒要緊的事反疏遠了親戚。」寶釵笑道:「這話說的太不解了,並沒為什麼事我出去。我為的是媽近來神思比先大減,而且夜間晚上沒有得靠的人,通共只我一個。二則如今我哥哥眼看要娶嫂子,多少針線活計並家裡一切動用的器皿,尚有未齊備的,我也須得幫着媽去料理料理。姨媽和鳳姐姐都知道我們家的事,不是我撒謊。三則自我在園裡,東南上小角門子就常開着,原是為我走的,保不住出入的人就圖省路也從那裡走,又沒人盤查,設若從那裡生出一件事來,豈不兩礙臉面。而且我進園裡來住原不是什麼大事,因前幾年年紀皆小,且家裡沒事,有在外頭的,不如進來姊妹相共,或作針線,或頑笑,皆比在外頭悶坐着好,如今彼此都大了,也彼此皆有事。況姨娘這邊歷年皆遇不遂心的事故,那園子也太大,一時照顧不到,皆有關係,惟有少幾個人,就可以少操些心。所以今日不但我執意辭去,之外還要勸姨娘如今該減些的就減些,也不為失了大家的體統。據我看,園裡這一項費用也竟可以免的,說不得當日的話。姨娘深知我家的,難道我們當日也是這樣冷落不成。」鳳姐聽了這篇話,便向王夫人笑道:「這話竟是,不必強了。」王夫人點頭道:「我也無可回答,只好隨你便罷了。」
huà shuō zhī jiān, zhǐ jiàn bǎo yù děng yǐ huí lái, yīn shuō tā fù qīn hái wèi sàn, kǒng tiān hēi le, suǒ yǐ xiān jiào wǒ men huí lái le. wáng fū rén máng wèn: jīn rì kě yǒu diū le chǒu? bǎo yù xiào dào: bù dàn bù diū chǒu, dào guǎi le xǔ duō dōng xī lái. jiē zhe, jiù yǒu lǎo pó zǐ men cóng èr mén shàng xiǎo sī shǒu nèi jiē le dōng xī lái. wáng fū rén yī kàn shí, zhǐ jiàn shàn zi sān bǎ, shàn zhuì sān gè, bǐ mò gòng liù xiá, xiāng zhū sān chuàn, yù tāo huán sān gè. bǎo yù shuō dào: zhè shì méi hàn lín sòng de, nà shi yáng shì láng sòng de, zhè shì lǐ yuán wài sòng de, měi rén yī fēn. shuō zhe, yòu xiàng huái zhōng qǔ chū yī gè zhān tán xiāng xiǎo hù shēn fú lái, shuō: zhè shì qìng guó gōng dān gěi wǒ de. wáng fū rén yòu wèn zài xí hé rén, zuò hé shī cí děng yǔ bì, zhǐ jiāng bǎo yù yī fēn lìng rén ná zhe, tóng bǎo yù lán huán qián lái jiàn guò jiǎ mǔ. jiǎ mǔ kàn le, xǐ huān bù jǐn, bù miǎn yòu wèn xiē huà. wú nài bǎo yù yī xīn jì zhe qíng wén, dá yīng wán le huà shí, biàn shuō qí mǎ diān le, gǔ tóu téng. jiǎ mǔ biàn shuō: kuài huí fáng qù huàn le yī fú, shū sàn shū sàn jiù hǎo le, bù xǔ shuì dào. bǎo yù tīng le, biàn máng rù yuán lái.
話說之間,只見寶玉等已回來,因說他父親還未散,「恐天黑了,所以先叫我們回來了。」王夫人忙問:「今日可有丟了丑?」寶玉笑道:「不但不丟醜,倒拐了許多東西來。」接着,就有老婆子們從二門上小廝手內接了東西來。王夫人一看時,只見扇子三把,扇墜三個,筆墨共六匣,香珠三串,玉絛環三個。寶玉說道:「這是梅翰林送的,那是楊侍郎送的,這是李員外送的,每人一分。」說着,又向懷中取出一個旃檀香小護身佛來,說:「這是慶國公單給我的。」王夫人又問在席何人,作何詩詞等語畢,只將寶玉一分令人拿着,同寶玉蘭環前來見過賈母。賈母看了,喜歡不盡,不免又問些話。無奈寶玉一心記着晴雯,答應完了話時,便說騎馬顛了,骨頭疼。賈母便說:「快回房去換了衣服,疏散疏散就好了,不許睡倒。」寶玉聽了,便忙入園來。
dāng xià shè yuè qiū wén yǐ dài le liǎng gè yā tóu lái děng hòu, jiàn bǎo yù cí le jiǎ mǔ chū lái, qiū wén biàn jiāng bǐ mò ná qǐ lái, yī tóng suí bǎo yù jìn yuán lái. bǎo yù mǎn kǒu lǐ shuō hǎo rè, yī bì zǒu, yī bì biàn zhāi guān jiě dài, jiāng wài miàn dí dà yī fú dōu tuō xià lái shè yuè ná zhe, zhǐ chuān zhe yī jiàn sōng huā líng zi jiā ǎo, ǎo nèi lòu chū xuè diǎn bān dà hóng kù zi lái. qiū wén jiàn zhè tiáo hóng kù shì qíng wén shǒu nèi zhēn xiàn, yīn tàn dào: zhè tiáo kù zi yǐ hòu shōu le bà, zhēn shì wù jiàn zài rén qù le. shè yuè máng yě xiào dào: zhè shì qíng wén de zhēn xiàn. yòu tàn dào: zhēn zhēn wù zài rén wáng le! qiū wén jiāng shè yuè lā le yī bǎ, xiào dào: zhè kù zi pèi zhe sōng huā sè ǎo ér, shí qīng xuē zi, yuè xiǎn chū zhè diàn qīng de tóu, xuě bái de liǎn lái le. bǎo yù zài qián zhǐ zhuāng tīng bù jiàn, yòu zǒu le liǎng bù, biàn zhǐ bù dào: wǒ yào zǒu yī zǒu, zhè zěn me hǎo? shè yuè dào: dà bái rì lǐ, hái pà shén me? hái pà diū le nǐ bù chéng! yīn mìng liǎng gè xiǎo yā tóu gēn zhe, wǒ men sòng le zhè xiē dōng xī qù zài lái. bǎo yù dào: hǎo jiě jie, děng yī děng wǒ zài qù. shè yuè dào: wǒ men qù le jiù lái. liǎng gè rén shǒu lǐ dōu yǒu dōng xī, dào xiàng bǎi zhí shì de, yī gè pěng zhe wén fáng sì bǎo, yī gè pěng zhe guān páo dài lǚ, chéng gè shén me yàng zi. bǎo yù tīng jiàn, zhèng zhōng xīn huái, biàn ràng tā liǎng gè qù le.
當下麝月秋紋已帶了兩個丫頭來等候,見寶玉辭了賈母出來,秋紋便將筆墨拿起來,一同隨寶玉進園來。寶玉滿口裡說「好熱」,一壁走,一壁便摘冠解帶,將外面的大衣服都脫下來麝月拿着,只穿着一件松花綾子夾襖,襖內露出血點般大紅褲子來。秋紋見這條紅褲是晴雯手內針線,因嘆道:「這條褲子以後收了罷,真是物件在人去了。」麝月忙也笑道:「這是晴雯的針線。」又嘆道:「真真物在人亡了!」秋紋將麝月拉了一把,笑道:「這褲子配着松花色襖兒,石青靴子,越顯出這靛青的頭,雪白的臉來了。」寶玉在前只裝聽不見,又走了兩步,便止步道:「我要走一走,這怎麼好?」麝月道:「大白日裡,還怕什麼?還怕丟了你不成!」因命兩個小丫頭跟着,「我們送了這些東西去再來。」寶玉道:「好姐姐,等一等我再去。」麝月道:「我們去了就來。兩個人手裡都有東西,倒像擺執事的,一個捧着文房四寶,一個捧着冠袍帶履,成個什麼樣子。」寶玉聽見,正中心懷,便讓他兩個去了。
tā biàn dài le liǎng gè xiǎo yā tóu dào yī shí hòu, yě bù zěn me yàng, zhǐ wèn tā èr rén dào: zì wǒ qù le, nǐ xí rén jiě jie dǎ fā rén qiáo qíng wén jiě jie qù liǎo bù céng? zhè yī gè dá dào: dǎ fā sòng mā mā qiáo qù le. bǎo yù dào: huí lái shuō shén me? xiǎo yā tóu dào: huí lái shuō qíng wén jiě jie zhí zhe bó zi jiào le yī yè, jīn rì zǎo qǐ jiù bì le yǎn, zhù le kǒu, shì shì bù zhī, yě chū bù dé yī shēng ér, zhǐ yǒu dào qì de fēn ér le. bǎo yù máng dào: yī yè jiào de shì shuí? xiǎo yā tóu zi shuō: yī yè jiào de shì niáng. bǎo yù shì lèi dào: hái jiào shuí? xiǎo yā tóu zǐ dào: méi yǒu tīng jiàn jiào bié rén le. bǎo yù dào: nǐ hú tú, xiǎng bì méi yǒu tīng zhēn. páng biān nà yī gè xiǎo yā tóu zuì líng lì, tīng bǎo yù rú cǐ shuō, biàn shàng lái shuō: zhēn gè tā hú tú. yòu xiàng bǎo yù dào: bù dàn wǒ tīng dé zhēn qiè, wǒ hái qīn zì tōu zhe kàn qù de. bǎo yù tīng shuō, máng wèn: nǐ zěn me yòu qīn zì kàn qù? xiǎo yā tóu dào: wǒ yīn xiǎng qíng wén jiě jie sù rì yǔ bié rén bù tóng, dài wǒ men jí hǎo. rú jīn tā suī shòu le wěi qū chū qù, wǒ men bù néng bié de fǎ zǐ jiù tā, zhǐ qīn qù qiáo qiáo, yě bù wǎng sù rì téng wǒ men yī chǎng. jiù shì rén zhī dào le huí le tài tài, dǎ wǒ men yī dùn, yě shì yuàn shòu de. suǒ yǐ wǒ pàn zhe āi yī dùn dǎ, tōu zhe xià qù qiáo le yī qiáo. shuí zhī tā píng shēng wèi rén cōng míng, zhì sǐ bù biàn. tā yīn xiǎng zhe nà qǐ sú rén bù kě shuō huà, suǒ yǐ zhǐ bì yǎn yǎng shén, jiàn wǒ qù le biàn zhēng kāi yǎn, lā wǒ de shǒu wèn: bǎo yù nà qù le? wǒ gào sù tā shí qíng. tā tàn le yī kǒu qì shuō: bù néng jiàn le. wǒ jiù shuō: jiě jie hé bù děng yī děng tā huí lái jiàn yī miàn, qǐ bù liǎng wán xīn yuàn? tā jiù xiào dào: nǐ men hái bù zhī dào. wǒ bú shì sǐ, rú jīn tiān shàng shǎo le yī wèi huā shén, yù huáng chì mìng wǒ qù sī zhǔ. wǒ rú jīn zài wèi zhèng èr kè dào rèn sī huā, bǎo yù xū dài wèi zhèng sān kè cái dào jiā, zhǐ shǎo dé yī kè de gōng fū, bù néng jiàn miàn. shì shàng fán gāi sǐ zhī rén yán wáng gōu qǔ le guò qù, shì chà xiē xiǎo guǐ lái zhuō rén hún pò. ruò yào chí yán yī shí bàn kè, bù guò shāo xiē zhǐ qián jiāo xiē jiāng fàn, nà guǐ zhǐ gù qiǎng qián qù le, gāi sǐ de rén jiù kě duō dài xiē gè gōng fū. wǒ zhè rú jīn shì yǒu tiān shàng de shén xiān lái zhào qǐng, qǐ kě ái dé shí kè! wǒ tīng le zhè huà, jìng bù dà xìn, jí jìn lái dào fáng lǐ liú shén kàn shí chén biǎo shí, guǒ rán shì wèi zhèng èr kè tā yàn le qì, zhèng sān kè shàng jiù yǒu rén lái jiào wǒ men, shuō nǐ lái le. zhè shí hòu dào dōu duì hé. bǎo yù máng dào: nǐ bù shí zì kàn shū, suǒ yǐ bù zhī dào. zhè yuán shì yǒu de, bù dàn huā yǒu gè shén, yī yàng huā yǒu yī wèi shén zhī wài hái yǒu zǒng huā shén. dàn tā bù zhī shì zuò zǒng huā shén qù le, hái shì dān guǎn yī yàng huā de shén? zhè yā tóu tīng le, yī shí zhōu bù chū lái. qià hǎo zhè shì bā yuè shí jié, yuán zhōng chí shàng fú róng zhèng kāi. zhè yā tóu biàn jiàn jǐng shēng qíng, máng dá dào: wǒ yě céng wèn tā shì guǎn shén me huā de shén, gào sù wǒ men rì hòu yě hǎo gōng yǎng de. tā shuō: tiān jī bù kě xiè lòu. nǐ jì zhè yàng qián chéng, wǒ zhǐ gào sù nǐ, nǐ zhǐ kě gào sù bǎo yù yī rén. chú tā zhī wài ruò xiè le tiān jī, wǔ léi jiù lái hōng dǐng de. tā jiù gào sù wǒ shuō, tā jiù shì zhuān guǎn zhè fú róng huā de. bǎo yù tīng le zhè huà, bù dàn bù wèi guài, yì qiě qù bēi ér shēng xǐ, nǎi zhǐ fú róng xiào dào: cǐ huā yě xū dé zhè yàng yī gè rén qù sī zhǎng. wǒ jiù liào dìng tā nà yàng de rén bì yǒu yī fān shì yè zuò de. suī rán chāo chū kǔ hǎi, cóng cǐ bù néng xiāng jiàn, yě miǎn bù dé shāng gǎn sī niàn. yīn yòu xiǎng: suī rán lín zhōng wèi jiàn, rú jīn qiě qù líng qián yī bài, yě suàn jǐn zhè wǔ liù nián de qíng cháng.
他便帶了兩個小丫頭到一石後,也不怎麼樣,只問他二人道:「自我去了,你襲人姐姐打發人瞧晴雯姐姐去了不曾?」這一個答道:「打發宋媽媽瞧去了。」寶玉道:「回來說什麼?」小丫頭道:「回來說晴雯姐姐直着脖子叫了一夜,今日早起就閉了眼,住了口,世事不知,也出不得一聲兒,只有倒氣的分兒了。」寶玉忙道:「一夜叫的是誰?」小丫頭子說:「一夜叫的是娘。」寶玉拭淚道:「還叫誰?」小丫頭子道:「沒有聽見叫別人了。」寶玉道:「你糊塗,想必沒有聽真。」旁邊那一個小丫頭最伶俐,聽寶玉如此說,便上來說:「真箇他糊塗。」又向寶玉道:「不但我聽得真切,我還親自偷着看去的。」寶玉聽說,忙問:「你怎麼又親自看去?」小丫頭道:「我因想晴雯姐姐素日與別人不同,待我們極好。如今他雖受了委屈出去,我們不能別的法子救他,只親去瞧瞧,也不枉素日疼我們一場。就是人知道了回了太太,打我們一頓,也是願受的。所以我拚着挨一頓打,偷着下去瞧了一瞧。誰知他平生為人聰明,至死不變。他因想着那起俗人不可說話,所以只閉眼養神,見我去了便睜開眼,拉我的手問:『寶玉那去了?』我告訴他實情。他嘆了一口氣說:『不能見了。』我就說:『姐姐何不等一等他回來見一面,豈不兩完心愿?』他就笑道:『你們還不知道。我不是死,如今天上少了一位花神,玉皇敕命我去司主。我如今在未正二刻到任司花,寶玉須待未正三刻才到家,只少得一刻的工夫,不能見面。世上凡該死之人閻王勾取了過去,是差些小鬼來捉人魂魄。若要遲延一時半刻,不過燒些紙錢澆些漿飯,那鬼只顧搶錢去了,該死的人就可多待些個工夫。我這如今是有天上的神仙來召請,豈可捱得時刻!』我聽了這話,竟不大信,及進來到房裡留神看時辰表時,果然是未正二刻他咽了氣,正三刻上就有人來叫我們,說你來了。這時候倒都對合。」寶玉忙道:「你不識字看書,所以不知道。這原是有的,不但花有個神,一樣花有一位神之外還有總花神。但他不知是作總花神去了,還是單管一樣花的神?」這丫頭聽了,一時謅不出來。恰好這是八月時節,園中池上芙蓉正開。這丫頭便見景生情,忙答道:「我也曾問他是管什麼花的神,告訴我們日後也好供養的。他說:『天機不可泄漏。你既這樣虔誠,我只告訴你,你只可告訴寶玉一人。除他之外若泄了天機,五雷就來轟頂的。』他就告訴我說,他就是專管這芙蓉花的。」寶玉聽了這話,不但不為怪,亦且去悲而生喜,乃指芙蓉笑道:「此花也須得這樣一個人去司掌。我就料定他那樣的人必有一番事業做的。雖然超出苦海,從此不能相見,也免不得傷感思念。」因又想:「雖然臨終未見,如今且去靈前一拜,也算盡這五六年的情常。」
xiǎng bì máng zhì fáng zhōng, yòu lìng chuān dài le, zhǐ shuō qù kàn dài yù, suì yī rén chū yuán lái, wǎng qián cì zhī chù qù, yì wèi tíng jiù zài nèi. shuí zhī tā gē sǎo jiàn tā yī yàn qì biàn huí le jìn qù, xī tú zǎo xiē dé jǐ liǎng fā sòng lì yín. wáng fū rén wén zhī, biàn mìng shǎng le shí liǎng shāo mái yín zi. yòu mìng: jí kè sòng dào wài tóu fén huà le bà. nǚ ér láo sǐ de, duàn bù kě liú! tā gē sǎo tīng le zhè huà, yī miàn dé yín, yī miàn jiù gù le rén lái rù liàn, tái wǎng chéng wài huà rén chǎng shǎng qù le. shèng de yī lǚ zān huán, yuē yǒu sān sì bǎi jīn zhī shù, tā xiōng sǎo zì shōu le wèi hòu rì zhī jì. èr rén jiāng mén suǒ shàng, yī tóng sòng bìn qù wèi huí. bǎo yù zǒu lái pū le gè kōng.
想畢忙至房中,又另穿戴了,只說去看黛玉,遂一人出園來,往前次之處去,意為停柩在內。誰知他哥嫂見他一咽氣便回了進去,希圖早些得幾兩發送例銀。王夫人聞知,便命賞了十兩燒埋銀子。又命:「即刻送到外頭焚化了罷。女兒癆死的,斷不可留!」他哥嫂聽了這話,一面得銀,一面就雇了人來入殮,抬往城外化人場上去了。剩的衣履簪環,約有三四百金之數,他兄嫂自收了為後日之計。二人將門鎖上,一同送殯去未回。寶玉走來撲了個空。
bǎo yù zì lì le bàn tiān, bié wú fǎ ér, zhǐ de fù shēn jìn rù yuán zhōng. dài huí zhì fáng zhōng, shén jué wú wèi, yīn nǎi shùn lù lái zhǎo dài yù. piān dài yù bù zài fáng zhōng, wèn qí hé wǎng, yā huán men huí shuō: wǎng bǎo gū niáng nà lǐ qù le. bǎo yù yòu zhì héng wú yuàn zhōng, zhǐ jiàn jì jìng wú rén, fáng nèi bān de kōng kōng luò luò de, bù jué chī yī dà jīng. hū jiàn gè lǎo pó zǐ zǒu lái, bǎo yù máng wèn zhè shì shén me yuán gù. lǎo pó zǐ dào: bǎo gū niáng chū qù le. zhè lǐ jiāo wǒ men kàn zhe, hái méi yǒu bān qīng chǔ. wǒ men bāng zhe sòng le xiē dōng xī qù, zhè yě jiù wán le. nǐ lǎo rén jiā qǐng chū qù bà, ràng wǒ men sǎo sǎo huī chén yě hǎo, cóng cǐ nǐ lǎo rén jiā shěng pǎo zhè yī chù de tuǐ zǐ le. bǎo yù tīng le, zhēng le bàn tiān, yīn kàn zhe nà yuàn zhōng de xiāng téng yì màn, réng shì cuì cuì qīng qīng, hū bǐ zuó rì hǎo sì gǎi zuò qī liáng le yì bān, gèng yòu tiān le shāng gǎn. mò mò chū lái, yòu jiàn mén wài de yī tiáo cuì yuè dài shàng yě bàn rì wú rén lái wǎng, bù shì dāng rì gè chù fáng zhōng yā huán bù yuē ér lái zhě luò yì bù jué. yòu fǔ shēn kàn nà dài xià zhī shuǐ, réng shì róng róng mài mài de liú jiāng guò qù. xīn xià yīn xiǎng: tiān dì jiān jìng yǒu zhè yàng wú qíng de shì! bēi gǎn yī fān, hū yòu xiǎng dào qù le sī qí rù huà fāng guān děng wǔ gè, sǐ le qíng wén, jīn yòu qù le bǎo chāi děng yī chù, yíng chūn suī shàng wèi qù, rán lián rì yě bù jiàn huí lái, qiě jiē lián yǒu méi rén lái qiú qīn: dà yuē yuán zhōng zhī rén bù jiǔ dōu yào sàn de le. zòng shēng fán nǎo, yě wú jì yú shì. bù rú hái shì zhǎo dài yù qù xiāng bàn yī rì, huí lái hái shì hé xí rén sī hùn, zhǐ zhè liǎng sān gè rén, zhǐ pà hái shì tóng sǐ tóng guī de. xiǎng bì, réng wǎng xiāo xiāng guǎn lái, piān dài yù shàng wèi huí lái. bǎo yù xiǎng yì dāng chū qù hòu sòng cái shì, wú nài bù rěn bēi gǎn, hái shì bù qù de shì, suì yòu chuí tóu sàng qì de huí lái.
寶玉自立了半天,別無法兒,只得復身進入園中。待回至房中,甚覺無味,因乃順路來找黛玉。偏黛玉不在房中,問其何往,丫鬟們回說:「往寶姑娘那裡去了。」寶玉又至蘅蕪苑中,只見寂靜無人,房內搬的空空落落的,不覺吃一大驚。忽見個老婆子走來,寶玉忙問這是什麼原故。老婆子道:「寶姑娘出去了。這裡交我們看着,還沒有搬清楚。我們幫着送了些東西去,這也就完了。你老人家請出去罷,讓我們掃掃灰塵也好,從此你老人家省跑這一處的腿子了。」寶玉聽了,怔了半天,因看着那院中的香藤異蔓,仍是翠翠青青,忽比昨日好似改作淒涼了一般,更又添了傷感。默默出來,又見門外的一條翠樾埭上也半日無人來往,不似當日各處房中丫鬟不約而來者絡繹不絕。又俯身看那埭下之水,仍是溶溶脈脈的流將過去。心下因想:「天地間竟有這樣無情的事!」悲感一番,忽又想到去了司棋、入畫、芳官等五個,死了晴雯,今又去了寶釵等一處,迎春雖尚未去,然連日也不見回來,且接連有媒人來求親:大約園中之人不久都要散的了。縱生煩惱,也無濟於事。不如還是找黛玉去相伴一日,回來還是和襲人廝混,只這兩三個人,只怕還是同死同歸的。想畢,仍往瀟湘館來,偏黛玉尚未回來。寶玉想亦當出去候送才是,無奈不忍悲感,還是不去的是,遂又垂頭喪氣的回來。
zhèng zài bù zhī suǒ yǐ zhī jì, hū jiàn wáng fū rén de yā tóu jìn lái zhǎo tā shuō: lǎo yé huí lái le, zhǎo nǐ ne, yòu dé le hǎo tí mù lái le. kuài zǒu, kuài zǒu. bǎo yù tīng le, zhǐ de gēn le chū lái. dào wáng fū rén fáng zhōng, tā fù qīn yǐ chū qù le. wáng fū rén mìng rén sòng bǎo yù zhì shū fáng zhōng.
正在不知所以之際,忽見王夫人的丫頭進來找他說:「老爺回來了,找你呢,又得了好題目來了。快走,快走。」寶玉聽了,只得跟了出來。到王夫人房中,他父親已出去了。王夫人命人送寶玉至書房中。
bǐ shí jiǎ zhèng zhèng yǔ zhòng mù yǒu men tán lùn xún qiū zhī shèng, yòu shuō: kuài sàn shí hū rán tán jí yī shì, zuì shì qiān gǔ jiā tán, fēng liú juàn yì, zhōng yì kāng kǎi bā zì jiē bèi, dǎo shì gè hǎo tí mù, dà jiā yào zuò yī shǒu wǎn cí. zhòng mù bīn tīng le, dōu máng qǐng jiào shì xì hé děng miào shì. jiǎ zhèng nǎi dào: dāng rì céng yǒu yī wèi wáng fēng yuē héng wáng, chū zhèn qīng zhōu. zhè héng wáng zuì xǐ nǚ sè, qiě gōng yú hǎo wǔ, yīn xuǎn le xǔ duō měi nǚ, rì xí wǔ shì. měi gōng yú zhé kāi yàn lián rì, lìng zhòng měi nǚ xí zhàn dòu gōng bá zhī shì. qí jī zhōng yǒu xìng lín xíng sì zhě, zī sè jì guān, qiě wǔ yì gèng jīng, jiē hū wèi lín sì niáng. héng wáng zuì dé yì, suì chāo bá lín sì niáng tǒng xiá zhū jī, yòu hū wèi guǐ huà jiāng jūn. zhòng qīng kè dōu chēng miào jí shén qí. jìng yǐ huān kē xià jiā jiāng jūn èr zì, fǎn gèng jué wǔ mèi fēng liú, zhēn jué shì qí wén yě. xiǎng zhè héng wáng yě shì qiān gǔ dì yī fēng liú rén wù le. jiǎ zhèng xiào dào: zhè huà zì rán shì rú cǐ, dàn gèng yǒu kě qí kě tàn zhī shì. zhòng qīng kè dōu è rán jīng wèn dào: bù zhī dǐ xià yǒu hé qí shì? jiǎ zhèng dào: shuí zhī cì nián biàn yǒu huáng jīn chì méi yī gàn liú zéi yú dǎng fù yòu wū hé, qiǎng lüè shān zuǒ yī dài. héng wáng yì wèi quǎn yáng zhī è, bù zú dà jǔ, yīn qīng qí qián jiǎo. bù yì zéi zhòng pō yǒu guǐ jué zhì shù, liǎng zhàn bù shèng, héng wáng suì wèi zhòng zéi suǒ lù. yú shì qīng zhōu chéng nèi wén wǔ guān yuán, gè gè jiē wèi wáng shàng bù shèng, nǐ wǒ hé wèi! suì jiāng yǒu xiàn chéng zhī jǔ. lín sì niáng dé wén xiōng bào, suì jí jù zhòng nǚ jiāng, fā lìng shuō dào: nǐ wǒ jiē xiàng méng wáng ēn, dài tiān lǚ dì, bù néng bào qí wàn yī. jīn wáng jì yǔn shēn guó shì, wǒ yì yì dāng yǔn shēn yú wáng. ěr děng yǒu yuàn suí zhě, jí shí tóng wǒ qián wǎng yǒu bù yuàn zhě, yì zǎo gè sàn. zhòng nǚ jiāng tīng tā zhè yàng, dōu yī qí shuō yuàn yì. yú shì lín sì niáng dài lǐng zhòng rén lián yè chū chéng, zhí shā zhì zéi yíng lǐ tóu. zhòng zéi bù fáng, yě bèi zhǎn lù le jǐ yuán shǒu zéi. rán hòu dà jiā jiàn shì bù guò jǐ gè nǚ rén, liào bù néng jì shì, suì huí gē dào bīng, fèn lì yī zhèn, bǎ lín sì niáng děng yī gè bù céng liú xià, dào zuò chéng le zhè lín sì niáng de yī piàn zhōng yì zhī zhì. hòu lái bào zhì zhōng dōu, zì tiān zǐ yǐ zhì bǎi guān, wú bù jīng hài dào qí. qí hòu cháo zhōng zì rán yòu yǒu rén qù jiǎo miè, tiān bīng yí dào, huà wèi wū yǒu, bù bì shēn lùn. zhǐ jiù lín sì niáng yī jié, zhòng wèi tīng le, kě xiàn bù kě xiàn ne? zhòng mù yǒu dōu tàn dào: shí zài kě xiàn kě qí, shí shì gè miào tí, yuán gāi dà jiā wǎn yī wǎn cái shì. shuō zhe, zǎo yǒu rén qǔ le bǐ yàn, àn jiǎ zhèng kǒu zhōng zhī yán shāo jiā gǎi yì le jǐ gè zì, biàn chéng le yī piān duǎn xù, dì yǔ jiǎ zhèng kàn le. jiǎ zhèng dào: bù guò rú cǐ. tā men nà lǐ yǐ yǒu yuán xù. zuó rì yīn yòu fèng ēn zhǐ, zhe chá hé qián dài yǐ lái yīng jiā bāo jiǎng ér yí luò wèi jīng qǐng zòu gè xiàng rén děng, wú lùn sēng ní qǐ gài yǔ nǚ fù rén děng, yǒu yī shì kě jiā, jí xíng huì sòng lǚ lì zhì lǐ bù bèi qǐng ēn jiǎng. suǒ yǐ tā zhè yuán xù yě sòng wǎng lǐ bù qù le. dà jiā tīng jiàn zhè xīn wén, suǒ yǐ dōu yào zuò yī shǒu guǐ huà cí, yǐ zhì qí zhōng yì. zhòng rén tīng le, dōu yòu xiào dào: zhè yuán gāi rú cǐ. zhǐ shì gèng kě xiàn zhě, běn cháo jiē xì qiān gǔ wèi yǒu zhī kuàng diǎn lóng ēn, shí lì dài suǒ bù jí chù, kě wèi shèng cháo wú què shì, táng cháo rén yù xiān jìng shuō le, jìng yīng zài běn cháo. rú jīn nián dài fāng bù xū cǐ yī jù. jiǎ zhèng diǎn tóu dào: zhèng shì.
彼時賈政正與眾幕友們談論尋秋之勝,又說:「快散時忽然談及一事,最是千古佳談,『風流雋逸,忠義慷慨』八字皆備,倒是個好題目,大家要作一首輓詞。」眾幕賓聽了,都忙請教是系何等妙事。賈政乃道:「當日曾有一位王封曰恆王,出鎮青州。這恆王最喜女色,且公餘好武,因選了許多美女,日習武事。每公餘輒開宴連日,令眾美女習戰鬥功拔之事。其姬中有姓林行四者,姿色既冠,且武藝更精,皆呼為林四娘。恆王最得意,遂超拔林四娘統轄諸姬,又呼為『姽嫿將軍』。」眾清客都稱「妙極神奇。竟以『讙匼』下加『將軍』二字,反更覺嫵媚風流,真絕世奇文也。想這恆王也是千古第一風流人物了。」賈政笑道:「這話自然是如此,但更有可奇可嘆之事。」眾清客都愕然驚問道:「不知底下有何奇事?」賈政道:「誰知次年便有『黃巾』『赤眉』一幹流賊餘黨復又烏合,搶掠山左一帶。恆王意為犬羊之惡,不足大舉,因輕騎前剿。不意賊眾頗有詭譎智術,兩戰不勝,恆王遂為眾賊所戮。於是青州城內文武官員,各各皆謂『王尚不勝,你我何為!』遂將有獻城之舉。林四娘得聞凶報,遂集聚眾女將,發令說道:『你我皆向蒙王恩,戴天履地,不能報其萬一。今王既殞身國事,我意亦當殞身於王。爾等有願隨者,即時同我前往;有不願者,亦早各散。』眾女將聽他這樣,都一齊說願意。於是林四娘帶領眾人連夜出城,直殺至賊營裡頭。眾賊不防,也被斬戮了幾員首賊。然後大家見是不過幾個女人,料不能濟事,遂回戈倒兵,奮力一陣,把林四娘等一個不曾留下,倒作成了這林四娘的一片忠義之志。後來報至中都,自天子以至百官,無不驚駭道奇。其後朝中自然又有人去剿滅,天兵一到,化為烏有,不必深論。只就林四娘一節,眾位聽了,可羨不可羨呢?」眾幕友都嘆道:「實在可羨可奇,實是個妙題,原該大家挽一挽才是。」說着,早有人取了筆硯,按賈政口中之言稍加改易了幾個字,便成了一篇短序,遞與賈政看了。賈政道:「不過如此。他們那裡已有原序。昨日因又奉恩旨,着察核前代以來應加褒獎而遺落未經請奏各項人等,無論僧尼乞丐與女婦人等,有一事可嘉,即行匯送履歷至禮部備請恩獎。所以他這原序也送往禮部去了。大家聽見這新聞,所以都要作一首《姽嫿詞》,以志其忠義。」眾人聽了,都又笑道:「這原該如此。只是更可羨者,本朝皆系千古未有之曠典隆恩,實歷代所不及處,可謂『聖朝無闕事』,唐朝人預先竟說了,竟應在本朝。如今年代方不虛此一句。」賈政點頭道:「正是。」
shuō huà jiān, jiǎ huán shū zhí yì dào. jiǎ zhèng mìng tā men kàn le tí mù. tā liǎng gè suī néng shī, jiào fù zhōng zhī xū shí suī yě qù bǎo yù bù yuǎn, dàn dì yī jiàn tā liǎng gè zhōng shì bié lù, ruò lùn jǔ yè yī dào, shì gāo guò bǎo yù, ruò lùn zá xué, zé yuǎn bù néng jí dì èr jiàn tā èr rén cái sī zhì dùn, bù jí bǎo yù kōng líng juān yì, měi zuò shī yì rú bā gǔ zhī fǎ, wèi miǎn jū bǎn yōng sè. nà bǎo yù suī bù suàn shì gè dú shū rén, rán kuī tā tiān xìng cōng mǐn, qiě sù xǐ hào xiē zá shū, tā zì wèi gǔ rén zhōng yě yǒu dù zhuàn de, yě yǒu wù shī zhī chù, jū jiào bù dé xǔ duō ruò zhǐ guǎn pà qián pà hòu qǐ lái, zòng duī qì chéng yī piān, yě jué dé shén wú qù wèi. yīn xīn lǐ huái zhe zhè gè niàn tóu, měi jiàn yī tí, bù jū nán yì, tā biàn háo wú fèi lì zhī chù, jiù rú shì shàng de liú zuǐ huá shé zhī rén, wú fēng zuò yǒu, xìn zhe líng kǒu lì shé, zhǎng piān dà lùn, hú bān luàn chě, fū yǎn chū yī piān huà lái. suī wú jī kǎo, què dōu shuō dé sì zuò chūn fēng. suī yǒu zhèng yán lì yǔ zhī rén, yì bù dé yā dào zhè yī zhǒng fēng liú qù. jìn rì jiǎ zhèng nián mài, míng lì dà huī, rán qǐ chū tiān xìng yě shì gè shī jiǔ fàng dàn zhī rén, yīn zài zǐ zhí bèi zhōng, shǎo bu dé guī yǐ zhèng lù. jìn jiàn bǎo yù suī bù dú shū, jìng pō néng jiě cǐ, xì píng qǐ lái, yě hái bù suàn shí fēn diàn rǔ le zǔ zōng. jiù sī jí zǔ zōng men, gè gè yì jiē rú cǐ, suī yǒu shēn jīng jǔ yè de, yě bù céng fā jī guò yī gè, kàn lái cǐ yì jiǎ mén zhī shù. kuàng mǔ qīn nì ài, suì yě bù qiáng yǐ jǔ yè bī tā le. suǒ yǐ jìn rì shì zhè děng dài tā. yòu yào huán lán èr rén jǔ yè zhī yú, zěn de yì tóng bǎo yù cái hǎo, suǒ yǐ měi yù zuò shī, bì jiāng sān rén yī qí huàn lái duì zuò.
說話間,賈環叔侄亦到。賈政命他們看了題目。他兩個雖能詩,較腹中之虛實雖也去寶玉不遠,但第一件他兩個終是別路,若論舉業一道,似高過寶玉,若論雜學,則遠不能及;第二件他二人才思滯鈍,不及寶玉空靈娟逸,每作詩亦如八股之法,未免拘板庸澀。那寶玉雖不算是個讀書人,然虧他天性聰敏,且素喜好些雜書,他自為古人中也有杜撰的,也有誤失之處,拘較不得許多;若只管怕前怕後起來,縱堆砌成一篇,也覺得甚無趣味。因心裡懷着這個念頭,每見一題,不拘難易,他便毫無費力之處,就如世上的流嘴滑舌之人,無風作有,信着伶口俐舌,長篇大論,胡扳亂扯,敷演出一篇話來。雖無稽考,卻都說得四座春風。雖有正言厲語之人,亦不得壓倒這一種風流去。近日賈政年邁,名利大灰,然起初天性也是個詩酒放誕之人,因在子侄輩中,少不得規以正路。近見寶玉雖不讀書,竟頗能解此,細評起來,也還不算十分玷辱了祖宗。就思及祖宗們,各各亦皆如此,雖有深精舉業的,也不曾發跡過一個,看來此亦賈門之數。況母親溺愛,遂也不強以舉業逼他了。所以近日是這等待他。又要環蘭二人舉業之餘,怎得亦同寶玉才好,所以每欲作詩,必將三人一齊喚來對作。
xián yán shǎo shù. qiě shuō jiǎ zhèng yòu mìng tā sān rén gè diào yī shǒu, shuí xiān chéng zhě shǎng, jiā zhě é wài jiā shǎng. jiǎ huán jiǎ lán èr rén jìn rì dāng zhe duō rén jiē zuò guò jǐ shǒu le, dǎn liàng yú zhuàng, jīn kàn le tí, suì zì qù sī suǒ. yī shí, jiǎ lán xiān yǒu le. jiǎ huán shēng kǒng luò hòu yě jiù yǒu le. èr rén jiē yǐ lù chū, bǎo yù shàng chū shén. jiǎ zhèng yǔ zhòng rén qiě kàn tā èr rén de èr shǒu. jiǎ lán de shì yī shǒu qī yán jué, xiě dào shì:
閒言少述。且說賈政又命他三人各吊一首,誰先成者賞,佳者額外加賞。賈環賈蘭二人近日當着多人皆作過幾首了,膽量逾壯,今看了題,遂自去思索。一時,賈蘭先有了。賈環生恐落後也就有了。二人皆已錄出,寶玉尚出神。賈政與眾人且看他二人的二首。賈蘭的是一首七言絕,寫道是:
guǐ huà jiāng jūn lín sì niáng, yù wèi jī gǔ tiě wèi cháng,
姽嫿將軍林四娘,玉為肌骨鐵為腸,
juān qū zì bào héng wáng hòu, cǐ rì qīng zhōu tǔ yì xiāng. zhòng mù bīn kàn le, biàn jiē dà zàn: xiǎo gē ér shí sān suì de rén jiù rú cǐ, kě zhī jiā xué yuān yuán, zhēn bù wū yǐ. jiǎ zhèng xiào dào: zhì zǐ kǒu jué, yě hái nán wèi tā. yòu kàn jiǎ huán de, shì shǒu wǔ yán lǜ, xiě dào shì:
捐軀自報恆王后,此日青州土亦香。眾幕賓看了,便皆大讚:「小哥兒十三歲的人就如此,可知家學淵源,真不誣矣。」賈政笑道:「稚子口角,也還難為他。」又看賈環的,是首五言律,寫道是:
hóng fěn bù zhī chóu, jiāng jūn yì wèi xiū.
紅粉不知愁,將軍意未休。
yǎn tí lí xiù mù, bào hèn chū qīng zhōu.
掩啼離繡幕,抱恨出青州。
zì wèi chóu wáng dé, jù néng fù kòu chóu.
自謂酬王德,詎能復寇讎。
shuí tí zhōng yì mù, qiān gǔ dú fēng liú. zhòng rén dào: gèng jiā. dǎo shì dà jǐ suì nián jì, lì yì yòu zì bù tóng. jiǎ zhèng dào: hái bù shèn dà cuò, zhōng bù kěn qiè. zhòng rén dào: zhè jiù bà le. sān yé cái dà bù duō liǎng suì, zài wèi guān zhī shí rú cǐ, yòng le gōng fū, zài guò jǐ nián, pà bú shì dà ruǎn xiǎo ruǎn le. jiǎ zhèng dào: guò jiǎng le. zhǐ shì bù kěn dú shū guò shī. yīn yòu wèn bǎo yù zěn yàng. zhòng rén dào: èr yé xì xīn lòu kè, dìng yòu shì fēng liú bēi gǎn, bù tóng cǐ děng de le. bǎo yù xiào dào: zhè gè tí mù shì bù chēng jìn tǐ, xū dé gǔ tǐ, huò gē huò xíng, zhǎng piān yī shǒu, fāng néng kěn qiè. zhòng rén tīng le, dōu lì shēn diǎn tóu pāi shǒu dào: wǒ shuō tā lì yì bù tóng! měi yī tí dào shǒu bì xiān dù qí tǐ gé yí yǔ bù yí, zhè biàn shì lǎo shǒu miào fǎ. jiù rú cái yī yì bān, wèi xià jiǎn shí, xū dù qí shēn liàng. zhè tí mù míng yuē guǐ huà cí, qiě jì yǒu le xù, cǐ bì shì zhǎng piān gē xíng fāng hé tǐ de. huò nǐ bái lè tiān zhǎng hèn gē, huò nǐ yǒng gǔ cí, bàn xù bàn yǒng, liú lì piāo yì, shǐ néng jìn miào. jiǎ zhèng tīng shuō, yě hé le zhǔ yì, suì zì tí bǐ xiàng zhǐ shàng yào xiě, yòu xiàng bǎo yù xiào dào: rú cǐ, nǐ niàn wǒ xiě. bù hǎo le, wǒ chuí nǐ nà ròu. shuí xǔ nǐ xiān dà yán bù cán le! bǎo yù zhǐ de niàn le yī jù, dào shì:
誰題忠義墓,千古獨風流。眾人道:「更佳。倒是大幾歲年紀,立意又自不同。」賈政道:「還不甚大錯,終不懇切。」眾人道:「這就罷了。三爺才大不多兩歲,在未冠之時如此,用了工夫,再過幾年,怕不是大阮小阮了。」賈政道:「過獎了。只是不肯讀書過失。」因又問寶玉怎樣。眾人道:「二爺細心鏤刻,定又是風流悲感,不同此等的了。」寶玉笑道:「這個題目似不稱近體,須得古體,或歌或行,長篇一首,方能懇切。」眾人聽了,都立身點頭拍手道:「我說他立意不同!每一題到手必先度其體格宜與不宜,這便是老手妙法。就如裁衣一般,未下剪時,須度其身量。這題目名曰《姽嫿詞》,且既有了序,此必是長篇歌行方合體的。或擬白樂天《長恨歌》,或擬詠古詞,半敘半詠,流利飄逸,始能近妙。」賈政聽說,也合了主意,遂自提筆向紙上要寫,又向寶玉笑道:「如此,你念我寫。不好了,我捶你那肉。誰許你先大言不慚了!」寶玉只得念了一句,道是:
héng wáng hǎo wǔ jiān hào sè, jiǎ zhèng xiě le kàn shí, yáo tóu dào: cū bǐ. yī mù bīn dào: yào zhè yàng fāng gǔ, jiū jìng bù cū. qiě kàn tā dǐ xià de. jiǎ zhèng dào: gū cún zhī. bǎo yù yòu dào:
恆王好武兼好色,賈政寫了看時,搖頭道:「粗鄙。」一幕賓道:「要這樣方古,究竟不粗。且看他底下的。」賈政道:「姑存之。」寶玉又道:
suì jiào měi nǚ xí qí shè. nóng gē yàn wǔ bù chéng huān,
遂教美女習騎射。穠歌艷舞不成歡,
liè zhèn wǎn gē wèi zì dé. jiǎ zhèng xiě chū, zhòng rén dōu dào: zhǐ zhè dì sān jù biàn gǔ pǔ lǎo jiàn, jí miào. zhè sì jù píng xù chū, yě zuì dé tǐ. jiǎ zhèng dào: xiū miù jiā jiǎng yù, qiě kàn zhuǎn de rú hé. bǎo yù niàn dào:
列陣挽戈為自得。賈政寫出,眾人都道:「只這第三句便古樸老健,極妙。這四句平敘出,也最得體。」賈政道:「休謬加獎譽,且看轉的如何。」寶玉念道:
yǎn qián bù jiàn chén shā qǐ, jiāng jūn qiào yǐng hóng dēng lǐ. zhòng rén tīng le zhè liǎng jù, biàn dōu jiào: miào! hǎo gè bù jiàn chén shā qǐ! yòu chéng le yī jù qiào yǐng hóng dēng lǐ, yòng zì yòng jù, jiē rù shén huà le. bǎo yù dào:
眼前不見塵沙起,將軍俏影紅燈里。眾人聽了這兩句,便都叫:「妙!好個『不見塵沙起』!又承了一句『俏影紅燈里』,用字用句,皆入神化了。」寶玉道:
chì zhà shí wén kǒu shé xiāng, shuāng máo xuě jiàn jiāo nán jǔ. zhòng rén tīng le, biàn pāi shǒu xiào dào: yì fā huà chū lái le. dāng rì gǎn shì bǎo gōng yě zài zuò, jiàn qí jiāo qiě wén qí xiāng fǒu? bù rán, hé tǐ tiē zhì cǐ. bǎo yù xiào dào: guī gé xí wǔ, rèn qí yǒng hàn, zěn shì nán rén. bù dài wèn ér kě zhī jiāo qiè zhī xíng de le. jiǎ zhèng dào: hái bù kuài xù, zhè yòu yǒu nǐ shuō zuǐ de le. bǎo yù zhǐ de yòu xiǎng le yī xiǎng, niàn dào:
叱咤時聞口舌香,霜矛雪劍嬌難舉。眾人聽了,便拍手笑道:「益發畫出來了。當日敢是寶公也在座,見其嬌且聞其香否?不然,何體貼至此。」寶玉笑道:「閨閣習武,任其勇悍,怎似男人。不待問而可知嬌怯之形的了。」賈政道:「還不快續,這又有你說嘴的了。」寶玉只得又想了一想,念道:
dīng xiāng jié zi fú róng tāo, zhòng rén dōu dào: zhuǎn tāo, xiāo yùn, gèng miào, zhè cái liú lì piāo dàng. ér qiě zhè yī jù yě qǐ mí xiù mèi de miào. jiǎ zhèng xiě le, kàn dào: zhè yī jù bù hǎo. yǐ xiě guò kǒu shé xiāng jiāo nán jǔ, hé bì yòu rú cǐ. zhè shì lì liàng bù jiā, gù yòu yòng zhè xiē duī qì huò lái táng sè. bǎo yù xiào dào: zhǎng gē yě xū de yào xiē cí zǎo diǎn zhuì diǎn zhuì, bù rán biàn jué xiāo suǒ. jiǎ zhèng dào: nǐ zhǐ gù yòng zhè xiē, dàn zhè yī jù dǐ xià rú hé néng zhuǎn zhì wǔ shì? ruò zài duō shuō liǎng jù, qǐ bù shé zú le. bǎo yù dào: rú cǐ, dǐ xià yī jù zhuǎn shā zhù, xiǎng yì kě yǐ. jiǎ zhèng lěng xiào dào: nǐ yǒu duō dà běn lǐng? shàng tóu shuō le yī jù dà kāi mén de sàn huà, rú jīn yòu yào yī jù lián zhuǎn dài shā, qǐ bù xīn yǒu yú ér lì bù zú xiē. bǎo yù tīng le, chuí tóu xiǎng le yī xiǎng, shuō le yī jù dào:
丁香結子芙蓉絛,眾人都道:「轉『絛』,『蕭』韻,更妙,這才流利飄蕩。而且這一句也綺靡秀媚的妙。」賈政寫了,看道:「這一句不好。已寫過『口舌香』『嬌難舉』,何必又如此。這是力量不加,故又用這些堆砌貨來搪塞。」寶玉笑道:「長歌也須得要些詞藻點綴點綴,不然便覺蕭索。」賈政道:「你只顧用這些,但這一句底下如何能轉至武事?若再多說兩句,豈不蛇足了。」寶玉道:「如此,底下一句轉煞住,想亦可矣。」賈政冷笑道:「你有多大本領?上頭說了一句大開門的散話,如今又要一句連轉帶煞,豈不心有餘而力不足些。」寶玉聽了,垂頭想了一想,說了一句道:
bù xì míng zhū xì bǎo dāo. máng wèn: zhè yī jù kě hái shǐ de? zhòng rén pāi àn jiào jué. jiǎ zhèng xiě le, kàn zhe xiào dào: qiě fàng zhe, zài xù. bǎo yù dào: ruò shǐ de, wǒ biàn yào yī qì xià qù le. ruò shǐ bù dé, yuè xìng tú le, wǒ zài xiǎng bié de yì sī chū lái, zài lìng cuò cí. jiǎ zhèng tīng le, biàn hè dào: duō huà! bù hǎo le zài zuò, biàn zuò shí piān bǎi piān, hái pà xīn kǔ liǎo bù chéng! bǎo yù tīng shuō, zhǐ de xiǎng le yī huì, biàn niàn dào:
不系明珠系寶刀。忙問:「這一句可還使得?」眾人拍案叫絕。賈政寫了,看着笑道:「且放着,再續。」寶玉道:「若使得,我便要一氣下去了。若使不得,越性塗了,我再想別的意思出來,再另措詞。」賈政聽了,便喝道:「多話!不好了再作,便作十篇百篇,還怕辛苦了不成!」寶玉聽說,只得想了一會,便念道:
zhàn bà yè lán xīn lì qiè, zhī hén fěn zì wū jiāo shāo. jiǎ zhèng dào: yòu yī duàn. dǐ xià zěn yàng? bǎo yù dào:
戰罷夜闌心力怯,脂痕粉漬污鮫鮹。賈政道:「又一段。底下怎樣?」寶玉道:
míng nián liú kòu zǒu shān dōng, qiáng tūn hǔ bào shì rú fēng. zhòng rén dào: hǎo gè zǒu zì! biàn jiàn dé gāo dī le. qiě tōng jù zhuǎn de yě bù bǎn. bǎo yù yòu niàn dào:
明年流寇走山東,強吞虎豹勢如蜂。眾人道:「好個『走』字!便見得高低了。且通句轉的也不板。」寶玉又念道:
wáng lǜ tiān bīng sī jiǎo miè, yī zhàn zài zhàn bù chéng gōng.
王率天兵思剿滅,一戰再戰不成功。
xīng fēng chuī zhé lǒng tóu mài, rì zhào jīng qí hǔ zhàng kōng.
腥風吹折隴頭麥,日照旌旗虎帳空。
qīng shān jì jì shuǐ sī sī, zhèng shì héng wáng zhàn sǐ shí.
青山寂寂水澌澌,正是恆王戰死時。
yǔ lín bái gǔ xuè rǎn cǎo, yuè lěng huáng shā guǐ shǒu shī. zhòng rén dōu dào: miào jí, miào jí! bù zhì, xù shì, cí zǎo, wú bù jǐn měi. qiě kàn rú hé zhì sì niáng, bì lìng yǒu miào zhuǎn qí jù. bǎo yù yòu niàn dào:
雨淋白骨血染草,月冷黃沙鬼守屍。眾人都道:「妙極,妙極!布置,敘事,詞藻,無不盡美。且看如何至四娘,必另有妙轉奇句。」寶玉又念道:
fēn fēn jiāng shì zhǐ bǎo shēn, qīng zhōu yǎn jiàn jiē huī chén,
紛紛將士只保身,青州眼見皆灰塵,
bù qī zhōng yì míng guī gé, fèn qǐ héng wáng dé yì rén. zhòng rén dōu dào: pù xù dé wěi wǎn. jiǎ zhèng dào: tài duō le, dǐ xià zhǐ pà lèi zhuì ne. bǎo yù nǎi yòu niàn dào:
不期忠義明閨閣,憤起恆王得意人。眾人都道:「鋪敘得委婉。」賈政道:「太多了,底下只怕累贅呢。」寶玉乃又念道:
héng wáng dé yì shù shuí xíng, guǐ huà jiāng jūn lín sì niáng,
恆王得意數誰行,姽嫿將軍林四娘,
hào lìng qín jī qū zhào nǚ, yàn lǐ nóng táo lín zhàn chǎng.
號令秦姬驅趙女,艷李穠桃臨戰場。
xiù ān yǒu lèi chūn chóu zhòng, tiě jiǎ wú shēng yè qì liáng.
繡鞍有淚春愁重,鐵甲無聲夜氣涼。
shèng fù zì rán nán yù dìng, shì méng shēng sǐ bào qián wáng.
勝負自然難預定,誓盟生死報前王。
zéi shì chāng jué bù kě dí, liǔ zhé huā cán shí kě shāng,
賊勢猖獗不可敵,柳折花殘實可傷,
hún yī chéng guō jiā xiāng jìn, mǎ jiàn yān zhī gǔ suǐ xiāng.
魂依城郭家鄉近,馬踐胭脂骨髓香。
xīng chí shí bào rù jīng shī, shuí jiā ér nǚ bù shāng bēi!
星馳時報入京師,誰家兒女不傷悲!
tiān zǐ jīng huāng hèn shī shǒu, cǐ shí wén wǔ jiē chuí shǒu.
天子驚慌恨失守,此時文武皆垂首。
hé shì wén wǔ lì cháo gāng, bù jí guī zhōng lín sì niáng!
何事文武立朝綱,不及閨中林四娘!
wǒ wèi sì niáng zhǎng tài xī, gē chéng yú yì shàng bàng huáng. niàn bì, zhòng rén dōu dà zàn bù zhǐ, yòu dōu cóng tóu kàn le yī biàn. jiǎ zhèng xiào dào: suī rán shuō le jǐ jù, dào dǐ bù dà kěn qiè. yīn shuō: qù bà. sān rén rú dé le shè de yì bān, yī qí chū lái, gè zì huí fáng.
我為四娘長太息,歌成餘意尚傍徨。念畢,眾人都大讚不止,又都從頭看了一遍。賈政笑道:「雖然說了幾句,到底不大懇切。」因說:「去罷。」三人如得了赦的一般,一齊出來,各自回房。
zhòng rén jiē wú bié huà, bù guò zhì wǎn ān xiē ér yǐ. dú yǒu bǎo yù yī xīn qī chǔ, huí zhì yuán zhōng, měng rán jiàn chí shàng fú róng, xiǎng qǐ xiǎo yā huán shuō qíng wén zuò le fú róng zhī shén, bù jué yòu xǐ huān qǐ lái, nǎi kàn zhe fú róng jiē tàn le yī huì. hū yòu xiǎng qǐ sǐ hòu bìng wèi dào líng qián yī jì, rú jīn hé bù zài fú róng qián yī jì, qǐ bù jǐn le lǐ, bǐ sú rén qù líng qián jì diào yòu gèng jué bié zhì. xiǎng bì, biàn yù xíng lǐ. hū yòu zhǐ zhù dào: suī rú cǐ, yì bù kě tài cǎo shuài, yě xū dé yì guān zhěng qí, diàn yí zhōu bèi, fāng wèi chéng jìng. xiǎng le yī xiǎng, rú jīn ruò xué nà shì sú zhī diàn lǐ, duàn rán bù kě jìng yě hái bié kāi shēng miàn, lìng lì pái chǎng, fēng liú qí yì, yú shì wú shè, fāng bù fù wǒ èr rén zhī wèi rén. kuàng qiě gǔ rén yǒu yún: huáng wū xíng lǎo, píng fán yùn zǎo zhī jiàn, kě yǐ xiū wáng gōng, jiàn guǐ shén. yuán bù zài wù zhī guì jiàn, quán zài xīn zhī chéng jìng ér yǐ. cǐ qí yī yě. èr zé lěi wén wǎn cí yě xū lìng chū jǐ jiàn, zì fàng shǒu yǎn, yì bù kě dǎo xí qián rén de tào tóu, tián xiě jǐ zì táng sè ěr mù zhī wén, yì bì xū sǎ lèi qì xuè, yī zì yī yàn, yī jù yī tí, níng shǐ wén bù zú bēi yǒu yú, wàn bù kě shàng wén zǎo ér fǎn shī bēi qī. kuàng qiě gǔ rén duō yǒu wēi cí, fēi zì wǒ jīn zuò yǒng yě. nài jīn rén quán huò yú gōng míng èr zì, shàng gǔ zhī fēng yī xǐ jiē jǐn, kǒng bù hé shí yí, yú gōng míng yǒu ài zhī gù. wǒ yòu bù xī hǎn nà gōng míng, bù wèi shì rén guān yuè chēng zàn, hé bì bù yuǎn shī chǔ rén zhī dà yán zhāo hún lí sāo jiǔ biàn kū shù wèn nán qiū shuǐ dà rén xiān sheng chuán děng fǎ, huò zá cān dān jù, huò ǒu chéng duǎn lián, huò yòng shí diǎn, huò shè pì yù, suí yì suǒ zhī, xìn bǐ ér qù, xǐ zé yǐ wén wèi xì, bēi zé yǐ yán zhì tòng, cí dá yì jǐn wèi zhǐ, hé bì ruò shì sú zhī jū jū yú fāng cùn zhī jiān zāi. bǎo yù běn shì gè bù dú shū zhī rén, zài xīn zhōng yǒu le zhè piān wāi yì, zěn de yǒu hǎo shī wén zuò chū lái. tā zì jǐ què rèn yì zuǎn zhe, bìng bù wèi rén zhī mù, suǒ yǐ dà sì wàng dàn, jìng dù zhuàn chéng yī piān zhǎng wén, yòng qíng wén sù rì suǒ xǐ zhī bīng jiāo hú yī fú kǎi zì xiě chéng, míng yuē fú róng nǚ ér lěi, qián xù hòu gē. yòu bèi le sì yàng qíng wén suǒ xǐ zhī wù, yú shì yè yuè xià, mìng nà xiǎo yā tóu pěng zhì fú róng huā qián. xiān xíng lǐ bì, jiāng nà lěi wén jí guà yú fú róng zhī shàng, nǎi qì tì niàn yuē:
眾人皆無別話,不過至晚安歇而已。獨有寶玉一心淒楚,回至園中,猛然見池上芙蓉,想起小丫鬟說晴雯作了芙蓉之神,不覺又喜歡起來,乃看着芙蓉嗟嘆了一會。忽又想起死後並未到靈前一祭,如今何不在芙蓉前一祭,豈不盡了禮,比俗人去靈前祭弔又更覺別致。想畢,便欲行禮。忽又止住道:「雖如此,亦不可太草率,也須得衣冠整齊,奠儀周備,方為誠敬。」想了一想,「如今若學那世俗之奠禮,斷然不可;竟也還別開生面,另立排場,風流奇異,於世無涉,方不負我二人之為人。況且古人有云:「潢污行潦,蘋蘩蘊藻之賤,可以羞王公,薦鬼神。』原不在物之貴賤,全在心之誠敬而已。此其一也。二則誄文輓詞也須另出己見,自放手眼,亦不可蹈襲前人的套頭,填寫幾字搪塞耳目之文,亦必須灑淚泣血,一字一咽,一句一啼,寧使文不足悲有餘,萬不可尚文藻而反失悲戚。況且古人多有微詞,非自我今作俑也。奈今人全惑於功名二字,尚古之風一洗皆盡,恐不合時宜,於功名有礙之故。我又不希罕那功名,不為世人觀閱稱讚,何必不遠師楚人之《大言》、《招魂》、《離騷》、《九辯》、《枯樹》、《問難》、《秋水》、《大人先生傳》等法,或雜參單句,或偶成短聯,或用實典,或設譬寓,隨意所之,信筆而去,喜則以文為戲,悲則以言志痛,辭達意盡為止,何必若世俗之拘拘於方寸之間哉。」寶玉本是個不讀書之人,再心中有了這篇歪意,怎得有好詩文作出來。他自己卻任意纂著,並不為人知慕,所以大肆妄誕,竟杜撰成一篇長文,用晴雯素日所喜之冰鮫縠一幅楷字寫成,名曰《芙蓉女兒誄》,前序後歌。又備了四樣晴雯所喜之物,於是夜月下,命那小丫頭捧至芙蓉花前。先行禮畢,將那誄文即掛於芙蓉枝上,乃泣涕念曰:
wéi
維
tài píng bù yì zhī yuán, róng guì jìng fāng zhī yuè, wú kě nài hé zhī rì, yí hóng yuàn zhuó yù, jǐn yǐ qún huā zhī ruǐ, bīng jiāo zhī hú, qìn fāng zhī quán, fēng lù zhī míng, sì zhě suī wēi, liáo yǐ dá chéng shēn xìn, nǎi zhì jì yú bái dì gōng zhōng fǔ sī qiū yàn fú róng nǚ ér zhī qián yuē: qiè sī nǚ ér zì lín zhuó shì, qì jīn fán shí yǒu liù zài. qí xiān zhī xiāng jí xìng shì, yān lún ér mò néng kǎo zhě jiǔ yǐ. ér yù dé yú qīn zhěn zhì mù zhī jiān, qī xī yàn yóu zhī xī, qīn nì xiá xiè, xiāng yǔ gòng chù zhě, jǐn wǔ nián bā yuè yǒu jī. yī! nǚ ér nǎng shēng zhī xī, qí wèi zhì zé jīn yù bù zú yù qí guì, qí wèi xìng zé bīng xuě bù zú yù qí jié, qí wèi shén zé xīng rì bù zú yù qí jīng, qí wèi mào zé huā yuè bù zú yù qí sè. zǐ mèi xī mù yīng xián, yù ǎo xián yǎng huì dé. shú liào jiū zhèn è qí gāo, yīng zhì fān zāo fú zhuó, cí shī dù qí chòu, chǎi lán jìng bèi shān chú! huā yuán zì qiè, qǐ nài kuáng biāo liǔ běn duō chóu, hé jìn zhòu yǔ. ǒu zāo gǔ chài zhī chán, suì bào gāo huāng zhī jiù. gù ěr yīng chún hóng tuì, yùn tǔ shēn yín xìng liǎn xiāng kū, sè chén kǎn hàn. zhuó yáo xǐ gòu, chū zì píng wéi, jīng jí péng zhēn, màn yán hù yǒu. qǐ zhāo yóu zé tì, shí rǎng gòu ér zhōng. jì tún yōu chén yú bù jǐn, fù hán wǎng qū yú wú qióng. gāo biāo jiàn jí, guī wéi hèn bǐ zhǎng shā zhí liè zāo wēi, jīn guó cǎn yú yǔ yě. zì xù xīn suān, shuí lián yāo zhé! xiān yún jì sàn, fāng zhǐ nán xún. zhōu mí jù kū, hé lái què sǐ zhī xiāng? hǎi shī líng chá, bù huò huí shēng zhī yào. méi dài yān qīng, zuó yóu wǒ huà zhǐ huán yù lěng, jīn qiàn shuí wēn? dǐng lú zhī shèng yào yóu cún, jīn lèi zhī yú hén shàng zì. jìng fēn luán bié, chóu kāi shè yuè zhī lián shū huà lóng fēi, āi zhé tán yún zhī chǐ. wěi jīn tián yú cǎo mǎng, shí cuì yú chén āi. lóu kōng zhī què, tú xuán qī xī zhī zhēn dài duàn yuān yāng, shuí xù wǔ sī zhī lǚ? kuàng nǎi jīn tiān shǔ jié, bái dì sī shí, gū qīn yǒu mèng, kōng shì wú rén. tóng jiē yuè àn, fāng hún yǔ qiàn yǐng tóng xiāo, róng zhàng xiāng cán, jiāo chuǎn gòng xì yán jiē jué. lián tiān shuāi cǎo, qǐ dú jiān jiā zā dì bēi shēng, wú fēi xī shuài. lù tái wǎn qì, chuān lián bù dù hán zhēn yǔ lì qiū yuán, gé yuàn xī wén yuàn dí. fāng míng wèi mǐn, yán qián yīng wǔ yóu hū yàn zhì jiāng wáng, kǎn wài hǎi táng yù lǎo. zhuō mí píng hòu, lián bàn wú shēng dòu cǎo tíng qián, lán yá wǎng dài. pāo cán xiù xiàn, yín jiān cǎi lǚ shuí cái? zhé duàn bīng sī, jīn dòu yù xiāng wèi yùn. zuó chéng yán mìng, jì qū chē ér yuǎn shè fāng yuán jīn fàn cí wēi, fù zhǔ zhàng ér jù pāo gū jiù. jí wén huì guān bèi xiǎn, cán wéi gòng xué zhī méng shí guǒ chéng zāi, kuì dài tóng huī zhī qiào. ěr nǎi xī fēng gǔ sì, yān zhì qīng lín luò rì huāng qiū, líng xīng bái gǔ. qiū yú sà sà, péng ài xiāo xiāo. gé wù kuàng yǐ tí yuán, rào yān chéng ér qì guǐ. zì wèi hóng xiāo zhàng lǐ, gōng zǐ qíng shēn shǐ xìn huáng tǔ lǒng zhōng, nǚ ér mìng bó! rǔ nán lèi xuè, bān bān sǎ xiàng xī fēng zǐ zé yú zhōng, mò mò sù píng lěng yuè. wū hū! gù guǐ yù zhī wèi zāi, qǐ shén líng ér yì dù. qián bì nú zhī kǒu, tǎo qǐ cóng kuān pōu hàn fù zhī xīn, fèn yóu wèi shì! zài jūn zhī chén yuán suī qiǎn, rán yù zhī bǐ yì qǐ zhōng. yīn xù quán quán zhī sī, bù jīn zhūn zhūn zhī wèn. shǐ zhī shàng dì chuí jīng, huā gōng dài zhào, shēng chái lán huì, sǐ xiá fú róng. tīng xiǎo bì zhī yán, shì shè wú jī yǐ zhuó yù zhī sī, zé shēn wèi yǒu jù. hé yě? xī yè fǎ shàn shè hún yǐ zhuàn bēi, lǐ zhǎng jí bèi zhào ér wèi jì, shì suī shū, qí lǐ zé yī yě. gù xiāng wù yǐ pèi cái, gǒu fēi qí rén, è nǎi làn hū? shǐ xìn shàng dì wěi tuō quán héng, kě wèi zhì qià zhì xié, shù bù fù qí suǒ bǐng fù yě. yīn xī qí bù mèi zhī líng, huò zhì jiàng yú zī tè bù chuǎi bǐ sú zhī cí, yǒu wū huì tīng. nǎi gē ér zhāo zhī yuē:
太平不易之元,蓉桂競芳之月,無可奈何之日,怡紅院濁玉,謹以群花之蕊,冰鮫之縠,沁芳之泉,楓露之茗,四者雖微,聊以達誠申信,乃致祭於白帝宮中撫司秋艷芙蓉女兒之前曰:竊思女兒自臨濁世,迄今凡十有六載。其先之鄉籍姓氏,湮淪而莫能考者久矣。而玉得於衾枕櫛沐之間,棲息宴遊之夕,親昵狎褻,相與共處者,僅五年八月有畸。噫!女兒曩生之昔,其為質則金玉不足喻其貴,其為性則冰雪不足喻其潔,其為神則星日不足喻其精,其為貌則花月不足喻其色。姊妹悉慕媖嫻,嫗媼咸仰惠德。孰料鳩鴆惡其高,鷹鷙翻遭罦罬,薋葹妒其臭,茝蘭竟被芟鉏!花原自怯,豈奈狂飆;柳本多愁,何禁驟雨。偶遭蠱蠆之讒,遂抱膏肓之疚。故爾櫻唇紅褪,韻吐呻吟;杏臉香枯,色陳顑頷。諑謠謑詬,出自屏幃,荊棘蓬榛,蔓延戶牖。豈招尤則替,實攘詬而終。既忳幽沉於不盡,復含罔屈於無窮。高標見嫉,閨幃恨比長沙;直烈遭危,巾幗慘於羽野。自蓄辛酸,誰憐夭折!仙雲既散,芳趾難尋。洲迷聚窟,何來卻死之香?海失靈槎,不獲回生之藥。眉黛煙青,昨猶我畫;指環玉冷,今倩誰溫?鼎爐之剩藥猶存,襟淚之餘痕尚漬。鏡分鸞別,愁開麝月之奩;梳化龍飛,哀折檀雲之齒。委金鈿於草莽,拾翠バ於塵埃。樓空鳷鵲,徒懸七夕之針;帶斷鴛鴦,誰續五絲之縷?況乃金天屬節,白帝司時,孤衾有夢,空室無人。桐階月暗,芳魂與倩影同銷,蓉帳香殘,嬌喘共細言皆絕。連天衰草,豈獨蒹葭;匝地悲聲,無非蟋蟀。露苔晚砌,穿簾不度寒砧;雨荔秋垣,隔院希聞怨笛。芳名未泯,檐前鸚鵡猶呼;艷質將亡,檻外海棠預老。捉迷屏後,蓮瓣無聲;鬥草庭前,蘭芽枉待。拋殘繡線,銀箋彩縷誰裁?折斷冰絲,金斗御香未熨。昨承嚴命,既趨車而遠涉芳園;今犯慈威,復拄杖而遽拋孤柩。及聞槥棺被燹,慚違共穴之盟;石槨成災,愧迨同灰之誚。爾乃西風古寺,淹滯青燐;落日荒丘,零星白骨。楸榆颯颯,蓬艾蕭蕭。隔霧壙以啼猿,繞煙塍而泣鬼。自為紅綃帳里,公子情深;始信黃土壟中,女兒命薄!汝南淚血,斑斑灑向西風;梓澤余衷,默默訴憑冷月。嗚呼!固鬼蜮之為災,豈神靈而亦妒。鉗詖奴之口,討豈從寬;剖悍婦之心,忿猶未釋!在君之塵緣雖淺,然玉之鄙意豈終。因蓄惓惓之思,不禁諄諄之問。始知上帝垂旌,花宮待詔,生儕蘭蕙,死轄芙蓉。聽小婢之言,似涉無稽;以濁玉之思,則深為有據。何也?昔葉法善攝魂以撰碑,李長吉被詔而為記,事雖殊,其理則一也。故相物以配才,苟非其人,惡乃濫乎?始信上帝委託權衡,可謂至洽至協,庶不負其所秉賦也。因希其不昧之靈,或陟降於茲;特不揣鄙俗之詞,有污慧聽。乃歌而招之曰:
tiān hé rú shì zhī cāng cāng xī, chéng yù qiú yǐ yóu hū qióng lóng yé?
天何如是之蒼蒼兮,乘玉虬以游乎穹窿耶?
dì hé rú shì zhī máng máng xī, jià yáo xiàng yǐ jiàng hū quán rǎng yé?
地何如是之茫茫兮,駕瑤像以降乎泉壤耶?
wàng sǎn gài zhī lù lí xī, yì jī wěi zhī guāng yé?
望繖蓋之陸離兮,抑箕尾之光耶?
liè yǔ bǎo ér wèi qián dǎo xī, wèi wēi xū yú páng yé?
列羽葆而為前導兮,衛危虛於旁耶?
qū fēng lóng yǐ wèi bǐ cóng xī, wàng shū yuè yǐ lí yé?
驅豐隆以為比從兮,望舒月以離耶?
tīng chē guǐ ér yī yà xī, yù luán yī yǐ zhēng yé?
聽車軌而伊軋兮,御鸞鷖以征耶?
wèn fù yù ér rán xī, rèn héng dù yǐ wèi rǎng yé?
問馥郁而然兮,紉蘅杜以為纕耶?
xuàn qún jū zhī shuò shuò xī, lòu míng yuè yǐ wèi dāng yé?
炫裙裾之爍爍兮,鏤明月以為當耶?
jí wēi ruí ér chéng tán jī xī, qíng lián yàn yǐ zhú lán gāo yé?
籍葳蕤而成壇畸兮,檠蓮焰以燭蘭膏耶?
wén bó páo yǐ wèi zhì jiǎ xī, lù lù yǐ fú guì xǔ yé?
文瓟匏以為觶斝兮,漉醁以浮桂醑耶?
zhān yún qì ér níng pàn xī, fǎng fú yǒu suǒ chān yé?
瞻雲氣而凝盼兮,仿佛有所覘耶?
fǔ yǎo tiǎo ér shǔ ěr xī, huǎng hū yǒu suǒ wén yé?
俯窈窕而屬耳兮,恍惚有所聞耶?
qī hàn màn ér wú yāo è xī, rěn juān qì yú yú chén āi yé?
期汗漫而無夭閼兮,忍捐棄余於塵埃耶?
qiàn fēng lián zhī wèi yú qū chē xī, jì lián pèi ér xié guī yé?
倩風廉之為余驅車兮,冀聯轡而攜歸耶?
yú zhōng xīn wèi zhī kǎi rán xī, tú áo áo ér hé wèi yé?
余中心為之慨然兮,徒嗷嗷而何為耶?
jūn yǎn rán ér zhǎng qǐn xī, qǐ tiān yùn zhī biàn yú sī yé?
君偃然而長寢兮,豈天運之變於斯耶?
jì zhūn xī qiě ān wěn xī, fǎn qí zhēn ér fù xī huà yé?
既窀穸且安穩兮,反其真而復奚化耶?
yú yóu zhì gù ér xuán fù xī, líng gé yú yǐ jiē lái yé?
余猶桎梏而懸附兮,靈格余以嗟來耶?
lái xī zhǐ xī, jūn qí lái yé!
來兮止兮,君其來耶!
ruò fú hóng méng ér jū, jì jìng yǐ chù, suī lín yú zī, yú yì mò dǔ. qiān yān luó ér wèi bù zhàng, liè qiāng pú ér sēn háng wǔ. jǐng liǔ yǎn zhī tān mián, shì lián xīn zhī wèi kǔ. sù nǚ yuē yú guì yán, fú fēi yíng yú lán zhǔ. nòng yù chuī shēng, hán huáng jī yǔ. zhēng sōng yuè zhī fēi, qǐ lí shān zhī lǎo. guī chéng luò pǔ zhī líng, shòu zuò xián chí zhī wǔ. qián chì shuǐ xī lóng yín, jí zhū lín xī fèng zhù. yuán gé yuán chéng, fěi fǔ fěi jǔ. fā rèn hū xiá chéng, fǎn jīng hū xuán pǔ. jì xiǎn wēi ér ruò tōng, fù yīn yūn ér shū zǔ. lí hé xī yān yún, kōng méng xī wù yǔ. chén mái liǎn xī xīng gāo, xī shān lì xī yuè wǔ. hé xīn yì zhī chōng chōng, ruò wù mèi zhī xǔ xǔ. yú nǎi xī xū chàng wàng, qì tì bàng huáng. rén yǔ xī jì lì, tiān lài xī yún dāng. niǎo jīng sàn ér fēi, yú shà zhá yǐ xiǎng. zhì āi xī shì dǎo, chéng lǐ xī qī xiáng. wū hū āi zāi! shàng xiǎng! dú bì, suì fén bó diàn míng, yóu yī yī bù shě. xiǎo huán cuī zhì zài sì, fāng cái huí shēn. hū tīng shān shí zhī hòu yǒu yī rén xiào dào: qiě qǐng liú bù. èr rén tīng le, bù miǎn yī jīng. nà xiǎo huán huí tóu yī kàn, què shì gè rén yǐng cóng fú róng huā zhōng zǒu chū lái, tā biàn dà jiào: bù hǎo, yǒu guǐ. qíng wén zhēn lái xiǎn hún le! hǔ dé bǎo yù yě máng kàn shí, qiě tīng xià huí fēn jiě.
若夫鴻蒙而居,寂靜以處,雖臨於茲,余亦莫睹。搴煙蘿而為步幛,列槍蒲而森行伍。警柳眼之貪眠,釋蓮心之味苦。素女約於桂岩,宓妃迎於蘭渚。弄玉吹笙,寒簧擊敔。征嵩岳之妃,啟驪山之姥。龜呈洛浦之靈,獸作咸池之舞。潛赤水兮龍吟,集珠林兮鳳翥。爰格爰誠,匪簠匪筥。發軔乎霞城,返旌乎玄圃。既顯微而若通,復氤氳而倏阻。離合兮煙雲,空濛兮霧雨。塵霾斂兮星高,溪山麗兮月午。何心意之忡忡,若寤寐之栩栩。余乃欷歔悵望,泣涕傍徨。人語兮寂歷,天籟兮篔簹。鳥驚散而飛,魚唼喋以響。誌哀兮是禱,成禮兮期祥。嗚呼哀哉!尚饗!讀畢,遂焚帛奠茗,猶依依不捨。小鬟催至再四,方才回身。忽聽山石之後有一人笑道:「且請留步。」二人聽了,不免一驚。那小鬟回頭一看,卻是個人影從芙蓉花中走出來,他便大叫:「不好,有鬼。晴雯真來顯魂了!」唬得寶玉也忙看時,——且聽下回分解。