xuē tíng guī, qí xiān hé dōng rén yě. fù féng, xián tōng zhōng wèi mì shū jiān, yǐ cái míng zhù yú shí. tíng guī, zhōng hé nián zài xī chuān dēng jìn shì dì, lèi lì tái shěng. jiù táng shū: dà shùn chū, lèi qiān sī xūn yuán wài láng zhī zhì gào. gān níng zhōng, wèi zhōng shū shè rén. jià zài huá zhōu, gǎi sàn qí cháng shì, xún qǐng zhì shì, kè yóu shǔ chuān. zhāo zōng qiān luò yáng, zhēng wèi lǐ bù shì láng. jiù táng shū: guāng huà zhōng, fù wèi zhōng shū shè rén, qiān xíng bù lì bù èr shì láng, quán zhī lǐ bù gòng jǔ, bài shàng shū zuǒ chéng. shí liǔ càn tú hài cháo shì, yì guān bì lí qí dú, tíng guī yǐ jū cháng tuì ràng huò quán. xīn táng shū: zhū quán zhōng jiān sì zhèn, tíng guī yǐ guān gào shǐ zhì biàn, kè jiāng xiān jiàn, fěng qí bài. tíng guī yáng bù xiǎo, yuē:" wú hé dé, gǎn shòu lìng gōng bài hū!" jí jiàn, zú bù kěn jiā lǐ. rù liáng wèi lǐ bù shàng shū. zhuāng zōng píng dìng hé nán, yǐ tíng guī nián lǎo, chú tài zǐ shǎo shī zhì shì. tōng jiàn: tíng guī yǔ lǐ qí cháng wèi tài zǔ cè lǐ shǐ. tóng guāng sān nián jiǔ yuè zú. zèng yòu pú yè. suǒ zhe fèng gé cí shū shí juǎn kè jiā zhì wǔ juǎn, bìng xíng yú shì. chū, tíng guī fù féng, zhe záo hùn dùn zhēn zhū lián děng fù, dà wéi shí rén suǒ chēng. tíng guī jì zhuàng, yì zhe fù shù shí piān, tóng wèi yī jí, gù mù yuē kè jiā zhì.
薛廷珪,其先河东人也。父逢,咸通中为秘书监,以才名著于时。廷珪,中和 年在西川登进士第,累历台省。《旧唐书》:大顺初,累迁司勋员外郎、知制诰。 乾宁中,为中书舍人。驾在华州,改散骑常侍,寻请致仕,客游蜀川。昭宗迁洛阳, 征为礼部侍郎。《旧唐书》:光化中,复为中书舍人,迁邢部、吏部二侍郎,权知 礼部贡举,拜尚书左丞。时柳璨屠害朝士,衣冠毕罹其毒,廷珪以居常退让获全。 《新唐书》:硃全忠兼四镇,廷珪以官告使至汴,客将先见,讽其拜。廷珪佯不晓, 曰:“吾何德,敢受令公拜乎!”及见,卒不肯加礼。入梁为礼部尚书。庄宗平定 河南,以廷珪年老,除太子少师致仕。《通鉴》:廷珪与李琪尝为太祖册礼使。同 光三年九月卒。赠右仆射。所著《凤阁词书》十卷、《克家志》五卷,并行于世。 初,廷珪父逢,著《凿混沌》、《真珠帘》等赋,大为时人所称。廷珪既壮,亦著 赋数十篇,同为一集,故目曰《克家志》。
cuī yí, xīn táng shū zǎi xiàng shì xì biǎo: yí, zì dé rùn. dà zhōng shí zǎi xiàng wèi gōng xuàn zhī yòu zǐ yě. xiōng hàng, guǎng míng chū yì wèi zǎi fǔ. yí jǔ jìn shì dì, lì jiān chá bǔ quē. zhāo zōng shí, lèi qiān zhì yuán wài láng zhī zhì gào. xìng kàng lì shǒu dào, ér wén zǎo fēi yōu, cháng yǔ tóng shě yán ráo qián xǔ jù bǐng bǐ, jiàn ráo xǔ shàn sù, cǎo zhì shù shí, wú fáng tán xiào, ér yí zì kuì. yì rì, yè guó xiāng sù yuē:" yí shū qiǎn, bù zú yǐ gòng cí hàn zhī zhí." xiāng fǔ rán zhī, yí wèi jiàn yì dài fū. rù liáng, wèi yù shǐ sī xiàn, jiū móu shéng wéi, bù bì háo yòu. kāi píng zhōng, jīn wú jiē shǐ kòu yàn qīng rù cháo, guò tiān jīn qiáo, shì mín liáng xiàn zhě bù shí huí bì, qián dǎo wǔ bó zuó zhī, tóu shí lán yǐ zhì bì. yàn qīng zì qián bái yú liáng zǔ, liáng zǔ mìng tōng shì shè rén zhào kě fēng xuān yù, lìng chū sī cái yǔ sǐ zhě zhī jiā, yǐ shú qí zuì. yí zòu hé yuē:" yàn qīng wèi shì rén chén, wú zhuān shā zhī lǐ. kuàng tiān jīn qiáo yù lù zhī yào, zhèng duì duān mén, dāng chē jià chū rù zhī tú, fēi jiē shǐ zhèn nù zhī suǒ. kuàng liáng xiàn bù shí huí bì, qí guò zhǐ yú biān chī. zuó shǒu tóu qū, shēn guāi cháo xiàn, qǐng lùn zhī yǐ fǎ." liáng zǔ xī yàn qīng, lìng yí yǐ guò shī lùn, yí yǐn dòu jìng lǜ, yǐ hù shì lì wèi zuì shǒu, xià shǒu zhě jiǎn yī děng. yòu dòu ōu tiáo, bù dòu gù ōu shāng rén zhě, jiā shāng zuì yī děng. yí biǎo rù, zé shòu yàn qīng yóu jī jiāng jūn zuǒ wèi zhōng láng jiàng. yí gāng zhèng shǒu fǎ, rén shì duō zhī. qiān zuǒ sī shì láng, gǎi tài cháng qīng, zhuǎn lǐ bù shàng shū. zhēn míng zhōng, dài běn guān chōng xī jīng fù liú shǒu. shí zhāng quán yì liú shǒu tiān xià bīng mǎ fù yuán shuài hé nán yǐn pàn liù jūn zhū wèi shì shǒu tài wèi zhōng shū lìng wèi wáng, míng wèi zhī zhòng, guàn jué zhōng wài. yí zhì fǔ, kè jiāng bái yǐ fù liú shǒu hé xíng tíng lǐ, yí yuē:" zhāng gōng guān wèi zhì zhòng, rán shàng dài fǔ yǐn zhī míng, bù zhī fù liú shǒu jiàn yǐn zhī yí hé rú?" quán yì zhī zhī, jù yǐn jiàn yí, láo yuē:" bǐ cǐ yǒu lǐ, jù lǎo yǐ, wù xiāng láo fán." zhuāng zōng xìng fù táng shì, fù yòng wèi zuǒ chéng, pàn lì bù shàng shū quán xuǎn sī, zuò lèi zhé shí zhōu sī mǎ. míng zōng jí wèi, zhào hái, fù wèi zuǒ chéng. yǐ shuāi jí gào lǎo, shòu tài zǐ shǎo bǎo zhì shì. zú yú lóng mén zhī bié shù, shí nián qī shí yú. zèng tài zǐ shǎo fù.
崔沂,《新唐书·宰相世系表》:沂,字德润。大中时宰相魏公铉之幼子也。 兄沆,广明初亦为宰辅。沂举进士第,历监察、补阙。昭宗时,累迁至员外郎、知 制诰。性抗厉守道,而文藻非优,尝与同舍颜荛、钱珝俱秉笔,见荛、珝赡速,草 制数十,无妨谭笑,而沂自愧。翌日,谒国相诉曰:“沂疏浅,不足以供词翰之职。” 相辅然之,移为谏议大夫。入梁,为御史司宪,纠缪绳违,不避豪右。开平中,金 吾街使寇彦卿入朝,过天津桥,市民梁现者不时回避,前导伍伯捽之,投石栏以致 毙。彦卿自前白于梁祖,梁祖命通事舍人赵可封宣谕,令出私财与死者之家,以赎 其罪。沂奏劾曰:“彦卿位是人臣,无专杀之理。况天津桥御路之要,正对端门, 当车驾出入之途,非街使震怒之所。况梁现不时回避,其过止于鞭笞。捽首投驱, 深乖朝宪,请论之以法。”梁祖惜彦卿,令沂以过失论,沂引斗竞律,以怙势力为 罪首,下手者减一等。又斗殴条,不斗故殴伤人者,加伤罪一等。沂表入,责授彦 卿游击将军、左卫中郎将。沂刚正守法,人士多之。迁左司侍郎,改太常卿,转礼 部尚书。贞明中,带本官充西京副留守。时张全义留守、天下兵马副元帅、河南尹、 判六军诸卫事、守太尉、中书令、魏王,名位之重,冠绝中外。沂至府,客将白以 副留守合行廷礼,沂曰:“张公官位至重,然尚带府尹之名,不知副留守见尹之仪 何如?”全义知之,遽引见沂,劳曰:“彼此有礼,俱老矣,勿相劳烦。”庄宗兴 复唐室,复用为左丞,判吏部尚书铨选司,坐累谪石州司马。明宗即位,召还,复 为左丞。以衰疾告老,授太子少保致仕。卒于龙门之别墅,时年七十余。赠太子少 傅。
liú yuè, zì zhāo fǔ. qí xiān liáo dōng xiāng píng rén, yuán wèi píng dìng liáo dōng, xǐ jiā yú dài, suí xiào wén qiān luò, suì wèi luò yáng rén. bā dài zǔ mín bù shàng shū yú guó gōng zhèng huì, wǔ dé shí gōng chén. zǔ fú, cài zhōu cì shǐ. fù guī, hóng dòng xiàn lìng. fú yǒu zi bā rén, jiē dēng jìn shì dì. guī zhī mǔ dì guī gān, yì mǔ dì chóng yí chóng guī chóng wàng chóng lǔ chóng mó. chóng guī, gān níng zhōng guǎng nán jié dù shǐ chóng wàng, gān níng zhōng zǎi xiàng chóng lǔ chóng mó chóng yí, bìng lì cháo shěng. yuè shǎo gū, yì jìn shì zhuó dì, lì hù bù xún guān zhèng xiàn bù zhí shǐ guǎn, zhuǎn zuǒ shí yí shì yù shǐ. liáng zhēn míng chū, zhào rù hàn lín wéi xué shì. yuè wéi wén mǐn sù, yóu shàn tán xié, zài zhí lèi qiān hù bù shì láng, zài hàn lín shí èr nián. zhuāng zōng rù biàn, suí lì biǎn jūn zhōu sī mǎ, xún dīng mǔ yōu, xǔ zì biǎn suǒ bēn sāng, fú què, shòu tài zi zhān shì. míng zōng jí wèi, lì bīng bù lì bù shì láng mì shū jiān tài cháng qīng. zú nián wǔ shí liù. zèng lì bù shàng shū. yuè wén xué zhī wài, tōng yú diǎn lǐ. tiān chéng zhōng, fèng zhào zhuàn xīn shū yí yī bù, wén yuē ér lǐ dāng, jīn xíng yú shì.
刘岳,字昭辅。其先辽东襄平人,元魏平定辽东,徙家于代,随孝文迁洛,遂 为洛阳人。八代祖民部尚书渝国公政会,武德时功臣。祖符,蔡州刺史。父珪,洪 洞县令。符有子八人,皆登进士第。珪之母弟瑰、玕,异母弟崇夷、崇龟、崇望、 崇鲁、崇谟。崇龟,乾宁中广南节度使;崇望,乾宁中宰相;崇鲁、崇谟、崇夷, 并历朝省。岳少孤,亦进士擢第,历户部巡官、郑县簿、直史馆,转左拾遗、侍御 史。梁贞明初,召入翰林为学士。岳为文敏速,尤善谈谐,在职累迁户部侍郎,在 翰林十二年。庄宗入汴,随例贬均州司马,寻丁母忧,许自贬所奔丧,服阕,授太 子詹事。明宗即位,历兵部吏部侍郎、秘书监、太常卿。卒年五十六。赠吏部尚书。 岳文学之外,通于典礼。天成中,奉诏撰《新书仪》一部,文约而理当,今行于世。
zi wēn sǒu, shì zhì yù shǐ zhōng chéng. guó lǎo tán yuàn yún: liú wēn sǒu fāng zhèng shǒu dào, yǐ míng jiào wèi jǐ rèn. yòu gū, shì mǔ yǐ xiào wén, qí mǔ shén xián. chū wèi hàn lín xué shì, sī tíng bài mǔ, mǔ jí mìng èr bì xiāng qíng gōng fú jīn dài, zhì yú jiē xià, wèi wēn sǒu yuē:" cǐ rǔ fù cháng xīng zhōng rù hàn lín shí suǒ cì yě. zì xiān jūn zǐ hōng bèi yǐ lái, cháng jù jiā mén tì zhuì, jīn rǔ néng zì zhì qīng yún, jì fù zhī zhí, kě fú zhī wú kuì yǐ!" yīn xī xū yǎn qì. wēn sǒu fú dì hào tòng, tuì jiù bié qǐn, sù yī shū shí, zhuī mù shù rì, rán hòu fú zhī, shì dài fū yǐ wéi dé lǐ.
子温叟,仕至御史中丞。《国老谈苑》云:刘温叟方正守道,以名教为己任。 幼孤,事母以孝闻,其母甚贤。初为翰林学士,私庭拜母,母即命二婢箱擎公服、 金带,置于阶下,谓温叟曰:“此汝父长兴中入翰林时所赐也。自先君子薨背以来, 尝惧家门替坠,今汝能自致青云,继父之职,可服之无愧矣!”因欷歔掩泣。温叟 伏地号恸,退就别寝,素衣蔬食,追慕数日,然后服之,士大夫以为得礼。
fēng shùn qīng, àn: yuán běn yǒu quē wén. jù xīn táng shū zǎi xiàng shì xì biǎo, fēng shì shì jū bó hǎi tiáo xiàn. shùn qīng, zì zàn shèng, fù áo, zì shuò fū, hù bù shàng shū bó hǎi xiàn nán. táng shū yǒu chuán. shì liáng, wèi lǐ bù shì láng, zhī gòng jǔ. kāi píng sān nián, fèng shǐ yōu zhōu, yǐ mén shēng zhèng zhì yōng cóng xíng, fù mìng zhī rì, yòu yǔ zhì yōng tóng shòu mìng rù hàn lín wéi xué shì. zhì yōng yǒu jùn cái, shùn qīng suī yǒu wén cí, cái sī zhuō sè, jí shì wǔ tí, bù shèng kùn bì, yīn tuō zhì yōng bǐng bǐ, dāng shí jī zhě yǐ wéi zuò zhǔ rǔ mén shēng. àn: yǐ xià yǒu quē wén. zhuāng zōng tóng guāng yǐ lái, lèi lì qīng xiǎn. fēng shì zì tài hé yǐ lái, shì jū liǎng zhì, yǐ wén bǐ chēng yú shí. shùn qīng cóng zǐ wèi, shì xì biǎo: wèi, zì xī sǒu. zhāo zōng qiān luò shí, wèi hàn lín xué shì, shùn qīng wèi zhōng shū shè rén, shū zhí duì zhǎng nèi wài zhì.
封舜卿,案:原本有阙文。据《新唐书·宰相世系表》,封氏世居渤海蓚县。 舜卿,字赞圣,父敖,字硕夫,户部尚书、渤海县男。《唐书》有传。仕梁,为礼 部侍郎,知贡举。开平三年,奉使幽州,以门生郑致雍从行,复命之日,又与致雍 同受命入翰林为学士。致雍有俊才,舜卿虽有文辞,才思拙涩,及试五题,不胜困 弊,因托致雍秉笔,当时讥者以为座主辱门生。案:以下有阙文。庄宗同光已来, 累历清显。封氏自太和以来,世居两制,以文笔称于时。舜卿从子渭,《世系表》: 渭,字希叟。昭宗迁洛时,为翰林学士,舜卿为中书舍人,叔侄对掌内外制。
cóng zǐ qiào, yú liáng zhēn míng zhōng yì wèi hàn lín xué shì. tiān chéng zhōng, wèi jǐ shì zhōng, yīn zhuǎn duì shàng yán, yǐ xīng chén hé dù, fēng yǔ yìng shí, qǐng yù qián xiāng yī hé, dì qīn ruò yī zhù, yú lìng yú tǎ miào zhōng fén zhī, guì biǎo jīng zhì. yì zhě yǐ qiào shí tuī míng zú, chū cháo yuàn, dēng suǒ wéi, shén yǒu yán láng zhī wàng, ér hū yǒu cǐ qǐng, nǎi jìn zhū yāo nìng ěr, wù wàng yóu shì jiǎn zhī. àn: yǐ xià cán quē.
从子翘,于梁贞明中亦为翰林学士。天成中,为给事中,因转对上言,以星辰 合度,风雨应时,请御前香一合,帝亲爇一炷,余令于塔庙中焚之,贵表精至。议 者以翘时推名族,出朝苑,登琐闱,甚有岩廊之望,而忽有此请,乃近诸妖佞耳, 物望由是减之。案:以下残阙。
dòu mèng zhēng, tóng zhōu rén. shǎo kǔ xīn wéi wén, dēng jìn shì dì, lì jiào shū láng, zì shí yí zhào rù hàn lín, chōng xué shì. liáng zhēn míng zhōng, jiā liǎng zhè qián liú yuán shuài zhī mìng. mèng zhēng yǐ liú wú gōng yú zhōng yuán, bīng bǐng bù yí xū shòu, qí yán qiè zhí. liáng mò dì yǐ chù shí jì, zuǒ shòu wài rèn. yù táng xián huà: dòu yǐ qián gōng wú gōng yú běn cháo, pì zài yī fāng, zuò yāo ēn zé, bù chēng shì mìng, nǎi bào má kū yú cháo. yì rì, dòu zhé yuàn yú dōng zhōu. yǒu qǐng, fù zhào wéi xué shì. jí zhuāng zōng rù biàn, mèng zhēng yǐ lì biǎn yí zhōu, jū cháng gǎn liáng mò dì jiù ēn, yīn wèi jì gù jūn wén yún: " wū hū! sì hǎi jiǔ zhōu, tiān huí juàn mìng, yī nǚ èr fū, rén zhī bù xìng. dāng gé gù yǐ dǐng xīn, ruò jīn xiāo ér huǒ shèng, bì rán zhī lǐ, fū hé zú jìng" yún. bǐng bǐ zhě jiē xǔ zhī, xún liàng yí sù zhōu. tiān chéng chū, qiān zhōng shū shè rén, fù rù wèi hàn lín xué shì gōng bù shì láng. zú, zèng lǐ bù shàng shū. yù táng xián huà: dòu shī yì bèi zhé, cháng yù yù bù lè, céng mèng yǒu rén wèi yuē:" jūn wú zì kǔ, bù jiǔ dāng fù gù zhí. rán jiāng lái shèn wù wèi chéng xiàng, gǒu yǒu shì mìng, dāng wàn jì bì zhī." qí hòu dòu fù jū jìn zhí. yǒu qǐng, qiān gōng bù shì láng. dòu hū yì mèng zhōng suǒ yán, shēn è qí shì. rán yǐ shòu mìng, bù néng xùn bì, wèi jǐ guǒ zú. mèng zhēng suí jì zhī qiū, wén chēng shén gāo, yóu cháng yú jiān qǐ, biān wèi shí juǎn, mù yuē dōng táng jí, xíng yú shì.
窦梦徵,同州人。少苦心为文,登进士第,历校书郎,自拾遗召入翰林,充学 士。梁贞明中,加两浙钱镠元帅之命。梦徵以镠无功于中原,兵柄不宜虚授,其言 切直。梁末帝以触时忌,左授外任。《玉堂闲话》:窦以钱公无功于本朝,僻在一 方,坐邀恩泽,不称是命,乃抱麻哭于朝。翌日,窦谪掾于东州。有顷,复召为学 士。及庄宗入汴,梦徵以例贬沂州,居尝感梁末帝旧恩,因为《祭故君文》云: “呜呼!四海九州,天回眷命,一女二夫,人之不幸。当革故以鼎新,若金销而火 盛,必然之理,夫何足竞”云。秉笔者皆许之,寻量移宿州。天成初,迁中书舍人, 复入为翰林学士、工部侍郎。卒,赠礼部尚书。《玉堂闲话》:窦失意被谪,尝郁 郁不乐,曾梦有人谓曰:“君无自苦,不久当复故职。然将来慎勿为丞相,苟有是 命,当万计避之。”其后窦复居禁职。有顷,迁工部侍郎。窦忽忆梦中所言,深恶 其事。然已受命,不能逊避,未几果卒。梦徵随计之秋,文称甚高,尤长于笺启, 编为十卷,目曰《东堂集》,行于世。
lǐ bǎo yīn, hé nán luò yáng rén yě. zhāo zōng cháo, zì chǔ shì chú tài zǐ zhèng zì, gǎi qián táng xiàn wèi. zhè dōng shuài dǒng chāng pì wèi tuī guān, diào bǔ hé fǔ bīng cáo cān jūn, lì zhǎng shuǐ lìng máo shī bó shì, lèi guān zhì tài cháng shǎo qīng duān wáng fù. rù wèi dà lǐ qīng, zhuàn xíng lǜ zǒng yào shí èr juǎn yǔ bīng bù shì láng xī yīn xiàng lùn xíng fǎ shì. zuǒ jiàng fáng zhōu sī mǎ. tóng guāng chū, shòu diàn zhōng jiān, yǐ qí sù yǒu míng fǎ lǜ zhī yù, bài dà lǐ qīng wèi mǎn zhì, shǔ wéi rén suǒ zhì. bǎo yīn yuē:" rén zhī duō pì, wú zì lì pì." nǎi xiè bìng yǐ guī, zú yú luò yáng.
李保殷,河南洛阳人也。昭宗朝,自处士除太子正字,改钱塘县尉。浙东帅董 昌辟为推官,调补河府兵曹参军,历长水令、《毛诗》博士,累官至太常少卿、端 王傅。入为大理卿,撰《刑律总要》十二卷;与兵部侍郎郗殷象论刑法事。左降房 州司马。同光初,授殿中监,以其素有明法律之誉,拜大理卿;未满秩,属为人所 制。保殷曰:“人之多辟,无自立辟。”乃谢病以归,卒于洛阳。
guī ǎi, zì wén yàn, wú jùn rén yě. zēng zǔ dēng, zǔ róng, fù rén zé, wèi jiē zhì liè cáo shàng shū guān chá shǐ. ǎi dēng jìn shì dì, jí shēng cháo, biàn lì sān shǔ. àn: yǐ xià yí yǒu quē wén. jù jiù táng shū zhāo zōng jì: tiān yòu yuán nián qī yuè, yàn yú wén sī diàn. zhū quán zhōng rù, bǎi guān huò zuò yú láng xià, quán zhōng nù, chī tōng yǐn guān hé níng. bǐng yín, zhì jīn zǐ guāng lù dài fu xíng yù shǐ zhōng chéng shàng zhù guó hán yí zé shòu dì zhōu sī mǎ, shì yù shǐ guī ǎi zé shòu dēng zhōu sī hù, zuò bǎi guān ào quán zhōng yě. tóng guāng chū, wèi shàng shū yòu chéng, qiān xíng hù èr bù shì láng, yǐ tài zǐ bīn kè zhì shì, zú nián qī shí liù.
归蔼,字文彦,吴郡人也。曾祖登,祖融,父仁泽,位皆至列曹尚书、观察使。 蔼登进士第,及升朝,遍历三署。案:以下疑有阙文。据《旧唐书·昭宗纪》:天 祐元年七月,宴于文思殿。硃全忠入,百官或坐于廊下,全忠怒,笞通引官何凝。 丙寅,制金紫光禄大夫、行御史中丞、上柱国韩仪责授棣州司马,侍御史归蔼责授 登州司户,坐百官傲全忠也。同光初,为尚书右丞,迁刑、户二部侍郎,以太子宾 客致仕,卒年七十六。
kǒng miǎo, wén xuān wáng sì shí yī dài sūn. shēn cháng qī chǐ yú, shén qì wēn hòu. dēng jìn shì dì, lì jiào shū láng wàn nián wèi, chōng jí xián xiào lǐ, wèi jiàn yì dài fū, yǐ nián lǎo zhì shì. àn: kǒng miǎo chuán, yuán běn cán quē. kǎo cè fǔ yuán guī yún: gān níng wǔ nián, dēng jìn shì dì, chú jiào shū láng. cuī yuǎn zài zhōng shū, zòu wèi wàn nián wèi, chōng jí xián xiào lǐ, yǐ qīn jiù dú gū sǔn fāng zài láng miào, bì xián bù fù zhí.
孔邈,文宣王四十一代孙。身长七尺余,神气温厚。登进士第,历校书郎、万 年尉,充集贤校理,为谏议大夫,以年老致仕。案:《孔邈传》,原本残阙。考 《册府元龟》云:乾宁五年,登进士第,除校书郎。崔远在中书,奏为万年尉,充 集贤校理,以亲舅独孤损方在廊庙,避嫌不赴职。
zhāng wén bǎo, zhāo zōng cháo jiàn yì dài fū yǐ zhī zǐ yě. wén bǎo chū, yī hé zhōng zhū yǒu qiān wèi cóng shì. zhuāng zōng jí wèi yú wèi zhōu, yǐ wén bǎo zhī zhì gào, lì zhōng shū shè rén xíng bù shì láng zuǒ sàn qí cháng shì zhī gòng jǔ, qiān lì bù shì láng. wén bǎo xìng yǎ dàn jī gǔ. cháng xīng chū, fèng shǐ zhè zhōng, fàn hǎi chuán huài, shuǐ gōng yǐ xiǎo zhōu jiù, wén bǎo yǔ fù shǐ lì bù láng zhōng zhāng xuàn xìn fēng zhì huái nán jiè, wěi wú yáng pǔ lǐ dài shèn zhì, jiān hòu yí qián bì shí wù. wén bǎo shòu qí shí wù, fǎn qí qián bì, wú rén shàn zhī, sòng wén bǎo děng fù zhì háng zhōu xuān guó mìng, hái qīng zhōu, zú.
张文宝,昭宗朝谏议大夫顗之子也。文宝初,依河中硃友谦为从事。庄宗即位 于魏州,以文宝知制诰,历中书舍人、刑部侍郎、左散骑常侍、知贡举,迁吏部侍 郎。文宝性雅淡稽古。长兴初,奉使浙中,泛海船坏,水工以小舟救,文宝与副使 吏部郎中张绚信风至淮南界,伪吴杨溥礼待甚至,兼厚遗钱币、食物。文宝受其食 物,反其钱币,吴人善之,送文宝等复至杭州宣国命,还青州,卒。
zi jí, sì wèi yì zǎi.
子吉,嗣位邑宰。
chén yì, jì mén rén yě. shǎo hào xué, shàn zhǔ wén. yīn bì luàn, kè yú fú yáng, zhuǎn xǐ yú dà liáng. liáng jiāng zhāng hàn jié yán yú sī dǐ, biǎo shòu tài zǐ shè rén. zhuāng zōng píng liáng, guō chóng tāo yáo lǐng cháng shān, zhào jū bīn tà. chóng tāo cóng wèi wáng jì jí fá shǔ, shǔ wèi zhāo tǎo pàn guān. chóng tāo sǐ, míng zōng jí wèi, suí rèn huán guī quē, huán jiàn zhī yú cháo, chú shàn bù yuán wài láng zhī zhì gào, lèi qiān zhōng shū shè rén. yì xìng yīn pì, guǎ yú rén hé, bù wéi dāng lù suǒ yǔ. xún yí zuǒ sàn qí cháng shì, yóu shì fèn yǐ chéng jí, yú yuè ér zú.
陈乂,蓟门人也。少好学,善属文。因避乱,客于浮阳,转徙于大梁。梁将张 汉杰延于私邸,表授太子舍人。庄宗平梁,郭崇韬遥领常山,召居宾榻。崇韬从魏 王继岌伐蜀,署为招讨判官。崇韬死,明宗即位,随任圜归阙,圜荐之于朝,除膳 部员外郎、知制诰,累迁中书舍人。乂性阴僻,寡与人合,不为当路所与。寻移左 散骑常侍,由是忿以成疾,逾月而卒。
yì wēi yǒu cái shù, cháng zì shì qí néng. wèi pàn guān rì, rén yǒu zào zhě, chuí wéi shēn chù, hǎn jiàn qí miàn. jí jū xī yē, ér zī tài yù jù, wèi jìng bù zhì gōng qīng, gài qì dù cù xiá zhě yě. rán yì xìng gū zhí, yóu lián yú cái. zhǎng xìng zhōng, cháng zì shè rén xián mìng cè jìn guó gōng zhǔ shí shì yú tài yuán, jìn gāo zǔ shàn dài zhī, dàn yà qí gāo àn. rén huò yǒu xiàn kě yú yì, yí chén yī ōu sòng yǐ chēng jìn gāo zǔ zhī měi, kě yāo qí hòu huì ěr. yì yuē:" rén shēng pín fù, xián yǒu dìng fēn, wèi yǒu chí tiān zǐ mìng wéi lǐ yǐ qiú lì, jì sǔn guó gāng, qiě kuī shì xíng, yì jīn shēng suǒ bù wéi yě." wén zhě jiā zhī. jìn gāo zǔ jí wèi, zèng lǐ bù shàng shū.
乂微有才术,尝自恃其能。为判官日,人有造者,垂帷深处,罕见其面。及居 西掖,而姿态愈倨,位竟不至公卿,盖器度促狭者也。然乂性孤执,尤廉于财。长 兴中,尝自舍人衔命册晋国公主石氏于太原,晋高祖善待之,但讶其高岸。人或有 献可于乂,宜陈一讴颂以称晋高祖之美,可邀其厚贿耳。乂曰:“人生贫富,咸有 定分,未有持天子命违礼以求利,既损国纲,且亏士行,乂今生所不为也。”闻者 嘉之。晋高祖即位,赠礼部尚书。
liú zàn, wèi zhōu rén yě. yòu yǒu wén xìng. fù pín, wèi lìng lù, huì yǐ shī shū, xià yuè lìng fú qīng rú dān shān. pín měi ròu shí, bié zhì shū shí yǐ fàn zàn, wèi zhī yuē:" ròu shí, jūn zhī lù yě. ěr yù shí ròu, dāng kǔ xīn wén yì, zì kě zhì zhī, wú lù bù kě fēn yě." yóu shì zàn jí guān yǒu wén cí, nián sān shí yú dēng jìn shì dì. wèi zhōu jié dù shǐ luó shào wēi shǔ xún guān, bà guī jīng shī, yī kāi fēng yǐn liú xún. jiǔ zhī, zū yōng shǐ zhào yán biǎo wèi xún guān, lèi qiān zhì hù bù yuán wài láng, zhí rú gù. zhuāng zōng rù biàn, zū yōng fù shǐ kǒng qiān yǐ zàn lǐ rén, biǎo wèi yán tiě pàn guān. tiān chéng zhōng, lì zhī zhì gào zhōng shū shè rén. yǔ xué shì dòu mèng zhēng tóng nián dēng dì, lín jū yǒu shàn, mèng zhēng zú, zàn yǔ tóng nián yáng níng shì sī má wèi wèi ér kū, qí jiā wú dí zhǎng, yǔ shì sāng shì, xù qí shuāng zhì, rén shì chēng zhī. gǎi yù shǐ zhōng chéng xíng bù shì láng.
刘赞,魏州人也。幼有文性。父玭,为令录,诲以诗书,夏月令服青襦单衫。 玭每肉食,别置蔬食以饭赞,谓之曰:“肉食,君之禄也。尔欲食肉,当苦心文艺, 自可致之,吾禄不可分也。”由是赞及冠有文辞,年三十余登进士第。魏州节度使 罗绍威署巡官,罢归京师,依开封尹刘鄩。久之,租庸使赵岩表为巡官,累迁至户 部员外郎,职如故。庄宗入汴,租庸副使孔谦以赞里人,表为盐铁判官。天成中, 历知制诰、中书舍人。与学士窦梦徵同年登第,邻居友善,梦徵卒,赞与同年杨凝 式缌麻为位而哭,其家无嫡长,与视丧事,恤其孀稚,人士称之。改御史中丞、刑 部侍郎。
zàn xìng yōng hé, yǔ wù wú wǔ, jū guān wèi shèn, rén ruò yǐ sī gàn zhī, suī quán háo bù néng yí qí cāo. wèi jǐ, gǎi mì shū jiān, jiān qín wáng fù. cè fǔ yuán guī: qín wáng wèi yuán shuài, qín wáng fǔ pàn guān tài zǐ zhān shì wáng jū mǐn yǔ zàn xiāng qū zhī jiù, yǐ qín wáng shèng nián zì zì, xū cháo zhòng xuǎn duān shì nà huì, jì qí bǐng wèi, nǎi zòu jiàn zàn yān. zàn jié gài zhēn sù, hū wén qí mìng, yǎn qì gù cí, jìng bù néng zhǐ. àn tōng jiàn: zàn zì yǐ zuǒ qiān, qì sù, bù dé miǎn. hú sān xǐng zhù yún: táng zhì, liù bù shì láng chú lì bù zhī wài, yú jiē cóng sì pǐn xià wáng fù cóng sān pǐn. rán liù bù shì láng wèi xiàng yòng, wáng fù wèi zuǒ qiān, yǐ zhí shì yǒu xián jù zhī bù tóng yě. dàng shì shí, cóng róng dì jū chǔ fù, zé qín wáng fù bù kě yǐ xián guān. yán gài yǐ cóng róng qīng tiāo jùn jí, kǒng yù qí huò, gù qiú tuō ěr. shí qín wáng cān zuǒ, jiē xīn jìn xiǎo shēng, dòng duō qīng tuō, měi chēng sòng qín wáng gōng dé, ā yì shùn zhǐ, zhǐ fèng tán xiào, wéi zàn cóng róng fěng yì, bì xiàn jiā yán. qín wáng cháng jiē jiàn bīn liáo jí yóu kè, yú jiǔ yán zhī zhōng, xī lìng bǐng bǐ fù shī. cè fǔ yuán guī: shí cóng róng nì yú piān zhāng, fán mén kè jí tōng yè yóu shì, bì zuò yú kè cì, zì chū tí mù, lìng fù yī zhāng, rán hòu jiē jiàn. zàn wèi shī fū, yì yǔ zhū kè hùn, rán róng zhuàng bù yuè. qín wáng zhī qí yì, zì shì jiè diǎn kè, zàn zhì wù tōng, lìng měi yuè yí dù zhì yá. yán xíng guī jiàn zài: liú zàn jiàn qín wáng yuē:" diàn xià yí yǐ xiào jìng wèi zhí, fú huá fēi suǒ shàng yě." qín wáng bù yuè, jiè hūn zhě hòu fú yǐn jìn. zàn jì guān xì wáng fǔ, bù gǎn cháo cān, bù tōng qìng diào, dàn bì guān yīn wū ér yǐ, jí qín wáng dé zuì, huò yán zàn zhǐ yú cháo jiàng, ér zàn yǐ fú má yī bèi lǘ chéng zài mén yǐ. wén qí yán yuē:" qǐ yǒu guó jūn zhī sì, yī dàn jǔ shì tú dì, ér bīn zuǒ cháo jiàng, dé miǎn sǐ, xìng yě." é ér tái shǐ shì chì, cháng liú lán zhōu, jí shí fù biǎn suǒ. zài lán zhōu yú nián, qīng tài èr nián chūn, zhào guī tián lǐ. qī gē gàn shì tú zhōng zú, zàn bǐ léi jí, tòng kū dài jué, yīn zhī yì bìng, xíng jí shí huì guān ér zú, shí nián liù shí yú.
赞性雍和,与物无忤,居官畏慎,人若以私干之,虽权豪不能移其操。未几, 改秘书监,兼秦王傅。《册府元龟》:秦王为元帅,秦王府判官、太子詹事王居敏 与赞乡曲之旧,以秦王盛年自恣,须朝中选端士纳诲,冀其禀畏,乃奏荐赞焉。赞 节概贞素,忽闻其命,掩泣固辞,竟不能止。案《通鉴》:瓚自以左迁,泣诉,不 得免。胡三省注云:唐制,六部侍郎除吏部之外,余皆从四品下;王傅从三品。然 六部侍郎为向用,王傅为左迁,以职事有闲剧之不同也。当是时,从荣地居储副, 则秦王傅不可以闲官。言盖以从荣轻佻峻急,恐豫其祸,故求脱耳。时秦王参佐, 皆新进小生,动多轻脱,每称颂秦王功德,阿意顺旨,只奉谈笑,惟赞从容讽议, 必献嘉言。秦王常接见宾僚及游客,于酒筵之中,悉令秉笔赋诗。《册府元龟》: 时从荣溺于篇章,凡门客及通谒游士,必坐于客次,自出题目,令赋一章,然后接 见。赞为师傅,亦与诸客混,然容状不悦。秦王知其意,自是戒典客,赞至勿通, 令每月一度至衙。《言行龟鉴》载:刘赞谏秦王曰:“殿下宜以孝敬为职,浮华非 所尚也。”秦王不悦,戒阍者后弗引进。赞既官系王府,不敢朝参,不通庆吊,但 闭关喑呜而已,及秦王得罪,或言赞止于朝降,而赞已服麻衣备驴乘在门矣。闻其 言曰:“岂有国君之嗣,一旦举室涂地,而宾佐朝降,得免死,幸也。”俄而台史 示敕,长流岚州,即时赴贬所。在岚州逾年,清泰二年春,诏归田里。妻纥干氏涂 中卒,赞比羸瘠,恸哭殆绝,因之亦病,行及石会关而卒,时年六十余。
shǐ chén yuē: zì táng zuò héng liú, yì guān sǎo dì, gǒu wú duān shì, shú huī sù fēng. rú tíng guī zhī wén xué, cuī yí zhī gāng zhèng, liú yuè zhī diǎn lǐ, shùn qīng zhī zhǎng gào, jì mèng zhēng ér xià, jiē wèi yǒu zhēn guī, wú kuī yì fàn, gù kě yǐ wèi jìn shēn zhī guī biǎo, sǒng cháo tíng zhī yǔ yí, yǐ zhī chuí míng, fū hé bù wěi.
史臣曰:自唐祚横流,衣冠扫地,苟无端士,孰恢素风。如廷珪之文学,崔沂 之刚正,刘岳之典礼,舜卿之掌诰,洎梦徵而下,皆蔚有贞规,无亏懿范,固可以 为搢绅之圭表,耸朝廷之羽仪,以之垂名,夫何不韪。