lǐ tǐng, zì gōng dù, lǒng xī dūn huáng rén. wǔ shì zǔ zhōng yì gōng chéng, yǒu dà jié, jiàn táng shǐ. fù hú, shì yì xī cháo, guān zhì yòu jiàn yì dài fū. tǐng cōng wù, yǒu cái xué, yóu gōng cí fù. xī zōng cháo, jìn gōng wáng duó tí bīng bǐng, zhèn huá tái, hú jū bīn xí, duó jiàn tǐng, dà shǎng tàn zhī. nián èr shí sì dēng jìn shì dì, jiě hè shòu jiào shū láng, bài jiān chá yù shǐ, é dīng nèi jiān. xiān shì, fù lǚ bìn zài yuǎn, jiā pín wú yǐ xiāng shì, yǔ dì qí dāng là xuě yǐ dān cuī fú zhàng, xián āi gào rén, yóu shì liǎng kè qiān fù. ér tǐng rì bù guò shí yī yì, héng léi wò sàng lú zhōng bù néng xìng. dà wéi shí xián suǒ tàn. yōu què, zài zhēng wèi yù shǐ, yǐ jí bù qǐ. chéng ruì zhī zhèn jīng zhōu, pì wèi zhǎng shū jì, yú shí nǎi jiù.
李珽,字公度,陇西敦煌人。五世祖忠懿公憕,有大节,见《唐史》。父縠, 仕懿、僖朝,官至右谏议大夫。珽聪悟,有才学,尤工词赋。僖宗朝,晋公王铎提 兵柄,镇滑台,縠居宾席,铎见珽,大赏叹之。年二十四登进士第,解褐授校书郎, 拜监察御史,俄丁内艰。先是,父旅殡在远,家贫无以襄事,与弟琪当腊雪以单缞 扶杖,衔哀告人,由是两克迁祔。而珽日不过食一溢,恆羸卧丧庐中不能兴。大为 时贤所叹。忧阕,再征为御史,以瘠不起。成汭之镇荆州,辟为掌书记,逾时乃就。
tiān fù zhōng, huái kòu dà jǔ wéi xià kǒu, bī bā líng, tài zǔ huàn zhī, fēi mìng chéng ruì lǜ shuǐ jūn shí wàn yuán yú è. tǐng rù yán yuē:" jīn zhú lú róng jiè shì qiān rén, zài dào bèi zhī, huǎn jí bù kě dòng. wú rén piāo qīng, ruò wéi suǒ bàn, zé wǔ líng wǔ ān jiē wǒ zhī chóu yě, jiāng yǒu hòu lǜ bù rú qiǎn xiāo jiàng tún bā líng, dà jūn duì àn, yī rì bù yǔ zhàn, zé wú kòu liáng jué, ér è zhōu wéi jiě yǐ." ruì xìng gāng jué, bù tīng. huái rén guǒ chéng fēng zòng huǒ, zhōu jǐn fén, bīng jǐn nì, ruì yì zì shěn yú jiāng, lǎng rén tán rén suì rù jīng zhǔ, yī rú suǒ liào. wèi jǐ, xiāng shuài zhào kuāng níng fù zòu wèi zhǎng jì, rù wèi zuǒ bǔ quē. yòu míng nián, tài zǔ wèi yuán shuài, yǐ xiāng yáng èr yú jǐ, lǜ bīng jī pò zhī, zhào kuāng níng bēn yáng zhōu, tài zǔ fù shǔ tǐng wèi tiān píng jūn zhǎng shū jì. yī rì, dà huì jiàng zuǒ, zhǐ tǐng yuē:" cǐ zhēn shū jì yě."
天复中,淮寇大举围夏口,逼巴陵,太祖患之,飞命成汭率水军十万援于鄂。 珽入言曰:“今舳舻容介士千人,载稻倍之,缓急不可动。吴人剽轻,若为所绊, 则武陵、武安皆我之仇也,将有后虑;不如遣骁将屯巴陵,大军对岸,一日不与战, 则吴寇粮绝,而鄂州围解矣。”汭性刚决,不听。淮人果乘风纵火,舟尽焚,兵尽 溺,汭亦自沈于江,朗人、潭人遂入荆渚,一如所料。未几,襄帅赵匡凝复奏为掌 记,入为左补阙。又明年,太祖为元帅,以襄阳贰于己,率兵击破之,赵匡凝奔扬 州,太祖复署珽为天平军掌书记。一日,大会将佐,指珽曰:“此真书记也。”
cāng zhōu jié dù shǐ liú shǒu wén jù mìng, tài zǔ yǐn bīng shí yú wàn wéi zhī, jiǔ ér wèi xià, nǎi zhào tǐng cǎo xí. tǐng jí jiù wài cì, bǐ bù tíng zhuì, dēng shí ér chéng, dà wéi tài zǔ jiē shǎng. shòu shàn zhī suì, zǎi chén chú wèi kǎo gōng yuán wài láng zhī zhì gào, tǐng chuāi tài zǔ wèi yù shǒu yǐ jiù liáo chāo bài qīng xiǎn, sān shàng zhāng gù cí, yōu zhào bāo yǔn, xún yǐ běn guān jiān cáo zhōu shì. cáo qù jīng shù shě, lì mín háo huá, qián hòu shí yú zhèng, wèi yǒu shàn bà zhě. tǐng zài rèn qī suì, zhòng shù yǐ níng. rù wèi bīng bù láng zhōng chóng zhèng yuàn xué shì. wèi jǐ, yǐ xǔ shuài féng xíng xí jí shén, chū wèi xǔ zhōu liú hòu. xiān shì, xíng xí yǒu yá bīng èr qiān, jiē cài rén yě, tài zǔ shēn yǐ wéi yōu, nǎi qiǎn tǐng chí wǎng, yǐ cì chá zhī. tǐng zhì chuán shě, zhào jiāng lì qīn jiā fǔ wèi. xíng xí yù shǐ rén dài shòu zhào, tǐng yuē:" dōng shǒu jiā cháo fú, lǐ yě." nǎi yú wò nèi xuān zhào, lìng shàn zì bǔ yǎng, gǒu yǒu bù huì, zǐ sūn jù bǎo hòu fú. xíng xí qì xiè, suì jiě èr yìn yǐ shòu tǐng, dài zhǎng jūn fǔ shì. tài zǔ lǎn zòu yuē:" yǔ gù zhī tǐng bì bàn wú shì, xíng xí mén hù bù xiǔ yǐ." nǎi yǐ tǐng wèi kuāng guó jūn liú hòu, xún zhēng wèi zuǒ jiàn yì dài fū jiān xuān huī fù shǐ. cóng zhēng zhì wèi xiàn, guò nèi huáng, yīn shì lì yú xíng jiù, tài zǔ gù yuē: " cǐ hé gù míng nèi huáng?" tǐng yuē:" hé nán yǒu wài huáng xiǎo huáng, gù cǐ yǒu nèi huáng." yòu yuē:" wài huáng xiǎo huáng zài hé chǔ?" duì yuē:" qín yǒu wài huáng dū wèi, lǐ wài huáng, yǒu gù yōng, jīn zài yōng qiū. xiǎo huáng wèi gāo qí suǒ fèi, qí gù yōng jīn zài chén liú." tài zǔ chēng jiǎng shù sì.
沧州节度使刘守文拒命,太祖引兵十余万围之,久而未下,乃召珽草檄。珽即 就外次,笔不停缀,登时而成,大为太祖嗟赏。受禅之岁,宰臣除为考功员外郎、 知制诰,珽揣太祖未欲首以旧僚超拜清显,三上章固辞,优诏褒允,寻以本官监曹 州事。曹去京数舍,吏民豪猾,前后十余政,未有善罢者。珽在任期岁,众庶以宁。 入为兵部郎中、崇政院学士。未几,以许帅冯行袭疾甚,出为许州留后。先是,行 袭有牙兵二千,皆蔡人也,太祖深以为忧,乃遣珽驰往,以伺察之。珽至传舍,召 将吏亲加抚慰。行袭欲使人代受诏,珽曰:“东首加朝服,礼也。”乃于卧内宣诏, 令善自补养,苟有不讳,子孙俱保后福。行袭泣谢,遂解二印以授珽,代掌军府事。 太祖览奏曰:“予固知珽必办吾事,行袭门户不朽矣。”乃以珽为匡国军留后,寻 征为左谏议大夫兼宣徽副使。从征至魏县,过内黄,因侍立于行厩,太祖顾曰: “此何故名内黄?”珽曰:“河南有外黄、小黄,故此有内黄。”又曰:“外黄、 小黄在何处?”对曰:“秦有外黄都尉,理外黄,有故墉,今在雍丘。小黄为高齐 所废,其故墉今在陈留。”太祖称奖数四。
jí shù rén yǒu guī cuàn wèi, chú yòu sàn qí cháng shì, chōng shì jiǎng xué shì. nèi tǎo zhī rì, jūn shì dà rǎo, tǐng qí xī wèi luàn bīng suǒ shāng, qí xī zú yú luò yáng. tǐng xìng xiào yǒu, yǔ dì qí yǒu dūn mù zhī ài, wèi jìn shēn suǒ chēng. àn: ōu yáng shǐ yǒu péi dí wéi zhèn chuán, jīn yuán wén yǐ yì, wú kě cǎi bǔ.
及庶人友珪篡位,除右散骑常侍,充侍讲学士。内讨之日,军士大扰,珽其夕 为乱兵所伤,其夕卒于洛阳。珽性孝友,与弟琪有敦睦之爱,为搢绅所称。案: 《欧阳史》有《裴迪》、《韦震传》,今原文已佚,无可采补。
lú céng, zì xiào bó, qí xiān fàn yáng rén yě. pō hǎo shū, yǒu suǒ zhí shǒu. shǐ wèi qí zhōu fáng yù shǐ zhū qióng cóng shì, qióng jiàng, yù qí móu, yǔ zhī jiē lái. qióng méi, tài zǔ pì wèi xuān yì mù zhí. céng xìng zhōng juàn, hǎo gòng zhí, yòu bù néng qǔ róng yú zhòng, měi xūn fǔ yàn yǔ shāo qià, céng shuài rán jiū zhèng, zhé yòu wǔ zhǐ. zuǒ cháng zhí jūn shǐ liú hàn wěi rèn fāng zhòng, céng yì bù néng píng. jì wáng yǒu qiān chū dìng shǎn fǔ, mìng céng wǎng yì shì, yǒu shǐ yuàn xiǎo jiàng cóng xíng, shì jiǔ, huāng yì guò dù. céng fù mìng, yù fā qí zuì, zhì shū yú xiù zhōng, lèi rì wèi guǒ yán. xiǎo jiàng kǒng shì xiè, xiān wū gào céng shǐ jiǔ, jǐ bài jūn shì, liú hàn yīn zhèng zhī, yóu shì bà zhí, guī yú qí zhī bié shù. é ér wáng shī fàn qǐ bīng pàn, tài zǔ cù zhào céng, wèi zhī yuē:" zi néng huǎn jiá shuō qīng zhōu shǐ wú bèi méng, wú bù fù zi yǐ." huì chí xí yǐ wǎng. jì zhì qīng, shī fàn qiú zhī, sòng yú huái nán, yù hài. hòu tài zǔ bào shī fàn zhī zuì yuē:" sàng wǒ gǔ ròu, shā wǒ bīn liáo." suì zú zhū zhī. yīn zhào céng èr zi, jiē shòu yǐ guān.
卢曾,字孝伯,其先范阳人也。颇好书,有所执守。始为齐州防御使硃琼从事, 琼降,预其谋,与之皆来。琼没,太祖辟为宣义幕职。曾性忠狷,好贡直,又不能 取容于众,每勋府宴语稍洽,曾率然纠正,辄又忤旨。左长直军使刘捍委任方重, 曾亦不能平。冀王友谦初定陕府,命曾往议事,有使院小将从行,嗜酒,荒逸过度。 曾复命,欲发其罪,致疏于袖中,累日未果言。小将恐事泄,先诬告曾使酒,几败 军事,刘捍因证之,由是罢职,归于齐之别墅。俄而王师范起兵叛,太祖促召曾, 谓之曰:“子能缓颊说青州使无背盟,吾不负子矣。”会持檄以往。既至青,师范 囚之,送于淮南,遇害。后太祖暴师范之罪曰:“丧我骨肉,杀我宾僚。”遂族诛 之。因召曾二子,皆授以官。
sūn zhì, huá tái rén. shì xué zhī shū, wēi yǒu cí bǐ. táng guāng qǐ zhōng, wèi bó cóng shì gōng chéng yì yǐ nǚ qī zhī, yīn jiào yǐ jiān zòu chéng shì. shí zhōng yuán duō nàn, wén zhāng zhī shì, suō yǐng cuàn jī bù zì xiǎn. yì jì sǐ, wèi shuài yǐ zhāng biǎo jiān shū yān jī, jiān yuè bù néng fā yī zì, huò yǐ zhì wèi yán, jí shǔ běn zhí, zhǔ zòu jì shì. lèi qiān zhí zì zhī shǐ zhǎng jì zhì jié dù pàn guān zòu guān zì jiào shū yù shǐ láng guān zhōng chéng jiǎn jiào cháng shì zhì bīng bù shàng shū. tài zǔ yù tiān xià, niàn qián lóng shí, zhì fèng qí zhǔ, hǎo wèn wǎng lái shù shí fǎn, shén lù zhī. kāi píng sān nián, chú yòu jiàn yì dài fū, mǎn suì, qiān zuǒ sàn qí cháng shì. zhì yǎ hǎo jù shū, yǒu liù jīng hàn shǐ jì bǎi jiā zhī yán, fán shù qiān juǎn, jiē jiǎn hàn jīng zhì, pī kān xiáng dìng, dé xiá jí zhāo xī dān wán, céng wú shǎo dài. gān huà èr nián chūn, tài zǔ jiāng yì běi xún, xuǎn cháo shì sān shí yú rén hù cóng. èr yuè jiǎ zǐ, chē jià fā zì luò yáng. yú zhōng, cì bái mǎ dùn, zhào wén wǔ guān jiù shí, yǐ cóng chén wèi jí, zhù bì yǐ qí zhī yòu mìng fēi qí cù yú dào, ér zhì yǔ jiàn yì dài fū zhāng yǎn bīng bù láng zhōng zhāng jùn děng lèi kè fāng zhì, tài zǔ xìng běn biàn jí, yīn zī dà nù, bìng gé shā yú qián chí.
孙骘,滑台人。嗜学知书,微有辞笔。唐光启中,魏博从事公乘亿以女妻之, 因教以笺奏程式。时中原多难,文章之士,缩影窜迹不自显。亿既死,魏帅以章表 笺疏淹积,兼月不能发一字,或以骘为言,即署本职,主奏记事。累迁职自支使、 掌记至节度判官;奏官自校书、御史郎官、中丞、检校常侍至兵部尚书。太祖御天 下,念潜龙时,骘奉其主,好问往来数十返,甚录之。开平三年,除右谏议大夫, 满岁,迁左散骑常侍。骘雅好聚书,有《六经》、汉史洎百家之言,凡数千卷,皆 简翰精至,披勘详定,得暇即朝夕耽玩,曾无少怠。乾化二年春,太祖将议北巡, 选朝士三十余人扈从。二月甲子,车驾发自洛阳。禺中,次白马顿,召文武官就食, 以从臣未集,驻跸以俟之;又命飞骑促于道,而骘与谏议大夫张衍、兵部郎中张俊 等累刻方至,太祖性本卞急,因兹大怒,并格杀于前墀。
zhāng jùn, zì yàn chén. zǔ fù xián yǒu wén yú shí. jùn shǎo gū, zì xiū shì, shàn wèi wǔ yán shī, qí jǐng jù pō wéi rén suǒ chēng. táng guǎng míng zhōng, huáng cháo fàn jīng shī, tiān zǐ xìng shǔ, shì jiē cuàn fú kū xué, yǐ bǎo qí shēng. jùn yì huì jī fú fàn, bù shī qí dào. jí xī zōng hái jīng shī, yóu jiào shū láng xī jī wèi dēng cháo wèi yù shǐ bǔ quē qǐ jū láng sī xūn yuán wài wàn nián xiàn lìng, yǐ shì chù guān xiá zhōng, jiāng shí nián. tài zǔ jí wèi, yòng zǎi chén xuē yí jǔ wèi yán tiě shǐ, jùn yǔ yí jǔ tóng nián dēng dì, shén zhī qí cái, jí zòu wèi yán tiě pàn guān, qiān zhí wèi lǐ bù láng zhōng, jiān zhí rú gù. gān huà èr nián èr yuè, hù cóng hòu zhì, yǔ sūn zhì zhāng yǎn tóng rì yù huò yú bái mǎ dùn.
张俊,字彦臣。祖、父咸有闻于时。俊少孤,自修饰,善为五言诗,其警句颇 为人所称。唐广明中,黄巢犯京师,天子幸蜀,士皆窜伏窟穴,以保其生。俊亦晦 迹浮泛,不失其道。及僖宗还京师,由校书郎、西畿尉登朝为御史、补阙、起居郎、 司勋员外、万年县令,以事黜官峡中,将十年。太祖即位,用宰臣薛贻矩为盐铁使, 俊与贻矩同年登第,甚知其才,即奏为盐铁判官,迁职为礼部郎中,兼职如故。乾 化二年二月,扈从后至,与孙骘、张衍同日遇祸于白马顿。
zhāng yǎn, zì yuán yòng, hé nán yǐn wèi wáng zōng shì zhī yóu zǐ yě. qí fù sǐ yú bīng jiān. yǎn lè dú shū wèi rú, shǐ yǐ jīng xué jiù jǔ, bù zhòng xuǎn. shí jiàn yì dài fū zhèng huī tuì jū luò yáng, yǐ nǚ qī zhī, suì lìng yīng cí kē, bù shù shàng dēng dì. táng zhāo zōng dōng qiān, yǐ zōng shì xūn lì lóng jùn, yǎn yóu jiào shū láng bài zuǒ shí yí, xuán zhào wèi hàn lín xué shì. tài zǔ jí wèi, bà zhī, tè bài kǎo gōng láng zhōng, é qiān yòu jiàn yì dài fū. yǎn qiǎo shēng yè, lè jī jù. tài zǔ jiāng běi fá, pō yǐ hù cóng jiān mí hào lì yòng xì yì, lǚ gàn tuō zǎi zhí qiú miǎn shì xíng tài zǔ wēi wén zhī, yòu shǔ yìng zhào jī wǎn, yǔ sūn zhì děng tóng rì yù huò.
张衍,字元用,河南尹魏王宗奭之犹子也。其父死于兵间。衍乐读书为儒,始 以经学就举,不中选。时谏议大夫郑徽退居洛阳,以女妻之,遂令应辞科,不数上 登第。唐昭宗东迁,以宗奭勋力隆峻,衍由校书郎拜左拾遗,旋召为翰林学士。太 祖即位,罢之,特拜考功郎中,俄迁右谏议大夫。衍巧生业,乐积聚。太祖将北伐, 颇以扈从间糜耗力用系意,屡干托宰执求免是行;太祖微闻之,又属应召稽晚,与 孙骘等同日遇祸。
dù xún hè, chí zhōu rén. xīn wén fáng táng cái zǐ chuán: xún hè, zì yàn zhī, mù zhī wēi zǐ yě. shàn wèi shī, cí jù qiè lǐ, wéi shí suǒ xǔ. jì zhuó dì, fù huán jiù shān. táng cái zǐ chuán: xún hè cháng yè liáng wáng zhū quán zhōng, yǔ zhī zuò, hū wú yún ér yǔ, wáng yǐ wéi tiān qì bù xiáng, mìng zuò shī, chēng yì, wáng xǐ zhī. xún hè hán jìn, lián bài wén chǎng, shén kǔ, zhì shì sòng chūn guān. dà shùn èr nián, péi zhì shì láng fàng dì bā rén dēng kē, zhēng yuè shí rì fàng bǎng, zhèng xún hè shēng cháo yě. wáng xī yǔ xiàn shī yuē:" jīn bǎng xiǎo xuán shēng shì rì, yù shū qián jì shàng shēng shí. jiǔ huà shān sè gāo qiān chǐ, wèi bì gāo yú dì bā zhī." yòu, táng xīn zuǎn yún: xún hè jǔ jìn shì jí dì, dōng guī, guò yí mén, xiàn liáng tài zǔ shī jù yún:" sì hǎi jiǔ zhōu kōng dì yī, bù tóng zhū zhèn fǔ fēng wáng." shì zé xún hè zhī shòu zhī yú liáng zǔ jiù yǐ, bù dài tián yūn zhī jiān wèn ér shǐ bèi yù yě. shí tián yūn zài xuān zhōu, shén zhòng zhī. yūn jiāng qǐ bīng, nǎi yīn lìng yǐ jiān wèn zhì, tài zǔ yù zhī pō hòu. jí yūn yù huò, tài zǔ yǐ qí cái biǎo zhī, xún shòu hàn lín xué shì zhǔ kè yuán wài láng. jì ér shì tài zǔ zhī shì, fán jìn shēn jiān jǐ suǒ bù yuè zhě, rì qū zhǐ nù shù, jiāng móu jǐn shā zhī. bāo xù wèi jí xiè dīng zhòng jí, xún rì ér zú.
杜荀鹤,池州人。辛文房《唐才子传》:荀鹤,字彦之,牧之微子也。善为诗, 辞句切理,为时所许。既擢第,复还旧山。《唐才子传》:荀鹤尝谒梁王硃全忠, 与之坐,忽无云而雨,王以为天泣不祥,命作诗,称意,王喜之。荀鹤寒进,连败 文场,甚苦,至是送春官。大顺二年,裴贽侍郎放第八人登科,正月十日放榜,正 荀鹤生朝也。王希羽献诗曰:“金榜晓悬生世日,玉书潜记上升时。九华山色高千 尺,未必高于第八枝。”又,《唐新纂》云:荀鹤举进士及第,东归,过夷门,献 梁太祖诗句云:“四海九州空第一,不同诸镇府封王。”是则荀鹤之受知于梁祖旧 矣,不待田頵之笺问而始被遇也。时田頵在宣州,甚重之。頵将起兵,乃阴令以笺 问至,太祖遇之颇厚。及頵遇祸,太祖以其才表之,寻授翰林学士、主客员外郎。 既而恃太祖之势,凡搢绅间己所不悦者,日屈指怒数,将谋尽杀之。苞蓄未及泄丁 重疾,旬日而卒。
luó yǐn, táng cái zǐ chuán: yǐn zì zhāo jiàn. yú háng rén. shī míng yú tiān xià, yóu cháng yú yǒng shǐ, rán duō suǒ jī fěng, yǐ gù bù zhōng dì, dà wéi táng zǎi xiàng zhèng tián lǐ wèi suǒ zhī. yǐn suī fù wén chēng, rán mào gǔ ér lòu. tián nǚ yòu yǒu wén xìng, cháng lǎn yǐn shī juàn, fěng sòng bù yǐ, tián yí qí nǚ yǒu mù cái zhī yì. yī rì, yǐn zhì dì, zhèng nǚ chuí lián ér kuī zhī, zì shì jué bù yǒng qí shī. táng guǎng míng zhōng, yīn luàn guī xiāng lǐ, jié dù shǐ qián liú pì wèi cóng shì. kāi píng chū, tài zǔ yǐ yòu jiàn yì dài fū zhēng, bù zhì. wèi bó jié dù shǐ luó shào wēi mì biǎo tuī jiàn, nǎi shòu jǐ shì zhōng. nián bā shí yú, zhōng yú qián táng. jiàn quán rì jì yún: táng guāng qǐ sān nián, wú yuè wáng biǎo zòu wèi qián táng lìng, qiān zhù zuò láng, pì zhǎng shū jì. tiān yòu sān nián, chōng pàn guān. liáng kāi píng èr nián, shòu jǐ shì zhōng. sān nián, qiān fā yùn shǐ. shì nián zú, zàng yú dìng shān xiāng. jīn bù láng zhōng shěn sōng míng qí mù. yǒu wén jí shù juǎn xíng yú shì. táng cái zǐ chuán yún: yǐn suǒ zhe chán shū chán běn huái hǎi yù yán xiāng nán yìng yòng jí jiǎ yǐ jí wài jí qǐ shì děng, bìng xíng yú shì. wǔ dài shǐ bǔ: luó yǐn zài kē chǎng, shì cái ào wù, yóu wéi gōng qīng suǒ è, gù liù jǔ bù dì. shí cháng ān yǒu luó zūn shī zhě, shēn yú xiāng shù, yǐn yǐ mào lòu, kǒng wèi xiāng shù suǒ qì, měi yǔ zūn shī jiē tán, cháng zì dà yǐ jǔ zhī. jí qí lèi zāo chù luò, bù dé yǐ shǐ wǎng wèn yān. zūn shī xiào yuē:" pín dào zhī zhī jiǔ yǐ, dàn yǐ wú zi jué zài yī dì, wèi kě yǔ yǔ. jīn rì zhī shì, pín dào gǎn yǒu suǒ yǐn hū! qiě wú zi zhī yú yī dì yě, pín dào guàn zhī, suī shǒu guān qún yīng, yì bù guò bù wèi ěr. ruò néng bà jǔ, dōng guī bà guó yǐ qiú yòng, zé bì fù qiě guì yǐ. liǎng tú, wú zi yí zì zé zhī." yǐn měng rán bù zhī suǒ cuò zhě shù rì. lín jū yǒu mài fàn ǎo, jiàn yǐn jīng yuē:" hé cí sè zhī jǔ sàng rú cǐ, mò yǒu bù jué zhī shì fǒu?" yǐn wèi zhī zhī, yīn jǐn yǐ zūn shī zhī yán gào zhī. ǎo yuē:" xiù cái hé zì mí shén yān, qiě tiān xià jiē zhī luó yǐn, hé xū yī dì rán hòu wèi dé zāi! bù rú jí qǔ fù guì, zé lǎo pó zhī yuàn yě." yǐn wén zhī shì rán, suì guī qián táng. shí qián liú fāng dé liǎng zhè, zhì zhī mù fǔ, shǐ diǎn jūn zhōng shū xí, qí hòu guān jǐ shì zhōng. chū, yǐn bà shàng zhōng shū zhī rì, fèi jiǒng, yīn dǐ wèi yè yè wáng luó shào wēi, jiāng rù qí jìng, xiān yí shū xù qí jiā shì, yè wáng wèi zhí. mù fǔ liáo lì jiàn qí shū, jiē nù yuē:" luó yǐn yī bù yī ěr, ér zhí shì dài wáng, qí kě hū!" shào wēi sù zhòng shì, qiě yuē:" luó yǐn míng zhèn tiān xià, wáng gōng dài fū duō wèi suǒ báo, jīn huì rán kěn gù, qí hé yǐ shèng! dé zài zhí xíng, wèi xìng duō yǐ, gǎn bù zhì gōng, zhū gōng shèn wù yán." yú shì yōng pèi jiāo yíng, yī jiàn jí bài, yǐn yì bù ràng. jí jiāng xíng, shào wēi zèng yǐ bǎi wàn, tā wù chēng shì, réng zhì shū yú liú wèi shū fù, liú shǒu yòng zhī.
罗隐,《唐才子传》:隐字昭谏。余杭人。诗名于天下,尤长于咏史,然多所 讥讽,以故不中第,大为唐宰相郑畋、李蔚所知。隐虽负文称,然貌古而陋。畋女 幼有文性,尝览隐诗卷,讽诵不已,畋疑其女有慕才之意。一日,隐至第,郑女垂 帘而窥之,自是绝不咏其诗。唐广明中,因乱归乡里,节度使钱镠辟为从事。开平 初,太祖以右谏议大夫征,不至。魏博节度使罗绍威密表推荐,乃授给事中。年八 十余,终于钱塘。《涧泉日记》云:唐光启三年,吴越王表奏为钱塘令,迁著作郎, 辟掌书记。天祐三年,充判官。梁开平二年,授给事中。三年,迁发运使。是年卒, 葬于定山乡。金部郎中沈崧铭其墓。有文集数卷行于世。《唐才子传》云:隐所著 《谗书》、《谗本》、《淮海寓言》、《湘南应用集》、《甲乙集》、外集启事等, 并行于世。《五代史补》:罗隐在科场,恃才傲物,尤为公卿所恶,故六举不第。 时长安有罗尊师者,深于相术,隐以貌陋,恐为相术所弃,每与尊师接谈,常自大 以沮之。及其累遭黜落,不得已始往问焉。尊师笑曰:“贫道知之久矣,但以吾子 决在一第,未可与语。今日之事,贫道敢有所隐乎!且吾子之于一第也,贫道观之, 虽首冠群英,亦不过簿尉尔。若能罢举,东归霸国以求用,则必富且贵矣。两途, 吾子宜自择之。”隐懵然不知所措者数日。邻居有卖饭媪,见隐惊曰:“何辞色之 沮丧如此,莫有不决之事否?”隐谓知之,因尽以尊师之言告之。媪曰:“秀才何 自迷甚焉,且天下皆知罗隐,何须一第然后为得哉!不如急取富贵,则老婆之愿也。” 隐闻之释然,遂归钱塘。时钱镠方得两浙,置之幕府,使典军中书檄,其后官给事 中。初,隐罢上中书之日,费窘,因抵魏谒鄴王罗绍威,将入其境,先贻书叙其家 世,鄴王为侄。幕府僚吏见其书,皆怒曰:“罗隐一布衣尔,而侄视大王,其可乎!” 绍威素重士,且曰:“罗隐名振天下,王公大夫多为所薄,今惠然肯顾,其何以胜! 得在侄行,为幸多矣,敢不致恭,诸公慎勿言。”于是拥旆郊迎,一见即拜,隐亦 不让。及将行,绍威赠以百万,他物称是,仍致书于镠谓叔父,镠首用之。
chóu yīn, bù zhī hé jùn rén yě. kāi píng zhōng, shì zhì qīn tiān jiàn, míng yú xiàng wěi lì shǔ, yì shù jīng mì, jìn wú qí bǐ. guāng huà zhōng, tài zǔ zài huá, qiǎn mì wáng yǒu lún yǐ bīng sān wàn yù yōu zhōu zhī shī shí yú wàn, shēn lǜ qí bù dí, zhào yīn wèn yuē:" zhèn kě xíng hū?" yuē:" qí shí sì rì guò yú zhōng hū!" yòu wèn zhī, yuē:" zéi bài tú dì." yòu yuē:" jì wàng, dāng jiàn jié shū." guǒ rú qí yán, bù shī guǐ kè. tài zǔ zhī zài zhǎng lú yě, zhū jiàng qǐng gōng bì, hào lìng jūn zhōng, rén fù gǎo èr wéi, zhì qiān jī, é ér yún jí. yīn yuē:" hé yòng?" huò yǐ suǒ móu gào zhī, yīn yuē:" wǒ zhàn yǐ, bú jiàn gōng bì xiàng, wú nǎi zì tuì hū!" yì rì, yǒu qí chí bào dīng huì yǐ lù zhōu pàn, tài zǔ lìng jǐn fén qí gǎo ér hái, bù kè gōng. kāi píng zhōng, yīn yī rì cháo bà, guò chóng zhèng yuàn, shǐ jìng xiáng zhí gé, xiáng wèn zhī yuē:" yuè fàn fáng cì xīng, qí bī ruò zhuì, shì hé xiáng yě?" yuē:" cháng dù ěr." yīn yù bù yán, jì guò shù bù, zì dù bù kě mò, nǎi fǎn yán yuē:" sān liǎng rì dāng yǒu bù shùn yǔ zhì, wú huò zhòu kǒng, yí xiān bái shàng zhī." jì èr rì, shǎn fǔ zòu tóng zhōu liú zhī jùn bì guān zuò pàn. chū, wáng jǐng rén zhī chū shī yě. yīn shàng yán:" tài yīn kuī, bù lì shēn rù." tài zǔ jù qiǎn shǐ zhǐ zhī, yǐ bài yú bǎi xiāng yǐ. yīn suǒ jiàn chù lèi rú shì, bù kě bèi lù. rán ér wèi shèn tè shén, jū cháng qǐn mò, wèi cháng gǎn xiǎn yán. zòng yán shì jī, wéi qí yǔ yīn, bù kě jǐn xiǎo, yǐ gù lǚ yí zé fá. hòu zú yú guān.
仇殷,不知何郡人也。开平中,仕至钦天监,明于象纬历数,艺术精密,近无 其比。光化中,太祖在滑,遣密王友伦以兵三万御幽州之师十余万,深虑其不敌, 召殷问曰:“阵可行乎?”曰:“其十四日过禺中乎!”又问之,曰:“贼败涂地。” 又曰:“既望,当见捷书。”果如其言,不失晷刻。太祖之在长芦也,诸将请攻壁, 号令军中,人负藁二围,置千积,俄而云集。殷曰:“何用?”或以所谋告之,殷 曰:“我占矣,不见攻壁象,无乃自退乎!”翼日,有骑驰报丁会以潞州叛,太祖 令尽焚其藁而还,不克攻。开平中,殷一日朝罢,过崇政院,使敬翔直阁,翔问之 曰:“月犯房次星,其逼若缀,是何祥也?”曰:“常度耳。”殷欲不言,既过数 步,自度不可默,乃反言曰:“三两日当有不顺语至,无或骤恐,宜先白上知。” 既二日,陕府奏同州刘知俊闭关作叛。初,王景仁之出师也。殷上言:“太阴亏, 不利深入。”太祖遽遣使止之,已败于柏乡矣。殷所见触类如是,不可备录。然而 畏慎特甚,居常寝默,未尝敢显言。纵言事迹,惟其语音,不可尽晓,以故屡贻责 罚。后卒于官。
duàn shēn, bù zhī hé xǔ rén. kāi píng zhōng, yǐ shàn yī dài zhào yú hàn lín. shí tài zǔ bào jí jiǔ zhī, qí sōu shén zhuó, sēng xiǎo wēi shì yào yǒu zhēng, cì zǐ yī shī hào, xī lài shén hòu. qǐng zhī jí fā, xiǎo wēi bō fú sè, qù shī hào. yīn zhào shēn wèn yuē:" jí yù fù zuò, cǎo yào bù zú shì yě, wǒ zuǒ yòu lì shí ér xiào zhě zhòng yǐ, fú zhī rú hé?" shēn duì yuē:" chén cháng fèng zhào zhěn qiè, bì xià jī yōu qín, shī tiáo hù, mài dài kōu ér xīn yì xū. chén yǐ wéi yí xiān zhì xīn, xīn hé píng ér sōu biàn qīng, dāng jìn yǐn jì, ér bù dàng lì shí yě. chén jǐn àn, tài cāng gōng chuán yuē:' zhōng rè bù sōu zhě bù kě fú shí, shí xìng jīng hàn, yǒu dà dú.' fán ěr dú yào rú jiǎ bīng, bù dé yǐ ér yòng zhī, fēi yǒu wēi dài, bù kě fú yě." tài zǔ shàn zhī, lìng jìn yǐn jì, jí shāo yù, nǎi yǐ bì bó cì zhī.
段深,不知何许人。开平中,以善医待诏于翰林。时太祖抱疾久之,其溲甚浊, 僧晓微侍药有征,赐紫衣师号,锡赉甚厚。顷之疾发,晓微剥服色,去师号。因召 深问曰:“疾愈复作,草药不足恃也,我左右粒石而效者众矣,服之如何?”深对 曰:“臣尝奉诏诊切,陛下积忧勤,失调护,脉代芤而心益虚。臣以为宜先治心, 心和平而溲变清,当进饮剂,而不当粒石也。臣谨案,《太仓公传》曰:‘中热不 溲者不可服石,石性精悍,有大毒。’凡饵毒药如甲兵,不得已而用之,非有危殆, 不可服也。”太祖善之,令进饮剂,疾稍愈,乃以币帛赐之。