strong ài xián cái lǎo shī jiàn mù yǒu rù xiǎn jìng xiá nǚ jiù shū shēng strong
愛賢才老師薦幕友 入險境俠女救書生
qiě shuō lín gōng yīn zòu zǔ zhāng bǎo zǐ shēng rèn zǒng bīng shì, shēn dé shàng miàn qì zhòng. dāng shí jiā qìng dì wēi wén jīng dū dì fāng, shí yǒu shào nián huáng qīn zài wài zī shì, yīn zhī lín gōng bù bì quán yào, tiě miàn wú sī, tè pài tā wèi xún chéng yù shǐ, bìng qiě miàn yù lín gōng: niǎn gǔ zhī xià, rú yǒu guì zhòu zǐ dì xù jiǔ zī shì, jǐn guǎn zhí zòu. lín gōng zì rán fèng mìng wéi jǐn, yī bān guì jiè zǐ dì, dōu zhī dào lín gōng zhèng zhí wú sī, shì bù mài qíng miàn dí, què yě liǎn jī liǎo bù shǎo.
且說林公因奏阻張保仔升任總兵事,深得上面器重。當時嘉慶帝微聞京都地方,時有少年皇親在外滋事,因知林公不避權要,鐵面無私,特派他為巡城御史,並且面諭林公:「輦轂之下,如有貴胄子弟酗酒滋事,儘管直奏。」林公自然奉命維謹,一班貴介子弟,都知道林公正直無私,是不賣情面的,卻也斂跡了不少。
nà yī rì zhèng shì qīng míng jiā jié, lín gōng xián zhe wú shì, hé jǐ gè tóng xiāng jīng guān chū dé shèng mén tà qīng, xiān dào huáng sì suí xǐ le yī huì zhuǎn shēn chū sì, yí lù bù xíng, zhǐ jiàn táo hóng liǔ lǜ, kàn bù jǐn de wú biān chūn jǐng. xíng jīng jiào chǎng fù jìn, zhǐ jiàn yī pǐ huá liú mǎ, sì tí téng kōng, cóng miàn qián jí chí ér guò, mǎ bèi shàng zuò zhe yī gè huá fú piān piān de shào nián. lín gōng àn àn shuō dào: zhè shào nián zhēn kě è jí le! dào shàng xíng rén rú cǐ zhòng duō, jìng gǎn fēi mǎ jí xíng, nán dào bù pà chuǎng huò me? zhèng sī liang jiān, zhǐ jiàn dào shàng yī gè ér tóng yǐ bèi mǎ tí cǎi sǐ, héng dào dào páng, qí mǎ shào nián zǎo sì jiā biān yuǎn qù.
那一日正是清明佳節,林公閒着無事,和幾個同鄉京官出德勝門踏青,先到黃寺隨喜了一會;轉身出寺,一路步行,只見桃紅柳綠,看不盡的無邊春景。行經教場附近,只見一匹驊騮馬,四蹄騰空,從面前疾馳而過,馬背上坐着一個華服翩翩的少年。林公暗暗說道:「這少年真可惡極了!道上行人如此眾多,竟敢飛馬疾行,難道不怕闖禍麼?」正思量間,只見道上一個兒童已被馬蹄踩死,橫倒道旁,騎馬少年早巳加鞭遠去。
yì bān xián rén wéi rào zhe cǎi sǐ ér tóng, lín gōng hé tóng bàn yě jǐ rù rén cóng zhōng guān kàn, zhǐ jiàn yī gè sì shí duō suì de fù rén lèi liú mǎn miàn, zhèng zài nà lǐ xiàng yī lǎo zhě wū yàn shuō dào: kě lián wǒ shì gè guǎ shuāng, zhàng fū yú sān nián qián qù shì, zhǐ yí cǐ zi, míng jiào cái bǎo, jīn rì qīng míng, wǒ dài tā qù jì sǎo fén mù, bù liào yù cǐ qí mǎ sàng shén, bǎ wú ér cǎi dé nǎo jiāng bèng liè ér sǐ. zhǐ kě hèn bù zhī dào zhè sàng shén de xìng míng zhù zhǐ, rú yǒu nǎ wèi rèn shí, kěn qīng míng bái jiàn gào! lǎo zhě dá dào: zán běn shì cǐ jiān bǎo zhèng, míng jiào zhào lǎo hǎi. qí mǎ shào nián, què shì rèn dé, dàn shì sǐ de shì sǐ le! nǐ jiù zhī dào le nà rén, yòu dǎ suàn zěn yàng ne? fù rén huī lèi shuō dào: wǒ men mǔ zǐ èr rén, xiāng yī wèi mìng, hái zi sǐ le, wǒ hái zhǐ wàng xiē shén me? tàn míng liǎo xiōng shǒu de xìng míng zhù zhǐ, chú le tóng tā pàn mìng zhī wài, hái yǒu shén me bié fǎ? zhào lǎo hǎi quàn dào: wǒ quàn nǐ bù bì rú cǐ le! nán dào sǐ le yī gè bù gòu, hái qù zhǎo shàng yī gè me? yǒu jǐ gè xián rén quàn tā dào yá mén qù hǎn yuān. yī shí qī zuǐ bā shé, nòng dé nà fù rén méi le zhǔ jiàn, zhǐ shì tòng kū.
一般閒人圍繞着踩死兒童,林公和同伴也擠入人叢中觀看,只見一個四十多歲的婦人淚流滿面,正在那裡向一老者嗚咽說道:「可憐我是個寡孀,丈夫於三年前去世,只遺此子,名叫才寶,今日清明,我帶他去祭掃墳墓,不料遇此騎馬喪神,把吾兒踩得腦漿迸裂而死。只可恨不知道這喪神的姓名住址,如有哪位認識,懇清明白見告!」老者答道:「咱本是此間保正,名叫趙老海。騎馬少年,卻是認得,但是死的是死了!你就知道了那人,又打算怎樣呢?」婦人揮淚說道:「我們母子二人,相依為命,孩子死了,我還指望些什麼?探明了凶首的姓名住址,除了同他拚命之外,還有什麼別法?」趙老海勸道:「我勸你不必如此了!難道死了一個不夠,還去找上一個麼?」有幾個閒人勸她到衙門去喊冤。一時七嘴八舌,弄得那婦人沒了主見,只是痛哭。
lín gōng zài páng kàn le, míng zhī cǐ zhōng dà yǒu wén zhāng, biàn xiàng fù rén xún wèn xìng míng zhù zhǐ. fù rén zì chēng xú wáng shì, jiā jū hǎi diān, wáng fū míng xú yòu cái, shēng qián zuò yào diàn huǒ jì. lín gōng yòu xiàng zhào lǎo hǎi xún wèn qí mǎ shào nián shì shuí? lǎo hǎi yǒu xiē rèn dé lín gōng, lián máng dá dào: lǎo yé! mǎ shàng shào nián jiào jìng mǐn, shì mù zhāng ā dà rén de xiōng dì.
林公在旁看了,明知此中大有文章,便向婦人詢問姓名住址。婦人自稱徐王氏,家居海甸,亡夫名徐幼才,生前做藥店夥計。林公又向趙老海詢問騎馬少年是誰?老海有些認得林公,連忙答道:「老爺!馬上少年叫敬敏,是穆彰阿大人的兄弟。」
lín gōng yòu xiàng xú wáng shì shuō dào: nǐ jì bù gǎn qù gào zhuàng, wǒ kàn nǐ ér zi sǐ dé kě lián, dìng dāng tì nǐ shēn yuān. xú wáng shì hán lèi kòu xiè. lín gōng yī miàn mìng zhào lǎo hǎi bào xiàn qǐng yàn, yī miàn jìn chéng huí yù, cǎo shū xiáng xù jìng mǐn wèi mù zhāng ā zhī xiōng dì, yú nào shì chí mǎ, cǎi sǐ xú cái bǎo, bìng nǐ fǔ xù děng qíng. cì chén jìn chéng, jiā qìng dì qīn pī rú yì bàn lǐ. yòu jiāng yuán zhé zhì gěi mù zhāng ā yuè kàn, shēn chì tā zhì jiā bù yán, fá fèng sān yuè, xú wáng shì cóng yōu fǔ xù.
林公又向徐王氏說道:「你既不敢去告狀,我看你兒子死得可憐,定當替你伸冤。」徐王氏含淚叩謝。林公一面命趙老海報縣請驗,一面進城回寓,草疏詳敘敬敏為穆彰阿之兄弟,於鬧市馳馬,踩死徐才寶,並擬撫恤等情。次晨進呈,嘉慶帝親批如議辦理。又將原折擲給穆彰阿閱看,申飭他治家不嚴,罰俸三月,徐王氏從優撫恤。
zài shuō nà mù péng ā běn yǔ lín gōng yǒu xì, xiàn zài yòu tiān yī chóng xīn chóu, suì bǎ lín gōng hèn rú cì gǔ, chù chù àn suàn lín gōng. kuī dé lín gōng de lǎo shī wáng dǐng guān jū gōng bù shàng shū, píng shí shì lín gōng wèi dì yī de yì mén shēng, yòu jiàn tā yǔ quán jiān mù zhāng ā liǎng cì zuò duì, jié xià shēn chóu, yù liào mù zhāng ā bì rán bù kěn gān xiū, shēng pà lín gōng zāo le àn suàn, zuǒ sī yòu xiǎng, zhǐ yǒu bǎ mén shēng cóng sù wài fàng, fāng kě bì cǐ wēi xiǎn. zì jǐ yòu yǔ tā yǒu shī shēng míng fēn, wèi biàn bǎo zòu, biàn qù yǔ pān shì ēn shāng yì, tuō tā sù bǎo lín gōng wài fàng, bì miǎn mù zhāng ā dì àn suàn. shì ēn píng rì yě jí qì zhòng lín gōng, xiàn zài jì shòu le wáng dǐng zhòng tuō, zì rán gé wài liú xīn. shì yǒu còu qiǎo, háng jiā hú dào dù yǔn shòu dīng yōu kāi quē, zhè fǔ zòu qǐng diào bǔ. shì ēn qí shí zhèng wèi lì bù shàng shū, zhuān sī bǎi guān shēng jiàng bǔ shòu, biàn jí zòu qǐng wèi lín gōng bǔ shòu háng jiā hú dào. shū chēng: lín mǒu yǒu jiāng xiāng cái, jiǔ jū yán lù, bù néng zhǎn qí bào fù, yí wài fàng yǐ chān qí cái néng, dé dāng jí kě dà yòng.
再說那穆彭阿本與林公有隙,現在又添一重新仇,遂把林公恨如刺骨,處處暗算林公。虧得林公的老師王鼎官居工部尚書,平時視林公為第一得意門生,又見他與權奸穆彰阿兩次作對,結下深仇,預料穆彰阿必然不肯干休,生怕林公遭了暗算,左思右想,只有把門生從速外放,方可避此危險。自己又與他有師生名分,未便保奏,便去與潘世恩商議,托他速保林公外放,避免穆彰阿的暗算。世恩平日也極器重林公,現在既受了王鼎重託,自然格外留心。事有湊巧,杭嘉湖道杜允綬丁憂開缺,浙撫奏請調補。世恩其時正為吏部尚書,專司百官升降補授,便即奏請為林公補授杭嘉湖道。疏稱:「林某有將相才,久居言路,不能展其抱負,宜外放以覘其才能,得當即可大用。」
jiā qìng dì lǎn shū pī zhǔn.
嘉慶帝覽疏批准。
lín gōng jiē dào gōng mén chāo zhī hòu, jí rì shēng cí fù rèn, bìng xiàng lǎo shī yǔ zhū tóng yín chù cí xíng. lǎo shī wáng dǐng yòu shè yàn jiàn xíng, bù yāo péi kè. shī shēng liǎ jiǔ zhì bàn hān hòu, wáng dǐng bǐng tuì zuǒ yòu, xiàng lín gōng mì yǔ dào: xián qì cǐ cì wài fàng, què shì wǒ de zhǔ zhāng. zhǐ yīn nǐ yǔ mù jiān jié xià shēn chóu, zhǐ pà tā mì tú bào fù. cháng yán dào: míng qiāng róng yì duǒ, àn jiàn zuì nán fáng. nǐ hái shì cóng sù lí jīng wèi miào. zhǐ shì jiāng hé xiǎn è, bù bù jīng jí, lù tú zhī zhōng, nán miǎn bù shēng yì wài, nǐ shì gè wén ruò shū shēng, fán shì bù kě bù fáng. wǒ rú jīn jiàn yī gè rén gěi nǐ, zuò bàn ér xíng, lù shàng kě bǎo píng ān. lín gōng lián máng xiè dào: shī zuò chù chù zhào gù mén shēng, ēn tóng ròu gǔ, mén shēng wéi yǒu míng zhū fèi fǔ, zhōng shēn bù wàng. wáng dǐng shuō dào: wèi guó ài xián, běn shǔ rén chén zhī fēn, hé zú guà chǐ. lín gōng wèn dào: shī zuò suǒ jiàn zhī rén, jiū jìng shì nǎ yī wèi? xiàn jū hé chù? mén shēng lái cháo jiù yào dòng shēn, bù zhī néng fǒu jié bàn tóng háng? wáng dǐng hán xiào dá dào: cǐ rén xìng zhōu míng jì, xiàn zài bì yù, tā què bìng bù yīn wǔ gōng zhù míng, dà jiā zhǐ zhī tā shì wén zhāng miào shǒu. cǐ rén nǐ yě jiàn guò. lín gōng xiǎng le yī xiǎng dào: zhē mò jiù shì zhōu bǎo xù xiān shēng me? kàn tā xún xún rú yǎ, bù xiǎng jìng huì quán yǒng.
林公接到宮門抄之後,即日升辭赴任,並向老師與諸同寅處辭行。老師王鼎又設宴餞行,不邀陪客。師生倆酒至半酣後,王鼎屏退左右,向林公密語道:「賢契此次外放,卻是我的主張。只因你與穆奸結下深仇,只怕他密圖報復。常言道:『明槍容易躲,暗箭最難防。』你還是從速離京為妙。只是江河險惡,步步荊棘,路途之中,難免不生意外,你是個文弱書生,凡事不可不防。我如今薦一個人給你,作伴而行,路上可保平安。」林公連忙謝道:「師座處處照顧門生,恩同肉骨,門生惟有銘諸肺腑,終身不忘。」王鼎說道:「為國愛賢,本屬人臣之分,何足掛齒。」林公問道:「師座所薦之人,究竟是哪一位?現居何處?門生來朝就要動身,不知能否結伴同行?」王鼎含笑答道:「此人姓周名濟,現在敝寓,他卻並不因武功著名,大家只知他是文章妙手。此人你也見過。」林公想了一想道:「遮莫就是周保緒先生麼?看他恂恂儒雅,不想竟會拳勇。」
wáng dǐng dá dào: zhèng shì cǐ gōng. tā zì yòu dé shǎo lín gāo sēng chuán shòu jué jì, shēn cáng bù lù, gù péng bèi zhǐ zhī tā wén cái chū zhòng, bù zhī jiān jīng wǔ gōng. tā shì jū jīng xī, wèi rén rèn xiá yīn shì wǎng lái qí lǔ, xiǎng mǎ lán lù jié jié, sàng zài tā shǒu lǐ de wèi shù yě bù shǎo, yīn cǐ jié xià shēn chóu, lǜ lín zhōng rén hèn tā rù gǔ, yù qǐng cǐ zhōng gāo shǒu, tú chéng jī bào fù. yǐ chǒu zǎo chūn, bǎo xù lái jīng yīng shì, dào chū shān dōng, yǒu èr rén wěi suí shēn hòu, bǎo xù què bìng wèi liú yì. wǎn jiān tóu sù kè diàn, huáng hūn yǐ hòu, miè zhú jiù qǐn.
王鼎答道:「正是此公。他自幼得少林高僧傳授絕技,深藏不露,故朋輩只知他文才出眾,不知兼精武功。他世居荊溪,為人任俠;因事往來齊魯,響馬攔路截劫,喪在他手裡的為數也不少,因此結下深仇,綠林中人恨他入骨,預請此中高手,圖乘機報復。乙丑早春,保緒來京應試,道出山東,有二人尾隨身後,保緒卻並未留意。晚間投宿客店,黃昏以後,滅燭就寢。
gé bù duō shí, hū wén ya de yī xiǎng, fáng mén chǎng kāi, bǎo xù kàn shí, zhǐ jiàn liǎng dào quán shēn zhā kào, gè zhí xuě liàng gāng dāo, yī rén pū dào chuáng qián, jǔ dāo xiàng chuáng shàng měng kǎn. bǎo xù shǒu wú cùn tiě, zhèng zài jí qiè zhī jì, piē jiàn yī nǚ zǐ cóng mén wài cuān lái, chì dào: qiáng dào xiū de shāng rén! shuō shí huī dòng shǒu zhōng shuāng jiàn, xiàng liǎng dào jiā bèi kǎn xià, liǎng dào hū tīng dé wài miàn yǒu rén jìn lái, jí zhuǎn shēn huī dāo yíng zhàn. nà nǚ zǐ wǔ dòng shuāng jiàn, lì dí liǎng dào, jiàn guāng shǎn chù, yī dào de nǎo dài pī gè zhèng zháo, héng shī dì shàng. lìng yī dào zì zhī bú shì duì shǒu, xū huǎng yī dāo duó mén ér dùn. nà nǚ zǐ shǒu kuài, fēn xīn yī jiàn, yě bèi cì sǐ. bǎo xù jīng huáng zhī jiān, lián máng xià chuáng, xiàng nǚ zǐ dào xiè! bìng qǐng jiào xìng míng? nǚ zǐ dá dào: bì zǐ míng jiào hóng é, shì běn diàn zhǔ rén zhī nǚ xiàng gōng lái cǐ tóu sù shí, jiù jiàn nà èr dào wěi suí, zǎo zuò dī fáng, qián fú àn zhōng, děng hòu dòng jìng tā men jìng xià shǒu jiā hài kè guān, bì zǐ rěn bú zhù, biàn yī kǒu qì jiāng èr rén shā le, dào lèi kè guān shòu jīng! bǎo xù lián chēng: gū niáng jiàn fǎ jīng tōng, wǔ yì chū zhòng, cái néng lì jiān èr dào, jiù le bǐ rén, cǐ ēn cǐ dé, méi chǐ bù wàng. èr rén zhèng zài shuō huà, diàn zhǔ yě zǒu le jìn lái, qiáo jiàn dì shàng héng zhe dào shī, xiàng hóng é duò zú dào: hóng ér! nǐ tài dǎn dà wàng wèi le. zhè liǎng gè, dōu shì shān dōng zhù míng de xiǎng mǎ, rú jīn bèi nǐ shā le, tā men tóng dǎng zhī dào le, qǐ bú yào lái xún chóu bào fù? nà shí yòu rú hé chù zhì ne? hóng é wén yán, yě zì huǐ lǔ mǎng. bǎo xù chā yán dào: gū niáng pàn sǐ jiù le bǐ rén, què yǔ xiǎng mǎ jié xià shēn chóu, wǒ yòu hé rěn jiàn gū niáng shòu dào àn suàn. wèi jīn zhī jì, bù rú zàn shí yǔ wǒ tóng wǎng jīng shī, rì hòu zài zuò jì jiào, huò jiù zài jīng shī dān gē, huò lìng móu shēng jì. wǒ shēn shòu dà ēn, jué bù wàng bào, zhǐ bù zhī liǎng wèi yì xià rú hé? hóng é dī shǒu wú yǔ. tā mǔ qīn jīn zhū shì dá dào: xiǎo nǚ mào mèi chuǎng huò, nòng dé yǒu jiā zhù bù dé, chú le yǔ xiàng gōng tóng háng zhī wài, bié wú liáng fǎ. zhǐ shì jì fēi jiā rén, tóng háng zhū duō bù biàn. lǎo fù zài zhè lǐ xiǎng: xiǎo nǚ èr jiǔ nián huá, shàng wèi zì rén, kàn xiàng gōng shàng wèi chéng hūn, dào bù rú suǒ xìng mìng xiǎo nǚ shì fèng jī zhǒu. bǎo xù dá dào: cǐ shì shǐ bù dé, yī zé jiā zhōng yǐ yǒu zāo kāng, èr lái lìng ài yǒu ēn yú wǒ, zhèng dāng xiāng huā gòng fèng, qǐ gǎn shēng cǐ wàng xiǎng. jīn zhū shì xiào dào: jīn fān zhī shì, yě suàn dà yuán qiǎo hé, wǒ men mǔ nǚ gū kǔ wú kào, zhe hóng ér dé jū piān fáng, zhōng shēn yǒu le zhuó luò, lǎo fù yě yǒu le yī bàng xiàng gōng rú cǐ rén cái, bù zhēng rǔ méi le tā? hái wàng chéng quán cǐ shì! bǎo xù yīn ài hóng é wǔ yì chū zhòng, jí biǎo huān yíng, biàn bù zài tuī cí, dá yīng xià lái.
隔不多時,忽聞呀的一響,房門敞開,保緒看時,只見兩盜全身扎靠,各執雪亮鋼刀,一人撲到床前,舉刀向床上猛砍。保緒手無寸鐵,正在急切之際,瞥見一女子從門外躥來,叱道:『強盜休得傷人!』說時揮動手中雙劍,向兩盜夾背砍下,兩盜忽聽得外面有人進來,急轉身揮刀迎戰。那女子舞動雙劍,力敵兩盜,劍光閃處,一盜的腦袋劈個正着,橫屍地上。另一盜自知不是對手,虛晃一刀奪門而遁。那女子手快,分心一劍,也被刺死。保緒驚惶之間,連忙下床,向女子道謝!並請教姓名?女子答道:『婢子名叫紅娥,是本店主人之女;相公來此投宿時,就見那二盜尾隨,早做提防,潛伏暗中,等候動靜;他們竟下手加害客官,婢子忍不住,便一口氣將二人殺了,倒累客官受驚!』保緒連稱:『姑娘劍法精通,武藝出眾,才能力殲二盜,救了鄙人,此恩此德,沒齒不忘。』二人正在說話,店主也走了進來,瞧見地上橫着盜屍,向紅娥跺足道:『紅兒!你太膽大妄為了。這兩個,都是山東著名的響馬,如今被你殺了,他們同黨知道了,豈不要來尋仇報復?那時又如何處置呢?』紅娥聞言,也自悔魯莽。保緒插言道:『姑娘拚死救了鄙人,卻與響馬結下深仇,我又何忍見姑娘受盜暗算。為今之計,不如暫時與我同往京師,日後再作計較,或就在京師耽擱,或另謀生計。我身受大恩,決不忘報,只不知兩位意下如何?』紅娥低首無語。她母親金朱氏答道:『小女冒昧闖禍,弄得有家住不得,除了與相公同行之外,別無良法。只是既非家人,同行諸多不便。老婦在這裡想:小女二九年華,尚未字人,看相公尚未成婚,倒不如索性命小女侍奉箕帚。』保緒答道:『此事使不得,一則家中已有糟糠,二來令嬡有恩於我,正當香花供奉,豈敢生此妄想。』金朱氏笑道:『今番之事,也算大緣巧合,我們母女孤苦無靠,着紅兒得居偏房,終身有了着落,老婦也有了依傍;相公如此人才,不爭辱沒了她?還望成全此事!』保緒因愛紅娥武藝出眾,極表歡迎,便不再推辭,答應下來。
mǔ nǚ èr rén, biàn rù nèi shōu shí xì ruǎn, chéng tiān guāng wèi míng zhī shí, yī tóng shàng dào. bù rì dào jīng shī, tóu lǚ guǎn ān xiē. bǎo xù rù wéi yīng shì, jìng zhōng jìn shì, yīn yǔ dǐng yǒu jiù, gù dān gē zài fǔ zhōng. dāng xià wáng dǐng jiāng zhōu bǎo xù de wǎng shì, xiàng lín gōng bèi shù yī fān, lín gōng shén wèi xǐ yuè.
母女二人,便入內收拾細軟,乘天光未明之時,一同上道。不日到京師,投旅館安歇。保緒入闈應試,竟中進士,因與鼎有舊,故耽擱在府中。」當下王鼎將周保緒的往事,向林公備述一番,林公甚為喜悅。
wáng dǐng jí huàn pú yì rén shì, fēn fù qǐng zhōu yé. pú yì lǐng mìng ér qù, bù duō piàn kè, bǎo xù zǒu lái, dà jiā xíng guò le lǐ, gè zì jiù zuò. lín gōng jiāng bǎo xù zǐ xì dǎ liang, jiàn tā zhǎng dé yī biǎo rén cái, shēn gāo qī chǐ xiàng wài, dàn huáng liǎn táng, kuò é jiǎo, nóng méi máo, shuāng mù tū tū yǒu shén, xuán dǎn bí, sì fāng kǒu, guāng xià é, shēn chuān lán chóu zi jiā páo, zàng qīng duàn wài guà suī shì rú yǎ dǎ bàn, méi yǔ jiān zì yǒu yīng qì liú lù, yī wàng ér zhī shì gè fēi cháng rén wù. dāng xià hán xuān le jǐ jù, yòu yǐn le yī huì jiǔ, wáng dǐng jiù xiàng bǎo xù shuō míng, jiàn zhì lín gōng chù xiāng bàn wén dú, jiān zī bǎo hù.
王鼎即喚僕役人室,吩咐請周爺。僕役領命而去,不多片刻,保緒走來,大家行過了禮,各自就座。林公將保緒仔細打量,見他長得一表人才,身高七尺向外,淡黃臉膛,闊額角,濃眉毛,雙目突突有神,懸膽鼻,四方口,光下額,身穿藍綢子夾袍,藏青緞外褂;雖是儒雅打扮,眉宇間自有英氣流露,一望而知是個非常人物。當下寒喧了幾句,又飲了一會酒,王鼎就向保緒說明,薦至林公處襄辦文牘,兼資保護。
yào zhī bǎo xù rú hé huí dá, qiě dài xià huí fēn jiě.
要知保緒如何回答,且待下回分解。