strong shěn àn qíng guǎ fù jìn yá mén strong
审案情寡妇进衙门
yuán gào wú wàng shuō:" dà rén yào bù xìn, jiāng zhè zuò xīn fén páo kāi xiāng yàn, sǐ rén yào shì yǒu shāng, suàn wǒ yíng le jǔ rén yào shì sǐ guǐ wú shāng, suàn xiǎo de wàng gào bù shí, qíng yuàn lǐng zuì." jǔ rén zài yī páng wén tīng, yě bù děng liú dà rén fēn fù, tā què yǎn wàng yuán gào wú wàng, jiǎng huà shuō:" nǐ mǎn kǒu hú shuō! nǐ ná lái dà qīng lǜ, lái kàn yī kàn, fén yě shì qīng yì páo dé de? bié shuō wǒ fén zhōng wú yuán gù, jiù shì yǒu yuán gù, yào xiǎng zhè me kōng kǒu shuō bái huà, páo wǒ de fén, bù néng! jì yào páo, zán mén xū de lì xià hé tóng.
原告吴旺说:“大人要不信,将这座新坟刨开相验,死人要是有伤,算我赢了举人;要是死鬼无伤,算小的妄告不实,情愿领罪。”举人在一旁闻听,也不等刘大人吩咐,他却眼望原告吴旺,讲话说:“你满口胡说!你拿来大清律,来看一看,坟也是轻易刨得的?别说我坟中无缘故,就是有缘故,要想这么空口说白话,刨我的坟,不能!既要刨,咱门须得立下合同。
yǒu yuán gù shì zěn me zhāo, wú yuán gù shì zěn me zhāo." wú wàng wén tīng, shuō:" zán jiù lì hé tong." wú jǔ rén wén tīng, wēi wēi de lěng xiào, shuō:" nǐ suàn shén me dōng xī? yǔ nǐ lì hé tong, bù zhí! yào tí nǐ de jiā dàng bà, bìng wú gé sù liáng yào tí nǐ de gōng míng bà, hǎo xiàng huā zǐ tóu. wú wàng ya, nǐ zhēn shì gè wàng ēn fù yì de dōng xī! nǐ xiǎng xiǎng, wǒ nà ér dài cuò le nǐ liě? nǐ zài dà rén de tái qián, bǎ wǒ wàng gào xià lái, ēn jiāng chóu bào, yú xīn hé rěn?" liú dà rén zuò shàng wén tīng wú jǔ rén qián hòu yán cí, zhè huà zhōng ruǎn yìng quán yǒu, fù nèi àn zì chén yín shuō:" wú rén ya, nǐ cuò dǎ zhǔ yì liě! nǐ bǎ běn fǔ dàng zuò pà shì lì tān guān zhī bèi, zěn de néng gòu?" dà rén xiǎng bà, nǎo zài xīn zhōng, gù yì de miàn shàng dài xiào, yǎn wàng jǔ rén, jiǎng huà shuō:" xián qì, cǐ shì bù bì nǐ zháo jí. yǐ běn fǔ xiǎng lái, nǐ de zǔ shàng ne, yě zuò guò guān zhí. ér jīn nǐ yòu shì gè jǔ rén, jì zài kǒng shèng de mén qián dú shū, yān yǒu bù xiǎo zhōu gōng zhī lǐ? nǐ yān néng xíng dé chū zhè yàng luàn lún zhī shì? zhè jiàn shì ne, yī wǒ běn fǔ kàn lái, zhǐ shì wú wàng qióng kǔ nàn zhǎi, qiú nǐ bāng zhù huò zhě nǐ yī shí zhī jiān, shǎo yǒu shū hū, zhōu jì bú dào, yě shì yǒu zhī de. yīn cǐ, wú wàng huái jì cǐ chóu, jiāng nǐ gào xià, shuō nǐ bàn yè sān gēng móu hài qīn xiōng, dú bà jiā chǎn. zhè jiàn shì, xìng kuī yù jiàn běn fǔ, yào shì nà bié zhě zhī rén, xián qì ya, nǐ jiù nán táo wú shì! cǐ shì dào bù bì nǐ zháo jí, běn fǔ zì yǒu gōng duàn jiù shì liě."
有缘故是怎么着,无缘故是怎么着。”吴旺闻听,说:“咱就立合同。”吴举人闻听,微微的冷笑,说:“你算什么东西?与你立合同,不值!要提你的家当罢,并无隔宿粮;要提你的功名罢,好像花子头。吴旺呀,你真是个忘恩负义的东西!你想想,我那儿待错了你咧?你在大人的台前,把我妄告下来,恩将仇报,于心何忍?”刘大人座上闻听吴举人前后言词,这话中软硬全有,腹内暗自沉吟说:“吴仁呀,你错打主意咧!你把本府当作怕势力、贪官之辈,怎得能够?”大人想罢,恼在心中,故意的面上带笑,眼望举人,讲话说:“贤契,此事不必你着急。以本府想来,你的祖上呢,也做过官职。而今你又是个举人,既在孔圣的门前读书,焉有不晓周公之礼?你焉能行得出这样乱伦之事?这件事呢,依我本府看来,只是吴旺穷苦难窄,求你帮助;或者你一时之间,少有疏忽,周济不到,也是有之的。因此,吴旺怀记此仇,将你告下,说你半夜三更谋害亲兄,独霸家产。这件事,幸亏遇见本府,要是那别者之人,贤契呀,你就难逃无事!此事倒不必你着急,本府自有公断就是咧。”
míng gōng xiǎng lǐ: liú dà rén de zhè yī piàn yán cí, bù dàn ruǎn yìng quán yǒu, lìng wài chū jǔ rén hái duō zhe jǐ zhe ér.
明公想理:刘大人的这一片言词,不但软硬全有,另外出举人还多着几着儿。
wú rén wén tīng liú dà rén qián hòu de yán cí, fù nèi àn zì sī xiǎng.
吴仁闻听刘大人前后的言词,腹内暗自思想。
zhè qīng guān shuō bà qián hòu huà, wú rén fù nèi àn chén yín: cāi bu tòu xián chén zhè zhǔ yì, zhǐ dāng liú yé yào xiǎng yín. jǔ rén fǎn dào xīn nèi xiào, cuò bǎ zhōng liáng dāng tān chén. fù nèi àn jiào" liú tài shǒu, yuán lái nǐ, sù rì qīng míng jìng hōng rén. zhè jiàn shì, fēn míng yào bǎ qián lái xiǎng, huà yǔ bāo hán yǒu hòu mén." yě shì jǔ rén gāi dǎo yùn, què bǎ sàng mén dāng xǐ shén. wú rén zhèng rán xīn fàn xiǎng, dà rén hán chūn yòu bǎ huà yún, yǎn wàng jǔ rén bǎ" xián qì" jiào:" dàn bù zhī, fén nèi mái zàng què shì hé rén?" wú rén jiàn wèn zūn gōng zǔ, dà rén guì ěr qǐng liú shén:" ruò wèn zhè jǐ zuò fén yíng nèi, tīng wǒ jǔ rén xì bǐng míng: dāng zhōng zuǒ shǒu jǔ rén de zǔ, míng jiào wú fǔ chén, guāng lù sī zuò guò shǎo qīng, jiē yīn wèi, shēn dé tán zhèng cí guān gào, qián lóng suì cì fù yōu míng. xià shǒu jiù shì jǔ rén de fù, míng zì jiào zuò wú zǐ lóng. suǒ shēng jǔ rén gē ér liǎ, wú xiáng jiù shì wǒ zhǎng xiōng. wǒ men jù dōu jiāng qī qǔ, jiā mén bù xìng sàng cán shēng. jǔ rén zhī qī míng zhāng shì, wèi guò yī zài fù yōu míng. xīn fén nèi, jiù shì jǔ rén qīn xiōng zhǎng, qǔ qī hán shì, wǔ nián zhī qián sàng cán shēng. jiā xiōng fù yòu jiāng xián xù, hòu yòu qǔ, zhào shì sǎo sǎo zài jiā zhōng. jǔ rén xiōng zhǎng dāng jīn suì, cóng běi jīng, mào yì guī jiā shì zhēn qíng." wú rén shuō dào zhè jù huà, liú dà rén kāi yán bǎ huà yún:" lìng xiōng dé le shén me bìng? xián qì shuō lái běn fǔ tīng." jǔ rén wén tīng dà rén wèn, àn zì sī liang bǎ huà yún.
这清官说罢前后话,吴仁腹内暗沉吟:猜不透贤臣这主意,只当刘爷要想银。举人反倒心内笑,错把忠良当贪臣。腹内暗叫“刘太守,原来你,素日清名净哄人。这件事,分明要把钱来想,话语包含有后门。”也是举人该倒运,却把丧门当喜神。吴仁正然心犯想,大人含春又把话云,眼望举人把“贤契”叫:“但不知,坟内埋葬却是何人?”吴仁见问尊公祖,大人贵耳请留神:“若问这几座坟茔内,听我举人细禀明:当中左手举人的祖,名叫吴辅臣,光禄司做过少卿,皆因为,身得痰症辞官诰,乾隆岁次赴幽冥。下首就是举人的父,名字叫作吴子龙。所生举人哥儿俩,吴祥就是我长兄。我们俱都将妻娶,家门不幸丧残生。举人之妻名张氏,未过一载赴幽冥。新坟内,就是举人亲兄长,娶妻韩氏,五年之前丧残生。家兄复又将弦续,后又娶,赵氏嫂嫂在家中。举人兄长当今岁,从北京,贸易归家是真情。”吴仁说到这句话,刘大人开言把话云:“令兄得了什么病?贤契说来本府听。”举人闻听大人问,暗自思量把话云。
wú jǔ rén wén tīng liú dà rén zhī yán, fù zhōng àn zì chén yín, xún sī liáng jiǔ, shuō:" huí dà rén: jiā xiōng dé de shì bào tuō zhī zhèng, jiē gù tǐ pàng, zài zhě ne, yǐn jiǔ tài guò, suǒ yǐ cái bìng fā wú jiù." liú dà rén wén tīng jǔ rén zhī yán, xīn zhōng àn xiǎng shuō:" qiě zhù, yào yī jǔ rén shuō, tā gē ge qián qī yǐ sǐ, hòu yòu xù xián, qǔ guò zhào shì, wú xiáng zì běi jīng mào yì guī jiā, jiǔ yuè èr shí qī rì hēi yè zhī jiān bào tuō ér sǐ, mái cǐ fén zhōng. shì cǐ shuō lái, dào yě jìn lǐ. dàn zhǐ shì yuán gào wú wàng de zhuàng cí shàng xiě de yán yǔ, yǐ běn fǔ qiáo lái, dào yǒu jǐ fēn shì zhēn. zài zhě ne, jǔ rén de xiàng mào yán tán, dà lù guǐ jiān xié zhī bèi, nǎ xiàng sī wén yī mài zhī rén? zhè jiàn shì dà yǒu qíng bì. ó, shì le" xiǎng bà, dà rén dài xiào, yǎn wàng jǔ rén jiǎng huà, shuō:" xián qì, hòu xù de zhè wèi lìng sǎo duō dà nián jì? shēn biān yǒu jǐ gè ér nǚ?" wú jǔ rén jiàn wèn, shuō:" huí dà rén, jǔ rén sǎo sǎo jīn nián cái jiāo èr shí sì suì, què shì gè nǚ ér tián fáng, qǔ tā zhī shí, cái jiāo yī shí jiǔ suì." liú dà rén wén tīng, zuò shàng diǎn tóu, kǒu zhōng shuō:" hē hē, zhè jiù shì le." xián chén de zuǐ zhōng suī rán dā yìng, fù nèi kě sī xiǎng.
吴举人闻听刘大人之言,腹中暗自沉吟,寻思良久,说:“回大人:家兄得的是暴脱之症,皆固体胖,再者呢,饮酒太过,所以才病发无救。”刘大人闻听举人之言,心中暗想说:“且住,要依举人说,他哥哥前妻已死,后又续弦,娶过赵氏,吴祥自北京贸易归家,九月二十七日黑夜之间暴脱而死,埋此坟中。似此说来,倒也近理。但只是原告吴旺的状词上写的言语,以本府瞧来,倒有几分是真。再者呢,举人的相貌言谈,大露诡奸邪之辈,哪像斯文一脉之人?这件事大有情弊。哦,是了”想罢,大人带笑,眼望举人讲话,说:“贤契,后续的这位令嫂多大年纪?身边有几个儿女?”吴举人见问,说:“回大人,举人嫂嫂今年才交二十四岁,却是个女儿填房,娶他之时,才交一十九岁。”刘大人闻听,座上点头,口中说:“呵呵,这就是了。”贤臣的嘴中虽然答应,腹内可思想。
zhè qīng guān, suī rán kǒu zhōng lián dā yìng, jǐn xiù xiōng zhōng àn xiǎng qíng. àn xià liú yé qiě bù biǎo, zài bǎ nà, yuán gào wú wàng míng yī míng. yī páng guì, wén tīng jǔ rén huí de huà, tài shǒu wén tīng jǐn yī cóng. fù nèi àn àn shuō" bù hǎo, zhè chǎng guān sī bié xiǎng yíng. yào bǎo wú shì bù néng gòu, zhēn nǎi shì, qián néng tōng shén guǒ shì zhēn. qiáo qǐ lái, luó guō sù rì jìng xū míng!" nán guài wú wàng cuò huì yì, liú dà rén, guǐ jì duō duān qià sì kǒng míng. àn xià wú wàng xīn hài pà, zài biǎo zhōng liáng gàn guó qīng. liú yé xún sī shí duō huì, gōng wèi shàng, zhàn qǐ shēn xíng bǎ huà yún:" qiě bǎ wú wàng dài xià qù, dào yá zhōng, běn fǔ gōng duàn bìng wú bié qíng." xián chén yé, fù yòu yǎn wàng jǔ rén jiǎng huà:" xián qì liú shén yào nǐ tīng: nǐ yě zhǐ de dào yá nèi, àn wán jié, cǐ shì zài huí zhuǎn jiā zhōng." wú rén wén tīng jiāng gōng dǎ, shuō dào shì:" gōng zǔ yán cí gǎn bù zūn?" dà rén wén tīng yòu fēn fù:" kuài cì hou, běn fǔ jiù cǐ zhuǎn yá mén."
这清官,虽然口中连答应,锦绣胸中暗想情。按下刘爷且不表,再把那,原告吴旺明一明。一旁跪,闻听举人回的话,太守闻听尽依从。腹内暗暗说“不好,这场官司别想赢。要保无事不能够,真乃是,钱能通神果是真。瞧起来,罗锅素日净虚名!”难怪吴旺错会意,刘大人,诡计多端恰似孔明。按下吴旺心害怕,再表忠良干国卿。刘爷寻思时多会,公位上,站起身形把话云:“且把吴旺带下去,到衙中,本府公断并无别情。”贤臣爷,复又眼望举人讲话:“贤契留神要你听:你也只得到衙内,案完结,此事再回转家中。”吴仁闻听将躬打,说道是:“公祖言词敢不遵?”大人闻听又吩咐:“快伺候,本府就此转衙门。”
jiào fū wén tīng bù dài màn, dà jiào tái guò fàng zài chén. hòu gān qǐng qǐ chū fú shǒu, zuò shàng wèi, zuì ài sī fǎng liú dà rén. zhí shì qián xíng tou yǐn lù, qīng dào qí yáo zuǒ yòu fēn. jūn láo tóu dài hēi hóng mào, zào lì xíng bǎn shǒu zhōng qíng. dì fāng dāng xiān tóu qián pǎo, gāo shēng hǎn jiào niǎn xián rén. shà shí lái dào guān xiāng nèi, yòu jìn jiāng níng jù bǎo mén. chuān jiē yuè xiàng bù guò rú cǐ, jiǎn duàn shuō, dà rén de yá mén yǎn xià cún.
轿夫闻听不怠慢,大轿抬过放在尘。后杆请起出扶手,坐上位,最爱私访刘大人。执事前行头引路,清道旗摇左右分。军牢头戴黑红帽,皂吏行板手中擎。地方当先头前跑,高声喊叫撵闲人。霎时来到关厢内,又进江宁聚宝门。穿街越巷不过如此,剪断说,大人的衙门眼下存。
liú dà rén de dà jiào lái zhì zì jǐ yá mén, dī shuǐ yán zāi gān luò jiào, nèi sī qù fú shǒu, liú yé chū jiào, xiàng hòu ér qù, zhòng rén sàn chū bù biǎo.
刘大人的大轿来至自己衙门,滴水沿栽杆落轿,内厮去扶手,刘爷出轿,向后而去,众人散出不表。
xián chén huí dào shū fáng zuò xià, nèi sī xiàn chá, chá bà gē zhǎn, suí jí bǎi shàng fàn lái.
贤臣回到书房坐下,内厮献茶,茶罢搁盏,随即摆上饭来。
dà rén yòng wán, nèi sī bǎ jiā huo chè qù, huí lái yòu duān guò bàn zhǎn qīng chá, dà rén shù kǒu, rán hòu yòu fēn fù nèi sī: chū qù dào wài biān àn àn dì bǎ yuán gào wú wàng dài jìn shū fáng. liú yé yòu xì xì dì wèn le yī wèn, zhè cái jiào tā dài qù. dà rén fù yòu àn xiǎng shuō:" xū de zhè bān rú cǐ, fāng xiǎo qí qíng, guǎn jiào tā nán chū wú shǒu." zhōng liáng xiǎng bà, fēn fù zhāng lù chuán chū huà qù:" jiào wài biān cì hou, běn fǔ shēng táng bàn shì."" shì." nèi sī dā yìng yī shēng, fān shēn xiàng wài ér zǒu. lái zhì wài biān táng kǒu zhàn zhù, zhào dà rén de yán cí fēn fù yī biàn, zhòng yá yì qí shēng dā yìng. nèi sī yòu dào shū fáng huí míng dà rén. liú yé diǎn tóu, zhàn qǐ shēn xíng, xiàng wài ér zǒu. zhāng lù gēn suí, dào wài biān shǎn píng mén, liú yé shēng nuǎn gé, jìn gōng wèi zuò xià. zhòng yì hǎn táng yǐ bì, liǎng biān zhàn lì. liú yé zuò shàng, shǒu bá chà qiān yī zhī, wàng xià miàn jiǎng huà.
大人用完,内厮把家伙撤去,回来又端过半盏清茶,大人漱口,然后又吩咐内厮:出去到外边暗暗地把原告吴旺带进书房。刘爷又细细地问了一问,这才叫他带去。大人复又暗想说:“须得这般如此,方晓其情,管叫他难出吾手。”忠良想罢,吩咐张禄传出话去:“叫外边伺候,本府升堂办事。”“是。”内厮答应一声,翻身向外而走。来至外边堂口站住,照大人的言词吩咐一遍,众衙役齐声答应。内厮又到书房回明大人。刘爷点头,站起身形,向外而走。张禄跟随,到外边闪屏门,刘爷升暖阁,进公位坐下。众役喊堂已毕,两边站立。刘爷坐上,手拔差签一支,望下面讲话。
zhè qīng guān zuò shàng kāi yán jiào:" wáng míng liú shén yào nǐ tīng" dà rén yán cí hái wèi jǐn, chéng chà guì zài dì liú píng. shuō dào:" shì, xiǎo de cì hou tīng chāi qiǎn." dà rén shuō:" zhè bān rú cǐ nǐ kuài xíng." wáng míng dā yìng máng zhàn qǐ, zé jiàn tā, māo zhe yāo ér xiàng shàng xíng. lái zhì nà, gōng àn páng biān máng zhàn zhù, liú dà rén, fǔ ěr dī yán bǎ huà míng:" zhè bān rú cǐ jí kuài qù, běn fǔ lì děng wèn fēn míng." wáng míng dā yìng xiàng wài zǒu, chū le yá mén xiàng běi xíng. jiē yīn wèi, dà rén lì děng gōng táng shàng, bù gǎn chí āi nà xiāo tíng? chuān guò jiāng níng shàng yuán xiàn, yá mén běi biān, lù dōng dì sì xiǎo hú tòng, dì míng jiào zuò cuì huā xiàng, què yuán lái, jǔ rén jiù zài zhè tiáo xiàng. wáng míng mài bù zǒu jìn qù, lái zhì le, wú jiā mén shǒu zhàn shēn xíng.
这清官座上开言叫:“王明留神要你听”大人言词还未尽,承差跪在地流平。说道:“是,小的伺候听差遣。”大人说:“这般如此你快行。”王明答应忙站起,则见他,猫着腰儿向上行。来至那,公案旁边忙站住,刘大人,俯耳低言把话明:“这般如此急快去,本府立等问分明。”王明答应向外走,出了衙门向北行。皆因为,大人立等公堂上,不敢迟挨那消停?穿过江宁上元县,衙门北边,路东第四小胡同,地名叫作翠花巷,却原来,举人就在这条巷。王明迈步走进去,来至了,吴家门首站身形。
yòng shǒu pāi mén gāo shēng jiào, zhǐ tīng lǐ miàn yǒu rén yīng, lián máng jiù wèn" shì nà gè?"
用手拍门高声叫,只听里面有人应,连忙就问“是那个?”
shuō huà jiān, kāi fàng wú zhái liǎng shàn mén. wáng míng yī jiàn kāi yán wèn:" zūn jià shì, wú zhái zuò shén me de rén?" jiā rén wén tīng shuō:" yé shàng wèn wǒ? jǔ rén jiù shì wǒ zhǔ rén." wáng míng wén tīng xīn míng liàng, tā bǎ nà," zūn guǎn" lián lián jiào jǐ shēng:" yīn wèi nà, guì fǔ zú zhōng rén gè,' wú wàng' èr zì shì tā míng. jiāng níng shǒu fǔ gào shàng zhuàng, gào de shì, jǔ rén tú cái hài zhǎng xiōng. fǔ zūn jiē zhuàng chuán bèi gào, nǐ jiā zhǔ rén jiàn liú gōng. dà rén dāng táng wèn yī biàn, cái xiǎo qí zhōng jiù lǐ qíng.
说话间,开放吴宅两扇门。王明一见开言问:“尊驾是,吴宅做什么的人?”家人闻听说:“爷上问我?举人就是我主人。”王明闻听心明亮,他把那,“尊管”连连叫几声:“因为那,贵府族中人—个,‘吴旺’二字是他名。江宁首府告上状,告的是,举人图财害长兄。府尊接状传被告,你家主人见刘公。大人当堂问一遍,才晓其中就里情。
què yuán lái, yuán gào wú wàng yīn qióng kǔ, jiè dài bù zhōu, huái jì cǐ hèn bǎ zhuàng chéng.
却原来,原告吴旺因穷苦,借贷不周,怀记此恨把状呈。
lì bī dà rén páo fén yàn, tā shuō sǐ guǐ yǒu shāng hén. wǒ men guān, jiē yīn kàn shì jǔ rén miàn, nǐ jiā zhōng, bù jiǔ chū rèn yě shì xiàn gōng. sú yán shuō,' guān guān xiāng hù' zhēn bù cuò, qǐ kěn páo yàn guì zhái fén? zài shuō bù qù páo fén yàn, yòu pà nà, wú wàng shàng gào liǎo bù chéng. zhè rú jīn, wǒ men dà rén yǒu miào jì, liǎng quán qí měi xī shì qíng. yě bù yòng páo fén bǎ sǐ guǐ yàn, wú wàng yě bù néng bǎ chéng zhuàng gōng. tài shǒu yǔ jǔ rén shāng yì dìng, qǐng nǐ jiā, wú dà niáng zǐ jìn yá zhōng. dāng táng huà yā bǎ gān jié dì, sǐ guǐ bìng sǐ shì zhēn qíng. kāi huā zài pò yín jǐ liǎng, mǎi zhù wú wàng sōng kǒu gòng." wáng míng shuō bà qián hòu huà, wú zhái guǎn jiā bǎ huà míng.
立逼大人刨坟验,他说死鬼有伤痕。我们官,皆因看是举人面,你家中,不久出任也是县公。俗言说,‘官官相护’真不错,岂肯刨验贵宅坟?再说不去刨坟验,又怕那,吴旺上告了不成。这如今,我们大人有妙计,两全其美息事情。也不用刨坟把死鬼验,吴旺也不能把呈状攻。太守与举人商议定,请你家,吴大娘子进衙中。当堂画押把甘结递,死鬼病死是真情。开花再破银几两,买住吴旺松口供。”王明说罢前后话,吴宅管家把话明。
wú zhái guǎn jiā zhāng xìng, wén tīng chéng chà wáng míng zhī yán, shuō:" yé shàng shǎo dài, děng wǒ jìn qù, huí bǐng wǒ men nǎi nǎi zhī dào." shuō bà, xiàng lǐ ér qù. wáng míng zài mén wài děng hòu bù tí.
吴宅管家张兴,闻听承差王明之言,说:“爷上少待,等我进去,回禀我们奶奶知道。”说罢,向里而去。王明在门外等候不提。
qiě shuō guǎn jiā zhāng xìng dào le lǐ biān, jiàn le jiā zhǔ guǎ fù dà nǎi nǎi zhào shì, jiù jiāng chéng chà wáng míng zhī yán, qián qián hòu hòu gēn běn yuán yóu shuō le yī biàn. zhào shì wén tīng, fù nèi àn zì chén yín shuō:" zhè jiàn shì bì shì xiǎo shū yòng yín qián mǎi tōng guān fǔ, cái rú cǐ ér bàn."
且说管家张兴到了里边,见了家主寡妇大奶奶赵氏,就将承差王明之言,前前后后根本缘由说了一遍。赵氏闻听,腹内暗自沉吟说:“这件事必是小叔用银钱买通官府,才如此而办。”
zhào shì xiǎng bà, bìng bù hài pà, fǎn dào huān xǐ.
赵氏想罢,并不害怕,反倒欢喜。
zhào shì xiǎng bà bù dài màn, máng dǎ bàn, bìng bù hài pà zài xīn zhōng. tā zì zhī, yín qián mǎi tōng guān yǔ lì, nǎ zhī shì, luó guō shǐ de jì láo lóng. zhào shì shū xǐ jiāng yī huàn, chū xiù hù, máng shàng èr rén xiǎo jiào zhōng, zhǔ fù jiā nú kān mén hù, jiào fū shàng jiān wǎng wài háng. shà shí lái dào dà mén kǒu, jiā dīng zhāng xìng gēn jiào xíng. yī tóng chéng chà wáng míng zǒu, yī zhí jìng bēn fǔ yá mén. yuè xiàng chuān jiē zǒu dé kuài, bù duō shí, lái dào liú yé fǔ yuán mén. jiāng jiào fàng zài liú píng dì, zhào shì zhè cái xià jiào xíng. wáng míng yǐn lù tóu qián zǒu, wú guǎ fù, suī shì huàn mén guān jiā tǐ, fàn guān shì, rù yá mén yào bǐ sù rì dà bù tóng. chéng chà dài dìng wǎng lǐ zǒu, hǎo wēi wǔ, bào míng cái gǎn wǎng lǐ xíng. dōng biān jiǎo mén zǒu jìn qù, wáng chéng chà, lái zhì táng qián guì zài chén: shuō" xiǎo de zūn fèng dà rén mìng, jīn bǎ zhào shì chuán dào lín." dà rén bǎi shǒu, chéng chà zhàn qǐ yī páng lì, zuò shàng liú gōng wǎng xià kàn, dǎ liang nǚ zǐ zhè fāng róng: nián mào wèi bì yǒu sān shí suì, bù guò zài, èr shí wǔ liù zhèng miào líng. xiào guān yī dǐng tóu shàng dài, xiāng chèn zhe, qīng sī hǎo xiàng mò rǎn chéng. liǎng dào é méi rú xīn yuè, xìng yǎn hán chūn àn yǒu qíng. bí shì xuán dǎn yì bān yàng, yīn chuān xiào, bú jiàn yīng táo nà diǎn hóng. fú róng miàn, suī rán cā qù yān zhī fěn, miàn pí r hǎo sì hǎo píng guǒ, hóng zhōng tào zhe bái, bái zhōng yòu tào hóng, hǎo jiào rén dòng qíng. shēn chuān yī jiàn bái xiào guà, xià chèn yī tiáo bái xiào qún, xiǎo jīn lián, chǐ liàng wèi bì yǒu sān cùn, bái bù xiāng màn kě tàn rén. cǐ fù suī rán zhǎng de hǎo, jiù zhǐ yǒu yī zōng bù dé, mán bù guò liú yé tā de liǎ yǎn jīng: zhào shì nǚ, běn shì yī shuāng táo huā yǎn, xiāng shū zhù shàng xiě dí zhēn, shuō dào shì:" nán fàn táo huā dào zhǔ guì, nǚ fàn táo huā dìng zhǔ yín." cǐ fù mào měi lù qīng jiàn, dà yǒu shēn yì lǐ biān cún. zhōng liáng kàn bà kāi yán jiào:" zhào shì liú shén tīng wǒ yún."
赵氏想罢不怠慢,忙打扮,并不害怕在心中。他自知,银钱买通官与吏,那知是,罗锅使的计牢笼。赵氏梳洗将衣换,出绣户,忙上二人小轿中,嘱咐家奴看门户,轿夫上肩往外行。霎时来到大门口,家丁张兴跟轿行。一同承差王明走,一直径奔府衙门。越巷穿街走得快,不多时,来到刘爷府辕门。将轿放在流平地,赵氏这才下轿行。王明引路头前走,吴寡妇,虽是宦门官家体,犯官事,入衙门要比素日大不同。承差带定往里走,好威武,报名才敢往里行。东边角门走进去,王承差,来至堂前跪在尘:说“小的遵奉大人命,今把赵氏传到临。”大人摆手,承差站起一旁立,座上刘公往下看,打量女子这芳容:年貌未必有三十岁,不过在,二十五六正妙龄。孝冠一顶头上戴,相衬着,青丝好像墨染成。两道蛾眉如新月,杏眼含春暗有情。鼻似悬胆一般样,因穿孝,不见樱桃那点红。芙蓉面,虽然擦去胭脂粉,面皮儿好似好苹果,红中套着白,白中又套红,好叫人动情。身穿一件白孝褂,下衬一条白孝裙,小金莲,尺量未必有三寸,白布相墁可叹人。此妇虽然长得好,就只有一宗不得,瞒不过刘爷他的俩眼睛:赵氏女,本是一双桃花眼,相书注上写的真,说道是:“男犯桃花倒主贵,女犯桃花定主淫。”此妇貌美露轻贱,大有深义里边存。忠良看罢开言叫:“赵氏留神听我云。”