strong è yōng yī luàn kāi zhì bìng fāng strong
惡庸醫亂開治病方
qiě shuō chéng chà wáng míng, sī xiǎng zhī jiān lái dào jù róng xiàn de běi mén, jìn le chéng, chuān jiē yuè xiàng, lái zhì wáng shǒu chéng de yá mén. jiàn le mén shàng de rén, bǎ cǐ shì shuō míng, rán hòu bǎ dà rén de piào tāo jiāng chū lái, dì yǔ wáng zhī xiàn de nèi sī. nèi sī bù gǎn dài màn, jiē jiāng guò lái, mài bù fān shēn wǎng lǐ miàn qù. jìn le nèi zhái, jiàn le běn guān, àn chéng chà de huà shuō le yī biàn, rán hòu jiāng liú dà rén de piào, dì yǔ zhī xiàn. wáng zhī xiàn jiē guò kàn le yī biàn, bù gǎn dài màn, zhàn qǐ shēn lái, wǎng wài miàn zǒu. lái zhì wài shū fáng zuò xià, fēn fù shǒu xià zhī rén, jiāng wáng shàng chà qǐng zhì shū fáng xiàn chá, rán hòu jiāng lái yì wèn míng, yòu sòng le wáng míng wǔ shí liǎng yín zi, zhè cái fēn fù shǒu xià rén, jiāng wén huá tí chū jiān lái. yòu fēn fù rén dào gōng yì cūn zhōng, bǎ sūn xìng yě chuán lái, pài le sì gè yá yì yā qù. wáng míng yī jiàn, bìng bù dài màn, zhàn qǐ shēn xíng, gào cí le wáng zhī xiàn, yī tóng zhòng rén chū le jù róng xiàn de chéng, jìng bēn jiāng níng fǔ ér lái. suī rán fǔ xiàn xiāng gé cái liù shí lǐ dì, tiān yǒu sān gēng duō tiān cái lái dào. jiāng níng fǔ de chéng mén yè yǐ guān bì, zhǐ de zhǎo le gè shú diàn zhù le, yī yè wǎn jǐng bù tí.
且說承差王明,思想之間來到句容縣的北門,進了城,穿街越巷,來至王守成的衙門。見了門上的人,把此事說明,然後把大人的票掏將出來,遞與王知縣的內廝。內廝不敢怠慢,接將過來,邁步翻身往裡面去。進了內宅,見了本官,按承差的話說了一遍,然後將劉大人的票,遞與知縣。王知縣接過看了一遍,不敢怠慢,站起身來,往外面走。來至外書房坐下,吩咐手下之人,將王上差請至書房獻茶,然後將來意問明,又送了王明五十兩銀子,這才吩咐手下人,將文華提出監來。又吩咐人到公義村中,把孫興也傳來,派了四個衙役押去。王明一見,並不怠慢,站起身形,告辭了王知縣,一同眾人出了句容縣的城,徑奔江寧府而來。雖然府縣相隔才六十里地,天有三更多天才來到。江寧府的城門業已關閉,只得找了個熟店住了,一夜晚景不提。
dào le dì èr tiān zǎo chén, zhòng rén qǐ lái, bù gǎn dài màn, wáng míng dài zhòng chuān jiē yuè xiàng, lái zhì liú dà rén zhù de yá mén. qià hǎo zhèng yù liú dà rén zuò táng shěn shì. wáng míng yī jiàn, yǎn wàng jù róng xiàn de sì gè chāi rén, kāi yán shuō: nǐ men zài cǐ chù děng hòu, wǒ jìn qù hǎo huí bǐng dà rén. sì gè rén dá yīng, wáng míng zhè cái fān shēn wǎng lǐ miàn zǒu, lái zhì táng kǒu guì dǎo, shuō: dà rén zài shàng, xiǎo de wáng míng, fèng dà rén zhī mìng, dào le jù róng xiàn, jiāng lǐ wén huá tí dào, xiàn zài yá wài cì hou. liú dà rén fēn fù: dài lù jìn lái! zhè wáng míng dá yīng, zhàn qǐ shēn lái, wǎng wài ér zǒu, lái zhì yuán mén, jiāng lǐ wén huá sūn xìng dài zǒu, jù róng xiàn de sì gè chāi rén huí xiàn ér qù bù biǎo.
到了第二天早晨,眾人起來,不敢怠慢,王明帶眾穿街越巷,來至劉大人住的衙門。恰好正遇劉大人坐堂審事。王明一見,眼望句容縣的四個差人,開言說:「你們在此處等候,我進去好回稟大人。」四個人答應,王明這才翻身往裡面走,來至堂口跪倒,說:「大人在上,小的王明,奉大人之命,到了句容縣,將李文華提到,現在衙外伺候。」劉大人吩咐:「帶路進來!」這王明答應,站起身來,往外而走,來至轅門,將李文華、孫興帶走,句容縣的四個差人回縣而去不表。
qiě shuō wáng míng, bǎ sūn xìng lǐ wén huá èr rén dài zhì táng kǒu, zài xià miàn, wáng míng dǎ qiān huí huà, shuō: dà rén zài shàng, xiǎo de wáng míng bǎ lǐ wén huá sūn xìng dài dào.
且說王明,把孫興、李文華二人帶至堂口,在下面,王明打千回話,說:「大人在上,小的王明把李文華、孫興帶到。」
dà rén bǎi shǒu, wáng míng zhàn qǐ, zài yī páng shì lì. liú dà rén zuò shàng liú shén, wǎng xià guān kàn.
大人—擺手,王明站起,在一旁侍立。劉大人座上留神,往下觀看。
qīng guān zuò shàng liú shén kàn, dǎ liang lǐ sūn rén èr míng: nián jì shàng xià dū xiāng fǎng, bù guò shì, èr shí bā jiǔ zhèng nián qīng. liú dà rén kàn bà kāi yán wèn: nà yī gè xìng lǐ de kuài tōng míng! lǐ wén huá wén tīng jiāng tóu kòu: dà rén qīng tiān zài shàng tīng: xiǎo rén shì jiào wén huá běn xìng lǐ, gōng yì cūn zhōng yǒu mén tíng. wù zāo yuān wǎng wú chù sù. wàng dà rén, qín jìng gāo xuán duàn fēn míng. shuō bà zhǐ shì jiāng tóu kòu.
清官座上留神看,打量李、孫人二名:年紀上下都相仿,不過是,二十八九正年輕。劉大人看罷開言問:「那一個姓李的快通名!」李文華聞聽將頭叩:「大人青天在上聽:小人是叫文華本姓李,公義村中有門庭。誤遭冤枉無處訴。望大人,秦鏡高懸斷分明。」說罷只是將頭叩。
liú dà rén shàng miàn lěng xiào liǎng sān shēng. shuō dào shì: yīn jiān bù yǔn nǐ shāng rén mìng, shā le hé shì nǚ jùn yīng. shì fàn qíng zhēn yǒu hé biàn? běn fǔ dāng táng kuài jiǎng míng! dàn yǒu xū yán yī zì jiǎ, xìng mìng nán táo dāo xià kēng! lǐ wén huá wén tīng jiāng tóu kòu: gōng zǔ zài shàng qǐng tīng míng: xiǎo rén chī le xióng de dǎn, yě bù gǎn dà rén tái qián shuō xū qíng. lǐ wén huá, yǐ wǎng cóng qián shuō le yī biàn, liú dà rén wén tīng bǎ huà míng: sūn xìng jiù zài nǐ chǎng yuàn zhù, shì nǐ liú xià zuò zhǎng gōng. qī xīn yào tú tā qī zǐ, jiāng tā yǎng huó zài jiā zhōng. xìng kuī hé shì duō jié liè, zhì sǐ bù cóng nà shì qíng. zōng pó zǐ ná yín jiāng tā hōng, lì bī hé shì nǚ jùn yīng. jié fù nà shí wú qí nài, nà shí zhǐ de jiǎ yīng cóng. bù kěn shī jié xīn rú tiě, hé yuè sù, qīn bǐ liú xià shū yī fēng. nèi lǐ qíng yóu quán xiě jǐn, liú yǔ tā fū zhǔ jiào sūn xìng. hái yǒu zāng yín èr shí liǎng, yào zuò jiàn zhèng bǎ yuān míng. nǐ yí dìng qiáng qù jiān tā tā bù yǔn, xiū nǎo chéng nù jiù xíng xiōng. shì fàn qíng zhēn dāng lǐng zuì, wáng fǎ wú sī bù shùn qíng! fēn fù zuǒ yòu dài xià qù, wàn è de qiú tú dāo xià kēng! liú dà rén shuō bà rén dá yīng, shàng lái le chéng chà hǎo jǐ míng. lǐ wén huá yī jiàn xīn hài pà, dà rén lián lián jiào jǐ shēng: bù zhī shì shuí shā hé shì, xiǎo rén zuò guǐ yě shì qū. wén tīng dà rén míng rú jìng, shèng shì lóng tú bāo xiàng gōng. qīng tiān bù yǔn wǒ shuō huà, kě lián wǒ qū qíng sàng cán shēng! yán bà bú zhù tóu pèng dì, qiáo tā yí dìng yǒu qū qíng. dà rén tīng bà xīn fàn xiǎng, fù nèi sī liang bǎ huà yún: fēn fù zuǒ yòu dài xià qù, zàn qiě jì zài jiān jìn zhōng. sūn xìng tīng chuán tǎo bǎo qù, dà rén tuì táng wǎng lǐ xíng. lái zhì shū fáng máng zuò xià, zhāng lù qián lái xiàn chá gēng. qīng guān yé, shǒu qíng chá bēi xīn fàn xiǎng, zhè jiàn shì yí dìng qí zhōng yǒu yǐn qíng. wǒ xiǎng yào jié zhè gōng àn, chú fēi sī fǎng xì dǎ tīng.
劉大人上面冷笑兩三聲。說道是:「因奸不允你傷人命,殺了何氏女俊英。事犯情真有何辯?本府當堂快講明!』但有虛言一字假,性命難逃刀下坑!」李文華聞聽將頭叩:「公祖在上請聽明:小人吃了熊的膽,也不敢大人台前說虛情。」李文華,已往從前說了一遍,劉大人聞聽把話明:「孫興就在你場院住,是你留下做長工。欺心要圖他妻子,將他養活在家中。幸虧何氏多節烈,至死不從那事情。宗婆子拿銀將他哄,立逼何氏女俊英。節婦那時無其奈,那時只得假應從。不肯失節心如鐵,何月素,親筆留下書一封。內里情由全寫盡,留與他夫主叫孫興。還有贓銀二十兩,要作見證把冤明。你一定強去奸他他不允,羞惱成怒就行兇。事犯情真當領罪,王法無私不順情!」吩咐左右「帶下去,萬惡的囚徒刀下坑!」劉大人說罷人答應,上來了承差好幾名。李文華一見心害怕,「大人」連連叫幾聲:「不知是誰殺何氏,小人做鬼也是屈。聞聽大人明如鏡,勝似龍圖包相公。青天不允我說話,可憐我屈情喪殘生!」言罷不住頭碰地,瞧他一定有屈情。大人聽罷心犯想,腹內思量把話云:吩咐左右「帶下去,』暫且寄在監禁中。」孫興聽傳討保去,大人退堂往裡行。來至書房忙坐下,張祿前來獻茶羹。清官爺,手擎茶杯心犯想,『這件事一定其中有隱情。我想要結這公案,除非私訪細打聽。
liú dà rén xiǎng bà máng zhàn qǐ, yǎn wàng zhāng lù bǎ huà míng.
劉大人想罷忙站起,眼望張祿把話明。
liú dà rén shuō: zhāng lù. xiǎo sī dá yīng. dà rén shuō: kàn biàn yī cì hou, běn fǔ jīn rì yào qù sī fǎng mín qíng. yá mén shì qíng, xiǎo xīn zhào yīng. rán hòu chuán chū huà qù: běn fǔ ǒu rán gǎn mào fēng hán, bù néng lǐ shì. zhāng lù dá yīng, huāng máng kāi le liú dà rén pí xiāng, jiāng dà rén de bāo fú qǔ jiāng chū lái, gē zài chuáng shàng dǎ kāi. liú dà rén gèng huàn yǐ bì, ná le lán bù xiǎo bāo fú, yòu ná shàng yī běn bǎi zhòng jīng, liǎng kuài máo zhú bǎn, zhū shì yǐ bì, zhàn qǐ shēn lái, wàng zhāng lù kāi yán, shuō: dǎ hòu mén bǎ wǒ sòng chū qù, xiū jiào wài rén zhī dào. shì. xiǎo sī dá yīng. shuō bà, yé ér liǎng gè bìng bù dài màn, chū le shū fáng, mài bù wǎng hòu miàn zǒu. chuān mén guò yuàn, lái zhì hòu mén.
劉大人說:「張祿。」小廝答應。大人說:「看便衣伺候,本府今日要去私訪民情。衙門事情,小心照應。」然後傳出話去:「本府偶然感冒風寒,不能理事。」張祿答應,慌忙開了劉大人皮箱,將大人的包袱取將出來,擱在床上打開。劉大人更換已畢,拿了藍布小包袱,又拿上一本《百中經》,兩塊毛竹板,諸事已畢,站起身來,望張祿開言,說:「打後門把我送出去,休叫外人知道。」「是。」小廝答應。說罷,爺兒兩個並不怠慢,出了書房,邁步往後面走。穿門過院,來至後門。
zhāng lù jiāng mén kāi fàng, kě xǐ bìng wú wài rén. zǒu jiāng chū qù, zhāng lù bǎ nà gè xiǎo xiǎo lán bù bāo fú, dì yǔ le dà rén. liú dà rén jiē guò, dā zài jiān bǎng shàng, yòu huí tóu zhǔ fù zhāng lù: zhū shì xiǎo xīn. zhāng lù dá yīng, guān mén bù biǎo. zài shuō liú dà rén, dǎ bèi hú tòng rào guò jiāng níng fǔ de yá mén, chuān jiē yuè xiàng, yòu chū le jiāng níng fǔ de nán mén, shàng le jù róng xiàn de dà lù, cháo qián ér zǒu.
張祿將門開放,可喜並無外人。走將出去,張祿把那個小小藍布包袱,遞與了大人。劉大人接過,搭在肩膀上,又回頭囑咐張祿:「諸事小心。」張祿答應,關門不表。再說劉大人,打背胡同繞過江寧府的衙門,穿街越巷,又出了江寧府的南門,上了句容縣的大路,朝前而走。
zhè qīng guān, chū le jiāng níng chéng yī zuò, jìng bēn jù róng xiàn dà lù xíng. yī biān zǒu zhe xīn fàn xiǎng: zhǐ kǒng bǎi xìng yǒu yuān qíng, bù cí xīn kǔ lái sī fǎng, dú zì gū shēn bù xià xíng, bàn zuò xiān shēng jiāng bo mài, suàn guà wèi yóu fǎng shì qíng. dà rén lí le jiāng níng fǔ, mài bù rú suō kuài shì fēng. shà shí jiān, zhǎo dào gōng yì cūn zhōng qù, dà rén jǔ mù kàn fēn míng: liǎng biān rén jiā wú qí shù, dōu shì liáng mín shì yǔ nóng. jiā jiā dōu yǒu chái cǎo duǒ, luó mǎ gēng niú nào hǒng hǒng. lǎo sǒu duì duì xián tán huà, ér tóng men xī xiào lè wú qióng. liú dà rén kàn bà jiāng tóu diǎn, fù nèi chén yín bǎ huà míng: cǐ cūn suī rán shì gè bèi dào, dào yě fēng fù bù suàn qióng. liú dà rén, zhèng rán guān kàn xīn fàn xiǎng, měng tái tóu, yī zuò gǔ miào yǎn xià héng. jǔ mù liú shén wǎng xià kàn: gōng de shì: hàn mò sān fēn guān shòu zhōng. liú dà rén qiáo bà bù dài màn, guà bǎn tāo chū shǒu zhōng qíng. jī lī guā dā lián shēng xiǎng, kǒu zhōng yāo he jiǎng zǐ píng: mù jīn gāo dī fēn guì jiàn, shàn duàn fù guì yǔ pín qióng. qiú cái wèn xǐ lái wèn wǒ, dào jí yán xiōng bǎn dīng dīng. wài dài zhuān zhì yí nán bìng, wǒ de nà, shǒu duàn gāo qiáng dà yǒu míng.
這清官,出了江寧城一座,徑奔句容縣大路行。一邊走着心犯想:只恐百姓有冤情,不辭辛苦來私訪,獨自孤身步下行,扮作先生將卜賣,算卦為由訪事情。大人離了江寧府,邁步如梭快似風。霎時間,找到公義村中去,大人舉目看分明:兩邊人家無其數,都是良民士與農。家家都有柴草垛,騾馬耕牛鬧哄哄。老叟對對閒談話,兒童們嬉笑樂無窮。劉大人看罷將頭點,腹內沉吟把話明:「此村雖然是個背道,倒也豐富不算窮。」劉大人,正然觀看心犯想,猛抬頭,一座古廟眼下橫。舉目留神往下看:供的是:漢末三分關壽中。劉大人瞧罷不怠慢,卦板掏出手中擎。「咭哩呱嗒」連聲響,口中吆喝講《子平》:「目今高低分貴賤,善斷富貴與貧窮。求財問喜來問我,道吉言凶板釘釘。外帶專治疑難病,我的那,手段高強大有名。
zhuān zhì qué tuǐ yǔ xiā yǎn, tū zi yǎ ba wǒ yě néng. shǎ zi hān gé quán huì zhì, yī fú yào, guǎn jiào nǐ líng lì jiù cōng míng! liú dà rén, tā kǒu nèi yāo he miào qián zhàn, zhāo rě dé xiǎo rén ér men nào hǒng hǒng. nèi zhōng jiù yǒu shǎ lǐ jiǔ, cè ěr liú shén zǐ xì tīng. fāng cái dà rén shuō de huà, lǐ jiǔ páng biān tīng dé qīng. kāi yán biàn bǎ xiān shēng
專治瘸腿與瞎眼,禿子啞吧我也能。傻子憨格全會治,一服藥,管叫你伶俐就聰明!」劉大人,他口內吆喝廟前站,招惹得小人兒們鬧哄哄。內中就有傻李九,側耳留神仔細聽。方才大人說的話,李九旁邊聽得清。開言便把「先生」
jiào: nǐ de fāng fǎ guǒ rán líng. wǒ lǐ jiǔ shēng lái de yú yòu lǔ, rén rén jiào wǒ shǎ lèng cōng. wàng qǐ xiān shēng zhì yī zhì, zhǐ dāng xíng hǎo jī yīn gōng. dà rén wén tīng tái tóu kàn, dǎ liang shuō huà rén yī míng. zé jiàn tā: tóu shàng wú mào guāng zhe nǎo dài, liǎn shàng de yóu ní yǒu bàn zhǐ líng. bó zi hǎo xiàng chē zhóu yàng, biàn zǐ dōu gǎn le zhān luàn hòng hòng. shēn chuān yī jiàn juē dǔ zi ǎo, pò dā bāo yī tiáo xì yāo zhōng. shēn lán bù kù zi guāng cū tuǐ, jiǎo xià shì, xié wà quán wú liǎng jiǎo jīng. liú dà rén kàn bà shí duō huì, dài xiào kāi yán bǎ huà míng.
叫:「你的方法果然靈。我李九生來的愚又魯,人人叫我傻愣蔥。望乞先生治一治,只當行好積陰功。」大人聞聽抬頭看,打量說話人一名。則見他:頭上無帽光着腦袋,臉上的油泥有半指零。脖子好像車軸樣,辮子都擀了氈亂鬨鬨。身穿一件撅肚子襖,破褡包一條系腰中。深藍布褲子光粗腿,腳下是,鞋襪全無兩腳精。劉大人看罷時多會,帶笑開言把話明。