strong bì chūn yǔ qiǎo féng yuán tài jiàn zǒu nèi xiàn cān dào yán shì fān strong
避春雨巧逢袁太监 走内线参倒严世蕃
cí yuē:
词曰:
jiāo yuán wài, yǔ juān juān, bēi jiǔ yǔ tā tóng zuì, lùn quán jiān.
郊原外,雨涓涓,杯酒与他同醉,论权奸。
yī shū yǐ yǒu nèi xiàn, xīn féng shù shì zhōu xuán, yán chì xíng cáo jiū cǐ àn, wàn rén huān.
一疏已有内线,欣逢术士周旋,严饬刑曹究此案,万人欢。
yòu diào chūn guāng hǎo.
——右调《春光好》。
qián huí yán yuán bù xié huí yù wū dòng, huǒ lóng bān fǎ zhǐ, yú bīng fù jiǔ gōng shān, zhè huà bù biǎo. qiě shuō zōu yìng lóng zì lín rùn chū xún jiāng nán hòu, rì yè liú xīn yán sōng fù zǐ kuǎn jiàn, suī jiē jiàn jiàn dí què, zhǐ shì bù gǎn xià shǒu. cǐ nián tā bāo shū zōu wén lái xià huì shì chǎng, yīn bù zhōng, jí yù huí jiā. yìng lóng còu le xiē pán fèi, qīn zì sòng chū zhāng yì mén wài.
前回言袁不邪回玉屋洞,火龙颁法旨,于冰赴九功山,这话不表。且说邹应龙自林润出巡江南后,日夜留心严嵩父子款件,虽皆件件的确,只是不敢下手。此年他胞叔邹雯来下会试场,因不中,急欲回家。应龙凑了些盘费,亲自送出彰义门外。
jiàn lǜ liǔ yǐ shū xīn méi, cán táo yóu yǒu yú xiào. méng róng xì cǎo, bù bù chèn zhe mǎ tí, niǎo yǔ qín shēng, yǔ lǜ shuǐ chán yuán zhī shēng xiāng yìng. yáo wàng xī shān yí dài, liú qīng jī cuì, rú zài yǎn qián. yīn tān kàn chūn sè, zhí sòng le èr shí yú lǐ. hū rán là xià yǔ lái, qǐ chū diǎn diǎn dī dī, shí tíng shí zhǐ, cì hòu jìng dà xià qǐ lái. yòu méi yǒu dài zhe yǔ jù, yī jīn yǐ yǒu shī hén. měng jiàn qián miàn, zuò běi cháo nán, yǒu yī chù yuán lín, nèi zhōng yǐn yǐn lòu chū lóu gé. suí fēn fù jiā rén, cè mǎ jí qū.
见绿柳已舒新眉,残桃犹有余笑。蒙茸细草,步步衬着马蹄,鸟语禽声,与绿水潺湲之声相应。遥望西山一带,流青积翠,如在眼前。因贪看春色,直送了二十余里。忽然落下雨来,起初点点滴滴,时停时止,次后竟大下起来。又没有带着雨具,衣襟已有湿痕。猛见前面,坐北朝南,有一处园林,内中隐隐露出楼阁。随吩咐家人,策马急趋。
dào le mén qián, shǒu mén de wèn dào:" zuò shén me?"
到了门前,守门的问道:“做什么?”
jiā rén men dào:" wǒ jiā lǎo yé xìng zōu, xiàn rèn yù shǐ. yīn sòng qīn yù yǔ, yù dào lǐ miàn zàn bì yī kè."
家人们道:“我家老爷姓邹,现任御史。因送亲遇雨,欲到里面暂避一刻。”
shǒu mén rén dào:" qǐng lǎo yé zàn zài mén nèi lüè děng děng, wǒ qù wèn shēng zhǔ rén, zài lái huí fù."
守门人道:“请老爷暂在门内略等等,我去问声主人,再来回覆。”
shǎo kè, shǒu mén rén pǎo chū dào:" wǒ jiā lǎo yé xiāng qǐng, yǐ yíng jiē chū lái le."
少刻,守门人跑出道:“我家老爷相请,已迎接出来了。”
yìng lóng xià mǎ, suí nà rén zǒu rù dì yī céng yuán mén. zhī jiàn yí gè tài jiàn, hòu gēn zhe wǔ liù ge jiā dīng, qī bā gè xiǎo nèi guān, dōu zhàn zài dì èr céng mén nèi děng hòu. jiàn yìng lóng dào le miàn qián, fāng xià tái jiē lái. jǔ shǒu xiào shuō dào:" lǎo xiān shì guì kè, nán de dào wǒ men zhè ér lái."
应龙下马,随那人走入第一层园门。只见一个太监,后跟着五六个家丁,七八个小内官,都站在第二层门内等候。见应龙到了面前,方下台阶来。举手笑说道:“老先是贵客,难得到我们这儿来。”
yìng lóng yě jǔ shǒu dào:" yīn yī shí yù yǔ, wú kě huí bì chù, gù gǎn zào cì qū yè."
应龙也举手道:“因一时遇雨,无可回避处,故敢造次趋谒。”
nà tài jiàn yòu xiào dào:" nǐ ruò bú shì xià yǔ, zuò mèng ér yě bù lái."
那太监又笑道:“你若不是下雨,做梦儿也不来。”
shuō bà, lā zhe yìng lóng de shǒu ér, bìng xíng rù qù. dào yī chǎng tīng nèi, xù lǐ zuò xià.
说罢,拉着应龙的手儿,并行入去。到一敞厅内,叙礼坐下。
tài jiàn dào:" fāng cái shǒu mén de xiǎo sī shuō lǎo xiān xìng zōu, xiàn zuò yù shǐ, bù xiǎo de zūn huì jiào shén me?"
太监道:“方才守门的小厮说老先姓邹,现做御史,不晓得尊讳叫什么?”
yìng lóng dào:" xiǎo dì jiào zōu yìng lóng."
应龙道:“小弟叫邹应龙。”
nà tài jiàn dào:" zhè dào hé shàng kē zhuàng yuán shì yī ge yàng ér de míng zì, nán de."
那太监道:“这到和上科状元是一个样儿的名字,难得。”
yìng lóng xiào dào:" shàng kē jiǎo xìng, jiù shì xiǎo dì."
应龙笑道:“上科徼幸,就是小弟。”
nà tài jiàn dào:" ā ya! nǐ shì gè zhuàng yuán yù shǐ, yào suàn pǔ tiān xià dì yí gè wén zhāng tou er, yǔ bié de guān ér bù tóng, wǒ yào fèn wài de jìng nǐ le. kuài qǐng dào lǐ miàn qù zuò. zhè gè dì fāng ér píng cháng, bú shì jiào zhuàng yuán zuò de qù chù. wǒ hái yào qǐng jiào nǐ de wén mò hé nǐ de xué wèn."
那太监道:“呵呀!你是个状元御史,要算普天下第一个文章头儿,与别的官儿不同,我要分外的敬你了。快请到里面去坐。这个地方儿平常,不是教状元坐的去处。我还要请教你的文墨和你的学问。”
yìng lóng xiào dào:" ruò shì zhè yàng, xiǎo dì zhī zài cǐ chù zuò bà, bèi lǎo gōng gōng kǎo jiào dào le, nà shí fǎn nán cáng zhuō."
应龙笑道:“若是这样,小弟只在此处坐罢,被老公公考较倒了,那时反难藏拙。”
nà tài jiàn dà xiào dào:" hǎo yuē báo huà ér, xiào huà wǒ men nèi guān bù shí zì, nǐ zì shì shì qiáo."
那太监大笑道:“好约薄话儿,笑话我们内官不识字,你自试试瞧。”
yú shì yòu lā le yìng lóng de shǒu ér, guò le chǎng tīng, xún zhuó huā qiáng běi zǒu.
于是又拉了应龙的手儿,过了敞厅,循着花墙北走。
yòu rù le yī céng mén ér, fàng yǎn yī kàn, jiàn qián hòu gāo gāo xià xià, yǒu wú shù de lóu gé tái xiè, zhōng jiān yù yù cāng cāng, shù mù cēn cī, jiǎ shān yú chí, fēn liè zuǒ yòu, dào yě xiū gài de fù lì. yòu lǐng yìng lóng dào yī tíng zi nèi, jiàn sì miàn chuí zhe zhú lián, tíng zi zhōu wéi, dōu shì mǔ dān. yě yǒu zhèng kāi de, yě yǒu kāi bài de, yī duǒ duǒ hán fāng tǔ huì, ruò huā yīn jǐn zhàng yì bān, wú kuì guó sè tiān xiāng zhī yù. zài kàn nà yǔ, yǐ xià de xiǎo le, liǎng rén jiù zuò, zuǒ yòu xiàn shàng chá lái.
又入了一层门儿,放眼一看,见前后高高下下,有无数的楼阁台榭,中间郁郁苍苍,树木参差,假山鱼池,分列左右,到也修盖的富丽。又领应龙到一亭子内,见四面垂着竹帘,亭子周围,都是牡丹。也有正开的,也有开败的,一朵朵含芳吐卉,若花茵锦帐一般,无愧国色天香之誉。再看那雨,已下的小了,两人就坐,左右献上茶来。
yìng lóng dào:" xiǎo dì hái méi yǒu qǐng jiào lǎo gōng gōng gāo xìng dà huì, bìng zài nèi tíng suǒ zhí hé shì?"
应龙道:“小弟还没有请教老公公高姓大讳,并在内庭所执何事?”
nà tài jiàn dào:" wǒ xìng yuán, míng zì jiào tiān xǐ."
那太监道:“我姓袁,名字叫天喜。”
yìng lóng dào:" kě shì yuán hēng lì zhēn de yuán zì me le"
应龙道:“可是元亨利贞的元字么了”
tài jiàn dào:" bú shì le, wǒ zhè xìng, hé nà biǎo xiōng biǎo dì de biǎo zì chà bù duō."
太监道:“不是了,我这姓,和那表兄、表弟的表字差不多。”
yìng lóng xiào dào:" xiǎo dì míng bái le, zūn xìng guǒ rán xiàng gè biǎo zì."
应龙笑道:“小弟明白了,尊姓果然像个表字。”
yuán tài jiàn pāi shǒu dà xiào dào:" hé rú? lián nǐ yě shuō xiàng le. wǒ rú jīn xiàn zhǎng shàng yī jiān shì, zhè jǐ rì cái jiāng xià jì yī fú jiāo rù qù, yòu yào yú bàn qiū jì de yī fú. zuó rì chèn xián kòng ér chū lái zǒu zǒu."
袁太监拍手大笑道:“何如?连你也说像了。我如今现掌上衣监事,这几日才将夏季衣服交入去,又要于办秋季的衣服。昨日趁闲空儿出来走走。”
yìng lóng jiāng tā chū rù jìn yē rì bàn jūn wáng de shì, zhuó shí yù yáng le jǐ jù. yòu jiāng tā de huā yuán yě jí kǒu dào hǎo.
应龙将他出入禁掖、日伴君王的事,着实誉扬了几句。又将他的花园也极口道好。
yuán tài jiàn dà lè, xiàng zhòng xiǎo nèi guān dào:" zhè zōu lǎo yé shì dà hēi ér bā de zhuàng yuán chū shēn, bú shì wán ér de."
袁太监大乐,向众小内官道:“这邹老爷是大黑儿疤的状元出身,不是顽儿的。”
tā zuǐ lǐ cóng bù kuā jiǎng rén, rén ruò shì jiào tā kuā jiǎng le, zhè gè rén yī wàn nián yě bù cuò. zhòng xiǎo nèi guān hé jiā dīng men qí shēng dā yìng dào:" shì, shì!"
他嘴里从不夸奖人,人若是教他夸奖了,这个人一万年也不错。众小内官和家丁们齐声答应道:“是,是!”
yuán tài jiàn yòu xiàng zhòng rén dào:" wǒ men zuò le zhè bàn tiān, yě bù nòng diǎn chī de dōng xī, dōu jǐ zài zhè lǐ tīng shuō huà ér."
袁太监又向众人道:“我们坐了这半天,也不弄点吃的东西,都挤在这里听说话儿。”
yìng lóng dào:" cǐ kè yǔ xiǎo le, xiǎo dì bié guò bà."
应龙道:“此刻雨小了,小弟别过罢。”
yuán tài jiàn nǎo le, dào:" zhè dōu shì bǎ rén dāng wáng bā gāo zǐ dài lī! nán dào wǒ men zuò nèi guān de, jiù péi zhuàng yuán chī bù dé yī bēi jiǔ me! jiù lì kè yào gào cí. nǐ bù lái bù zěn me!"
袁太监恼了,道:“这都是把人当亡八羔子待哩!难道我们做内官的,就陪状元吃不得一杯酒么!就立刻要告辞。你不来不怎么!”
yìng lóng jiàn yuán tài jiàn nǎo le, máng xiào shuō dào:" xiǎo dì wèi chū cì xiāng huì, shí bù hǎo tǎo rǎo. jīn jì chéng hòu ài, xiǎo dì chī gè làn zuì qù, hé rú?"
应龙见袁太监恼了,忙笑说道:“小弟为初次相会,实不好讨扰。今既承厚爱,小弟吃个烂醉去,何如?”
yuán tài jiàn yòu xiào le, shuō dào:" guī gēn ér zhè yī jù, cái xiàng gè zhuàng yuán de huà."
袁太监又笑了,说道:“归根儿这一句,才像个状元的话。”
xū yú, pán shèng yì pǐn, jiǔ fàn jīn bō, shān zhēn hǎi cuò, bǎi mǎn chūn tái. shí wù yì duō wài miàn mǎi bù chū lái de dōng xī. yìng lóng jiàn yuán tài jiàn rén shuǎng zhí, yě bù zuò kè, bēi dào jí gàn. chī dào bàn hān shí fēn, yìng lóng dào:" xiǎo dì gōng féng shèng jǐng, jiān duì míng huā, cǐ shí shī xīng fā zuò, yì yù zài zhè wài miàn fěn qiáng shàng xiě shī yī shǒu, zhǐ kǒng lǐ jù cū sú, yǒu wū qīng mù."
须臾,盘盛异品,酒泛金波,山珍海错,摆满春台。食物亦多外面买不出来的东西。应龙见袁太监人爽直,也不作客,杯到即干。吃到半酣时分,应龙道:“小弟躬逢盛景,兼对名花,此时诗兴发作,意欲在这外面粉墙上写诗一首,只恐俚句粗俗,有污清目。”
yuán tài jiàn dào:" nǐ shì zhōng guò zhuàng yuán de rén, zuò shī hái lùn shén me lǐ wài? lǐ zuò yě shì hǎo de, wài zuò yě shì hǎo de, dàn shì shī yǔ wǒ bù hé pí wèi, dào shì hǎo qū ér xiě jǐ gè, wǒ xián le chū lái, kàn de chàng chàng, yě shì yī lè. ruò shuō zuò shī, wǒ men guǎn zòu shū de qiáo lǎo gē, tā hái shì gè míng gōng."
袁太监道:“你是中过状元的人,做诗还论什么里外?里做也是好的,外做也是好的,但是诗与我不合脾胃,到是好曲儿写几个,我闲了出来,看的唱唱,也是一乐。若说做诗,我们管奏疏的乔老哥,他还是个名公。”
yìng lóng dào:" kě shì qiáo huì chéng zé de me?"
应龙道:“可是乔讳承泽的么?”
yuán tài jiàn dào:" zhè yòu qí le, nǐ zěn me zhī dào tā de míng zì?"
袁太监道:“这又奇了,你怎么知道他的名字?”
yìng lóng dào:" qù suì qiū jiān, shèng shàng jiàng tā zuò de shī sān shí yú shǒu fā dào hàn lín yuàn, zhe zhòng cí chén gōng kàn. yě hái nán wéi tā, jìng zuò de míng bái."
应龙道:“去岁秋间,圣上将他做的诗三十余首发到翰林院,着众词臣公看。也还难为他,竟做的明白。”
yuán tài jiàn xiào dào:" tā cái zhǐ shì gè míng bái, bù gāi wǒ shuō, hàn lín yuàn lǐ chú le nǐ, hái méi yǒu dì èr ge rén zuò de guò tā lī."
袁太监笑道:“他才止是个明白,不该我说,翰林院里除了你,还没有第二个人做的过他哩。”
yìng lóng xiào dào:" wǒ yě zuò bù guò tā."
应龙笑道:“我也做不过他。”
yuán tài jiàn dào:" nǐ dào bù bì qiān zhe shuō, tā shí lì hài de duō zhe lǐ. wǒ men jiàn tā ná qǐ bǐ lái, xiě xiǎo zì ér hái lüè fèi diǎn gōng fū, xiě dà zì, zhǐ yòng jǐ mǒ zǐ, jiù tíng dāng le. qù nián bā yuè lǐ, tā dào wǒ zhè ér lái, yě yào zài wǒ qiáng shàng xiě shī, wǒ jǐn lā zhe, wǒ jiù xiě le bàn qiáng. tā qù le, wǒ jiào le gè ní jiàng bǎ tā de zì guā diào, yòu cóng xīn fěn le gè xuě bái. hòu lái tā zhī dào le, tā dào shuō wǒ shì gè sú pǐn. nǐ gōng dào shuō bà, zhè qiáng hái shì bái bái ér de hǎo, hái shì tú hēi le hǎo lī?"
袁太监道:“你到不必谦着说,他实利害的多着哩。我们见他拿起笔来,写小字儿还略费点功夫,写大字,只用几抹子,就停当了。去年八月里,他到我这儿来,也要在我墙上写诗,我紧拉着,我就写了半墙。他去了,我叫了个泥匠把他的字刮吊,又从新粉了个雪白。后来他知道了,他到说我是个俗品。你公道说罢,这墙还是白白儿的好,还是涂黑了好哩?”
yìng lóng dào:" zì rán shì bái de hǎo."
应龙道:“自然是白的好。”
yuán tài jiàn dào:" jì rán zhī dào bái de hǎo, nǐ hái wèi shén me yào xiě?"
袁太监道:“既然知道白的好,你还为什么要写?”
yìng lóng xiào dào:" wǒ dāng nǐ bù ài bái de."
应龙笑道:“我当你不爱白的。”
zì cǐ jiāng zuò shī de huà, zài bù tí le. liǎng rén zhǐ shì chī jiǔ. yuán tài jiàn yòu jiào guò jǐ gè xiǎo nèi jiān lái, chàng jì shēng cǎo fěn hóng lián fèng yáng gē, chàng le yī huì, xiàng yìng lóng dào:" zhè gè dì fāng ér chī jiǔ dī, wǒ men dào gāo chù qù bà."
自此将做诗的话,再不题了。两人只是吃酒。袁太监又叫过几个小内监来,唱《寄生草》、《粉红莲》、《凤阳歌》,唱了一会,向应龙道:“这个地方儿吃酒低,我们到高处去罢。”
yìng lóng dào:" gāo chù chī jiǔ, zì rán yòu hǎo shì dī chù le."
应龙道:“高处吃酒,自然又好是低处了。”
yuán tài jiàn dà lè, fēn fù jiā rén yí jiǔ dào pī yún lóu shàng.
袁太监大乐,吩咐家人移酒到披云楼上。
liǎng rén xíng dào lóu shàng zuò xià, jiāng sì miàn chuāng gé dǎ kāi. zhī jiàn qīng shān dié cuì, lǜ liǔ chuí jīn, yuǎn jìn huā zhī, hóng bái xiàng yìng, dà shì huō mù shǎng xīn. liǎng rén fù xíng chàng yǐn, yòu tīng le huì qū ér. yìng lóng jiàn yuán tài jiàn yǒu jiǔ le, biàn dī dī shuō dào:" xiǎo dì yǒu xīn fù huà yào qǐng jiào, qí jiāng zūn jì men zàn shí tuì qù."
两人行到楼上坐下,将四面窗隔打开。只见青山叠翠,绿柳垂金,远近花枝,红白相映,大是豁目赏心。两人复行畅饮,又听了会曲儿。应龙见袁太监有酒了,便低低说道:“小弟有心腹话要请教,祈将尊纪们暂时退去。”
yuán tài jiàn wèn zhòng rén dào:" zōu lǎo yé yǒu tī ji huà ér gào sù wǒ, nǐ men bǎ jiǔ liú liǎng hú zài zhuō shàng, wǒ men zì jǐ zhēn zhe chī. dǎ fā zōu lǎo yé de rén chī fàn. bù zuì le, wǒ bù yī."
袁太监问众人道:“邹老爷有体己话儿告诉我,你们把酒留两壶在桌上,我们自己斟着吃。打发邹老爷的人吃饭。不醉了,我不依。”
zhòng rén dā yìng, yī qí xià lóu qù le. yìng lóng dào:" lǎo gōng gōng rì zài shèng shàng zuǒ yòu, dìng zhī shèng xīn. nián lái zhū dà chén nèi, shèng shàng xīn zhōng, dào de chǒng ài nà gè?"
众人答应,一齐下楼去了。应龙道:“老公公日在圣上左右,定知圣心。年来诸大臣内,圣上心中,到的宠爱那个?”
yuán tài jiàn dào:" chǒng ài de nèi wài dà chén, yě yǒu shí lái gè, zǒng bù rú lì bù shàng shū xú jiē dì yī. nǐ tīng zhe bà, jiù yào zuò zǎi xiàng lī."
袁太监道:“宠爱的内外大臣,也有十来个,总不如吏部尚书徐阶第一。你听着罢,就要做宰相哩。”
yìng lóng dào:" bǐ yán zhōng táng hái zài shàng me?"
应龙道:“比严中堂还在上么?”
yuán tài jiàn dào:" nǐ shuō de shì yán sōng me?"
袁太监道:“你说的是严嵩么?”
yìng lóng dào:" zhèng shì."
应龙道:“正是。”
yuán tài jiàn dào:" nà lǎo xiǎo fù de, zǒu le bèi yùn le."
袁太监道:“那老小妇的,走了背运了。”
yìng lóng máng wèn dào:" wǒ jiàn shèng shàng shǐ zhōng rú yī, lóng juàn yǔ qián wú yì, zěn me shuō tā zǒu le bèi yùn?"
应龙忙问道:“我见圣上始终如一,笼眷与前无异,怎么说他走了背运?”
yuán tài jiàn dào:" nǐ men wài biān de guān ér, nà lǐ zhī dào nèi lǐ de shì? èr nián yǐ qián, zhè lǎo tóu zi hái shì zhàn zhe de huáng dì. bù zhī zěn me, cóng qù nián zhì jīn, qīng cí yě zuò de bù hǎo le. pī fā de běn zhāng nǐ zòu shǎng qù, dōu bù rú shèng yì. qǐ zòu de shì, wàn suì yé wèi cháng bù zhǔn tā de, zhǐ shì xīn shàng bù shū fu."
袁太监道:“你们外边的官儿,那里知道内里的事?二年以前,这老头子还是站着的皇帝。不知怎么,从去年至今,青词也做的不好了。批发的本章拟奏上去,都不如圣意。启奏的事,万岁爷未尝不准他的,只是心上不舒服。”
yìng lóng dào:" lǎo gōng gōng hé yǐ zhī dào zhè bān xiáng xì?"
应龙道:“老公公何以知道这般详细?”
yuán tài jiàn dào:" wǒ zài shàng yī jiān jiàn wàn suì yé de shí hòu shǎo, yī yuè bù guò liǎng sān cì. sī lǐ jiān zhào lǎo gē hé zòu shū shàng de qiáo lǎo gē, tā men liǎng gè shì rì yè bù lí de. wàn suì yé liǎn shàng lüè yǒu diǎn xǐ nù, tā men jiù kě yǐ cāi gè bā jiǔ fēn ér. shì wèi shén me shì tǐ, yí gè ài yán sōng bù ài, yǒu shén me nán cè duó chù."
袁太监道:“我在上衣监见万岁爷的时候少,一月不过两三次。司理监赵老哥和奏疏上的乔老哥,他们两个是日夜不离的。万岁爷脸上略有点喜怒,他们就可以猜个八九分儿。是为什么事体,一个爱严嵩不爱,有什么难测度处。”
yìng lóng yǐ shǒu jiā é dào:" cǐ shè jì zhī fú yě!"
应龙以手加额道:“此社稷之福也!”
yuán tài jiàn dào:" nǐ shuō shì shuí de fú? shè jì shì gè shén me rén?"
袁太监道:“你说是谁的福?社稷是个什么人?”
yìng lóng dào:" wǒ méi yǒu shén me fú bù fú."
应龙道:“我没有什么福不福。”
yuán tài jiàn fú rán dào:" nǐ zhè rén jiù nán xiāng yǔ le. nǐ jīn ér gè hé wǒ yī huì, zán men cóng jīn rì jiù shì hǎo gē ér, hǎo dì xiōng, hǎo péng you. wǒ de diē mā, jiù shì nǐ de fù mǔ, wǒ de zhí ér zi men, jiù shì nǐ de ér nǚ. yǒu le huà, nǐ yě bú yào mán wǒ, wǒ yě bú yào mán nǐ. nǐ fāng cái lái lái huí huí pán wèn ài shuí bù ài shuí, bì dìng yǒu gè yì sī. yòu bǎ yán lǎo tóu zi jǐn zhe wèn, nǐ dào de shì xīn shàng téng tā? hái shì nǎo tā lī? nǐ zhǐ guǎn gào sù wǒ, wǒ tì nǐ ná zhǔ yì. nǐ yào pà wǒ zǒu le huà, wǒ dào lái shēng lái shì, hái zuò gè lǎo gōng, jiào rén jiā gē le qù. zhè gè shì ér, duì bù guò nǐ me?"
袁太监拂然道:“你这人就难相与了。你今儿个和我一会,咱们从今日就是好哥儿,好弟兄,好朋友。我的爹妈,就是你的父母,我的侄儿子们,就是你的儿女。有了话,你也不要瞒我,我也不要瞒你。你方才来来回回盘问爱谁不爱谁,必定有个意思。又把严老头子紧着问,你到的是心上疼他?还是恼他哩?你只管告诉我,我替你拿主意。你要怕我走了话,我到来生来世,还做个老公,教人家割了去。这个誓儿,对不过你么?”
yìng lóng dào:" lǎo gōng gōng chū rù nèi tíng, pǐn duān xíng fāng, duàn duàn bú shì zǒu huà de rén. dì yīn yán sōng fù zǐ tú dú wàn xìng, shā hài zhōng liáng, tān zāng mài guān, quán qīng zhōng wài. jiǔ yù cān tā yī běn, chéng kǒng xué le qián rén, tú sǐ wú yì guó jiā. shì tīng gōng gōng shuō tā shèng juàn jiàn āi, liàng fēi xū yǔ. xiǎo dì zhì yuàn yǐ jué, jīn wǎn huí qù, dìng lián yè cǎo chéng zòu shū, shàng dá chén tīng. shì zhī chéng bài, wǒ yǔ lǎo zéi gè tīng tiān mìng bà le."
应龙道:“老公公出入内庭,品端行方,断断不是走话的人。弟因严嵩父子屠毒万姓,杀害忠良,贪赃卖官,权倾中外。久欲参他一本,诚恐学了前人,徒死无益国家。适听公公说他圣眷渐哀,谅非虚语。小弟志愿已决,今晚回去,定连夜草成奏疏,上达宸听。事之成败,我与老贼各听天命罢了。”
yuán tài jiàn bǎ zhuō zi yī pāi, dào:" hǎo, hǎo! nǐ tīng wǒ gào sù nǐ: nǐ qián jǐ nián cān tā, bù dàn cān bù dǎo, qiě yǒu huò huàn. ruò zài chí jǐ nián cān tā, tā jiāng wàn suì yé yòu fèng chéng xǐ huān le, kě xī jiù shī le jī huì. rú jīn bù chí bù zǎo, zhèng shì fēn ér. nǐ zuò zhè jiàn shì, bù dàn chéng jiù le nǐ de shēng míng, hái tì wǒ bào le chóu hèn, zhèng shì yī jǔ liǎng de."
袁太监把桌子一拍,道:“好,好!你听我告诉你:你前几年参他,不但参不倒,且有祸患。若再迟几年参他,他将万岁爷又奉承喜欢了,可惜就失了机会。如今不迟不早,正是分儿。你做这件事,不但成就了你的声名,还替我报了仇恨,正是一举两得。”
yìng lóng dào:" lǎo gōng gōng yǔ tā háo wú jiāo shè, zěn me shuō' chóu hèn' èr zì?"
应龙道:“老公公与他毫无交涉,怎么说‘仇恨’二字?”
yuán tài jiàn dào:" shuō qǐ lái, wǒ jiù nǎo sǐ. wǒ men zǔ jí shì hé jiān fǔ rén. wǒ zì rù gōng hòu zhè èr shí duō nián, yě nòng xià jǐ gè qián ér. wǒ de fù mǔ yě sǐ le, zhǐ yǒu gè tóng bāo de lǎo gē ge, hé jǐ gè zhí ér zi, zài zhū bǎo shì ér, mǎi le liǎng chù dà pù fáng, fèi le sì qiān èr bǎi lái liǎng de yín zi. zhǐ tǎo le bàn nián fáng qián, bù yì tā jiā yǒu gè zǒng guǎn, jiào shén me yán qī, tā yìng chū lái zuò yuán yè zhǔ, zhǐ gěi le wǒ gē ge èr qiān liǎng yín zi, jiù bǎ liǎng chù pù fáng dōu shú le qù. wǒ gē ge bù gǎn rě tā, wǒ yòu pà nòng chū shì fēi lái, jiào wàn suì yé shuō wǒ men yǒu qián. péi le èr qiān èr bǎi duō liǎng běn ér, jiào tā kè le qù. nǐ shuō qì yě bù qì? fēn míng tā hái zhī dào shì wǒ men nèi guān de fáng zi, ruò shì píng cháng rén, xiū shuō zhǎo èr qiān, lián yī qiān hái wèi bì zhǎo gěi. nǐ jīn rì yào cān tā, wǒ xīn shàng xiān jiù lè qǐ. hái yǒu gè jué qiào, wǒ shuō gěi nǐ: nǐ de cān běn, bié yào zài tōng zhèng sī guà hào, nà lǎo nú cái ěr mù zhòng duō, yī lòu fēng shēng, nǐ de běn zhāng bái gē zài na r, tā jiù zhe rén xiān cān le nǐ. dāng rì nà zhào wén huá, bù zhī hé tā zuò le zhè men duō shǎo cì. wǒ men nèi lǐ dōu zhī dào, shuí kěn zài wàn suì yé qián fān zhè gè shé tou? jīn rì sì yuè chū èr rì, yě gōng fū tè cù jí, nǐ dìng dào sì yuè chū sì rì, zǎo fàn hòu, qīn dào nèi gé, wǒ jiào guǎn zòu shū de qiáo lǎo gē zài nèi gé děng nǐ. nǐ àn àn de dì yǔ tā jiù shì le. wǒ men gē ér liǎng, xiāng jiāo de zuì hòu, nián nián zǒng yào sòng tā jǐ tào yī fú chuān."
袁太监道:“说起来,我就恼死。我们祖籍是河间府人。我自入宫后这二十多年,也弄下几个钱儿。我的父母也死了,只有个同胞的老哥哥,和几个侄儿子,在珠宝市儿,买了两处大铺房,费了四千二百来两的银子。只讨了半年房钱,不意他家有个总管,叫什么阎七,他硬出来做原业主,只给了我哥哥二千两银子,就把两处铺房都赎了去。我哥哥不敢惹他,我又怕弄出是非来,教万岁爷说我们有钱。赔了二千二百多两本儿,教他克了去。你说气也不气?分明他还知道是我们内官的房子,若是平常人,休说找二千,连一千还未必找给。你今日要参他,我心上先就乐起。还有个诀窍,我说给你:你的参本,别要在通政司挂号,那老奴才耳目众多,一露风声,你的本章白搁在那儿,他就着人先参了你。当日那赵文华,不知和他做了这们多少次。我们内里都知道,谁肯在万岁爷前翻这个舌头?今日四月初二日,也功夫忒促急,你定到四月初四日,早饭后,亲到内阁,我教管奏疏的乔老哥在内阁等你。你暗暗的递与他就是了。我们哥儿两,相交的最厚,年年总要送他几套衣服穿。”
yìng lóng dào:" zhè qiáo gōng gōng, suī sù rì wén míng, zhǐ shì rèn shi bù dé tā. wàn yī jiāo cuò le, guān xì fēi qiǎn."
应龙道:“这乔公公,虽素日闻名,只是认识不得他。万一交错了,关系非浅。”
yuán tài jiàn dào:" tā yǒu shén me nán rèn? yī liǎn má zi, cháng tiáo shēn cái, chuān zhe mǎng yī yù dài. qiě tā cháng dào nèi gé, hé zhōng táng men shuō huà ér. bié de nèi guān, méi yǒu zhǐ yì, shuí gǎn dào nèi gé lǐ qù?"
袁太监道:“他有什么难认?一脸麻子,长条身材,穿着蟒衣玉带。且他常到内阁,和中堂们说话儿。别的内官,没有旨意,谁敢到内阁里去?”
yìng lóng dào:" jiǎ ruò shèng shàng zhuī jiū bù yóu tōng zhèng sī guà hào, gāi zěn me chù?"
应龙道:“假若圣上追究不由通政司挂号,该怎么处?”
yuán tài jiàn dào:" nǐ hǎo luō suo ya! zhè yàng gè dǎn r, jiù xiǎng cān rén! nǐ bù yóu tōng zhèng sī guà hào, shì nǐ de bú shì, tā sī zì shōu nǐ de běn zhāng, tì nǐ chuán sòng, nán dào tā bù dān gān xì me? zhǐ yīn tā yǒu nà gè wǔ yì ér, tā cái gǎn shōu nǐ de běn zhāng lī. wǒ xiǎng le yī huì, nǐ qiě bú yào cān yán lǎo tóu zi. tā shòu ēn duō nián, cǐ shí tā jiù yào suàn guó zhī yuán lǎo. nǐ yí gè shàng kē xīn jìn de xiǎo chén, suī shuō shì yán guān, nǐ cān de tā qīng le, bái lā dǎo, rě de tā hài nǐ. cān de yǔ yán guò zhòng, wàn suì yé kàn jiàn xǔ duō kuǎn jiàn, wú shù de yào jī. tā nào le hǎo xiē nián, jìng háo wú jué chá, liǎn shàng yě duì bù guò zhū wáng dà chén hé pǔ tiān xià de bǎi xìng, zhǐ pà nǐ yě tǎo bù liǎo gōng dào. yī wǒ de zhǔ jiàn, nǐ mò miào yú zhǐ cān tā de ér zi yán shì fān, hé tā jiā rén yán qī děng. bān dào xiǎo de ér, dà de bù pà tā bù suí zhe dào. zhè jiù tì wàn suì yé liú xià chǔ fēn tā fù zǐ de dì bù le. bǐ rú yī wō yàn ér, nǐ bǎ xiǎo yàn ér dōu nòng sǐ, nà dà yàn ér, hái xiǎng ān rán zhù zhe me?"
袁太监道:“你好罗嗦呀!这样个胆儿,就想参人!你不由通政司挂号,是你的不是,他私自收你的本章,替你传送,难道他不担干系么?只因他有那个武艺儿,他才敢收你的本章哩。我想了一会,你且不要参严老头子。他受恩多年,此时他就要算国之元老。你一个上科新进的小臣,虽说是言官,你参的他轻了,白拉倒,惹的他害你。参的语言过重,万岁爷看见许多款件,无数的要迹。他闹了好些年,竟毫无觉查,脸上也对不过诸王大臣和普天下的百姓,只怕你也讨不了公道。依我的主见,你莫妙于只参他的儿子严世蕃,和他家人阎七等。搬倒小的儿,大的不怕他不随着倒。这就替万岁爷留下处分他父子的地步了。比如一窝燕儿,你把小燕儿都弄死,那大燕儿,还想安然住着么?”
yìng lóng lián máng zhàn qǐ, kòu xiè dào:" lǎo gōng gōng míng jiàn, fěi yí suǒ sī, zhēn lìng rén pèi fú gǎn jī zhī zhì! xiǎo dì jiù rú cǐ xíng. cǐ shí yǔ yǐ bù xià duō shí le, xiǎo dì gào cí bà."
应龙连忙站起,叩谢道:“老公公明见,匪夷所思,真令人佩服感激之至!小弟就如此行。此时雨已不下多时了,小弟告辞罢。”
yuán tài jiàn huán lǐ hòu, shuō dào:" hǎo róng yì zhī jǐ gē ér men yù zhe, nǐ bù rú zài zhè ér zhù yī xiǔ, míng rì wǒ hé nǐ yī tóng jìn chéng."
袁太监还礼后,说道:“好容易知己哥儿们遇着,你不如在这儿住一宿,明日我和你一同进城。”
yìng lóng xiàng yuán tài jiàn ěr biān shuō dào:" wǒ huí qù yào zuò cān běn, děng wǒ cān dào yán sōng fù zǐ, nǐ yǒu gōng fū, wǒ jiù lái péi nǐ, zhǐ yòng nǐ zhe rén jiào wǒ yī shēng."
应龙向袁太监耳边说道:“我回去要做参本,等我参倒严嵩父子,你有功夫,我就来陪你,只用你着人叫我一声。”
yuán tài jiàn dà lè, dào:" zhè men de gǎn zhǐ hǎo. hái yǒu jù huà, wǒ shuō gěi nǐ: ruò jiàn le qiáo lǎo gē, jiào bù dé tā lǎo gōng gōng. zhè lǎo gōng gōng shì lǎo pó pó de duì miàn r, bú shì shén me gāo guì chēng hū."
袁太监大乐,道:“这们的敢只好。还有句话,我说给你:若见了乔老哥,叫不得他老公公。这老公公是老婆婆的对面儿,不是什么高贵称呼。”
yìng lóng lián lián zuō yī, dào:" xiǎo dì shān yě, zhěng jiào le nǐ yì tiān lǎo gōng gōng, gāi sǐ, gāi sǐ!"
应龙连连作揖,道:“小弟山野,整叫了你一天老公公,该死,该死!”
yuán tài jiàn yì jí máng hái yī dào:" nǐ hǎo duō xīn ya! nǐ dāng wǒ nǎo nǐ me? wǒ yào nǎo nǐ, wǒ jiù bù shuō le. nǐ jiào wǒ lǎo gōng gōng, wǒ zhī dào nǐ shì xīn shàng jìng wǒ. wǒ zhǐ pà nǐ dé zuì le qiáo lǎo gē."
袁太监亦急忙还揖道:“你好多心呀!你当我恼你么?我要恼你,我就不说了。你叫我老公公,我知道你是心上敬我。我只怕你得罪了乔老哥。”
yìng lóng yòu zuō yī dào:" nǐ hái bù kuài zhǐ jiào wǒ, dào de gāi chēng hū shén me cái hǎo?"
应龙又作揖道:“你还不快指教我,到的该称呼什么才好?”
yuán tài jiàn xiào dào:" nǐ de lǐ tè duō, dào dǐ hái hé wǒ shì liǎng gè rén. nǐ tīng wǒ jiāo gěi nǐ: bǐ rú tā yào jiào nǐ zōu xiān ér, zhè hé nǐ men jiào lǎo gōng gōng yí yàng, nǐ chēng hū tā lǎo sī zhǎng. tā jiào nǐ zōu lǎo xiān shēng, zhè shì qù le ér zì jiā jìng le, nǐ chēng hū tā qiáo lǎo yé. tā ruò jiào nǐ zōu lǎo yé, nǐ chēng hū tā qiáo dà rén. tā shì yī mǎng yāo yù de lǎo gōng, bǐ wǒ men bù tóng. bù dàn nǐ, yán lǎo tóu zi dào shì gè zǎi xiàng, hái jiào tā dà rén bù jué kǒu. zhè shì běn cháo kāi guó yuán xūn, wǒ men gāng bǐng lǎo yé, gěi wǒ men zhēng xià de zhè men diǎn liǎn miàn r. nǐ jì yào zuò dǎ lǎo hǔ de shì, bì xū chǔ chù ràng tā zhàn gè shàng fèn ér, jiù dé le qiào le. wǒ shuō de shì bú shì?"
袁太监笑道:“你的礼忒多,到底还和我是两个人。你听我教给你:比如他要叫你邹先儿,这和你们叫老公公一样,你称呼他老司长。他叫你邹老先生,这是去了儿字加敬了,你称呼他乔老爷。他若叫你邹老爷,你称呼他乔大人。他是衣蟒腰玉的老公,比我们不同。不但你,严老头子到是个宰相,还叫他大人不绝口。这是本朝开国元勋,我们刚丙老爷,给我们挣下的这们点脸面儿。你既要做打老虎的事,必须处处让他占个上分儿,就得了窍了。我说的是不是?”
yìng lóng dào:" xiǎo dì xīn shàng, zhōng shēn gǎn jī bù jìn."
应龙道:“小弟心上,终身感激不尽。”
yuán tài jiàn dào:" nǐ fàng xīn zuò qù bà, wǒ nèi lǐ tì nǐ tuō jǐ gè rén, yě shì yī bì zhī lì."
袁太监道:“你放心做去罢,我内里替你托几个人,也是一臂之力。”
yìng lóng dào:" gèng gǎn hòu qíng bù jìn."
应龙道:“更感厚情不尽。”
liǎng rén xié shǒu chū yuán, dīng níng hòu huì. yìng lóng qí zài mǎ shàng, yuán tài jiàn dào:" zōu lǎo yé, xì lǐ tou yǒu liǎng jù:' yǎn guān jié jīng qí, ěr tīng hǎo xiāo xī."
两人携手出园,叮咛后会。应龙骑在马上,袁太监道:“邹老爷,戏里头有两句:‘眼观捷旌旗,耳听好消息。”
yìng lóng zài mǎ shàng fú shǒu dào:" yǎng lài fú bì, dìng bì chéng gōng!"
应龙在马上伏首道:“仰赖福庇,定必成功!”
yuán tài jiàn zhǐ děng de kàn bú jiàn yìng lóng, fāng huí yuán nèi, xiàng zhòng xiǎo nèi guān dào:" zhè zōu zhuàng yuán dào hái méi yǒu nà zhǒng shā mào qì, xīn shàng dài rén yě zhēn. tā jiù zài zhè jǐ tiān yào zuò rén bù gǎn zuò de shì, jìng shì gè hǎo hàn zi. wǒ míng rì dìng kěn sī lǐ jiān zhào lǎo yé hé qiáo lǎo yé àn zhōng bāng bāng tā."
袁太监只等的看不见应龙,方回园内,向众小内官道:“这邹状元到还没有那种纱帽气,心上待人也真。他就在这几天要做人不敢做的事,竟是个好汉子。我明日定恳司理监赵老爷和乔老爷暗中帮帮他。”
shuō zhe, rù lǐ miàn qù le.
说着,入里面去了。
zài shuō zōu yìng lóng huí dào jiā zhōng, yuè xiǎng nà yuán tài jiàn de huà yuè yǒu dào li. xiǎng le bàn yè, rán hòu qǐ gǎo. shàng xiě dào:
再说邹应龙回到家中,越想那袁太监的话越有道理。想了半夜,然后起稿。上写道:
fú jiàn dào jiān chá yù shǐ chén zōu yìng lóng, yī běn wèi cān zòu shì. qiè yǐ gōng bù shì láng yán shì fān, píng jiè fù quán, zhuān lì wú yàn, sī shàn fēng shǎng, guǎng zhì lù yí. shǐ xuǎn fǎ bài huài, shì dào gōng xíng, qún xiǎo jìng qū, yào jià zhuǎn jù. xíng bù zhǔ shì xiàng zhì yuán, yǐ wàn sān qiān jīn zhuǎn lì bù, jǔ rén pān hóng yè, yǐ èr qiān sān bǎi jīn dé zhī zhōu. fū sī shǔ jùn lì, lù yǐ qiān wàn, zé dà ér gōng qīng fāng yuè, yòu ān zhī jì jí! píng shí jiāo tōng zāng huì, wèi zhī jū jiān zhě, bù xià bǎi shí yú rén. ér qí zi jǐn yī yán gǔ zhōng shū yán hóng, jiā rén yán nián, mù kè zhōng shū luó lóng wén wéi shèn. nián yóu jié xiá, shì huàn rén wú chǐ zhě, zhì hū wèi è shān xiān shēng. yù sōng shēng rì nián jié, zhé xiàn wàn jīn wèi shòu. zāng huò fù chǐ ruò cǐ, shì zhǔ rén dāng hé rú! sōng fù zǐ gù jí yuán zhōu, nǎi guǎng zhì liáng tián měi zhái yú nán jīng yáng zhōu, wú lǜ shù suǒ. yǐ háo pū yán dōng zhǔ zhī, shì shì jīng tūn, mín yuàn rù gǔ. wài dì móu lì ruò shì, xiāng lǐ kě zhī. sōng qī bìng yì, shèng shàng shū ēn, niàn sōng nián lǎo, tè liú shì fān shì yǎng, lìng gǔ fú chèn nán hái. shì fān nǎi jù xiá kè, yōng yàn jī, héng wǔ hān gē, rén jì miè jué. zhì gǔ zhī wú zhī, zé yǐ zǔ mǔ sāng wèi qí huò, suǒ zhì yì zhàn, yào suǒ bǎi duān. zhū sī chéng mìng, jùn yì wèi kōng. jīn tiān xià shuǐ hàn pín réng, nán běi duō jīng. ér shì fān fù zǐ fāng rì shì póu kè, nèi wài bǎi sī, mò bù jié mín zhī gāo sāi bǐ huō hè, mín ān dé bù pín! guó ān dé bù bìng! tiān rén zāi biàn, ān dé bù dié zhì yě! chén qǐng zhǎn shì fān shǒu, xuán zhī yú shì, yǐ wéi rén chén bù zhōng zhī jiè. gǒu chén yī yán shī shí, gān fú xiǎn lù. sōng nì ài è zi, zhào lù shì quán, yí jí fàng guī tián, yòng qīng zhèng běn. tiān xià xìng shèn! chén yìng lóng wú rèn huáng kǒng dài mìng zhī zhì. jǐn zòu.
福建道监察御史臣邹应龙,一本为参奏事。窃以工部侍郎严世蕃,凭藉父权,专利无厌,私擅封赏,广致赂遗。使选法败坏,市道公行,群小竞趋,要价转巨。刑部主事项治元,以万三千金转吏部,举人潘鸿业,以二千三百金得知州。夫司属郡吏,赂以千万,则大而公卿方岳,又安知纪极!平时交通赃贿,为之居间者,不下百十余人。而其子锦衣严鹄、中书严鸿,家人阎年,幕客中书罗龙文为甚。年尤桀黠,仕宦人无耻者,至呼为萼山先生。遇嵩生日年节,辄献万金为寿。臧获富侈若此,是主人当何如!嵩父子故籍袁州,乃广置良田美宅于南京、扬州,无虑数所。以豪仆严冬主之,恃势鲸吞,民怨入骨。外地牟利若是,乡里可知。嵩妻病疫,圣上殊恩,念嵩年老,特留世蕃侍养,令鹄扶榇南还。世蕃乃聚狎客,拥艳姬,恒舞酣歌,人纪灭绝。至鹄之无知,则以祖母丧为奇货,所至驿站,要索百端。诸司承命,郡邑为空。今天下水旱频仍,南北多惊。而世蕃父子方日事掊克,内外百司,莫不竭民脂膏塞彼豁壑,民安得不贫!国安得不病!天人灾变,安得不迭至也!臣请斩世蕃首,悬之于市,以为人臣不忠之戒。苟臣一言失实,甘伏显戮。嵩溺爱恶子,召赂市权,宜疾放归田,用清政本。天下幸甚!臣应龙无任惶恐待命之至。谨奏。
xiě wán, kàn le jǐ biàn, zhì cì rì, yòng kǎi shū xiě qīng. dào chū sì rì, yī zǎo rù cháo. zhí hòu dào fàn shí. zài nèi gé, jiàn yī mǎng yī tài jiàn, miàn má shēn cháng, yǐ zhe mén ér zhàn lì. yòu jiàn yǒu xǔ duō dà yuán zài nà li qiáng zhe hé tā shuō huà. yìng lóng xīn lǐ shuō dào:" zhè bì shì qiáo tài jiàn wú yí."
写完,看了几遍,至次日,用楷书写清。到初四日,一早入朝。直候到饭时。在内阁,见一蟒衣太监,面麻身长,倚着门儿站立。又见有许多大员在那里强着和他说话。应龙心里说道:“这必是乔太监无疑。”
jí zǒu zhì miàn qián, xiān yǔ tā shēn shēn yī yī.
急走至面前,先与他深深一揖。
nà tài jiàn hái le bàn yī, dào:" lǎo xiān shǎo huì de hěn, guì xìng lī?"
那太监还了半揖,道:“老先少会的狠,贵姓哩?”
yìng lóng dào:" xìng zōu."
应龙道:“姓邹。”
nà tài jiàn dào:" kě shì shàng kē zhuàng yuán, rú jīn zuò yù shǐ de me?"
那太监道:“可是上科状元,如今做御史的么?”
yìng lóng dào:" zhèng shì."
应龙道:“正是。”
tài jiàn xiào dào:" qián rì hé yuán bì yǒu chī jiǔ hǎo lè, tā shì gè sú wù, bǎ nǐ de shī xìng dōu zǔ le. wǒ xìng qiáo, zhèng yào xún nǐ wèn jù huà ér, nǐ gēn wǒ lái."
太监笑道:“前日和袁敝友吃酒好乐,他是个俗物,把你的诗兴都阻了。我姓乔,正要寻你问句话儿,你跟我来。”
jiāng yìng lóng yǐn dào xī biān yī bǎn wū qiáng xià, shuō dào:" nǐ de zòu shū yǒu le me?"
将应龙引到西边一板屋墙下,说道:“你的奏疏有了么?”
yìng lóng lián máng cóng xiù zhōng qǔ chū, dì yǔ qiáo tài jiàn dào:" tǒng wàng dà rén zhào fú."
应龙连忙从袖中取出,递与乔太监道:“统望大人照拂。”
tài jiàn jiē lái, yě xiàng xiù nèi yī sāi, dào:" nǐ zhè shì, xì yuán bì yǒu zài sān xiāng tuō. yǒu diǎn fèng ér, wǒ jiù tì nǐ yòng lì."
太监接来,也向袖内一塞,道:“你这事,系袁敝友再三相托。有点缝儿,我就替你用力。”
yìng lóng lián lián zuō yī. qiáo tài jiàn lā zhù dào:" nǐ bú yào duō lǐ, shì chéng zhī hòu, wǒ yǒu jǐ shǒu shī yào fā kè, yī zé qiú nǐ gǎi xuē. èr zé hái yào jí zhòng nǐ de dà míng zuò piān xù wén. nǐ què bù kě guò hé chāi qiáo."
应龙连连作揖。乔太监拉住道:“你不要多礼,事成之后,我有几首诗要发刻,一则求你改削。二则还要藉重你的大名做篇序文。你却不可过河拆桥。”
yìng lóng dào:" zhèng yào pěng dú dà rén zhū yù. zhì yú xù wén, yù yòng jiàn míng, yuè fā tāo guāng bù jìn le. xiǎo dì mèi zhàng lín rùn, xì xīn kē bǎng yǎn. tā suī chū xún jiāng nán, dì yì kě dài zuò xù wén, bìng shū shě mèi zhàng míng huì, kě shǐ de me?"
应龙道:“正要捧读大人珠玉。至于叙文,欲用贱名,越发叨光不尽了。小弟妹丈林润,系新科榜眼。他虽出巡江南,弟亦可代做序文,并书舍妹丈名讳,可使得么?”
qiáo tài jiàn lè de pāi shǒu dà xiào dào:" wǒ de shī yuán wú jiā jù, dé èr wèi dǐng jiǎ yī yù yáng, dìng bì cháng ān zhǐ guì, jià zhòng nán jīng yǐ. dàn bù zhī lìng qīn lín rùn kě jiù shì cān zhào wén huá de nà gè shào nián hàn lín me?"
乔太监乐的拍手大笑道:“我的诗原无佳句,得二位鼎甲一誉扬,定必长安纸贵,价重南京矣。但不知令亲林润可就是参赵文华的那个少年翰林么?”
yìng lóng dào:" zhèng shì tā."
应龙道:“正是他。”
qiáo tài jiàn lè de shǒu wǔ zú dǎo dào:" dé tā yī piān xù wén, wǒ zhè pǐn xíng xué wèn, gāo dào nà ér qù le. nǐ yào zhī dào, tā xī rì cān zhào wén huá, jiù shì cān yán zhōng táng. nǐ jīn rì yòu cān tā, zěn me nǐ láng jiù men dōu shì tiě hàn zi. wǒ zài shuō gěi nǐ, wàn suì yé hé yán zhōng táng shì qián shēng qián shì bǎi shì qí yuán, xiǎng yào nòng dào tā, nán ér yòu nán. yě bà le, wǒ zài tì nǐ nèi lǐ tuō liǎng gè rén bà."
乔太监乐的手舞足蹈道:“得他一篇序文,我这品行学问,高到那儿去了。你要知道,他昔日参赵文华,就是参严中堂。你今日又参他,怎么你郎舅们都是铁汉子。我再说给你,万岁爷和严中堂是前生前世百世奇缘,想要弄倒他,难而又难。也罢了,我再替你内里托两个人罢。”
yìng lóng yòu xiè. qiáo tài jiàn dào:" wǒ men bié le bà, gǎi rì hái yào zài yuán bì yǒu yuán zhōng lǐng jiào. nǐ zhè běn, huò jīn rì wǔ hòu, zhì chí míng zǎo, dìng yǒu zhǐ yì."
应龙又谢。乔太监道:“我们别了罢,改日还要在袁敝友园中领教。你这本,或今日午后,至迟明早,定有旨意。”
yìng lóng bié le chū lái, yě wú xīn shàng yá mén, huí jiā zuò hòu jí xiōng.
应龙别了出来,也无心上衙门,回家坐候吉凶。
qiáo tài jiàn jiāng yìng lóng zòu shū dài dào gōng nèi, tóng liù bù běn zhāng fàng zài yī chù, què fàng zài dì èr gè běn zhāng xià miàn. děng de míng dì dào pī fā běn zhāng shí, qiáo tài jiàn fàng zài zhuō shàng.
乔太监将应龙奏疏带到宫内,同六部本章放在一处,却放在第二个本章下面。等的明帝到批发本章时,乔太监放在桌上。
míng dì kàn dào yìng lóng cān yán shì fān bìng yán nián děng, xīn xià dà wéi chà yì. wèn qiáo tài jiàn dào:" zěn me cān běn hé liù bù xiàn xíng shì jiàn fàng zài yī chù?"
明帝看到应龙参严世蕃并阎年等,心下大为诧异。问乔太监道:“怎么参本和六部现行事件放在一处?”
qiáo tài jiàn guì zòu dào:" cǐ xì yù shǐ zōu yìng lóng qīn dào gōng mén, wèi jīng tōng zhèng sī guà hào, yīn cǐ fàng zài liù bù xiàn xíng shì jiàn nèi."
乔太监跪奏道:“此系御史邹应龙亲到宫门,未经通政司挂号,因此放在六部现行事件内。”
míng dì yě jiù bù zhuī wèn le. yòu wǎng xià xì kàn, xīn lǐ shuō dào:" yán shì fān děng yǐ zhàng yán sōng, jìng gǎn rú cǐ zuò è, yán sōng màn wú yuē shù, shì hé dào lǐ?" yòu xiǎng dào:" shì fān xì dà xué shì zhī zǐ, yán guān cān tā, bù dé bù fàng zhòng xiē. dà yào xū duō shí shǎo."
明帝也就不追问了。又往下细看,心里说道:“严世蕃等倚仗严嵩,竟敢如此作恶,严嵩慢无约束,是何道理?”又想道:“世蕃系大学士之子,言官参他,不得不放重些。大要虚多实少。”
zhèng yù xiǎng suàn pī fā, měng jiàn fāng shì lán dào héng zhàn zài xià miàn. míng dì cǐ shí shēn chǒng xìn tā, yīn tā shàn huì fú luán. shuō dào:" zhèn yǒu yī shì bù jué, jí jī míng shì."
正欲想算批发,猛见方士蓝道行站在下面。明帝此时深宠信他,因他善会扶鸾。说道:“朕有一事不决,藉乩明示。”
suí jí jià dào luán fáng. lán dào héng wèn dào:" bì xià suǒ wèn hé shì?"
随即驾到鸾房。蓝道行问道:“陛下所问何事?”
míng dì dào:" zhèn xīn mò zhù, nǐ zhǐ guǎn zhào luán cí shū xiě chū lái jiù shì."
明帝道:“朕心默祝,你只管照鸾词书写出来就是。”
qiáo tài jiàn biàn shǐ le gè yǎn sè. lán dào héng qián shòu yuán tài jiàn zhǔ tuō, wǔ jiān yòu shòu qiáo tài jiàn hé zhào tài jiàn zhǔ tuō, shì jiān wèn yìng lóng cān běn huà, tā yòu shì tīng jiàn de. cǐ kè qiáo tài jiàn yòu dì yǎn sè, xīn lǐ zǎo yǐ tòu liàng. shǎo kè, jī bǐ zài shā pán zhōng luàn dòng, tā què bù kàn xiě de shì shén me.
乔太监便使了个眼色。蓝道行前受袁太监嘱托,午间又受乔太监和赵太监嘱托,适间问应龙参本话,他又是听见的。此刻乔太监又递眼色,心里早已透亮。少刻,乩笔在沙盘中乱动,他却不看写的是什么。
suí yòng zì jǐ de yì jiàn xiě chū jǐ jù huà lái dào:" yán sōng zhǔ chí guó bǐng, lǚ xíng shā hài zhōng liáng. zi shì fān děng tān lù wú yǐ, yí sù jiā xiǎn lù, kuài tiān xià chén mín zhī xīn."
随用自己的意见写出几句话来道:“严嵩主持国柄,屡行杀害忠良。子世蕃等贪赂无已,宜速加显戮,快天下臣民之心。”
míng dì kàn le, xīn shàng dà shì qīn fú. suí jí huí yuán kàn běn chǔ, jiāng yìng lóng běn zhāng pī dào:" lǎn zōu yìng lóng cān zòu, zhèn xīn shēn wèi hài yì. yán shì fān děng jù zhe gé zhí, ná sòng xíng bù. qí zhǒng zhǒng bù fǎ, zhe sān fǎ sī jiāng běn nèi yǒu míng rén fàn, yī bìng yán shěn, dìng nǐ jù zòu. zōu yìng lóng jí zhe shēng shòu tōng zhèng sī zhèng qīng. qīn cǐ!"
明帝看了,心上大是钦服。随即回原看本处,将应龙本章批道:“览邹应龙参奏,朕心深为骇异。严世蕃等俱着革职,拿送刑部。其种种不法,着三法司将本内有名人犯,一并严审,定拟具奏。邹应龙即着升授通政司政卿。钦此!”
zhè dào zhǐ yì yī xià, jīng shī zhèn dòng, jiāng yìng lóng cǐ běn jiā chuán hù sòng. dōu luàn jiǎng xiān shí yǒu xǔ duō bù pà sǐ de guān ér, bù dàn wèi jiāng yán sōng fù zǐ dòng zhe fēn háo, bìng lián tā de dǎng yǔ yě méi nòng dào bàn gè. shuí xiǎng jiào gè xīn jìn shū shēng, dào chéng le dà gōng. zhēn shì chū rén yì wài. zhǐ shí shù rì, biàn biàn chuán tiān xià jiē zhī.
这道旨意一下,京师震动,将应龙此本家传户诵。都乱讲先时有许多不怕死的官儿,不但未将严嵩父子动着分毫,并连他的党羽也没弄倒半个。谁想教个新进书生,到成了大功。真是出人意外。只十数日,便遍传天下皆知。
zhèng shì:
正是:
bì yǔ wú xīn féng nèi huàn, piàn yán bēi jiǔ shā jiān xióng,
避雨无心逢内宦,片言杯酒杀奸雄,
zhōng chén yì shì tú pàn mìng, yī zhǐ gōng chéng shǔ yìng lóng.
忠臣义士徒拚命,一纸功成属应龙。