strong chuán tí mù sī huì lín gōng zǐ qiú fù guì dú bù nán xī mén strong
傳題目私惠林公子 求富貴獨步南西門
cí yuē:
詞曰:
shí nián chuāng xià ōu yín, xū zhōng jīn chūn shǒu lǐng. zhēn xiān zhǐ shì gōng míng jìng, zhé qǔ chán gōng guì yǐng.
十年窗下謳吟,須中今春首領。真仙指示功名徑,折取蟾宮桂影。
róng kū zhěn shàng sān gēng, kuǐ lěi chǎng zhōng chí bēn. rén shēng fù guì zǒng fú yún, jǐ gè chī rén zì xǐng?
榮枯枕上三更,傀儡場中馳奔。人生富貴總浮雲,幾個痴人自省?
yòu diào niàng gāo gē
——右調《釀高歌》
qiě shuō yú bīng chū lí le qióng yán dòng, jià dùn guāng zǎo dào le dōu zhōng. yuán lái zhū wén wěi zì píng shī shàng zhào dé guān zhī hòu, zhè jǐ nián yǐ shēng le zhè jiāng dào jiān chá yù shǐ. zhǐ yīn tā shì shòu guò dà huàn nán de rén, shēn zhì shì qíng lì hài, fán dài rén jiē wù, yě bù kěn tài nóng, yě bù kěn dà dàn. dāng rì yán sōng yīn tā miàn zòu, hú zōng xiàn xīn shàng shèn shì nǎo tā, jí zhì shēng le yù shǐ, kǒng pà tā duō shuō luàn dào, dào yǒu gè xià shǒu tā de yì sī. hòu jiàn tā ān fèn gōng zhí, shàng de běn zhāng dōu shì xiē mín shēng shè jì de huà yǔ, háo bù gān shè tā yī jù, xīn shàng yòu yǒu xiē xǐ huān tā. xián shí yě qǐng qù chī fàn, wén wěi zǒng shì suí qǐng suí dào, suī jí máng rǒng, yì bù cí. yù nián jié shòu rì, bì qù bài hè, què bù sòng lǐ, yīn cǐ dé bǎo quán lù wèi. tā rú jīn yòu bān zài mián huā tóu tiáo hú tòng, dì fāng yě hái suàn pì jìng, měi tiān bú dào rì xī shí fēn, biàn xià le yá mén.
且說於冰出離了瓊岩洞,駕遁光早到了都中。原來朱文煒自平師尚詔得官之後,這幾年已升了浙江道監察御史。只因他是受過大患難的人,深知世情利害,凡待人接物,也不肯太濃,也不肯大淡。當日嚴嵩因他面奏,胡宗憲心上甚是惱他,即至升了御史,恐怕他多說亂道,到有個下手他的意思。後見他安分供職,上的本章都是些民生社稷的話語,毫不干涉他一句,心上又有些喜歡他。閒時也請去吃飯,文煒總是隨請隨到,雖極忙冗,亦不辭。遇年節壽日,必去拜賀,卻不送禮,因此得保全祿位。他如今又搬在棉花頭條胡同,地方也還算僻靜,每天不到日西時分,便下了衙門。
zhè rì zhèng zài nèi fáng yǔ tā qī zǐ xián huà, hū jiàn duàn chéng fēi máng de pǎo lái, shuō dào: lǎo yé, kuài qù yíng jiē ēn rén! lěng tài lǎo yé lái le!
這日正在內房與他妻子閒話,忽見段誠飛忙的跑來,說道:「老爺,快去迎接恩人!冷太老爺來了!」
fū qī liǎng gè yī qí wèn dào: kě shì nà lěng huì yú bīng de me?
夫妻兩個一齊問道:「可是那冷諱於冰的麼?」
duàn chéng dào: zhèng shì, zhèng shì. shì cái xiǎo de zài mén qián kàn jiàn, jìng rèn shí bù dé le, chuān de shì dào jiā yī fú, róng mào bǐ xiān shí yuè fā guāng cǎi nián shào. lǎo yé kuài qù yíng jiē bà, děng le zhè yī huì le.
段誠道:「正是,正是。適才小的在門前看見,竟認識不得了,穿的是道家衣服,容貌比先時越發光彩年少。老爺快去迎接罷,等了這一會了。」
huāng de zhū wén wěi lián máng chuān gōng fú bù dié. jiāng shì zhe nǚ sī men sù kè dǎ sǎo wò fáng, xiàng wén wěi dào: jiù qǐng rù wǒ fáng lǐ lái bà.
慌的朱文煒連忙穿公服不迭。姜氏着女廝們速刻打掃臥房,向文煒道:「就請入我房裡來罷。」
wén wěi shù bù de pǎo le chū qù, jiàn yú bīng zài dà mén nèi zhàn lì, suì gāo jiào dào: lǎo bó dà rén, shì shèn fēng ér chuī dé dào cǐ?
文煒恕不的跑了出去,見於冰在大門內站立,遂高叫道:「老伯大人,是甚風兒吹得到此?」
yú bīng yī kàn, jiàn zhū wén wěi shā mào bǔ páo yíng jiē chū lái, yì sī shèn shì qiān jǐn. wén wěi dào miàn qián, xiān xiàng yú bīng shēn shēn yī yī. duàn chéng zài qián, xié zhe shēn qū dǎo yǐn zhū wén wěi suí zài yú bīng hòu miàn, yī zhí ràng rù nèi yuàn. zǎo yǒu jiāng shì tóng duàn chéng jiā nǚ rén, lǐng zhe jǐ gè shǐ nǚ, zài yuàn zhōng yíng jiē wèn hòu, xiāng ràng dào jiāng shì fáng nèi. fū qī liǎng gè, nán bù zuō yī, nǚ bù wàn fú, yī qí guì zài dì xià kē tóu. yú bīng nà lǐ lā de zhù? yě zhǐ de guì xià xiāng hái. fū qī liǎng gè kē le qī bā gè tóu, fāng cái qǐ lái, ràng yú bīng kàng shàng zuò xià, fū qī èr rén dì xià xiāng péi. suí jí jiù shì duàn chéng jiā fū fù kòu tóu, jiā zhōng dà xiǎo nán fù, sù rì tīng dé zhǔ rén hé duàn chéng shí cháng shuō yú bīng zhǒng zhǒng qí yì, yī gè gè qiǎng lái kòu tóu, yú bīng dào zhōu xuán le hǎo bàn shǎng. wén wěi fēn fù jiā xià zhòng nán fù dào: lěng tài yé cǐ lái, zhì shǎo zài wǒ jiā zhōng yě de zhù wǔ liù nián, nǐ děng qiè bù kě xiàng wài rén chuán shuō. ruò wài biān yǒu yī rén zhī dào, wǒ dìng xíng xiáng chá zhòng chù, lián qī zǐ yī bìng gǎn jiāng chū qù, jué bù gū róng!
於冰一看,見朱文煒紗帽補袍迎接出來,意思甚是謙謹。文煒到面前,先向於冰深深一揖。段誠在前,斜着身軀導引;朱文煒隨在於冰後面,一直讓入內院。早有姜氏同段誠家女人,領着幾個使女,在院中迎接問候,相讓到姜氏房內。夫妻兩個,男不作揖,女不萬福,一齊跪在地下磕頭。於冰那裡拉的住?也只得跪下相還。夫妻兩個磕了七八個頭,方才起來,讓於冰炕上坐下,夫妻二人地下相陪。隨即就是段誠家夫婦叩頭,家中大小男婦,素日聽得主人和段誠時常說於冰種種奇異,一個個搶來叩頭,於冰到周旋了好半晌。文煒吩咐家下眾男婦道:「冷太爺此來,至少在我家中也得住五六年,你等切不可向外人傳說。若外邊有一人知道,我定行詳查重處,連妻子一併趕將出去,絕不姑容!」
zhòng rén dá yīng tuì qù.
眾人答應退去。
zhū wén wěi dào: zì cóng zài hé nán jūn yíng bié lǎo bó dà rén hòu, jīn yòu shì jǐ gè nián tóu. xiǎo zhí fū qī xìng mìng bìng gōng míng, wú yī fēi lǎo bó zài zào zhī ēn. xiǎo zhí yě bié wú chóu bào, cí táng nèi yǐ gòng fèng zhe lǎo bó shēng wèi, wéi yǒu chén xī kòu zhù fú shòu wú jiāng ér yǐ.
朱文煒道:「自從在河南軍營別老伯大人後,今又是幾個年頭。小侄夫妻性命並功名,無一非老伯再造之恩。小侄也別無酬報,祠堂內已供奉着老伯生位,惟有晨夕叩祝福壽無疆而已。」
yú bīng dào: zhū xiōng bù kě rú cǐ chēng hū. tǎng yāo bù qì, zhǐ jiào yī lěng xiān shēng zú yǐ.
於冰道:「朱兄不可如此稱呼。倘邀不棄,只叫一冷先生足矣。」
jiāng shì dào: nà nián zài yú chéng xiàn diàn zhōng, chéng ēn fù tiān gāo dì hòu, dǎ fā wǒ dào mǔ qīn chù qù.
姜氏道:「那年在虞城縣店中,承恩父天高地厚,打發我到母親處去。」
yú bīng dà xiào dào: yuè fā bù chéng chēng hū le, pín dào gào bié bà.
於冰大笑道:「越發不成稱呼了,貧道告別罷。」
jiāng shì dào: wǒ zài ēn fù jiā zhōng, yǐ bài rèn lǎo tài tài wèi mǔ, ēn fù yòu hé bì guò qiān?
姜氏道:「我在恩父家中,已拜認老太太為母,恩父又何必過謙?」
yú bīng tīng le, bù yóu de miàn hóng ěr chì qǐ lái, shuō dào: wǒ yī gè chū jiā rén, xiāo shòu bù dé zhè bān qīn qíng, qǐng wú fù yán.
於冰聽了,不由的面紅耳赤起來,說道:「我一個出家人,消受不得這般親情,請毋復言。」
wén wěi dào: zhè shì tā míng fēn shàng yīng gāi rú cǐ. yòu dào: lǎo bó jīn cóng hé lái? yī xiàng zài hé chù?
文煒道:「這是他名分上應該如此。」又道:「老伯今從何來?一向在何處?」
yú bīng dào: wǒ de xíng zōng, shí wú dìng suǒ, jīn rì wèi liǎng jiàn shì lái.
於冰道:「我的形蹤,實無定所,今日為兩件事來。」
zhū wén wěi dào: shì shèn me shì?
朱文煒道:「是甚麼事?」
yú bīng dào: shuō qǐ lái huà zhǎng.
於冰道:「說起來話長。」
jiù jiāng wēn rú yù de shì dà gài yī shuō, bìng yán: tā yǒu xiē xiān gǔ, cǐ fān yào dù tā qù chū jiā.
就將溫如玉的事大概一說,並言:「他有些仙骨,此番要渡他去出家。」
yòu shuō qǐ jiù dǒng gōng zǐ yī shì: tā rú jīn yǐ yǔ lín dài dà xiōng rèn wèi bāo zhí, gǎi míng lín rùn.
又說起救董公子一事:「他如今已與林岱大兄認為胞侄,改名林潤。」
zhū wén wěi yě bù děng tā shuō wán, biàn dào. tā kè xià xiàn zài xiǎo zhí jiā zhù zhe, yào xià huì shì chǎng, měi měi tí qǐ lǎo bó, hái yǒu yī wèi lián xiān shēng, biàn gǎn jī de liú lèi bù zhǐ.
朱文煒也不等他說完,便道。「他刻下現在小侄家住着,要下會試場,每每題起老伯,還有一位連先生,便感激的流淚不止。」
yú bīng dào: ruò bú shì wèi tā zài zūn fǔ, wǒ yě bù lái jiàn zhū xiōng le.
於冰道:「若不是為他在尊府,我也不來見朱兄了。」
suí jiāng zì jǐ lái de yì sī, yòu shuō le yī biàn. zhū wén wěi dào: zhè dōu shì lǎo bó dà rén tiān dì fù mǔ jū xīn, chéng jiù tā de zhōng shǐ, xiǎo zhí bèi yě tì tā gǎn dài bù jǐn.
隨將自己來的意思,又說了一遍。朱文煒道:「這都是老伯大人天地父母居心,成就他的終始,小侄輩也替他感戴不盡。」
jiāng shì dào: qián suì qiū jiān, lěng dà gē cóng guǎng píng lái, ēn fù jiā zhōng dà xiǎo shén hǎo. jiù shì nà nián chūn jiān, lín dà gē hái chāi rén dào guǎng píng yǔ mǔ qīn zhù shòu, sòng le sān qiān liǎng yín zi. dà gē shuō luàn cí le jǐ bǎi huí, lái rén rì yè zhǐ shì guì zhe, wàn bù dé yǐ, zhǐ de shōu xià.
姜氏道:「前歲秋間,冷大哥從廣平來,恩父家中大小甚好。就是那年春間,林大哥還差人到廣平與母親祝壽,送了三千兩銀子。大哥說亂辭了幾百回,來人日夜只是跪着,萬不得已,只得收下。」
yú bīng dào: zhè lín dà xiōng jiù bú shì wǒ bèi zhōng rén le. jūn zǐ zhōu jí bù jì fù, qǐ kě yīn xiē xū sī ài, rú cǐ bào chóu?
於冰道:「這林大兄就不是我輩中人了。君子周急不濟富,豈可因些須私愛,如此報酬?」
yòu xiàng wén wěi dào: kě yù biàn yǔ xiǎo ér féng chūn jì yī zì qù, jiù shuō wǒ shuō sù kè chāi rén qù hé nán, jiāng cǐ zōng yín liǎng sòng hái.
又向文煒道:「可遇便與小兒逢春寄一字去,就說我說速刻差人去河南,將此宗銀兩送還。」
jiāng shì dào: dà gē dāng miàn céng hé wǒ shuō, yuán shì jué yì bù shōu, zhǐ shì méi fǎ bǎi tuō. jīn chāi rén sòng qù, yě bù guò shì kōng láo wǎng fǎn, lín dà gē tā rú hé kěn yī?
姜氏道:「大哥當面曾和我說,原是絕意不收,只是沒法擺脫。今差人送去,也不過是空勞往返,林大哥他如何肯依?」
yú bīng míng mù yáo tóu dào: féng chūn jìng shì yǐ wǒ zuò tā nòng qián rén le. yòu xiàng wén wěi dào: shū zì shì yí dìng yào jì qù de.
於冰瞑目搖頭道:「逢春竟是以我做他弄錢人了。」又向文煒道:「書字是一定要寄去的。」
shuō bà zhàn qǐ dào: wǒ dào wài miàn huì huì lín shì xiōng qù.
說罷站起道:「我到外面會會林世兄去。」
wén wěi tóng dào suǒ yuàn xī biān yī chù shū fáng nèi, gāo jiào dào: lín xián zhí, nǐ wǒ de dà ēn gōng lěng lǎo bó lái le!
文煒同到所院西邊一處書房內,高叫道:「林賢侄,你我的大恩公冷老伯來了!」
nà lín gōng zǐ tīng dé, máng pǎo chū yuàn lái yī kàn, jiàn yú bīng biàn guì dǎo, kòu tóu bù yǐ. yú bīng yì lián máng guì xià, xiāng fú qǐ lái, xié shǒu rù fáng, fù xíng xù lǐ zuò xià. wèn le chéng bì, bìng bù huàn qǐ jū, yòu shuō le yī huì bié hòu xíng zōng. yú bīng yě wèn le lín dài, bìng lǎo zǒng bīng lín guì fāng huà. jiā rén men bǎi shàng xǔ duō de guǒ shí lái, yú bīng suí yì yòng le xiē. xiàng wén wěi dào: lìng xiōng zěn me bù lái yī huì?
那林公子聽得,忙跑出院來一看,見於冰便跪倒,叩頭不已。於冰亦連忙跪下,相扶起來,攜手入房,復行敘禮坐下。問了城璧,並不換起居,又說了一會別後行蹤。於冰也問了林岱,並老總兵林桂芳話。家人們擺上許多的果食來,於冰隨意用了些。向文煒道:「令兄怎麼不來一會?」
wén wěi dào: jiā xiōng yuè qián ná le jǐ liǎng yín zi, huí yú chéng shú qǔ jiù rì de fáng chǎn qù le.
文煒道:「家兄月前拿了幾兩銀子,回虞城贖取舊日的房產去了。」
yú bīng dào: zūn gōng xiān shēng líng jiù, xiǎng yǐ cóng sì chuān bān huí guì xiāng yǐ.
於冰道:「尊公先生靈柩,想已從四川搬回貴鄉矣。」
wén wěi dào: qián suì jiā xiōng yǐ bàn lǐ yíng zàng le.
文煒道:「前歲家兄已辦理營葬了。」
yú bīng diǎn tóu dào: zhè shì guì kūn yù dì yī yào shì.
於冰點頭道:「這是貴昆玉第一要事。」
xù tán xián huà jiān, zuǒ yòu diǎn shàng zhú lái. duàn chéng dào: lěng tài yé zài hé chù ān xiē?
敘談閒話間,左右點上燭來。段誠道:「冷太爺在何處安歇?」
wén wěi dào: dōng yuàn shū fáng hái pì jìng xiē.
文煒道:「東院書房還僻靜些。」
yú bīng dào: wǒ zài zūn fǔ hái yào pán huán liǎng sān tiān, zhū shì bù bì guò yú zhuó yì.
於冰道:「我在尊府還要盤桓兩三天,諸事不必過於着意。」
wén wěi dào: zhè liǎng sān tiān huà, lǎo bó zài xiū tí qǐ.
文煒道:「這兩三天話,老伯再休題起。」
yú bīng dào: wǒ hái yǒu yī shuō: zhī jǐ xiāng duì, lǐ yīng jiǔ tán, dàn sù cháng yǐ jìng wèi zhǔ, dà jiā ān xiē le bà.
於冰道:「我還有一說:知己相對,理應久談,但素常以靜為主,大家安歇了罷。」
wén wěi yì bù gǎn xiāng qiáng, suí lìng jiā rén bǐng zhú, tóng lín rùn dōu sòng dào dōng yuàn shū fáng nèi. yú bīng zhe jiāng jiā rén men tuì qù, cóng xiù nèi qǔ chū gè zhǐ tiáo ér lái, shuō dào: jīn kē huì shì sān chǎng tí mù, jù zài shàng miàn, gōng zǐ wù yú liǎng rì nèi, gǎn zuò tíng tuǒ. wǒ tì gǎi huàn jǐ jù, zhōng yě bì yǐ. cǐ shì guān xì tiān jī, shǎo yǒu bàn jù xiè lòu, bù dàn bù lì yú gōng zǐ, yì qiě dà bù lì yú wǒ. shèn zhī! shèn zhī!
文煒亦不敢相強,隨令家人秉燭,同林潤都送到東院書房內。於冰着將家人們退去,從袖內取出個紙條兒來,說道:「今科會試三場題目,俱在上面,公子務於兩日內,趕做停妥。我替改換幾句,中也必矣。此事關係天機,少有半句泄露,不但不利於公子,亦且大不利於我。慎之!慎之!」
lín rùn shuāng shǒu jiē zhù, tóng wén wěi kàn le yī biàn. wén wěi dào: xián zhí kě lián yè cuò bàn, lí chǎng qī zhǐ yǒu wǔ tiān le.
林潤雙手接住,同文煒看了一遍。文煒道:「賢侄可連夜措辦,離場期止有五天了。」
yú bīng dào: huà yì bù yòng wǒ zài zhǔ, dà jiā yǐ shèn mì wèi zhǔ.
於冰道:「話亦不用我再囑,大家以慎密為主。」
wén wěi dào: cǐ hé děng shì, shuí gǎn huò zuì yú tiān?
文煒道:「此何等事,誰敢獲罪於天?」
yú bīng dào: èr gōng jiù qǐng biàn bà.
於冰道:「二公就請便罷。」
wén wěi děng dào le ān zhì. yú bīng dǎ zuò dào tiān míng. zhū wén wěi zhī dào yú bīng duàn bù néng jiǔ liú, yǔ tā duō kuǎn qià yī rì shì yī rì, chāi rén qù běn yá mén gěi le jiǎ, zài jiā zhōng péi shì fán yǒu rén kè bài wàng, zǒng yǐ yǒu bìng wèi cí. cì rì chén pái shí hòu, yú bīng jiāng duàn chéng jiào lái, xiàng tā shuō le jǐ jù, duàn chéng qù le.
文煒等道了安置。於冰打坐到天明。朱文煒知道於冰斷不能久留,與他多款洽一日是一日,差人去本衙門給了假,在家中陪侍;凡有人客拜望,總以有病為辭。次日辰牌時候,於冰將段誠叫來,向他說了幾句,段誠去了。
zài shuō wēn rú yù zài cài shì kǒu ér diàn nèi jū zhù, yī yuè yǒu yú, lěng yú bīng yě wú chù xún zhǎo. měi rì jiā chóu méi bù zhǎn, zài nà dà jiē xiǎo xiàng luàn zǒu, cún le wàn yī yù zhe de jiàn shí. wǎn jiān shuì zháo, bú shì mèng jiàn jīn zhōng ér, jiù shì mèng jiàn lěng yú bīng, nòng de tā xīn shàng wú yī kè shū huái. zhè rì, chī bà zǎo fàn, zhèng yào shàng jiē, tīng dé yuàn wài yǒu rén wèn dào: tài ān zhōu de wēn gōng zǐ, kě zài nǐ diàn zhōng zhù me?
再說溫如玉在菜市口兒店內居住,一月有餘,冷於冰也無處尋找。每日家愁眉不展,在那大街小巷亂走,存了萬一遇着的見識。晚間睡着,不是夢見金鐘兒,就是夢見冷於冰,弄的他心上無一刻舒懷。這日,吃罷早飯,正要上街,聽得院外有人問道:「泰安州的溫公子,可在你店中住麼?」
yòu tīng dé diàn dōng dào: yǒu gè tài ān zhōu xìng wēn de rén, dào bù xiǎo dé tā shì gè gōng zǐ bú shì gōng zǐ?
又聽得店東道:「有個泰安州姓溫的人,到不曉得他是個公子不是公子?」
rú yù tīng jiàn, jí jí de chū lái yī kàn, jiàn yī gè sì shí duō suì de rén, chuān zhe mǎn shēn chóu bó, què rèn bù dé shì shuí. zhǐ jiàn diàn dōng xiàng nà rén zhǐ zhe rú yù dào: zhè wèi biàn xìng wēn.
如玉聽見,急急的出來一看,見一個四十多歲的人,穿着滿身綢帛,卻認不得是誰。只見店東向那人指着如玉道:「這位便姓溫。」
nà rén tīng le, xiàng rú yù jǔ shǒu: zú xià kě shì shān dōng tài ān zhōu rén me?
那人聽了,向如玉舉手:「足下可是山東泰安州人麼?」
rú yù dào: wǒ shì tài ān rén.
如玉道:「我是泰安人。」
nà rén dào: kě shì xìng wēn huì rú yù de bú shì?
那人道:「可是姓溫諱如玉的不是?」
rú yù zhe jīng dào: lǎo xiōng hé yǐ zhī dào jiàn míng?
如玉着驚道:「老兄何以知道賤名?」
nà rén dào: wǒ yuán bù xiǎo dé. wǒ jiā lǎo yé fǔ nèi, yǒu yī wèi lěng tài yé, huì yú bīng, zhe wǒ lái cǐ diàn xiāng qǐng.
那人道:「我原不曉得。我家老爺府內,有一位冷太爺,諱於冰,着我來此店相請。」
rú yù tīng le, dà wèi jīng yì dào: kě shì nà huì shuǎ xì fǎ ér de lěng yú bīng?
如玉聽了,大為驚異道:「可是那會耍戲法兒的冷於冰?」
nà rén dào: wǒ dào bù zhī tā huì shuǎ xì fǎ bù huì shuǎ?
那人道:「我到不知他會耍戲法不會耍?」
rú yù dào: tā shì jǐ shí dào de? shì zěn me gè mó yàng?
如玉道:「他是幾時到的?是怎麼個模樣?」
nà rén dào: tā shì zuó rì rì luò shí dào de. jì rán míng xìng xiāng tóng, nǐ suí wǒ qù dào nà lǐ, zì rán míng bái.
那人道:「他是昨日日落時到的。既然名姓相同,你隨我去到那裡,自然明白。」
rú yù dào: zūn xìng?
如玉道:「尊姓?」
nà rén dào: wǒ xìng duàn, shì yù shǐ zhū lǎo yé de jiā rén.
那人道:「我姓段,是御史朱老爺的家人。」
rú yù tīng le, jīng xǐ xiāng bàn, zǒu rù fáng nèi, xiàng zhāng huá dào: nǐ kě tīng jiàn me? lěng yú bīng xún wǒ lái le!
如玉聽了,驚喜相半,走入房內,向張華道:「你可聽見麼?冷於冰尋我來了!」
yú shì huàn le yī jīn, hé duàn chéng tóng zǒu dào wén wěi mén qián.
於是換了衣巾,和段誠同走到文煒門前。
duàn chéng dào: qǐng zhàn yī zhàn, wǒ qù huí bǐng yī shēng.
段誠道:「請站一站,我去回稟一聲。」
xū yú, chū lái shuō dào: lěng tài yé fēn fù qǐng huì.
須臾,出來說道:「冷太爺吩咐請會。」
rú yù gēn duàn chéng dào èr mén qián, jiàn yú bīng jīn guān dào fú, sī tāo zào xuē, jiān bèi hòu guà zhe bǎo jiàn yī kǒu, róng mào yǔ xiān shí dà bù xiāng tóng, zhēn shì rén zhōng lóng fèng, tiān shàng shén xiān, huǎn bù cóng lǐ biān yíng jiē chū lái. rú yù xiǎng qǐ xī rì, yī dàn dào zhè bù shí hòu, xīn shàng hǎo shēng cán kuì. yú bīng jiāng rú yù shàng xià yī kàn, jiàn tā suī zài jí pín zhī jì, què jǔ dòng rú cháng, méi yǒu nà shí bān jiàn xiāng. nà shí bān:
如玉跟段誠到二門前,見於冰金冠道服,絲絛皂靴,肩背後掛着寶劍一口,容貌與先時大不相同,真是人中龍鳳,天上神仙,緩步從裡邊迎接出來。如玉想起昔日,一旦到這步時候,心上好生慚愧。於冰將如玉上下一看,見他雖在極貧之際,卻舉動如常,沒有那十般賤相。那十般:
yī yuē sǒng jiān, èr yuē chuí tóu, sān yuē liǎng shǒu bào bì, sì yuē kǒu nèi xī hā, wǔ yuē bèi rén kū qì, liù yuē zhōng rì cù méi, qī yuē wú gù xū jiē, bā yuē miàn cháo xià bā shuì, jiǔ yuē jiàn fù guì rén jìn tuì luàn, shí yuē xué fù rén yòng méi chǒu rén.
一曰聳肩,二曰垂頭,三曰兩手抱臂,四曰口內吸哈,五曰背人哭泣,六曰終日蹙眉,七曰無故吁嗟,八曰面朝下扒睡,九曰見富貴人進退亂,十曰學婦人用眉瞅人。
yǒu yī yú cǐ, rèn tā shì jué shì cōng míng, dàn qí xīn qì yǐ něi, wèi jìng yù suǒ zhì, biàn zhōng wú fā dá zhī qī, zhì hǎo de bù guò miǎn dòng něi ér yǐ. jí ǒu yǒu fā dá zhě, yì bì xuán dé xuán shī, zǒng fù guì duàn bù néng jiǔ. zài běn rén tā zì bù jué, páng guān zhě què shèn shì qīng chǔ. yǒu diǎn fú yùn de rén, suī hún mèng zhōng yì bù dài chū zhè shí bān jiàn xiāng, jiē yīn tā xīn qì bù shuāi, néng suí jìng chù jìng, ér bù wèi jìng yù suǒ zhì gù yě. zhì yú chū jiā xiū dào de rén, yóu bì yǐ xīn qì shèng wèi zhǔ. ruò xīn qì shuāi něi, bù dàn bù néng kǔ lì lěng nuǎn bá shè, jiù zhe tā xíng zuò zhōng gōng fū, tā xīn qì yǐ jié, hū xī jiān yì duàn wú chuán dào zhī qī, zhēn zhōng shēn wú yòng zhī wù yě. suǒ yǐ yú bīng yào xiān kàn tā de jǔ dòng.
——有一於此,任他是絕世聰明,但其心氣已餒,為境遇所制,便終無發達之期,至好的不過免凍餒而已。即偶有發達者,亦必旋得旋失,總富貴斷不能久。在本人他自不覺,旁觀者卻甚是清楚。有點福運的人,雖魂夢中亦不帶出這十般賤相,皆因他心氣不衰,能隨境處境,而不為境遇所制故也。至於出家修道的人,尤必以心氣勝為主。若心氣衰餒,不但不能苦歷冷暖跋涉,就着他行坐中功夫,他心氣已竭,呼吸間亦斷無傳到之期,真終身無用之物也。所以於冰要先看他的舉動。
yú bīng jiàn rú yù rù lái, xiān xiào shuō dào: jiǔ wéi gōng zǐ le.
於冰見如玉入來,先笑說道:「久違公子了。」
rú yù qiǎng xíng le jǐ bù, xiàng yú bīng yī yī, yú bīng jí máng hái lǐ. liǎng rén xié shǒu dào dōng shū fáng nèi, xù lǐ zuò xià.
如玉搶行了幾步,向於冰一揖,於冰即忙還禮。兩人攜手到東書房內,敘禮坐下。
rú yù wèn bà yú bīng de xíng zōng, biàn cù zhe méi tóu, yào shuō zì jǐ nián lái de shì yè.
如玉問罷於冰的行蹤,便蹙着眉頭,要說自己年來的事業。
yú bīng dào: gōng zǐ de xíng wèi, wú dà wú xiǎo, lěng mǒu jù hé qīn jiàn de yì bān, bù yòng láo shén xì shuō.
於冰道:「公子的行為,無大無小,冷某俱和親見的一般,不用勞神細說。」
jiā rén men sòng rù chá lái, rú yù dú zì chī le yī bēi. yú bīng dào: gōng zǐ de qì sè, yǔ qián dà bù xiāng tóng le. gōng míng fù guì, zhī zài zhè yī liǎng tiān nèi. zǒng bù néng bài shòu wáng jué, yì kě yǐ wèi zhì gōng hóu.
家人們送入茶來,如玉獨自吃了一杯。於冰道:「公子的氣色,與前大不相同了。功名富貴,只在這一兩天內。總不能拜受王爵,亦可以位至公侯。」
rú yù tīng le dà xǐ, guì zài dì xià shuō dào: xiǎo dì nián lái zhēn shì qióng de kě lián! cóng jīn nián zhēng yuè chū bā rì, jí qǐ shēn rù dōu, xún fǎng zhǎng xiōng zhǐ shì yī tiáo jié jìng, bù yì yù zhī xiǎo dì zài cài shì kǒu diàn nèi, qiǎn rén xiāng zhāo, fú wàng fā cí bēi, jiù dì cán chuǎn.
如玉聽了大喜,跪在地下說道:「小弟年來真是窮的可憐!從今年正月初八日,即起身入都,尋訪長兄指示一條捷徑,不意預知小弟在菜市口店內,遣人相招,伏望發慈悲,救弟殘喘。」
yú bīng yě lián máng guì fú dào: gōng zǐ qǐng qǐ. zhū shì dōu jiāo zài wǒ lěng mǒu shēn shàng, róng yì! róng yì!
於冰也連忙跪扶道:「公子請起。諸事都交在我冷某身上,容易!容易!」
liǎng rén fāng cái rù zuò, hū tīng dé mén wài yǒu rén shuō: lǎo bó dà rén huì jiā kè me?
兩人方才入坐,忽聽得門外有人說:「老伯大人會佳客麼?」
yú bīng dào: zhèng yào qǐng nǐ lái zuò zuò.
於冰道:「正要請你來坐坐。」
rú yù jiàn yī sān shí duō suì de rén rù lái, tóu dài fú jīn, shēn chuān yún chǎng, qì dù xiàng gè guān ér, máng zhàn qǐ wèn yú bīng dào: cǐ wèi shì shuí?
如玉見一三十多歲的人入來,頭戴幅巾,身穿雲氅,氣度像個官兒,忙站起問於冰道:「此位是誰?」
yú bīng dào: cǐ dōng wēng zhū xiān shēng, huì wén wěi, xiàn rèn yù shǐ.
於冰道:「此東翁朱先生,諱文煒,現任御史。」
rú yù jí qū xiàng qián, kòu bài dào: shēng yuán péng mén xià shì, yīn lěng xiān shēng hū huàn, dé zhì gōng táng, bù céng dài lái shǒu běn kòu yè, shén jué mào mèi zhī zhì.
如玉急趨向前,叩拜道:「生員蓬門下士,因冷先生呼喚,得至公堂,不曾帶來手本叩謁,甚覺冒昧之至。」
zhū wén wěi hái lǐ bì, sān rén fēn bīn zhǔ zuò xià. wén wěi dào: cǐ wèi jí lǎo bó zuó rì suǒ yán dū yuàn wēn dà rén zhǎng gōng zǐ wēn shì tái me?
朱文煒還禮畢,三人分賓主坐下。文煒道:「此位即老伯昨日所言督院溫大人長公子溫世台麼?」
yú bīng dào: zhèng shì.
於冰道:「正是。」
wén wěi dào: cǐ xiōng fēng shén xiù yǎ, zhēn jī qún zhī hè yě, yì rì gōng míng bù kě xiàn liàng.
文煒道:「此兄丰神秀雅,真雞群之鶴也,異日功名不可限量。」
yú bīng dào: hé yòng yì rì, zhǐ gù jiù yào chū jiāng rù xiàng lī.
於冰道:「何用異日,指顧就要出將入相哩。」
wén wěi hán hu dá dào: zhè shì wēn shì tái fēn nèi bì yǒu de.
文煒含糊答道:「這是溫世台分內必有的。」
yú bīng dào: kě fēn fù rén jiāng lín gōng zǐ qǐng lái, yě yǔ wēn gōng zǐ huì huì. wǒ hái yào liú wēn gōng zǐ bàn wǒ liǎng tiān.
於冰道:「可吩咐人將林公子請來,也與溫公子會會。我還要留溫公子伴我兩天。」
wén wěi dào: zuì hǎo! zuì hǎo!
文煒道:「最好!最好!」
shǎo kè, jiā rén jiāng lín gōng zǐ qǐng lái, yǔ wēn rú yù xù lǐ bì, zuò zài wén wěi xià biān. rú yù wèn míng, cái zhī dào shì hé yáng zǒng bīng lín dài zhí zi, èr shí yī suì jiù zhōng le jǔ, zài cǐ xià huì shì chǎng, xīn shàng shèn shì kuì xiàn, zì jǐ qiú gōng míng de yì niàn yuè fā jí le.
少刻,家人將林公子請來,與溫如玉敘禮畢,坐在文煒下邊。如玉問明,才知道是河陽總兵林岱侄子,二十一歲就中了舉,在此下會試場,心上甚是愧羨,自己求功名的意念越發急了。
shǎo kè, jiā rén men ná rù bēi kuài lái, ān fàng zhuō yǐ. rú yù yào cí qù, zhū wén wěi nà lǐ kěn yī. yú bīng xiàng rú yù dào: dōu shì zì jǐ jù huì, wǒ hái yào liú nǐ zhù jǐ tiān, zhū xiōng bú shì wài rén jiā.
少刻,家人們拿入杯筷來,安放桌椅。如玉要辭去,朱文煒那裡肯依。於冰向如玉道:「都是自己聚會,我還要留你住幾天,朱兄不是外人家。」
rú yù dào: lǎo xiōng fēn fù, wú bù rú mìng, zhǐ shì wèi xiàng xiǎo jiè shuō míng.
如玉道:「老兄吩咐,無不如命,只是未向小介說明。」
yú bīng dào: nǐ yǒu tài ān chéng nèi fáng jià, hái yǒu jīn péng yǒu de dāng yín, jù zài zhāng huá shǒu nèi, nǐ xū fàng xīn. zhāng huá bǐ bù dé hán sī jìng, tōu bù liǎo nǐ de, yě mái bù liǎo nǐ de.
於冰道:「你有泰安城內房價,還有金朋友的當銀,俱在張華手內,你須放心。張華比不得韓思敬,偷不了你的,也埋不了你的。」
rú yù tīng le, xià de jīng xīn dòng pò, yì xìn yú bīng shì qián zhī shén rén yòu qiè xǐ zì jǐ de gōng míng fù guì, dìng bù shè xū le. wén wěi dào: zhè yǒu hé nán? kě zhe rén huàn zhāng huá shèng jiè, jiāng xíng lǐ qǔ lái, zuì shì tuǒ dāng.
如玉聽了,嚇的驚心動魄,益信於冰是前知神人;又竊喜自己的功名富貴,定不涉虛了。文煒道:「這有何難?可着人喚張華盛介,將行李取來,最是妥當。」
yú bīng dào: shǐ de.
於冰道:「使得。」
rú yù hái yào xiāng cí, jiā rén men yǐ jīng qù le, zhǐ de shàng qián bài xiè. wén wěi xiān yǔ rú yù sòng jiǔ dào: suí biàn yǐn shí, yǒu xiè shì tái.
如玉還要相辭,家人們已經去了,只得上前拜謝。文煒先與如玉送酒道:「隨便飲食,有褻世台。」
rú yù tuī ràng zài sì, ràng yú bīng dú zuò le yī zhuō, tā yǔ wén wěi lín rùn zuò yī zhuō.
如玉推讓再四,讓於冰獨坐了一桌,他與文煒、林潤坐一桌。
cóng cǐ rì wèi shǐ, rú yù zhǔ pú jiù zài wén wěi jiā zhù xià. wǎn jiān, rú yù hé zhāng huá zài dōng shū fáng ān xiē, yú bīng zài xī fáng yǔ lín rùn gǎi zuò wén zì.
從此日為始,如玉主僕就在文煒家住下。晚間,如玉和張華在東書房安歇,於冰在西房與林潤改做文字。
dào dì sān rì wǔ jiān, guǎn mén de rén zǒu lái shuō dào: yǒu héng shān lái de liǎng wèi kè rén, xún fǎng lěng tài yé shuō huà.
到第三日午間,管門的人走來說道:「有衡山來的兩位客人,尋訪冷太爺說話。」
yú bīng jiù zhī dào shì chéng bì bù huàn lái le, xīn zhōng xián yuàn dào: tā liǎng rén cái xué huì xiē xiǎo fǎ shù, biàn zhè bān yún xíng wù chí, luàn pǎo qǐ lái kuàng wǒ qǐ shēn shí nà yàng zhǔ fù, yòu lái zuò shén me?
於冰就知道是城璧、不換來了,心中嫌怨道:「他兩人才學會些小法術,便這般雲行霧馳,亂跑起來;況我起身時那樣囑咐,又來做甚麼?」
zhū wén wěi wèn yú bīng dào: cǐ èr wèi shì shuí?
朱文煒問於冰道:「此二位是誰?」
yú bīng dào: shì wǒ de liǎng gè dào yǒu.
於冰道:「是我的兩個道友。」
suí xiàng guǎn mén rén dào: jiù fán nǐ qǐng tā men rù lái.
隨向管門人道:「就煩你請他們入來。」
wén wěi tīng le dào yǒu èr zì, zhī shì yǒu lái lì de rén, suí jí zhěng yī yíng jiē. zhì èr mén qián, jiàn yī pàng dà hàn zi, páng méi hé mù, zǐ miàn dān chún, yī bù zhǎng xū bǐ mò hái hēi, piāo piāo fú fú, zhí chuí zài qí xià tóu dài bǎo lán dà zhān lì, shēn chuān qīng bù páo, yāo xì sī tāo, zú tà zào xuē. wén wěi xīn lǐ shuō: zhè rén hàn zhàng yí biǎo, dào yǔ lín dà gē chà bù duō, zhǐ shì zhè yī bù lián bìn hú xū, jiù bǐ tā qiáng jǐ shí bèi le.
文煒聽了「道友」二字,知是有來歷的人,隨即整衣迎接。至二門前,見一胖大漢子,龐眉河目,紫面丹唇,一部長須比墨還黑,飄飄拂拂,直垂在臍下;頭戴寶藍大氈笠,身穿青布袍,腰系絲絛,足踏皂靴。文煒心裡說:「這人漢仗儀表,到與林大哥差不多,只是這一部連鬢鬍鬚,就比他強幾十倍了。」
yòu jiàn hòu miàn xiāng suí zhe gè shòu xiǎo hàn zi, èr mù shǎn shuò yǒu guāng, miàn sè yì dà yǒu jīng cǎi, zhǎng zhe jǐ gēn bā zì hú xū, dài yī dǐng zǐ róng zhān mào, chuān yī lǐng lán bù páo, yě shì yāo xì sī tāo, zú tà zào xuē. wén wěi zhī shì yì rén, gōng gōng jìng jìng de ràng dào dōng shū fáng xíng lǐ. rú yù kàn jiàn shì lián chéng bì hé jīn bù huàn, xīn shàng shèn shì xiū kuì, zì jǐ yě dào tóu bèn rén de tián dì, zhǐ de shàng qián xíng lǐ xù jiù. lǐ bì, chéng bì hé bù huàn yǔ yú bīng shēn shēn yī yī, rán hòu dà jiā jiù zuò.
又見後面相隨着個瘦小漢子,二目閃爍有光,面色亦大有精彩,長着幾根八字鬍須,戴一頂紫絨氈帽,穿一領藍布袍,也是腰系絲絛,足踏皂靴。文煒知是異人,恭恭敬敬的讓到東書房行禮。如玉看見是連城璧和金不換,心上甚是羞愧,自己也到投奔人的田地,只得上前行禮敘舊。禮畢,城璧和不換與於冰深深一揖,然後大家就坐。
wén wěi jǔ shǒu wèn dào: èr wèi xiān shēng guì xìng?
文煒舉手問道:「二位先生貴姓?」
yú bīng jù dài wèi shuō qì. wén wěi dào: èr wèi xiān shēng cóng hé chù lái?
於冰俱代為說訖。文煒道:「二位先生從何處來?」
chéng bì dào: hái wèi qǐng jiào guì xìng, xiǎng dìng shì zhū lǎo yé le?
城璧道:「還未請教貴姓,想定是朱老爺了?」
wén wěi dào: zhèng shì jiàn xìng.
文煒道:「正是賤姓。」
chéng bì dào: wǒ men xì cóng hú guǎng héng shān lái.
城璧道:「我們系從湖廣衡山來。」
wén wěi dào: jǐ shí dòng shēn de?
文煒道:「幾時動身的?」
bù huàn dào: shì jīn zǎo dòng shēn de.
不換道:「是今早動身的。」
wén wěi dà jīng dào: hǎo jǐ qiān lǐ, piàn kè jí dào, fēi jià yún yù fēng, hé néng zhì cǐ? zhēn lěng lǎo bó zhī yǒu yě.
文煒大驚道:「好幾千里,片刻即到,非駕雲御風,何能至此?真冷老伯之友也。」
yú bīng dào: wǒ qǐ shēn shí, nà bān dīng zhǔ nǐ èr rén yòu lái zuò shén me?
於冰道:「我起身時,那般叮囑你二人又來做什麼?」
chéng bì dào: wǒ yīn dǒng gōng zǐ zài cǐ, xīn shàng xuán jì tā, gù lái zǒu zǒu.
城璧道:「我因董公子在此,心上懸計他,故來走走。」
yú bīng dào: shì lín gōng zǐ, nà yǒu dǒng gōng zǐ?
於冰道:「是林公子,那有董公子?」
chéng bì suí jí gǎi kǒu dào: shì wǒ shuō cuò le.
城璧隨即改口道:「是我說錯了。」
yú bīng yòu dào: nǐ èr rén lái yǐ bù shǒu qīng guī, zěn me sú zhuāng dǎ bàn? zhè shì hé shuō?
於冰又道:「你二人來已不守清規,怎麼俗妝打扮?這是何說?」
bù huàn dào: èr gē yuán bù kěn gǎi zhuāng, shì wǒ yīn zhū lǎo yé shì jīng guān, lái xǔ duō dào shì dào tā fǔ shàng, kǒng pà rén yì lùn, yīn cǐ bàn zuò sú rén, bù guò zàn shí gǎi yòng.
不換道:「二哥原不肯改妝,是我因朱老爺是京官,來許多道士到他府上,恐怕人議論,因此扮做俗人,不過暫時改用。」
wén wěi dào: jiū xì èr wèi xiān shēng duō xīn.
文煒道:「究系二位先生多心。」
zuǒ yòu sòng shàng chá lái, dà jiā chī qì. chéng bì xiàng rú yù dào: wǒ men zài guì zhuāng fēn shǒu hòu, dào rú jīn yě shì wǔ liù gè nián tóu.
左右送上茶來,大家吃訖。城璧向如玉道:「我們在貴莊分手後,到如今也是五六個年頭。」
rú yù dào: nà rì sān wèi qù hòu, xiǎo dì chāi rén biàn fǎng wú zōng, zhēn shì qù de shén miào zhī zhì.
如玉道:「那日三位去後,小弟差人遍訪無蹤,真是去得神妙之至。」
wén wěi dào: sù rì dōu xiāng shí me?
文煒道:「素日都相識麼?」
rú yù dào: sān wèi jù zài hán jiā zhù guò jǐ tiān.
如玉道:「三位俱在寒家住過幾天。」
chéng bì dào: gōng zǐ bù zài jiā zhōng xiǎng róng huá, shòu fù guì, dào zhū lǎo yé zhè biān, yǒu hé guì gàn?
城璧道:「公子不在家中享榮華,受富貴,到朱老爺這邊,有何貴幹?」
rú yù dào: wǒ yǔ zhū gōng jù xì zhī jǐ, shuō yě bù fáng. xiǎo dì nián lái fǒu bài zhī zhì, jīn wú kě rú hé, xún fǎng lěng xiān shēng, zhǐ yī tiáo míng lù, zuò xià bàn shì dì bù, dào bú shì zhuān lái zhū dà rén fǔ shàng de.
如玉道:「我與諸公俱系知己,說也不妨。小弟年來否敗之至,今無可如何,尋訪冷先生,指一條明路,做下半世地步,到不是專來朱大人府上的。」
chéng bì xiào dào: wǒ men dōu shì jǐ gè qióng dào shì, yǒu shén me míng lù zhǐ rén?
城璧笑道:「我們都是幾個窮道士,有什麼明路指人?」
rú yù bù yóu de miàn hóng qǐ lái. yú bīng jí yǐ mù shì chéng bì, chéng bì cái bù yán yǔ le. wǔ cuò shí hòu, jiā rén men bǎi le yī zhuō guǒ shí, yī zhuō hūn xí, chéng bì bù huàn hé yú bīng zuò. lín rùn cóng xī shū fáng guò lái, kàn jiàn chéng bì dà xǐ, yòu jiàn bù huàn yě zài, lián máng shàng qián kòu bài, fù xù bié zōng, hé rú yù wén wěi tóng zuò. xián tán dào èr gǔ fāng sàn. chéng bì děng tóng yú bīng zài xī fáng, rú yù réng guī dōng fáng.
如玉不由的面紅起來。於冰急以目視城璧,城璧才不言語了。午錯時候,家人們擺了一桌果食,一桌葷席,城璧、不換和於冰坐。林潤從西書房過來,看見城璧大喜,又見不換也在,連忙上前叩拜,復敘別蹤,和如玉、文煒同坐。閒談到二鼓方散。城璧等同於冰在西房,如玉仍歸東房。
cì rì wǔ fàn shí, yú bīng jiāng lín rùn sān chǎng wén zì, bìng diàn shì de cè wén, jù gè gǎi hǎo. zhì dì èr rì, shì chū liù rì, wén wěi chāi rén sòng lín rùn rù nèi chéng qù le. zhè rì zǎo fàn hòu, yú bīng tóng zhe zhòng rén, cóng xiù nèi qǔ chū yī dào fú, yòu jiǎn tiě èr lián, xiàng rú yù dào: gōng zǐ nián lái kùn kǔ yǐ jí, wǒ èr nián qián yǒu yán zài xiān: gōng zǐ ruò dào bù dé yì, zhǐ guǎn rù dōu, wǒ bāo nǐ yī tào tiān dà de fù guì. jīn qì yùn yǐ zhì, shí bù kě shī, kě jiāng wǒ zhè yī dào fú, chū chéng hòu jí dài zài mào zi nèi hái yǒu jiǎn tiě èr lián, chuāi zài huái zhōng. yǒu jí nán shì, dào wàn bù kě jiě tuō chù, kě jiāng wǒ dì yī lián jiǎn tiě sù kàn, zì yǒu miào yīng. dì èr lián yě shì rú cǐ. shàng miàn wǒ jù xiě xiān hòu, bù kě luàn chāi. nǐ ruò shì tōu zhe xiān hòu le, jí xiè lòu tiān jī, nà shí bì yǒu qí huò, xiū guài wǒ bù zǎo shuō yǔ nǐ. zhì yú zuò wén mò yòng shī cí gē fù děng xiàng, wàn yī zuò bù lái shí, nǐ zhǐ àn zhōng jiào wǒ de xìng míng jǐ shēng, wǒ zì zhù nǐ chéng gōng. nǐ cǐ kè sù chū nán xī mén, dìng yǒu yì wài jī yuán còu hé. jiāng lái dào fù guì shí, què bù kě wàng le pín dào.
次日午飯時,於冰將林潤三場文字,並殿試的策文,俱各改好。至第二日,是初六日,文煒差人送林潤入內城去了。這日早飯後,於冰同着眾人,從袖內取出一道符,又柬帖二聯,向如玉道:「公子年來困苦已極,我二年前有言在先:公子若到不得意,只管入都,我包你一套天大的富貴。今氣運已至,時不可失,可將我這一道符,出城後即戴在帽子內;還有柬帖二聯,揣在懷中。有極難事,到萬不可解脫處,可將我第一聯柬帖訴看,自有妙應。第二聯也是如此。上面我俱寫先後,不可亂拆。你若是偷着先後了,即泄露天機,那時必有奇禍,休怪我不早說與你。至於做文墨、用詩詞歌賦等項,萬一做不來時,你只暗中叫我的姓名幾聲,我自助你成功。你此刻速出南西門,定有意外機緣湊合。將來到富貴時,卻不可忘了貧道。」
rú yù xīn shàng yǒu xiē bù xìn. yú bīng dào: nǐ tǐ yào xiǎo kuī le wǒ nà yī dào fú hé nà liǎng lián jiǎn tiě, wù le nǐ de dà shì.
如玉心上有些不信。於冰道:「你體要小窺了我那一道符和那兩聯柬帖,誤了你的大事。」
rú yù jiē lái, chuāi zài huái zhōng, xīn shàng hái yǒu xiē chí yí. yú bīng dào: zhǐ guǎn qù bà, wǒ bú shì qī nǐ de rén.
如玉接來,揣在懷中,心上還有些遲疑。於冰道:「只管去罷,我不是欺你的人。」
zhū wén wěi jiē shuō dào: wēn shì tái, lěng lǎo bó jiào nǐ qù, nǐ jiù qù. wǒ de fū qī lí hé gōng míng chéng jiù, dōu shì lěng lǎo bó zuò chéng, cái yǒu jīn rì. nǐ hú yí zěn de? suì jiāng zì jǐ de shì, dà gài shuō le yī biàn.
朱文煒接說道:「溫世台,冷老伯教你去,你就去。我的夫妻離合、功名成就,都是冷老伯作成,才有今日。你狐疑怎的?」遂將自己的事,大概說了一遍。
rú yù fāng chéng xìn bù yí, xīn xǐ yù qù. yú bīng yòu zhǔ fù dào: cǐ qù zhǐ kě nǐ dú zì qù, zhāng huá tóng qù bù dé.
如玉方誠信不疑,欣喜欲去。於冰又囑咐道:「此去只可你獨自去,張華同去不得。」
rú yù lián shēng dá yīng, kòu xiè le yú bīng, bài bié le zhòng rén, huān huān xǐ xǐ zǒu chū tīng wài. zhòng rén sòng tā chū le dà mén, zhāng huá gǎn shàng wèn xùn, bèi rú yù mà huí.
如玉連聲答應,叩謝了於冰,拜別了眾人,歡歡喜喜走出廳外。眾人送他出了大門,張華趕上問訊,被如玉罵回。
zhòng rén sòng liǎo rú yù, tóng dào tīng nèi zuò xià. chéng bì děng yī qí wèn dào: wēn gōng zǐ zhè yī qù, guǒ rán kě dé dà fù guì me?
眾人送了如玉,同到廳內坐下。城璧等一齊問道:「溫公子這一去,果然可得大富貴麼?」
yú bīng dà xiào dào: cǐ rén běn shì míng mén shì zhòu, fù guì ér láng. zhǐ yīn tā yòu nián sàng fù, jiào jiè wú rén, rì yè hú péng gǒu yǒu, zuò piáo dǔ chǎng zhōng shēng huó, nián lái dié zāo biàn gù, nòng de jiā bài rén wáng. jīn rì qióng jí, tóu bèn yú wǒ, wǒ niàn tā yī shēn nèi gǔ, dà yǒu gēn qì, tā yě bú shì jīn shēng biàn yǒu, yě shì xiū liàn jǐ shì, fāng néng wán zú, shí bù rěn xīn qì zhì yú tā. yòu zhī tā shì qíng guò zhòng, ruò bù zháo tā dà dà de fù guì yī fān, tā jiù zuò guǐ yě bì bào qū dì xià. wǒ yǐ quàn huà guò tā jǐ cì, cǐ fān yào rú cǐ rú cǐ, mǎn tā de zhì yuàn. tā ruò réng shì chī mí bù wù, nǎi zhēn xià yú bù yí zhī rén, qì zhī kě yě.
於冰大笑道:「此人本是名門世胄,富貴兒郎。只因他幼年喪父,教戒無人,日夜狐朋狗友,做嫖賭場中生活,年來疊遭變故,弄的家敗人亡。今日窮及,投奔於我,我念他一身內骨,大有根氣,他也不是今生便有,也是修煉幾世,方能完足,實不忍心棄置於他。又知他世情過重,若不着他大大的富貴一番,他就做鬼也必抱屈地下。我已勸化過他幾次,此番要如此如此,滿他的志願。他若仍是痴迷不悟,乃真下愚不移之人,棄之可也。」
zhòng rén tīng le, jù gè dà xiào, shuō dào: miào zāi! miào zāi! fēi yǒu tōng tiān chè dì de shǒu duàn, bù néng yǒu cǐ shī shè.
眾人聽了,俱各大笑,說道:「妙哉!妙哉!非有通天徹地的手段,不能有此施設。」
zhèng shì:
正是:
yù xǐng chī ér xū yòng jiǎ, jiǎ qíng wù hòu biàn guī zhēn.
欲醒痴兒須用假,假情悟後便歸真。
zhēn zhēn jiǎ jiǎ jūn xiū lùn, jiǎ jiǎ zhēn zhēn shì miào wén.
真真假假君休論,假假真真是妙文。