strong yì zhèn shū kǒu jué chū yán fǔ shī bǎng shǒu huí xīn shǒu gù xiāng strong
议赈疏口角出严府 失榜首回心守故乡
cí yuē:
词曰:
shū shēng shòu rén yú, wū xìn zuān yín shì kě qū, zhǔ bīn jī nù, lì chéng yuè yǔ wú.
书生受人愚,诬信钻夤势可趋,主宾激怒,立成越与吴。
hé xū suì tuò hú, jí wéi zì gǔ duō yí zhū, bù xué gàn lù, biàn shì jūn zǐ rú.
何须碎唾壶,棘围自古多遗珠,不学干禄,便是君子儒。
yòu diào luò hóng yīng.
——右调《落红英》。
huà shuō lěng yú bīng zài yán sōng fǔ zhōng, jīng lǐ shū bǐng pī fā děng shì, zǎo guò le yī yuè yǒu yú. yī rì, yán sōng yǔ tā ér zi shì fān xián zuò, yì lùn qǐ lěng yú bīng lái. shì fān dào:" lěng yú bīng rén suī nián shào, shén yǒu cái xué, ruò jiào tā guǎn lǐ shū zòu, qiáng sì mù kè shī wén huàn shí bèi, jiù zhǐ pà tā bù yǔ wǒ men qì wèi xiāng tóng."
话说冷于冰在严嵩府中,经理书禀批发等事,早过了一月有余。一日,严嵩与他儿子世蕃闲坐,议论起冷于冰来。世蕃道:“冷于冰人虽年少,甚有才学,若叫他管理疏奏,强似幕客施文焕十倍,就只怕他不与我们气味相同。”
yán gāo dào:" tā yí gè qiú gōng míng rén, gǎn bù yǔ wǒ hé yì me? dào zhǐ pà xiǎo hái zi jiā cái shí duǎn, zhēn zhuó bù chū shì fēi qīng chóng lái."
严高道:“他一个求功名人,敢不与我合意么?到只怕小孩子家才识短,斟酌不出是非轻重来。”
shì fān xiào dào:" fù qīn hái rèn bù tòu tā. cǐ rén shí jiàn gāo ér jǐ bèi, guǎn lǐ zòu shū shì qiān tuǒ bǎi dāng zhī cái, zhǐ yào fù qīn yōu lǐ dài tā, cháng yǐ xū qíng jiǎ yì xǔ tā gōng míng wéi miào!"
世蕃笑道:“父亲还认不透他。此人识见高儿几倍,管理奏疏是千妥百当之才,只要父亲优礼待他,常以虚情假意许他功名为妙!”
yán sōng dào:" nǐ shuō de shèn shì."
严嵩道:“你说的甚是。”
yào zhī shì fān tā de cái qíng, zài jiā jìng shí wéi cháo zhōng dì yī, fán nèi gé zòu nǐ piào fā, yǐ jí chū móu yán rén zhī shì, wú yī bú shì cǐ zi zhǔ cái tā jīn rì kuā jiǎng yú bīng de cái xué shèng tā jǐ bèi, zé yú bīng gèng kě zhī yě. cì rì, yán sōng jí chāi rén xiàng yú bīng dào:" wǒ jiā lǎo tài yé zài xī yuàn qǐng shī yé yǒu huà shuō."
要知世蕃他的才情,在嘉靖时为朝中第一,凡内阁奏拟票发,以及出谋言人之事,无一不是此子主裁;他今日夸奖于冰的才学胜他几倍,则于冰更可知也。次日,严嵩即差人向于冰道:“我家老太爷在西院请师爷有话说。”
yú bīng zhěng dùn yī mào, tóng lái rén zǒu dào xī yuàn, jiàn sì miàn huà láng wéi rào, yú chí nèi jīn lín tiào zhì, qí huā yì huì, cēn cī zuǒ yòu tái jiē shàng bǎi zhe xǔ duō pén jǐng, líng lóng tòu lù, jí jìn rén gōng zhī qiǎo. shū fáng nèi diāo chuāng xiù mù, jǐn rù huā yīn, bì jiān yáo qín zhàn huà, jià shàng xiāng zhóu yá qiān, mù guāng yī duó. yán sōng yī jiàn yú bīng rù lái, xiào róng mǎn miàn, xùn ràng ér zuò. yán sōng dào:" rì qián lì bù shàng shū bāng mó xià dà rén, huì jiǔ sān tán, míng wéi jiàng xuě chūn, zhēn wǎn yè qióng sū yě. jīn zhèng wù shǎo xiá, yuē jūn lái gòng zuò gāo yáng háo kè, bù zhī xiān shēng yì yǒu píng yuán zhī xìng fǒu?"
于冰整顿衣帽,同来人走到西院,见四面画廊围绕,鱼池内金鳞跳掷,奇花异卉,参差左右;台阶上摆着许多盆景,玲珑透露,极尽人功之巧。书房内雕窗绣幕,锦褥花裀,壁间瑶琴占画,架上缃轴牙签,目光一夺。严嵩一见于冰入来,笑容满面,逊让而坐。严嵩道:“日前吏部尚书邦谟夏大人,惠酒三坛,名为绛雪春,真碗液琼苏也。今政务少暇,约君来共作高阳豪客,不知先生亦有平原之兴否?”
bīng dào:" shēng yuán dài gāo lǚ hòu, mò bào hóng cí, jì chéng míng xùn, gǎn bù xué hé chā liú líng, nài juān dī zhī liàng, shí bù néng yǔ cāng hǎi jiào qiǎn shēn ěr!"
冰道:“生员戴高履厚,莫报鸿慈,既承明训,敢不学荷鍤刘伶,奈涓滴之量,实不能与沧海较浅深耳!”
yán sōng dà xiào dào:" xiān shēng xǐ xiào tán lùn, wú fēi tǔ luò zhū jī, zhēn yùn shì yě! zhǐ shì shēng yuán èr zì, nǐ wǒ zhī qì, bù kě rú cǐ chēng hū. ruò wèi lǎo fū mǎ chǐ jiā cháng, xià wǎn shēng èr zì, jí tāo guāng zú yǐ."
严嵩大笑道:“先生喜笑谈论,无非吐落珠玑,真韵士也!只是生员二字,你我知契,不可如此称呼。若谓老夫马齿加长,下晚生二字,即叨光足矣。”
yú bīng qǐ xiè dào:" jǐn zūn jūn mìng!"
于冰起谢道:“谨遵钧命!”
shuō xiào jiān, yí gè jiā rén bǐng dào:" jiǔ xí qí bèi le!"
说笑间,一个家人禀道:“酒席齐备了!”
yán sōng qǐ shēn xiāng ràng. jiàn fáng nèi dōng xī gè shè yī xí, bǎi liè dé shèn shì zhěng qí, yú bīng xīn xià dào:" wǒ zì dào tā jiā yī yuè yǒu yú, cóng wèi jiàn tā qīn zì péi wǒ chī gè fàn, zhāng kǒu jí shì xiù cái cháng duǎn jīn rì rú cǐ shèng xí, yòu jiào xiān shēng bù jué, zhè bì dìng yǒu gè yuán gù."
严嵩起身相让。见房内东西各设一席,摆列得甚是整齐,于冰心下道:“我自到他家一月有余,从未见他亲自陪我吃个饭,张口即是秀才长短;今日如此盛席,又叫先生不绝,这必定有个原故。”
zhǔ bīn jiù zuò bì. shǎo qǐng, jīn hú zhuó měi jiǔ, yù wǎn zhù jiā yáo, shān zhēn hǎi cuò, duī mǎn chūn tái. yán sōng zhǐ zhe lián wài xiàng yú bīng dào:" nǐ kàn, cǎo yīn pù cuì, hóng yǔ fēi xiāng, zhuǎn pàn jiān yǐ shì sān chūn shí fēn. yàn yún:' huā kě zài kāi, bìn bù kě zài lǜ.' lǎo fū nián yú liù shí, lǎo jiàng zhì yǐ! měi yì tiáo nián, huǎng ruò yī mèng. xiān shēng nǎi lóng pán fèng yì zhī shì, fēi yù táng jīn mǎ bù zú yǐ róng guān miǎn, yì rì dēng fēng zào huà ān zhī bù shèng lǎo fū shí bèi! yì qiě zhèng zài miào líng, sháo guāng wú xiàn, wǒ yǔ xiān shēng xiàng jiào, lìng rén huò kǎi shū shēn."
主宾就坐毕。少顷,金壶酌美酒,玉碗贮嘉肴,山珍海错,堆满春台。严嵩指着帘外向于冰道:“你看,草茵铺翠,红雨飞香,转盼间已是三春时分。谚云:‘花可再开,鬓不可再绿。’老夫年逾六十,老将至矣!每忆髫年,恍若一梦。先生乃龙蟠凤逸之士,非玉堂金马不足以荣冠冕,异日登峰造化安知不胜老夫十倍!抑且正在妙龄,韶光无限,我与先生相较,令人惑慨殊深。”
yú bīng dào:" lǎo tài shī dé chóng shòu yǒng, cháo yě yù bǔ qī yí wǎn shēng rú qīng chén ruò cǎo, yì rì bù chuī wú shì zhī chí, gài mù lán zhī fàn zú yǐ, shàng gǎn shē wàng! tǎng lǎo tài shī lüè duǎn qǔ zhǎng, tí xié gé wài, zé lì xià jià dài, huò kě chéng biān yú sūn yáng yě."
于冰道:“老太师德崇寿永,朝野预卜期颐;晚生如轻尘弱草,异日不吹吴市之篪,丐木兰之饭足矣,尚敢奢望!倘老太师略短取长,提携格外,则枥下驾骀,或可承鞭于孙阳也。”
yán sōng dào:" gōng míng jiē xiān shēng fèn nèi suǒ yǒu, mò shǎo cuō tuó. xuān huī yáng yì, lǎo fū shí kān rèn lì nǐ wǒ zhī lán qì wèi, níng shì xū cí."
严嵩道:“功名皆先生分内所有,莫少磋跎。宣徽扬义,老夫实堪任力;你我芝兰气味,宁事虚辞。”
yú bīng tīng bà, chū xí bài xiè, yán sōng yì xiào liǎn xiàng fú, shuō dào:" shū qǐ yī xiàng, lǎo fū yǔ xiǎo ér shēn pèi jiā zhāng zòu shū shàng wèi lǐng jiào. rú méng jiāng yān jù bǐ, dài wéi fēn láo, lǎo dà shòu yì níng yǒu yá jì!"
于冰听罢,出席拜谢,严嵩亦笑脸相扶,说道:“书启一项,老夫与小儿深佩佳章;奏疏尚未领教。如蒙江淹巨笔,代为分劳,老大受益宁有涯际!”
yú bīng dào:" zòu shū shàng chéng yù lǎn, yī zì zhī jiān, guān xì róng rǔ, wǎn shēng jí shēn gěng duǎn, shí nán jiān hé rán jì shòu bì yú nán shān zhī qiáo, fù jiàn zhī yú běi shān zhī zǐ, zhí bù gǔ yú léi mén, yì wú cí yī jī zhī qiào yě!"
于冰道:“奏疏上呈御览,一字之间,关系荣辱,晚生汲深绠短,实难肩荷;然既受庇于南山之乔,复见知于北山之梓,执布鼓于雷门,亦无辞一击之诮也!”
yán sōng dà xǐ. xū yú fàn bà, zuǒ yòu xiàn shàng chá lái. yán sōng lā zhe yú bīng de shǒu ér, chū jiē sàn bù, wèi yú bīng dào:" dōng yuàn wō jū, bù kě zhù gāo xián zhī jià, cǐ chù pō kān yù mù."
严嵩大喜。须臾饭罢,左右献上茶来。严嵩拉着于冰的手儿,出阶散步,谓于冰道:“东院蜗居,不可驻高贤之驾,此处颇堪寓目。”
suí fēn fù jiā rén, sù jiāng xiān shēng pū chén bān lái. yú bīng cí xiè jiān, jiā rén men yǐ ān dùn tuǒ dàng. yòu huí shū fáng zuò xià, yòu jiàn pěng rù liǎng gè dà qī pán lái, nèi fàng dà duàn liǎng pǐ, yín sān bǎi liǎng. chuān shàn shí bǐng, guān xiāng sì shí dìng, duān yàn yī fāng, huī mò sì xiá. yán sōng xiào shuō dào:" fēi wù zì zhī qīng xiè, bù guò jí jiāng chéng ài ér yǐ, qí xiān shēng xiào nà."
随吩咐家人,速将先生铺陈搬来。于冰辞谢间,家人们已安顿妥当。又回书房坐下,又见捧入两个大漆盘来,内放大缎两匹,银三百两。川扇十柄,官香四十锭,端砚一方,徽墨四匣。严嵩笑说道:“菲物自知轻亵,不过藉将诚爱而已,祈先生笑纳。”
yú bīng dào," jiāng lái dāo huì tí bá, jí shì hòu yí, zhū zhēn duàn bù gǎn lǐng!"
于冰道,“将来叨惠提拔,即是厚仪,诸珍断不敢领!”
yán sōng xiào dào:" xiān shēng jì rú cǐ jiàn wài, lǎo fū yì lìng yǒu miào fǎ."
严嵩笑道:“先生既如此见外,老夫亦另有妙法。”
xiàng jiā rén ěr biān shuō le jǐ jù, bù xiǎng shì chāi rén sòng dào yú bīng xià chǔ, jiāo yú liǔ guó bīn shōu le. zì cǐ wèi shǐ, fán yǒu zòu shū, jù xì yú bīng bǐng bǐ bú yào jǐn de shū zì, réng shì bié de mù kè bàn lǐ. yòu dài xíng piào nǐ běn zhāng, yú bīng de jiàn jiě chū lái, shì shì qià zhōng yán sōng de yǐn wēi, xǐ de yán sōng lián sān dǐng jiǎ yě bù zhī xǔ le duō shǎo. měi yuè zhǐ xǔ yú bīng huí xià chǔ liǎng cì, zǒng shì zǎo chū wǎn guī, méi yǒu gōng fū zài wài dān yán.
向家人耳边说了几句,不想是差人送到于冰下处,交于柳国宾收了。自此为始,凡有奏疏,俱系于冰秉笔;不要紧的书字,仍是别的幕客办理。又代行票拟本章,于冰的见解出来,事事恰中严嵩的隐微,喜得严嵩连三鼎甲也不知许了多少。每月止许于冰回下处两次,总是早出晚归,没有工夫在外耽延。
rěn rǎn yǐ shì liù yuè chū xún. yī rì diǎn dēng shí hòu, jiàn yán sōng bù chū lái, xiǎng lái méi yǒu shì le. cì hou shū fáng de bǎi liè bēi pán, zì jǐ dú zhuó. yǐ dào bàn zuì guāng jǐng, jiàn yí gè jiā rén pǎo lái shuō dào:" tài shī yé xià cháo le!"
荏苒已是六月初旬。一日点灯时候,见严嵩不出来,想来没有事了。伺候书房的摆列杯盘,自己独酌。已到半醉光景,见一个家人跑来说道:“太师爷下朝了!”
zhòng rén shōu shí bēi pán bù dié. yú bīng xiào dào:" wǒ hái dāng tài shī xià le cháo le, bù xiǎng dào cǐ kè cái huí, bì yǒu huì yì bù jué de shì."
众人收拾杯盘不迭。于冰笑道:“我还当太师下了朝了,不想到此刻才回,必有会议不决的事。”
zhèng shuō zhe, jiàn yán sōng zǒu rù fáng lái, nù chōng chōng zuò zài yī bǎ yǐ zi shàng, bàn shǎng bù yán. yú bīng jiàn tā qì sè bù píng hé, xīn shàng hǎo cāi yí, yòu bù hǎo wèn tā. dài le yī huì, yán sōng cóng xiù zhōng qǔ chū yī fēng zòu shū lái, dì yǔ yú bīng dào:" xiān shēng, nǐ kàn cǐ shū hé rú?"
正说着,见严嵩走入房来,怒冲冲坐在一把椅子上,半晌不言。于冰见他气色不平和,心上好猜疑,又不好问他。待了一会,严嵩从袖中取出一封奏疏来,递与于冰道:“先生,你看此疏何如?”
yú bīng zhǎn kāi méi, yuán shì shān xī xún àn yù shǐ zhāng zhòng chōng, wèi jí zhèn xù yǐ jiù zāi lí shì. nèi yán: píng yáng děng chù, lián nián huāng hàn, bǎi xìng yì zǐ ér shí, chú liú yù jiāng nán hé nán shān dōng zhí lì shǎn xī děng shěng wài, è sǐ gōu hè zhě yǐ jǐ qiān rén. fǔ chén fāng lù, wán shì mín mò gé chén yán sōng, yōng sè shèng cōng děng yǔ yún yún. zhǐ yì zhe shān xī xún fǔ míng bái huí shuō, yòu chì yán gé chén sù yì rú hé zhèn jì. yú bīng dào:" lǎo tài shī, cǐ shì zuò hé cái chǔ?"
于冰展开眉,原是山西巡按御史张仲翀,为急赈恤以救灾黎事。内言:平阳等处,连年荒旱,百姓易子而食,除流寓江南、河南、山东、直隶、陕西等省外,饿死沟壑者已几千人。抚臣方辂,玩视民瘼;阁臣严嵩,壅塞圣聪等语云云。旨意着山西巡抚明白回说,又饬严阁臣速议如何赈济。于冰道:“老太师,此事作何裁处?”
yán gǎng dào:" lǎo fū yì jiàn, yí shàng yī běn, yán: chén mǒu shòu guó shēn ēn, shēn yīng zhòng jì, měi yú gè shěng guān yuán jìn jiàn shí, wú bù xiáng xì cǎi fǎng, wèn dì fāng lì bì, bǎi xìng jí kǔ wén qián nián shān xī dà yǒu, qù nián hé jià shōu chéng, jīn gāi yù shǐ zhāng zhòng chōng zòu yán, píng yáng děng fǔ bǎi xìng liú yí, è sǐ gōu hè zhě wú suàn qīng píng zhī shì, hé chū cǐ kuáng dàn zhī yán? qǐng chì xià shān xī xún fǔ fāng lù chá zòu. rú guǒ chén yán bù miù, zì yīng zuì yǒu yōu guī. cǐ dà lüè yě. ruò fú rùn zé, gèng wàng xiān shēng zài fán zuò yī zhá, xīng yè jì sòng fāng xún fǔ, zhe tā cān zòu zhāng zhòng chōng' niē zòu huāng zāi, sī shōu mín yù' bā zì, lǎo fū fù fěng kē dào děng guān, jiāo zhāng lùn hé, zé zhāng zhòng chōng niē zào yán shēng shì zhī jī shí, ér qī jūn wǎng shàng zhī zuì dìng yǐ! zǒng bù xuán shǒu shì cáo, yì yīng yuǎn cuàn è jùn, xiān shēng yǐ wéi hé rú?"
严岗道:“老夫意见,宜上一本,言:臣某受国深恩,身膺重寄,每于各省官员进见时,无不详细采访,问地方利弊,百姓疾苦;闻前年山西大有,去年禾稼收成,今该御史张仲翀奏言,平阳等府百姓流移,饿死沟壑者无算;清平之世,何出此诳诞之言?请敕下山西巡抚方辂查奏。如果臣言不谬,自应罪有攸归。此大略也。若夫润泽,更望先生再烦作一札,星夜寄送方巡抚,着他参奏张仲翀‘捏奏荒灾,私收民誉’八字,老夫复讽科道等官,交章论劾,则张仲翀捏造言生事之迹实,而欺君罔上之罪定矣!总不悬首市曹,亦应远窜恶郡,先生以为何如?”
yú bīng tīng bà, dāi le bàn shǎng. yán sōng jiàn yú bīng xǔ jiǔ bù yǔ, yòu dào:" wǒ yì zhī cǐ jì bù shèn kè dú, xiān shēng lìng yǒu qí cè, kě shǐ zhāng zhòng chōng quán jiā shòu lù, qí míng yǐ jiào wǒ!"
于冰听罢,呆了半晌。严嵩见于冰许久不语,又道:“我亦知此计不甚刻毒,先生另有奇策,可使张仲翀全家受戮,祈明以教我!”
yú bīng dào:" shān xī huāng hàn, dìng xì shí qíng bǎi xìng liú yí, jué fēi jiǎ shì! yī wǎn shēng yú jiàn, xiān jì shū yú shān xī xún fǔ, jiào tā xiān kāi cāng zhèn jì, zàn qiě jiù jí yī biān huí zòu, yán: qián nián dì fāng fēng qiàn bù děng, yǐ quàn shēn shì fù hù juān zhù ān jí jīn nián hàn bá wèi nüè, xiàn zài chūn mài wú wàng, yǐ gù bǎi xìng huāng huò, chén yǐ yán chì gè zhōu xiàn, àn hù chá míng rén kǒu cè jí, gū jì yìng yòng yín mǐ shù mù, fāng gǎn shàng wén bù yì yù shǐ zhāng zhòng chōng xiān xíng zòu bái děng yǔ. lǎo tài shī cóng zhōng zài tì tā wò xuán, qǐng zhǐ fā zhèn, cǐ yú guān yú mín, shì shǔ liǎng biàn, wèi zhī lǎo tài shuài yǐ wéi kě fǒu?"
于冰道:“山西荒旱,定系实情;百姓流移,决非假事!依晚生愚见,先寄书于山西巡抚,叫他先开仓赈济,暂且救急;一边回奏,言:前年地方丰歉不等,已劝绅士、富户捐助安辑;今年旱魃为虐,现在春麦无望,以故百姓荒惑,臣已严饬各州县,按户查明人口、册籍,估计应用银米数目,方敢上闻;不意御史张仲翀先行奏白等语。老太师从中再替他斡旋,请旨发赈,此于官、于民,似属两便,未知老太帅以为可否?”
yán sōng dào:" cǐ yū rú zhī lùn yě! dū xún dà lì, suǒ sī hé shì? dì fāng huāng zāi, lǐ hé yī biān zòu wén, yī biān zhèn jì cái shì. jīn yù shǐ cān zòu zài qián, xún fǔ biàn bái zài hòu, wán shì mín mò zhī zuì, bǎi huì mò cí."
严嵩道:“此迂儒之论也!督巡大吏,所司何事?地方荒灾,理合一边奏闻,一边赈济才是。今御史参奏在前,巡抚辨白在后,玩视民瘼之罪,百喙莫辞。”
yú bīng dào:" xìn rú lǎo tài shī yán, qí rú shān xī bǎi xìng hé?"
于冰道:“信如老太师言,其如山西百姓何?”
yán sōng dào:" bǎi xìng yú wǒ hé chóu? kě hèn zhě zhāng zhòng chōng bō jí lǎo fū ěr!"
严嵩道:“百姓于我何仇?可恨者张仲翀波及老夫耳!”
yú bīng dào:" yǐ yī rén zhī sī yuàn, hài bǎi xìng zhī shēn jiā, kǒng rén rén jūn zǐ bù rú cǐ yě!"
于冰道:“以一人之私怨,害百姓之身家,恐仁人君子不如此也!”
yán sōng dà nù, dào:" zhāng zhòng chōng yǔ nǐ yǒu jiāo fǒu?"
严嵩大怒,道:“张仲翀与你有交否?”
yú bīng dào:" miàn qiě bù shí, hé jiāo zhī yǒu?"
于冰道:“面且不识,何交之有?”
yán sōng dào:" jì wú jiāo qīn, hé bì chù rén nù yé! fū qiè fù zhī dào, yǐ shùn wèi zhèng, kuàng mù kè hū?"
严嵩道:“既无交亲,何必触人怒耶!夫妾妇之道,以顺为正,况幕客乎?”
yú bīng yì dà nù," tài shī yǐ mù kè wèi qiè fù yé? tài shī yǐ mù kè wèi qiè fù, zé tài shī wèi hé rú rén?"
于冰亦大怒,“太师以幕客为妾妇耶?太师以幕客为妾妇,则太师为何如人?”
yán sōng wéi rén jí qí yīn xiǎn. cóng bù míng míng bái bái de hài rén, yǔ hàn zhī shàng guān jié táng zhī lǐ lín fǔ yí yàng xíng shì. tā yě zì jué shī yán, yòu jiàn yú bīng shào nián xìng qíng zhí zhì, ruò zài yǒu fàng sì de huà shuō chū lái, jiù zhe rén dǎ sǐ tā yě píng cháng, zhǐ shì shēng míng shàng bù hǎo tīng, yòu qiě fǔ zhōng hái yǒu xǔ duō mù yǒu bàn shì, suí gǎi yán dà xiào dào:" xiān shēng zuì yǐ! lǎo fū huà yì guò jī. jiǔ hòu ān kě shāng yì zhèng wù, dào míng hòu zài dìng duó." shuō bà, ná shàng zòu shū huí lǐ miàn qù le.
严嵩为人极其阴险。从不明明白白的害人,与汉之上官杰、唐之李林甫一样行事。他也自觉失言,又见于冰少年性情执滞,若再有放肆的话说出来,就着人打死他也平常,只是声名上不好听,又且府中还有许多幕友办事,随改颜大笑道:“先生醉矣!老夫话亦过激。酒后安可商议政务,到明后再定夺。”说罢,拿上奏疏回里面去了。
yú bīng zì jué nán yǐ cún shēn, fán rén jiāng xíng lǐ bān chū fǔ zhōng, rén bù gǎn dān chéng. dào cì zǎo, yú bīng cuī bī dé jǐn, bǐng yán sōng liǎng cì, fāng fàng yú bīng chū lái. yòu zhī tā shì yán sōng jìn xìn zhī rén, huò zhě zài qǐng huí bàn shì, zhǐ de jiào rén bǎ xíng lǐ dān zhe xià chǔ qù. liǔ guó bīn yíng zhe wèn xùn, yú bīng jiāng qián hòu shuō le yī biàn.
于冰自觉难以存身,烦人将行李搬出府中,人不敢担承。到次早,于冰催逼得紧,禀严嵩两次,方放于冰出来。又知他是严嵩近信之人,或者再请回办事,只得叫人把行李担着下处去。柳国宾迎着问讯,于冰将前后说了一遍。
dào cì rì wǔ hòu, jiàn lóng wén rù lái, yě bù zuō yī, mǎn miàn nù róng, chě guò yǐ zi lái zuò xià, shǒu lǐ ná zhe shàn zi luàn yáo. yú bīng jiàn zhè bān guāng jǐng, yě bù wèn tā. lóng wén cháng tàn dào:" lǎo dì! kě xī nǐ jiāng tiān dà yī chǎng fù guì, huà wéi wū yǒu! wǒ jiāng nǐ yǔ tā kǒu jué shì qíng, xì xì wèn le yī huí. nǐ jì yú rén zuò mù, nǐ gāi shì shì tīng dōng jiā zhǐ huī, shùn tā wéi shì. shān xī bǎi xìng yǔ nǐ xìng lěng de hé gān? zuò zǎi xiàng xún fǔ de dào bù guǎn, nǐ yí gè xiù cái dào yào zhēng zhe guǎn, liàng nǐ nà téng bǎi xìng dào le nà gè tián dì, nǐ shì xiǎng zhòng jǔ xiǎng dé fēng le! yào jiè zhè shì jī yīn dé, biàn kě wàng zhōng yào zhī nà dōu shì méi bǎ bǐng de. nǐ zài xiǎng yī xiǎng, yán tài shī hái zhe nǐ zhōng bù liǎo gè jiè yuán me?"
到次日午后,见龙文入来,也不作揖,满面怒容,扯过椅子来坐下,手里拿着扇子乱摇。于冰见这般光景,也不问他。龙文长叹道:“老弟!可惜你将天大一场富贵,化为乌有!我将你与他口角事情,细细问了一回。你既与人作幕,你该事事听东家指挥,顺他为是。山西百姓与你姓冷的何干?做宰相、巡抚的倒不管,你一个秀才倒要争着管,量你那疼百姓到了那个田地,你是想中举想得疯了!要借这事积阴德,便可望中;要知那都是没把柄的。你再想一想,严太师还着你中不了个解元么?”
yú bīng tīng le qián jǐ jù, hái xīn shàng yǒu xiē rán tā tīng dào jī dé zhòng jǔ zhè huà, bù yóu de shào nián qì dòng, fā qǐ huǒ lái, lěng xiào dào:" yǒu nà yàng méi tiān lǐ de tài shī, biàn yǒu zhè yàng sàng liáng xīn de zǒu gǒu!"
于冰听了前几句,还心上有些然;他听到积德中举这话,不由得少年气动,发起火来,冷笑道:“有那样没天理的太师,便有这样丧良心的走狗!”
lóng wén dà nù, dào:" wǒ tiǎn wèi cháo tíng mìng guān, jiù shì zǒu gǒu, yě shì huáng jiā zǒu gǒu! wǒ jīn cǐ lái, hái shì rè cháng yú nǐ, nǐ yào zhī huí tóu, wǒ hǎo tì nǐ wǎn huí qù, zěn me cái mà qǐ lái le? zhēn shì bù shí tái jǔ de xiǎo chù shēng!"
龙文大怒,道:“我忝为朝廷命官,就是走狗,也是皇家走狗!我今此来,还是热肠于你,你要知回头,我好替你挽回去,怎么才骂起来了?真是不识抬举的小畜生!”
yòu qì fèn fèn de xiàng guó bīn dào:" wǒ bù xī hǎn nǐ men zhè jǐ gè fáng qián, zhǐ kuài kuài de gǔn chū qù bà!" shuō bà, yáo zhe shàn zi zǒu le.
又气忿忿的向国宾道:“我不稀罕你们这几个房钱,只快快的滚出去罢!”说罢,摇着扇子走了。
bǎ yí gè yú bīng qì dé bàn rì yě shuō bu chū huà lái, zài chuáng shàng dào le yī huì, jí jí de fēn fù guó bīn wáng fàn děng kuài qù xún fáng. dào cì rì wǔ hòu, èr rén huí lái shuō dào:" fáng zi yǒu le, hái shì xiāng lú yíng ér wáng xiān shēng jiā, fáng qián réng zhào shàng kē shù mù. fáng zi suī bù rú zhè lǐ, xǐ de shì gè jiù dōng jiā, wáng xiān shēng yì yuàn zhī zhì."
把一个于冰气得半日也说不出话来,在床上倒了一会,急急的吩咐国宾王范等快去寻房。到次日午后,二人回来说道:“房子有了,还是香炉营儿王先生家,房钱仍照上科数目。房子虽不如这里,喜的是个旧东家,王先生亦愿之至。”
yú bīng dào:" hái lùn shén me fáng hǎo fáng dǎi, zhǐ kuài kuài de lí le zhè zéi wō, shǎo shēng duō shǎo qì."
于冰道:“还论什么房好房歹,只快快的离了这贼窝,少生多少气。”
xiān jiào guó bīn wáng fàn yā le xíng lǐ xiān qù, zì jǐ suàn le fáng qián, chèng yín bāo le, jiào lù yǒng zhōng yǔ luó zhōng shū sòng qù, jiù jiāo fù gè fáng jiā huo. zì jǐ yòu gù le chē zi, dào wáng jīng chéng jiā zhù xià.
先叫国宾、王范押了行李先去,自己算了房钱,秤银包了,叫陆永忠与罗中书送去,就交付各房家伙。自己又雇了车子,到王经承家住下。
shí guāng xùn sù, yòu dào le bā yuè chū tóu, gè chù de jǔ zǐ yún tún wù jí. dào shí liù rì, sān chǎng wán hòu, yú bīng dé yì zhī zhì. dào jiǔ yuè chū shí rì, wǔ gǔ xiě bǎng, jīng chéng jiāng qǔ zhōng sān fáng yì zì bā hào dì yī míng jí guàn chāi kàn hòu, gāo shēng chàng dào:" dì yī míng lěng bù huá, zhí lì guǎng píng chéng ān xiàn rén."
时光迅速,又到了八月初头,各处的举子云屯雾集。到十六日,三场完后,于冰得意之至。到九月初十日,五鼓写榜,经承将取中三房义字八号第一名籍贯拆看后,高声唱道:“第一名冷不华,直隶广平成安县人。”
zhī jiàn liǎng gè dà zhǔ kǎo yī qí fēn fù dào:" bǎ dì èr míng zuò tóu míng shū xiě, yǐ xià dū xiàng zhè yàng gé zhe niàn míng."
只见两个大主考一齐吩咐道:“把第二名做头名书写,以下都象这样隔着念名。”
tā de běn fáng lǎo shī hàn lín yuàn biān xiū wú shí lái, tīng le cǐ huà dà jīng, shàng qián dǎ yī gōng dào:" cǐ rén yǐ zhōng bǎng shǒu, tōng chǎng ěr mù yōu guān. jīn jiāng èr míng zuò yī míng, yù zhì cǐ rén yú hé dì? mò fēi yí wǎn shēng yǔ cǐ rén yǒu guān jié? dào yào qǐng zhǐ míng qíng bì tí cān! huò tā xì pàn nì hòu rén, zài bù rán chū shēn wēi jiàn, qiú èr wèi dà rén shuō gè míng bái, yǐ shì dà zhòng zhī yí!"
他的本房老师翰林院编修吴时来,听了此话大惊,上前打一躬道:“此人已中榜首,通场耳目攸关。今将二名作一名,欲置此人于何地?莫非疑晚生与此人有关节?倒要请指明情弊提参!或他系叛逆后人,再不然出身微贱,求二位大人说个明白,以释大众之疑!”
zhèng zhǔ kǎo hù bù shàng shū táo dà lín xiào dào:" wú xiān shēng bù bì guò jí!"
正主考户部尚书陶大临笑道:“吴先生不必过急!”
suí jiāng shí bā fáng fáng guān, bìng nèi wài lián yù shǐ děng, jù yuē rù lǐ miàn, qǔ chū gè zhǐ tiáo ér lái, dà jiā wéi rào zhe guān kàn. zhī jiàn shàng xiě zhe:" zhí lì guǎng píng fǔ chéng ān xiàn lěng bù huá, pǐn xíng bēi lòu, yǔ suǒ shēn zhì, duàn bù kě lìng cǐ rén diàn wū guó jiā míng qì!" xià xiě:" jiè xī sōng zhǔ."
随将十八房房官,并内外帘御史等,俱约入里面,取出个纸条儿来,大家围绕着观看。只见上写着:“直隶广平府成安县冷不华,品行卑陋,予所深知,断不可令此人玷污国家名器!”下写:“介溪嵩嘱。”
shàng miàn huā yā tú shū jù yǒu. zhòng guān kàn bà, hù xiāng guān wàng, wú yī gǎn yán zhě. wú shí lái yòu dǎ yī gōng dào:" cǐ shì hái qiú èr wèi dà rén zuò zhǔ. lěng bù huá jì pǐn xíng bēi wū, yán tài shī hé bù gé chú yú wèi rù chǎng zhī xiān, ér bì fā jué yú jì rù chǎng zhī hòu? qiě wén héng qǔ shì, shì cháo tíng jiā zhì gōng dà diǎn, qǐ kě yīn yán tài shī piàn zhǐ, qīng jiāng yī jiè yuán huàn qù?"
上面花押、图书俱有。众官看罢,互相观望,无一敢言者。吴时来又打一躬道:“此事还求二位大人作主。冷不华既品行卑污,严太师何不革除于未入场之先,而必发觉于既入场之后?且文衡取士,是朝廷家至公大典,岂可因严太师片纸,轻将一解元换去?”
fù zhǔ kǎo fù dōu yù shǐ yáng péng qǐ xiào shuō dào:" wú nián xiōng bú yào zhēng biàn, zhǐ yào nǐ yī rén dān chéng qǐ lái, zhè lěng bù huá jiù shì gè jiè yuán."
副主考副都御史杨朋起笑说道:“吴年兄不要争辨,只要你一人担承起来,这冷不华就是个解元。”
zhòng gōng tīng le, jù děng zhe shí lái shuō huà. wú shí lái miàn hóng ěr chì, yī jù huà yě shuō bu chū lái. zhòng guān suì fēn fēn yì lùn, yǒu zhe tā zhōng zài hòu miàn, yě yǒu zhí dìng bù kě zhōng tā de, yě yǒu lián gōng míng rén jiù jiāng tā zhōng zài hòu miàn, dà jiā qù zài yán fǔ qǐng zuì qù de. zhī jiàn chūn qiū fáng guān lǐ bù shàng shū sī jiā jùn dà shēng dào:" wú xiān shēng bù bì hú yí le! yán tài shī shuō pǐn xíng wū bēi, zhè gè rén bì dìng bù kān zhī jí! tā yí gè tài shī pǐn píng, hái yǒu bù gōng bù míng chù me? zhōng le tā yǒu xǔ duō bù biàn, wǒ men rú hé yīn xìng lěng de róng rǔ, wù zì jǐ shēng qiān! yī wǒ kàn lái, é shù hái duǎn yī běn, kě jí cóng luò juǎn nèi chōu chū yī běn, réng suàn wú xiān shēng fáng lǐ zhōng de rú hé?"
众宫听了,俱等着时来说话。吴时来面红耳赤,一句话也说不出来。众官遂纷纷议论,有着他中在后面,也有执定不可中他的,也有怜功名人就将他中在后面,大家去在严府请罪去的。只见春秋房官礼部尚书司家俊大声道:“吴先生不必狐疑了!严太师说品行污卑,这个人必定不堪之极!他一个太师品评,还有不公不明处么?中了他有许多不便,我们如何因姓冷的荣辱,误自己升迁!依我看来,额数还短一本,可即从落卷内抽出一本,仍算吴先生房里中的如何?”
zhòng guān qí dào:" sī lǎo xiān shēng suǒ jiàn shèn shì, wǒ men xiū yào wù le tián bǎng."
众官齐道:“司老先生所见甚是,我们休要误了填榜。”
shuō bà, yī qí chū lái, bǎ lěng bù huá yí gè bǎng shǒu, jiù qīng qīng de diū guò qù le.
说罢,一齐出来,把冷不华一个榜首,就轻轻的丢过去了。
zài shuō yú bīng děng hòu jié yīn, cóng sì gǔ qǐ lái, zhí děng dào wǔ hòu hái bú jiàn dòng jìng, zhǐ dāng zhè rì bù kāi bǎng, chāi rén dǎ tīng, tí míng lù yǐ mài de bà tóu le. wáng fàn mǎi le liǎng zhāng, sòng yú yú bīng kàn shì, bǎ yí gè lěng yú bīng qì dé bǐ bīng hái lěng, lián chá fàn yě bù chī, zhǐ cuī liǔ guó bīn lǐng luò juǎn yī lián lǐng le wǔ liù tiān, zài chá bù chū lái. tuō wáng jīng chéng yě shì rú cǐ. dào dì bā rì, yí ge rén ná zhe bài xiá, dào yú bīng yù chù wèn dào:" cǐ chù kě yǒu gè guǎng píng fǔ chéng ān xiàn de lěng bù huá me? wǒ men shì hàn lín yuàn wú lǎo yé míng shí lái lái bài."
再说于冰等候捷音,从四鼓起来,直等到午后还不见动静,只当这日不开榜,差人打听,题名录已卖的罢头了。王范买了两张,送于于冰看视,把一个冷于冰气得比冰还冷,连茶饭也不吃,只催柳国宾领落卷;一连领了五六天,再查不出来。托王经承也是如此。到第八日,一个人拿着拜匣,到于冰寓处问道:“此处可有个广平府成安县的冷不华么?我们是翰林院吴老爷名时来来拜。”
wáng fàn jiē tiē huí bǐng, yú bīng kàn le tiē ér, dào:" wǒ yǔ tā sù bù xiāng shí, wèi hé lái bài? xiǎng shì bài cuò le!"
王范接帖回禀,于冰看了帖儿,道:“我与他素不相识,为何来拜?想是拜错了!”
wáng fàn dào:" xiǎo rén wèn dé qiān zhēn wàn zhēn, shì bài xiàng gōng de."
王范道:“小人问得千真万真,是拜相公的。”
yú bīng dào:" nǐ kě huí shuō wǒ bù zài jiā, míng rì jié chéng fèng wàng bà."
于冰道:“你可回说我不在家,明日竭诚奉望罢。”
wáng fàn wèn míng hàn lín zhù chù, huí fù qù le. cì rì, yú bīng zhěng qí yì guān, gù le yī dǐng xiǎo jiào huí bài. mén shàng rén tōng bǐng guò, wú shí lái jiē chū, ràng dào tíng shàng zuò xià. yú bīng dào:" jiǔ yǎng tài shān běi dǒu, wèi suì zhān yī, zuó chéng huì gù, yǒu shī yíng yà, shén jué huáng sǒng, bù zhī lǎo xiān shēng yǒu hé jiào yù?"
王范问明翰林住处,回复去了。次日,于冰整齐衣冠,雇了一顶小轿回拜。门上人通禀过,吴时来接出,让到庭上坐下。于冰道:“久仰太山北斗,未遂瞻依,昨承惠顾,有失迎迓,甚觉惶悚,不知老先生有何教谕?”
shí lái dào:" nián xiōng qīng nián jǐ hé?"
时来道:“年兄青年几何?”
yú bīng dào:" shí jiǔ suì."
于冰道:“十九岁。”
shí lái dào:" zhēn fèng chú lán yá yě, kě xī, kě xī!" yòu wèn dào:" nǐ yǔ yán tài shī yǒu shí fǒu?"
时来道:“真凤雏兰芽也,可惜,可惜!”又问道:“你与严太师有识否?”
yú bīng dào:" jīn nián chūn xià jiān, zài tā fǔ nèi céng lǐ zòu shū děng shì, jīn cí chū yǐ liǎng yuè yǐ."
于冰道:“今年春夏间,在他府内曾理奏疏等事,今辞出已两月矣。”
shí lái dào:" bīn zhǔ hái xiāng de fǒu?"
时来道:“宾主还相得否?”
yú bīng chí yí bù yán.
于冰迟疑不言。
shí lái dào:" nián xiōng yí zhí yán wú yǐn, mǒu yì yǒu fèi fǔ xiāng tōng."
时来道:“年兄宜直言无隐,某亦有肺腑相通。”
yú bīng jiàn tā yì qì chéng qiè, suì jiāng qián hòu yuán yóu, xiáng xì sù shuō. shí lái dùn zú tàn hèn dào:" huā yǐ xiāng xiāo, shè yīn qí sǐ, zhèng cǐ zhī wèi!"
于冰见他意气诚切,遂将前后缘由,详细诉说。时来顿足叹恨道:“花以香销,麝因脐死,正此之谓!”
yú bīng kòu wèn shǐ mò. shí lái dào:" mǒu xì jīn kē dì sān fáng fáng guān, yú bā yuè shí qī rì zǎo, shǐ jiàn zūn juǎn, shǒu chǎng qī piān, qiāo jīn jiá yù, jù jù jiē shèng shì yuán shǒu hòu kàn èr sān chǎng, chū jīng rù shǐ, wú yī bù jīng yǎ jué lún, mǒu jí yù dìng wèi lù míng shǒu lǐng yǐ! shì rì jiàn juǎn, jí pī zhōng zì zhì yì yuán shí, qún tuī nián xiōng wèi dì yī. qǐ zhī shì yǒu biàn gēng, dào tián bǎng shí, jìng zhì nián xiōng yú sūn shān zhī wài."
于冰叩问始末。时来道:“某系今科第三房房官,于八月十七日早,始见尊卷,首场七篇,敲金戛玉,句句皆盛世元首;后看二三场,出经入史,无一不精雅绝伦,某即预定为鹿鸣首领矣!是日荐卷,即批中字;至议元时,群推年兄为第一。岂知事有变更,到填榜时,竟置年兄于孙山之外。”
suí jiāng yán sōng yù zhǔ, zhǔ kǎo yì lùn, zì jǐ zhēng biàn, xì shù yī fān. yú bīng zhí qì dé miàn huáng chún bái, yī zì mò cuò. dìng shén le bàn shǎng, fāng xiàng qián kòu xiè dào:" mén shēng chéng lǎo shī zhī yù shēn ēn, zhuō bá wèi wàn juǎn zhī shǒu, zhōng gù gōng mén táo lǐ, bù zhōng yì shì jié zhī lán." shuō bà, wū yè yǒu shēng, lèi liú shù xià.
随将严嵩预嘱,主考议论,自己争辨,细述一番。于冰直气得面黄唇白,一字莫措。定神了半晌,方向前叩谢道:“门生承老师知遇深恩,捉拔为万卷之首,中固公门桃李,不中亦世结芝兰。”说罢,呜咽有声,泪流数下。
shí lái fú qǐ ān wèi dào:" nián xiōng qīng nián shuò yàn, yì rì bó fēng jiǔ wàn, dìng wèi huáng jiā dòng liáng. mù qián qū qū kē mù, hé zú yù dìng dé shī? shèn wù xiè jué cāo gū, dāng wèi lái kē hán yǎng yuán qì. ruò kěn gēng míng yì xìng, lìng rù jí guàn, zé quán jiān wú kě chá jī, ér xiāo shēng dìng chí yú zhōng wài yǐ!"
时来扶起安慰道:“年兄青年硕彦,异日搏风九万,定为皇家栋梁。目前区区科目,何足预定得失?慎勿懈厥操觚,当为来科涵养元气。若肯更名易姓,另入籍贯,则权奸无可查稽,而萧生定驰于中外矣!”
yú bīng dào:" mén shēng yú fàng bǎng zhī hòu, jí yù huí lǐ, yīn lǐng luò juǎn bù dé, gù jī liú lèi rì."
于冰道:“门生于放榜之后,即欲回里,因领落卷不得,故羁留累日。”
shí lái dào:" yǐ bèi táo dà rén fù zhū bǐng dīng le, nǐ cóng hé chǔ lǐng qǐ!"
时来道:“已被陶大人付诸丙丁了,你从何处领起!”
liǎng rén yòu tán xù le jǐ jù, yú bīng gào cí. huí dào yù suǒ, rú chī rú zuì shù tiān.
两人又谈叙了几句,于冰告辞。回到寓所,如痴如醉数天。
guò le èr shí yú rì, fāng jiào shōu shí xíng lǐ dào jiā, yǔ zhòng nán fù sù shuō bù zhōng yuán yóu, wú bù tàn hèn. lù fāng dào:" xiàng gōng zhè bù zhōng, dào xiàng shì gè quē shī, yī lǎo nú kàn lái, zhè bù zhōng zhēn shì dà fú. jiǎ ruò zhōng huì le, xiàng gōng yí dìng yào zuò guān, bù dàn yǔ yán zhōng táng biàn guò miàn kǒng, tā duàn duàn fàng bù guò, jiù shì yǔ tā hé měi, yě shì zhì huò zhī yóu. zì gǔ jí jīn, dà jiān dà è, nà gè néng guān guì dào dǐ? nà gè bù bō jí yú rén? zhè dōu shì lǎo zhǔ rén zài tiān zhī líng, cái jiào xiàng gōng yǒu cǐ cuō tuó. kuàng wǒ jiā tián chǎn shēng yì, yě shì chéng ān xiàn yī fù hù, fēng yī zú shí, biàn shì huó shén xiān. xiàng gōng cóng jīn kě jiāng gōng míng niàn tou dǎ tuì, zhǐ qiú duō shēng jǐ gè xiǎo xiàng gōng, jiù shì bǎi nián wú qióng de shòu yòng, qì hèn tā zěn me!"
过了二十余日,方叫收拾行李到家,与众男妇诉说不中原由,无不叹恨。陆芳道:“相公这不中,倒象是个缺失,依老奴看来,这不中真是大福。假若中会了,相公一定要做官,不但与严中堂变过面孔,他断断放不过,就是与他和美,也是致祸之由。自古及今,大奸大恶,那个能官贵到底?那个不波及于人?这都是老主人在天之灵,才叫相公有此蹉跎。况我家田产生意,也是成安县一富户,丰衣足食,便是活神仙。相公从今可将功名念头打退,只求多生几个小相公,就是百年无穷的受用,气恨他怎么!”
yú bīng dào:" wǒ yě yí lù xiǎng jí yú cǐ. jiǎ rú bǐ shí bù yǔ yán sōng kǒu jué, yǐ zhàng quán shì zhōng gè zhuàng yuán, zuò gè dà guān, tā jì néng guì wǒ biàn néng jiàn wǒ, shè huò nòng chū shì lái, qiú rú jīn rì ān lè, duàn duàn bù néng le! nǐ suǒ yán shén hé wú xīn. wǒ rú jīn jiāng shī shū fēng qǐ, shì bù zài dú niàng hǎo jiǔ, zhǒng hǎo huā, yǔ nǐ men xiāo mó rì yuè bà!"
于冰道:“我也一路想及于此。假如彼时不与严嵩口角,倚仗权势中个状元,做个大官,他既能贵我便能贱我,设或弄出事来,求如今日安乐,断断不能了!你所言甚合吾心。我如今将诗书封起,誓不再读;酿好酒,种好花,与你们消磨日月罢!”
bo shì dào:" xiàng zhè yàng cái shì! qiú nà gōng míng zěn me!"
卜氏道:“象这样才是!求那功名怎么!”
zì cǐ hòu, yú bīng guǒ rán yī jù shū bù niàn, tiān tiān yǔ bo shì xián tán, wán shuǎ tā de ér zi, jiā wù yě bù guǎn, zǒng jiāo yǔ lù fāng jīng lǐ zhe, tā yuè wēng bo fù shì bāng zhe, yòu fù yòng lěng yú bīng míng zì yīng shì. yīn huí bì yuàn kǎo, yòu juān le jiān, shèn shì qīng xián zì zài. dào xiāng shì nián tóu, yǒu rén quàn tā xià chǎng, tā dàn fù zhī yī xiào ér yǐ.
自此后,于冰果然一句书不念,天天与卜氏闲谈,顽耍他的儿子,家务也不管,总交与陆芳经理着,他岳翁卜复拭帮着,又复用冷于冰名字应世。因回避院考,又捐了监,甚是清闲自在。到乡试年头,有人劝他下场,他但付之一笑而已。
zhèng shì:
正是:
yī mǎ xiū yán dé yǔ shī, cǐ zhōng huò fú sài wēng zhī
一马休言得与失,此中祸福塞翁知;
yú jīn yǒng jué gōng míng zhì, shèng yǒu yú xián jì jiǔ zhī.
于今永绝功名志,剩有余闲寄酒卮。