lǐ jiàn tài chū shī
李建泰出师
jiǎ shēn zhēng yuè shí liù, lǐ jiàn tài chū shī, fēng shā dà qǐ, zhàn hòu tiān wén shū yún: chū bīng yù fēng shā, shī fù bù huán jiā.
甲申正月十六,李建泰出师,风沙大起,占候天文书云:出兵遇风沙,师覆不还家。
táng tōng rù cháo
唐通入朝
táng tōng bì jiàn. shàng yuē: dà kòu nì tiān bù qiè, tú dú shēng líng, sǎo dàng qí gōng, lài qīng zǎo zòu. tōng yuē: me me dǎng lèi, liú huò nán yán. chén jí èr zǔ liè shèng zhī wēi líng, huáng shàng rú tiān zhī fù bì, yuàn juān qū bào xiào, shǐ yuán xiōng dà duì, sù jiù jiān yí. shàng yuè. wèi láo yǒu jiā. cì jīn bǎo cǎi bì, tōng xiè ēn chū.
唐通陛见。上曰:大寇逆天不怯,荼毒生灵,扫荡奇功,赖卿早奏。通曰:么么党类,流祸难言。臣藉二祖列圣之威灵,皇上如天之覆庇,愿捐躯报效,使元凶大憝,速就歼夷。上悦。慰劳有加。赐金宝彩币,通谢恩出。
bái guǎng ēn yí shū jiāng xiāng yuē jiàng
白广恩移书姜瓖约降
shì shēng mǒu dùn shǒu bài, guó shì rú cǐ, tái tái rěn zhī, wú róng zhì huì yǐ. dàn wǒ bèi jiǔ wéi wén chén suǒ yì, bù chì gǒu mǎ zhī jiàn. jīn chuǎng wáng qiáng shèng, jiān nìng zài cháo, wǒ bèi suī yù shù gōng, jué zhì fǎn zhāo qí huò. yǔ yún. shí shí wù zhě wèi zhī jùn jié, bù ruò qí jiàn jiàng qí yǐ tú fù guì. tái tái liàng néng jiàn qí shǐ zhōng, ér fān rán cóng shì yǐ. tè cǐ fèng yuē, réng qǐ cì hóng yīn, yǐ wèi xià huái. róng shì páng wǔ, yú bù jìn zhuì.
侍生某顿首拜,国事如此,台台稔知,无容置喙矣。但我辈久为文臣所抑,不啻狗马之贱。今闯王强盛,奸佞在朝,我辈虽欲树功,决至反招奇祸。语云。识时务者谓之俊杰,不若其建降旗以图富贵。台台谅能鉴其始终,而幡然从事矣。特此奉约,仍乞赐鸿音,以慰下怀。戎事旁午,余不尽赘。
xiāng dá shū tóng jiàng.
瓖答书同降。
xuān fǔ zǒng bīng zhū zhī féng
宣府总兵朱之冯
zéi jiāng zhì xuān fǔ, zhū zhī féng wèi bīng mín yuē: cháo tíng sān bǎi nián ēn dé zài rén, sǐ shēng jìn shì tiān shù. huáng tiān shuǐ tǔ, shā shēn nán bào. qǐ kě yī dàn cóng zéi, shī què qiān qiū dà yì, jūn qīn běn wú èr lǐ, rǔ děng xū kàn shì shàng, jù yǒu xiào shùn tā rén, wéi nì zì jǐ fù mǔ zhě. zhòng bù cóng.
贼将至宣府,朱之冯谓兵民曰:朝廷三百年恩德在人,死生尽是天数。皇天水土,杀身难报。岂可一旦从贼,失却千秋大义,君亲本无二理,汝等须看世上,讵有孝顺他人,违逆自己父母者。众不从。
jū yōng guān táng tōng jiàng
居庸关唐通降
sān yuè shí yī, dà tóng xiàn. zéi zhì jū yōng táng, táng tōng yíng zhàn. shí zéi jiāng lǐ móu lǜ zhòng sì shí wàn, fāng zhàn, hū yíng zhōng tū chū yī hǔ, dōng xī chōng yuè, suǒ zhì pī mǐ. táng tōng jīng pū, bèi hǔ qín niè, zéi zhòng sì hé, shì hǔ jí yǐ pí yù xià, nǎi zéi jiāng gǔ dà chéng wěi bàn zhě, tōng jiù zhí nǎi jiàng.
三月十一,大同陷。贼至居庸唐,唐通迎战。时贼将李牟率众四十万,方战,忽营中突出一虎,东西冲跃,所至披靡。唐通惊仆,被虎擒啮,贼众四合,是虎即以皮御下,乃贼将谷大成伪扮者,通就执乃降。
sòng hái ér qǐ shù
宋孩儿起数
jūn shī sòng xiàn cè, jiàn zì chéng yún. chén guān míng cháo wáng qì zhī jué, dāng zài běn yuè shí bā rì bǐng wǔ. shì rì dāng yǒu yīn wù mí kōng, qī fēng kǔ yǔ, nǎi qí yìng yàn. shí jiǔ rì chén shí, dū chéng bì pò wú yí. ruò bù chéng cǐ jī huì, kǒng yuán bīng sì jí, yòu xū chí zhì liù nián zhī hòu yě. gèng yǒu chèn yún: hái ér jūn shī hái ér bīng, hái ér gōng zhàn guǎn jiào yíng. zhǐ xiāo chū gè hái ér zhèn, hái ér duó qǔ běi jīng chéng. jù cǐ chèn, wú wáng xū yòng shí wǔ liù suì zhě, míng tóng zǐ bīng, gōng chéng fāng néng jì shì. zì chéng jí diǎn qiáng zhuàng tóng zǐ wǔ qiān rén, gěi yǐ qì xiè gōng qǔ.
军师宋献策,见自成云。臣观明朝王气之绝,当在本月十八日丙午。是日当有阴雾迷空,凄风苦雨,乃其应验。十九日辰时,都城必破无疑。若不乘此机会,恐援兵四集,又须迟至六年之后也。更有谶云:孩儿军师孩儿兵,孩儿攻战管教赢。只消出个孩儿阵,孩儿夺取北京城。据此谶,吾王须用十五六岁者,名童子兵,攻城方能济事。自成即点强壮童子五千人,给以器械攻取。
dù zhì hēng yì gē dì
杜秩亨议割地
zéi qiǎn pàn jiān dù fēn hēng mì zòu yún: píng fēn tiān xià, fāng kě xī bīng. cháo chén jiē yǐ wéi kě. shàng qì yuē: zǔ zōng fèi què duō shǎo jīng shén, lì jìn jiān nán, chuàng cǐ shān hé, wèi bù xiào zǐ sūn, niǔ yú ān lè, yī dàn jiāng dì fāng gē qù, zhèn jí sǐ guī quán fǔ, yì wú miàn jiàn gāo huáng zài tiān zhī líng. níng sǐ kě yě, gē dì bù kě. gēng shēn wēi xíng, zhì zhū chún chén dì nǎi hái.
贼遣叛监杜纷亨密奏云:平分天下,方可息兵。朝臣皆以为可。上泣曰:祖宗费却多少精神,历尽艰难,创此山河,为不肖子孙,狃于安乐,一旦将地方割去,朕即死归泉府,亦无面见高皇在天之灵。宁死可也,割地不可。更深微行,至朱纯臣第乃还。
dì hòu zì jìn
帝后自尽
shèng mǔ zhōu huáng hòu, shǒu nèi chí jié rào gōng xún zǒu. kū yuē: tiān zāi yǐ jiàng, dà huò lín tóu, rǔ děng yǒu zhì zhě, xū sù xún mén lù. xún zǒu liǎng zhōu guī gōng, jiāng zì jìn. shí shàng lǜ nèi guān sì bǎi rén yù chū, bèi pào ér fǎn. duì hòu qì yuē: dà shì qù yǐ, huī gōng nǚ gè sàn. zhì wǔ yīng diàn, gè mén mì zhào shǒu chéng guān, měi mén fù bái dēng lóng sān wǎn. zhǔ yuē: kòu xìn huǎn jí, zì yī zhì sān, gōng zhōng wàng cǐ dēng wèi hào. gài kòu gōng chéng, zé xuán yī dēng gōng chéng jí, zé xuán èr dēng chéng pò, zé xuán sān dēng yě. shǒu mén guān jì chū, shàng zhì gàn qīng gōng, jiāng tài zǐ dìng wáng fù zhōu huáng qīn, yǒng wáng fù liú huáng qīn. zhǔ yuē: shè jì qīng fù, shǐ tiān dì zǔ zōng zhèn nù, shí ěr fù zhī zuì yě. rán zhèn yì yǐ jié jìn xīn lì, qí nài wén wǔ zhū chén, gè wèi sī xīn, bù kěn hòu jiā xiān guó, yǐ zhì bài huài rú cǐ ěr. jīn bù bì wèn qí huò fú, zhǐ shì hé lǐ zuò qù. zhèn wú tā lǜ yě. yán bì, shàng yǔ tài zǐ děng dà kū ér bié. shàng fù jìn shòu níng gōng, jiàn cháng gōng zhǔ dà kū, kǎn qí bì. dào xī gōng yù sǐ yuán fēi, yòu dào kūn níng gōng jiàn hòu zì yì, shàng zài dēng huáng jí diàn, qīn zhuàng jǐng yáng zhōng, zhōng shēng yuǎn zhèn, xiǎng biàn jīng chéng, yù jí wén wǔ bǎi liáo, jì wú yī rén zhì zhě, nǎi shǒu sān yǎn qiāng, lǜ chí shù shí rén, zhì qián mén, jiàn chéng shàng bái dēng yǐ xuán sān yǐ. shàng zhī tiān mìng yǐ qù, bù kě wǎn huí, jí qiǎn gōng rén bī lìng zhāng tài hòu bìng lǐ niáng niáng sù sǐ. rán hòu cì xuè qīn xiě yí zhào yī fēng, fèng yú suí shēn yī dài nèi pī fà fù miàn, yī lǚ bù chéng, jìng xiàng gōng hòu méi shān zì jìn.
圣母周皇后,手内持节绕宫巡走。哭曰:天灾已降,大祸临头,汝等有志者,须速寻门路。巡走两周归宫,将自尽。时上率内官四百人欲出,被炮而返。对后泣曰:大事去矣,挥宫女各散。至武英殿,各门密召守城官,每门付白灯笼三碗。嘱曰:寇信缓急,自一至三,宫中望此灯为号。盖寇攻城,则悬一灯;攻城急,则悬二灯;城破,则悬三灯也。守门官既出,上至干清宫,将太子、定王付周皇亲,永王付刘皇亲。嘱曰:社稷倾覆,使天地祖宗震怒,实尔父之罪也。然朕亦已竭尽心力,其奈文武诸臣,各为私心,不肯后家先国,以致败坏如此尔。今不必问其祸福,只是合理做去。朕无他虑也。言毕,上与太子等大哭而别。上复进寿宁宫,见长公主大哭,砍其臂。到西宫欲死袁妃,又到坤宁宫见后自缢,上再登皇极殿,亲撞景阳钟,钟声远振,响遍京城,欲集文武百僚,寂无一人至者,乃手三眼枪,率持数十人,至前门,见城上白灯已悬三矣。上知天命已去,不可挽回,急遣宫人逼令张太后并李娘娘速死。然后刺血亲写遗诏一封,缝于随身衣带内披发覆面,衣履不成,竟向宫后煤山自尽。
sān dēng bù dài chéng pò, jí jù xuán qǐ, shì nèi jiān yīng jì yě.
三灯不待城破,即俱悬起,是内奸应计也。