strong shā dì xiōng sòng dì làn xíng hǎo fó lǎo wèi zhǔ chán tǒng strong
殺弟兄宋帝濫刑 好佛老魏主禪統
què shuō yù zhōu cì shǐ liú miǎn fǔ jīng lì rèn, wén wèi sī mǎ zhào huái rén, rù kòu wǔ jīn, jí qiǎn lóng xiāng jiāng jūn shēn yuán dé, chū bīng lán jié. yuán dé jī tuì wèi bīng, qiě zhǎn wèi yú dōu gōng è yú bá, huò yùn chē qiān sān bǎi chéng, wèi yí shī kòu yì yáng, yòu yóu miǎn shǐ cān jūn sūn tái guàn bǎ tā qū zhú, yù zhōu cái xìng wú shì. miǎn fù zhì shū cháng zhēn qí, jiào tā fǎn zhèng, zhēn qí yì shēng huǐ niàn, nǎi dān qí bēn shòu yáng, wèi shǐ bù gǎn nán qīn. sòng yì wú lì huī fù, dàn jiǎo lì xú yǎn qīng jì sì zhōu guān lì. xú zhì zhōng lí, yǎn zhì huái yīn, qīng jì zhì yù zhōu, xū zhì jùn xiàn, zhāo jí liú wáng, bù guò bǎi zhe gè kōng chǎng miàn. nà xú yǎn qīng jì de rén mín, dōu yǐ lún wèi zuǒ rèn, wú lì nán qiān le.
卻說豫州刺史劉勔甫經蒞任,聞魏司馬趙懷仁,入寇武津,亟遣龍驤將軍申元德,出兵攔截。元德擊退魏兵,且斬魏於都公閼於拔,獲運車千三百乘,魏移師寇義陽,又由勔使參軍孫台灌把他驅逐,豫州才幸無事。勔復致書常珍奇,叫他反正,珍奇亦生悔念,乃單騎奔壽陽,魏始不敢南侵。宋亦無力恢復,但矯立徐、兗、青、冀四州官吏。徐治鍾離,兗治淮陰,青、冀治郁洲,虛置郡縣,招輯流亡,不過擺着個空場面。那徐、兗、青、冀的人民,都已淪為左衽,無力南遷了。
sòng zhǔ yù zāo cǐ yī cuò, wèi cháng shuā xīn tú zhì, fǎn qiě zòng bào sì yín. jí wèi chū nián, lì fēi wáng shì wèi huáng hòu, wáng shì xì pú shè wáng jǐng wén bāo mèi, bǐng xìng róu shū, fù zhì yōu xián, yǔ sòng zhǔ què xiāng jìng ài. hòu lái sòng zhǔ zòng yù, xuǎn zé pín yù shù bǎi rén, chōng rù hòu fáng, jiàn bǎ wáng hòu shū dàn xià qù. wáng hòu dào yě bù shēng yuàn fèn, suí yù zì ān. wéi wáng hòu zhǐ shēng èr nǚ, wèi dé yù lín, jiù shì hòu gōng xǔ duō pín yù, yì bù wén chǎn yī nán ér. guǎ yù shǐ kě shēng nán, fǒu zé yuán nán wàng zǐ.
宋主彧遭此一挫,未嘗刷新圖治,反且縱暴肆淫。即位初年,立妃王氏為皇后,王氏系僕射王景文胞妹,秉性柔淑,賦質幽嫻,與宋主卻相敬愛。後來宋主縱慾,選擇嬪御數百人,充入後房,漸把王后疏淡下去。王后倒也不生怨忿,隨遇自安。惟王后只生二女,未得毓麟,就是後宮許多嬪御,亦不聞產一男兒。寡慾始可生男,否則原難望子。
sòng zhǔ hào sè guò dù, jiàn zhì bù néng yù nǚ, zhǐ hǎo xiàng rén jiè zhǒng, nǎi bǎ gōng rén chén miào dēng, cì gěi bì chén lǐ dào ér. miào dēng běn tú jiā nǚ, yuán méi yǒu shèn me lián chǐ, jì zhì lǐ jiā, yǔ dào ér lián rì qǔ lè, bù xiāo yī yuè, yǐ jié bàng tāi. rú cǐ dé yùn, yǒu hé jiā ér? shì wèi sòng zhǔ suǒ wén, yòu fù yíng hái. céng bù sī fù shuǐ nán shōu me? shí yuè mǎn zú, dé chǎn yī zi, qǔ míng huì zhèn, sòng zhǔ shuō shì zì jǐ suǒ shēng. yòu kǒng tā xiū duǎn nán liào, gèng mì chá zhū wáng jī qiè, yù yǒu yùn fù, biàn yíng nà gōng zhōng, tǎng dé shēng nán, shā mǔ liú zi, bié shǐ chǒng jī wèi mǔ, fǔ rú jǐ ér. zhì huì zhèn nián yǐ sān líng, yá yá xué yǔ, dòng rén lián ài, sòng zhǔ jí cè lì wèi tài zǐ, gǎi míng wèi yù, cè chǔ jié yàn, hěn shì rè nào.
宋主好色過度,漸至不能御女,只好向人借種,乃把宮人陳妙登,賜給嬖臣李道兒。妙登本屠家女,原沒有甚麼廉恥,既至李家,與道兒連日取樂,不消一月,已結蚌胎。如此得孕,有何佳兒?事為宋主所聞,又復迎還。曾不思覆水難收麼?十月滿足,得產一子,取名慧震,宋主說是自己所生。又恐他修短難料,更密查諸王姬妾,遇有孕婦,便迎納宮中,倘得生男,殺母留子,別使寵姬為母,撫如己兒。至慧震年已三齡,牙牙學語,動人憐愛,宋主即冊立為太子,改名為昱,冊儲節宴,很是熱鬧。
dào le yè jiān, fù zài gōng zhōng dà jí hòu fēi, jí yī qiè gōng zhǔ mìng fù, liè zuò huān yàn. yǐn dào bàn hān, què xià le yī dào xīn qí mìng lìng, wú lùn nèi wài fù nǚ, jūn lìng luǒ zhe yù tǐ, zì wèi huān xuè. wáng huáng hòu dú yòng shàn zhàng miàn, bù xiào bù yán, sòng zhǔ gù chì dào: wài shě sù lái hán qǐ, jīn dé rú cǐ lè shì, piān yòng shàn bì mù, jiū zuò hé yì? hòu dá dào: yù xún lè shì, fāng fǎ shén duō, nán dào yǒu gū zǐ mèi bìng jí yī táng, fǎn luǒ tǐ qǔ lè me? wài shě suī hán, què bù yuàn rú cǐ zuò lè! sòng zhǔ bù dài shuō bì, yì nù mà dào: jiàn gǔ tóu bù pèi tái jǔ, kě yǔ wǒ lí kāi cǐ dì!
到了夜間,復在宮中大集后妃,及一切公主命婦,列坐歡宴。飲到半酣,卻下了一道新奇命令,無論內外婦女,均令裸着玉體,恣為歡謔。王皇后獨用扇障面,不笑不言,宋主顧叱道:「外舍素來寒乞,今得如此樂事,偏用扇蔽目,究作何意?」後答道:「欲尋樂事,方法甚多,難道有姑姊妹並集一堂,反裸體取樂麼?外舍雖寒,卻不願如此作樂!」宋主不待說畢,益怒罵道:「賤骨頭不配抬舉,可與我離開此地!」
wáng hòu dāng jí qǐ zuò, yǎn miàn hái gōng, sòng zhǔ wèi zhī bù huān, cái mìng bà yàn. cì rì wèi wáng jǐng wén suǒ wén, yǔ cóng jiù xiè wěi dào: hòu zài jiā shí, hěn shì nuò ruò, bù yì cǐ fān què zhè bān gāng zhèng, zhēn zhèng nán dé! wěi yì wèi tàn shǎng bù zhì.
王后當即起座,掩面還宮,宋主為之不歡,才命罷宴。次日為王景文所聞,語從舅謝緯道:「後在家時,很是懦弱,不意此番卻這般剛正,真正難得!」緯亦為嘆賞不置。
kàn guān tīng shuō! cóng lái yín hūn de zhǔ zi, méi yǒu bù hào sè xìn chán, nǚ zǐ xiǎo rén, yuán shì lián lèi bìng jìn, shì yǐng suí xíng, sòng zhǔ yù jì xuǎn rù ruò gān fù nǚ, miǎn bù dé yǒu ruò gān xiāo xiǎo. yóu jī jiāng jūn ruǎn diàn fū, zhōng shū shè rén wáng dào lóng, sàn qí shì láng yáng yùn zhǎng, bìng dé cān yù zhèng shì, quán yà sòng zhǔ. jiù zhōng rú diàn fū zuì héng, nà huò lù, zuò wēi fú, zhái shè yuán chí, guān jué dōu zhōng. píng jū shí qián fāng zhàng, shì qiè shù bǎi, jīn yù jǐn xiù, shì tóng fèn tǔ, pú cóng fù lì, jù dé bù cì shēng guān, chē fū shì zhì zhōng láng jiāng, mǎ shì shì zhì yuán wài láng. cháo shì wú lùn guì jiàn, mò bù cì hou mén tíng. cóng qián èr dài yī cháo, hào chēng quán xìng, yě wèi jí diàn fū wēi shì. qiě cháo dài shì shì rén chū shēn, shàng zhī shāo gù míng yù, diàn fū shì cóng xiǎo lì rù zhí, yóu zhǔ yī dé chōng nèi jiān, bù guò yīn fèi lì yù móu, zhòu dé fēng zhì jiàn chéng xiàn hóu. xún yáng luàn zuò, cóng jūn shù yuè, yòu de jiān guān yóu jī jiāng jūn, shēng líng hè zhuó, rèn xìng wàng xíng. wáng dào lóng yáng yùn zhǎng děng, yǔ wèi chàng hé, wǎng wǎng yuán yǐn dǎng tú, pái chì yì lèi. zuì wèi jì de shì huáng shì zōng qīn, zōng qīn chú qù, tā hǎo wǔ nòng rén zhǔ, yǒng qiè guó quán, suǒ yǐ suí shí jìn chán, píng kōng gòu xìn. hǎo yī duàn dà wén zhāng, hán yǒu zhì lǐ.
看官聽說!從來淫昏的主子,沒有不好色信讒,女子小人,原是連類並進,似影隨形,宋主彧既選入若干婦女,免不得有若干宵小。游擊將軍阮佃夫,中書舍人王道隆,散騎侍郎楊運長,並得參預政事,權亞宋主。就中如佃夫最橫,納貨賂,作威福,宅舍園池,冠絕都中。平居食前方丈,侍妾數百,金玉錦繡,視同糞土,僕從附隸,俱得不次升官,車夫仕至中郎將,馬士仕至員外郎。朝士無論貴賤,莫不伺候門庭。從前二戴一巢,號稱權幸,也未及佃夫威勢。且巢、戴是士人出身,尚知稍顧名譽,佃夫是從小吏入值,由主衣得充內監,不過因廢立預謀,驟得封至建城縣侯。尋陽亂作,從軍數月,又得兼官游擊將軍,聲靈赫濯,任性妄行。王道隆、楊運長等,與為倡和,往往援引黨徒,排斥異類。最畏忌的是皇室宗親,宗親除去,他好侮弄人主,永竊國權,所以隨時進讒,憑空構釁。好一段大文章,含有至理。
sòng zhǔ yù běn lái hǎo cāi, gèng yǒu diàn fū děng cóng páng gǔ shān, yuè jué dé zhì qīn gǔ ròu, chún shì huò jiē. kě qiǎo huáng bā xiōng lú jiāng wáng yī, yǔ hé dōng rén liǔ xīn wèi, shī jiǔ quàn chóu, dìng wèi zhī jiāo. xīn wèi mì jié zhēng běi zī yì cān jūn dù yòu wén, yì tú lì yī, piān yòu wén zòu fā mì móu, suì jiāng xīn wèi bǔ lù, jiàng yī wèi chē qí jiāng jūn, xǐ zhèn xuān chéng, tè qiǎn yáng yùn zhǎng lǐng bīng guǎn shù. yùn zhǎng gèng zhǔ tōng cháo shì, jié yī yuàn wàng, yī zuò duó guān jué, qiě wèi cháo shǐ suǒ pò, lè lìng zì cái.
宋主彧本來好猜,更有佃夫等從旁鼓煽,越覺得至親骨肉,純是禍階。可巧皇八兄廬江王禕,與河東人柳欣慰,詩酒勸酬,訂為知交。欣慰密結征北諮議參軍杜幼文,意圖立禕,偏幼文奏發密謀,遂將欣慰捕戮,降禕為車騎將軍,徙鎮宣城,特遣楊運長領兵管束。運長更囑通朝士,訐禕怨望,禕坐奪官爵,且為朝使所迫,勒令自裁。
yáng zhōu cì shǐ jiàn ān wáng xiū rén, yǔ sòng zhǔ yù sù xiāng yǒu ài, qián céng bǎo quán yù mìng. yù jí wèi hòu, gèng yóu xiū rén qīn mào shǐ shí, dié jiàn dà gōng, wèi guān bǎi liáo, zhí jiān nèi wài, jiàn jiàn de gōng gāo zāo jì, wàng zhòng bèi chán. xiū rén yǐ bù zì ān, zhì yī bèi zhū sǐ, jí shàng biǎo cí yáng zhōu jiān zhí. sòng zhǔ nǎi diào guì yáng wáng xiū fàn wèi yáng zhōu cì shǐ, bìng gǎi fēng shān yáng wáng xiū yòu wèi jìn píng wáng, zì jīng zhōu zhào hái jiàn kāng, lìng pài bā líng wáng xiū ruò wèi jīng zhōu cì shǐ. xiū yòu gāng hěn, lǚ cì wǔ zhǐ, sòng zhǔ jī bù xiāng róng, gù zhào huí dū xià, shè fǎ jiǎn chú. tài shǐ qī nián chūn èr yuè, chē jià zhì yán shān shè zhì, tè lìng xiū yòu suí xíng, shè le bàn rì, yǒu yī zhì bù kěn rù chǎng, hū xiū yòu chí zhú, bì děi zhì shǐ guī. xiū yòu jì qù, sòng zhǔ mì zhǔ tún qí xiào wèi shòu jì zhī děng, zhuī suí xiū yòu, zì jǐ qǐ bì hái gōng. tiān sè jiāng mù, rì yǐng xī chén, xiū yòu shàng wèi dé zhì, kòng pèi chí shè, bù yì hòu miàn tū lái shù qí, chōng dòng mǎ wěi, mǎ yù jīng yuè qǐ, jìng jiāng xiū yòu xiān xià. xiū yòu liào yǒu jí biàn, fèn shēn téng lì, gù jiàn shòu jì zhī děng, zhèng yào jié wèn, nà jì zhī děng yǐ sì miàn líng bī, quán zú jiāo jiā. xiū yòu pō yǒu yǒng lì, yě huī quán dǐ dí, héng lì wú qián, hū bèi hòu bèi rén àn suàn, yǐn shǒu liāo yīn, yī shēng bào xiǎng, yūn dǎo dì shàng, fù bèi dà zhòng ōu jī, zì rán duàn mìng. jì zhī chí bái sòng zhǔ, bào chēng biāo qí zhuì mǎ, xiū yòu yuán rèn biāo qí dà jiāng jūn, suǒ yǐ yǒu cǐ chuán hū. sòng zhǔ yáng wèi jīng è, jí qiǎn yù yī luò yì wǎng shì, yī guān jiǎn yàn shāng hén, míng zhī ōu bì, dàn fǎn bào qì jué wú jiù bà le. liàn zàng shí shàng zhuī zèng sī kōng, xuán qiě fèi wèi shù rén, liú xǐ jiā shǔ. jiū jìng yào lòu chū zhēn xiàng.
揚州刺史建安王休仁,與宋主彧素相友愛,前曾保全彧命。彧即位後,更由休仁親冒矢石,迭建大功,位冠百僚,職兼內外,漸漸的功高遭忌,望重被讒。休仁已不自安,至禕被誅死,即上表辭揚州兼職。宋主乃調桂陽王休范為揚州刺史,並改封山陽王休祐為晉平王,自荊州召還建康,另派巴陵王休若為荊州刺史。休祐剛狠,屢次忤旨,宋主積不相容,故召回都下,設法翦除。泰始七年春二月,車駕至岩山射雉,特令休祐隨行,射了半日,有一雉不肯入場,呼休祐馳逐,必得雉始歸。休祐既去,宋主密囑屯騎校尉壽寂之等,追隨休祐,自己啟蹕還宮。天色將暮,日影西沉,休祐尚未得雉,控轡馳射,不意後面突來數騎,衝動馬尾,馬遇驚躍起,竟將休祐掀下。休祐料有急變,奮身騰立,顧見壽寂之等,正要詰問,那寂之等已四面凌逼,拳足交加。休祐頗有勇力,也揮拳抵敵,橫厲無前,忽背後被人暗算,引手撩陰,一聲爆響,暈倒地上,復被大眾毆擊,自然斷命。寂之馳白宋主,報稱驃騎墜馬,休祐原任驃騎大將軍,所以有此傳呼。宋主佯為驚愕,即遣御醫絡繹往視,醫官檢驗傷痕,明知毆斃,但返報氣絕無救罷了。殮葬時尚追贈司空,旋且廢為庶人,流徙家屬。究竟要露出真相。
yī bō wèi píng, yī bō yòu qǐ, dōu zhōng hū qǐ yáo yán, wèi bā líng wáng xiū ruò, yǒu dà guì xiāng, sòng zhǔ fù zhào xiū ruò wèi nán xú zhōu cì shǐ. xiū ruò jiāng zuǒ, dōu quàn xiū ruò bù yí hái cháo, zhōng bīng cān jūn wáng jìng xiān jìn yán dào: jīng zhōu dài jiǎ shí yú wàn, dì fāng shù qiān lǐ, shàng kě kuāng tiān zǐ, chú jiān chén, xià kě bǎo jìng tǔ, quán yī shēn, nài hé zì tóu luó wǎng, zuò zhì cì jiàn ne! xiū ruò yáng wèi yīng nuò, zhì jìng xiān qū chū, jí lìng rén bǎ tā ná xià, zòu qǐng jiā chéng, fèng zhào jiāng jìng xiān zhū sǐ. jí qǐ xíng rù dōu, huì sòng zhǔ yù jí, yī zhì fá xiào, zì kǒng bìng bù néng xìng, tè zhào yáng yùn zhǎng děng chóu shāng hòu shì. yùn zhǎng dú zhǐ chì jiàn ān wáng xiū rén, yǐ wèi cǐ rén bù chú, bì yí hòu huàn. sòng zhǔ shàng jué chóu chú. sì wén gōng tíng nèi wài, duō shǔ yì xiū rén, nǐ qí sòng zhǔ yàn jià, jí xíng tuī dài, réng kǒng chū yùn zhǎng děng chán yán. yú shì jué jì xiān fā, zhào tǐ rén zhí sù shàng shū shěng. xiū rén zhì shàng shū shěng zhōng, xián zuò duō shí, yǐ jiāng yè bàn, nǎi hé yī jiù qǐn. mò rán yǒu zhào shǐ dào lái, xuān chì cì sǐ, qiě jìn dú jiǔ. xiū rén chì dào: zhǔ shàng dé yǒu tiān xià, jiū xì hé rén de gōng láo? jīn tiān xià cū ān, nǎi yù wǒ sǐ, cóng qián xiào wǔ zhū yí xiōng dì, zhōng zhì zi sūn miè jué, qián chē bù jiàn, hòu zhé xiāng xún, sòng zuò qǐ shàng néng zhǎng jiǔ me? yuán shì yuān wǎng, dàn sōng zī xiōng dì, bìng wú zhì sǐ zhī zuì, rǔ hé gù zòu qǐng zhū yí? zhào shǐ bī lìng yǐn jiǔ, xiū rén dào: wǒ sǐ hòu, kàn tā néng huó dào hé shí? shuō zhe, suì qǔ bēi yǐn jǐn, wèi jǐ dú fā shēn sǐ. sòng zhǔ lǜ yǒu tā biàn, lì jí chéng yú, yè chū duān mén, jí jiē dé xiū rén sǐ bào, cái fù rù gōng.
一波未平,一波又起,都中忽起謠言,謂巴陵王休若,有大貴相,宋主復召休若為南徐州刺史。休若將佐,都勸休若不宜還朝,中兵參軍王敬先進言道:「荊州帶甲十餘萬,地方數千里,上可匡天子,除奸臣,下可保境土,全一身,奈何自投羅網,坐致賜劍呢!」休若陽為應諾,至敬先趨出,即令人把他拿下,奏請加懲,奉詔將敬先誅死。及啟行入都,會宋主遇疾,醫治乏效,自恐病不能興,特召楊運長等籌商後事。運長獨指斥建安王休仁,以為此人不除,必貽後患。宋主尚覺躊躇。嗣聞宮廷內外,多屬意休仁,擬俟宋主晏駕,即行推戴,仍恐出運長等讒言。於是決計先發,召體仁直宿尚書省。休仁至尚書省中,閒坐多時,已將夜半,乃和衣就寢。驀然有詔使到來,宣敕賜死,且進毒酒。休仁叱道:「主上得有天下,究系何人的功勞?今天下粗安,乃欲我死,從前孝武誅夷兄弟,終至子孫滅絕,前車不鑒,後轍相循,宋祚豈尚能長久麼?」原是冤枉,但松滋兄弟,並無致死之罪,汝何故奏請誅夷?詔使逼令飲酒,休仁道:「我死後,看他能活到何時?」說着,遂取杯飲盡,未幾毒發身死。宋主慮有他變,力疾乘輿,夜出端門,及接得休仁死報,才復入宮。
lí míng yòu xià yī zhào, zhà yán xiū rén móu fǎn, jù zuì yǐn jué. yīng jiàng wèi shǐ ān xiàn wáng. wéi xiū rén zi bó róng, xǔ lìng xí jué, bó róng wèi xiū rén fēi yīn shì suǒ chū. yīn shì lí jū bào bìng, yán yī shēng zǔ fān zhěn zhì, zǔ fān miàn bái mào xiù, yīn shì yì fǔ zài zhōng nián, liǎng xià xiāng kuī, nǐ tān wǒ ài, jìng xiāng yōng zhì chuáng, shí xíng nà zhēn jiǔ shù. hòu lái jiān àn fā jué, qiǎn hái mǔ jiā, yì pò lìng zì jǐn. luǒ tǐ zòng yù, yǐ chéng cháng shì, hé bì lè lìng zì jǐn! sòng zhǔ qiě yǔ zuǒ yòu dào: wǒ yǔ jiàn ān nián líng xiāng jìn, shǎo biàn kuǎn xiá, jǐng hé tài shǐ nián jiān, yuán shì zhàng tā fú chí, jīn wèi hòu jì, bù dé bù chú, dàn shì guò zhuī sī, jiū cún yú tòng ne! shuō zhì cǐ, shān rán lèi xià, bēi bù zì shèng, zuǒ yòu xiāng shuài quàn jiě, hái shuō shì qíng fǎ liǎng quán, kě yǐ wú hèn. bǐ cǐ xiāng qī, wáng wú rì yǐ.
黎明又下一詔,詐言休仁謀反,懼罪引決。應降為始安縣王。惟休仁子伯融,許令襲爵,伯融為休仁妃殷氏所出。殷氏嫠居抱病,延醫生祖翻診治,祖翻面白貌秀,殷氏亦甫在中年,兩下相窺,你貪我愛,竟相擁至床,實行那針灸術。後來奸案發覺,遣還母家,亦迫令自盡。裸體縱慾,已成常事,何必勒令自盡!宋主且語左右道:「我與建安年齡相近,少便款狎,景和、泰始年間,原是仗他扶持,今為後計,不得不除,但事過追思,究存余痛呢!」說至此,潸然淚下,悲不自勝,左右相率勸解,還說是情法兩全,可以無恨。彼此相欺,亡無日矣。
xiān shì lì bù shàng shū chǔ yuān chū wèi wú jùn tài shǒu, sòng zhǔ móu shā xiū rén, cù lìng rù jiàn, liú tì yǔ yǔ dào: wǒ nián fǔ yú zhuàng, bìng rì jiā zēng, kǒng jiāng lái bì zhì bù qǐ, jīn zhào qīng jìn lái, tè yù qīng shì zhe huáng ne. kàn guān dào huáng shì hé yī? yuán lái shì dāng shí rǔ mǔ fú shì. sòng zhǔ yǐ zi yù nián yòu, yǒu zhì tuō gū, nǎi yǒu cǐ yǔ. yuān wǎn cí wèi dá. jí yǔ móu zhū xiū rén shì, què yóu yuān jiàn zǔ, sòng zhǔ nù dào: qīng hé tài chī! bù zú yǔ jì dà shì! yuān nǎi kǒng huáng cóng mìng. jì ér jìn yòu pú shè yuán càn wèi shàng shū lìng, yuān wèi shàng shū zuǒ pú shè, tóng cān guó zhèng.
先是吏部尚書褚淵出為吳郡太守,宋主謀殺休仁,促令入見,流涕與語道:「我年甫逾壯,病日加增,恐將來必致不起,今召卿進來,特欲卿試着黃呢。」看官道黃是何衣?原來是當時乳母服飾。宋主以子昱年幼,有志託孤,乃有此語。淵婉辭慰答。及與謀誅休仁事,卻由淵諫阻,宋主怒道:「卿何太痴!不足與計大事!」淵乃恐惶從命。既而進右僕射袁粲為尚書令,淵為尚書左僕射,同參國政。
shì bā líng wáng xiū ruò, dào le jīng kǒu, wén dé xiū rén sǐ hào, jīng jù jiāo bìng, zhèng zài jìn tuì liǎng nán de shí hòu, jiē dào cháo tíng shǒu chì, diào rèn jiāng zhōu, wéi cù lìng rù dōu xiāng jiàn, dìng qī qī xī huì yàn. xiū ruò bù dé yǐ rù cháo, sòng zhǔ shàng wò shǒu yīn qín, xù jiā rén yì. dào le qī xī yàn qī, xiū ruò rù zuò, zhǔ chén huān yǐn, bìng méi yǒu shén me xián yí. yàn bà guī dì, shí yǐ rù yè, piān yǒu zhāo shǐ suí dào, jī jiǔ cì sǐ. xiū ruò wú kě nài hé, zhǐ hǎo yī yǐn ér jǐn, zhuǎn yǎn jiān yǐ shì bì mìng. zhuī zèng shì zhōng sī kōng, mìng zi chōng xí fēng, zǒng suàn fū yǎn biǎo miàn, mán rén ěr mù.
適巴陵王休若,到了京口,聞得休仁死耗,驚懼交並,正在進退兩難的時候,接到朝廷手敕,調任江州,惟促令入都相見,定期七夕會宴。休若不得已入朝,宋主尚握手殷勤,敘家人誼。到了七夕宴期,休若入座,主臣歡飲,並沒有什麼嫌疑。宴罷歸第,時已入夜,偏有朝使隨到,齎酒賜死。休若無可奈何,只好一飲而盡,轉眼間已是畢命。追贈侍中司空,命子沖襲封,總算敷衍表面,瞞人耳目。
yòu diào xiū fàn cì jiāng zhōu, xiū fàn zài xiōng dì zhōng, zuì wèi pǔ liè, sòng zhǔ yù cháng yǔ wáng jǐng wén dào: xiū fàn cái jù yōng ruò, bù kān chū zhèn, zhǐ yīn wǒ chéng dà tǒng, lìng tā fù guì, shì shì wèi yuàn shēng wáng jiā, biàn shì cǐ yì. chéng qíng zhī zhì. jǐng wén wěi wěi ér tuì. qí shí wén dì shí jiǔ zǐ, chú sòng zhǔ yù wài, cǐ shí zhǐ xiū fàn shàng cún, bù guò yīn tā yōng yú guǎ shí, shàng dé gǒu yán cán chuǎn, dàn yě shì sǐ duō huó shǎo, mìng zài xū yú le. wén dì shí jiǔ zǐ, yǐ jiàn qián wén, gù běn huí bù zài fù shù.
又調休范刺江州,休范在兄弟中,最為朴劣,宋主彧嘗語王景文道:「休范材具庸弱,不堪出鎮,只因我承大統,令他富貴,釋氏謂願生王家,便是此意。」承情之至。景文唯唯而退。其實文帝十九子,除宋主彧外,此時只休范尚存,不過因他庸愚寡識,尚得苟延殘喘,但也是死多活少,命在須臾了。文帝十九子,已見前文,故本回不再複述。
sòng zhǔ jì cāi jì gǔ ròu, fù mí xìn guǐ shén, tè pì gù dì wèi xiāng gōng sì, bèi jí huá lì. xīn ān tài shǒu cháo shàng zhī, bà zhí hái cháo, sòng zhǔ yǔ yǔ dào: qīng kě wǎng xiāng gōng sì fǒu? zhè shì zhèn shēng píng yī dà gōng dé. shàng zhī hái wèi jí dá, páng yǒu yī guān shǎn chū dào: zhè dōu yóu bǎi xìng mài ér tiē fù qián, chōng zuò cǐ fèi, fú ruò yǒu líng, dāng àn zhōng jiē tàn, yǒu shèn me gōng dé kě yán! sòng zhǔ wén yán, nù mù gù shì, nǎi shì sàn qí shì láng yú yuàn, biàn hè lìng zuǒ yòu, qū yuàn xià diàn. yuàn cóng róng qū chū, háo bù dòng róng. guò le shù rì, sòng zhǔ yǔ péng chéng chéng wáng kàng yì qí, kàng běn shàn yì, yuǎn chū sòng zhǔ shàng, zhǐ yīn tiān wēi zhǐ chǐ, bù biàn zhēng shèng, wǎng wǎng gù yì xùn ràng, qiě yì qiě yán dào: huáng dì fēi qí, shǐ chén kàng bù néng xià shǒu. zhè jù huà míng míng shì bù yuàn yǔ yì, nà sòng zhǔ hái zì dé qí lè, yù shì yì qí, yú yuàn yòu jìn jiàn dào: yáo cháng yòng yì jiào dān zhū, fēi rén zhǔ suǒ yīng liú yì. sòng zhǔ zhǐ tīng dé liǎng yǔ, yǐ jīng nù qǐ, biàn huī shǒu shǐ tuì, dàn yīn tā shì gè wén rén, bù zú wèi yú, suǒ yǐ wèi cháng jiā zuì, shǐ zhōng hán róng guò qù. dú tún qí xiào wèi shòu jì zhī, kǒng wǔ yǒu lì, yù zhōu dū du wú xǐ, zhì jì guò rén, jūn yīn zhōng shàng jì, xiān hòu cì sǐ. jì zhī shǒu rèn zi yè, yīng sǐ yǐ jiǔ wú xǐ qiě yǒu dà gōng, nài hé cì sǐ! xiāo dào chéng chū zhèn huái yīn, wèi rén suǒ zèn, yě bèi zhào rù cháo. jiāng zuǒ děng quàn wù jiù zhēng, dào chéng kǎi rán dào: sǐ shēng zì yǒu dìng shù, wǒ ruò yān liú, nǎi zú zhì yí kuàng cháo tíng cuī cán gǔ ròu, huò bì bù yuǎn, fāng dāng yǔ qīng děng lù lì tú gōng, yǒu shèn me gù lǜ ne! suí jí xié shǐ rù cháo. guǒ rán dào le què xià, bìng wú wēi huò, wéi gǎi guān sàn qí cháng shì, jiān tài zǐ zuǒ wèi lǜ, bù lìng hái zhèn bà le. néng shā tā rén, bù néng shā xiāo dào chéng, qǐ fēi tiān shù.
宋主既猜忌骨肉,復迷信鬼神,特辟故第為湘宮寺,備極華麗。新安太守巢尚之,罷職還朝,宋主與語道:「卿可往湘宮寺否?這是朕生平一大功德。」尚之還未及答,旁有一官閃出道:「這都由百姓賣兒貼婦錢,充作此費,佛若有靈,當暗中嗟嘆,有甚麼功德可言!」宋主聞言,怒目顧視,乃是散騎侍郎虞願,便喝令左右,驅願下殿。願從容趨出,毫不動容。過了數日,宋主與彭城丞王抗弈棋,抗本善弈,遠出宋主上,只因天威咫尺,不便爭勝,往往故意遜讓,且弈且言道:「皇帝飛棋,使臣抗不能下手。」這句話明明是不願與弈,那宋主還自得其樂,愈嗜弈棋,虞願又進諫道:「堯嘗用弈教丹朱,非人主所應留意。」宋主只聽得兩語,已經怒起,便揮手使退,但因他是個文人,不足為虞,所以未嘗加罪,始終含容過去。獨屯騎校尉壽寂之,孔武有力,豫州都督吳喜,智計過人,均陰中上忌,先後賜死。寂之手刃子業,應死已久;吳喜且有大功,奈何賜死!蕭道成出鎮淮陰,為人所譖,也被召入朝。將佐等勸勿就征,道成慨然道:「死生自有定數,我若淹留,乃足致疑;況朝廷摧殘骨肉,禍必不遠,方當與卿等戮力圖功,有甚麼顧慮呢!」隨即偕使入朝。果然到了闕下,並無危禍,惟改官散騎常侍,兼太子左衛率,不令還鎮罷了。能殺他人,不能殺蕭道成,豈非天數。
sòng zhǔ yòu yù guī fù huái běi, mìng běi láng yá lán líng tài shǒu yuán chóng zǔ chū shī, dāng shí běi láng yá lán líng liǎng jùn, yǐ bèi wèi xiàn méi, chóng zǔ qiáo zhù yù zhōu, zhǐ lǜ shù bǎi rén xí rù wèi jìng, jù zhù měng shān. wèi rén wén xìn chū jī, chóng zǔ kǒng zhòng guǎ bù dí, réng rán yǐn hái.
宋主又欲規復淮北,命北琅琊、蘭陵太守垣崇祖出師,當時北琅琊、蘭陵兩郡,已被魏陷沒,崇祖僑駐郁洲,只率數百人襲入魏境,據住蒙山。魏人聞信出擊,崇祖恐眾寡不敵,仍然引還。
wèi zì tuò bá hóng jí wèi, dì yī nián gǎi yuán tiān ān, dì èr nián yòu gǎi yuán huáng xìng. huáng xìng yuán nián, hòu gōng lǐ fū rén shēng xià yī zi, qǔ míng wèi hóng, yóu féng tài hòu qǔ rù jǐ gōng, qín jiā fǔ yǎng, yī miàn bǎ zhèng quán fù hái wèi zhǔ. wèi zhǔ hóng shǐ qīn guó shì, zhuī zūn shēng mǔ lǐ guì rén wèi yuán huáng hòu, xiàng lì wèi lì tài zǐ, jí jiāng shēng mǔ cì sǐ. hóng cè wèi tài zǐ shí, lǐ guì rén yīng yī gù shì, tiáo jì shì jiàn, fù tuō xiōng dì, rán hòu zì jǐn. cǐ děng bǐ zhèng, shí shǔ wú wèi. hóng huí yì shēng chū, dāng rán shāng gǎn, yīn zhuī zūn wèi hòu. zì qīn zhèng hòu, dà xiǎo bì chá, shǎng bù làn, xíng bù kē, chù tān shàng lián, bǎo jìng xī mín, shí wǔ liù suì de běi cháo tiān zǐ, jū rán néng yí yì fēng sú, zhěng sù jì gāng, zhōng shū lìng gāo yǔn, què yě jié chéng fǔ dǎo, zhī wú bù yán. suǒ yǐ huáng xìng nián jiān, wèi guó chēng zhì. wéi féng tài hòu shàng zài shèng nián, bù nài guǎ jū, qiǎo zhí shàng shū lǐ fū dì yì, rù chōng sù wèi, tài hòu jiàn tā nián shào mào měi, suì yǐn rù gōng zhōng, cì yǐ jìn luán. gōng nǚ děng sù dàn cí wēi, bù gǎn qiè yì, suǒ yǐ lǐ yì dé chū rù wú jì, cháng yǔ féng tài hòu jiāo huān, zhǐ mán zhe wèi zhǔ hóng yī rén.
魏自拓跋弘即位,第一年改元天安,第二年又改元皇興。皇興元年,後宮李夫人生下一子,取名為宏,由馮太后取入己宮,勤加撫養,一面把政權付還魏主。魏主弘始親國事,追尊生母李貴人為元皇后,向例魏立太子,即將生母賜死。弘冊為太子時,李貴人應依故事,條記事件,付託兄弟,然後自盡。此等秕政,實屬無謂。弘回憶生初,當然傷感,因追尊為後。自親政後,大小必察,賞不濫,刑不苛,黜貪尚廉,保境息民,十五六歲的北朝天子,居然能移易風俗,整肅紀綱,中書令高允,卻也竭誠輔導,知無不言。所以皇興年間,魏國稱治。惟馮太后尚在盛年,不耐寡居,巧值尚書李敷弟奕,入充宿衛,太后見他年少貌美,遂引入宮中,賜以禁臠。宮女等素憚雌威,不敢竊議,所以李奕得出入無忌,嘗與馮太后交歡,只瞞着魏主弘一人。
wèi zhǔ hóng xìng hǎo shì lǎo, zuò le sān wǔ nián huáng dì, yǐ bù nài fán, jiù jiāng nà qiǎng bǎo yīng ér, cè wèi chǔ èr. dào le huáng xìng wǔ nián, tài zǐ hóng nián jǐn wǔ suì, yī shí bù biàn chán shòu, yì yù chuán wèi jīng zhào wáng zǐ tuī. zi tuī xì wén chéng dì dì, yǔ wèi zhǔ hóng wèi shū fù xíng, hóng yīn tā qì yǔ shēn chén, gù yù tuī wèi ràng guó, lìng tā zhǔ zhì, zì jǐ kě yǐ yǎng xìng cān chán. fěi yí suǒ sī. dāng xià zhào jí gōng qīng, yì chán wèi shì, gōng qīng děng tīng zuò qí wén, mò gǎn yīng duì. dú zi tuī dì rèn chéng wáng zǐ yún, kàng yán jìn jiàn dào: bì xià fāng zuò zhì tài píng, jūn lín sì hǎi, zěn de shàng wéi zōng miào, xià qì zhào mín! bì yù wěi zhì chén wù, yì yīng chuán wèi chǔ jūn, fāng bù luàn tǒng. bù sī suǒ qīn, què shì yī gè zhèng rén. tài wèi yuán hè, shàng shū lù bó, yì xiāng jì yīng shēng dào: rèn chéng suǒ yán shèn shì, qǐng bì xià cǎi nà! wèi zhǔ hóng bù jīn biàn sè, shì yǒu nù yì, zhōng shū lìng gāo yǔn chā kǒu dào: chén bù gǎn duō yán, dàn yuàn bì xià shàng sī zōng miào fù tuō, hé děng zhòng dà, zhuī niàn zhōu gōng bào chéng wáng shì, yě shì cóng quán bàn fǎ, bì xià zé yī ér xíng, cái bù zhì jīng dòng zhōng wài! wèi zhǔ hóng nǎi xú xú dào: jù qīng děng zòu yì, níng lì tài zǐ, bù guò tài zǐ yòu ruò, quán zhàng qīng děng fú chí. gāo yǔn děng shàng wèi jí dá, wèi zhǔ hóng yòu dào: lù bó sù lái zhèng zhí, bì néng bǎo quán wǒ zi. bó wén yán jí kòu shǒu xiè jiǎng, wèi zhǔ jí shòu wèi tài bǎo, lìng yǔ tài wèi yuán hè, zhǔn bèi chán wèi shì yí.
魏主弘性好釋老,做了三五年皇帝,已不耐煩,就將那襁褓嬰兒,冊為儲貳。到了皇興五年,太子宏年僅五歲,一時不便禪授,意欲傳位京兆王子推。子推系文成帝弟,與魏主弘為叔父行,弘因他器宇深沉,故欲推位讓國,令他主治,自己可以養性參禪。匪夷所思。當下召集公卿,議禪位事,公卿等聽作奇聞,莫敢應對。獨子推弟任城王子云,抗言進諫道:「陛下方坐致太平,君臨四海,怎得上違宗廟,下棄兆民!必欲委置塵務,亦應傳位儲君,方不亂統。」不私所親,卻是一個正人。太尉源賀,尚書陸馛,亦相繼應聲道:「任城所言甚是,請陛下採納!」魏主弘不禁變色,似有怒意,中書令高允插口道:「臣不敢多言,但願陛下上思宗廟付託,何等重大,追念周公抱成王事,也是從權辦法,陛下擇一而行,才不致驚動中外!」魏主弘乃徐徐道:「據卿等奏議,寧立太子,不過太子幼弱,全仗卿等扶持。」高允等尚未及答,魏主弘又道:「陸馛素來正直,必能保全我子。」馛聞言即叩首謝獎,魏主即授為太保,令與太尉源賀,準備禪位事宜。
hóng shēng yǒu zhì xìng, shàng nián wèi zhǔ bìng yōng, yóu hóng qīn wèi shǔn dú, zhì shì de shòu chán xìn xī, xiàng fù qì cí. wèi zhǔ hóng wèn wèi hé yīn? hóng dá dào: chén ér yòu ruò, zěn kān dài fù chéng tǒng, zhōng xīn yōu qiè, yīn cǐ lèi xià! wǔ suì xiǎo ér, què néng rú cǐ, kǒng wèi miǎn shǐ bǐ kuā zhāng. wèi zhǔ hóng tàn dào: ěr néng zhī cǐ, bì kě jūn rén. wǒ yì yǐ jué dìng le! suì lìng lù bó děng zhěng shàn cè wén, jí rì chuán wèi. wén zhōng lüè yún:
宏生有至性,上年魏主病癰,由宏親為吮毒,至是得受禪信息,向父泣辭。魏主弘問為何因?宏答道:「臣兒幼弱,怎堪代父承統,中心憂切,因此淚下!」五歲小兒,卻能如此,恐未免史筆誇張。魏主弘嘆道:「爾能知此,必可君人。我意已決定了!」遂令陸馛等整繕冊文,即日傳位。文中略云:
xī yáo shùn zhī chán tiān xià yě, jiē yóu qí zi bù xiào, ruò dān zhū shāng jūn, guǒ néng fù hé, qǐ bì sōu yáng cè lòu ér shòu zhī zāi! ěr suī chōng ruò, yǒu jūn rén zhī biǎo, bì néng huī lóng zhǔ dào, yǐ jì zhào mín. jīn shǐ tài bǎo jiàn ān wáng lù bó, tài wèi yuán hè, chí jié fèng huáng dì xǐ shòu, zhì wèi yú ěr gōng. ěr qí jiàn shēng dì wèi, kè guǎng hóng yè, yǐ guāng zǔ zōng zhī liè, shǐ zhèn yōu yóu lǚ dào, yí shén yǎng xìng, kě bù shàn yú!
昔堯、舜之禪天下也,皆由其子不肖,若丹朱、商均,果能負荷,豈必搜揚側陋而授之哉!爾雖沖弱,有君人之表,必能恢隆主道,以濟兆民。今使太保建安王陸馛,太尉源賀,持節奉皇帝璽綬,致位於爾躬。爾其踐升帝位,克廣洪業,以光祖宗之烈,使朕優遊履道,頤神養性,可不善歟!
wǔ líng tài zǐ, chū shòu cè wén, yě bèi fú dì yī, dēng shàng yù zuò, shòu wén wǔ bǎi guān cháo yè, gǎi nián wèi yán xìng yuán nián. lǐ bì hái gōng, yòu yóu gōng qīng dài fū, yǐn hàn gāo dì zūn fèng tài shàng huáng gù shì, fèng wèi zhǔ hóng wèi tài shàng huáng dì, réng zǒng guó jiā dà zhèng. wèi zhǔ hóng zhǔn rú suǒ qǐng, zì xǐ jū chóng guāng gōng, cǎi chuán bù zhuó, tǔ jiē bù è, chà bù duō yǒu tài gǔ fēng. yòu fǎng xī yìn dù chuán wén, tè zài gōng yuàn zhōng jiàn zào lù yě fú tú, yǐn chán sēng tóng zhù, yán jiū fú xué. wéi guó yǒu dà shì, shǐ lìng shàng wén. zhè yě shì bié yǒu xīn cháng, fēi rén qíng suǒ de tuī cè ne. zhè qiě màn biǎo.
五齡太子,出受冊文,也被服帝衣,登上御座,受文武百官朝謁,改年為延興元年。禮畢還宮,又由公卿大夫,引漢高帝尊奉太上皇故事,奉魏主弘為太上皇帝,仍總國家大政。魏主弘准如所請,自徙居崇光宮,采椽不斵,土階不堊,差不多有太古風。又仿西印度傳聞,特在宮苑中建造鹿野浮圖,引禪僧同住,研究佛學。惟國有大事,始令上聞。這也是別有心腸,非人情所得推測呢。這且慢表。
qiě shuō běi cháo chán wèi yǐ hòu, qiǎn shǐ gào sòng, sòng yì qiǎn shǐ bào pìn, nán běi yòu fù tōng hǎo, zàn xī bīng zhēng. zhǐ sòng zhǔ lǚ cì bào bìng, gǔ shòu rú chái, wú fēi yú sè suǒ zhì. jiàn jiàn de zhī chēng bú zhù. zì kǒng yī dàn bù huì, zi yù shàng yòu, bù néng qīn zhèng, shì bì yóu huáng hòu lín cháo, wáng jǐng wén wèi huáng hòu xiōng, bì jìn wèi zǎi xiàng, dà quán zài wò, yì shēng yì tú. nǎi tè shū shǒu chì, qiǎn rén jī fù. jǐng wén fāng yǔ kè wéi qí, jiàn yǒu chì zhì, qǐ hán yuè bì, xú zhì jú xià. jí qí jú yǐ zhōng, liǎn zi nà lián, nǎi qǔ chì shì kè dào: yǒu chì cì wǒ zì jǐn. kè bù jué dà jīng, jǐng wén què shén sè zì ruò, zì shū mò qǐ zhì xiè, cóng róng fú dú ér sǐ. shǐ rén dé qǐ fǎn bào, sòng zhǔ fāng cái ān xīn. shì yè yòu mèng rén gào yǔ dào: yù zhāng tài shǒu liú yīn móu fǎn le! sòng zhǔ tū rán jīng wù, qí zhì tiān míng, biàn fā shǐ chí jié, chí zhì yù zhāng, shā sǐ liú yīn.
且說北朝禪位以後,遣使告宋,宋亦遣使報聘,南北又復通好,暫息兵爭。只宋主屢次抱病,骨瘦如柴,無非漁色所致。漸漸的支撐不住。自恐一旦不諱,子昱尚幼,不能親政,勢必由皇后臨朝,王景文為皇后兄,必進為宰相,大權在握,易生異圖。乃特書手敕,遣人齎付。景文方與客圍棋,見有敕至,啟函閱畢,徐置局下。及棋局已終,斂子納奩,乃取敕示客道:「有敕賜我自盡。」客不覺大驚,景文卻神色自若,自書墨啟致謝,從容服毒而死。使人得啟返報,宋主方才安心。是夜又夢人告語道:「豫章太守劉愔謀反了!」宋主突然驚寤,俟至天明,便發使持節,馳至豫章,殺死劉愔。
sì shì xīn jí rì shén, jīng shén yuè jiā huǎng hū, měi dāng yè jìng gèng lán, zhé jiàn yǒu wú shù yuān hún, huán jí tà páng, zhēng lái suǒ mìng. tā yì wú fǎ kě shī, tè mìng gǎi tài shǐ bā nián wèi tài yù yuán nián, àn qǔ ān yù de yì sī. yě shì chī xiǎng. yòu mìng zài xiāng gōng sì zhōng, rì xī chàn jiào, qí fú ráng zāi. kě nài shén fó wú líng, guǐ hún yì pò, xiū rén xiū yòu, suǒ mìng yù jí, sòng zhǔ yì yǔ bù jué, cháng yún sī tú shù wǒ, huò shuō shì biāo qí kuān wǒ. mó mó hu hū de shuō le jǐ rì, lüè jué yǒu xiē qīng xǐng, biàn mìng guì yáng wáng xiū fàn wèi sī kōng, chǔ yuān wèi hù jūn jiāng jūn, liú yòu wèi yòu pú shè, yǔ shàng shū lìng yuán càn, pú shè jiān zhèn dōng jiāng jūn cài xìng zōng, jí zhèn jūn jiāng jūn yǐng zhōu cì shǐ shěn yōu zhī, rù shòu gù mìng, zhǔ lìng jiā fǔ tài zǐ. yuān děng shòu mìng ér chū. fù yóu yuān bǎo jiàn xiāo dào chéng, shuō tā cái kě dà rèn, nǎi jiā shòu dào chéng wèi yòu wèi jiāng jūn, gòng zhǎng jī shì.
嗣是心疾日甚,精神越加恍惚,每當夜靜更闌,輒見有無數冤魂,環集榻旁,爭來索命。他亦無法可施,特命改泰始八年為泰豫元年,暗取安豫的意思。也是痴想。又命在湘宮寺中,日夕懺醮,祈福禳災。可奈神佛無靈,鬼魂益迫,休仁、休祐,索命愈急,宋主囈語不絕,嘗雲司徒恕我,或說是驃騎寬我。模模糊糊的說了幾日,略覺有些清醒,便命桂陽王休范為司空,褚淵為護軍將軍,劉祐為右僕射,與尚書令袁粲,僕射兼鎮東將軍蔡興宗,及鎮軍將軍郢州刺史沈攸之,入受顧命,囑令夾輔太子。淵等受命而出。復由淵保薦蕭道成,說他材可大任,乃加授道成為右衛將軍,共掌機事。
shì xī sòng zhǔ yù bìng jù guī tiān, xiǎng nián sān shí sì suì. gǎi yuán èr cì, zài wèi gòng bā nián. tài zǐ yù jí huáng dì wèi, dà shè tiān xià, mìng shàng shū lìng yuán càn, hù jūn jiāng jūn chǔ yuān, zuǒ yòu fǔ zhèng, zūn shì xiān dì yù wèi míng huáng dì, miào hào tài zōng. dí mǔ wáng shì wèi huáng tài hòu, shēng mǔ chén shì wèi huáng tài fēi. yù shí nián jǐn shí líng, jū rán yǒu yī gè fēi zǐ jiāng shì, qī suí fū guì, yě de shòu cè dìng yí, zhèng wèi zhōng gōng. yī duì xiǎo fū qī, tǒng zhì nèi wài, yǎn jiàn shì gōng tíng wěn luàn, yào shōu shí nà sòng shì de jiāng shān le. xiǎo zi yǒu shī tàn dào:
是夕宋主彧病劇歸天,享年三十四歲。改元二次,在位共八年。太子昱即皇帝位,大赦天下,命尚書令袁粲,護軍將軍褚淵,左右輔政,尊諡先帝彧為明皇帝,廟號太宗。嫡母王氏為皇太后,生母陳氏為皇太妃。昱時年僅十齡,居然有一個妃子江氏,妻隨夫貴,也得受冊定儀,正位中宮。一對小夫妻,統治內外,眼見是宮廷紊亂,要收拾那宋室的江山了。小子有詩嘆道:
fá sì hé fáng jìng zé xián, rú hé jiè zhǒng biàn xiāng chuán!
乏嗣何妨竟擇賢,如何借種便相傳!
shí líng tiān zǐ chī kuáng shén, liǎng xiǎo níng néng bǎ guó jiān?
十齡天子痴狂甚,兩小寧能把國肩?
hái yǒu ruǎn diàn fū wáng dào lóng děng, yī jiù yòng shì, jiǎo luàn cháo gāng. yù zhī hòu lái biàn luàn qíng xíng, qí xiǎo zi xià huí zài xù.
還有阮佃夫、王道隆等,依舊用事,攪亂朝綱。欲知後來變亂情形,俟小子下回再敘。
xiū rén wèi xiōng dì jì, yì shā zhū zhí sòng zhǔ yù wèi sì zǐ jì, bìng shā xiōng dì, ér xiū rén yì bù dé miǎn. xiū rén bù néng bǎo shēn, ér sòng zhǔ yù bù néng bǎo zǐ, qiě bù néng bǎo guó, tiān xià wèi yǒu zì cán gǔ ròu, ér shàng néng bì qí shēn shì zhě yě! fū tóng xìng bù kě shì, huáng wèn yì xìng? guān hòu lái zhī xiāo qí cuàn sòng, jǐn miè liú shì, hé mò fēi sòng zhǔ yù hǎo shā zhī bào hū? ruò fú wèi zhǔ hóng zhī chán wèi, yì chū bù jīng, kǎo wèi zhǔ jiàn zuò zhī nián, jǐn shí èr líng, yuè nián gǎi yuán tiān ān, yòu yuè nián gǎi yuán huáng xìng, chán wèi shí nián jǐn shí yǒu jiǔ suì. tài zǐ hóng suī cōng ruì sù chéng, jiū shǔ wǔ líng tóng zǐ, wèi néng yù yǔ kuàng féng tài hòu nèi xíng bù zhèng, huì dú shēn gōng, bù zhī xiān shì fáng xián, nǎi mí xìn fó lǎo, jù qì chén wù, shì yì wèi qǔ huò zhī méi, bù zhì shā shēn bù zhǐ. wáng dào bù wài rén qíng, miè qíng zhě bì wáng, jiǎo qíng zhě bì wēi, guān sòng wèi yí shì ér yì huǎng rán yǐ.
休仁為兄弟計,議殺諸侄;宋主彧為嗣子計,並殺兄弟,而休仁亦不得免。休仁不能保身,而宋主彧不能保子,且不能保國,天下未有自殘骨肉,而尚能庇其身世者也!夫同姓不可恃,遑問異姓?觀後來之蕭齊篡宋,盡滅劉氏,何莫非宋主彧好殺之報乎?若夫魏主弘之禪位,亦出不經,考魏主踐阼之年,僅十二齡,越年改元天安,又越年改元皇興,禪位時年僅十有九歲。太子宏雖聰睿夙成,究屬五齡童子,未能御宇;況馮太后內行不正,穢瀆深宮,不知先事防閒,乃迷信佛老,遽棄塵務,是亦為取禍之媒,不至殺身不止。王道不外人情,蔑情者必亡,矯情者必危,觀宋魏遺事而益恍然矣。