strong guāng míng kāi yè guǎn fú jìn chéng shēn kāng le kùn míng chǎng gē láng guì yuè strong
光明开夜馆福晋呈身 康了困名场歌郎跪月
huà shuō shàng huí chǔ ài lín zhèng shuō dào dìng ān hē le chá bó shì de chá yūn dào le, táng qīng zháo huāng dì wèn. ài lín jiào tā bú yào huāng, shuō wǒ men lǎo tài yé de dú sǐ, bú shì zhè yī huí. zhèng dài shuō xià qù, jué zhāi dào:" táng qīng, nǐ gāi dú guò dìng ān jí. jù tā sòng guǎng xī xún fǔ liáng gōng xù lǐ, zuò zōng rén fǔ zhǔ shì shí, shì dào guāng shí liù nián bǐng shēn suì. dào shí bā nián, hái zuò le yī bù shāng zhōu yí qì wén lù, bǔ le shuō wén yī bǎi sì shí qī ge gǔ zhòu. wǒ zuò de shuō wén gǔ zhòu bǔ, jiù shì bèi tā chù fā de, rú hé huì sǐ ne?" gōng fāng dào:" jiù shì zhù míng de jǐ hài zá shī sān bǎi shí wǔ shǒu, yě zài zōng rén fǔ dāng chāi liǎng nián yǐ hòu lī." wén qīng dào:" nǐ men bú yào tán kǎo jù, dǎ duàn tā de huà tóu ne! ài lín, nǐ kuài jiǎng xià qù." ài lín dào:" tā shuō:' wǒ lǎo zi yūn dǎo hòu rén shì bù zhī, děng dào xǐng lái, hū jué wēn xiāng pū bí, ruǎn yù mǎn huái, sì zhī wú lì, dòng tan bù dé. zhēng yǎn kàn shí, hēi dòng dòng yī sī guāng yǐng dōu méi yǒu. kě xiǎo de nà suǒ zài bú shì gè chóu cǎn de shí láo, dǎo shì zuò piāo miǎo de xiān tà. tóu yǐ xiù zhěn, shēn guǒ jǐn qīn. qīn lǐ miàn, jǐn tiē shēn cháo wài shuì zháo gè jiāo xiǎo líng lóng de miào rén ér, zhǐ gé le báo báo yī céng qīng xiāo shān kù, shèn chū zuì rén de róng róng nuǎn qì, tòu jìn gǔ suǐ. jiù dà zhe dǎn shēn guò shǒu qù fǔ mó, yě bù dǐ lán, zhǐ jué de chǔ chù dōu shì nì bù liú shǒu. nà shí tā lǎo rén jiā àn cǔn:" cháng tīng rén shuō jīng lǐ yǒu yī zhǒng shén mì de hēi chē, wǎng wǎng zuò gōng wá guì fù de fāng biàn fǎ mén, nán dào xī lín chūn yě wán zhè gè bǎ xì ma? dào dǐ bèi lǐ de shì bú shì tā ne?" jiù rěn bú zhù dī dī dì xún wèn le jǐ cì. shéi zhī píng nǐ qiān hū wàn huàn, zhǐ shì bù yīng. yòu shuō le jǐ jù méng gǔ huà, hái shì mò rán. kě shì yī tiáo yù bì, yǐ jiàn jiàn shēn le guò lái, shēn tǐ yě wǎn zhuǎn dì nì jiù, bǐ cǐ dōu bù zì zhǔ dì chàng le yī chū ài qíng yǎ jù. suī rán shǒu zú chuán qíng, què yǐ xīn hún rù huà, bù jué xiāng wēi xiāng yǐ dì chén chén shuì qù le.
话说上回褚爱林正说到定庵喝了茶博士的茶晕到了,唐卿着慌地问。爱林叫他不要慌,说我们老太爷的毒死,不是这一回。正待说下去,珏斋道:“唐卿,你该读过《定庵集》。据他送广西巡抚梁公序里,做宗人府主事时,是道光十六年丙申岁。到十八年,还做了一部《商周彝器文录》,补了《说文》一百四十七个古籀。我做的《说文古籀补》,就是被他触发的,如何会死呢?”公坊道:“就是著名的《己亥杂诗》三百十五首,也在宗人府当差两年以后哩。”雯青道:“你们不要谈考据,打断她的话头呢!爱林,你快讲下去。”爱林道:“他说:‘我老子晕倒后人事不知,等到醒来,忽觉温香扑鼻,软玉满怀,四肢无力,动弹不得。睁眼看时,黑洞洞一丝光影都没有。可晓得那所在不是个愁惨的石牢,倒是座缥缈的仙闼。头倚绣枕,身裹锦衾。衾里面,紧贴身朝外睡着个娇小玲珑的妙人儿,只隔了薄薄一层轻绡衫裤,渗出醉人的融融暖气,透进骨髓。就大着胆伸过手去抚摩,也不抵拦,只觉得处处都是腻不留手。那时他老人家暗忖:“常听人说京里有一种神秘的黑车,往往做宫娃贵妇的方便法门,难道西林春也玩这个把戏吗?到底被里的是不是她呢?”就忍不住低低地询问了几次。谁知凭你千呼万唤,只是不应。又说了几句蒙古话,还是默然。可是一条玉臂,已渐渐伸了过来,身体也婉转地昵就,彼此都不自主地唱了一出爱情哑剧。虽然手足传情,却已心魂入化,不觉相偎相倚地沉沉睡去了。
zhèng hān shì jiān, ěr pàn hū tīng gǔ gǔ de yī shēng xióng jī, tā lǎo rén jiā xià dé zhí zuò qǐ lái, àn dào:" bù hǎo!" róu róu yǎn, dìng dìng shén, hǎo shēng qí guài, yuán lái tā hái ān ān wěn wěn shuì zài zì jǐ jiā lǐ shū shì zhōng de chuáng shàng. xiǎng dào: nán dào wǒ zuò le jǐ tiān de mèng ma? chá guǎn xiān tà jǐn bèi měi rén, dōu shì mèng ma? jí dé yī dié lián shēng hǎn rén lái. děng dào jiā rén jìn lái, tā wèn zì jǐ zuó tiān jǐ shí huí lái de. jiā rén gào sù tā, zuó tiān yī yè zài wài, zhí dào jīn tiān yī liàng, míng bèi lè fǔ lǐ dǎ fā chē sòng huí lái de. huí lái shí, hái shì zuì dé rén shì bù zhī, dà jiā bàn fú bàn bào de cái shuì dào zhè chuáng shàng. wǒ lǎo zi tīng le jiā rén de huà, cái míng bái zuó yè de shì, guǒ rán shì tài qīng nòng de jiǎo kuài, xīn lǐ zì rán dé yì, dàn yòu bù míng bái zì jǐ rú hé shuì de zhè me sǐ? tài qīng rú hé nòng tā huí lái? xīn lǐ yuè nòng yuè hú tú, jué de tài qīng yòu kě ài yòu kě pà le. gé le jǐ tiān, tā ǒu rán yóu chǎng diàn, yòu yù jiàn tài qīng, yī jiàn miàn, tài qīng jiù duì zhe tā hán qíng dì yī xiào. tā liú xīn kàn tā nà tiān, yí gè nán pú dōu méi dài, zhǐ suí le gè xiǎo huán, zhè míng míng shì yǒu yì lái zhǎo tā de, dàn tài dù dào zhuāng dé yì fā zhuāng zhòng. tā gǔ yǒng dì zǒu shǎng qù, hái shì yòng méng gǔ huà, zhuǎn zhe wān xiān shì tàn zuó yè de shì. tài qīng xiào ér bù dá. hòu lái bèi tā wèn jí le, cái dào:" jiǎ shǐ zhēn shì wǒ, nǐ zěn me yàng ne?" tā dá dào:" nà wǒ jiù dēng xiān le! dàn shì xiān nǚ de fǎ shù tài dà, bǎ rén zhuō nòng dào yún duān lǐ, yǒu xiē hài pà le!" tài qīng xiào dào:" nǐ hài pà, jiù bù lái." tā yě xiào dào:" wǒ biàn sǐ, yě yào lái." yú shì liǎng rén tiáo xiào yī huí, tài qīng zhōng jiū qīng tǔ le zhōng qíng, yuē dìng le liù yuè chū jiǔ yè lǐ, chèn míng shàn chū chāi, zài dǐ dì huā yuán lǐ de guāng míng guǎn xiāng huì. zhè yī cì de yōu huì, jì rán xiàn le zhuāng yán bǎo xiàng, zì rán fèn wài chóu móu. cóng cǐ yuè xià huā qián, shí xiāng lái wǎng. hū yì tiān, yǒu gè lǎo pú sòng lái mì féng xiǎo bù bāo yí gè, wǒ lǎo zi chāi kāi kàn shí, nèi yǒu yī jiān, jiān shàng xiě zhe juàn xiù de xíng shū shù xíng, rèn de shì tài qīng bǐ jī:
正酣适间,耳畔忽听古古的一声雄鸡,他老人家吓得直坐起来,暗道:“不好!”揉揉眼,定定神,好生奇怪,原来他还安安稳稳睡在自己家里书室中的床上。想到:难道我做了几天的梦吗?茶馆、仙闼、锦被、美人,都是梦吗?急得一迭连声喊人来。等到家人进来,他问自己昨天几时回来的。家人告诉他,昨天一夜在外,直到今天一亮,明贝勒府里打发车送回来的。回来时,还是醉得人事不知,大家半扶半抱的才睡到这床上。我老子听了家人的话,才明白昨夜的事,果然是太清弄的狡狯,心里自然得意,但又不明白自己如何睡得这么死?太清如何弄他回来?心里越弄越胡涂,觉得太清又可爱、又可怕了。隔了几天,他偶然游厂甸,又遇见太清,一见面,太清就对着他含情地一笑。他留心看她那天,一个男仆都没带,只随了个小环,这明明是有意来找他的,但态度倒装得益发庄重。他鼓勇地走上去,还是用蒙古话,转着弯先试探昨夜的事。太清笑而不答。后来被他问急了,才道:“假使真是我,你怎么样呢?”他答道:“那我就登仙了!但是仙女的法术太大,把人捉弄到云端里,有些害怕了!”太清笑道:“你害怕,就不来。”他也笑道:“我便死,也要来。”于是两人调笑一回,太清终究倾吐了衷情,约定了六月初九夜里,趁明善出差,在邸第花园里的光明馆相会。这一次的幽会,既然现了庄严宝相,自然分外绸缪。从此月下花前,时相来往。忽一天,有个老仆送来密缝小布包一个,我老子拆开看时,内有一笺,笺上写着绢秀的行书数行,认得是太清笔迹:
wǒ cáo shì yǐ xiè, qiè jiāng bèi jìn, jūn sù nán xíng, chí zé huò jí. fù shàng dú yào fěn yī xiǎo píng, zhèn rén wú jī, rù shuǐ, sè gàn bì, wèi xīn, cì bí, shèn zī sè wèi, wù jìn! kǒng yǒu rén zhèn jūn yě. xiāng náng yī kòu, pèi zhī xiōng dāng, kě yǐ xǐng mí. bù zé mí yào huò mí xiāng, cǐ jiē jìn zhōng fāng yě. bié yǐ, xìng zì ài!
我曹事已泄,妾将被禁,君速南行,迟则祸及。附上毒药粉一小瓶,鸩人无迹,入水,色绀碧,味辛,刺鼻,慎兹色味,勿近!恐有人鸩君也。香囊一扣,佩之胸当,可以醒迷。不择迷药或迷香,此皆禁中方也。别矣,幸自爱!
wǒ lǎo zi kàn le, lián yè dòng shēn huí nán. guò le jǐ nián, dào yě píng ān wú shì, jiè bèi zhī xīn jiàn jiàn wàng le. bù liào nà nián xíng zhì dān yáng, zài xiàn yá lǐ yù jiàn le yí gè zōng rén fǔ de tóng shì, biàn shì tā dāng rì de dǔ yǒu. nà rén tóu tā suǒ hǎo, hé tā yáo le liǎng yè de tān. yī yè huí lái, jué de bù shì, hū xiǎng qǐ cái hē de jiǔ wèi fēi cháng cì bí, dào shēng" bù hǎo", zhī dào zhōng le dú. lín sǐ, bǎ zhè shì xiáng xì dì gào sù le wǒ, zhǔ wǒ bào chóu. tā píng cháng suī rán dài wǒ bù hǎo, dào dǐ shì wǒ fù qīn, wǒ cóng cǐ jiù hé mǎn rén jié liǎo bù gòng dài tiān de shēn chóu. gēng shēn zhī biàn, wǒ fǔ zuǒ wēi tuǒ mǎ, yuán xiǎng tuī fān mǎn qīng, shǒu rèn míng shàn de ér sūn. suī rán bù néng quán dá mù dì, shāo le yuán míng yuán, yě suàn jǐn le wǒ zuò ér de yì diǎn zé rèn. rén jiā shuō wǒ hàn jiān yě hǎo, shuō wǒ pái mǎn yě hǎo, yóu tā men qù ba!' zhè yī duàn huà, shì xiào qí qīn kǒu duì wǒ shuō de. xiǎng lái zǒng shì zhēn qíng. ruò shuō xiào qí wéi rén, pí qì suī rán gǔ guài, dài rén dào hěn yì qì, jiù shì dǎ fā wǒ men chū lái, gù rán chū yú méi fǎ, ér qiě chū lái de bù zhǐ wǒ yī rén, hái yǒu gè xìng wāng de, shì tā dì èr qiè, yě zhù zài zhè lǐ. tā yì bān de gěi le xǔ duō dōng xī, shí cháng yǒu xìn lái wèn cháng wèn duǎn. xìng wāng de yǒu xiē sī fáng, suǒ yǐ huán bù kěn chū lái jiàn kè. wǒ shì méi fǎ, cái tì tā diū liǎn. wǒ yuán míng fù zhēn zhū, shì zài yān tái shí yī zhe jiǎ mǔ de xìng, chǔ shì wǒ dí zhēn xìng, ài lín shì xiǎo míng, zhēn míng shí zài jiào zuò wǎn xiāng. rén jiā dào yuān wǎng wǒ juǎn táo! jīn dà rén, nǐ xiǎng wǒ de mìng kǔ bù kǔ ne?" wén qīng tīng wán zhè yī xí huà, xiào xiàng dà jiā dào:" sú yǔ shuō de hǎo, yī zhāng chuáng shàng shuō bu chū liǎng yàng huà. nǐ men tīng, ài lín de huà bú shì jù jù hù zhe xiào qí ma?" táng qīng dào: xiào qí de xíng wéi suī rán bù zú wéi xùn, rán tīng tā de yì lùn sī xiǎng yě yǒu dú dào chù, zhè hái shì dìng ān de yí chuán xìng." gōng fāng dào:" dìng ān zhè gè rén, hěn yǒu guān yú běn cháo xué shù xì tǒng de biàn qiān. wǒ cháng dào běn cháo de xué wèn, shí zài chāo guò táng sòng yuán míng, zhǐ wèi néng bǎ dà jiā de sī xiǎng, jiàn jiàn yǐn dào dú lì de zhèng guǐ shǎng qù. ruò xì jiǎng qǐ lái, gāi bǎ zhè èr bǎi duō nián, fēn zuò sān ge shí qī: dì yí gè shí qī, shì kāi chuàng shí qī, gǎi shì gù yán huì dài zhū dà rú, néng tí chū shí zhèng de fāng fǎ lái dú shū, bù lùn yī míng yī wù, dōu yào qiē shí zhèng jù, cái xǔ nǐ xià lùn duàn, bù néng wàng wén shēng yì, jiù shì shèng jīng xián zhuàn, fēi jīng guò tā men zì jǐ de yī fān kǎo yàn, bù kěn xiā chóng bài dì èr shí qī, shì zhěng lǐ shí qī, jiù shì gàn jiā shí bì ruǎn sūn hóng qián wáng duàn guì zhū jiā, bǎ jīng shǐ zhū zǐ jiào zhèng jí bǔ, xiàng lái bù kě jiě de gǔ jí, dōu biàn le wén cóng zì shùn, dì sān shí qī, cái shì yán jiū shí qī, bǎ gǔ rén yǐ zhěng lǐ de shū jí, jìn le yī céng, yán qiú dào yì yì shǎng qù, suǒ yǐ chū le wèi mò shēn gōng dìng ān yī bān rén, fā shēng dú lì de sī xiǎng, chéng le zhè zhǒng jīng rén de yì lùn. yī wǒ kàn lái, zhè hái bù guò shì sī xiǎng de méng yá lī! zài guò jǐ nián, zhǐ pà jì xià lí shān zhēng yì zhī fēng, fù jiàn jīn rì. běn cháo xué wèn de tǒng xì, kě yǐ zhí jiē zhōu qín, liǎng hàn qiě bù rú, hé lùn wèi jìn yǐ xià!" jué zhāi dào:" jiù lùn jīn shí, xiàn zài de kǎo zhèng fāng fǎ, yě zhù yì dào gǔ dài de shè huì fēng sú shàng, bù zhuān lùn míng wù zì huà le." yú shì dà jiā tán tán jiǎng jiǎng, jiù bǎi shàng tái miàn lái, zì jǐ qǐng wén qīng zuò le shǒu xí, qí yú yī chǐ zuò le. jiǔ guò sān xún, zhú jīng shù bá, shàn jīn diào gǔ, shǎng qí xī yí, zuì hòu huī xié, chéng huáng chē zhī zhǎng lù chén yú hāi tǔ, yì qīng suǒ zhī yì wén. zhí dào lòu jìn zhōng míng, fāng shǐ jiǔ lán rén sàn.
我老子看了,连夜动身回南。过了几年,倒也平安无事,戒备之心渐渐忘了。不料那年行至丹阳,在县衙里遇见了一个宗人府的同事,便是他当日的赌友。那人投他所好,和他摇了两夜的摊。一夜回来,觉得不适,忽想起才喝的酒味非常刺鼻,道声“不好”,知道中了毒。临死,把这事详细地告诉了我,嘱我报仇。他平常虽然待我不好,到底是我父亲,我从此就和满人结了不共戴天的深仇。庚申之变,我辅佐威妥玛,原想推翻满清,手刃明善的儿孙。虽然不能全达目的,烧了圆明园,也算尽了我做儿的一点责任。人家说我汉奸也好,说我排满也好,由他们去吧!’这一段话,是孝琪亲口对我说的。想来总是真情。若说孝琪为人,脾气虽然古怪,待人倒很义气,就是打发我们出来,固然出于没法,而且出来的不止我一人,还有个姓汪的,是他第二妾,也住在这里。他一般的给了许多东西,时常有信来问长问短。姓汪的有些私房,所以还不肯出来见客。我是没法,才替他丢脸。我原名傅珍珠,是在烟台时依着假母的姓,褚是我的真姓,爱林是小名,真名实在叫做畹香。人家倒冤枉我卷逃!金大人,你想我的命苦不苦呢?”雯青听完这一席话,笑向大家道:“俗语说得好,一张床上说不出两样话。你们听,爱林的话不是句句护着孝琪吗?”唐卿道:孝琪的行为虽然不足为训,然听他的议论思想也有独到处,这还是定庵的遗传性。”公坊道:“定庵这个人,很有关于本朝学术系统的变迁。我常道本朝的学问,实在超过唐、宋、元、明,只为能把大家的思想,渐渐引到独立的正轨上去。若细讲起来,该把这二百多年,分做三个时期:第一个时期,是开创时期,改是顾、阎、惠、戴诸大儒,能提出实证的方法来读书,不论一名一物,都要切实证据,才许你下论断,不能望文生义,就是圣经贤传,非经过他们自己的一番考验,不肯瞎崇拜;第二时期,是整理时期,就是干嘉时毕、阮、孙、洪、钱、王、段、桂诸家,把经史诸子校正辑补,向来不可解的古籍,都变了文从字顺,第三时期,才是研究时期,把古人已整理的书籍,进了一层,研求到意义上去,所以出了魏默深、龚定庵一班人,发生独立的思想,成了这种惊人的议论。依我看来,这还不过是思想的萌芽哩!再过几年,只怕稷下、骊山争议之风,复见今日。本朝学问的统系,可以直接周、秦,两汉且不如,何论魏、晋以下!”珏斋道:“就论金石,现在的考证方法,也注意到古代的社会风俗上,不专论名物字画了。”于是大家谈谈讲讲,就摆上台面来,自己请雯青坐了首席,其余依齿坐了。酒过三巡,烛经数跋,掞今吊古,赏奇析疑,醉后诙谐,成黄车之掌录;尘余咳吐,亦青琐之轶闻。直到漏尽钟鸣,方始酒阑人散。
què shuō gōng fāng zhè cì lái sū, yuán wèi yuē zhe wén qīng táng qīng jué zhāi tóng bàn rù dōu, cì rì dà jiā jiàn miàn, jiù bǎ zhè huà hé wén qīng shuō míng liǎo, wén qīng zì rán jí kǒu zàn chéng. yòu zhī dào gōng fāng shì yào chèn biàn yīng shùn tiān xiāng shì de, bù néng chí dào bā yuè, hǎo zài zì jǐ zhè huí qǐng jià huí lái, chú le xǐng qīn jiē juàn yě wú bié shì, dāng xià jiù shāng dìng le xíng qī, gè zì huí qù liào lǐ xíng zhuāng, shuō dìng zài shàng hǎi huì qí. cōng cōng guò le yí gè yuè, nà shí zhèng shì qī yuè chū xún, yán zhēng yǐ guò, xīn liáng zhà shēng, wén qīng jiù bié le lǎo qīn, dài le fū rén táng qīng jué zhāi yě gè xié juàn shǔ. zhǐ yǒu gōng fāng shì yī jiān xíng lǐ, liǎng gè shū tóng, zuì wéi xiāo sǎ. dà jiā dào le shàng hǎi, shàng le hǎi lún, hǎi chéng xùn sù, bú dào shí tiān, jiù dào le běi jīng. wén qīng táng qīng jué zhāi sān rén, bù xiāo shuō dōu yǐ tuō rén zū dìng le yù suǒ, dà jiā dào dōu yào liú gōng fāng qù zhù. gōng fāng nòng dé zuǒ yòu wéi nán, suǒ xìng yī jiā dōu bù qù, fǎn yí ge rén zhù dào shùn zhì mén dà jiē de pí líng gōng yù lǐ qù. cóng cǐ, jiù hé wén qīng táng qīng jué zhāi cháng cháng lái wǎng. zhào tíng běn xiān zài jīng, péng yǒu jù zài yì qǐ, zhuó shí rè nào, ér qiě zhè yī bān rén, cóng qián dà bàn zài hán yīng shè chū guò fēng tou de, zhè huí zhòng dào shǒu dū zhī qū, jiàn duō shí guǎng, xué wèn jiù dà bù tóng le. bǎ" qiě fú cháng sī", dōu diū zài nǎo hòu, yī jiàn miàn. bú shì tán xiǎo xué jīng shǐ, jiù shì jiǎng shī gǔ wén cí bú shì shǎng jiàn bǎn běn, jiù shì sōu luó jīn shí. wén qīng gèng jiā dú le xiē xú sōng kān yíng huán zhì lüè, chén zī zhāi hǎi guó jiàn wén lù, wèi mò shēn hǎi guó tú zhì, jiàn jiàn bó tōng wài wù qǐ lái, dāng dào dōu shí fēn qì zhòng. hái yǒu tóng xiāng pān bā yíng shàng shū zōng yīn gōng hé fǔ shàng shū, píng cháng tì tā men yán yù, tóng shēng xiāng yìng, tóng qì xiāng qiú, bù xiǎo de jié shí le duō shǎo dāng shì míng liú! gé le liǎng nián, běng rú jìng yě zhōng le zhuàng yuán, yǔ wén qīng xiān hòu huī yìng, yě qiè juàn běi lái. zhǐ yǒu cáo gōng fāng kǎo le liǎng cì, yī rán bào bà. běn xiǎng huí nán, jīng wén qīng quàn jià, suǒ xìng juān le gè lǐ bù láng zhōng, liú jīng gòng zhí. zài gōng fāng bìng bù tān lì lù zhī róng, zhǐ wèi liàn péng yǒu zhī lè, jīn mén dà yǐn, zì yù yǎ liú jū bù kàn huā, ǒu jì xīn yì, qīng yǎ xiāo xián de rì yuè, dào yě guò de kuài huó. xián yán shǎo biǎo.
却说公坊这次来苏,原为约着雯青、唐卿、珏斋同伴入都,次日大家见面,就把这话和雯青说明了,雯青自然极口赞成。又知道公坊是要趁便应顺天乡试的,不能迟到八月,好在自己这回请假回来,除了省亲接眷也无别事,当下就商定了行期,各自回去料理行装,说定在上海会齐。匆匆过了一个月,那时正是七月初旬,炎蒸已过,新凉乍生,雯青就别了老亲,带了夫人;唐卿、珏斋也各携眷属。只有公坊是一肩行李,两个书僮,最为潇洒。大家到了上海,上了海轮,海程迅速,不到十天,就到了北京。雯青、唐卿、珏斋三人,不消说都已托人租定了寓所,大家倒都要留公坊去住。公坊弄得左右为难,索性一家都不去,反一个人住到顺治门大街的毗陵公寓里去。从此,就和雯青、唐卿、珏斋常常来往。肇廷本先在京,朋友聚在一起,着实热闹,而且这一班人,从前大半在含英社出过风头的,这回重到首都之区,见多识广,学问就大不同了。把“且夫、尝思”,都丢在脑后,一见面。不是谈小学经史,就是讲诗古文词;不是赏鉴版本,就是搜罗金石。雯青更加读了些徐松龛《瀛环志略》,陈资斋《海国见闻录》,魏默深《海国图志》,渐渐博通外务起来,当道都十分器重。还有同乡潘八瀛尚书、宗荫龚和甫尚书,平常替他们延誉,同声相应,同气相求,不晓得结识了多少当世名流!隔了两年,菶如竟也中了状元,与雯青先后辉映,也挈眷北来。只有曹公坊考了两次,依然报罢。本想回南,经雯青劝驾,索性捐了个礼部郎中,留京供职。在公坊并不贪利禄之荣,只为恋朋友之乐,金门大隐,自预雅流;鞠部看花,偶寄馨逸,清雅萧闲的日月,倒也过得快活。闲言少表。
rú jīn qiě shuō nà yī nián, yòu yù dào qiū shì zhī qī, nà tiān shì bā yuè chū xún, jìn qiū tiān qì, wén qīng yī rén mèn zuò shū zhāi, yī zhèn fú fú de jīn fēng, dài zhe nóng yù de guì huā xiāng pū jìn xiāng lián. tái tóu yī wàng, zhī jiàn yī wán liáng yuè chū shàng liǔ shāo. hū rán xiǎng qǐ jīn tiān shì gōng fāng jìn chǎng de rì zi, xiǎo de tā sù xìng luò tuò, bù qīn xì wù, dú shēn zuò kè, kǎo jù yī qiè, zhǐ pà méi rén liào lǐ. wén qīng dài gōng fāng shì fēi cháng rè xīn de, biàn lì shí yù bèi le xiē bǐ mò zhǐ zhāng jí líng xīng xū yòng de dōng xī, yòu zhǔ zhāng fū rén nòng le xiē gàn diǎn xiǎo cài, zuò le chē, dài le qīn zì qù kàn gōng fāng, xiǎng tì tā zhěng bèi yī xià. gāng yào dào gōng yù mén qián, yuǎn yuǎn wàng jiàn yǒu yī liàng shí sān tài bǎo de kuài chē, jià zhe yī pǐ jiǎn zōng de hóng sè xiǎo chuān mǎ, yù lǐ piāo piāo sǎ sǎ pǎo chū yí gè shí wǔ liù suì huá zhuāng duó mù dì shào nián, tiào shàng chē, fàng xià chē lián, chē fū ér shēng" de de yú yú", nà chē zi fēi kuài dì wǎng qián zǒu le. wén qīng yī shí méi kàn qīng liǎn páng, kàn qù hǎo xiàng shì gè xiàng gōng mú yàng, àn xiǎng shì shuí jiào de ne? zhuǎn niàn dào:" bú duì, jīn tiān shuí hái yǒu gōng fū jiào tiáo zi ne! á, bú yào shì jǐng hé táng huā bǎng zhuàng yuán zhū xiá fēn ba? tā de míng jiào ài yuán, tā de chuò háo jiào' xiǎo biǎo sǎo'. zhào tíng céng gào sù guò wǒ, jiù wèi hé gōng fāng de guān xì, péng yǒu hé tā kāi wán xiào, gōng fāng míng yǐ biǎo, dà jiā jiù jiào tā yī shēng' biǎo sǎo', shéi zhī cóng cǐ jiù jiào chū míng le. cǐ kè huò zhě yě shì lái sòng chǎng de."
如今且说那一年,又遇到秋试之期,那天是八月初旬,进秋天气,雯青一人闷坐书斋,一阵拂拂的金风,带着浓郁的桂花香扑进湘帘。抬头一望,只见一丸凉月初上柳梢。忽然想起今天是公坊进场的日子,晓得他素性落拓,不亲细务,独身作客,考具一切,只怕没人料理。雯青待公坊是非常热心的,便立时预备了些笔墨纸张及零星需用的东西,又嘱张夫人弄了些干点小菜,坐了车,带了亲自去看公坊,想替他整备一下。刚要到公寓门前,远远望见有一辆十三太保的快车,驾着一匹剪鬃的红色小川马,寓里飘飘洒洒跑出一个十五六岁、华装夺目的少年,跳上车,放下车帘,车夫儿声“得得于于”,那车子飞快地往前走了。雯青一时没看清脸庞,看去好象是个相公模样,暗想是谁叫的呢?转念道:“不对,今天谁还有工夫叫条子呢!嗄,不要是景龢堂花榜状元朱霞芬吧?他的名叫薆元,他的绰号叫‘小表嫂’。肇廷曾告诉过我,就为和公坊的关系,朋友和他开玩笑,公坊名以表,大家就叫他一声‘表嫂’,谁知从此就叫出名了。此刻或者也是来送场的。”
wén qīng yī tóu xiǎng zhe, yī tóu xià chē wǎng lǐ zǒu. cháng bān yào qù tōng bào, wén qīng shuō:" bù bì." shuō zhe, jiù yī jìng xiàng gōng fāng zhù de nà sān jiān wū lǐ qù, kuà shàng jiē yán jiù hǎn dào:" gōng fāng, nǐ dào mán zhe rén zài zhè lǐ dú lè!" gōng fāng pī zhe jiàn xià bù xiǎo shān, tā zhe xié zài wò shì lǐ lǎn lǎn sǎn sàn dì yíng chū lái dào:" shén me dú lè bù dú lè de luàn hǎn?" wén qīng xiào dào:" cái zài nǐ zhè lǐ chū qù de shì shuí?" gōng fāng hā hā yī xiào dào:" wǒ dào shì shén me mì shì gěi nǐ fā jué, yuán lái nǐ shuō de shì ài yún! wǒ bìng méi mán rén." wén qīng dào:" bù mán rén, nǐ wèi shén me méi qǐng wǒ qù chī guò yī dùn biàn fàn?" gōng fāng dào:" bù máng, děng wǒ kǎo wán le, zì rán wǒ yào qǐng nǐ ne!" wén qīng xiào dào:" dào nà shí, wǒ shì yào gōng hè nǐ hé xiǎo biǎo sǎo de jīn bǎng guà míng, dòng fáng huā zhú le." gōng fāng dào:" lián xiǎo biǎo sǎo de diǎn gù, nǐ dōu zhī dào le, hái yuān wǒ mán nǐ! nǐ bù guò jīn bǎng guà míng shì mèng huà, dòng fáng huā zhú dǎo shì shí lù. wǒ shuō kǎo wán qǐng nǐ, jiù shì qǐng nǐ chī ài yún de xǐ jiǔ." wén qīng dào:" ài yún yǐ chū le shī ma? zhè gè lǎo dòu shì shuí ne? lǎo pó yòu shuí gěi tā tǎo de?" gōng fāng zhǐ shì wēi wēi dì xiào, dùn le yī dùn dào:" fā hū qíng, zhǐ hū lǐ, shì shàng wú bó yá, gè zhōng yǒu hóng fú, xíng hū qí suǒ bù dé bù xíng bà le." wén qīng dào:" zhè me shuō, gōng fāng xiōng jiù shì gè hù huā shǐ zhě le. zhè gè xǐ jiǔ, wǒ zì rán bù kè qì dì yào chī dìng. xiàn zài qiě bù shuō zhè gè, míng tiān yī zǎo, nǐ yào jìn chǎng, wǒ shì tè dì lái sòng nǐ de. nǐ xiàng lái bú huì guǎn zhèi xiē shì, kǎo jù lǐ hǎo le méi yǒu? bú yào lín shí quē zhǎng shǎo duǎn, bù rú ràng wǒ lái tì nǐ shí duō yī xià, zǒng bǐ nǐ liǎng wèi guì tóng yào xì nì yùn tiē xiē. wǒ nèi rén yě tì nǐ zuò le jǐ yàng gàn diǎn xiǎo cài, yě dài le lái." shuō shí, jiù hǎn pú rén ná jìn yí gè xiǎo lán ér. gōng fāng zài sān dì dào xiè, yī miàn yě jiào xiǎo tóng sōng ér guì ér bān le lǐ hǎo de yí gè zhú kǎo lán, yí gè xiǎo téng xiāng, sòng dào wén qīng miàn qián dào:" hú luàn dì yě suàn lǐ guò le, qǐng wén xiōng zài tì wǒ jiǎn diǎn jiǎn diǎn ba!" wén qīng dǎ kāi kàn shí, jiàn téng xiāng lǐ fàng de shì shū jí hé jī míng lú hào lián qiáng wéi bèi rù zhěn diàn dīng chuí děng. sān tì gé kǎo lán lǐ, xià céng shì bǐ mò gǎo zhǐ wā bǔ dāo jiāng hú děng zhōng céng shì xiē jīng qiǎo de xì diǎn, kě kǒu de xiǎo yáo shàng céng dōu shì mǐ yán jiàng cù jī dàn děng shí liào, yù bèi dé zhěng zhěng yǒu tiáo, yīng yǒu jìn yǒu, bù jué chà yì dào:" zhè shì shuí gěi nǐ nòng de?" gōng fāng dào:" chú le ài yún, hái yǒu shuí ne? tā jīn ér gè lèi le zhěng yì tiān, diǎn xīn hé cài dōu shì tā zài zhè lǐ qīn shǒu zuò de. wén xiōng, nǐ kàn tā bú shì wú shì máng ma? zhǐ pà bái cāo xīn, nòng dé hái shì bú duì bà!" wén qīng dào:" zuì guò! zuì guò! zhào zhè yàng kōu xīn wā dǎn dì dài nǐ, bù xiǎng chū zài táng míng zhōng rén. wǒ xiǎng jiā líng de zǐ yún líng yán de guì guān, suàn yǒu cǐ xiāng yàn, jué wú cǐ qīn qiè. wǒ dào xiàn nǐ zhè wú shuāng yàn fú! biàn huí huí luò dì, yě shì qíng yuàn." gōng fāng xiào le yī xiào. dāng xià wén qīng réng bǎ kǎo jù guī lǐ hǎo le, bǎ dài lái de bǐ mò yě jiā zài lǐ miàn. kàn kàn shí hòu bù zǎo, pà dān gē le gōng fāng de zǎo shuì, lín xíng yuē hǎo dào mò chǎng de wǎn jiān zài lái jiē kǎo, jiù zǒu le. zài kǎo qī lǐ tou, wén qīng yī lián shù rì bù céng lái kàn gōng fāng, ǒu rán yù jiàn zhào tíng, bǎ zài pí líng gōng yù yù jiàn de shì gào sù le. zhào tíng dào:" xiá fēn shì méi huì xiān de dì zǐ, yě shì wǒ men sū zhōu rén. nà nī zǐ xiàng lái gāo zhāo yǎn kǒng, bù dà lǐ rén. qián yuè yǒu gè wài lái de zhī xiàn, kěn sòng qiān jīn gěi tā shī fū, yào tā péi shuì yī yè shī fū dā yìng le, tā bù dàn bù kěn, fǎn mà le nǎ zhī xiàn yī dùn pǎo diào le, yīn cǐ hǎo shòu shī fū de zé fá. hòu lái tīng shuō yǒu rén gěi tā tuō le jí, dào xiǎng bú dào jiù shì gōng fāng. gōng fāng míng chǎng shī yì, yě gāi yǒu gè zhōng qíng de bì rén, lái mí bǔ tā de quē xiàn." yú shì dà jiā yòu kǎi tàn le yī huí.
雯青一头想着,一头下车往里走。长班要去通报,雯青说:“不必。”说着,就一径向公坊住的那三间屋里去,跨上阶沿就喊道:“公坊,你倒瞒着人在这里独乐!”公坊披着件夏布小衫,趿着鞋在卧室里懒懒散散地迎出来道:“什么独乐不独乐的乱喊?”雯青笑道:“才在你这里出去的是谁?”公坊哈哈一笑道:“我道是什么秘事给你发觉,原来你说的是薆云!我并没瞒人。”雯青道:“不瞒人,你为什么没请我去吃过一顿便饭?”公坊道:“不忙,等我考完了,自然我要请你呢!”雯青笑道:“到那时,我是要恭贺你和小表嫂的金榜挂名,洞房花烛了。”公坊道:“连小表嫂的典故,你都知道了,还冤我瞒你!你不过金榜挂名是梦话,洞房花烛倒是实录。我说考完请你,就是请你吃薆云的喜酒。”雯青道:“薆云已出了师吗?这个老斗是谁呢?老婆又谁给他讨的?”公坊只是微微地笑,顿了一顿道:“发乎情,止乎礼,世上无伯牙,个中有红拂,行乎其所不得不行罢了。”雯青道:“这么说,公坊兄就是个护花使者了。这个喜酒,我自然不客气地要吃定。现在且不说这个,明天一早,你要进场,我是特地来送你的。你向来不会管这些事,考具理好了没有?不要临时缺长少短,不如让我来替你拾掇一下,总比你两位贵僮要细腻熨贴些。我内人也替你做了几样干点小菜,也带了来。”说时,就喊仆人拿进一个小篮儿。公坊再三地道谢,一面也叫小僮松儿、桂儿搬了理好的一个竹考篮,一个小藤箱,送到雯青面前道:“胡乱地也算理过了,请雯兄再替我检点检点吧!”雯青打开看时,见藤箱里放的是书籍和鸡鸣炉、号帘、墙围、被褥、枕垫、钉锤等。三屉格考篮里,下层是笔墨、稿纸、挖补刀、浆糊等;中层是些精巧的细点,可口的小肴;上层都是米盐、酱醋、鸡蛋等食料,预备得整整有条,应有尽有,不觉诧异道:“这是谁给你弄的?”公坊道:“除了薆云,还有谁呢?他今儿个累了整一天,点心和菜都是他在这里亲手做的。雯兄,你看他不是无事忙吗?只怕白操心,弄得还是不对罢!”雯青道:“罪过!罪过!照这样抠心挖胆地待你,不想出在堂名中人。我想迦陵的紫云、灵岩的桂官,算有此香艳,决无此亲切。我倒羡你这无双艳幅!便回回落第,也是情愿。”公坊笑了一笑。当下雯青仍把考具归理好了,把带来的笔墨也加在里面。看看时候不早,怕耽搁了公坊的早睡,临行约好到末场的晚间再来接考,就走了。在考期里头,雯青一连数日不曾来看公坊,偶然遇见肇廷,把在毗陵公寓遇见的事告诉了。肇廷道:“霞芬是梅慧仙的弟子,也是我们苏州人。那妮子向来高着眼孔,不大理人。前月有个外来的知县,肯送千金给他师傅,要他陪睡一夜;师傅答应了,他不但不肯,反骂了那知县一顿跑掉了,因此好受师傅的责罚。后来听说有人给他脱了籍,倒想不到就是公坊。公坊名场失意,也该有个钟情的璧人,来弥补他的缺陷。”于是大家又慨叹了一回。
cōng cōng guò le zhōng qiū, wén qīng qū zhǐ yī suàn, nà tiān zhèng shì chū chǎng de mò rì. dào le shàng dēng shí hòu, jiù lái yuē le zhào tíng, tóng xiàng pí líng gōng yù ér lái. dào le mén kǒu, bìng méi jiàn yǒu qián tiān de nà liàng chē zi, wén qīng dī dī duì zhào tíng dào:" zhǐ pà tā dào méi yǒu lái jiē ba! nǐ kān mén kǒu méi yǒu tā de chē." zhào tíng dào:" bù háng huì bù lái ba!" liǎng rén yī dì yī shēng dì shuō huà, yǐ zǒu biān yù mén. yù lǐ kān mén de zhī shì gōng fāng shú rén, yě bù gǎn lán dǎng. liǎng rén gāng chuài shàng yī ge fāng fāng de guǎng tíng, zhī jiàn yī piàn jiǎo jié de yuè guāng, zhèng zhào zài liǎng kē gāo chū wū yán de wú tóng dǐng shàng, tíng zhōng yī bàn shì yín hǎi yì bān de bái, yī bàn què mí lí chǎng huǎng, yáo yè zhe tóng yè de hēi yǐng. zài zhè yī dā bái yī dā hēi de dì fāng, dàng tiān fàng zhe yī zhāng chá jī, jǐ shàng gòng zhe yī duì hóng zhú yī lú tán xiāng, jǐ qián dì shàng fú zhe yí ge rén. zǐ xì yī rèn, kàn tā tóu shàng shū zhe tǎng sān gǔ wū yóu dī shuǐ de dà sōng biàn, shēn chuān ǒu fěn sè xiāng yún shā dà shān, wài zhào zhe bǎo lán wéi tuó yín yī xiàn gǔn de mǎ jiǎ, jiǎo dēng zhe yī shuāng huí wén qiàn huā lǜ pí báo dǐ xuē, zài hòu yǐng zhōng chuǎi mó, yǐ yǒu zhē yǎn bú zhù de yī zhǒng ē nuó dòng rén zī tài. cǐ shí fǔ fú zài yí gè bài diàn shàng, zuǐ lǐ dī dī dì gū nóng. zhào tíng zhǐ zhe dào:" yí, nà bú shì xiá láng ma?" wén qīng yáo shǒu dào:" wǒ men bié shēng zhāng, kàn tā zuò shén me, wéi shèn me shì dǎo gào lái!" zhèng shì:
匆匆过了中秋,雯青屈指一算,那天正是出场的末日。到了上灯时候,就来约了肇廷,同向毗陵公寓而来。到了门口,并没见有前天的那辆车子,雯青低低对肇廷道:“只怕他倒没有来接吧!你看门口没有他的车。”肇廷道:“不行会不来吧!”两人一递一声地说话,已走边寓门。寓里看门的知是公坊熟人,也不敢拦挡。两人刚踹上一个方方的广庭,只见一片皎洁的月光,正照在两棵高出屋檐的梧桐顶上,庭中一半似银海一般的白,一半却迷离惝恍,摇曳着桐叶的黑影。在这一搭白一搭黑的地方,当天放着一张茶几,几上供着一对红烛、一炉檀香,几前地上伏着一个人。仔细一认,看他头上梳着淌三股乌油滴水的大松辫,身穿藕粉色香云纱大衫,外罩着宝蓝韦陀银一线滚的马甲,脚蹬着一双回文嵌花绿皮薄底靴,在后影中揣摩,已有遮掩不住的一种婀娜动人姿态。此时俯伏在一个拜垫上,嘴里低低地咕哝。肇廷指着道:“咦,那不是霞郎吗?”雯青摇手道:“我们别声张,看他做什么,为甚么事祷告来!”正是:
cǐ shēng yù wèn guāng míng diàn, yí yàng xiāng féng lún luò rén.
此生欲问光明殿,一样相逢沦落人。
bù zhī xiá láng wéi shèn dǎo gào, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知霞郎为甚祷告,且听下回分解。