strong yī shà kuáng cháo lù chén nú lè dǎo sà nián yǐng shì tuō xiě zì yóu huā strong
一霎狂潮陆沉奴乐岛 卅年影事托写自由花
jiāng shān yín bà jīng líng qì, zhōng yuán zì yóu hún duàn! jīn diàn cái rén, píng kāng jiā lì, jiān qì zhōng qíng wú yuàn. yóu xuān xī zhǎn, jù mán zhe líng gēn, àn tōng yáo yuàn. niè hǎi piāo liú, qián shēng yuān guǒ cǐ shēng pàn. qún lóng jiǔ kuí xiāo zhàn, zhí jūn tiān làn zuì, mèng hún jīng chàn. hǔ shén yíng huāng, luán yí diàn cí, shū ěr wài jiāo xiān wàn. dà qiān gōng àn, yòu tiān yǎn chóu hú, rén xīn sī hàn. zì yóu huā shén, fù dōng fēng jū guǎn.
江山吟罢精灵泣,中原自由魂断!金殿才人,平康佳丽,间气钟情吴苑。輶轩西展,遽瞒着灵根,暗通瑶怨。孽海飘流,前生冤果此生判。群龙九馗宵战,值钧天烂醉,梦魂惊颤。虎神营荒,鸾仪殿辞,输尔外交纤腕。大千公案,又天眼愁胡,人心思汉。自由花神,付东风拘管。
què shuō zì yóu shén, shì nǎ yī wèi liè shèng? chì fēng hé cháo? zhù xiàng hé dì? shuō yě huà cháng. rú jīn xiān shuō gè jí yě mán zì yóu de nú lì guó. zài dì qiú wǔ dà yáng zhī wài, gē lún bù wèi pì, mài zhé lún bú dào de dì fāng, shì yí gè dà dà de hǎi, jiào zuò" niè hǎi". nà hǎi lǐ tou yǒu yí gè dǎo, jiào zuò" nú lè dǎo". dì jìn běi wěi sān shí dù, dōng jīng yī bǎi bā shí dù. dǎo shì shān chuān míng lì, huā mù měi xiù zhōng nián guāng jǐng shì tiān dī yún àn, bàn yīn bù qíng, suǒ yǐ tiān kōng xīn qì shì jí quē fá de. liè wèi xiǎng xiǎng: nà rén suǒ kào zhe hū xī de tiān kōng qì, yóu zhī nà guó mín suǒ kào zhe shēng huó de zì yóu, rú hé quē dé! yīn shì yì bān guó mín, méi yǒu yí gè bú shì yǎn yǎn yī xī, tōu shēng gǒu huó. yīn shì yǎng chéng yī zhǒng chóng bài qiáng quán xiàn mèi yì zú de xìng gé, chuán xià lái yī zhǒng shén me yùn mìng, shén me yīn guǒ de mí xìn. yīn shì nà yī zhǒng dì wáng, bào yě bào dào lǚ zhèng ào gǔ shì dōu chéng jí sī hán lù yì shí sì de dì wèi, hūn yě hūn dào suí yáng dì lǐ hòu zhǔ zhā lǐ shì lù yì shí liù de dì wèi nà yī zhǒng guó mín, wán yě wán dào féng dào qián qiān yì de dì wèi, xiù yě xiù dào yáng xióng zhào zi áng de dì wèi. ér qiě nà dǎo cóng gǔ bù yǔ bié guó jiāo tōng, suǒ yǐ bié guó yě bù xiǎo de tā de míng zì. cóng gǔ méi yǒu hū xī zì yóu de kōng qì, nà guó mín què zì yǐ wéi shì: yǒu" chī", yǒu" zhe", yǒu" gōng míng", yǒu" qī zǐ", shì gè" zì yóu jí lè" zhī guó. gǔ rén shuō de hǎo:" bù zì yóu wú nìng sǐ." guǒ rán nà guó mín xiǎng jǐn le yě mán nú lì zì yóu zhī fú, sǐ qī dào le. qù jīn wǔ shí nián qián, yuē mò shí jiǔ shì jì zhōng duàn, nà nú lè dǎo hū rán sì zhōu qǐ le guài fēng dà cháo, nà shí zhè dǎo gēn jí jí yáo dòng, yào bèi hǎi ruò juǎn qù de yàng zi. shéi zhī nà yì bān guó mín, hái shì zuì shēng mèng sǐ, tiān tiān gē wǔ kuài lè, fù guì fēng liú, fǔ zhe zì yóu zhī qín, hē zhe zì yóu zhī jiǔ, shǎng zhe zì yóu zhī huā, nián fù yī nián, jìn bù de yuè niè rì shí, dào le yī qiān jiǔ bǎi líng sì nián, píng bái dì tiān bēng dì tā, yī shēng xiǎng liàng, nà nú lè dǎo de dì miàn, zhí chén xiàng niè hǎi zhōng qù.
却说自由神,是哪一位列圣?敕封何朝?铸象何地?说也话长。如今先说个极野蛮自由的奴隶国。在地球五大洋之外,哥伦布未辟,麦哲伦不到的地方,是一个大大的海,叫做“孽海”。那海里头有一个岛,叫做“奴乐岛”。地近北纬三十度,东经一百八十度。倒是山川明丽,花木美秀;终年光景是天低云黯,半阴不晴,所以天空新气是极缺乏的。列位想想:那人所靠着呼吸的天空气,犹之那国民所靠着生活的自由,如何缺得!因是一般国民,没有一个不是奄奄一息,偷生苟活。因是养成一种崇拜强权、献媚异族的性格,传下来一种什么运命,什么因果的迷信。因是那一种帝王,暴也暴到吕政、奥古士都、成吉思汗、路易十四的地位,昏也昏到隋炀帝、李后主、查理士、路易十六的地位;那一种国民,顽也顽到冯道、钱谦益的地位,秀也秀到扬雄、赵子昂的地位。而且那岛从古不与别国交通,所以别国也不晓得他的名字。从古没有呼吸自由的空气,那国民却自以为是:有“吃”,有“着”,有“功名”,有“妻子”,是个“自由极乐”之国。古人说得好:“不自由毋宁死。”果然那国民享尽了野蛮奴隶自由之福,死期到了。去今五十年前,约莫十九世纪中段,那奴乐岛忽然四周起了怪风大潮,那时这岛根岌岌摇动,要被海若卷去的样子。谁知那一般国民,还是醉生梦死,天天歌舞快乐,富贵风流,抚着自由之琴,喝着自由之酒,赏着自由之花,年复一年,禁不得月啮日蚀,到了一千九百零四年,平白地天崩地塌,一声响亮,那奴乐岛的地面,直沉向孽海中去。
yí, yí, yí! yuán lái zhè niè hǎi hé nú lè dǎo, què shì jiē zhe zhōng guó dì miàn, zài hàn hǎi zhī nán, huáng hǎi zhī xī, qīng hǎi zhī dōng, zhī nà hǎi zhī běi. cǐ shì yī jīng fā xiàn, nà zhōng guó dì yī tòng shāng mǎ tóu de shàng hǎi dì qiú gè guó rén, dōu jù jí zài cǐ dì dōu dào xī hǎn, tiān tiān tǎo lùn de tǎo lùn, diào chá de diào chá, tū zhe jǐ dǎ bǐ tóu, fèi zhe jǐ bàng zhǐ mò, shuō zhe cǐ shì. nèi zhōng yǒu gè ài zì yóu zhě wén xìn, tè dì gǎn dào shàng hǎi lái, yào xiǎng zhēn tàn zhēn tàn nú lè dǎo de shí zài xiāo xī, què bù zhī cóng hé chǔ wèn qǐ. nà rì zǒu chū qù, kàn kàn rén lái rén wǎng, wú fēi shì nà bān féi tóu pàng ěr de yáng háng mǎi bàn, tōu tiān huàn rì de xīn zhèng wěi yuán, duǎn fā xī zhuāng de jiǎ gé mìng dǎng, hú shuō luàn huà de xīn wén shè yuán, dōu hǎo xiàng méi shì de yì bān, yī rán chā má què, dǎ yě jī, ān kǎi dì hē chá, tiān lè wō tīng chàng mǎ lóng chē shuǐ, jiǔ dì huā tiān, hǎo yī pài shēng píng jǐng xiàng! ài zì yóu zhě dào bù jiě qǐ lái, hú hú tú tú hūn hūn chén chén dì guò le shù rì. zhè rì zhèng yí ge rén mèn mèn zuò zhe, hū jiàn jǐ gè shén sè cāng huáng shǒu máng jiǎo luàn de rén bēn jìn lái rǎng dào:" huò shì! huò shì! rì é kāi zhàng le, dōng sān xǐng kuài yào bù bǎo le!" zhèng rǎng zhe, páng biān yuǎn yuǎn zuò zhe yī rén lěng xiào dào:" qǐ dàn dōng sān xǐng ya! shí bā shěng zǎo yǐ dōu bù bǎo le!" ài zì yóu zhě tīng le, měng chī yī jīng xīn xiǎng gāng gāng hěn tài píng de shì jiè, zěn me biàn de nà me kuài! bù zhī bù jué lì le qǐ lái, wǎng wài jiù zǒu. yī zhí zǒu qù, bù xiǎo de zǒu le duō shǎo lù chéng. hū rán dào yí gè suǒ zài, tái tóu yī kàn, hǎo yī piàn píng yáng dà dì! shān zuò huáng jīn sè, shuǐ liú rǔ bái xiāng, jǐ shí zuò yù yǔ qióng lóu, wú liàng shù yáo lín qí shù, zhèng shì huá lì jìng yù, jǐn xiù shān hé, hǎo bù dòng rén xīn xiàn ya! zhǐ shì kōng dàng dàng jìng qiāo qiāo méi gè rén yǐng ér. ài zì yóu zhě zǒu dào zhè lǐ, xīn lǐ yī dòng, hǎo xiàng céng jīng dào guò de. zhèng zài pái huái bù shě, hū jiàn yǎn qián yíng zhe miàn yī suǒ xiǎo xiǎo de kōng wū. ài zì yóu zhě bù jué yuè zǒu yuè jìn le, dào de mén qián, bù dī fáng mén shàng què xuán zhe yī héng zhū lián gé lián wàng qù, yǐn yuē kàn jiàn zhōng jiān hǎo xiàng gōng zhe yī pén jí jiāo yàn de qí huā, yī shí yě biàn bù qīng shì suí yáng dì de qióng huā ní? hái shì chén hòu zhǔ de yù shù huā ní? dàn jué chūn guāng dàn dàng, xiāng qì yīn yūn, yī zhèn zhèn cóng lián fèng lǐ tòu chū lái. ài zì yóu zhě xīn xiǎng, yuǎn guān bù rú jìn dǔ, fàng zhe dǎn bǎ lián zi yī xiān, dà tà bù zǒu jìn yī kàn, nǎ lǐ yǒu shén me huā, dǎo shì gè qín shǒu é méi táo sāi yīng kǒu de jué dài měi rén! ài zì yóu zhě dùn xià yī tiào, máng yào tuì chū, hū tīng nà měi rén huàn dào:" zì yóu ér, zì yóu ér, nú lè dǎo qí shì fā xiàn, nǐ bú shì yào zhēn tàn me?" ài zì yóu zhě hū tīng" nú lè dǎo" sān zì, dùn shí chù zhe jiù shì, jiù tíng le jiǎo, duì nà měi rén jū le jū gōng dào:" lìng niáng zhī dào nú lè dǎo xiāo xī ma?" nà měi rén xiào dào:" hāi, nǐ fēng le, nǎ lǐ yǒu shén me nú lè dǎo lái!" ài zì yóu zhě è rán dào:" méi yǒu zhè dǎo ma?" měi rén yòu xiào dào:" pēi, nǐ zhēn dāi le! nǎ yī chù bú shì nú lè dǎo ne?" shuō zhe, shǒu zhōng qíng zhe yī juàn zhǐ, zhèng zhòng dì qīn zì dì yǔ ài zì yóu zhě. ài zì yóu zhě bù jiě yuán gù, zhǎn kāi yī kàn, què shì yī duàn xīn xiān yǒu qù de lì shǐ, mò xiǎng le yī huí, huǎng huǎng hū hū, hǎo xiàng zhōng guó yě yǒu zhè me yī jiàn xīn qí yǒu qù de shì qíng zì jǐ hái yǒu yī bàn jì de, kǒng pà rì jiǔ wàng le, què màn màn xiě le chū lái. zhèng xiě zhe, hū rán bǎ bǐ yī diū dào:" pēi, wǒ fēng le! xiàn zài wǒ de péng yǒu dōng yà bìng fū, xiāo rán zì hào zhe xiǎo shuō wáng, zhuān mén biān yì zhè zhǒng xīn xiān xiǎo shuō. wǒ zhǐ yào xì xì gào sù le tā, bù pà tā bù yī huí yī huí de màn màn dì biān chū lái, qǐ bù xǐng le wǒ wú shù bǐ mò ma?" dāng shí jiù xié le xiě chū de gǎo zi, yī jìng chū mén, wàng zhe xiǎo shuō lín fā xíng suǒ lái, zhǎo zháo tā de péng yǒu dōng yà bìng fū, gào sù tā, jiào tā fā bù nà yī duàn xīn qí lì shǐ. ài zì yóu zhě yī miàn shuō, dōng yà bìng fū jiù yī miàn xiě. zhèng shì:
咦,咦,咦!原来这孽海和奴乐岛,却是接着中国地面,在瀚海之南,黄海之西,青海之东,支那海之北。此事一经发现,那中国第一通商码头的上海──地球各国人,都聚集在此地──都道希罕,天天讨论的讨论,调查的调查,秃着几打笔头,费着几磅纸墨,说着此事。内中有个爱自由者闻信,特地赶到上海来,要想侦探侦探奴乐岛的实在消息,却不知从何处问起。那日走出去,看看人来人往,无非是那班肥头胖耳的洋行买办,偷天换日的新政委员,短发西装的假革命党,胡说乱话的新闻社员,都好像没事的一般,依然叉麻雀,打野鸡,安垲第喝茶,天乐窝听唱;马龙车水,酒地花天,好一派升平景象!爱自由者倒不解起来,糊胡涂涂、昏昏沉沉地过了数日。这日正一个人闷闷坐着,忽见几个神色仓皇、手忙脚乱的人奔进来嚷道:“祸事!祸事!日俄开仗了,东三省快要不保了!”正嚷着,旁边远远坐着一人冷笑道:“岂但东三省呀!十八省早已都不保了!”爱自由者听了,猛吃一惊心想刚刚很太平的世界,怎么变得那么快!不知不觉立了起来,往外就走。一直走去,不晓得走了多少路程。忽然到一个所在,抬头一看,好一片平阳大地!山作黄金色,水流乳白香,几十座玉宇琼楼,无量数瑶林琪树,正是华丽境域,锦绣山河,好不动人歆羡呀!只是空荡荡、静悄悄没个人影儿。爱自由者走到这里,心里一动,好像曾经到过的。正在徘徊不舍,忽见眼前迎着面一所小小的空屋。爱自由者不觉越走越近了,到得门前,不提防门上却悬着一桁珠帘;隔帘望去,隐约看见中间好像供着一盆极娇艳的奇花,一时也辨不清是隋炀帝的琼花呢?还是陈后主的玉树花呢?但觉春光澹宕,香气氤氲,一阵阵从帘缝里透出来。爱自由者心想,远观不如近睹,放着胆把帘子一掀,大踏步走进一看,哪里有什么花,倒是个螓首蛾眉、桃腮樱口的绝代美人!爱自由者顿吓一跳,忙要退出,忽听那美人唤道:“自由儿,自由儿,奴乐岛奇事发现,你不是要侦探么?”爱自由者忽听“奴乐岛”三字,顿时触着旧事,就停了脚,对那美人鞠了鞠躬道:“令娘知道奴乐岛消息吗?”那美人笑道:“咳,你疯了,哪里有什么奴乐岛来!”爱自由者愕然道:“没有这岛吗?”美人又笑道:“呸,你真呆了!哪一处不是奴乐岛呢?”说着,手中擎着一卷纸,郑重地亲自递与爱自由者。爱自由者不解缘故,展开一看,却是一段新鲜有趣的历史,默想了一回,恍恍惚惚,好像中国也有这么一件新奇有趣的事情;自己还有一半记得,恐怕日久忘了,却慢慢写了出来。正写着,忽然把笔一丢道:“呸,我疯了!现在我的朋友东亚病夫,嚣然自号着小说王,专门编译这种新鲜小说。我只要细细告诉了他,不怕他不一回一回的慢慢地编出来,岂不省了我无数笔墨吗?”当时就携了写出的稿子,一径出门,望着小说林发行所来,找着他的朋友东亚病夫,告诉他,叫他发布那一段新奇历史。爱自由者一面说,东亚病夫就一面写。正是:
sān shí nián jiù shì, xiě lái dōu shì xuè hén
三十年旧事,写来都是血痕;
sì bǎi zhào tóng bāo, yuàn ěr zǎo dēng jué àn!
四百兆同胞,愿尔早登觉岸!
duān dì shàng miàn xiě de shì xiē shén me? liè wèi bù xián fán xù, kàn tā zhú huí dào lái.
端的上面写的是些什么?列位不嫌烦絮,看他逐回道来。