strong guāng míng kāi yè guǎn fú jìn chéng shēn kāng le kùn míng chǎng gē láng guì yuè strong
光明開夜館福晉呈身 康了困名場歌郎跪月
huà shuō shàng huí chǔ ài lín zhèng shuō dào dìng ān hē le chá bó shì de chá yūn dào le, táng qīng zháo huāng dì wèn. ài lín jiào tā bú yào huāng, shuō wǒ men lǎo tài yé de dú sǐ, bú shì zhè yī huí. zhèng dài shuō xià qù, jué zhāi dào: táng qīng, nǐ gāi dú guò dìng ān jí. jù tā sòng guǎng xī xún fǔ liáng gōng xù lǐ, zuò zōng rén fǔ zhǔ shì shí, shì dào guāng shí liù nián bǐng shēn suì. dào shí bā nián, hái zuò le yī bù shāng zhōu yí qì wén lù, bǔ le shuō wén yī bǎi sì shí qī gè gǔ zhòu. wǒ zuò de shuō wén gǔ zhòu bǔ, jiù shì bèi tā chù fā de, rú hé huì sǐ ne? gōng fāng dào: jiù shì zhù míng de jǐ hài zá shī sān bǎi shí wǔ shǒu, yě zài zōng rén fǔ dāng chà liǎng nián yǐ hòu lī. wén qīng dào: nǐ men bú yào tán kǎo jù, dǎ duàn tā de huà tóu ne! ài lín, nǐ kuài jiǎng xià qù. ài lín dào: tā shuō: wǒ lǎo zi yūn dào hòu rén shì bù zhī, děng dào xǐng lái, hū jué wēn xiāng pū bí, ruǎn yù mǎn huái, sì zhī wú lì, dòng dàn bù dé. zhēng yǎn kàn shí, hēi dòng dòng yī sī guāng yǐng dōu méi yǒu. kě xiǎo dé nà suǒ zài bú shì gè chóu cǎn de shí láo, dǎo shì zuò piǎo miǎo de xiān tà. tóu yǐ xiù zhěn, shēn guǒ jǐn qīn. qīn lǐ miàn, jǐn tiē shēn cháo wài shuì zháo gè jiāo xiǎo líng lóng de miào rén ér, zhǐ gé le báo báo yī céng qīng xiāo shān kù, shèn chū zuì rén de róng róng nuǎn qì, tòu jìn gǔ suǐ. jiù dà zhe dǎn shēn guò shǒu qù fǔ mó, yě bù dǐ lán, zhǐ jué dé chù chù dōu shì nì bù liú shǒu. nà shí tā lǎo rén jiā àn cǔn: cháng tīng rén shuō jīng lǐ yǒu yī zhǒng shén mì de hēi chē, wǎng wǎng zuò gōng wá guì fù de fāng biàn fǎ mén, nán dào xī lín chūn yě wán zhè gè bǎ xì ma? dào dǐ bèi lǐ de shì bú shì tā ne? jiù rěn bú zhù dī dī dì xún wèn le jǐ cì. shuí zhī píng nǐ qiān hū wàn huàn, zhǐ shì bù yīng. yòu shuō le jǐ jù méng gǔ huà, hái shì mò rán. kě shì yī tiáo yù bì, yǐ jiàn jiàn shēn le guò lái, shēn tǐ yě wǎn zhuǎn dì nì jiù, bǐ cǐ dōu bù zì zhǔ dì chàng le yī chū ài qíng yǎ jù. suī rán shǒu zú chuán qíng, què yǐ xīn hún rù huà, bù jué xiāng wēi xiāng yǐ dì chén chén shuì qù le.
話說上回褚愛林正說到定庵喝了茶博士的茶暈到了,唐卿着慌地問。愛林叫他不要慌,說我們老太爺的毒死,不是這一回。正待說下去,珏齋道:「唐卿,你該讀過《定庵集》。據他送廣西巡撫梁公序里,做宗人府主事時,是道光十六年丙申歲。到十八年,還做了一部《商周彝器文錄》,補了《說文》一百四十七個古籀。我做的《說文古籀補》,就是被他觸發的,如何會死呢?」公坊道:「就是著名的《己亥雜詩》三百十五首,也在宗人府當差兩年以後哩。」雯青道:「你們不要談考據,打斷她的話頭呢!愛林,你快講下去。」愛林道:「他說:『我老子暈倒後人事不知,等到醒來,忽覺溫香撲鼻,軟玉滿懷,四肢無力,動彈不得。睜眼看時,黑洞洞一絲光影都沒有。可曉得那所在不是個愁慘的石牢,倒是座縹緲的仙闥。頭倚繡枕,身裹錦衾。衾裡面,緊貼身朝外睡着個嬌小玲瓏的妙人兒,只隔了薄薄一層輕綃衫褲,滲出醉人的融融暖氣,透進骨髓。就大着膽伸過手去撫摩,也不抵攔,只覺得處處都是膩不留手。那時他老人家暗忖:「常聽人說京里有一種神秘的黑車,往往做宮娃貴婦的方便法門,難道西林春也玩這個把戲嗎?到底被裡的是不是她呢?」就忍不住低低地詢問了幾次。誰知憑你千呼萬喚,只是不應。又說了幾句蒙古話,還是默然。可是一條玉臂,已漸漸伸了過來,身體也婉轉地昵就,彼此都不自主地唱了一出愛情啞劇。雖然手足傳情,卻已心魂入化,不覺相偎相倚地沉沉睡去了。
zhèng hān shì jiān, ěr pàn hū tīng gǔ gǔ de yī shēng xióng jī, tā lǎo rén jiā xià dé zhí zuò qǐ lái, àn dào: bù hǎo! róu róu yǎn, dìng dìng shén, hǎo shēng qí guài, yuán lái tā hái ān ān wěn wěn shuì zài zì jǐ jiā lǐ shū shì zhōng de chuáng shàng. xiǎng dào: nán dào wǒ zuò le jǐ tiān de mèng ma? chá guǎn xiān tà jǐn bèi měi rén, dōu shì mèng ma? jí dé yī dié lián shēng hǎn rén lái. děng dào jiā rén jìn lái, tā wèn zì jǐ zuó tiān jǐ shí huí lái de. jiā rén gào sù tā, zuó tiān yī yè zài wài, zhí dào jīn tiān yī liàng, míng bèi lēi fǔ lǐ dǎ fā chē sòng huí lái de. huí lái shí, hái shì zuì dé rén shì bù zhī, dà jiā bàn fú bàn bào de cái shuì dào zhè chuáng shàng. wǒ lǎo zi tīng le jiā rén de huà, cái míng bái zuó yè de shì, guǒ rán shì tài qīng nòng de jiǎo kuài, xīn lǐ zì rán dé yì, dàn yòu bù míng bái zì jǐ rú hé shuì dé zhè me sǐ? tài qīng rú hé nòng tā huí lái? xīn lǐ yuè nòng yuè hú tú, jué dé tài qīng yòu kě ài yòu kě pà le. gé le jǐ tiān, tā ǒu rán yóu chǎng diān, yòu yù jiàn tài qīng, yī jiàn miàn, tài qīng jiù duì zhe tā hán qíng dì yī xiào. tā liú xīn kàn tā nà tiān, yī gè nán pú dōu méi dài, zhǐ suí le gè xiǎo huán, zhè míng míng shì yǒu yì lái zhǎo tā de, dàn tài dù dào zhuāng dé yì fā zhuāng zhòng. tā gǔ yǒng dì zǒu shǎng qù, hái shì yòng méng gǔ huà, zhuǎn zhe wān xiān shì tàn zuó yè de shì. tài qīng xiào ér bù dá. hòu lái bèi tā wèn jí le, cái dào: jiǎ shǐ zhēn shì wǒ, nǐ zěn me yàng ne? tā dá dào: nà wǒ jiù dēng xiān le! dàn shì xiān nǚ de fǎ shù tài dà, bǎ rén zhuō nòng dào yún duān lǐ, yǒu xiē hài pà le! tài qīng xiào dào: nǐ hài pà, jiù bù lái. tā yě xiào dào: wǒ biàn sǐ, yě yào lái. yú shì liǎng rén diào xiào yī huí, tài qīng zhōng jiū qīng tǔ le zhōng qíng, yuē dìng le liù yuè chū jiǔ yè lǐ, chèn míng shàn chū chāi, zài dǐ dì huā yuán lǐ de guāng míng guǎn xiāng huì. zhè yī cì de yōu huì, jì rán xiàn le zhuāng yán bǎo xiāng, zì rán fèn wài chóu móu. cóng cǐ yuè xià huā qián, shí xiāng lái wǎng. hū yì tiān, yǒu gè lǎo pú sòng lái mì fèng xiǎo bù bāo yī gè, wǒ lǎo zi chāi kāi kàn shí, nèi yǒu yī jiān, jiān shàng xiě zhe juàn xiù de xíng shū shù xíng, rèn dé shì tài qīng bǐ jī:
正酣適間,耳畔忽聽古古的一聲雄雞,他老人家嚇得直坐起來,暗道:「不好!」揉揉眼,定定神,好生奇怪,原來他還安安穩穩睡在自己家裡書室中的床上。想到:難道我做了幾天的夢嗎?茶館、仙闥、錦被、美人,都是夢嗎?急得一迭連聲喊人來。等到家人進來,他問自己昨天幾時回來的。家人告訴他,昨天一夜在外,直到今天一亮,明貝勒府里打發車送回來的。回來時,還是醉得人事不知,大家半扶半抱的才睡到這床上。我老子聽了家人的話,才明白昨夜的事,果然是太清弄的狡獪,心裡自然得意,但又不明白自己如何睡得這麼死?太清如何弄他回來?心裡越弄越胡塗,覺得太清又可愛、又可怕了。隔了幾天,他偶然游廠甸,又遇見太清,一見面,太清就對着他含情地一笑。他留心看她那天,一個男僕都沒帶,只隨了個小環,這明明是有意來找他的,但態度倒裝得益發莊重。他鼓勇地走上去,還是用蒙古話,轉着彎先試探昨夜的事。太清笑而不答。後來被他問急了,才道:「假使真是我,你怎麼樣呢?」他答道:「那我就登仙了!但是仙女的法術太大,把人捉弄到雲端里,有些害怕了!」太清笑道:「你害怕,就不來。」他也笑道:「我便死,也要來。」於是兩人調笑一回,太清終究傾吐了衷情,約定了六月初九夜裡,趁明善出差,在邸第花園裡的光明館相會。這一次的幽會,既然現了莊嚴寶相,自然分外綢繆。從此月下花前,時相來往。忽一天,有個老僕送來密縫小布包一個,我老子拆開看時,內有一箋,箋上寫着絹秀的行書數行,認得是太清筆跡:
wǒ cáo shì yǐ xiè, qiè jiāng bèi jìn, jūn sù nán xíng, chí zé huò jí. fù shàng dú yào fěn yī xiǎo píng, zhèn rén wú jī, rù shuǐ, sè gàn bì, wèi xīn, cì bí, shèn zī sè wèi, wù jìn! kǒng yǒu rén zhèn jūn yě. xiāng náng yī kòu, pèi zhī xiōng dāng, kě yǐ xǐng mí. bù zé mí yào huò mí xiāng, cǐ jiē jìn zhōng fāng yě. bié yǐ, xìng zì ài!
我曹事已泄,妾將被禁,君速南行,遲則禍及。附上毒藥粉一小瓶,鴆人無跡,入水,色紺碧,味辛,刺鼻,慎茲色味,勿近!恐有人鴆君也。香囊一扣,佩之胸當,可以醒迷。不擇迷藥或迷香,此皆禁中方也。別矣,幸自愛!
wǒ lǎo zi kàn le, lián yè dòng shēn huí nán. guò le jǐ nián, dào yě píng ān wú shì, jiè bèi zhī xīn jiàn jiàn wàng le. bù liào nà nián xíng zhì dān yáng, zài xiàn yá lǐ yù jiàn le yī gè zōng rén fǔ de tóng shì, biàn shì tā dāng rì de dǔ yǒu. nà rén tóu tā suǒ hǎo, hé tā yáo le liǎng yè de tān. yī yè huí lái, jué dé bù shì, hū xiǎng qǐ cái hē de jiǔ wèi fēi cháng cì bí, dào shēng bù hǎo, zhī dào zhōng le dú. lín sǐ, bǎ zhè shì xiáng xì dì gào sù le wǒ, zhǔ wǒ bào chóu. tā píng cháng suī rán dài wǒ bù hǎo, dào dǐ shì wǒ fù qīn, wǒ cóng cǐ jiù hé mǎn rén jié liǎo bù gòng dài tiān de shēn chóu. gēng shēn zhī biàn, wǒ fǔ zuǒ wēi tuǒ mǎ, yuán xiǎng tuī fān mǎn qīng, shǒu rèn míng shàn de ér sūn. suī rán bù néng quán dá mù dì, shāo le yuán míng yuán, yě suàn jǐn le wǒ zuò ér de yī diǎn zé rèn. rén jiā shuō wǒ hàn jiān yě hǎo, shuō wǒ pái mǎn yě hǎo, yóu tā men qù ba! zhè yī duàn huà, shì xiào qí qīn kǒu duì wǒ shuō de. xiǎng lái zǒng shì zhēn qíng. ruò shuō xiào qí wèi rén, pí qì suī rán gǔ guài, dài rén dào hěn yì qì, jiù shì dǎ fā wǒ men chū lái, gù rán chū yú méi fǎ, ér qiě chū lái de bù zhǐ wǒ yī rén, hái yǒu gè xìng wāng de, shì tā dì èr qiè, yě zhù zài zhè lǐ. tā yì bān de gěi le xǔ duō dōng xī, shí cháng yǒu xìn lái wèn zhǎng wèn duǎn. xìng wāng de yǒu xiē sī fáng, suǒ yǐ hái bù kěn chū lái jiàn kè. wǒ shì méi fǎ, cái tì tā diū liǎn. wǒ yuán míng fù zhēn zhū, shì zài yān tái shí yī zhe jiǎ mǔ de xìng, chǔ shì wǒ dí zhēn xìng, ài lín shì xiǎo míng, zhēn míng shí zài jiào zuò wǎn xiāng. rén jiā dào yuān wǎng wǒ juǎn táo! jīn dà rén, nǐ xiǎng wǒ de mìng kǔ bù kǔ ne? wén qīng tīng wán zhè yī xí huà, xiào xiàng dà jiā dào: sú yǔ shuō dé hǎo, yī zhāng chuáng shàng shuō bù chū liǎng yàng huà. nǐ men tīng, ài lín de huà bú shì jù jù hù zhe xiào qí ma? táng qīng dào: xiào qí de xíng wèi suī rán bù zú wèi xùn, rán tīng tā de yì lùn sī xiǎng yě yǒu dú dào chù, zhè hái shì dìng ān de yí chuán xìng. gōng fāng dào: dìng ān zhè gè rén, hěn yǒu guān yú běn cháo xué shù xì tǒng de biàn qiān. wǒ cháng dào běn cháo de xué wèn, shí zài chāo guò táng sòng yuán míng, zhǐ wèi néng bǎ dà jiā de sī xiǎng, jiàn jiàn yǐn dào dú lì de zhèng guǐ shǎng qù. ruò xì jiǎng qǐ lái, gāi bǎ zhè èr bǎi duō nián, fēn zuò sān gè shí qī: dì yī gè shí qī, shì kāi chuàng shí qī, gǎi shì gù yán huì dài zhū dà rú, néng tí chū shí zhèng de fāng fǎ lái dú shū, bù lùn yī míng yī wù, dōu yào qiē shí zhèng jù, cái xǔ nǐ xià lùn duàn, bù néng wàng wén shēng yì, jiù shì shèng jīng xián chuán, fēi jīng guò tā men zì jǐ de yī fān kǎo yàn, bù kěn xiā chóng bài dì èr shí qī, shì zhěng lǐ shí qī, jiù shì gàn jiā shí bì ruǎn sūn hóng qián wáng duàn guì zhū jiā, bǎ jīng shǐ zhū zi jiào zhèng jí bǔ, xiàng lái bù kě jiě de gǔ jí, dōu biàn le wén cóng zì shùn, dì sān shí qī, cái shì yán jiū shí qī, bǎ gǔ rén yǐ zhěng lǐ de shū jí, jìn le yī céng, yán qiú dào yì yì shǎng qù, suǒ yǐ chū le wèi mò shēn gōng dìng ān yī bān rén, fā shēng dú lì de sī xiǎng, chéng le zhè zhǒng jīng rén de yì lùn. yī wǒ kàn lái, zhè hái bù guò shì sī xiǎng de méng yá lī! zài guò jǐ nián, zhǐ pà jì xià lí shān zhēng yì zhī fēng, fù jiàn jīn rì. běn cháo xué wèn de tǒng xì, kě yǐ zhí jiē zhōu qín, liǎng hàn qiě bù rú, hé lùn wèi jìn yǐ xià! jué zhāi dào: jiù lùn jīn shí, xiàn zài de kǎo zhèng fāng fǎ, yě zhù yì dào gǔ dài de shè huì fēng sú shàng, bù zhuān lùn míng wù zì huà le. yú shì dà jiā tán tán jiǎng jiǎng, jiù bǎi shàng tái miàn lái, zì jǐ qǐng wén qīng zuò le shǒu xí, qí yú yī chǐ zuò le. jiǔ guò sān xún, zhú jīng shù bá, shàn jīn diào gǔ, shǎng qí xī yí, zuì hòu huī xié, chéng huáng chē zhī zhǎng lù chén yú hāi tǔ, yì qīng suǒ zhī yì wén. zhí dào lòu jǐn zhōng míng, fāng shǐ jiǔ lán rén sàn.
我老子看了,連夜動身回南。過了幾年,倒也平安無事,戒備之心漸漸忘了。不料那年行至丹陽,在縣衙里遇見了一個宗人府的同事,便是他當日的賭友。那人投他所好,和他搖了兩夜的攤。一夜回來,覺得不適,忽想起才喝的酒味非常刺鼻,道聲「不好」,知道中了毒。臨死,把這事詳細地告訴了我,囑我報仇。他平常雖然待我不好,到底是我父親,我從此就和滿人結了不共戴天的深仇。庚申之變,我輔佐威妥瑪,原想推翻滿清,手刃明善的兒孫。雖然不能全達目的,燒了圓明園,也算盡了我做兒的一點責任。人家說我漢奸也好,說我排滿也好,由他們去吧!』這一段話,是孝琪親口對我說的。想來總是真情。若說孝琪為人,脾氣雖然古怪,待人倒很義氣,就是打發我們出來,固然出於沒法,而且出來的不止我一人,還有個姓汪的,是他第二妾,也住在這裡。他一般的給了許多東西,時常有信來問長問短。姓汪的有些私房,所以還不肯出來見客。我是沒法,才替他丟臉。我原名傅珍珠,是在煙臺時依着假母的姓,褚是我的真姓,愛林是小名,真名實在叫做畹香。人家倒冤枉我捲逃!金大人,你想我的命苦不苦呢?」雯青聽完這一席話,笑向大家道:「俗語說得好,一張床上說不出兩樣話。你們聽,愛林的話不是句句護着孝琪嗎?」唐卿道:孝琪的行為雖然不足為訓,然聽他的議論思想也有獨到處,這還是定庵的遺傳性。」公坊道:「定庵這個人,很有關於本朝學術系統的變遷。我常道本朝的學問,實在超過唐、宋、元、明,只為能把大家的思想,漸漸引到獨立的正軌上去。若細講起來,該把這二百多年,分做三個時期:第一個時期,是開創時期,改是顧、閻、惠、戴諸大儒,能提出實證的方法來讀書,不論一名一物,都要切實證據,才許你下論斷,不能望文生義,就是聖經賢傳,非經過他們自己的一番考驗,不肯瞎崇拜;第二時期,是整理時期,就是干嘉時畢、阮、孫、洪、錢、王、段、桂諸家,把經史諸子校正輯補,向來不可解的古籍,都變了文從字順,第三時期,才是研究時期,把古人已整理的書籍,進了一層,研求到意義上去,所以出了魏默深、龔定庵一班人,發生獨立的思想,成了這種驚人的議論。依我看來,這還不過是思想的萌芽哩!再過幾年,只怕稷下、驪山爭議之風,復見今日。本朝學問的統系,可以直接周、秦,兩漢且不如,何論魏、晉以下!」珏齋道:「就論金石,現在的考證方法,也注意到古代的社會風俗上,不專論名物字畫了。」於是大家談談講講,就擺上檯面來,自己請雯青坐了首席,其餘依齒坐了。酒過三巡,燭經數跋,掞今弔古,賞奇析疑,醉後詼諧,成黃車之掌錄;塵余咳吐,亦青瑣之軼聞。直到漏盡鐘鳴,方始酒闌人散。
què shuō gōng fāng zhè cì lái sū, yuán wèi yuē zhe wén qīng táng qīng jué zhāi tóng bàn rù dōu, cì rì dà jiā jiàn miàn, jiù bǎ zhè huà hé wén qīng shuō míng liǎo, wén qīng zì rán jí kǒu zàn chéng. yòu zhī dào gōng fāng shì yào chèn biàn yīng shùn tiān xiāng shì de, bù néng chí dào bā yuè, hǎo zài zì jǐ zhè huí qǐng jiǎ huí lái, chú le shěng qīn jiē juàn yě wú bié shì, dāng xià jiù shāng dìng le xíng qī, gè zì huí qù liào lǐ xíng zhuāng, shuō dìng zài shàng hǎi huì qí. cōng cōng guò le yī gè yuè, nà shí zhèng shì qī yuè chū xún, yán zhēng yǐ guò, xīn liáng zhà shēng, wén qīng jiù bié le lǎo qīn, dài le fū rén táng qīng jué zhāi yě gè xié juàn shǔ. zhǐ yǒu gōng fāng shì yī jiān xíng lǐ, liǎng gè shū tóng, zuì wèi xiāo sǎ. dà jiā dào le shàng hǎi, shàng le hǎi lún, hǎi chéng xùn sù, bú dào shí tiān, jiù dào le běi jīng. wén qīng táng qīng jué zhāi sān rén, bù xiāo shuō dōu yǐ tuō rén zū dìng le yù suǒ, dà jiā dào dōu yào liú gōng fāng qù zhù. gōng fāng nòng dé zuǒ yòu wèi nán, suǒ xìng yī jiā dōu bù qù, fǎn yī gè rén zhù dào shùn zhì mén dà jiē de pí líng gōng yù lǐ qù. cóng cǐ, jiù hé wén qīng táng qīng jué zhāi cháng cháng lái wǎng. zhào tíng běn xiān zài jīng, péng yǒu jù zài yì qǐ, zhe shí rè nào, ér qiě zhè yī bān rén, cóng qián dà bàn zài hán yīng shè chū guò fēng tóu de, zhè huí zhòng dào shǒu dū zhī qū, jiàn duō shí guǎng, xué wèn jiù dà bù tóng le. bǎ qiě fú cháng sī, dōu diū zài nǎo hòu, yī jiàn miàn. bú shì tán xiǎo xué jīng shǐ, jiù shì jiǎng shī gǔ wén cí bú shì shǎng jiàn bǎn běn, jiù shì sōu luó jīn shí. wén qīng gèng jiā dú le xiē xú sōng kān yíng huán zhì lüè, chén zī zhāi hǎi guó jiàn wén lù, wèi mò shēn hǎi guó tú zhì, jiàn jiàn bó tōng wài wù qǐ lái, dāng dào dōu shí fēn qì zhòng. hái yǒu tóng xiāng pān bā yíng shàng shū zōng yīn gōng hé fǔ shàng shū, píng cháng tì tā men yán yù, tóng shēng xiāng yīng, tóng qì xiāng qiú, bù xiǎo dé jié shí le duō shǎo dāng shì míng liú! gé le liǎng nián, běng rú jìng yě zhōng le zhuàng yuán, yǔ wén qīng xiān hòu huī yìng, yě qiè juàn běi lái. zhǐ yǒu cáo gōng fāng kǎo le liǎng cì, yī rán bào bà. běn xiǎng huí nán, jīng wén qīng quàn jià, suǒ xìng juān le gè lǐ bù láng zhōng, liú jīng gōng zhí. zài gōng fāng bìng bù tān lì lù zhī róng, zhǐ wèi liàn péng yǒu zhī lè, jīn mén dà yǐn, zì yù yǎ liú jū bù kàn huā, ǒu jì xīn yì, qīng yǎ xiāo xián de rì yuè, dào yě guò dé kuài huó. xián yán shǎo biǎo.
卻說公坊這次來蘇,原為約着雯青、唐卿、珏齋同伴入都,次日大家見面,就把這話和雯青說明了,雯青自然極口贊成。又知道公坊是要趁便應順天鄉試的,不能遲到八月,好在自己這回請假回來,除了省親接眷也無別事,當下就商定了行期,各自回去料理行裝,說定在上海會齊。匆匆過了一個月,那時正是七月初旬,炎蒸已過,新涼乍生,雯青就別了老親,帶了夫人;唐卿、珏齋也各攜眷屬。只有公坊是一肩行李,兩個書僮,最為瀟灑。大家到了上海,上了海輪,海程迅速,不到十天,就到了北京。雯青、唐卿、珏齋三人,不消說都已托人租定了寓所,大家倒都要留公坊去住。公坊弄得左右為難,索性一家都不去,反一個人住到順治門大街的毗陵公寓裡去。從此,就和雯青、唐卿、珏齋常常來往。肇廷本先在京,朋友聚在一起,着實熱鬧,而且這一班人,從前大半在含英社出過風頭的,這回重到首都之區,見多識廣,學問就大不同了。把「且夫、嘗思」,都丟在腦後,一見面。不是談小學經史,就是講詩古文詞;不是賞鑒版本,就是搜羅金石。雯青更加讀了些徐松龕《瀛環志略》,陳資齋《海國見聞錄》,魏默深《海國圖志》,漸漸博通外務起來,當道都十分器重。還有同鄉潘八瀛尚書、宗蔭龔和甫尚書,平常替他們延譽,同聲相應,同氣相求,不曉得結識了多少當世名流!隔了兩年,菶如竟也中了狀元,與雯青先後輝映,也挈眷北來。只有曹公坊考了兩次,依然報罷。本想回南,經雯青勸駕,索性捐了個禮部郎中,留京供職。在公坊並不貪利祿之榮,只為戀朋友之樂,金門大隱,自預雅流;鞠部看花,偶寄馨逸,清雅蕭閒的日月,倒也過得快活。閒言少表。
rú jīn qiě shuō nà yī nián, yòu yù dào qiū shì zhī qī, nà tiān shì bā yuè chū xún, jìn qiū tiān qì, wén qīng yī rén mèn zuò shū zhāi, yī zhèn fú fú de jīn fēng, dài zhe nóng yù de guì huā xiāng pū jìn xiāng lián. tái tóu yī wàng, zhǐ jiàn yī wán liáng yuè chū shàng liǔ shāo. hū rán xiǎng qǐ jīn tiān shì gōng fāng jìn chǎng de rì zi, xiǎo dé tā sù xìng luò tuò, bù qīn xì wù, dú shēn zuò kè, kǎo jù yī qiè, zhǐ pà méi rén liào lǐ. wén qīng dài gōng fāng shì fēi cháng rè xīn de, biàn lì shí yù bèi le xiē bǐ mò zhǐ zhāng jí líng xīng xū yòng de dōng xī, yòu zhǔ zhāng fū rén nòng le xiē gàn diǎn xiǎo cài, zuò le chē, dài le qīn zì qù kàn gōng fāng, xiǎng tì tā zhěng bèi yī xià. gāng yào dào gōng yù mén qián, yuǎn yuǎn wàng jiàn yǒu yī liàng shí sān tài bǎo de kuài chē, jià zhe yī pǐ jiǎn zōng de hóng sè xiǎo chuān mǎ, yù lǐ piāo piāo sǎ sǎ pǎo chū yī gè shí wǔ liù suì huá zhuāng duó mù dì shào nián, tiào shàng chē, fàng xià chē lián, chē fū ér shēng de de yú yú, nà chē zi fēi kuài dì wǎng qián zǒu le. wén qīng yī shí méi kàn qīng liǎn páng, kàn qù hǎo xiàng shì gè xiàng gōng mó yàng, àn xiǎng shì shuí jiào de ne? zhuǎn niàn dào: bù duì, jīn tiān shuí hái yǒu gōng fū jiào tiáo zi ne! á, bú yào shì jǐng hé táng huā bǎng zhuàng yuán zhū xiá fēn ba? tā de míng jiào ài yuán, tā de chuò hào jiào xiǎo biǎo sǎo. zhào tíng céng gào sù guò wǒ, jiù wèi hé gōng fāng de guān xì, péng yǒu hé tā kāi wán xiào, gōng fāng míng yǐ biǎo, dà jiā jiù jiào tā yī shēng biǎo sǎo, shuí zhī cóng cǐ jiù jiào chū míng le. cǐ kè huò zhě yě shì lái sòng chǎng de.
如今且說那一年,又遇到秋試之期,那天是八月初旬,進秋天氣,雯青一人悶坐書齋,一陣拂拂的金風,帶着濃郁的桂花香撲進湘簾。抬頭一望,只見一丸涼月初上柳梢。忽然想起今天是公坊進場的日子,曉得他素性落拓,不親細務,獨身作客,考具一切,只怕沒人料理。雯青待公坊是非常熱心的,便立時預備了些筆墨紙張及零星需用的東西,又囑張夫人弄了些干點小菜,坐了車,帶了親自去看公坊,想替他整備一下。剛要到公寓門前,遠遠望見有一輛十三太保的快車,駕着一匹剪鬃的紅色小川馬,寓里飄飄灑灑跑出一個十五六歲、華裝奪目的少年,跳上車,放下車簾,車夫兒聲「得得于于」,那車子飛快地往前走了。雯青一時沒看清臉龐,看去好象是個相公模樣,暗想是誰叫的呢?轉念道:「不對,今天誰還有工夫叫條子呢!嗄,不要是景龢堂花榜狀元朱霞芬吧?他的名叫薆元,他的綽號叫『小表嫂』。肇廷曾告訴過我,就為和公坊的關係,朋友和他開玩笑,公坊名以表,大家就叫他一聲『表嫂』,誰知從此就叫出名了。此刻或者也是來送場的。」
wén qīng yī tóu xiǎng zhe, yī tóu xià chē wǎng lǐ zǒu. zhǎng bān yào qù tōng bào, wén qīng shuō: bù bì. shuō zhe, jiù yī jìng xiàng gōng fāng zhù de nà sān jiān wū lǐ qù, kuà shàng jiē yán jiù hǎn dào: gōng fāng, nǐ dào mán zhe rén zài zhè lǐ dú lè! gōng fāng pī zhe jiàn xià bù xiǎo shān, tā zhe xié zài wò shì lǐ lǎn lǎn sàn sàn dì yíng chū lái dào: shén me dú lè bù dú lè de luàn hǎn? wén qīng xiào dào: cái zài nǐ zhè lǐ chū qù de shì shuí? gōng fāng hā hā yī xiào dào: wǒ dào shì shén me mì shì gěi nǐ fā jué, yuán lái nǐ shuō de shì ài yún! wǒ bìng méi mán rén. wén qīng dào: bù mán rén, nǐ wèi shén me méi qǐng wǒ qù chī guò yī dùn biàn fàn? gōng fāng dào: bù máng, děng wǒ kǎo wán le, zì rán wǒ yào qǐng nǐ ne! wén qīng xiào dào: dào nà shí, wǒ shì yào gōng hè nǐ hé xiǎo biǎo sǎo de jīn bǎng guà míng, dòng fáng huā zhú le. gōng fāng dào: lián xiǎo biǎo sǎo de diǎn gù, nǐ dōu zhī dào le, hái yuān wǒ mán nǐ! nǐ bù guò jīn bǎng guà míng shì mèng huà, dòng fáng huā zhú dǎo shì shí lù. wǒ shuō kǎo wán qǐng nǐ, jiù shì qǐng nǐ chī ài yún de xǐ jiǔ. wén qīng dào: ài yún yǐ chū le shī ma? zhè gè lǎo dòu shì shuí ne? lǎo pó yòu shuí gěi tā tǎo de? gōng fāng zhǐ shì wēi wēi dì xiào, dùn le yī dùn dào: fā hū qíng, zhǐ hū lǐ, shì shàng wú bó yá, gè zhōng yǒu hóng fú, xíng hū qí suǒ bù dé bù xíng bà le. wén qīng dào: zhè me shuō, gōng fāng xiōng jiù shì gè hù huā shǐ zhě le. zhè gè xǐ jiǔ, wǒ zì rán bù kè qì dì yào chī dìng. xiàn zài qiě bù shuō zhè gè, míng tiān yī zǎo, nǐ yào jìn chǎng, wǒ shì tè dì lái sòng nǐ de. nǐ xiàng lái bù huì guǎn zhè xiē shì, kǎo jù lǐ hǎo le méi yǒu? bú yào lín shí quē zhǎng shǎo duǎn, bù rú ràng wǒ lái tì nǐ shí duō yī xià, zǒng bǐ nǐ liǎng wèi guì tóng yào xì nì yùn tiē xiē. wǒ nèi rén yě tì nǐ zuò le jǐ yàng gàn diǎn xiǎo cài, yě dài le lái. shuō shí, jiù hǎn pú rén ná jìn yī gè xiǎo lán ér. gōng fāng zài sān dì dào xiè, yī miàn yě jiào xiǎo tóng sōng ér guì ér bān le lǐ hǎo de yī gè zhú kǎo lán, yī gè xiǎo téng xiāng, sòng dào wén qīng miàn qián dào: hú luàn dì yě suàn lǐ guò le, qǐng wén xiōng zài tì wǒ jiǎn diǎn jiǎn diǎn ba! wén qīng dǎ kāi kàn shí, jiàn téng xiāng lǐ fàng de shì shū jí hé jī míng lú hào lián qiáng wéi bèi rù zhěn diàn dīng chuí děng. sān tì gé kǎo lán lǐ, xià céng shì bǐ mò gǎo zhǐ wā bǔ dāo jiāng hú děng zhōng céng shì xiē jīng qiǎo de xì diǎn, kě kǒu de xiǎo yáo shàng céng dōu shì mǐ yán jiàng cù jī dàn děng shí liào, yù bèi dé zhěng zhěng yǒu tiáo, yīng yǒu jǐn yǒu, bù jué chà yì dào: zhè shì shuí gěi nǐ nòng de? gōng fāng dào: chú le ài yún, hái yǒu shuí ne? tā jīn ér gè lèi le zhěng yì tiān, diǎn xīn hé cài dōu shì tā zài zhè lǐ qīn shǒu zuò de. wén xiōng, nǐ kàn tā bú shì wú shì máng ma? zhǐ pà bái cāo xīn, nòng dé hái shì bù duì bà! wén qīng dào: zuì guò! zuì guò! zhào zhè yàng kōu xīn wā dǎn dì dài nǐ, bù xiǎng chū zài táng míng zhōng rén. wǒ xiǎng jiā líng de zǐ yún líng yán de guì guān, suàn yǒu cǐ xiāng yàn, jué wú cǐ qīn qiè. wǒ dào xiàn nǐ zhè wú shuāng yàn fú! biàn huí huí luò dì, yě shì qíng yuàn. gōng fāng xiào le yī xiào. dāng xià wén qīng réng bǎ kǎo jù guī lǐ hǎo le, bǎ dài lái de bǐ mò yě jiā zài lǐ miàn. kàn kàn shí hòu bù zǎo, pà dān gē le gōng fāng de zǎo shuì, lín xíng yuē hǎo dào mò chǎng de wǎn jiān zài lái jiē kǎo, jiù zǒu le. zài kǎo qī lǐ tóu, wén qīng yī lián shù rì bù céng lái kàn gōng fāng, ǒu rán yù jiàn zhào tíng, bǎ zài pí líng gōng yù yù jiàn de shì gào sù le. zhào tíng dào: xiá fēn shì méi huì xiān de dì zǐ, yě shì wǒ men sū zhōu rén. nà nī zǐ xiàng lái gāo zhāo yǎn kǒng, bù dà lǐ rén. qián yuè yǒu gè wài lái de zhī xiàn, kěn sòng qiān jīn gěi tā shī fù, yào tā péi shuì yī yè shī fù dá yīng le, tā bù dàn bù kěn, fǎn mà le nǎ zhī xiàn yī dùn pǎo diào le, yīn cǐ hǎo shòu shī fù de zé fá. hòu lái tīng shuō yǒu rén gěi tā tuō le jí, dào xiǎng bú dào jiù shì gōng fāng. gōng fāng míng chǎng shī yì, yě gāi yǒu gè zhōng qíng de bì rén, lái mí bǔ tā de quē xiàn. yú shì dà jiā yòu kǎi tàn le yī huí.
雯青一頭想着,一頭下車往裡走。長班要去通報,雯青說:「不必。」說着,就一徑向公坊住的那三間屋裡去,跨上階沿就喊道:「公坊,你倒瞞着人在這裡獨樂!」公坊披着件夏布小衫,趿着鞋在臥室里懶懶散散地迎出來道:「什麼獨樂不獨樂的亂喊?」雯青笑道:「才在你這裡出去的是誰?」公坊哈哈一笑道:「我道是什麼秘事給你發覺,原來你說的是薆雲!我並沒瞞人。」雯青道:「不瞞人,你為什麼沒請我去吃過一頓便飯?」公坊道:「不忙,等我考完了,自然我要請你呢!」雯青笑道:「到那時,我是要恭賀你和小表嫂的金榜掛名,洞房花燭了。」公坊道:「連小表嫂的典故,你都知道了,還冤我瞞你!你不過金榜掛名是夢話,洞房花燭倒是實錄。我說考完請你,就是請你吃薆雲的喜酒。」雯青道:「薆雲已出了師嗎?這個老斗是誰呢?老婆又誰給他討的?」公坊只是微微地笑,頓了一頓道:「發乎情,止乎禮,世上無伯牙,箇中有紅拂,行乎其所不得不行罷了。」雯青道:「這麼說,公坊兄就是個護花使者了。這個喜酒,我自然不客氣地要吃定。現在且不說這個,明天一早,你要進場,我是特地來送你的。你向來不會管這些事,考具理好了沒有?不要臨時缺長少短,不如讓我來替你拾掇一下,總比你兩位貴僮要細膩熨貼些。我內人也替你做了幾樣干點小菜,也帶了來。」說時,就喊僕人拿進一個小籃兒。公坊再三地道謝,一面也叫小僮松兒、桂兒搬了理好的一個竹考籃,一個小藤箱,送到雯青面前道:「胡亂地也算理過了,請雯兄再替我檢點檢點吧!」雯青打開看時,見藤箱裡放的是書籍和雞鳴爐、號簾、牆圍、被褥、枕墊、釘錘等。三屜格考籃里,下層是筆墨、稿紙、挖補刀、漿糊等;中層是些精巧的細點,可口的小餚;上層都是米鹽、醬醋、雞蛋等食料,預備得整整有條,應有盡有,不覺詫異道:「這是誰給你弄的?」公坊道:「除了薆雲,還有誰呢?他今兒個累了整一天,點心和菜都是他在這裡親手做的。雯兄,你看他不是無事忙嗎?只怕白操心,弄得還是不對罷!」雯青道:「罪過!罪過!照這樣摳心挖膽地待你,不想出在堂名中人。我想迦陵的紫雲、靈岩的桂官,算有此香艷,決無此親切。我倒羨你這無雙艷幅!便回回落第,也是情願。」公坊笑了一笑。當下雯青仍把考具歸理好了,把帶來的筆墨也加在裡面。看看時候不早,怕耽擱了公坊的早睡,臨行約好到末場的晚間再來接考,就走了。在考期裡頭,雯青一連數日不曾來看公坊,偶然遇見肇廷,把在毗陵公寓遇見的事告訴了。肇廷道:「霞芬是梅慧仙的弟子,也是我們蘇州人。那妮子向來高着眼孔,不大理人。前月有個外來的知縣,肯送千金給他師傅,要他陪睡一夜;師傅答應了,他不但不肯,反罵了那知縣一頓跑掉了,因此好受師傅的責罰。後來聽說有人給他脫了籍,倒想不到就是公坊。公坊名場失意,也該有個鐘情的璧人,來彌補他的缺陷。」於是大家又慨嘆了一回。
cōng cōng guò le zhōng qiū, wén qīng qū zhǐ yī suàn, nà tiān zhèng shì chū chǎng de mò rì. dào le shàng dēng shí hòu, jiù lái yuē le zhào tíng, tóng xiàng pí líng gōng yù ér lái. dào le mén kǒu, bìng méi jiàn yǒu qián tiān de nà liàng chē zi, wén qīng dī dī duì zhào tíng dào: zhǐ pà tā dào méi yǒu lái jiē ba! nǐ kàn mén kǒu méi yǒu tā de chē. zhào tíng dào: bù xíng huì bù lái ba! liǎng rén yī dì yī shēng dì shuō huà, yǐ zǒu biān yù mén. yù lǐ kàn mén de zhī shì gōng fāng shú rén, yě bù gǎn lán dǎng. liǎng rén gāng chuài shàng yī gè fāng fāng de guǎng tíng, zhǐ jiàn yī piàn jiǎo jié de yuè guāng, zhèng zhào zài liǎng kē gāo chū wū yán de wú tóng dǐng shàng, tíng zhōng yī bàn shì yín hǎi yì bān de bái, yī bàn què mí lí chǎng huǎng, yáo yè zhe tóng yè de hēi yǐng. zài zhè yī dā bái yī dā hēi de dì fāng, dāng tiān fàng zhe yī zhāng chá jī, jǐ shàng gòng zhe yī duì hóng zhú yī lú tán xiāng, jǐ qián dì shàng fú zhe yī gè rén. zǐ xì yī rèn, kàn tā tóu shàng shū zhe tǎng sān gǔ wū yóu dī shuǐ de dà sōng biàn, shēn chuān ǒu fěn sè xiāng yún shā dà shān, wài zhào zhe bǎo lán wéi tuó yín yī xiàn gǔn de mǎ jiǎ, jiǎo dēng zhe yī shuāng huí wén qiàn huā lǜ pí báo dǐ xuē, zài hòu yǐng zhōng chuǎi mó, yǐ yǒu zhē yǎn bú zhù de yī zhǒng ē nuó dòng rén zī tài. cǐ shí fǔ fú zài yī gè bài diàn shàng, zuǐ lǐ dī dī dì gū nóng. zhào tíng zhǐ zhe dào: yí, nà bú shì xiá láng ma? wén qīng yáo shǒu dào: wǒ men bié shēng zhāng, kàn tā zuò shén me, wèi shén me shì dǎo gào lái! zhèng shì:
匆匆過了中秋,雯青屈指一算,那天正是出場的末日。到了上燈時候,就來約了肇廷,同向毗陵公寓而來。到了門口,並沒見有前天的那輛車子,雯青低低對肇廷道:「只怕他倒沒有來接吧!你看門口沒有他的車。」肇廷道:「不行會不來吧!」兩人一遞一聲地說話,已走邊寓門。寓里看門的知是公坊熟人,也不敢攔擋。兩人剛踹上一個方方的廣庭,只見一片皎潔的月光,正照在兩棵高出屋檐的梧桐頂上,庭中一半似銀海一般的白,一半卻迷離惝恍,搖曳着桐葉的黑影。在這一搭白一搭黑的地方,當天放着一張茶几,几上供着一對紅燭、一爐檀香,幾前地上伏着一個人。仔細一認,看他頭上梳着淌三股烏油滴水的大松辮,身穿藕粉色香雲紗大衫,外罩着寶藍韋陀銀一線滾的馬甲,腳蹬着一雙回文嵌花綠皮薄底靴,在後影中揣摩,已有遮掩不住的一種婀娜動人姿態。此時俯伏在一個拜墊上,嘴裡低低地咕噥。肇廷指着道:「咦,那不是霞郎嗎?」雯青搖手道:「我們別聲張,看他做什麼,為甚麼事禱告來!」正是:
cǐ shēng yù wèn guāng míng diàn, yī yàng xiāng féng lún luò rén.
此生欲問光明殿,一樣相逢淪落人。
bù zhī xiá láng wèi shén dǎo gào, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知霞郎為甚禱告,且聽下回分解。