strong zhuàng yuán zhèng shǐ xiàn wǔ sè huā liǎn huà shì zhōng shū biàn liǎng jiǎo láng tou strong
状元正使现五色花脸 画士中书变两角狼头
táng yuè jūn shōu le kūn yé nà zhī hòu, wēi líng yù zhèn, dà míng yī jùn, yòu yǔ shān dōng hé nán cuò rǎng, bǎi xìng rì yè xiǎng wàng wáng shī. fǔ xiàn guān yuán kǒng shēng nèi biàn, suì fèng biǎo guī fù. shí jiàn wén èr shí wǔ nián xià wǔ yuè, yuè jūn yù cháo yù zhū dà chén yuē:" zhèng qià chéng zhì wǎng fù dì mìng yǐ jīng sān zài, jìng wú yīn xìn, zuó xìng hé jià yǒu shōu, jīn fù lái móu dà rěn. bīng xǔ yǐ zú, gū jiā nǐ yú qiū yīn běi fá. yīng zài qiǎn shǐ qián qù yíng jià, huò dé dōng gōng jiān guó, shù nì kòu píng shí, tiān xià xián zhī yǒu zhǔ." wú xué chéng qián zòu dào:" chén wén chéng jì hù jià, yǒu shì bì wèi dì bo, huò zhě yù zhī zhōng tǔ lián nián zāi huāng, suǒ yǐ chí yán zhì cǐ. chéng rú ruì yù, zài chà dà chén gōng qǐng, bìng zòu míng chū shī rì qī, zì wú bù huí luán zhī lǐ. jìn zhě yòu chá chū xùn guó wén wǔ zhū rén jí sǐ jié qī nǚ, lǐ chén xiàn zài zhuī yì jué shì, yì yīng yī bìng fù zòu, shàng wèi dì niàn, xià wèi zhōng hún." yuè jūn yòu yù dào:" fán jiàn wén qī nián yǐ jīng zèng jué yǔ shì zhě, tǒng zào yī cè jī qù." zhū chén kòu shǒu zūn mìng ér tuì. suí jiāng xùn guó sǐ jié xìng shì jué shì, xiān xíng shū qǐng dì shī cái jiàn. jì kāi yú zuǒ:
唐月君收了昆耶那之后,威灵愈震,大名一郡,又与山东、河南错壤,百姓日夜想望王师。府县官员恐生内变,遂奉表归附。时建文二十五年夏五月,月君御朝谕诸大臣曰:“郑洽、程智往复帝命已经三载,竟无音信,昨幸禾稼有收,今复来牟大稔。兵糈已足,孤家拟于秋音北伐。应再遣使前去迎驾,或得东宫监国,庶逆寇平时,天下咸知有主。”吴学诚前奏道:“臣闻程济扈驾,有事必为帝卜,或者预知中土连年灾荒,所以迟延至此。诚如睿谕,再差大臣恭请,并奏明出师日期,自无不回銮之理。近者又查出殉国文武诸人及死节妻女,礼臣现在追议爵谥,亦应一并附奏,上慰帝念,下尉忠魂。”月君又谕道:“凡建文七年已经赠爵予谥者,统造一册赍去。”诸臣叩首遵命而退。随将殉国死节姓氏爵谥,先行疏请帝师裁鉴。计开于左:
kāi guó xūn chén nán jué wáng dà qīng, zhēng bīng wǎn líng, wén jīn chuān shī shǒu, bù shí ér sǐ. qí zhǎng zǐ wèi chāng huà xiàn chéng, gé jué qiān lǐ, bù qī ér tóng rì zì yì sǐ.
开国勋臣男爵王大卿,征兵宛陵,闻金川失守,不食而死。其长子为昌化县丞,隔绝千里,不期而同日自缢死。
wú jùn yú zhēn mù, céng wèi dū chāng xiàn lìng, yǔ jùn shǒu yáo shàn tóng qǐ bīng qín wáng. shàn sǐ, zhēn mù yì sǐ.
吴郡俞贞木,曾为都昌县令,与郡守姚善同起兵勤王。善死,贞木亦死。
bīng bù shì láng xú hòu, fèng shǐ zhāo jí liǎng zhè yì yǒng, quán jiā fù mò yú jīng, hòu shǒu jié ér sǐ.
兵部侍郎徐垕,奉使招集两浙义勇,全家覆没于京,垕守节而死。
zhèng jū zhēn, yǔ qí dì dào tóng wèi yù shǐ, wén dì shāo gōng, jiē yǐ sǐ xùn.
郑居贞,与其弟道同为御史,闻帝烧宫,皆以死殉。
liáng liáng yòng, guān jū bù láng, dì chū gōng hòu, dùn qù wèi zhōu shī, fǎng qiú xíng zài. yǐ wén yàn fān jiàn wèi, tóu shuǐ ér sǐ. yòu zú dì liáng zhōng jié, yì qì guān qù, sǐ.
梁良用,官居部郎,帝出宫后,遁去为舟师,访求行在。已闻燕藩僭位,投水而死。又族弟梁中节,亦弃官去,死。
fù dōu yù shǐ chén xìng shàn tóng dà lǐ sì chéng gǔ yǔ míng jiān jūn yú líng bì, bèi yàn bīng huò qù, fù zòng zhī guī, jiē yuè rù huái hé ér sǐ. yòu qīn tiān jiàn zhèng liú bó wán, yì zài líng bì jūn zhōng, wáng qù, sǐ.
副都御史陈性善同大理寺丞鼓与明监军于灵璧,被燕兵获去,复纵之归,皆跃入淮河而死。又钦天监正刘伯完,亦在灵璧军中,亡去,死。
yú féng chén, wèi yàn fǔ jiào shòu, zhī yàn wáng xù yǒu yì móu, lǚ cì qì jiàn. jí zào fǎn, chù zhù ér sǐ.
余逢辰,为燕府教授,知燕王蓄有异谋,屡次泣谏。及造反,触柱而死。
gōng bù láng zhōng hán jié, fèng mìng shǒu chéng, yàn bīng rù jīn chuān mén, gū shēn jù zhī, bèi shā.
工部郎中韩节,奉命守城,燕兵入金川门,孤身拒之,被杀。
xiāo xiàn lìng zhèng shù, yàn bīng nán xià gōng chéng, chéng xiàn sǐ jié. èr nǚ jiē tóu jǐng sǐ.
萧县令郑恕,燕兵南下攻城,城陷死节。二女皆投井死。
pèi xiàn zhī xiàn yán zhì sǐ nàn. qí zi míng yǒu wéi, yì zì jǐng. zhī dì zhì xiào lián míng jué, bēn guī gù xiāng, bái yú fù mǔ, guàn dài shēng táng, wàng quē bài qì, cóng róng zì jìng. qí zhǔ bù táng zǐ qīng, bèi yàn bīng suǒ zhí, mà zéi ér sǐ. diǎn shǐ huáng qiān yì sǐ.
沛县知县颜瓆死难。其子名有为,亦自刭。之弟瓆孝廉名珏,奔归故乡,白于父母,冠带升堂,望阙拜讫,从容自径。其主簿唐子清,被燕兵所执,骂贼而死。典史黄谦亦死。
jì yáng xùn guó jiào yù wáng shěng zhī zhǎng zǐ zhēn, wèi kuí zhōu tōng pàn, yì kàng jié sǐ.
济阳殉国教谕王省之长子祯,为夔州通判,亦抗节死。
bīng bù shì láng liào píng, yīn nì dì zhī tài zǐ, yàn wáng sōu bǔ shén jí, táo zhī zhè dōng, sǐ. zài yǒu jīng guān dùn qù zhě, jiān chá yù shǐ hán yù guō liáng děng èr bǎi èr shí sì rén. yòu wài guān dùn qù zhě, zhū níng děng èr bǎi jiǔ shí yú rén. duō yí xìng míng, shàng zài bó fǎng, cì dì zòu wén.
兵部侍郎廖平,因匿帝之太子,燕王搜捕甚急,逃之浙东,死。再有京官遁去者,监察御史韩郁、郭良等二百二十四人。又外官遁去者,朱宁等二百九十余人。多遗姓名,尚在博访,次第奏闻。
kūn shān gōng yì, wèi jīn chuān mén zú, gǔ wáng mù huì kāi mén yíng rù yàn bīng, yì dà kū, dùn qù, sǐ.
昆山龚翊,为金川门卒,谷王木惠开门迎入燕兵,翊大哭,遁去,死。
dū du píng ān, yǔ yàn bǎi zhàn, lì jié zì wěn.
都督平安,与燕百战,力竭自刎。
dōu pī fā huī sòng yuán, bèi yàn bīng wéi kùn yú líng bì, tóng cān jiāng mǎ pǔ jiē zhàn sǐ.
都批发挥宋垣,被燕兵围困于灵璧,同参将马溥皆战死。
dōu huī shǐ zhū jiàn, yǔ yàn bīng zhàn yú sōng tíng guān, xiàn zhèn ér sǐ.
都挥使朱鉴,与燕兵战于松亭关,陷阵而死。
dū du zhèn huī, yǔ yàn bǎi zhàn, lì jìn ér sǐ.
都督阵晖,与燕百战,力尽而死。
dōu huī shǐ chén zhì, shǒu dà tóng fǔ, bèi zhí, bù qū sǐ.
都挥使陈质,守大同府,被执,不屈死。
zhǐ huī téng jù, yǔ yàn bīng kǔ zhàn, fù zhòng chuāng ér sǐ.
指挥滕聚,与燕兵苦战,负重创而死。
wǔ ān hóu guō yīng, yǔ yàn zhàn bài, yù fèn ér sǐ.
武安侯郭英,与燕战败,郁忿而死。
zhèn fǔ zhōu gǒng yuán, lǜ bù bīng fǎng xiǎng zhōu, wèi yàn bīng suǒ jié, zhàn sǐ.
镇抚周拱元,率步兵访饷舟,为燕兵所劫,战死。
zhǐ huī gǔ jù zhàn sǐ. qí wài dīng liáng zhū bīn děng zhèn wáng zhě shén duō, bù zhī míng xìng, róng fǎng zài zòu.
指挥鼓聚战死。其外丁良、朱彬等阵亡者甚多,不知名姓,容访再奏。
yuè jūn lǎn shū, jiàn yì dìng jué shì, xián gè yǔn dàng, suì lín cháo yù qún chén yuē:" dà zhǒng zǎi chéng hēng, yuán zì dì suǒ chà lái, shǎo zōng bó céng gōng wàng, qián céng fǎng qiú xíng zài, fēi cǐ èr rén, bù kě wèi shǐ. qīng děng qí sù wǎng, gū jiā dài rǔ fǎn mìng, rán hòu jī shī tǎo zéi. shèn zāi wú hū!" èr rén xīn rán shòu mìng. fāng jiāng bà cháo, hū mǎn shì nú chuán jìn fēi bào, shuō jiè shàng yǒu yān guó chāi shǐ èr yuán: yī shì zhuàng yuán, guān bài lǐ bù shàng shū yī shì huà shì, xiàn jū huà yuàn zhōng shū, jiā tài cháng qīng zhī zhí. qún chén wén zhī, mò bù yí yà.
月君览疏,见议定爵谥,咸各允当,遂临朝谕群臣曰:“大冢宰程亨,原自帝所差来,少宗伯曾公望,前曾访求行在,非此二人,不可为使。卿等其速往,孤家待汝反命,然后击师讨贼。慎哉毋忽!”二人欣然受命。方将罢朝,忽满释奴传进飞报,说界上有燕国差使二员:一是状元,官拜礼部尚书;一是画士,现居画苑中书,加太常卿之职。群臣闻之,莫不疑讶。
yuè jūn chì xià shǒu jiè guān yuán, xǔ qí rù jìng. bìng yù fǔ yǐn gāo bù wēi, lìng:" yú yàn shǐ dào rì, lǜ xiàng dì quē cháo jiàn, xún míng hé shì, zòu fù gū jiā cái duó."
月君敕下守界官员,许其入境。并谕府尹高不危,令:“于燕使到日,率向帝阙朝见,询明何事,奏复孤家裁夺。”
què shuō yàn wáng yīn pí yé nà bèi qín, liào dào wú fǎ kě shèng. yòu xú fēi shì yǐ bìng wáng, biàn yòng zhe zhì huàn suǒ xiàn de miào cè, yǐ bèi xià èr shí wàn jīn zhū, sòng dào hé jiān fǔ kù, xiān lái tōng shǐ, yǐ tú jiǎo tiān zhī xìng, hǎo zuò nà cǎi zhī lǐ, pìn wèi zhèng gōng. chà lái de zhuàng yuán, jiù shì hú jìng, bù dàn lǐ qīng wèi zhí fèn suǒ gāi, yòu shì yàn wáng de xīn fù, wú kě nài hé, pò yú jūn mìng, zhàn zhàn jīng jīng, zhī dào xìng mìng bù bǎo de. nà dào shì què tǎn rán wú yí, zhǐ yī fú huà ér, yǐ piàn gè měi guān dào shǒu. ruò shì chéng zhī rì, zì rán gèng jiā róng xiǎn zòng shǐ bù chéng, yì méi yǒu lì hài zài nèi. suǒ yǐ yì qì shèn shì yáng yáng. jí zhì jǐ nán xià le gōng guǎn, shì wén mù xī píng hóu chà yǒu guān yuán lái què xià fèng biǎo cháo gòng, yǐ dào huáng huá tíng, hú jìng lián chà qí shì, lìng cóng rén qiāo qù tàn tīng xìng míng. yǒu qǐng huí bào, yuán lái shì hú jìng dāng rì zài mù yīng fǔ zhōng xiāng shí de, bù shèng dà xǐ. jí yú cì rì lí míng, xiān wǎng bài fǎng, yī jiàn huān rán. hú jìng qǐng píng zuǒ yòu, cù xī miàn tán, wēi wēi wèn dào:" bù zhī xī píng hóu dào cǐ cháo gòng jǐ cì?" chà guān yīng dào:" zhǐ jīn shì dì yī cì."
却说燕王因毗耶那被擒,料道无法可胜。又徐妃适已病亡,便用着志幻所献的妙策,已备下二十万金珠,送到河间府库,先来通使,以图侥天之幸,好作纳彩之礼,聘为正宫。差来的状元,就是胡靖,不但礼卿为职分所该,又是燕王的心腹,无可奈何,迫于君命,战战兢兢,知道性命不保的。那道士却坦然无疑,只一幅画儿,已骗个美官到手。若事成之日,自然更加荣显;纵使不成,亦没有利害在内。所以意气甚是扬扬。及至济南下了公馆,适闻沐西平侯差有官员来阙下奉表朝贡,已到皇华亭,胡靖连诧奇事,令从人悄去探听姓名。有顷回报,原来是胡靖当日在沐英府中相识的,不胜大喜。即于次日黎明,先往拜访,一见欢然。胡靖请屏左右,促膝面谈,微微问道:“不知西平侯到此朝贡几次?”差官应道:“只今是第一次。”
hú jìng yòu dào:" tā men fèng de jiàn wén xū wèi, bù guò jiè cǐ zuò luàn, qǐ kěn zhōng yú běn cháo? mù gōng yuǎn zài wàn lǐ zhī wài, bù zhī qí wěi. zǎo shì wǒ zài zhè lǐ, ruò shì bié rén, qǐ bù huí cháo zòu wén, duō suǒ wèi biàn?" chà guān tīng le, è rán wèn dào:" jiàn wén dì zài jǐ nán yǔ fǒu?" hú jìng xiào dào:" zhè jù shì dāi huà. jiàn wén ruò guǒ dào cǐ, biàn wèi wù shàng zhī ròu kàn chéng jì néng zhī tiān shù, duàn hū bù lái de." chà guān yòu wèn:" jǐ nán qǐ bīng èr shí yú nián, jù yǒu zhōng yuán dì fāng, jīn shàng yì wú nài hé tā, zěn me jiàn wén yī lái, biàn wèi wù shàng zhī ròu?" hú jìng fù ěr shuō dào:" bù lái zé chóng fèng qí míng, wèi yáo dòng rén xīn zhī jì ruò yī guī què xià, zé yǔ hàn xiàn dì táng zhāo zōng wú èr yǐ."
胡靖又道:“他们奉的建文虚位,不过借此作乱,岂肯忠于本朝?沐公远在万里之外,不知其伪。早是我在这里,若是别人,岂不回朝奏闻,多所未便?”差官听了,愕然问道:“建文帝在济南与否?”胡靖笑道:“这句是呆话。建文若果到此,便为杌上之肉;看程济能知天数,断乎不来的。”差官又问:“济南起兵二十余年,据有中原地方,今上亦无奈何他,怎么建文一来,便为杌上之肉?”胡靖附耳说道:“不来则崇奉其名,为摇动人心之计;若一归阙下,则与汉献帝、唐昭宗无二矣。”
chà guān lián lián diǎn tóu, dào:" bì jìng lǎo xiān shēng jiàn de dào. xiàng lái jiàn wén dì yuán zài hé qū zhōu shī zi shān bái lóng ān nèi, xī píng hóu yīn céng shòu guò juàn zhù, cháng chāi rén kuì sòng xiē zhēn qí pǐn wèi. xiàng hòu wén de jǐ nán yǒu rén lái qǐng fù wèi, jiù xià chuān zhōng yí lù lái le. mù xià diān qián shǔ zhōng bǎi xìng, gè gè chuán shuō jiàn wén huáng dì yòu yǐ dēng jí. bì zhǔ mù áng, shì xīn xí jué de, lì yīng jìn biǎo, suǒ yǐ chāi qiǎn xià guān qián lái. yuán yīn tōng guó é chuán, wèi néng shēn chá xū shí zhī gù, bìng bú shì bēi zhe jīn shàng, fǎn lái qū fù zhè biān, hái yāo qiú lǎo xiān shēng qū yì róng yǐn, fāng wèi zhì qì." hú jìng dào:" wǒ yǔ xī píng shì hé děng zhī jiāo! bù xiāo zhǔ fù. jīn què yǒu jiè zhòng zūn guān zhī chù." chà yuán dào:" zhèng shì wèi zēng wèn dé lǎo xiān shēng yǒu hé gōng gàn dào cǐ." hú jìng jiù qiāo qiāo bǎ lái yì shuō le. yòu dào:" yuán shì zhōng zé jǐn mìng de suǒ zài, lì hài yě gù bu de, dàn qiú zūn guān yǐ xīn xiāng zhào, dào huǎn jí zhī jì, hǎo yán xiāng zèng, gǎn jī wú jìn le." yīn yīn zhì zhǔ ér bié.
差官连连点头,道:“毕竟老先生见得到。向来建文帝原在和曲州狮子山白龙庵内,西平侯因曾受过眷注,常差人馈送些珍奇品味。向后闻得济南有人来请复位,就下川中一路来了。目下滇、黔、蜀中百姓,个个传说建文皇帝又已登极。敝主沐昂,是新袭爵的,例应进表,所以差遣下官前来。原因通国讹传,未能深察虚实之故,并不是背着今上,返来趋附这边,还要求老先生曲意容隐,方为至契。”胡靖道:“我与西平是何等之交!不消嘱咐。今却有借重尊官之处。”差员道:“正是未曾问得老先生有何公干到此。”胡靖就悄悄把来意说了。又道:“原是忠则尽命的所在,利害也顾不得,但求尊官以心相照,到缓急之际,好言相赠,感激无尽了。”殷殷致嘱而别。
huí dào gōng guǎn, zǎo yǒu fǔ yǐn gāo bù wēi dǎ dǎo lái bài, hú jìng yǔ zhāng zhì huàn jí máng qū yíng. xùn jìn lǐ bì, hú jìng kāi yán dào:" gǔ lái liǎng guó xiāng zhēng, qí jiān bì yǒu wǎng lái zhī shǐ, xìng zé chéng gōng, bù xìng zé bài shì. zī yǒu xǐ shū shàng dá dì shī, wéi lǎo xiān shēng yǒu yǐ jiào zhī." gāo bù wēi lǎng shēng yīng dào:" zhè xū dà chén huì jí què xià zhī shí, xiān jiāng lái yì xuān míng, qiān yì yī fān, kě shàng zé shàng, gōng shì gōng yán, bú shì zài cǐ chù shuō de. xiān yǒu yī jù huà: dāng shí yàn wáng jiàn wèi zhī hòu, dēng jī zhào shū shì gè shén me hū zhū hú zhuàng yuán shǔ cǎo de? zūn xìng yě shì hú, shì fǒu tóng zōng? ér jīn qí rén ān zài?" hú jìng jí dé hàn liú jiā bèi, zǐ zhǎng le miàn pí, yòu nǎo yòu xiū. zhèng zhí xī tóng pěng chá zhì qián, biàn lí xí ràng chá, zhí dǎ yī gōng zhì dì. gā guò le chá, miǎn qiǎng yīng dào:" cǎo zhào de bú shì bié rén, jiù shì xiǎo dì. cóng lái zhōng xiào bù néng liǎng quán, rú fāng xiào rú hú rùn gāo xiáng yǐ bù cǎo zhào shū ér zhì yí jiǔ zú shí zú. dì tiǎn zài jù qìng zhī xià, bù rěn fù mǔ lǎo nián tú lù, jí cǐ yī niàn, bù dé bù cǎo. zhì' hū zhū' èr zì, zé bù zhī suǒ cóng lái." gāo bù wēi xiào dào:" kě yǐ hū zhū, jí kě yǐ cǎo zhào ruò bù kěn cǎo zhào, yì duàn bù hū zhū. fāng hú gāo sān gōng shēn wéi zhōng chén, zi wèi xiào zǐ, qī wèi liè fù, suǒ yǐ néng bù cǎo zhào, bǐ jiǔ zú shàng qiě bù shùn, ér kuàng fū yī zhū zāi! zhōng xiào běn wú èr zhì, jìn zhōng zhě jí wéi jìn xiào, bù xiào zhě yì bì bù zhōng. ruò zi bèi jūn ér qīn zé xǐ zhī, qí xiāng qù yě zhě jī xī." shuō bì, fú yī ér qǐ.
回到公馆,早有府尹高不危打导来拜,胡靖与张志幻疾忙趋迎。逊进礼毕,胡靖开言道:“古来两国相争,其间必有往来之使,幸则成功,不幸则败事。兹有玺书上达帝师,唯老先生有以教之。”高不危朗声应道:“这须大臣会集阙下之时,先将来意宣明,佥议一番,可上则上,公事公言,不是在此处说的。先有一句话:当时燕王僭位之后,登基诏书是个什么呼猪胡状元属草的?尊姓也是胡,是否同宗?而今其人安在?”胡靖急得汗流浃背,紫涨了面皮,又恼又羞。正值奚童捧茶至前,便离席让茶,直打一恭至地。呷过了茶,勉强应道:“草诏的不是别人,就是小弟。从来忠孝不能两全,如方孝孺、胡闰、高翔以不草诏书而至夷九族十族。弟忝在具庆之下,不忍父母老年屠戮,即此一念,不得不草。至‘呼猪’二字,则不知所从来。”高不危笑道:“可以呼猪,即可以草诏;若不肯草诏,亦断不呼猪。方、胡、高三公身为忠臣,子为孝子,妻为烈妇,所以能不草诏,彼九族尚且不顺,而况夫一猪哉!忠孝本无二致,尽忠者即为尽孝,不孝者亦必不忠。若子背君而亲则喜之,其相去也者几希。”说毕,拂衣而起。
hú jìng děng wéi yǒu jū gōng sòng chū. qì dé mù zhēng kǒu dāi, zì zài guǎn zhōng duó lái duó qù, xīn nèi chóu chú dào:" dì yí gè lái, bèi tā xiū rǔ zhì cǐ, ruò rì zhú lái gè bà er, zěn me liǎo de! wǒ ruò shì jìng yì què xià, nà qí jiān zòng yǒu shé jiàn chún qiāng, rú hé dí dé tā men è dǎng? jiù yǒu dì kǒng, yě zuān bù xià qù. wǒ dài de duō shǎo lǐ wù, yuán wéi zhe jǐ gè jiù yǒu, rú jīn kàn qǐ lái, jué wú qíng miàn ruò sòng tā shí, dìng rán fǎn tǎo yī chǎng méi qù. bà, bà! wǒ bié yǒu lù shù zài cǐ." suì jiào jiā rén qǔ le gè zhū hóng qiè ér, yòu dào huáng huá guǎn lái jiàn xī píng hóu de chà guān. bǐng tuì cóng rén, bìng shàng zhū qiè, dào:" tú cì xiāng féng, wú kě wèi jìng, liáo yǐ cǐ biǎo báo yì." chà guān qǐ qiè yī kàn, jiē shì jīn bǎo zhī wù, liào bì yǒu huà, suì cí dào:" dāo zūn xiāng chuí ài, wèi zhī yǒu hé chāi qiǎn? jué bù gǎn bài hòu cì." hú jìng qiàn shēn dào:" lǎo qīn tái yán zhòng, xué shēng bié wú suǒ fán, bù guò jiè jù dǐng yán, zǎo wán jūn mìng." biàn fù ěr shuō le xiē huà. chà guān xīn rán dào:" zhè gè dāng de xiào lì." suí jiāng lǐ wù tuī xùn yī fān, rán hòu shōu le. chà guān rú fēi rù chéng, xiān dào huáng mén shàng le biǎo zhāng, yòu dào zōng bó yá mén jìn le gòng yí, jí zài chéng nèi hòu zhǐ.
胡靖等唯有鞠躬送出。气得目睁口呆,自在馆中踱来踱去,心内踌躇道:“第一个来,被他羞辱至此,若日逐来个把儿,怎么了得!我若是径诣阙下,那其间纵有舌剑唇枪,如何敌得他们恶党?就有地孔,也钻不下去。我带的多少礼物,原为着几个旧友,如今看起来,决无情面;若送他时,定然返讨一场没趣。罢,罢!我别有路数在此。”遂叫家人取了个朱红箧儿,又到皇华馆来见西平侯的差官。屏退从人,并上朱箧,道:“途次相逢,无可为敬,聊以此表薄意。”差官启箧一看,皆是金宝之物,料必有话,遂辞道:“叨尊相垂爱,未知有何差遣?决不敢拜厚赐。”胡靖欠身道:“老亲台言重,学生别无所烦,不过借句鼎言,早完君命。”便附耳说了些话。差官忻然道:“这个当得效力。”随将礼物推逊一番,然后收了。差官如飞入城,先到黄门上了表章,又到宗伯衙门进了贡仪,即在城内候旨。
nà shí xiāng fǔ wú xué chéng yīn xī píng hóu yuǎn lái jìn biǎo, chà guān yòu shì dū du tóng zhī zhí xián, suí yù zōng bó yá mén dài yàn. chà guān yú jiǔ yán jiān gù yì yáng wèn dào:" nà yān guó de hú zhuàng yuán wèi hé zài cǐ? tā céng dào yún nán bì zhǔ fǔ zhōng sōu xún jiàn wén dì de." shǎo zōng bó zhōu yuán dào:" dàn wén de shā le gè yú mù ér. yuán lái tā shì zhèng shǐ me?" chà guān dào:" zhèng shì zhèng shǐ. yě hái kuī tā yǒu yì diǎn liáng xīn, tǎng ruò bú shì tā lái, jiàn wén dì xiū yǐ." dà zōng bó liú zhòng dào:" tā shì gè cóng nì jiān chén, guì shǐ yīn hé zhè děng shuō ne?" chà guān dào:" zhè bù xiāo shuō shì rén rén tòng wù de. dàn bù zhī tā zěn me xiǎo de jiàn wén dì zài bái lóng ān, jiāng bié shí, mì xiàng bì zhǔ dào:' xià guān cǐ xīn wéi tiān kě biǎo, zhǐ yīn yǒu tóng shǐ sān rén, bù néng fù bái lóng ān xíng zài yī jiàn shèng yán, fù xīn zhī zuì sǐ yǒu yú zé.' bì zhǔ dào dāi le yī huì. suì yòu gù liú jǐ rì, chéng biàn qǐng rù nèi shǔ mì tán, tì qì bù zhǐ. hòu bì zhǔ céng qiǎn rén dào bái lóng ān zòu míng qí shì. dàn shì tā jì niàn gù zhǔ, hé bù shā shēn xùn jié, yòu zuò yān guó de guān ne?" liú zhòng dào:" tā yuán shì wǒ tóng nián, jù tā shuō yǒu lǎo fù lǎo mǔ, zòng shǐ bù néng xùn jié, yì dāng guà guān dùn qù. jīn ruò yǒu cǐ yī duàn, yě hái kě shuǎ" zhēn suǒ wèi jūn zǐ kě qī yǐ qí fāng, zōng bó yá mén dà xiǎo guān yuán mò bù xìn yǐ wéi zhēn. chà guān qù hòu, zōng bó jí yǐ cǐ yǔ miàn gào xiāng fǔ. wú xué chéng dào:" ruò guǒ rú cǐ, qiě bù yí màn tā." zhū dà chén shāng zhuó qiān tóng, chà yuán qián qù qǐng zhì què xià xiāng huì.
那时相府吴学诚因西平侯远来进表,差官又是都督同知职衔,随谕宗伯衙门待宴。差官于酒筵间故意佯问道:“那燕国的胡状元为何在此?他曾到云南敝主府中搜寻建文帝的。”少宗伯周辕道:“但闻得杀了个榆木儿。原来他是正使么?”差官道:“正是正使。也还亏他有一点良心,倘若不是他来,建文帝休矣。”大宗伯刘仲道:“他是个从逆奸臣,贵使因何这等说呢?”差官道:“这不消说是人人痛恶的。但不知他怎么晓得建文帝在白龙庵,将别时,密向敝主道:‘下官此心惟天可表,只因有同使三人,不能赴白龙庵行在一见圣颜,负心之罪死有余责。’敝主到呆了一会。遂又固留几日,乘便请入内署密谈,涕泣不止。后敝主曾遣人到白龙庵奏明其事。但是他既念故主,何不杀身殉节,又做燕国的官呢?”刘仲道:“他原是我同年,据他说有老父老母,纵使不能殉节,亦当挂冠遁去。今若有此一段,也还可耍”真所谓君子可欺以其方,宗伯、衙门大小官员莫不信以为真。差官去后,宗伯即以此语面告相府。吴学诚道:“若果如此,且不宜慢他。”诸大臣商酌佥同,差员前去请至阙下相会。
hú jìng zì wèi dé jì, dùn zú xiào dào:" qián kě tōng shén." suì zuò zhe dà jiào, tóng le zhāng zhì huàn jìn chéng fù quē. wén wǔ bǎi guān jù yǐ qí jí. hú jìng xiān yè jiàn wén shèng róng, wǔ dǎo yǐ bì, xī xū chū tì. zhòng chén jiàn le zhè gè guāng jǐng, yuè xìn tā shì zhēn xīn, cì dì xiàng qián shī lǐ. wú xué chéng kāi yán dào:" shàng shū gōng hé shì ér lái?" hú jìng yào xiè dàn zi, huǎn yán duì dào:" zhí fèng zhǔ mìng, yǒu xǐ shū shàng dá dì shī. zhì yú qí zhōng qū zhé, fù shǐ tài cháng gōng zhī dào, zhí shí wèi yù wén." nà gè dāi dào shì dào shì xùn yǔ tā shuō, jiù xīn rán kāi yán dào:" yǒng lè huáng dì shì yǐ lǐ ér lái jiǎng liǎng zhǔ jiāo huān zhī shì, yǐ miǎn shēng mín tú tàn. mù jīn xú hòu yǐ bēng, zhōng gōng xū wèi, yào qǐng dì shī mǔ yí tiān xià, tóng xiǎng wàn nián zhī fú. zhū wèi lǎo xiān shēng bù xiāo shuō jiē jìn xūn jué." wú xué chéng děng dōu qì dé miàn rú tǔ sè. shǎo shī wáng jìn dà mà dào:" gǒu cái fàng pì!" jiē xià wǔ jiàng xūn zhù bīn tiě ér jiù yào huī quán, dǒng yàn gǎo yǐ mù zhǐ zhī. hú jìng jiàn bú shì tóu shì, qū xiàng zhòng dà chén qián dǎ gōng dào:" cǐ yì chū zì tài cháng, dǎo shì rě gān gē de, zěn miǎn de tú tàn? xǐ shū shì fǒu kě dá, jìng hòu cái duó." wǔ bān zhōng dǒng yàn gǎo chū yán dào:" xǐ shū bù shàng, zěn yù nǐ liǎng kē lǘ tóu?" jí zhe wǔ shì yā chū quē wài. bīn tiě ér suí zhǐ huī cóng rén xiān tòng dǎ yī dùn, yòu jiāng gǒu zhū niú yáng de fèn, hē zhè dào shì chī gè dà bǎo, gāo gāo diào zhe. yòu jiāng yī dà kuài sāi zài hú jìng kǒu nèi, dào:" nǐ yě chī xiē!" bǎ tiě liàn suǒ le, jìn bì zài kōng wū zhī nèi.
胡靖自为得计,顿足笑道:“钱可通神。”遂坐着大轿,同了张志幻进城赴阙。文武百官俱已齐集。胡靖先谒建文圣容,舞蹈已毕,欷歔出涕。众臣见了这个光景,越信他是真心,次第向前施礼。吴学诚开言道:“尚书公何事而来?”胡靖要卸担子,缓言对道:“职奉主命,有玺书上达帝师。至于其中曲折,副使太常公知道,职实未与闻。”那个呆道士道是逊与他说,就欣然开言道:“永乐皇帝是以礼而来讲两主交欢之事,以免生民涂炭。目今徐后已崩,中宫虚位,要请帝师母仪天下,同享万年之福。诸位老先生不消说皆晋勋爵。”吴学诚等都气得面如土色。少师王琎大骂道:“狗才放屁!”阶下武将熏翥、宾铁儿就要挥拳,董彦杲以目止之。胡靖见不是头势,趋向众大臣前打恭道:“此意出自太常,倒是惹干戈的,怎免得涂炭?玺书是否可达,静候裁夺。”武班中董彦杲出言道:“玺书不上,怎欲你两颗驴头?”即着武士押出阙外。宾铁儿随指挥从人先痛打一顿,又将狗、猪、牛、羊的粪,喝这道士吃个大饱,高高吊着。又将一大块塞在胡靖口内,道:“你也吃些!”把铁链锁了,禁闭在空屋之内。
kě lián liǎng wèi yàn bāng shǐ, duì qì fēng qián lèi chǔ qiú.
可怜两位燕邦使,对泣风前类楚囚。
nà shí hú jìng gēn suí de rén yì zǒng bù zhī duǒ zài hé chǔ qù le, zhěng zhěng de è le liǎng rì, yòu méi chù xún tiáo sǐ lù, zhè cái shì zuò jiān chén de xiàn bào. xìng zhí yuè jūn shì cháo, chì lìng fù quē kān wèn, sì gè wǔ shì jiù lái qiān le tiě liàn, rú quǎn yáng yì bān tuō qù. jǐ nán fǔ kàn de bǎi xìng, zhǐ zhe èr rén" qiān nì zéi, wàn nì zéi" tòng mà bù zhǐ. yòu yǒu chàng zhe gē ér, gè zèng tā yī tào. liǎng rén tīng jiàn, fǔ shǒu chéng shòu. shì zěn yàng de miào gē ne?
那时胡靖跟随的人役总不知躲在何处去了,整整的饿了两日,又没处寻条死路,这才是做奸臣的现报。幸值月君视朝,敕令赴阙勘问,四个武士就来牵了铁链,如犬羊一般拖去。济南府看的百姓,指着二人“千逆贼,万逆贼”痛骂不止。又有唱着歌儿,各赠他一套。两人听见,俯首承受。是怎样的妙歌呢?
yí gè shì hū zhū de zhuàng yuán, dāng rì lǐ yè zhì zūn, shòu zhe jiàn wén dì de shēn ēn jīn rì lǐ jiǎ xīng xīng chà lái què xià, liǎng mù wāng wāng yǒu lèi hén. nǎ zhī dào xué le yuè wáng cháng fèn, yǔ hū de zhū ér yì bān yàng méi qiào de dān xīn.
一个是呼猪的状元,当日里谒至尊,受着建文帝的深恩;今日里假惺惺差来阙下,两目汪汪有泪痕。那知道学了越王尝粪,与呼的猪儿一般样没窍的丹心。
yí gè tóu dài zhe huáng guān, hū dì lǐ biàn le wū shā yàng. zhī dào shì fù guì róng huá, rén rén zhān yǎng yòu qǐ liào zhū yáng niú shǐ dàng zuò sān cān fàn. hǎo gè bīn tiě jiāng jūn! yī dùn quán chuí, dǎ dé suō jìn tou er yě, qià xiàng pī le bā guà yī de wū guī zhuàng.
一个头戴着黄冠,忽地里变了乌纱样。只道是富贵荣华,人人瞻仰;又岂料猪羊牛屎当作三餐饭。好个宾铁将军!一顿拳锤,打得缩进头儿也,恰像披了八卦衣的乌龟状。
yuè jūn yù lìng sān gōng sān gū liù qīng wǔ yíng dà jiàng jūn jí wén wǔ dà xiǎo zhū chén děng, dōu zài diàn yán xià fēn bān zuò dìng. wǔ shì dài jìn èr rén, hǎo sì è guǐ chū le dì yù, lái jiàn shí diàn yán luó tiān zǐ, pú fú zhì qián, zhèng bù zhī yòu yào shòu shén me dāo jù duì záo de zuì. zǎo yǒu nǚ zhēn men dì xià huáng má liǎng fú, xiān gěi zhū dà chén kàn, shàng xiě dào:
月君谕令三公、三孤、六卿、五营大将军及文武大小诸臣等,都在殿檐下分班坐定。武士带进二人,好似饿鬼出了地狱,来见十殿阎罗天子,匍匐至前,正不知又要受什么刀锯碓凿的罪。早有女真们递下黄麻两幅,先给诸大臣看,上写道:
hú jìng bèi shèng ēn ér shì nì, dà suǒ dì yú diān nán, zuì bù róng zhū. jīn lái què xià, nǎi yǐ qiān jīn zhēn bǎo kuì xiàn yú xī píng zhī shǐ, qiǎo yán chuán bù xīn zài gù zhǔ. yǒu cǐ děng huá zéi jì liǎng, zhēn nǎi yàn nì zhī xīn lǚ yě. kān wèn hòu duó.
胡靖背圣恩而事逆,大索帝于滇南,罪不容珠。今来阙下,乃以千金珍宝馈献于西平之使,巧言传布心在故主。有此等猾贼伎俩,真乃燕逆之心膂也。勘问候夺。
zhāng zhì huàn yǐ jiān dào zuì fā, táo yú fāng wài, nǎi gǎn qián shēn tài dài, kuī xiě zhèn róng, hé yì fēi chén zhī yì rì yuè. cǐ děng qín shòu, pēng zhī wū dǐng, guǎ zhī wū dāo. yī bìng kān wèn.
张志幻以奸盗罪发,逃于方外,乃敢潜身泰岱,窥写朕容,何异飞尘之翳日月。此等禽兽,烹之污鼎,剐之污刀。一并勘问。
wén wǔ dà xiǎo zhū chén jiē kàn guò le, fā xià hú jìng yǔ zhāng zhì huàn. èr rén máo gǔ sǒng rán, yī yī zhāo rèn, kòu shǒu liú xiě, gān xīn shòu sǐ. niè yǐn niáng jí xià diàn, jiāng jiàn zhǐ zhe èr rén, gè huà dào fú ér. hú jìng zhī dào shì zhǎn tā, yǐn jǐng ér shòu. hǎo yī huì bú jiàn jiàn kǎn xià lái, tōu yǎn kàn shí, què yǒu yī miàn dà jìng, zhèng zhào zhe liǎn ér dōu shì fěn mò chì zhū, tú dé huā huā lǜ lǜ, bǐ xì zǐ zhuāng de xiǎo guǐ pàn guān hái chǒu xiē. yòu qiáo qiáo zhāng zhì huàn, yǐ biàn le láng de nǎo dài, hái tǐng zhe liǎng gè jiǎo ér. wǔ shì hè lìng èr rén xiàng jìng xì zhào, dào bǐ shā tā gèng jué kuài yì. suì lìng zhú chū chéng wài, tīng qí zì xíng hái guó. mǎn shì nú jí zhì xià yuán lái xǐ shū, fēng hán shì wèi fā de. zhū chén jiàn dì shī chǔ zhì zǒng chū yì wài, mò bù xīn biàn ér tuì.
文武大小诸臣皆看过了,发下胡靖与张志幻。二人毛骨悚然,一一招认,叩首流血,甘心受死。聂隐娘即下殿,将剑指着二人,各画道符儿。胡靖只道是斩他,引颈而受。好一会不见剑砍下来,偷眼看时,却有一面大镜,正照着脸儿;都是粉墨赤朱,涂得花花绿绿,比戏子装的小鬼判官还丑些。又瞧瞧张志幻,已变了狼的脑袋,还挺着两个角儿。武士喝令二人向镜细照,倒比杀他更觉快意。遂令逐出城外,听其自行还国。满释奴即掷下原来玺书,封函是未发的。诸臣见帝师处治总出意外,莫不欣忭而退。
hú děng yī rán bèi wǔ shì qiān chū, jiě kāi suǒ liàn, yòu ráo zhe jǐ quán, zuò jiàn xíng zhī lǐ. xìng yǒu liǎng sān ge jiā pú, zhèng lái dǎ tàn xìn xī, yī jiàn dà hài. yǒu gè rǎng dào:" zhè shì yāo shù!" jiào tā bú yào huāng. cái shuō wán shí, yǐ biàn zuò yě zhū de xíng xiàng, hóu jiān hēng gè bú zhù, lián huà yě shuō bu chū le. nà shí wéi rào zhe kàn de rén qiān rén wàn, zǒu bù guò qù. hú jìng dù lǐ yòu è, liǎn shàng yòu xiū, zhēn gè shàng tiān wú lù, rù dì wú mén, jiàn yǒu gè jiǔ sì, yī jìng zuān rù qù, dào zài gè mù tà shàng, méng tóu ér wò. hū qǔ jiǔ lái, lián yǐn le jǐ bēi, fāng jué shén qì lüè wáng. jiù dà jiā chī le xiē dōng xī, děng dào hūn hēi, fāng gǎn chū chéng. qǐ gè qīng zǎo, jí biàn dēng chéng. hú jìng zì cǔn zhè fù xíng zhuàng rú hé huí cháo, bù miǎn xún gè sǐ lù. hū xiǎng zhe hú yuè céng shuō, dì shī kuān rén dà dù, niàn sòng shèng hào, bǎi qiān wàn lǐ jiē néng gǎn yìng. yòu wén de tiān shī zhǎn le tā bù xià hóu jīng, zhuī qǔ hún qù, réng xíng shì fàng." huò zhě wǒ měi rì bài sòng, shàng kě yāo dì shī dà fā cí bēi." nǎi qiǎo rán yǔ biàn zhū de jiā rén shuō le. zài bàn yè zǐ shí qǐ, zhǔ pú èr rén, mò hū shèng hào, bài zhì wǔ gēng ér zhǐ. qī rì zhī hòu, róng yán fù jiù. zhāng zhì huàn jiàn le yào wèn shí, zhāng zhe zuǐ ér, dàn yī wèi háo háo, yǔ gǒu wú yì, xīn xià fèn jí, zhì dù xiǎo huáng hé, zì tóu yú shuǐ. hú jìng luò de hǎo qù fù mìng. miào zài liǎng yuán nì shǐ, qǐng chū jǐ wàn tiān bīng yī fēng xǐ shū, qiú lái shí èr zuì xí. xià wén xiě chū.
胡等依然被武士牵出,解开锁链,又饶着几拳,作饯行之礼。幸有两三个家仆,正来打探信息,一见大骇。有个嚷道:“这是妖术!”叫他不要慌。才说完时,已变作野猪的形像,喉间哼个不住,连话也说不出了。那时围绕着看的人千人万,走不过去。胡靖肚里又饿,脸上又羞,真个上天无路,入地无门,见有个酒肆,一径钻入去,倒在个木榻上,蒙头而卧。呼取酒来,连饮了几杯,方觉神气略王。就大家吃了些东西,等到昏黑,方敢出城。起个清早,即便登程。胡靖自忖这副形状如何回朝,不免寻个死路。忽想着胡瀹曾说,帝师宽仁大度,念诵圣号,百千万里皆能感应。又闻得天师斩了他部下猴精,追取魂去,仍行释放。”或者我每日拜诵,尚可邀帝师大发慈悲。”乃悄然与变猪的家人说了。在半夜子时起,主仆二人,默呼圣号,拜至五更而止。七日之后,容颜复旧。张志幻见了要问时,张着嘴儿,但一味嗥嗥,与狗无异,心下愤极,至渡小黄河,自投于水。胡靖落得好去复命。妙在两员逆使,请出几万天兵;一封玺书,求来十二罪檄。下文写出。