strong liàn shén zhēn bā là xián zhū jiǎn xiān suō wàn máng quán huó strong
炼神针八蜡咸诛 剪仙蓑万氓全活
jiàn wén jiǔ nián qiū jiǔ yuè, yuè jūn zì tài shān fǎn bì jǐ nán. jiàn gè chù zhuāng jià zhǐ hǎo wǔ liù fēn shōu chéng bù wū máo yán, tóng sǒu duō yǒu cài sè, xīn shén mǐn zhī. tú jiān biàn xià chì zhǐ, réng mìng zhōu wén xiàn zhāng tóng wèi xún huāng yù shǐ, fēn xún gè fǔ. zhōu xiàn, fán qiàn shōu zhī chù, jí zài běn dì fāng wèi fā cāng kù zhèn jì.
建文九年秋九月,月君自泰山返跸济南。见各处庄稼只好五、六分收成;蔀屋茆檐,童叟多有菜色,心甚悯之。途间便下敕旨,仍命周文献、张彤为巡荒御史,分巡各府。州、县,凡歉收之处,即在本地方为发仓库赈济。
cì rì, yuè jūn fǎn jià jìn chéng, xiān fù huáng dì què xià yè xiè. zǎo yǒu lǐ xī yàn wáng jìn gāo xián níng féng jué hú chuán fú děng zài quē wài cì hou, gòng qǐng huí luán," chén děng dài xiè." yuè jūn yòu jiā wèi láo, fāng zì jiā guān. yǔ bào màn èr shī lüè shù xún yóu zhū shì. bào shī kài tàn dào:" yuè jūn yī rén wéi guó, sān dǎng jiē táo." shuō wèi jìng, màn shī hū dà xiào dào:" cǐ wèi tiān xià zhě bù gù jiā." shì lǎo méi bì zài páng, bǎ shǒu lái yī tān, lěng lěng de shuō dào:" dì shī zhè yàng kuài huó, zhǐ kě xī lǎo xiàng gōng yǔ tài tài bù néng yī jiàn, kōng shēng le hǎo nǚ ér ne!" yuè jūn qiǎo rán ér sàn. wèi jǐ, lǚ jūn shī qǐng yǐ yáo xiāng shǔ qiān xiàn yù shǐ, réng jiān zhōng yíng zuǒ jiān jūn shěn kē shǔ jiān chá yù shǐ, réng jiān zhōng yíng yòu cān jūn. yòu qǐng yǐ péng dú yǎn dīng qí mù fā wǎng sī kāi fǔ biāo xià, jiān lǐ qīng lái zhū jùn tún tián. yòu qǐng yǐ dǒng yàn gǎo bīn hóng wèi yǔ lín zuǒ yòu dà jiàng jūn, jīn shān bǎo xiǎo yǎo zhù wèi yǔ lín zuǒ yòu xiān fēng shǐ, yǐ dǒng zhù léi yī zhèn dài yàn gǎo bīn hóng zhī quē.
次日,月君返驾进城,先赴皇帝阙下谒谢。早有李希彦、王琎、高咸宁、冯傕、胡传福等在阙外伺候,共请回銮,“臣等代谢。”月君又加慰劳,方自加官。与鲍、曼二师略述巡游诸事。鲍师忾叹道:“月君一人为国,三党皆逃。”说未竟,曼师忽大笑道:“此为天下者不顾家。”适老梅婢在旁,把手来一摊,冷冷的说道:“帝师这样快活,只可惜老相公与太太不能一见,空生了好女儿呢!”月君愀然而散。未几,吕军师请以姚襄署佥宪御史,仍兼中营左监军;沈珂署监察御史,仍兼中营右参军。又请以彭独眼、丁奇目发往司开府标下,监理青、莱诸郡屯田。又请以董彦杲、宾鸿为羽林左右大将军,金山保、小咬住为羽林左右先锋使,以董翥、雷一震代彦杲、宾鸿之缺。
yuè jūn jiē yǔn zhī.
月君皆允之。
shì nián dōng, tiān qì wēn zào, jué wú bīng xuě, wǎng wǎng dà fēng bá mù, èr mài jiē bù néng zhǎng yǎng. zhì lái chūn, shì jiàn wén shí nián, cóng zhēng yuè shuò rì qǐ, yīn wù mí mí, zhí zhì èr yuè sān yuè, yì xī jiàn tài yáng zhī miàn, ér yòu bìng wú dà yǔ. yī jiāo sì yuè, rì chì rú huǒ, fán zào zhī qì, bù yì sān zhàng. wǔ yuè jiān, cén cén méi yǔ shù rì, shén jué yīn hán jí zhū xī yī chū, zhēng zhēng shī rè, gèng wéi hāo nǎo. rú shì yīn qíng lěng rè liǎng sān cì, nèi xiē hé miáo zhōng, jiù shēng chū wú shù chóng lái. qǐng wèn nà jǐ zhǒng? yǒu gè míng sè de me? shì:
是年冬,天气温燥,绝无冰雪,往往大风拔木,二麦皆不能长养。至来春,是建文十年,从正月朔日起,阴雾弥弥,直至二月、三月,亦希见太阳之面,而又并无大雨。一交四月,日赤如火,烦燥之气,不异三仗。五月间,涔涔霉雨数日,甚觉阴寒;及朱曦一出,蒸蒸湿热,更为薅恼。如是阴晴、冷热两三次,那些禾苗中,就生出无数虫来。请问那几种?有个名色的么?是:
míng, tè, máo, zéi, huáng, nǎn, zhōng, là, míng yuē" bā là". yǒu niè gēn zhě, yǒu shí yè zhě, yǒu dàn xīn zhě, yǒu jué miáo zhě, yǒu kǒu zàn jié zhě. mǎn tián zhī nèi, tiào yuè fēi téng. bǎi xìng hào kū ěr yě.
螟,特,蟊,贼,蝗,蝻,螽,蜡,名曰“八蜡”。有啮根者,有食叶者,有啖心者,有嚼苗者,有口赞节者。满田之内,跳跃飞腾。百姓号哭迩野。
yuè jūn jí mìng qǔ xiù huā zhēn sān qiān, sòng jìn gōng nèi, jǐn tūn rù fù, yòng liàn jiàn zhī fǎ, zài dān tián nèi liàn le shí èr gè shí chén. jí chuán bǎi guān fù quē, suí jià zhì shàng qīng guān xíng xiāng. yuè jūn cháo jiàn yù dì, bù fú yǎn miǎn, réng yòng yáo tái zhuāng shù. zěn jiàn de?
月君亟命取绣花针三千,送进宫内,尽吞入腹,用炼剑之法,在丹田内炼了十二个时辰。即传百官赴阙,随驾至上清观行香。月君朝见玉帝,不服兖冕,仍用瑶台妆束。怎见得?
qīng sī chóng dié, yǎn ruò duī yún sù dài piāo yáo, wǎn rán liú diàn. pó luó yè, yī piàn cuì guān, bìng fēi gāo jì hǎi luó wén, shuāng zān bái yàn, bú shì dī huán. zhī nǚ tiān yī, hán wàn dào xiá guāng liáo rào xiāng huáng shuǐ pèi, dài qiān chūn huā qì yīn yūn. qún zhuó yín hé zhī shuǐ, bō hén yóu zài lǚ zhān yù jǐng zhī yān, huā bàn rú xīn. bīng jī gōng gǔ, shēng lái zhǐ yǒu liù zhū qīng tà wù chéng fēng, fēi chù wú guò sān dǎo yuǎn.
青丝重迭,俨若堆云;素带飘飖,宛然流电。婆罗叶,一片翠冠,并非高髻;海螺纹,双簪白燕,不是低鬟。织女天衣,含万道霞光缭绕;湘皇水佩,带千春花气氤氲。裙濯银河之水,波痕犹在;履沾玉井之烟,花瓣如新。冰肌工骨,生来只有六铢轻;踏雾乘风,飞处无过三岛远。
shì rì bù pái luán jià, zhǐ yù xiǎo niǎn. mǎn shì nú fàn fēi niáng chéng mǎ wèi qián dǎo, sù yīng zhài huáng chéng chē suí hòu, wén wǔ dà xiǎo guān yuán jiē hù cóng zhì shàng qīng guān què xià. yuè jūn xià niǎn bù rù, shēng diàn xíng jiǔ bài lǐ bǎi guān zài chí xià péi bài. lǐ bì, yuè jūn chū lù tái dōng yú, nán xiàng zuò dìng, mìng mǎn shì nú yú chē zhōng qǔ chū yī xiāng fēi zhú fāng zhū hé ér, lìng liǎng xíng wén wǔ jiē kàn, rèn shì hé wù. zhū chén kàn biàn, bù gǎn qīng duì, wéi zhōu shù zòu dào:" kàn shì wǔ cǎi sī lǚ. dàn cùn cùn jié duàn, bù shí yǒu hé miào yòng?" yuè jūn dào:" shì sī yě, qīng děng shì tàn shǒu qǔ yī bǎ lái." zhōu shù suí shū yòu shǒu xiàng hé nèi yī zhuā, jí dé cuán méi fàng xià, wǔ zhǐ duō cì chū xuè lái, zhū chén jiē hán zhe wēi xiào. yuè jūn yù dào:" cǐ sān qiān xiù huā zhēn yě, zhèn zài dān tián liàn chéng rú sī. néng cì rù yān hóu, guàn chuān cháng wèi ér sǐ ruò pāo xiàng bǎi wàn jūn zhōng, lì shí kě jiān. dàn yǒu gàn tiān nù, bì zāo jí fá, yǒng jié chén lún, bù kě ér xì. jīn wéi yòng yǐ shā lù hài miáo zhī chóng, yī zhēn kě shā shù qiān, sān qiān shén zhēn, kě shā wú liàng héng hé shā zhī chóng yǐ. zhèn zhì zài jiù mín, suī yǒu qiǎn zé, yì suǒ gān shòu." zhū chén děng jiē kòu dào, xián chēng:" zāi zhě, mín shēng jié shù, tiān dì bù néng zì wǎn. yǎng lài dì shī dào lì wéi chí, jí shàng dì hǎo shēng zhī xīn yě, yǔ tiān hé dé, guó jiā xìng shèn."
是日不排銮驾,只御小辇。满释奴、范飞娘乘马为前导,素英、寨簧乘车随后,文武大小官员皆扈从至上清观阙下。月君下辇步入,升殿行九拜礼;百官在墀下陪拜。礼毕,月君出露台东隅,南向坐定,命满释奴于车中取出一湘妃竹方朱盒儿,令两行文武揭看,认是何物。诸臣看遍,不敢轻对,唯周恕奏道:“看是五彩丝缕。但寸寸截断,不识有何妙用?”月君道:“是丝也,卿等试探手取一把来。”周恕随舒右手向盒内一抓,急得攒眉放下,五指多刺出血来,诸臣皆含着微笑。月君谕道:“此三千绣花针也,朕在丹田炼成如丝。能刺入咽喉,贯穿肠胃而死;若抛向百万军中,立时可歼。但有干天怒,必遭殛罚,永劫沉沦,不可儿戏。今唯用以杀戮害苗之虫,一针可杀数千,三千神针,可杀无量恒河沙之虫矣。朕志在救民,虽有谴责,亦所甘受。”诸臣等皆叩道,咸称:“灾者,民生劫数,天地不能自挽。仰赖帝师道力维持,即上帝好生之心也,与天合德,国家幸甚。”
yuè jūn nǎi bù zhì yuàn zhōng, yǎng tiān yī kàn, dào:" bì xū gāo tái, fāng kě xíng fǎ."
月君乃步至院中,仰天一看,道:“必须高台,方可行法。”
suí zài sù yīng shǒu zhōng qǔ guò yī fú wǔ cǎi jiāo xiāo pà, wàng kōng yī zhì, yún téng xiá yǒng, hū ěr xiàn chū yī zuò jiǔ rèn wēi tái. yuè jūn rǎn rǎn ér shēng, lì yú tái duān, xiàng nán yòu bài jiǔ bài. sù yīng shuāng shǒu pěng zhe zhū hé, hē shēng:" qǐ!" nà hé ér duān duān zhèng zhèng, xuán kōng qǐ zài yuè jūn miàn qián. suì jiāng zuǒ shǒu yī qí zhuā xià, xiàng zhe sì miàn bā fāng, fēn yún sǎ qù. cǎi sī wàn dào, rú rì máng shè mù, bù néng yǎng shì. yuè jūn hè lìng:" shén jiāng suí zhe, qí chóng miè jǐn shōu jiǎo." nà sān qiān xiù huā zhēn, dōu fēi xiàng gè chù yǒu chóng de suǒ zài qù le.
随在素英手中取过一幅五彩鲛绡帕,望空一掷,云腾霞涌,忽尔现出一座九仞危台。月君冉冉而升,立于台端,向南又拜九拜。素英双手捧着朱盒,喝声:“起!”那盒儿端端正正,悬空起在月君面前。遂将左手一齐抓下,向着四面八方,分匀洒去。彩丝万道,如日芒射目,不能仰视。月君喝令:“神将随着,俟虫灭尽收缴。”那三千绣花针,都飞向各处有虫的所在去了。
suí shōu le fǎ shù, yù lìng jīng yǐn gāo bù wēi:" xíng wén xiǎo shì bǎi xìng zhī xī, bù xiāo liǎng gè shí chén, zhū chóng shā jǐn. rán yǐ jīng shòu zāi, yě zhǐ hǎo jiù dé dà bàn." yuè jūn hái gōng zhī hòu, yòu xià zhào:" juān miǎn shuì liáng sān fēn zhī yī."
随收了法术,谕令京尹高不危:“行文晓示百姓知悉,不消两个时辰,诸虫杀尽。然已经受灾,也只好救得大半。”月君还宫之后,又下诏:“蠲免税粮三分之一。”
zhì jiàn wén shí yī nián zhēng yuè shuò, bǎi guān cháo hè yuán dàn, yuè jūn tíng yù zhū chén:" lì nián zāi huāng, jīn suì qīng huáng bù jiē, xiǎo mín hé yǐ wéi shēng? qīng děng qí fū chén liáng cè, yǐ jì shí jiān." dà chén fāng yù zòu shí, zǎo yǒu ruò guàn liù rén, zhěng zhěng qí qí, tóng guì zài dān bì xià zòu dào:" chén děng bù chuǎi wú zhī, gōng jù yī shū, shì wèi zāi huāng de yì, fú qǐ dì shī shèng jiàn." yuè jūn shì zhī, què shì kāi shè sān kē yǐ lái suǒ qǔ de jìn shì, yǐ jīng chú shòu zǐ wēi shěng xué shì zhī zhí:
至建文十一年正月朔,百官朝贺元旦,月君廷谕诸臣:“历年灾荒,今岁青黄不接,小民何以为生?卿等其敷陈良策,以济时艰。”大臣方欲奏时,早有弱冠六人,整整齐齐,同跪在丹陛下奏道:“臣等不揣无知,公具一疏,是为灾荒的意,伏乞帝师圣鉴。”月君视之,却是开设三科以来所取的进士,已经除授紫薇省学士之职:
yī xùn guó hù bù shàng shū chén dí zhī zǐ, míng hè shān yī xùn guó dū yù shǐ máo dà fāng zhī sūn, míng tiān shēng yī xùn jié jǐ shì zhōng huáng yuè zhī zǐ, míng zàn yī xùn nàn qīng zhōu jiào yù liú gù zhī sūn, míng yán. jí liú chāo zhī zhí. yǐ shàng sì rén, jiē xiàng zài guó xué dú shū, cóng qián liǎng kē jí dì, jūn shòu wèi shì dú jí zhuàn wén xué shì zhī zhí. yī xùn guó zhāng jùn jiào shòu chén sī xián zhī zǐ, míng lüè yī xùn nàn zhāng jùn xiáng shēng lǚ xián zhī dì, míng rú. yǐ shàng èr rén, tóng lái yìng shì, jìn kē qǔ zhōng, yǐ shòu shì jiǎng jiān xiū shǐ xué shì zhī zhí.
一、殉国户部尚书陈迪之子,名鹤山;一、殉国都御史茅大方之孙,名添生;一、殉节给事中黄钺之子,名瓒;一、殉难青州教谕刘固之孙,名炎。即刘超之侄。以上四人,皆向在国学读书,从前两科及第,均授为侍读及撰文学士之职。一、殉国漳郡教授陈思贤之子,名略;一、殉难漳郡庠生吕贤之弟,名儒。以上二人,同来应试,近科取中,已授侍讲兼修史学士之职。
dāng xià fàn fēi niáng jiē shàng shū zhāng, yuè jūn pī lǎn yī guò, shì jìng chén jiù huāng děng xiǎng zhī mò yì shì, dà yì shuō: cháo xiǎn guó lì suì dà rěn, dòu mǐ sān fēn, kě yǐ gè dí yòu rì běn hóng máo liú qiú zhū guó, fēng fù jiǎ yú hǎi nán, kě yǐ jiè xiǎng. yī zé shǐ zhī zhī shèng tiān xíng gōng yǐ dìng, yī zé shǐ zhī zhī yàn nì fù cháo yǒu rì, yī zé shǐ zhī zhī dì shī wēi líng wú yuǎn fú jiè. jiāng jiàn zhū mán bì xiāng shuài lái zhāo, fèng biǎo nà gòng, lǐn zūn zhēng shuò.
当下范飞娘接上疏章,月君披览一过,是敬陈救荒等饷之末议事,大意说:朝鲜国历岁大稔,斗米三分,可以各籴;又日本、红毛、琉球诸国,丰富甲于海南,可以借饷。一则使之知圣天行宫已定,一则使之知燕逆覆巢有日,一则使之知帝师威灵无远弗届。将见诸蛮必相率来朝,奉表纳贡,凛遵正朔。
qí gào dí jiè xiǎng xì shì, xī dài yán zāi? yuè jūn jí yǐ shū shì zhū dà chén, bìng yù dào:" fán xùn nàn zhōng chén, jiē tiān dì zhī zhèng qì, suǒ yǐ hòu sì mò bù yīng xiù jùn fā. zhè shū dà wéi yǒu lǐ." dà chén kàn bì, zòu dào:" dàn kǒng gé hǎi liáo yuǎn, jì bù néng yīng wǒ zhī xū ér qiě mán xìng liè jué, yòu wèi bì tōng zūn wǒ zhī lìng. gǔ lái bān chāo fù jiè zǐ lì gōng yì yù, qǐ kě qīng yán?" gāo xián níng zòu:" chén guān zhū xiǎo xué shì, jì néng jù shū, bì néng chū shǐ. hǎi dào suī yáo, fēng shùn yì shǐ, shì bù bì yù lǜ jí cǐ." zhū xué shì qí shēng yīng dào:" chén děng shí yuàn shēn rèn shǐ shì, fāng gǎn jù shū, qǐ yǒu tuō zhū kōng yán de lǐ?" dà chén děng yòu zòu:" tā guó wú fáng. ruò rì běn wō nú, wèi wǒ jiān miè zhě shí wàn, bǐ jì xié cǐ dà fèn, kǒng nán hū wèi shǐ." lǚ lǜ jìn yán dào:" dà chén suǒ lǜ, qǐ bù zhōu zhì? rán cóng lái xiá fāng huāng fú, bù lǜ wáng huà, bì jīng tà fá ér hòu lái tíng. jīn yǐ wèi wēi zhī hòu, ér shì yǐ huái róu zhī yì, chén kē wō qiú jī sǎng xiàng quē wú yí zhě."
其告籴借饷细事,奚待言哉?月君即以疏示诸大臣,并谕道:“凡殉难忠臣,皆天地之正气,所以后嗣莫不英秀骏发。这疏大为有理。”大臣看毕,奏道:“但恐隔海辽远,既不能应我之需;而且蛮性劣蹷,又未必通遵我之令。古来班超、傅介子立功异域,岂可轻言?”高咸宁奏:“臣观诸小学士,既能具疏,必能出使。海道虽遥,风顺亦驶,似不必豫虑及此。”诸学士齐声应道:“臣等实愿身任使事,方敢具疏,岂有托诸空言的理?”大臣等又奏:“他国无妨。若日本倭奴,为我歼灭者十万,彼既挟此大忿,恐难乎为使。”吕律进言道:“大臣所虑,岂不周至?然从来遐方荒服,不率王化,必经挞伐而后来庭。今以畏威之后,而示以怀柔之义,臣科倭酋稽颡向阙无疑者。”
yuè jūn dào:" dà chén lǎo chéng chí zhòng, liǎng jūn shī guǒ duàn míng jué, zhū xué shì yòu jiē cái qì chāo qún, zhèng yí shǐ yú sì fāng." suì miàn yù: lǚ rú huáng zàn wèi rì běn guó shǐ, chén hè shān máo tiān shēng wèi hóng máo guó shǐ, liú yán chén lüè wéi liú qiú guó shǐ. yòu yù gāo xián níng dào:" ruò cháo xiǎn guó shǐ, fēi qīng yǔ tóng rán bù kě," xián níng suì yǔ zhū xué shì jiē dùn shǒu zūn mìng. shí tóng rán cān jūn dēng zhōu, yòu jiā xián wèi huáng mén shì láng yǐ zhòng shǐ shì, zì yǒu gāi yá mén xíng wén qù qì. dào chū liù rì, yuè jūn fā xià xǐ shū, gāo xián níng lǚ rú děng jiē shòu le, bài cí quē tíng, qǔ lù xiàng dēng zhōu jìn fā. shí rì běn guó yí xià hǎi qiū chuán zuì wéi wěn dāng, gè tiān shǐ jiǎn le yì zhī, tóng chū hǎi yáng, quán píng nán zhēn suǒ zhǐ ér xíng.
月君道:“大臣老成持重,两军师果断明决,诸学士又皆才气超群,正宜使于四方。”遂面谕:吕儒、黄瓒为日本国使,陈鹤山、茅添生为红毛国使,刘炎、陈略为琉球国使。又谕高咸宁道:“若朝鲜国使,非卿与仝然不可,”咸宁遂与诸学士皆顿首遵命。时仝然参军登州,又加衔为黄门侍郎以重使事,自有该衙门行文去讫。到初六日,月君发下玺书,高咸宁、吕儒等接受了,拜辞阙廷,取路向登州进发。时日本国遗下海鳅船最为稳当,各天使拣了一只,同出海洋,全凭南针所指而行。
yú jiē àn xià, xiān shuō cháo xiǎn, jí gāo lí guó yě, zài liáo zhī nán jìng, ér liáo zuǒ yǔ shān dōng gé hǎi xiàng duì, lù wèi zhì jìn, bù jǐ rì zǎo dào. gāo sī mǎ tóng huáng mén suí xià yì guǎn, yǒu tōng shì rén xiān lái bǐng hòu, gāo xián níng lǎng shēng xiǎo yù dào:" dà míng tiān zǐ yǒu zhào, kě sù chuán bào guó wáng chū chéng lái jiē." tōng shì jí máng bào zhī guó wáng. guó wáng lǐ jūn jí kè pái jià, lǜ wén wǔ zhū chén zhí dào guǎn yì, jiē le tiān cháo zhào shū. gāo sī mǎ tóng shì láng pěng zhào xiān xíng, guó wáng yǔ zhòng péi chén zài hòu, zhì zhèng diàn shàng, kāi dú zhào shū. guó wáng zhí guī, péi chén děng jiē zhí hù, guì tīng. zhào yuē:" zhèn yǐ yuán sūn ér chéng gāo miào zhī zuò, zhèng zǔ dé hóng má huáng wēi xiá chàng zhī rì, sì hǎi xī rán, zhào mín xū yuè. qǐ yì shù niè tiào liáng, shèng yú qiān bō. xìng lài nǚ zhēn rén dì shī lù lì qín wáng. jīng qí suǒ zhǐ, shān yuè zhèn dié, zhōng chén yì shì, xiàng mù jǐng cóng. jīn yǐ dìng dǐng jǐ nán, bù rì guī yīng dà bǎo. sǎo qīng yàn jì, qiáo zú kě dài. zhǐ wèi ěr lái huāng hàn pín réng, chóng zāi jiàn zhì, zàn shì bīng gē, guó xiǎng suī yuē wú yú, lí mín jiān yǒu cài sè. wén ěr cháo xiǎn wài bāng, lì suì fù chéng, shí wén dòu mǐ, zī tè qiǎn zhèng shǐ shǎo sī mǎ gāo xián níng fù shǐ huáng mén shì láng tóng rán, jī yín wǔ qiān, yì gǔ shí wàn. ěr wáng sù shǒu chén gōng, liàng wú è dí zhī zhèng sù dūn lín yì, dìng huái qiāng bó zhī xīn. shì zhǐ hé shān, yǒng wèi fān fǔ. qīn zāi wú hū. jiàn wén shí yī nián zhēng yuè."
余皆按下,先说朝鲜,即高丽国也,在辽之南境,而辽左与山东隔海相对,路为至近,不几日早到。高司马、仝黄门随下驿馆,有通事人先来禀候,高咸宁朗声晓谕道:“大明天子有诏,可速传报国王出城来接。”通事疾忙报知国王。国王李钧即刻排驾,率文武诸臣直到馆驿,接了天朝诏书。高司马、仝侍郎捧诏先行,国王与众陪臣在后,至正殿上,开读诏书。国王执圭,陪臣等皆执笏,跪听。诏曰:“朕以元孙而承高庙之祚,正祖德洪麻、皇威遐畅之日,四海熙然,兆民胥悦。岂意庶孽跳梁,乘舆迁播。幸赖女真人帝师戮力勤王。旌旗所指,山岳震迭,忠臣义士,向慕景从。今已定鼎济南,不日归膺大宝。扫清燕蓟,翘足可待。只为迩来荒旱频仍,虫灾洊至,暂释兵戈,国饷虽曰无虞,黎民间有菜色。闻尔朝鲜外邦,历岁阜成,十文斗米,兹特遣正使少司马高咸宁、副使黄门侍郎仝然,赍银五千,易谷十万。尔王素守臣恭,谅无遏籴之政;夙敦邻谊,定怀将伯之心。誓指河山,永为藩辅。钦哉毋忽。建文十一年正月。”
xuān dú zhào shū yǐ bì. guó wáng tīng le, xīn shén yí huò, zàn qǐng tiān shǐ chū sù gōng xiè.
宣读诏书已毕。国王听了,心甚疑惑,暂请天使出宿公廨。
cì rì, guó wáng yǔ tíng chén xiān háng shāng tuǒ, rán hòu qǐng yàn yú zhèng diàn. ràng èr wèi tiān shǐ nán xiàng ér zuò, wáng běi miàn xiāng péi, dà chén sì yuán cóng páng cè xí. lè zòu sān quē, jiǔ xíng jiǔ xún, yǒu wáng zhī zōng shì lǐ huáng, sù yǒu wēi wàng, xiān qǐ wèn yuē:" jiù nián zhào dào chēng yǒng lè qī nián, jīn suì xǐ shū chēng jiàn wén shí yī nián, zhōng guó qí yǒu èr zhǔ hū?" gāo xián níng zǎo yǐ liào yǒu shé zhàn zhī shì, lǎng rán dá dào:" tiān wú èr rì, mín wú èr wáng, shèng rén zhī yán yě. rán shí yǒu hù biàn, shì yǒu xiāng è, zé jiǔ zhōu dǎo zhī nèi, cháng yǒu shù wáng, qǐ zhǐ èr zhǔ? rán suī yǒu shù zhǔ, ér qí shí zé yī wáng yě. rú zhōu mò yǒu qī guó ér fū zǐ zūn zhōu, hàn mò sān fēn ér zhū zǐ wáng shǔ. lì dài jiē yǒu zhèng tǒng, yú zé wèi rùn. ruò tóng xìng xiāng zhēng, rú liáng yuán dì zhī yǔ xiāng dōng wáng, qí wèi wáng wèi kòu, shì jī shén míng, ān zài wèi èr wáng yě?" yòu yī chén yuē wèi xuān, xiàng chēng bó shàn ér yǒu cái biàn, jiē kǒu yīng dào:" tiān shǐ gāo lùn, zì hé zhì lǐ. dàn wèi kòu wèi wáng, jiē shí yǒu qí zhǔ. jīn zé tú shè xū wèi, ér wèi zhī yuē dì, xià mín hé suǒ zhān yǎng? qīng shǐ hé suǒ kǎo zhèng hū?" xián níng lì shēng duì yuē:" cǐ wú jūn zhī yán yě! táng zhōng zōng bō qiān zài wài, gāng mù dà shū mǒu nián dì zài mǒu chù, cǐ shí lián xū wèi jiē wú, hé huì ān yǐ xíng zài yǔ zhī? ěr zhī yán, zhēn wú jūn zhě yě." wèi xuān kuì nǎn bù néng dá.
次日,国王与廷臣先行商妥,然后请宴于正殿。让二位天使南向而坐,王北面相陪,大臣四员从旁侧席。乐奏三阙,酒行九巡,有王之宗室李煌,素有威望,先启问曰:“旧年诏到称永乐七年,今岁玺书称建文十一年,中国其有二主乎?”高咸宁早已料有舌战之事,朗然答道:“天无二日,民无二王,圣人之言也。然时有互变,势有相扼,则九州岛之内,常有数王,岂止二主?然虽有数主,而其实则一王也。如周末有七国而夫子尊周,汉末三分而朱子王蜀。历代皆有正统,余则为闰。若同姓相争,如梁元帝之与湘东王,其为王为寇,事迹甚明,安在为二王也?”又一臣曰魏宣,向称博赡而有才辩,接口应道:“天使高论,自合至理。但为寇为王,皆实有其主。今则徒设虚位,而谓之曰帝,下民何所瞻仰?青史何所考证乎?”咸宁厉声对曰:“此无君之言也!唐中宗播迁在外,《纲目》大书某年帝在某处,此时连虚位皆无,何晦庵以行在与之?尔之言,真无君者也。”魏宣愧赧不能答。
guó wáng jiàn èr chén yǐ qū, mò yǒu qǐ chǐ zhě, nǎi cóng róng yù sè ér yán yuē:" cóng lái gàn gāng kūn shùn, yáng zhǎng yīn xiāo. zhōng guó xīng fù dì wèi, qǐ wú wò xuán zào huà zhī nán zǐ, ér yǐ yī fù rén wéi dì shī hū? guǎ rén bù jiě, gǎn yǐ xiāng wèn?" gāo xián níng zhèng róng duì yuē:" zhōu jiā zhào jī wáng jī, tuī běn jiāng yuán wén wáng zhèng xíng jiāng hàn, shǒu huà guān xióng wǔ wáng luàn chén, yì jiāng yì zài qí nèi. gù kǒng zǐ yuē:' yǒu fù rén yān.' tuī zhī èr shì, zé dà shì wèi zhū fú zhī shī, xuán nǚ wèi tiān xiān zhī zhǎng, dòu lǎo wèi liè sù zhī zūn, jí hàn zhī bān zhāo, shàng qiě wèi liù gōng zhī shī, hé kuàng tiān cháo dì shī, dào tǒng sān cái, dé chóng qiān jié zhě hū?" tóng rán dà shēng kàng yán yuē:" cháo xiǎn guó wáng tīng zhě, ruò lùn wǒ dì shī zhī dào, zé shàng pì táng yú dì shī zhī dé, zé yuǎn qí zōu lǔ bīng fǎ zhèn lüè, suī sūn wú guǎn gé, jǐn kān wèi dì zǐ wén zhāng shī fù, jí lǐ dù ōu sū, bù zú dāng yá guān. zhì yú shén tōng guǎng dà, néng shǐ gàn xuán kūn zhuǎn, hǎi lì shān fēi, hū qì ér rì yuè dào xíng. huī shǒu ér jiāo lóng dùn fú, zhēn kāi pì yǐ lái wú shàng zhī shén shèng. qǐ yǐ rén shì zhī dì shī wèi róng? bù guò yù fù jiàn wén zhī wèi, shēn dà yì yú qiān qiū ěr. jīn bù nìng guān guó wáng qì sè, yú sān rì nèi bàn yè, hòu gōng dāng yǒu huǒ zāi, shāo sǐ gōng nǚ liǎng míng, fén huǐ gōng diàn niàn jiān. xìng de wáng zhī ài fēi fú dà, huǒ dé yǐ xī, ér fǎn yǒu dà xǐ zhī zhào. rú cǐ děng shì, wǒ dì shī yú wàn lǐ zhī wài, huì zhào suǒ jí, jiē yǐ yù zhī yě."
国王见二臣已屈,莫有启齿者,乃从容豫色而言曰:“从来干刚坤顺,阳长阴消。中国兴复帝位,岂无斡旋造化之男子,而以一妇人为帝师乎?寡人不解,敢以相问?”高咸宁正容对曰:“周家肇基王迹,推本姜源;文王政行江汉,首化关雄;武王乱臣,邑姜亦在其内。故孔子曰:‘有妇人焉。’推之二氏,则大士为诸佛之师,玄女为天仙之长,斗姥为列宿之尊,即汉之班昭,尚且为六宫之师,何况天朝帝师,道统三才,德崇千劫者乎?”仝然大声抗言曰:“朝鲜国王听者,若论我帝师之道,则上媲唐虞;帝师之德,则远俟邹鲁;兵法阵略,虽孙、吴、管、葛,仅堪为弟子;文章诗赋,即李、杜、欧、苏,不足当衙官。至于神通广大,能使干旋坤转,海立山飞,呼气而日月倒行。挥手而鲛龙遁伏,真开辟以来无上之神圣。岂以人世之帝师为荣?不过欲复建文之位,申大义于千秋耳。今不佞观国王气色,于三日内半夜,后宫当有火灾,烧死宫女两名,焚毁宫殿廿间。幸得王之爱妃福大,火得以熄,而反有大喜之兆。如此等事,我帝师于万里之外,慧照所及,皆已豫知也。”
guó wáng jué rán, xīn zhōng bàn xìn bàn yí. chén yín le yī huì, gāo xián níng tóng rán suì cí xiè ér chū.
国王矍然,心中半信半疑。沉吟了一会,高咸宁、仝然遂辞谢而出。
guó wáng lǐ jūn móu yú qún chén, jiē yán:" qí sān rì hòu, qí yán bù yàn, bǐ zì xiū cán, chén děng kě yǐ zhé fú tā yǐ." guó wáng jí xià lìng hòu gōng:" sān rì zhī nèi, yè jiān bù xǔ diǎn dēng, xī kè biàn shuì. wéi zhě zhǎn shǒu." dào dì sān yè, guó wáng xìng ài fēi fèng shì gōng nèi, bǐng zhú qīng tán, jìng yù zuò zhì wǔ gēng, kàn huǒ zāi hé zì ér qǐ. dào le hài kè, jué shén sī yǒu xiē kùn juàn, nǎi hū xiǎo jiān qǔ běn rì zòu zhāng lái kàn. zhǐ yǒu èr shū, piàn shí jiān wán, xiě le pī yǔ, xīn zhōng sī xǐ dào: yǐ guò bàn yè le. suí shǒu jiē xià shū wěi fú qiān, ài fēi qǔ lái xiàng zhú méi shàng huǐ zhī, huò dì juǎn qǐ, fēi dào liáng jiān, lā lā zá zá de shāo jiāng qǐ lái. qǐng kè, liè yàn hōng tiān, fēng huǒ jiāo zhī. guó wáng bào le ài fēi, jí máng bēn chū. huǒ shì dà le, gōng zhōng fèi luàn. nèi jiān rén děng zhǐ gù dé yǐn le hòu fēi táo bì, méi yǒu gè lái jiù huǒ de. zhí shāo dào xī biān yī gōng, hū yǒu hóng guāng chōng qǐ, huǒ shì suì miè. yuán lái cǐ gōng shì guó wáng dì èr gè ài fēi jīn shì suǒ jū, zhèng zài fēn miǎn.? dì yī shēng, gōng rén suí bào huǒ yǐ xī le, jīn shì dà xǐ. yī zhě shì zǐ yuán shì yī guó zhī zhǔ, fú liàng yě dà èr zhě bèi lín pén xuè xīng yī chōng, wú lùn tiān xiān shén jiāng, zhān zhe xiē qì wèi jiù bù dé fù guī bān wèi, suǒ yǐ huǒ shén dùn qù. nèi jiān bào zhī guó wáng, guó wáng yòu jīng yòu xǐ.
国王李钧谋于群臣,皆言:“俟三日后,其言不验,彼自羞惭,臣等可以折服他矣。”国王即下令后宫:“三日之内,夜间不许点灯,西刻便睡。违者斩首。”到第三夜,国王幸爱妃凤氏宫内,秉烛清谈,竟欲坐至五更,看火灾何自而起。到了亥刻,觉神思有些困倦,乃呼小监取本日奏章来看。只有二疏,片时间完,写了批语,心中私喜道:已过半夜了。随手揭下疏尾浮签,爱妃取来向烛煤上毁之,霍地卷起,飞到梁间,拉拉杂杂的烧将起来。顷刻,烈焰轰天,风火交织。国王抱了爱妃,疾忙奔出。火势大了,宫中沸乱。内监人等只顾得引了后妃逃避,没有个来救火的。直烧到西边一宫,忽有红光冲起,火势遂灭。原来此宫是国王第二个爱妃金氏所居,正在分娩。?地一声,宫人随报火已熄了,金氏大喜。一者世子原是一国之主,福量也大;二者被临盆血腥一冲,无论天仙神将,沾着些气味就不得复归班位,所以火神遁去。内监报知国王,国王又惊又喜。
shí bǎi guān wén gōng zhōng shī huǒ, jiē zài wài tíng. tiān yǐ jiāng míng, guó wáng suí mìng pái jià, qīn dào tiān shǐ gōng xiè gāo sī mǎ tóng huáng mén jí máng chū yíng. guó wáng wò le tóng rán zhī shǒu, tài xī dào:" xiān shēng zhēn shén rén yě! qián yán yī xiē bù miù. qiě xǐ hòu gōng dé zi, gǎn qǐng tiān shǐ qū liú sān rì, guò le tāng bǐng huì, guǎ rén qīn sòng qǐ shēn." shuō wán, cōng cōng máng máng de huí gōng qù le. xián níng děng dào miǎn bù dé yī fān qìng hè. guó wáng yāo qǐng tāng bǐng yàn, hòu yòu fù shè yàn sòng xíng. wǔ qiān bái jīn lí háo bù shōu, shū gǔ shí wàn dàn, chāi rén suí tiān shǐ sòng zhì dēng zhōu jiāo gē. xiān fù xiè biǎo yī dào, réng yuē zhì lái suì jìn gòng. xián níng děng xiè bié le guó wáng, gòng shì shí yí gè hǎi chuán, chéng zhe fēng biàn, xīng yè jìn fā. èr yuè chū xún, yǐ dào dēng jùn, dǎ fā lái shǐ zì huí, suì dào jǐ nán fù mìng, bǎ qián shì bèi zòu yī fān.
时百官闻宫中失火,皆在外廷。天已将明,国王随命排驾,亲到天使公廨;高司马、仝黄门疾忙出迎。国王握了仝然之手,太息道:“先生真神人也!前言一些不谬。且喜后宫得子,敢请天使屈留三日,过了汤饼会,寡人亲送起身。”说完,匆匆忙忙的回宫去了。咸宁等到免不得一番庆贺。国王邀请汤饼宴,后又复设宴送行。五千白金厘毫不收,输谷十万石,差人随天使送至登州交割。先附谢表一道,仍约至来岁进贡。咸宁等谢别了国王,共是十一个海船,乘着风便,星夜进发。二月初旬,已到登郡,打发来使自回,遂到济南复命,把前事备奏一番。
yuè jūn wèi láo dào:" kě wèi bù rǔ jūn mìng." suì xià chì zhǐ:" jiāng shí wàn gǔ shí, zhǐ jiǎn yǒu zāi dì fāng, wěi yuán fā zhèn." lí mín huān shēng zài dào, jiàn yǒu qǐ sè.
月君慰劳道:“可谓不辱君命。”遂下敕旨:“将十万谷石,只拣有灾地方,委员发赈。”黎民欢声载道,渐有起色。
bù yì wǔ liù yuè jiān wēn yì dà xíng. fán huàn zhě hūn hūn míng míng, dàn jué tóu nǎo zhàng mèn, xuán dà jiā dòu, shǎo zé qī rì, duō zé jiǔ rì, liè chū huáng shuǐ ér sǐ. jīng yǐn gāo bù wēi jí wèi zòu wén. yuè jūn yǔ bào màn èr shī shāng yì, màn ní dào:" bào dào cháng xiàng yǒu líng ài, yī jiǔ jí yù, hé bù qǔ lái pǔ shī?" bào shī dào:" nǐ yòu lái le! wǒ nà líng ài, zhǐ zhì wài zhèng, bù zhì nèi jí, yì qiě méi yǒu de cún le." màn ní shuō:" wǒ zhī dào bì jìng shì lóng nǚ yǒu yàng, rán hòu kěn shòu yú rén qù yī hǎo le, chéng wéi fū fù, kě yǐ suǒ xiè. rú jīn shì qióng bǎi xìng. biàn shě bù dé lī." bào shī dào:" zhè gè lǎo ní, hài shī xīn fēng le, dào zài guāng tóu shàng shāo yī zhù ér, xiān zhì nǐ yī zhì." jiàn xiān děng jiē xiào.
不意五、六月间.瘟疫大行。凡患者昏昏冥冥,但觉头脑胀闷,旋大加斗,少则七日,多则九日,裂出黄水而死。京尹高不危亟为奏闻。月君与鲍、曼二师商议,曼尼道:“鲍道长向有灵艾,一灸即愈,何不取来普施?”鲍师道:“你又来了!我那灵艾,只治外症,不治内疾,亦且没有得存了。”曼尼说:“我知道毕竟是龙女有恙,然后肯授与人去医好了,成为夫妇,可以索谢。如今是穷百姓。便舍不得哩。”鲍师道:“这个老尼,害失心疯了,倒在光头上烧一炷儿,先治你一治。”剑仙等皆笑。
hū nǚ jīn gāng chuán jìn jīng yǐn gāo bù wēi mì shū, yán" yǒu yī dào gū yuē hé lái nǚ, shēn chuān zōng suō yī, shǒu chí xiǎo jīn jiǎn, zài shì jǐng yóu yǎn. jiàn huàn yì bìng zhě, suí jiǎn zōng zhēn yǔ zhī, bù guò cùn xǔ. chū bìng zhǐ yòng yī jīng, bìng zhì wǔ liù rì zhě, yì zhǐ sān jīng, jiān tāng fú xià, biàn shēn hàn chū ér yù. jīn xiàn zhǐ yú chén fǔ yá mén zhī qián, xiǎo mín lái qiú zōng zhēn zhě, bù kě yǐ shù" yún yún. yuè jūn dào:" yì zāi! hé lái cǐ xiān zhēn yě?" hū yòu chuán jìn lǚ jūn shī zhé zòu, yì yán" hé lái nǚ zhì yì shén xiào, bǎi xìng dōu shuō shì dì shī huà shēn, lái jiù wǒ men xìng mìng, yào xiàng què xià kòu xiè" yún yún. yuè jūn wèi bào màn èr shī yuē:" cǐ xiān zhēn yǐn nì xìng míng, zhì shǐ shù mín guī dé yú wǒ, qǐ kě tān tiān zhī gōng yǐ wéi jǐ lì? jí dāng qīn wǎng xiè zhī." bào shī dào:" qiě huǎn, bǐ bì biàn huà ér lái, dài wǒ yě biàn huà ér qù, kàn tā yī kàn, què shì hé xiān, xiān wèi dì shī zhì yì, rán hòu qù xiè, hé rú?" yuè jūn dào:" rú cǐ, jiù fán shī tài tài yī xíng."
忽女金刚传进京尹高不危密疏,言“有一道姑曰何来女,身穿棕蓑衣,手持小金剪,在市井游衍。见患疫病者,随剪棕针与之,不过寸许。初病止用一茎,病至五、六日者,亦止三茎,煎汤服下,遍身汗出而愈。今现止于臣府衙门之前,小民来求棕针者,不可以数”云云。月君道:“异哉!何来此仙真也?”忽又传进吕军师折奏,亦言“何来女治疫神效,百姓都说是帝师化身,来救我们性命,要向阙下叩谢”云云。月君谓鲍、曼二师曰:“此仙真隐匿姓名,致使庶民归德于我,岂可贪天之功以为己力?即当亲往谢之。”鲍师道:“且缓,彼必变化而来,待我也变化而去,看他一看,确是何仙,先为帝师致意,然后去谢,何如?”月君道:“如此,就烦师太太一行。”
bào gū jí biàn le gè lǎo pó zǐ, yǐn chū gōng mén, zǒu zhì fǔ qián, jiàn wú shù rén wéi rào zhe yí gè lǎo dào gū, fēn fēn rǎo rǎo, zài nà li qiú qǔ zōng zhēn. gěi le de, dōu guì zài dì, kǒu hū dì shī shèng hào, kē tóu ér qù. bào gū suì zuān rén rén cóng zhōng, zhù mù yī kàn, rèn de shì hé xiān gū huà shēn. nà dào gū yī jiàn lǎo pó zǐ, yě shí de shì bào xiān gū, jí huà dào qīng fēng ér qù. zhǐ liú xià zhú zhàng yī gēn, chā zài dì nèi, dǐng shàng guà zhe zōng suō yī bìng xiǎo jīn jiǎn, zhōng jiān xuán zhe yī shàn zhǐ pái, shàng xiě zhe:" hé lái nǚ zhì dà tóu wēn."
鲍姑即变了个老婆子,隐出宫门,走至府前,见无数人围绕着一个老道姑,纷纷扰扰,在那里求取棕针。给了的,都跪在地,口呼帝师圣号,磕头而去。鲍姑遂钻人人丛中,注目一看,认得是何仙姑化身。那道姑一见老婆子,也识得是鲍仙姑,即化道清风而去。只留下竹杖一根,插在地内,顶上挂着棕蓑衣并小金剪,中间悬着一扇纸牌,上写着:“何来女治大头瘟。”
zhòng rén bú jiàn le dào gū, dōu mán yuàn zhe lǎo pó zǐ, shuō shì tā shēn shàng ā zā, chōng fàn le.
众人不见了道姑,都埋怨着老婆子,说是他身上腌臜,冲犯了。
yǒu de jiù qù qiǎng zhè jiàn zōng suō yī, zhǐ lí zhe bàn chǐ xǔ, zài yě zhuā bù zháo yǒu de jiù qù bá zhè zhú zhàng, qià sì yǒu gēn zhǎng zài dì xià de, mò xiǎng dòng dé fēn háo yòu yǒu rén tái zhe zhuō ér dèng ér, pá shǎng qù qǔ suō yī shí, nà zhú zhàng jiù zhǎng yǒu shù zhàng lái gāo. bào gū dào:" liè wèi bù yòng hú nào, dài wǒ lái qǔ." jiù jiāng zhú gān qīng qīng yī bá, dān zài jiān shàng biàn zǒu. zhòng rén yī qí lā dìng, hū rán lián zhè lǎo pó zǐ yě bú jiàn le. zhèi xiē zhòng bǎi xìng gè gè bào tiào, jí dé méi fǎ, gè zì yuàn chàng zǒu sàn.
有的就去抢这件棕蓑衣,只离着半尺许,再也抓不着;有的就去拔这竹杖,恰似有根长在地下的,莫想动得分毫;又有人抬着桌儿、凳儿,爬上去取蓑衣时,那竹杖就长有数丈来高。鲍姑道:“列位不用胡闹,待我来取。”就将竹竿轻轻一拔,担在肩上便走。众人一齐拉定,忽然连这老婆子也不见了。这些众百姓个个暴跳,急得没法,各自怨怅走散。
bào gū yī jìng huí dào gōng zhōng, jiāng qíng yóu xì shuō le. yuè jūn dào:" xiān gū shì hé yì sī?" bào gū dào:" xiān zhēn jì shì, zhǐ shì zì xíng yì diǎn cí bēi, yǐ wǎn tài hé zhī qì, ér qià shàng dì zhī xīn. ruò shǐ rén zhī dào xìng zì, yǔ fán fū zhī gū míng diào yù zhě hé yì? suǒ yǐ huà shēn ér lái, bèi wǒ shí pò, jí liǎn jī ér qù yě." màn ní dào:" nǐ kàn tā jù jù hán zhe jī xiāo, shuō dì shī wéi guó wéi mín, sì hǎi jiē zhī, shì gū míng diào yù lī." yuè jūn dà xiào dào:" wǒ zài chén huán, wèi néng miǎn sú, qīng fù ěr ěr. jīn qiě qǐng jiào, jì yǒu zōng suō yī, zuò hé jiù rén?" bào gū dào:" wǒ yǒu miào fǎ. dàn yào lǎo màn ní yě xué dé hé xiān gū. yǐn xìng qián míng, biàn kě zuò de lái." màn ní dào:" tā yě zhǐ yǐn dé míng, bù céng yǐn xìng wǒ zhè ní zì shì běn děng qù bù liǎo de." bào gū xiào dào:" zhè jiù chēng zuò tuó lái ní bà." yuè jūn yě xiào dào:" wǒ zhī dào shī tài tài zhī yì, yào huà zuò hé lái nǚ yì bān xíng xiàng, qù wán cǐ gōng xíng." bào gū dào:" rán yě. hái yǒu shuō yān, zhè gè dà tóu wēn chuán rǎn dé yuǎn, wǒ yì xū de niè yǐn niáng gōng sūn dà niáng sù yīng hán huáng yǔ wǒ, fēn háng wǔ jùn, shì bù yòng biàn huà de wéi dì dū zhī nèi, bǎi xìng yǐ jīng shí rèn xiān gū, qǐng màn shī biàn le tā de zhuàng mào, dào gè jiē fāng qù jiù jì fāng hǎo." màn shī dào:" hǎo lái nán wǒ, wǒ bù céng jiàn tā xíng zhuàng, zěn yàng de biàn de lái?"
鲍姑一径回到宫中,将情由细说了。月君道:“仙姑是何意思?”鲍姑道:“仙真济世,只是自行一点慈悲,以挽太和之气,而洽上帝之心。若使人知道姓字,与凡夫之沽名钓誉者何异?所以化身而来,被我识破,即敛迹而去也。”曼尼道:“你看他句句含着讥消,说帝师为国为民,四海皆知,是沽名钓誉哩。”月君大笑道:“我在尘寰,未能免俗,卿复尔尔。今且请教,既有棕蓑衣,作何救人?”鲍姑道:“我有妙法。但要老曼尼也学得何仙姑。隐姓潜名,便可做得来。”曼尼道:“他也只隐得名,不曾隐姓;我这尼字是本等去不了的。”鲍姑笑道:“这就称做驼来尼罢。”月君也笑道:“我知道师太太之意,要化作何来女一般形像,去完此功行。”鲍姑道:“然也。还有说焉,这个大头瘟传染得远,我意须得聂隐娘、公孙大娘、素英、寒簧与我,分行五郡,是不用变化的;唯帝都之内,百姓已经识认仙姑,请曼师变了他的状貌,到各街坊去救济方好。”曼师道:“好来难我,我不曾见他形状,怎样的变得来?”
yuè jūn dào:" běn chéng shì yào shī tài tài qù wán jú de." bào gū dào:" wǒ ruò bù nán tā yī nán, jiù dào bié chù, yě yào zì jǐ lòu chū guāng tóu, bù kěn biàn xiàng lī." yuè jūn dào:" zōng suō yī zhǐ yǒu yī jiàn, rú hé fēn de gè fǔ?" bào gū dào:" jiǎn zuò liù kuài jiù shì." sù yīng jí qǔ jiǎn dāo jiǎn shí, jìng shì tiě zhēn yì bān, nà lǐ jiǎn dé dòng yī gēn?
月君道:“本城是要师太太去完局的。”鲍姑道:“我若不难他一难,就到别处,也要自己露出光头,不肯变相哩。”月君道:“棕蓑衣只有一件,如何分得各府?”鲍姑道:“剪做六块就是。”素英即取剪刀剪时,竟是铁针一般,那里剪得动一根?
màn ní xiàng zhe bào gū dào:" wǒ kàn nǐ zuǐ shé jìn lái dào qiáng." jiù yī shǒu bà zhú gān shàng guà zhe de xiǎo jīn jiǎn, qǔ lái yī jiǎn, biàn jiǎn le shù gēn xià lái. yuè jūn dào:" qiě bú yào jiǎn huài. ān dé liù bǎ jiǎn dāo, fēn yǔ gè rén ne?" màn shī dào:" wǒ de fǎ zǐ, bǐ bào lǎo méi hǎo xiē. jìng jiǎn xià zōng zhēn lái, bǎ jǐn náng shèng zhe, xuán zhī xíng gān biàn shì.
曼尼向着鲍姑道:“我看你嘴舌近来倒强。”就一手把竹竿上挂着的小金剪,取来一剪,便剪了数根下来。月君道:“且不要剪坏。安得六把剪刀,分与各人呢?”曼师道:“我的法子,比鲍老媒好些。竟剪下棕针来,把锦囊盛着,悬之行竿便是。
ruò jiǎn zuò liù kuài, xiàng shén me yàng?" bào gū xiào dào:" dǎo dǐ mó ní yǒu xiē zéi zhì."
若剪做六块,像什么样?”鲍姑笑道:“倒底魔尼有些贼智。”
yú shì jiǎn qǔ wǔ gēn zhú gān, bǎ zōng suō xì xì jiǎn lái, zhù yǐ lóng nǚ xiāo hán yòu zhào yàng xiě hé lái nǚ zhǐ pái wǔ miàn, yī bìng xuán zhū gān shàng. bào gū qǔ le jiǎn shèng de zōng suō, yǔ yuán zhú gān bìng xiǎo jīn jiǎn, biàn zuò hé lái nǚ de róng mào. màn ní dào:" rú hé nèn yàng chǒu kàn? dài wǒ biàn gè jùn qiào xiē de." què jiù biàn le zhēn hé xiān gū de fǎ xiāng. màn ní xiàng yǎn zhōu, yǐn niáng xiàng dēng zhōu, gōng sūn dà niáng xiàng lái zhōu, sù yīng xiàng qīng zhōu, hán huáng xiàng dōng chāng, bào gū shì jǐ nán běn jùn. yuè jūn dào:" wǒ shàng yǒu shù jù huà ér, shì yào biǎo míng hé xiān gū jiù shì de yì sī." suì yuán bǐ jí shū yī jì yún:
于是拣取五根竹竿,把棕蓑细细剪来,贮以龙女绡函;又照样写何来女纸牌五面,一并悬诸竿上。鲍姑取了剪剩的棕蓑,与原竹竿并小金剪,变作何来女的容貌。曼尼道:“如何恁样丑看?待我变个俊俏些的。”却就变了真何仙姑的法相。曼尼向兖州,隐娘向登州,公孙大娘向莱州,素英向青州,寒簧向东昌,鲍姑是济南本郡。月君道:“我尚有数句话儿,是要表明何仙姑救世的意思。”遂援笔疾书一偈云:
hé xiān gū, hé xiān gū, zōng suō dǎo zhe xià péng hú, jiǎn jǐn qiān sī yǔ wàn lǚ, qí rén suō le dà tóu lú.
何仙姑,何仙姑,棕蓑倒着下蓬壶,剪尽千丝与万缕,齐人缩了大头颅。
yuè jūn gè yǔ le yī zhǐ, yún:" dài zhì bìng wán rì, kě cóng bàn kōng diū xià, wú shǐ shì rén guī gōng yú wǒ yě." màn shī děng gè bié le yuè jūn, yòng wǔ dùn fǎ chū fù ér qù.
月君各与了一纸,云:“待治病完日,可从半空丢下,无使世人归功于我也。”曼师等各别了月君,用五遁法出富而去。
zhǐ shuō bào gū fǎn xiàng nán guān wài jìn chéng, zhòng rén jiàn le, yǒng yuè huān xīn, gè gè lái qiú líng suō, jiù shì méi bìng de, yě yāo qiú liǎng jīng qù zuò yù bèi. bào gū xuān yán dào:" wǒ kàn dà zhòng jiāng lái yào chuán rǎn zhě, wǒ fāng yǔ zhī." shà shí jiān, huò yǐ bìng zhě, huò wèi bìng zhě, jiù jiǎn xià le hǎo xiē zōng zhēn, qí qiú ér bù gěi zhě, dào fàng xīn shì bù hài wēn yì de, yě zì xǐ zhī bù shèng. suí yòu dào fǔ qián jí gè yá mén shǒu zhàn lì yī huí, bù liǎng rì ér hé chéng yǐ biàn. nǎi pāo xià jiǎn tiě yī zhǐ, bǎi xìng kàn le, què yòu cāi shì dì shī zào hé xiān gū tè dì lái jiù tā men de, jiā jiā shè le bǎo wèi, zhù sòng shèng hào, fén xiāng dǐng lǐ, wú yì míng gōng jù qīng, qǐng rén zhǔ wén ér fǎn shòu měi míng, yǔ zhuō bǐ de quán wú gān shè. bào shī yòu dào sì xiāng cūn bǎo pǔ shī hòu, xún lì gè zhōu xiàn dì fāng, chá wēn yì zhòng zhě xiān qù jiù jì. měi dào yī chù, bì zhào yàng liú xià jiǎn tiē yī zhǐ. yuè yù biǎo míng xiān gū dào héng, bǎi xìng yuè yuè guī gōng yú dì shī, bù bì shuō le. zhí zhì liǎng yuè yǒu yú, fāng dé zhōu biàn, wēn qì quán xiāo. suō zhēn yǐ zì jiǎn jǐn, zhǐ shèng dé lǐng biān chǐ xǔ de zhuāng ér, dān zài jiān shàng, qǔ lù ér huí. bù yì zhōng, zhú gān píng kōng chè qù, bào gū yǎng shǒu yī kàn, què shì hé xiān gū zài yún duān gǒng shǒu shuō dào:" cán suō hé yīng jiàn hái." bào gū jí máng shēng qǐ kōng zhōng, yù wèi dì shī zhì xiè, xiān gū huà dào jīn guāng, jìng fēi xiàng hǎi dōng ér qù. zhǐ lián fū chóng dié zāi fēn, yòng zhe jǐ xǔ shén tōng cái sǎo jǐn kě xiào tā fēn tán jiāng zú, zhàng le xiē wēi zhī yǒng dǒu qīn lái. duān dì zài xià huí.
只说鲍姑返向南关外进城,众人见了,踊跃欢忻,个个来求灵蓑,就是没病的,也要求两茎去作预备。鲍姑宣言道:“我看大众将来要传染者,我方与之。”霎时间,或已病者,或未病者,就剪下了好些棕针,其求而不给者,倒放心是不害瘟疫的,也自喜之不胜。随又到府前及各衙门首站立一回,不两日而合城已遍。乃抛下柬帖一纸,百姓看了,却又猜是帝师造何仙姑特地来救他们的,家家设了宝位,祝诵圣号,焚香顶礼,无异名公巨卿,请人属文而返受美名,与捉笔的全无干涉。鲍师又到四乡村堡普施后,巡历各州县地方,察瘟疫重者先去救济。每到一处,必照样留下简帖一纸。越欲表明仙姑道行,百姓越越归功于帝师,不必说了。直至两月有余,方得周遍,瘟气全消。蓑针已自剪尽,只剩得领边尺许的桩儿,担在肩上,取路而回。不意中,竹竿平空掣去,鲍姑仰首一看,却是何仙姑在云端拱手说道:“残蓑合应见还。”鲍姑疾忙升起空中,欲为帝师致谢,仙姑化道金光,径飞向海东而去。只怜夫重迭灾氛,用着几许神通才扫尽;可笑他纷坛将卒,仗了些微知勇陡侵来。端的在下回。