strong luán diàn bāo xiāng cān tài shī yào wǔ lóu nán xiá fēng hù wèi strong
鑾殿包相參太師 耀武樓南俠封護衛
qiě shuō bāo gōng shěn míng tán yuè, fēn fù jiāng huáng guǎ fù mǔ nǚ sān rén dài shàng lái. zhǐ jiàn jīn xiāng guǒ rán chǒu lòu bù kān, yù xiāng suī zé qiào lì, shèn shì yāo yín. bāo gōng biàn wèn huáng guǎ fù: nǐ shòu le tán yuè sān bǎi liǎng, zài yú hé chù? huáng guǎ fù yǐ zhī tán yuè zhāo chéng, zhǐ de tǔ shí, bǐng dào: xiàn cáng zài jiā zhōng guì dǐ nèi. bāo gōng lì kè pài rén qián qù qǐ zāng. jiāng tā mǔ nǚ měi rén zā le yī zā, fā zài jiào fāng sī: mǔ wèi qián pó, àn hé le tān cái mài hǎo zhī yì nǚ wèi chāng jì, yòu suí le yǐ mén mài qiào zhī xīn. jīn xiāng zì cán mào lòu, wú rén pìn qǔ, qíng yuàn shēn rù kōng mén wèi ní. zāng yín qǐ dào, cháng le zhào guó shèng yín wǔ shí liǎng, zhe tā lìng wài zé qǔ. tán míng sù xíng jǐn shèn, jí zhe tā zài tōng zhēn guān wèi guān zhǔ. tán yuè dìng le gè biān yuǎn chōng jūn, hòu cān zòu xià lái, zhì duì míng bái, zài xíng qǐ jiè. shěn pàn yǐ míng, bāo gōng tuì táng, lái zhì shū fáng. cǐ shí gōng sūn xiān shēng yǐ jiāng zhāo dǐ bàn tuǒ, qǐng shì. bāo gōng kàn le, yòu jiāng tán yuè de kǒu gòng xù shàng le jǐ jù, fāng jiào gōng sūn cè shàn xiě, yù bèi míng rì wǔ gǔ cān zòu.
且說包公審明談月,吩咐將黃寡婦母女三人帶上來。只見金香果然醜陋不堪,玉香雖則俏麗,甚是妖淫。包公便問黃寡婦:「你受了談月三百兩,在於何處?」黃寡婦已知談月招承,只得吐實,稟道:「現藏在家中櫃底內。」包公立刻派人前去起贓。將她母女每人拶了一拶,發在教坊司:母為虔婆,暗合了貪財賣好之意;女為娼妓,又隨了倚門賣俏之心。金香自慚貌陋,無人聘娶,情願身入空門為尼。贓銀起到,償了趙國盛銀五十兩,着他另外擇娶。談明素行謹慎,即着他在通真觀為觀主。談月定了個邊遠充軍,候參奏下來,質對明白,再行起解。審判已明,包公退堂,來至書房。此時公孫先生已將招底辦妥,請示。包公看了,又將談月的口供敘上了幾句,方叫公孫策繕寫,預備明日五鼓參奏。
zhì cì rì, tiān zǐ lín xuān. bāo gōng chū bān, fǔ fú jīn jiē. rén zōng yī jiàn bāo gōng, mǎn xīn huān xǐ, biàn zhī tā bìng tǐ quán yù, jí sù xuān shàng diàn lái. bāo gōng xiān xiè le ēn, rán hòu jiāng zhāo zǐ gāo pěng, jǐn chéng yù lǎn. shèng shàng kàn bì, yòu yǒu táo mù rén ér děng zuò zhèng, bù jué xīn zhōng zhǎn zhuǎn dào: guài dào bāo qīng dé bìng, bù zhī cóng hé ér qǐ, yuán lái àn zhōng yǒu rén xiàn hài. yòu yī zhuǎn xiǎng: páng jí nǐ nǎi táng táng guó qī, rú hé xíng cǐ xiǎo rén àn mèi zhī shì? qǐ yǒu cǐ lǐ! xiǎng zhì cǐ, jí jiāng páng jí xuān shàng diàn lái, rén zōng biàn jiāng cān zhāo zhì xià. páng jí jiàn lóng yán dài nù, lián máng pěng dú, bù yóu de miàn mù gèng sè, shuāng xī guì dǎo, wéi yǒu fǔ shǒu fú zuì ér yǐ. shèng shàng tòng jiā shēn chì, niàn tā shì jiāo fáng zhī qī, zhe cóng kuān fá fèng sān nián. tiān zǐ yòu ān wèi le bāo gōng yī fān, lì shí jiào páng jí dāng miàn yǔ bāo gōng péi zuì. páng zéi zūn zhǐ, bù gǎn wéi bèi, zhǐ de xiàng bāo gōng gēn qián xiè guò. bāo gōng yì zhī tā shì guó qī, huáng shàng juàn gù, ér qiě yòu jiāng tā fá fèng, yě jiù bà le. cǐ shì xìng kuī hé shì de tiān zǐ, cái huà wèi wū yǒu. èr rén chóng xīn yòu xiè le ēn. dà jiā cháo sàn, tiān zǐ hái gōng.
至次日,天子臨軒。包公出班,俯伏金階。仁宗一見包公,滿心歡喜,便知他病體痊癒,急速宣上殿來。包公先謝了恩,然後將招子高捧,謹呈御覽。聖上看畢,又有桃木人兒等作證,不覺心中輾轉道:「怪道包卿得病,不知從何而起,原來暗中有人陷害。」又一轉想:「龐吉你乃堂堂國戚,如何行此小人暗昧之事?豈有此理!」想至此,即將龐吉宣上殿來,仁宗便將參招擲下。龐吉見龍顏帶怒,連忙捧讀,不由的面目更色,雙膝跪倒,惟有俯首伏罪而已。聖上痛加申飭,念他是椒房之戚,着從寬罰俸三年。天子又安慰了包公一番,立時叫龐吉當面與包公陪罪。龐賊遵旨,不敢違背,只得向包公跟前謝過。包公亦知他是國戚,皇上眷顧,而且又將他罰俸,也就罷了。此事幸虧和事的天子,才化為烏有。二人重新又謝了恩。大家朝散,天子還宮。
bāo gōng wǔ liù rì wèi néng shàng cháo, biàn zài nèi gé liào lǐ zhè jǐ rì gōng shì. zhǐ jiàn shèng shàng qīn pài nèi fǔ chū lái xuān zhǐ dào: shèng shàng zài xiū wén diàn xuān zhào bāo gōng. bāo gōng wén tīng, jí suí nèi fǔ jìn nèi, lái zhì xiū wén diàn, cháo le shèng jià. tiān zǐ cì zuò. bāo gōng xiè ēn. tiān zǐ biàn wèn dào: qīng liù rì wèi cháo, zhèn rú shī gǔ gōng, bù shèng yù mèn. jīn rì jiàn le qīng jiā, fāng jué chàng rán. bāo gōng zòu dào: chén cù rán gòu jí, yǒu láo shèng lǜ, chén hé yǐ kè dāng. tiān zǐ yòu wèn dào: qīng cān zhāo shàng yì shì zhǎn zhāo, bù zhī tā shì hé rú rén? bāo gōng zòu dào: cǐ rén shì gè xiá shì, chén lǚ méng cǐ rén jiù hù. biàn shuō: dāng chū gǎn kǎo shí lù guò jīn lóng sì, yù xiōng sēng xiàn hài, duō kuī le zhǎn zhāo jiāng chén jiù chū hòu lái fèng zhǐ chén zhōu fàng zhèn, lù guò tiān chāng zhèn qín ná cì kè xiàng fú, yě shì cǐ rén jí rú qián rì zài páng jí huā yuán pò le yāo mó, yě shì cǐ rén. tiān zǐ wén tīng, lóng yán dà yuè, dào: rú cǐ shuō lái, cǐ rén bù dú yǔ qīng yǒu ēn, tā de wǔ yì jìng shì chāo qún de le. bāo gōng zòu dào: ruò lùn zhǎn zhāo wǔ yì, tā yǒu sān jué: dì yī, jiàn fǎ jīng ào dì èr, xiù jiàn bǎi fā bǎi zhòng dì sān, tā de zòng yuè fǎ, zhēn yǒu fēi yán zǒu bì zhī néng. tiān zǐ tīng zhì cǐ, bù jué gǔ zhǎng dà xiào, dào: zhèn jiǔ yǐ yào xuǎn wǔ yì chāo qún de, wèi dé qí rén. jīn tīng qīng jiā zhī yán, shén hé zhèn yì. cǐ rén kě xiàn zài fǒu? bāo gōng zòu dào: cǐ rén xiàn zài chén de yá nèi. tiān zǐ dào: jì rú cǐ, míng rì qīng jiā jiāng cǐ rén dài lǐng rù cháo, zhèn qīn wǎng yào wǔ lóu shì yì.
包公五六日未能上朝,便在內閣料理這幾日公事。只見聖上親派內輔出來宣旨道:「聖上在修文殿宣召包公。」包公聞聽,即隨內輔進內,來至修文殿,朝了聖駕。天子賜座。包公謝恩。天子便問道:「卿六日未朝,朕如失股肱,不勝鬱悶。今日見了卿家,方覺暢然。」包公奏道:「臣猝然遘疾,有勞聖慮,臣何以克當。」天子又問道:「卿參招上義士展昭,不知他是何如人?」包公奏道:「此人是個俠士,臣屢蒙此人救護。」便說:「當初趕考時路過金龍寺,遇凶僧陷害,多虧了展昭將臣救出;後來奉旨陳州放賑,路過天昌鎮擒拿刺客項福,也是此人;即如前日在龐吉花園破了妖魔,也是此人。」天子聞聽,龍顏大悅,道:「如此說來,此人不獨與卿有恩,他的武藝竟是超群的了。」包公奏道:「若論展昭武藝,他有三絕:第一,劍法精奧;第二,袖箭百發百中;第三,他的縱躍法,真有飛檐走壁之能。」天子聽至此,不覺鼓掌大笑,道:「朕久已要選武藝超群的,未得其人。今聽卿家之言,甚合朕意。此人可現在否?」包公奏道:「此人現在臣的衙內。」天子道:「既如此,明日卿家將此人帶領入朝,朕親往耀武樓試藝。」
bāo gōng zūn zhǐ, kòu cí shèng jià, chū le xiū wén diàn, yòu lái dào nèi gé. liào lǐ guān shì yǐ bì, chéng jiào huí zhì kāi fēng, zhì gōng táng luò jiào, fù jiāng guān shì liào lǐ yī fān. tuì táng, jìn le shū fáng. bāo xìng dì chá. bāo gōng jiào: qǐng zhǎn yé. bù duō shí, zhǎn yé lái dào shū fáng. bāo gōng biàn jiāng jīn rì shèng shàng zhǐ yì, yī yī shù shuō. míng zǎo jiù yào suí běn gé rù cháo, cān jiàn shèng jià. zhǎn yé dào le cǐ shí suī bù yuàn yì, wú nài bāo gōng yǐ zūn zhǐ, zhǐ shì qiān xùn le jǐ jù: wéi kǒng yì bù jīng rén, fǎn yào gū fù le xiāng yé yī fān měi yì. bǐ cǐ yòu xù tán le duō shǎo shí, fāng cái cí le bāo xiāng, lái dào gōng suǒ zhī nèi, cǐ shí gōng sūn cè yǔ sì yǒng shì jù yǐ zhī dào zhǎn yé míng rì yǐn jiàn, yī gè gè jiàn le, wèi miǎn jiù yào dào xǐ. dà jiā yòu jù yǐn yī fān.
包公遵旨,叩辭聖駕,出了修文殿,又來到內閣。料理官事已畢,乘轎回至開封,至公堂落轎,復將官事料理一番。退堂,進了書房。包興遞茶。包公叫:「請展爺。」不多時,展爺來到書房。包公便將今日聖上旨意,一一述說。「明早就要隨本閣入朝,參見聖駕。」展爺到了此時雖不願意,無奈包公已遵旨,只是謙遜了幾句:「惟恐藝不驚人,反要辜負了相爺一番美意。」彼此又敘談了多少時,方才辭了包相,來到公所之內,此時公孫策與四勇士俱已知道展爺明日引見,一個個見了,未免就要道喜。大家又聚飲一番。
zhì cì rì wǔ gǔ, bāo gōng chéng jiào, zhǎn yé chéng mǎ, yī tóng rù cháo cì hou. jià xìng yào wǔ lóu, hé cháo wén wǔ hù cóng, tiān zǐ lái zhì yào wǔ lóu, shēng le bǎo zuò. bāo gōng biàn jiāng zhǎn zhāo dài zhì dan chi, guì dǎo cān jià. shèng shàng jiàn tā yǒu sān xún yǐ nèi nián jì, qì zì bù fán, jǔ zhǐ hé yí, lóng xīn dà yuè. lüè wèn le wèn jiā xiāng jí guàn. zhǎn zhāo yī yī zòu duì, shèn shì míng xī. tiān zǐ biàn jiào tā wǔ jiàn, zhǎn yé xiè ēn, xià le dan chi, zǎo yǒu gōng sūn cè yǔ sì yǒng shì jù gè àn àn gēn lái, jiāng bǎo jiàn dì guò. zhǎn yé bào zài huái zhōng, bù shàng dan chi, cháo shàng kòu le tóu, jiāng páo jīn lüè wèi yē le yī yē, xiān yǒu gè kāi mén shì, zhǐ jiàn guāng shǎn shǎn, lěng sēn sēn, yī lǚ yín guāng fān téng shàng xià. qǐ chū shí shēn suí jiàn zhuǎn, hái kě yǐ zhù mù liú shén dào hòu lái jìng shǐ rén yǎn huā liáo luàn. qí zhōng de xuē kǎn pī duò, gōu tiāo bō cì, wú yī bù jīng. hé cháo wén wǔ yǐ jí dan chi zhī xià zhòng rén, wú bù àn àn hè cǎi, wéi yǒu sì yǒng shì gèng wèi guān xīn, yǎng shǒu qiào wàng, niē zhe yī bǎ hàn, zài nà lǐ tì tā yòng lì, jiàn tā wǔ dào miào chù, bù yóu de gān xīn pèi fú: zhēn bù kuì nán xiá, èr zì. zhǎn yé zhè lǐ shī zhǎn píng shēng xué yì, zhāo zhāo yòng yì, chù chù liú xīn, jiāng jiàn wǔ wán, réng shì huái zhōng bào yuè de jià shi shōu zhù, fù yòu cháo shàng kē tóu. jiàn tā miàn bù gēng sè, qì bù fā chuǎn.
至次日五鼓,包公乘轎,展爺乘馬,一同入朝伺候。駕幸耀武樓,合朝文武扈從,天子來至耀武樓,升了寶座。包公便將展昭帶至丹墀,跪倒參駕。聖上見他有三旬以內年紀,氣字不凡,舉止合宜,龍心大悅。略問了問家鄉籍貫。展昭一一奏對,甚是明晰。天子便叫他舞劍,展爺謝恩,下了丹墀,早有公孫策與四勇士俱各暗暗跟來,將寶劍遞過。展爺抱在懷中,步上丹墀,朝上叩了頭,將袍襟略為掖了一掖,先有個開門式,只見光閃閃,冷森森,一縷銀光翻騰上下。起初時身隨劍轉,還可以注目留神;到後來竟使人眼花繚亂。其中的削砍劈剁,勾挑撥刺,無一不精。合朝文武以及丹墀之下眾人,無不暗暗喝采,惟有四勇士更為關心,仰首翹望,捏着一把汗,在那裡替他用力,見他舞到妙處,不由的甘心佩服:「真不愧『南俠,二字。」展爺這裡施展平生學藝,招招用意,處處留心,將劍舞完,仍是懷中抱月的架式收住,復又朝上磕頭。見他面不更色,氣不發喘。
tiān zǐ dà lè, biàn wèn bāo gōng dào: zhēn hǎo jiàn fǎ! guài bù dé qīng jiā kuā jiǎng, tā de xiù jiàn yòu rú hé shì fǎ? bāo gōng zòu dào: zhǎn zhāo céng yán, yè jiān néng dǎ miè xiāng tóu zhī huǒ. rú jīn bái zhòu, zhǐ hǎo yòng jiào shè dì mù pái, shàng miàn hù shàng bái zhǐ, shèng shàng suí yì diǎn shàng sān gè zhū diǎn, shì tā de xiù jiàn. bù zhī shèng yì ruò hé? tiān zǐ dào: shén hé zhèn yì. shuí zhī bāo gōng zǎo yǐ fēn fù yù bèi xià le, zì yǒu zhí shì rén yuán jiāng mù pái ná lái. tiān zǐ yàn kàn, shàng miàn hù dìng bái zhǐ, lián gè hēi xīng zhòu wén yī gài méi yǒu yóu bù dé tí qǐ zhū bǐ, suí yì diǎn le sān gè dà diǎn, jiào zhí shì rén yuán suí zhǎn zhāo qù, gāi lì yú hé chù rèn tā zì biàn. yīn xiù jiàn nǎi zì jǐ liàn jiù de bù shù yuǎn jìn, yǔ bié rén de bīng rèn bù tóng. zhǎn zhāo shēn tǐ shèng yì, suí zhí shì rén yuán xià le dan chi, xié xíng yuē èr sān shí bù yuǎn jìn, gū liang shèng shàng bì kàn de jiàn, fāng jiào rén bǎ mù pái lì wěn. zuǒ yòu jù gè tuì hòu. zhǎn zhāo yòu zài mù pái zhī qián, duì zhe yào wǔ lóu yáo bài. bài bì, lì qǐ shēn lái, kàn zhǔn hóng diǎn, fān shēn jìng bēn yào wǔ lóu. pǎo lái yuē yǒu èr shí bù, zhǐ jiàn tā jiāng zuǒ shǒu yī yáng, yòu shǒu biàn dì jiāng chū qù, zhǐ tīng mù pái shàng pāi de yī shēng tā biàn lì zhù jiǎo, zhèng duì le mù pái, yòu shì yī yáng shǒu, zhǐ tīng nà biān mù pái shàng yòu shì yī shēng pāi zhǎn yé cǐ shí què gǎi le yī gè wò hǔ shì, jiāng yāo yī gōng, bó xiàng yī niǔ, cóng gē zhī wō nèi jiāng yòu shǒu wǎng wài yī tuī, zhǐ tīng dé pāi, jiāng mù pái dǎ de luàn huǎng, zhǎn yé yī fú shēn, lái dào dan chi zhī xià, wǎng shàng kòu tóu. cǐ shí jǐ yǒu rén jiāng mù pái ná lái, qǐng shèng shàng yàn kàn. jiàn sān zhī bā cùn zhǎng duǎn de xiù jiàn, jù gè dīng zài zhū hóng diǎn shàng, wéi yǒu mò yī zhī yǐ jiāng mù pái dīng tòu. tiān zǐ kàn le, shén jué hǎn rán, lián shēng chēng dào: zhēn jué jì yě!
天子大樂,便問包公道:「真好劍法!怪不得卿家誇獎,他的袖箭又如何試法?」包公奏道:「展昭曾言,夜間能打滅香頭之火。如今白晝,只好用較射的木牌,上面糊上白紙,聖上隨意點上三個朱點,試他的袖箭。不知聖意若何?」天子道:「甚合朕意。「誰知包公早已吩咐預備下了,自有執事人員將木牌拿來。天子驗看,上面糊定白紙,連個黑星皺紋一概沒有」由不得提起硃筆,隨意點了三個大點,叫執事人員隨展昭去,該立於何處任他自便。因袖箭乃自己煉就的步數遠近,與別人的兵刃不同。展昭深體聖意,隨執事人員下了丹墀,斜行約二三十步遠近,估量聖上必看得見,方叫人把木牌立穩。左右俱各退後。展昭又在木牌之前,對着耀武樓遙拜。拜畢,立起身來,看準紅點,翻身竟奔耀武樓。跑來約有二十步,只見他將左手一揚,右手便遞將出去,只聽木牌上拍的一聲;他便立住腳,正對了木牌,又是一揚手,只聽那邊木牌上又是一聲拍;展爺此時卻改了一個臥虎勢,將腰一躬,脖項一扭,從胳肢窩內將右手往外一推,只聽得拍,將木牌打的亂晃,展爺一伏身,來到丹墀之下,往上叩頭。此時己有人將木牌拿來,請聖上驗看。見三枝八寸長短的袖箭,俱各釘在朱紅點上,惟有末一枝已將木牌釘透。天子看了,甚覺罕然,連聲稱道:「真絕技也!」
bāo gōng yòu zòu: qǐ shàng wú zhǔ, zhǎn zhāo dì sān jì nǎi zòng yuè fǎ, fēi dēng gāo bù kě, xū tuō qù zhǎng yī fāng néng líng biàn. jiù jiào tā shàng duì miàn wǔ jiān gāo gé, wǒ zhǔ kě yǐ dēng lóu yī wàng, kàn de shǐ néng zhēn qiè. tiān zǐ dào: qīng yán shèn shì. shèng shàng qǐ shēn, gāng dēng fú tī, biàn chuán zhǐ: suǒ yǒu dà chén jù gè suí zhèn dēng lóu, yú zhě jù zài lóu xià. biàn yǒu suí shì nèi jiān huí shēn chuán le shèng zhǐ. bāo gōng lǐng bān, màn màn dēng le gāo lóu. tiān zǐ píng lán rù zuò, zhòng chén huán lì zuǒ yòu.
包公又奏:「啟上吾主,展昭第三技乃縱躍法,非登高不可,須脫去長衣方能靈便。就叫他上對面五間高閣,我主可以登樓一望,看的始能真切。」天子道:「卿言甚是。」聖上起身,剛登扶梯,便傳旨:「所有大臣俱各隨朕登樓,余者俱在樓下。」便有隨事內監回身傳了聖旨。包公領班,慢慢登了高樓。天子憑欄入座,眾臣環立左右。
zhǎn zhāo cǐ shí yǐ jiāng páo fú tuō què, zhā fù tíng dāng. sì yé zhào hǔ bù zhī cóng hé chù nuǎn le yī bēi jiǔ lái, shuō dào: dà gē qiě yǐn yī bēi zhù zhù xìng, tí tí qì. zhǎn yé dào: duō xiè xián dì fèi xīn. jiē guò yī yǐn ér jǐn. zhào yé hái yào zhēn shí, jiàn zhǎn yé yǐ zǒu chū shù bù. léng yé què zì jǐ qiāo qiāo de yǐn le sān bēi, guò lái qiào zhe jiǎo ér, wǎng duì miàn gé shàng guān kàn.
展昭此時已將袍服脫卻,扎縛停當。四爺趙虎不知從何處暖了一杯酒來,說道:「大哥且飲一杯助助興,提提氣。」展爺道:「多謝賢弟費心。」接過一飲而盡。趙爺還要斟時,見展爺已走出數步。楞爺卻自己悄悄的飲了三杯,過來翹着腳兒,往對面閣上觀看。
dān shuō zhǎn yé dào le gé xià, zhuǎn shēn yòu xiàng yào wǔ lóu shàng kòu bài. lì qǐ lái, tā biàn zài píng dì shàng lù fú hè xíng, pái huái le jǐ bù. hū jiàn tā shēn tǐ yī suō, yāo bèi yī gōng, sōu de yī shēng, yóu rú yún zhōng fēi yàn yì bān, zǎo yǐ qīng qīng luò zài gāo gé zhī shàng. zhè biān tiān zǐ jīng xǐ fēi cháng, dào: qīng děng kàn tā, rú hé yī zhuǎn yǎn jiān jiù shàng le gāo gé ne? zhòng chén zǎi qí shēng kuā zàn. cǐ shí zhǎn yé xiǎn nòng běn lǐng, zǒu dào gāo gé zhù xià, shuāng shǒu jiāng zhù yī lǒu, shēn tǐ yī piāo, liǎng tuǐ yī fēi, chī chī chī chī shùn zhù dào pá ér shàng. dào le duò tóu, yòng zuǒ shǒu bà zhù, zuǒ tuǐ pán zài zhù shàng, jiāng hǔ tǐ yī tǐng, yòu shǒu yī yáng, zuò le gè tàn hǎi shì. tiān zǐ kàn le, lián shēng zàn hǎo. qún chén yǐ jí lóu xià rén děng wú bù hè cǎi. yòu jiàn tā yòu shǒu zhuā zhù chuán tóu, dī liū liū shēn tǐ yī zhuǎn, bǎ zhòng rén xià le yī tiào. tā què zhuǎn guò zuǒ shǒu, zhǎo zháo chuán tóu, jiǎo jiān jǐ dēng dìng tán fāng, shàng miàn liǎng shǒu dǎo bǎ, xià miàn liǎng jiǎo lǒng bù, yóu dōng biān chuàn dào xī biān, yóu xī biān yòu chuàn dào dōng biān. chuàn lái chuàn qù, chuàn dào zhōng jiān, hū rán bǎ shuāng jiǎo yī quán, yòng le gè juǎn shēn shì wǎng shàng yī fān, jiǎo gēn dēng dìng wǎ lǒng, píng píng de jiāng shēn zi fān shàng fáng qù. tiān zǐ kàn zhì cǐ, bù yóu shī shēng dào: qí zāi! qí zāi! zhè nǎ lǐ shì gè rén, fēn míng shì zhèn de yù māo yì bān. shuí zhī zhǎn yé zài gāo chù yè yǐ tīng jiàn, biàn zài fáng shàng yǔ shèng shàng kòu tóu. zhòng rén yòu shì huān xǐ, yòu tì tā hài pà. zhǐ yīn shèng shàng jīn kǒu shuō le yù māo èr zì, nán xiá cóng cǐ jiù dé le zhè gè chuò hào, rén rén chēng tā wèi yù māo. cǐ hào yī chuán bù zhī jǐn yào, biàn rě qǐ le duō shǎo yīng xióng hǎo hàn, rén rén qí cái, gè gè háo jié. ruò fēi zhè xiē yì rén chū shì, rú hé píng dìng xiāng yáng de dà shì. hòu wén màn biǎo.
單說展爺到了閣下,轉身又向耀武樓上叩拜。立起來,他便在平地上鷺伏鶴行,徘徊了幾步。忽見他身體一縮,腰背一躬,嗖的一聲,猶如雲中飛燕一般,早已輕輕落在高閣之上。這邊天子驚喜非常,道:「卿等看他,如何一轉眼間就上了高閣呢?」眾臣宰齊聲誇讚。此時展爺顯弄本領,走到高閣柱下,雙手將柱一摟,身體一飄,兩腿一飛,嗤、嗤、嗤、嗤順柱倒爬而上。到了柁頭,用左手把住,左腿盤在柱上,將虎體一挺,右手一揚,作了個探海勢。天子看了,連聲贊「好」。群臣以及樓下人等無不喝采。又見他右手抓住椽頭,滴溜溜身體一轉,把眾人嚇了一跳。他卻轉過左手,找着椽頭,腳尖幾登定檀方,上面兩手倒把,下面兩腳攏步,由東邊串到西邊,由西邊又串到東邊。串來串去,串到中間,忽然把雙腳一拳,用了個卷身勢往上一翻,腳跟登定瓦隴,平平的將身子翻上房去。天子看至此,不由失聲道:「奇哉!奇哉!這哪裡是個人,分明是朕的御貓一般。」誰知展爺在高處業已聽見,便在房上與聖上叩頭。眾人又是歡喜,又替他害怕。只因聖上金口說了「御貓」二字,南俠從此就得了這個綽號,人人稱他為御貓。此號一傳不知緊要,便惹起了多少英雄好漢,人人奇材,個個豪傑。若非這些異人出仕,如何平定襄陽的大事。後文慢表。
dāng xià rén zōng tiān zǐ qīn shì le zhǎn zhāo de sān yì, dāng rì jià zhuǎn hái gōng, lì kè chuán zhǐ: zhǎn zhāo wèi yù qián sì pǐn dài dāo hù wèi, jiù zài kāi fēng fǔ gōng zhí. bāo gōng dài lǐng zhǎn zhāo wàng què kòu tóu xiè ēn. zhū shì yǐ bì, huí zhuǎn kāi fēng. bāo gōng jìn le shū fáng, lì kè jiào bāo xìng bèi le sì pǐn wǔ zhí fú sè sòng yǔ zhǎn yé. zhǎn yé lián máng chuān qǐ, suí zhe bāo xìng lái dào shū fáng, yǔ bāo gōng xíng lǐ. bāo gōng nǎ lǐ kěn shòu, xùn ràng duō shí, zhǐ shòu le bàn lǐ. zhǎn yé yòu jiào bāo xìng jìn nèi zài fū rén gēn qián dài bái, jiù shuō zhǎn zhāo yǔ fū rén kē tóu. bāo xìng qù le duō shí, huí lái shuō dào: fū rén shuō, lǎo yé lǚ méng zhǎn lǎo yé hù jiù, shí shí gǎn xiè bù jǐn. rì hòu hái yāo qiú zhǎn lǎo yé shí shí bāng zhù xiāng yé. gěi zhǎn lǎo yé dào xǐ, lǐ shì bù gǎn dāng de. zhǎn yé gōng gōng jìng jìng, lián lián chēng shì. bāo gōng yòu gào sù tā: míng zǎo jù gōng fú shàng cháo, běn gé tì nǐ dài zòu xiè ēn. zhǎn yé xiè dào: bēi zhí jǐn yī jūn mìng. shuō bà, tuì chū, lái dào gōng suǒ. gōng sūn cè yǔ sì yǒng shì jù gè shàng qián dào xǐ. bǐ cǐ xùn ràng yī fān, dà jiā rù zuò, bù duō shí, bǎi shàng fēng shèng jiǔ yáo. zhè shì zhòng rén yǔ zhǎn yé hè xǐ de. gōng sūn cè wèi shǒu, biàn yào ān xí jìng jiǔ. zhǎn yé nǎ lǐ kěn yī, biàn dào: nǐ wǒ jiē zhī jǐ dì xiōng, ruò rú cǐ, biàn shì ná wǒ dāng wài rén kàn le. dà jiā jiàn zhǎn yé rú cǐ, gōng yì gòng jìng sān bēi. zhǎn yé lǐng le, xiè guò zhòng rén, bǐ cǐ jiù zuò. yǐn jiǔ zhī jiān, yòu tí qǐ jīn rì shì yì, dà jiā zàn bù jué kǒu. zhǎn yé zài sān qiān xùn, háo wú zì mǎn zhī yì, dà jiā gèng wèi pèi fú.
當下仁宗天子親試了展昭的三藝,當日駕轉還宮,立刻傳旨:「展昭為御前四品帶刀護衛,就在開封府供職。」包公帶領展昭望闕叩頭謝恩。諸事已畢,迴轉開封。包公進了書房,立刻叫包興備了四品武職服色送與展爺。展爺連忙穿起,隨着包興來到書房,與包公行禮。包公哪裡肯受,遜讓多時,只受了半禮。展爺又叫包興進內在夫人跟前代白,就說展昭與夫人磕頭。包興去了多時,回來說道:「夫人說,老爺屢蒙展老爺護救,實實感謝不盡。日後還要求展老爺時時幫助相爺。給展老爺道喜,禮是不敢當的。」展爺恭恭敬敬,連連稱「是」。包公又告訴他:「明早具公服上朝,本閣替你代奏謝恩。」展爺謝道:「卑職謹依鈞命。」說罷,退出,來到公所。公孫策與四勇士俱各上前道喜。彼此遜讓一番,大家入座,不多時,擺上豐盛酒肴。這是眾人與展爺賀喜的。公孫策為首,便要安席敬酒。展爺哪裡肯依,便道:「你我皆知己弟兄,若如此,便是拿我當外人看了。」大家見展爺如此,公議共敬三杯。展爺領了,謝過眾人,彼此就座。飲酒之間,又提起今日試藝,大家讚不絕口。展爺再三謙遜,毫無自滿之意,大家更為佩服。
zhèng zài yǐn jiǔ zhī jì, zhǐ jiàn bāo xìng jìn lái, dà jiā ràng zuò. bāo xìng dào: shí shí bù néng xiāng péi, xiāng yé jiào wǒ lái qǐng gōng sūn xiān shēng lái le. zhòng rén biàn wèn hé shì. bāo xìng dào: fāng cái lǎo yé jìn nèi, chī le fàn chū lái, biàn dào shū fáng, jiào qǐng gōng sūn xiān shēng. bù zhī wèi zhe hé shì. gōng sūn cè zàn xiàng zhòng rén gào cí, tóng bāo xìng jìn nèi, wǎng shū fáng qù le. zhè lǐ zhòng rén nà mèn, zài yě cè dù bù chū shì wèi shén me shì lái. bù duō yī huì, zhǐ jiàn gōng sūn cè chū lái, dà jiā biàn wèn: xiāng yé hū huàn, yǒu hé tái yù? gōng sūn cè dào: bù wèi bié de, yī lái gěi zhǎn dà gē bàn lǐ xiè ēn zhāo zǐ èr lái wèi qián zài xiū wén diàn zhào jiàn zhī shí, shèng shàng shuō le yī jù jǐ tiān méi jiàn zá jiā xiāng yé rú shī gǔ gōng, xiāng yé yīn xiǎng qǐ guó jiā zǒng yǐ xuǎn bá rén cái wèi yào. kuàng yǒu tài hòu rù gōng dà qìng zhī diǎn lǐ, yí jiā yī kē, wèi guó qiú xián. jiào wǒ dǎ gè tiáo chén zhé dǐ ér, qǐng kāi ēn kē. zhǎn yé dào: zhè yě shì yī jiàn jí hǎo de shì. jì rú cǐ, zán men chī fàn bà, bù kě dān gē le xián dì zhèng shì. gōng sūn cè dào: yī gè zhāo dǐ yě shén róng yì, hé bì tài máng. zhǎn yé dào: suī zé rú cǐ, xiāng yé jì rán fēn fù, xiǎng lái bì shì děng zhe kàn ne. nǐ wǒ zhāo xī jù shǒu, hé zhēng cǐ yī kè ne? gōng sūn cè tīng zhǎn yé shuō dé yǒu lǐ, zhǐ de yào fàn lái. dà jiā yòng bì, lí xí, sàn zuò chī chá. gōng sūn xiān shēng de biàn lái dào zì jǐ wū nèi, lüè wèi sī suǒ, tí bǐ yī huī ér jiù, jiāo bāo xìng qǐng shì xiāng yé kàn guò, lì kè shàn xiě qīng chǔ, yù bèi míng rì chéng dì.
正在飲酒之際,只見包興進來,大家讓坐。包興道:「實實不能相陪,相爺叫我來請公孫先生來了。」眾人便問何事。包興道:「方才老爺進內,吃了飯出來,便到書房,叫請公孫先生。不知為着何事。」公孫策暫向眾人告辭,同包興進內,往書房去了。這裡眾人納悶,再也測度不出是為什麼事來。不多一會,只見公孫策出來,大家便問:「相爺呼喚,有何台諭?」公孫策道:「不為別的,一來給展大哥辦理謝恩招子;二來為前在修文殿召見之時,聖上說了一句幾天沒見咱家相爺如失股肱,相爺因想起國家總以選拔人才為要。況有太后入宮大慶之典禮,宜加一科,為國求賢。叫我打個條陳摺底兒,請開恩科。」展爺道:「這也是一件極好的事。既如此,咱們吃飯罷,不可耽擱了賢弟正事。」公孫策道:「一個招底也甚容易,何必太忙。」展爺道:「雖則如此,相爺既然吩咐,想來必是等着看呢。你我朝夕聚首,何爭此一刻呢?」公孫策聽展爺說得有理,只得要飯來。大家用畢,離席,散坐吃茶。公孫先生得便來到自己屋內,略為思索,提筆一揮而就,交包興請示相爺看過,立刻繕寫清楚,預備明日呈遞。
zhì cì rì wǔ gǔ, bāo gōng dài lǐng zhǎn yé dào le cháo fáng, cì hou xiè ēn. zhòng rén jiàn le zhǎn yé, wú bù qiāo qiāo yì lùn kuā zàn. yòu jiàn zhǎn yé chuān zhe cù xīn de sì pǐn wǔ zhí fú sè, yuè xiǎn dé qì yǔ áng áng, wēi fēng lǐn lǐn, zhēn zhēn lìng rén xiàn mù zhī zhōng kě wèi kě qīn. jí zhì shèng shàng shēng diàn, zhǎn yé xiè guò ēn hòu, bāo gōng biàn jiāng jiā ēn kē de běn zhāng dì shàng. tiān zǐ kàn le shén xǐ, zhū pī yī yì, fā dào nèi gé, lì kè chū chāo, bān xíng gè shěng. suǒ yǒu gè chù wén shū yī xià, rén rén jiē zhī.
至次日五鼓,包公帶領展爺到了朝房,伺候謝恩。眾人見了展爺,無不悄悄議論誇讚。又見展爺穿着簇新的四品武職服色,越顯得氣宇昂昂,威風凜凜,真真令人羨慕之中可畏可親。及至聖上升殿,展爺謝過恩後,包公便將加恩科的本章遞上。天子看了甚喜,硃批依議,發到內閣,立刻出抄,頒行各省。所有各處文書一下,人人皆知。
bù shí hòu wén rú hé, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不識後文如何,且聽下回分解。