strong shòu yǎn mó zhōng liáng zāo dà nán shā yāo dào háo jié lì qí gōng strong
受魘魔忠良遭大難 殺妖道豪傑立奇功
qiě shuō bāo gōng zì shēng wèi shǒu xiàng, měi rì qín láo wáng shì, bù wèi quán hǎo, bǐng zhèng tiáo chén, shèng shàng wú yǒu bù yǔn. jiù shì mǎn cháo wén wǔ, shuí bù qīn yǎng? zòng rán sù yǒu chóu xì zhī rén, dào le cǐ shí, yě nài hé tā bù dé. yī rì, bāo gōng cháo bà, lái dào kāi fēng, jìn le shū fáng, qīn zì xiě le yī fēng shū xìn, jiào bāo xìng bèi hòu lǐ yī fèn, wài dài yín sān bǎi liǎng, xuǎn le gè néng gàn chāi yì qián wǎng cháng zhōu fǔ wǔ jìn xiàn yù jié cūn, pìn qǐng nán xiá zhǎn xióng fēi yòu xiě le jiā xìn, yī bìng qián qù. gāng rán qù hòu, zhǐ jiàn zhí bān tóu mù xiàng shàng guì dǎo: qǐ shàng xiàng yé, wài miàn yǒu nán nǚ èr rén, kǒu chēng yuān wǎng, qián lái shēn sù. bāo gōng fēn fù, diǎn gǔ shēng táng. lì kè dài zhì táng shàng. bāo gōng jiàn nán nǚ èr rén jiē yǒu wǔ xún nián jì, xiān jiào jiāng pó zǐ dài shàng lái. pó zǐ shàng qián guì dǎo, sù shuō dào: pó zǐ yáng shì. zhàng fū xìng huáng, jiǔ yǐ qù shì. yǒu èr gè nǚ ér, zhǎng míng jīn xiāng, cì míng yù xiāng. wǒ zhè xiǎo nǚ ér yuán xǔ yǔ zhào guó shèng zhī zǐ wèi qī. zuó rì tā jiā qǔ qù, pó zǐ yīn nǚ ér chū jià, wèi miǎn shāng xīn. jí zhì qù le zhī hòu, shuí zhī wǒ de dà nǚ ér què bù jiàn le. pó zǐ yòu máng dào gè chù xún zhǎo, zài yě méi yǒu, jí dé pó zǐ yào sǐ. lǎo yé xiǎng, pó zǐ yī shēng jiù zhàng zhe nǚ ér. wǒ guǎ fù shī yè de, yuán dǎ suàn jiāng lái liǎng gè nǚ xù, yǒu bàn zǐ zhī láo, kě yǐ zhào kàn. guǎ fù rú jīn bǎ gè dà nǚ ér diū le, jìng shì bù zhī qù xiàng. pó zǐ yòu shì jí, yòu shì shāng xīn, zhèng zài tí kū zhī shí bù xiǎng wǒ men qīn jiā zhào guó shèng zhǎo le wǒ lái, hé wǒ bù yī, shuō wǒ bǎ nǚ ér dǐ huàn le. bǐ cǐ fēn zhēng bù qīng, gù cǐ qián lái, qiú lǎo yé tì wǒ men pàn duàn pàn duàn, zhǎo zhǎo wǒ de nǚ ér cái hǎo. bāo gōng tīng bà, wèn dào: nǐ jiā kě yǒu cháng lái wǎng de qīn juàn méi yǒu? yáng shì dào: màn shuō qīn juàn, jiù shì jiē fāng lín shě, wú shì yě shì bù cháng wǎng lái de, pó zǐ gū kǔ de hěn ne! shuō zhì cǐ, jiù kū qǐ lái le.
且說包公自升為首相,每日勤勞王事,不畏權好,秉正條陳,聖上無有不允。就是滿朝文武,誰不欽仰?縱然素有讎隙之人,到了此時,也奈何他不得。一日,包公朝罷,來到開封,進了書房,親自寫了一封書信,叫包興備厚禮一份,外帶銀三百兩,選了個能幹差役前往常州府武進縣遇傑村,聘請南俠展熊飛;又寫了家信,一併前去。剛然去後,只見值班頭目向上跪倒:「啟上相爺,外面有男女二人,口稱『冤枉』,前來申訴。」包公吩咐,點鼓升堂。立刻帶至堂上。包公見男女二人皆有五旬年紀,先叫將婆子帶上來。婆子上前跪倒,訴說道:「婆子楊氏。丈夫姓黃,久已去世。有二個女兒,長名金香,次名玉香。我這小女兒原許與趙國盛之子為妻。昨日他家娶去,婆子因女兒出嫁,未免傷心。及至去了之後,誰知我的大女兒卻不見了。婆子又忙到各處尋找,再也沒有,急得婆子要死。老爺想,婆子一生就仗着女兒。我寡婦失業的,原打算將來兩個女婿,有半子之勞,可以照看。寡婦如今把個大女兒丟了,竟是不知去向。婆子又是急,又是傷心,正在啼哭之時;不想我們親家趙國盛找了我來,合我不依,說我把女兒抵換了。彼此分爭不清,故此前來,求老爺替我們判斷判斷,找找我的女兒才好。」包公聽罷,問道:「你家可有常來往的親眷沒有?」楊氏道:「慢說親眷,就是街坊鄰舍,無事也是不常往來的,婆子孤苦得很呢!」說至此,就哭起來了。
bāo gōng fēn fù, bǎ pó zǐ dài xià qù, jiāng zhào guó shèng dài shàng lái. zhào guó shèng shàng qián guì dǎo, sù dào: xiǎo rén zhào guó shèng yuán yǔ yáng shì shì qīn jiā. tā yǒu liǎng gè nǚ ér, dà de chǒu lòu, xiǎo de jùn qiào, xiǎo rén yǔ ér zi dìng de shì tā de xiǎo nǚ ér. qǔ lái yī kàn, què shì tā dà nǚ ér. yīn cǐ jí jí gǎn dào tā jiā, yǔ tā fēn zhēng wèi hé dǐ huàn. bù liào yáng shì tā dào bù yī, shuō xiǎo rén bǎ tā liǎng gè nǚ ér dōu qǔ qù le, qī fù tā shuāng jū guǎ fù le. yīn cǐ dào lǎo yé tái qián, qiú lǎo yé pàn duàn pàn duàn. bāo gōng wèn dào: zhào guó shèng, nǐ kě rèn míng shì tā dà nǚ ér me? zhào guó shèng dào: zěn me rèn dé bù míng ne? dāng chū yǒu wǒ men qīn jiā zài rì, wèi zuò qīn shí, tā liǎng gè nǚ ér xiǎo rén jù shì jiàn guò de, dà de jí chǒu, xiǎo de shén jùn. yīn xiǎo rén ài tā xiǎo nǚ, cái yǔ xiǎo rén ér zi dìng le qīn shì. nà gè chǒu de, xiǎo rén duàn bú yào de. bāo gōng tīng bà, diǎn le diǎn tóu, biàn jiào: nǐ èr rén qiě zì huí qù, tīng hòu chuán xùn.
包公吩咐,把婆子帶下去,將趙國盛帶上來。趙國盛上前跪倒,訴道:「小人趙國盛原與楊氏是親家。她有兩個女兒,大的醜陋,小的俊俏,小人與兒子定的是她的小女兒。娶來一看,卻是她大女兒。因此急急趕到她家,與她分爭為何抵換。不料楊氏她倒不依,說小人把她兩個女兒都娶去了,欺負她孀居寡婦了。因此到老爺台前,求老爺判斷判斷。」包公問道:「趙國盛,你可認明是她大女兒麼?」趙國盛道:「怎麼認得不明呢?當初有我們親家在日,未作親時,她兩個女兒小人俱是見過的,大的極丑,小的甚俊。因小人愛她小女,才與小人兒子定了親事。那個丑的,小人斷不要的。」包公聽罷,點了點頭,便叫:「你二人且自回去,聽候傳訊。」
lǎo yé tuì táng, lái zhì shū fáng, jiāng cǐ shì chuǎi duó. bāo xìng dào guò chá lái, gōng gōng jìng jìng, sòng zhì bāo gōng miàn qián. zhǐ jiàn bāo gōng zuò zài yǐ shàng shēn tǐ luàn huǎng, liǎng yǎn fā zhí, yě bù yán yǔ, yě bù jiē chá. bāo xìng jiàn cǐ guāng jǐng, lián máng fàng xià chá huái, qiāo qiāo wèn dào: lǎo yé zěn me le? bāo gōng hū rán jiāng shēn zi yī tǐng, shuō dào: hǎo xuè xīng qì ya! wǎng hòu biàn dào, hūn mí bù xǐng. bāo xìng jí jí fú zhe, kǒu zhōng luàn jiào: lǎo yé, lǎo yé! wài miàn lǐ cái děng yī qí jìn lái, bǐ cǐ chān fú, tái zhì chuáng tà zhī shàng. yī shí chuán dào lǐ miàn. lǐ shì gào mìng wén tīng, xià dé jīng yí bù zhǐ, lián máng gǎn zhì shū fáng kàn guān. lǐ cái děng jí huí bì. zhǐ jiàn bāo gōng tǎng zài chuáng shàng, shuāng méi jǐn zhòu, èr yuè nán zhēng, sì zhī quán rán bù dòng, yī yǔ yě bù fā. fū rén kàn bì, bù zhī shì hé yuán gù. zhèng zài nà mèn, bāo xìng zài chuāng wài dào: qǐ shàng fū rén, gōng sūn zhǔ bù qián lái yǔ lǎo yé zhěn mài. fū rén wén tīng, zhǐ de dài lǐng yā huán huí bì.
老爺退堂,來至書房,將此事揣度。包興倒過茶來,恭恭敬敬,送至包公面前。只見包公坐在椅上身體亂晃,兩眼發直,也不言語,也不接茶。包興見此光景,連忙放下茶懷,悄悄問道:「老爺怎麼了?」包公忽然將身子一挺,說道:「好血腥氣呀!」往後便倒,昏迷不醒。包興急急扶着,口中亂叫:「老爺,老爺!」外面李才等一齊進來,彼此攙扶,抬至床榻之上。一時傳到裡面。李氏誥命聞聽,嚇得驚疑不止,連忙趕至書房看觀。李才等急迴避。只見包公躺在床上,雙眉緊皺,二月難睜,四肢全然不動,一語也不發。夫人看畢,不知是何緣故。正在納悶,包興在窗外道:「啟上夫人,公孫主簿前來與老爺診脈。」夫人聞聽,只得帶領丫鬟迴避。
bāo xìng tóng zhe gōng sūn xiān shēng lái zhì shū fáng tà qián. gōng sūn cè xì xì sōu qiú bìng yuán, zhěn le zuǒ mài, lián shuō: wú fáng. yòu zhěn yòu mài, biàn dào: guài shì! bāo xìng zài páng wèn dào: xiān shēng kàn xiàng yé shì hé bìng zhèng? gōng sūn cè dào: jù wǒ kàn lái, xiāng yé liù mài píng hé, bìng wú bìng zhèng. yòu mō le mō tóu shàng bìng xīn shàng, zài tīng qì xī yì shùn, fǎng fú shuì zháo de yì bān. bāo xìng jiāng fāng cái de xíng jǐng, shù shuō yī biàn. gōng sūn cè wén dé biàn jué nà mèn, bìng duàn bù chū bìng cóng hé chù qǐ de. zhǐ de xiān jiào bāo xìng jìn nèi ān wèi fū rén yī fān, bìng bǐng míng xū yào qǐ zòu. zì jǐ biàn xiě le gào bìng zhāo zǐ, lái rì wǔ gǔ, shàng cháo chéng dì.
包興同着公孫先生來至書房榻前。公孫策細細搜求病源,診了左脈,連說:「無妨。」又診右脈,便道:「怪事!」包興在旁問道:「先生看相爺是何病症?」公孫策道:「據我看來,相爺六脈平和,並無病症。」又摸了摸頭上並心上,再聽氣息亦順,仿佛睡着的一般。包興將方才的形景,述說一遍。公孫策聞得便覺納悶,並斷不出病從何處起的。只得先叫包興進內安慰夫人一番,並稟明須要啟奏。自己便寫了告病招子,來日五鼓,上朝呈遞。
tiān zǐ wén zòu, qīn pài yù yī dào kāi fēng fǔ zhěn mài, yě duàn bù chū shì hé bìng zhèng. yī shí tài hòu yě zhī dào yǒu shuō piān fāng de. wú nài bāo gōng hūn mí bù xǐng, rén shì bù zhī, yǐn shí bù jìn, zhǐ yú hān shuì ér yǐ. xìng kuī gōng sūn xiān shēng pō xiǎo yī lǐ, bù shí zài shū fáng zhěn mài zhào liào. zhì yú bāo xìng lǐ cái, gèng bù xiāo shuō le, zhòu yè huán rào, bù lí zuǒ yòu. jiù shì lǐ shì gào mìng, yī rì yě shì yào dào shū fáng jǐ cì. wéi yǒu wài miàn gōng sūn cè yǔ sì yǒng shì, gè gè jí dé cā quán mó zhǎng, duǎn tàn zhǎng xū, jìng zì wú fǎ kě shī.
天子聞奏,欽派御醫到開封府診脈,也斷不出是何病症。一時太后也知道有說偏方的。無奈包公昏迷不省,人事不知,飲食不進,止於酣睡而已。幸虧公孫先生頗曉醫理,不時在書房診脈照料。至於包興、李才,更不消說了,晝夜環繞,不離左右。就是李氏誥命,一日也是要到書房幾次。惟有外面公孫策與四勇士,個個急得擦拳磨掌,短嘆長吁,竟自無法可施。
shuí zhī yī lián jiù shì wǔ tiān. gōng sūn cè kàn bāo gōng mài xī, jiàn jiàn de wēi ruò qǐ lái, dà jiā bù yóu de zháo jí. dú bāo xìng yǔ bié rén bù tóng, tā jiàn lǎo yé zhè bān guāng jǐng, yīn xiǎng dāng chū bà zhí zhī shí, céng zài dà xiāng guó sì dé bìng, yǔ cǐ cì xiāng tóng, nà shí duō kuī liǎo rán hé shàng yī zhì. piān piān tā yòu yún yóu qù le. yóu cǐ biàn xiǎng qǐ, dāng chū jīng le duō shǎo diān xiǎn, shòu le duō shǎo bēn bō, hǎo róng yì áo dào rú cǐ dì bù. bù xiǎng jiù bìng fù fā, jìng zì bù néng yī zhì. yuè xiǎng yuè chóu, bù yóu de lèi liú mǎn miàn. zhèng zài bēi qì zhī jì, zhǐ jiàn qián cì pài qù cháng zhōu de chāi yì huí lái, yán: zhǎn xióng fēi bìng wèi zài jiā. lǎo pú shuō: wǒ jiā guān rén ruò néng zǎo wǎn huí lái, bì rán jí jí de gǎn fù kāi fēng, jué bù fù xiāng yé dà ēn. yòu shuō: jiā xìn yě sòng dào le, xiàn yǒu dài lái de huí xìn. lǎo yé fǔ shàng jù gè píng ān. chāi rén shuō le xǔ duō de huà, bāo xìng tā zhǐ yú chū shén diǎn tóu ér yǐ, bǎ jiā xìn jiē guò, sòng jìn qù le. xìn nèi wú fēi shì píng ān èr zì.
誰知一連就是五天。公孫策看包公脈息,漸漸的微弱起來,大家不由得着急。獨包興與別人不同,他見老爺這般光景,因想當初罷職之時,曾在大相國寺得病,與此次相同,那時多虧瞭然和尚醫治。偏偏他又雲遊去了。由此便想起,當初經了多少顛險,受了多少奔波,好容易熬到如此地步。不想舊病復發,竟自不能醫治。越想越愁,不由得淚流滿面。正在悲泣之際,只見前次派去常州的差役回來,言:「展熊飛並未在家。老僕說:『我家官人若能早晚回來,必然急急的趕赴開封,決不負相爺大恩。』」又說:「家信也送到了,現有帶來的回信。老爺府上俱各平安。」差人說了許多的話,包興他止於出神點頭而已,把家信接過,送進去了。信內無非是「平安」二字。
nǐ dào nán xiá nǎ lǐ qù le? tā nǎi xíng yì zhī rén, làng jī píng zōng, yuán wú dìng xiàng. zì jié le tuó jiào, jiāng jīn yù xiān sòng zhì guān yīn ān, yǔ mǎ hàn fēn bié zhī hòu, tā biàn cháo yóu míng shān, mù sù gǔ miào. fán yǒu bù píng zhī shì, tā bù zhī yòu zuò le duō shǎo. měi rì xián yóu, ǒu wén dé rén rén chuán shuō, chù chù jiǎng lùn, shuō dāng jīn guó mǔ yuán lái xìng lǐ, què bù xìng liú, duō kuī le bāo gōng fǎng chá chū lái, xiàn jīn bāo gōng rù gé, bài le shǒu xiàng. dāng zuò yī jiàn xīn wén, chù chù chuán wén. nán xiá tīng zài ěr nèi, xīn zhōng àn àn huān xǐ dào: wǒ hé bù qián wǎng kāi fēng tàn wàng yī fān ne.
你道南俠哪裡去了?他乃行義之人,浪跡萍蹤,原無定向。自截了駝轎,將金玉仙送至觀音庵,與馬漢分別之後,他便朝游名山,暮宿古廟。凡有不平之事,他不知又作了多少。每日閒遊,偶聞得人人傳說,處處講論,說當今國母原來姓李,卻不姓劉,多虧了包公訪查出來,現今包公入閣,拜了首相。當作一件新聞,處處傳聞。南俠聽在耳內,心中暗暗歡喜道:「我何不前往開封探望一番呢。」
yī rì wǔ jiān, lái zhì yú lín zhèn, shàng jiǔ lóu dú zuò yǐn jiǔ. zhèng zài jǔ bēi yào yǐn, hū jiàn miàn qián zǒu guò yī gè fù rén lái, nián jì yuē yǒu sān xún shàng xià, miàn huáng jī shòu, xíng róng qiáo cuì, què yǒu jǐ fēn zī sè. jí zhì kàn tā shēn shàng chuān zhe, suī shì cū bù yī fú, què yòu jí qí gān jìng. jiàn tā yù yán bù yán, chí yí bàn shǎng, xiū de miàn hóng guò ěr, fāng cái shuō dào: nú jiā wáng shì, zhàng fū míng jiào hú chéng, xiàn zài sān bǎo cūn jū zhù. yīn nián huāng suì hàn, jiā wú shēng lǐ, bù xiǎng pó pó yǔ zhàng fū jù gè bìng dǎo, wàn fèn chū yú wú nài, gù cǐ xiǎo fù rén chū lái pāo tóu lòu miàn, yán jiē qǐ huà, wàng qǐ guì jūn zǐ zhōu jì yī èr. shuō bà, shēn shēn wàn fú, bù jué là xià lèi lái. zhǎn yé jiàn tā shuō de kě lián, yī huí shǒu zài dōu dù zhōng mō chū bàn dìng yín zi, fàng zài zhuō shàng, dào: jì shì rú cǐ, jiāng cǐ yín ná qù, jí jí huí jiā shú tiē yào ěr, yú zhě zuò wèi yǎng bìng zhī zī, bú yào yán jiē qǐ huà le. fù rén jiàn shì yī dà bàn dìng yín zi, yuē yǒu sān liǎng duō, què bù gǎn shòu, biàn dào: guì kè fāng biàn, cì wǒ jǐ wén qián zú yǐ. rú cǐ hòu cì, xiǎo fù rén shí bù gǎn lǐng de. zhǎn yé dào: qǐ yǒu cǐ lǐ! wǒ shī shě yú nǐ, nǐ wèi hé jù ér bù nà ne? zhè què lìng rén bù jiě. fù rén dào: guì kè yǒu suǒ bù zhī, xiǎo fù rén qiú qǐ, quán shì chū yú wú nài. jīn rì dàn jiāng cǐ yín ná huí jiā qù, wéi kǒng pó pó zhàng fū fǎn shēng yí jì, nà shí kǒng fù guì kè yī fān měi yì. zhǎn yé tīng bà, shén wèi yǒu lǐ. shuí zhī táng guān zài páng chā yán dào: nǐ zhǐ guǎn fàng xīn. zhè wèi jì yán shī shě, nǐ biàn ná huí. ruò nǐ pó pó zhàng fū chēn guài shí, zhǐ guǎn jiào nǐ zhàng fū qián lái jiàn wǒ, wǒ biàn shì gè zhèng jiàn. nán dào nǐ hái bù fàng xīn me? zhǎn yé lián máng chēng shì, dào: nǐ zhǐ guǎn ná qù bà, bù bì yí huò le. fù rén yòu xiàng zhǎn yé shēn shēn wàn fú, ná qǐ yín zi xià lóu. pǎo táng yòu tì zhǎn yé tiān jiǔ yào cài, yě xià lóu qù le.
一日午間,來至榆林鎮,上酒樓獨坐飲酒。正在舉杯要飲,忽見面前走過一個婦人來,年紀約有三旬上下,面黃肌瘦,形容憔悴,卻有幾分姿色。及至看她身上穿着,雖是粗布衣服,卻又極其乾淨。見她欲言不言,遲疑半晌,羞的面紅過耳,方才說道:「奴家王氏,丈夫名叫胡成,現在三寶村居住。因年荒歲旱,家無生理,不想婆婆與丈夫俱各病倒,萬分出於無奈,故此小婦人出來拋頭露面,沿街乞化,望乞貴君子周濟一二。」說罷,深深萬福,不覺落下淚來。展爺見她說的可憐,一回手在兜肚中摸出半錠銀子,放在桌上,道:「既是如此,將此銀拿去,急急回家贖帖藥餌,余者作為養病之資,不要沿街乞化了。」婦人見是一大半錠銀子,約有三兩多,卻不敢受,便道:「貴客方便,賜我幾文錢足矣。如此厚賜,小婦人實不敢領的。」展爺道:「豈有此理!我施捨於你,你為何拒而不納呢?這卻令人不解。」婦人道:「貴客有所不知,小婦人求乞,全是出於無奈。今日但將此銀拿回家去,惟恐婆婆丈夫反生疑忌,那時恐負貴客一番美意。」展爺聽罷,甚為有理。誰知堂官在旁插言道:「你只管放心。這位既言施捨,你便拿回。若你婆婆丈夫嗔怪時,只管叫你丈夫前來見我,我便是個證見。難道你還不放心麼?」展爺連忙稱「是」,道:「你只管拿去罷,不必疑惑了。」婦人又向展爺深深萬福,拿起銀子下樓。跑堂又替展爺添酒要菜,也下樓去了。
bù liào nà biān yǒu yī rén, tā jiàn zhǎn yé gěi le nà fù rén bàn dìng yín zi, biàn wēi wēi de shuō xiào. cǐ rén míng huàn jì lóu ér, wèi rén jué zhà duō duān, jí shì gè bù liáng zhī bèi. tā xiàng zhǎn yé shuō dào: kè guān bù dāng gěi zhè fù rén xǔ duō yín zi, tā nǎi gù yì zuò cǐ shēng lǐ de. qián cì yǒu gè rén zèng yín yǔ tā, hòu lái bèi tā zhàng fū é zhà, shuō diào xì tā nǚ rén le, bī suǒ zhē xiū yín yī bǎi liǎng, fāng cái wán shì. rú jīn kè guān gěi tā yín liǎng, wéi kǒng shǎo shí tā zhàng fū yòu lái yào é zhà ne. zhǎn yé wén tīng, suī bù jiè yì, bù yóu de xīn zhōng zhǎn zhuǎn dào: ruò yī cǐ rén suǒ shuō, tiān xià rén hái gǎn yǒu xíng shàn de me? tā yào guǒ zhēn é zhà, wǒ què bù pà tā, wéi kǒng bié rén jiù yào rù le tā de piàn jú le. xì xì xiǎng lái, shì zhè yàng rén yě jiù hǎo shēng kě è ne! yě bà, wǒ yuán shì wú shì, hé bú dào sān bǎo cūn zǒu zǒu. ruò guǒ yǒu cǐ shì, jiāng tā chù zhì yī fān, yǐ jiè xià cì. xiǎng bà, chī le jiǔ fàn, huì qián xià lóu, chū mén xiàng rén wèn míng sān bǎo cūn ér lái. xiāng lí bù yuǎn, jiàn tiān sè shén zǎo, lù páng yǒu yī dào shì miào, jiào zuò tōng zhēn guān. zhǎn yé biàn zài cǐ miào zuò le xià chù. yīn lǎo dào xíng jí yǒu shì bài tán qù, guān nèi zhǐ jiàn liǎng gè xiǎo dào shì, míng huàn tán míng tán yuè, jiù zài èr miào mén wài xī diàn nèi zhù xià.
不料那邊有一人,他見展爺給了那婦人半錠銀子,便微微的說笑。此人名喚季婁兒,為人譎詐多端,極是個不良之輩。他向展爺說道:「客官不當給這婦人許多銀子,她乃故意作此生理的。前次有個人贈銀與她,後來被她丈夫訛詐,說調戲他女人了,逼索遮羞銀一百兩,方才完事。如今客官給她銀兩,惟恐少時她丈夫又來要訛詐呢。」展爺聞聽,雖不介意,不由的心中輾轉道:「若依此人所說,天下人還敢有行善的麼?他要果真訛詐,我卻不怕他,惟恐別人就要入了他的騙局了。細細想來,似這樣人也就好生可惡呢!也罷,我原是無事,何不到三寶村走走。若果有此事,將他處治一番,以戒下次。」想罷,吃了酒飯,會錢下樓,出門向人問明三寶村而來。相離不遠,見天色甚早,路旁有一道士廟,叫作通真觀。展爺便在此廟作了下處。因老道邢吉有事拜壇去,觀內只見兩個小道士,名喚談明、談月,就在二廟門外西殿內住下。
tiān jiāo chū gǔ, zhǎn yé huàn le yè xíng yī fú, lí le tōng zhēn guān, lái dào sān bǎo cūn hú chéng jiā nèi, zǎo yǐ tīng jiàn pó zǐ hāi shēng, nán zǐ hèn yuàn, fù rén tí kū, cáo cáo bù xiū. hū tīng pó zǐ dào: ruò fēi yǒu wài xīn, hé yǐ yǒu xǔ duō yín zi ne? nán zǐ jiē zhe shuō dào: mǔ qīn bù bì shuō le, míng rì jiào tā niáng jiā lǐng huí jiù shì le. bìng bù tīng jiàn fù rén zhé biàn, wéi yǒu wū wū de kū qì ér yǐ. nán xiá tīng zhì cǐ, xiǎng qǐ bái rì fù rén zài jiǔ lóu zhī yán, què yǒu xiān jiàn zhī míng, tàn xī bù zhǐ. měng tái tóu hū jiàn wài yǒu yī rén yǐng, yòu tīng dé gāo shēng shuō dào: jì ná wǒ de yín zi, yīng le wǒ de shì, jiù gāi zǎo xiē chū lái. rú jīn jì bù chū lái, bì xū jiāng yín zi zǎo zǎo hái wǒ. nán xiá wén tīng, qì chōng niú dòu, gǎn chū lí mén, yī shēn shǒu bà nà rén jiū zhù, zǐ xì kàn shí, què shì jì lóu ér. jì lóu ér hài pà, āi gào dào: dài wáng yé ráo mìng! nán xiá yě bù dá yán, jiāng tā qīng qīng yī tí, niǔ zhì yuàn nèi, yě jiù gāo shēng shuō dào: wú nǎi yè yóu shén shì yě. shì yù rì yóu shén, céng yán wǔ jiān yǒu xián xiào jié fù, yīn pó pó zhàng fū rǎn bìng, hán xiū qǐ huà, zài jiǔ lóu shàng yù zhèng zhí jūn zǐ, lián niàn xiào fù, zèng yín bàn dìng. shuí zhī bèi jiān rén kàn jiàn, dùn qǐ bù liáng zhī xīn, yè jiān qián lái é zhà. wú shén zài cǐ, qǐ róng jiān rén xiàn hài! qiě suí wú shén dào huāng jiāo zhī wài, miǎn de lián lèi liáng shàn zhī jiā. shuō bà, tí le jì lóu ér chū lí mén qù le. hú jiā mǔ zǐ tīng le, fāng zhī xí fù dé yín zhī gù, lián máng ān wèi wáng shì yī fān, shēn gǎn xián fù, bù tí.
天交初鼓,展爺換了夜行衣服,離了通真觀,來到三寶村胡成家內,早已聽見婆子咳聲,男子恨怨,婦人啼哭,嘈嘈不休。忽聽婆子道:「若非有外心,何以有許多銀子呢?」男子接着說道:「母親不必說了,明日叫她娘家領回就是了。」並不聽見婦人折辯,惟有嗚嗚的哭泣而已。南俠聽至此,想起白日婦人在酒樓之言,卻有先見之明,嘆息不止。猛抬頭忽見外有一人影,又聽得高聲說道:「既拿我的銀子,應了我的事,就該早些出來。如今既不出來,必須將銀子早早還我。」南俠聞聽,氣沖牛斗,趕出籬門,一伸手把那人揪住,仔細看時,卻是季婁兒。季婁兒害怕,哀告道:「大王爺饒命!」南俠也不答言,將他輕輕一提,扭至院內,也就高聲說道:「吾乃夜遊神是也。適遇日游神,曾言午間有賢孝節婦,因婆婆丈夫染病,含羞乞化,在酒樓上遇正直君子,憐念孝婦,贈銀半錠。誰知被奸人看見,頓起不良之心,夜間前來訛詐。吾神在此,豈容奸人陷害!且隨吾神到荒郊之外,免得連累良善之家。」說罷,提了季婁兒出籬門去了。胡家母子聽了,方知媳婦得銀之故,連忙安慰王氏一番,深感賢婦,不提。
qiě shuō nán xiá jiāng jì lóu ér tí zhì kuàng yě, bá jiàn zhǎn qì. jiàn xié cì lǐ yǒu yī wǎn yán xiǎo lù, yǐ wèi cóng cǐ kě yǐ bēn zhì dà lù, xìn bù xíng qù. jiàn miàn qián yī duàn gāo qiáng, xì xì kàn lái, yuán lái shì tōng zhēn guān de hòu gé, bù yóu de mǎn xīn huān xǐ, zì jǐ àn àn dào: bù xiǎng dào zǒu jìn biàn liǎo. wǒ hé bù cóng hòu miàn ér rù, qǐ bù xǐng shì? jiāng shēn zi yī zòng, shàng le qiáng tóu, fān shēn qū qīng qīng luò zài lǐ miàn, niè bù qiāo zú xíng lái. ǒu jiàn kuà suǒ nèi dēng guāng shǎn de, xīn zhōng xiǎng dào: cǐ shí yǐ jiāo sān gǔ zhī bàn, wèi hé shàng yǒu dēng guāng? wǒ hé bù kàn kàn ne. yòng shǒu tuī mén, què shì guān bì, zhǐ de fēi shēn shàng le qiáng tóu. jiàn rén yǐng zhào zài chuāng shàng, fǎng fú xiǎo dào shì tán yuè guāng jǐng. hū yòu tīng jiàn fù rén shuō dào: nǐ wǒ suī rán dìng xià cǐ jì, dàn bù zhī wǒ jiě jie dǐng tì qù le, rén jiā yī yǔ bù yī. yòu tīng dé xiǎo dào shì shuō: tā zòng rán bù yī, zì yǒu wǒ nà yuè mǔ dá fù tā, pà tā zěn de! nǐ xiū yào duō lǜ, chèn cǐ měi jǐng liáng xiāo, qiě zì tóng fù yáng tái yào jǐn. shuō zhe, biàn lì qǐ shēn lái. zhǎn yé tīng dào cǐ chù, xīn zhōng àn dào: yuán lái xiǎo dào shì zuò cǐ àn mèi zhī shì, yě jiù bú shì chū jiā de dào lǐ le! qiě dài míng rì zài zuò dào lǐ. zhǎn yé gāng zhuǎn shēn, hū yòu tīng jiàn fù rén shuō dào: wǒ wèn wèn nǐ, nǐ shuō páng tài shī àn hài bāo gōng, cǐ shì dào dǐ shì zěn me yàng le? zhǎn yé tīng le cǐ jù, lián máng suō jiǎo cè tīng. zhǐ tīng tán yuè dào: nǐ bù zhī dào, wǒ shī fù cǐ fǎ bǎi fā bǎi zhòng, xiàn jīn zài páng tài shī huā yuán shè tán, rú jīn yè yǐ wǔ rì le gǎn dào qī rì, bì rán chéng gōng. nà shí dé xiè yín yī qiān liǎng, wǒ jiāng cǐ yín tōu chū, zán men yuǎn zǒu gāo fēi, qǐ bú shì zhǎng jiǔ fū qī me?
且說南俠將季婁兒提至曠野,拔劍斬訖。見斜刺里有一婉蜒小路,以為從此可以奔至大路,信步行去。見面前一段高牆,細細看來,原來是通真觀的後閣,不由得滿心歡喜,自己暗暗道:「不想倒走近便了。我何不從後面而入,豈不省事?」將身子一縱,上了牆頭,翻身軀輕輕落在裡面,躡步悄足行來。偶見跨所內燈光閃的,心中想道:「此時已交三鼓之半,為何尚有燈光?我何不看看呢。」用手推門,卻是關閉,只得飛身上了牆頭。見人影照在窗上,仿佛小道士談月光景。忽又聽見婦人說道:「你我雖然定下此計,但不知我姐姐頂替去了,人家依與不依。」又聽得小道士說:「他縱然不依,自有我那岳母答覆他,怕他怎的!你休要多慮,趁此美景良宵,且自同赴陽台要緊。」說着,便立起身來。展爺聽到此處,心中暗道:「原來小道士作此暗昧之事,也就不是出家的道理了!且待明日再作道理。」展爺剛轉身,忽又聽見婦人說道:「我問問你,你說龐太師暗害包公,此事到底是怎麼樣了?」展爺聽了此句,連忙縮腳側聽。只聽談月道:「你不知道,我師傅此法百發百中,現今在龐太師花園設壇,如今業已五日了;趕到七日,必然成功。那時得謝銀一千兩,我將此銀偷出,咱們遠走高飛,豈不是長久夫妻麼?」
zhǎn yé tīng le, dēng shí jīng yí bù zhǐ, lián máng là xià qiáng lái, gǎn dào qián miàn diàn nèi, shù shù bāo guǒ, bìng bù huàn yī, yě bù gào cí, jìng bēn biàn liáng chéng nèi ér lái. bù guò piàn shí gōng fū, yǐ zhì chéng xià, jiàn mǎn tiān xīng dǒu, tīng le tīng zhèng dǎ sì gēng. zhǎn yé wú nài hé, rào guò hù chéng hé, lái zhì chéng xià, jiāng bāo fú dǎ kāi, bǎ pá chéng suǒ qǔ chū, yī fǎ ān hǎo, yī bù yī bù shàng dé chéng lái jiāng pá chéng suǒ qǔ shàng, shàng miàn ān hǎo, zhuì chéng ér xià. jiǎo luò shí dì, jiāng suǒ dǒu xià, shōu rù bāo fú nèi, bèi zài jiān shàng, zhí bèn páng tài shī fǔ ér lái. lái zhì huā yuán qiáng wài, zhǎo le kē xiǎo shù jiāng bāo fú guà shàng, zhè cái tiào jìn huā yuán. zhǐ jiàn gāo jié fǎ tái, diǎn zhú fén xiāng, yǒu yī lǎo dào pī zhe fā zài shàng miàn zuò fǎ. zhǎn yé àn àn bù shàng gāo tái, zài lǎo dào shēn hòu, qiāo qiāo de chōu chū jiàn lái.
展爺聽了,登時驚疑不止,連忙落下牆來,趕到前面殿內,束束包裹,並不換衣,也不告辭,竟奔汴梁城內而來。不過片時工夫,已至城下,見滿天星斗,聽了聽正打四更。展爺無奈何,繞過護城河,來至城下,將包袱打開,把爬城索取出,依法安好,一步一步上得城來;將爬城索取上,上面安好,墜城而下。腳落實地,將索抖下,收入包袱內,背在肩上,直奔龐太師府而來。來至花園牆外,找了棵小樹將包袱掛上,這才跳進花園。只見高結法台,點燭焚香,有一老道披着發在上面作法。展爺暗暗步上高台,在老道身後,悄悄的抽出劍來。
bù zhī lǎo dào xìng mìng rú hé, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知老道性命如何,且聽下回分解。