strong bì yán qīn mǔ dān tóu hé lìng chōng xiǎo jiě jiā huì bài shào gōng strong
避嚴親牡丹投何令 充小姐佳蕙拜邵公
qiě shuō jīn huī tīng le qiǎo niáng de yán yǔ, míng shì kāi tuō xiǎo jiě, àn lǐ què shì zàng sòng jiā huì. jiā huì jì yǒu wū xíng, xiǎo jiě yān néng qīng bái ne? zhēn shì jūn zǐ kě qī yǐ qí fāng. nǎ zhī hòu lái jīn gōng jiàn le yù chāi, biàn bǎ jiā huì pāo kāi, jìng zì zhuī wèn xiǎo jiě, shēng shēng de bǎ gè qiān jīn xiǎo jiě xiǎn xiē ér sàng le xìng mìng. kě jiàn tā de jì móu hěn dú. yán suī rú cǐ, qiǎo niáng shuō yān zhī bú shì jiā huì nà yā tóu zhè jù huà, shuō de hé cháng bú shì ne? tā què yǒu gè xīn sī, yǐ wèi yào hài xiǎo jiě, bì xiān jiǎn chú le jiā huì. jiā huì jì chú, rán hòu zài hài xiǎo jiě jiù róng yì le. piān piān de yù jiàn gè xīn jí xìng ǎo de jīn huī, bù róng fēn shuō, yòu dā zhe gè chún xiào de xiǎo jiě bù gǎn qiáng biàn, yīn cǐ zhè jiàn shì dào bì de méng hùn le.
且說金輝聽了巧娘的言語,明是開脫小姐,暗裡卻是葬送佳蕙。佳蕙既有污行,小姐焉能清白呢?真是「君子可欺以其方」。那知後來金公見了玉釵,便把佳蕙拋開,竟自追問小姐,生生的把個千金小姐險些兒喪了性命。可見他的計謀狠毒。言雖如此,巧娘說「焉知不是佳蕙那丫頭」這句話,說的何嘗不是呢?他卻有個心思,以為要害小姐,必先剪除了佳蕙。佳蕙既除,然後再害小姐就容易了。偏偏的遇見個心急性拗的金輝,不容分說,又搭着個純孝的小姐不敢強辯,因此這件事倒閉的矇混了。
qiě shuō jīn huī dào le nèi shū fáng ān xiē, yī yè bù céng hé yǎn. dào le cì rì, qiāo qiāo dào le wài shū fáng yī kàn, kě qiǎo shī jùn jīn rì yòu huì wén qù le. jīn gōng biàn zài shū fáng sōu zhā, jiù zài shū xiāng nèi sōu chū yī zhī yù chāi, zǐ xì liú shén, zhèng shì gěi nǚ ér de dōng xī. zhè yī qì fēi tóng xiǎo kě, zhuǎn shēn lái dào zhèng shì, jiàn le hé shì, wèn dào: wǒ céng gěi guò mǔ dān yī duì yù qīn, xiàn zài nà lǐ? hé shì dào: jì rán gěi le nǚ ér, bì shì nǚ ér shōu zhe. jīn huī dào: yào lái, wǒ kàn. hé shì biàn jiào yā huán dào xiǎo jiě nà lǐ qù qǔ. qù bù duō shí, zhǐ jiàn yā huán ná le yī zhī yù qīn huí lái, bǐng dào: nú bì fāng cái dào xiǎo jiě nà lǐ qǔ chāi, xiǎo jiě zhǎo le bàn tiān, zài jìng xiāng nèi zhǎo le yī zhī. wèn jiā huì shí, jiā huì bìng de hūn hūn chén chén, yě bù zhī nà yī zhī nà lǐ qù le. xiǎo jiě shuō: dài zhǎo zháo nà yī zhī, jí kè sòng lái. jīn huī tīng le, hēng le yī shēng, jiāng yā huán chì tuì, duì fū rén dào: nǐ yǎng de hǎo nǚ ér! qǐ yǒu cǐ lǐ! hé shì dào: nǚ ér diū le yù qīn, róng tā màn màn zhǎo qù. lǎo yé hé bì shēng qì? jīn gōng lěng xiào dào: zài yào zhǎo shí, chú fēi dào shū fáng zhǎo zhè yī zhī qù. hé shì tīng le chà yì dào: lǎo yé hé chū cǐ yán? jīn gōng biàn jiāng shǒu pà shàn zhuì zhì yǔ hé shì, dào: zhè dōu shì nǐ yǎng de hǎo nǚ ér zuò de! biàn zài chōu nèi bǎ nà yī zhī yù chāi qǔ chū, dào: xiàn yǒu duì zhèng, hái yǒu hé yán zhī wú? hé shì jiàn le cǐ wù, wèn dào: cǐ chāi lǎo yé cóng hé dé lái? jīn huī biàn jiāng shī shēng shū xiāng nèi sōu chū lái de shì shuō le. yòu dào: wǒ kàn fù nǚ zhī qíng, gěi tā sān rì xiàn qī, jiào tā xún gè zì jǐn, tǐ lái jiàn wǒ! shuō bà, qì fèn fèn de shàng wài miàn shū fáng qù le.
且說金輝到了內書房安歇,一夜不曾合眼。到了次日,悄悄到了外書房一看,可巧施俊今日又會文去了。金公便在書房搜查,就在書箱內搜出一枝玉釵,仔細留神,正是給女兒的東西。這一氣非同小可,轉身來到正室,見了何氏,問道:「我曾給過牡丹一對玉欽,現在那裡?」何氏道:「既然給了女兒,必是女兒收着。」金輝道:「要來,我看。」何氏便叫丫環到小姐那裡去取。去不多時,只見丫環拿了一枝玉欽回來,稟道:「奴婢方才到小姐那裡取釵,小姐找了半天,在鏡箱內找了一枝。問佳蕙時,佳蕙病的昏昏沉沉,也不知那一枝那裡去了。小姐說:『待找着那一枝,即刻送來。』」金輝聽了,哼了一聲,將丫環叱退,對夫人道:「你養的好女兒!豈有此理!」何氏道:「女兒丟了玉欽,容他慢慢找去。老爺何必生氣?」金公冷笑道:「再要找時,除非到書房找這一枝去。」何氏聽了詫異道:「老爺何出此言?」金公便將手帕扇墜擲與何氏,道:「這都是你養的好女兒作的!」便在抽內把那一枝玉釵取出,道:「現有對證,還有何言支吾?」何氏見了此物,問道:「此釵老爺從何得來?」金輝便將施生書箱內搜出來的事說了。又道:「我看父女之情,給他三日限期,叫他尋個自盡,體來見我!」說罷,氣憤憤的上外面書房去了。
hé shì jiàn cǐ guāng jǐng, yòu shì zháo jí, yòu shì shāng xīn, máng máng lái dào xiǎo jiě wò shì. jiàn le mǔ dān fàng shēng dà kū. mǔ dān bù zhī qí xiáng, wèn dào: mǔ qīn, zhè shì wèi hé? fū rén kū kū tí tí, jiāng shǐ mò yuán yóu shù le yī biàn. mǔ dān tīng bì, zhǐ xià de fěn miàn jiāo huáng, jiāo yīn ruǎn chàn, yě jiù kū jiāng qǐ lái. kū le duō shí, dào: cǐ shì cóng hé shuō qǐ! nǚ ér yī gài bù zhī. jiào rǔ mǔ liáng shì zhuī wèn jiā huì qù. shuí zhī jiā huì zì nà rì yí shī shǒu pà shàn zhuì, xīn zhōng yī jí, dēng shí bìng le. jiù zài nà rì gào jià, tǎng zài zì jǐ wū nèi jiāng yǎng. cǐ shí zhèng zài hūn kuì zhī jì, rú hé dá yīng dé shàng lái. liáng shì wú nài, huí zhuǎn xiù fáng, dào: wèn le jiā huì, tā yě bù zhī. hé shì fū rén dào: zhè biàn rú hé shì hǎo! fù yòu tòng kū qǐ lái. mǔ dān qiáng zhǐ lèi hén, shuō dào: diē diē jì rán fēn fù hái ér zì jǐn, hái ér yě bù gǎn wéi ǎo. zhǐ shì mǔ qīn yǎng le hái ér yī chǎng, wèi néng dá bào, hái ér suī sǐ yě bù míng mù. fū rén tīng dào cǐ, shàng qián bào zhù mǔ dān, dào: wǒ de ér ya! nǐ jì yào sǐ, mò ruò wèi niáng de yě tóng nǐ sǐ le ba. mǔ dān kū dào: mǔ qīn xiū yào gù xī nǚ ér. xiàn zài wǒ xiōng dì fāng jiāo qī suì, mǔ qīn ruò sǐ le, jiào xiōng dì yǐ kào hé rén? qǐ bù jué le jīn mén zhī hòu me? shuō bà, yě bào zhù fū rén, tòng kū bù zhǐ.
何氏見此光景,又是着急,又是傷心,忙忙來到小姐臥室。見了牡丹放聲大哭。牡丹不知其詳,問道:「母親,這是為何?」夫人哭哭啼啼,將始末原由述了一遍。牡丹聽畢,只嚇的粉面焦黃,嬌音軟顫,也就哭將起來。哭了多時,道:「此事從何說起!女兒一概不知。叫乳母梁氏追問佳蕙去。」誰知佳蕙自那日遺失手帕扇墜,心中一急,登時病了。就在那日告假,躺在自己屋內將養。此時正在昏憒之際,如何答應得上來。梁氏無奈,迴轉繡房,道:「問了佳蕙,他也不知。」何氏夫人道:「這便如何是好!」復又痛哭起來。牡丹強止淚痕,說道:「爹爹既然吩咐孩兒自盡,孩兒也不敢違拗。只是母親養了孩兒一場,未能答報,孩兒雖死也不瞑目。」夫人聽到此,上前抱住牡丹,道:「我的兒呀!你既要死,莫若為娘的也同你死了吧。」牡丹哭道:「母親休要顧惜女兒。現在我兄弟方交七歲,母親若死了,叫兄弟倚靠何人?豈不絕了金門之後麼?」說罷,也抱住夫人,痛哭不止。
páng biān rǔ mǔ liáng shì, měng rán xiǎng qǐ yī jì, jiāng mǔ nǚ quàn zhù, dào: lǎo nú dào yǒu yī shì huí bǐng. wǒ jiā xiǎo jiě zì yòu wěn zhòng, guī mén bù chū, lǎo nú gǎn bǎo duàn wú cǐ shì, wèi miǎn shì jiā huì nà yā tóu gān de, yě wèi kě zhī. piān piān tā yòu bìng de rén shì bù zhī. ruò shì děng tā hǎo le zài wèn, wéi kǒng lǎo yé xìng jí, shì zài bù néng děng de. ruò yī zhe lǎo yé bī lēi xiǎo jiě, yòu kǒng rì hòu shì míng, hòu huǐ yě jiù chí le. fū rén dào: yī nǐ zěn me yàng ne? liáng shì dào: mò ruò jiào wǒ nán rén qiāo qiāo gù shàng chuán yī zhī, liǎng kǒu yú tóng zhe xiǎo jiě dài jiā huì, tóu dào táng xiàn jiù lǎo yé nà lǐ, zàn zhù jǐ shí. dài jiā huì hǎo le, qiú jiù tài tài jiāng cǐ shì fǎng chá, yǐ míng shì zhī zhēn jiǎ, yī lái zàn bì lǎo yé de shèng nù, èr lái yě miǎn de xiǎo jiě qīng shēng. zhǐ shì tài tài dān xiē gàn xì, yù biàn zài qiú lǎo yé biàn liǎo. fū rén dào: lǎo yé gēn qián, wǒ zài màn màn shuō míng. zhǐ shì nǐ děng yí lù shàng, jiào wǒ hǎo bù fàng xīn. liáng shì dào: shì yǐ rú cǐ, wú kě rú hé le. mǔ dān dào: rǔ niáng cǐ jì suī miào, dàn zhǐ yī jiàn, wǒ zì yòu ér cóng wèi lí le mǔ qīn, yī lái pāo tóu lòu miàn, wǒ shén bù guàn èr lái wéi bèi fù mìng, wǒ xīn bù ān, hái shì sǐ le gān jìng. hé shì fū rén dào: ér ya, cǐ jì nǎi rǔ mǔ cóng quán zhī dào. nǐ guǒ zhēn sǐ le, cǐ shì qǐ bú shì yuè fā zhēn le me? mǔ dān kū dào: zhǐ shì hái ér shě bù dé mǔ qīn nài hé? rǔ niáng dào: cǐ bù guò jiě rán méi zhī jí. rì jiǔ shì míng, yī rán tuán jù, yǒu hé bù kě? xiǎo jiě rú ruò pà chū tóu lòu miàn, wǒ gèng yǒu yī jì zài cǐ. jiù jiāng jiā huì chuān le xiǎo jiě de yī fú, yí lù shàng shuō xiǎo jiě wò bìng, wǎng jiù lǎo yé nà lǐ jiù yī yǎng bìng. xiǎo jiě què bàn zuò yā huán mó yàng, shuí yòu xiǎo dé ne? hé shì fū rén tīng le, dào: rú cǐ hěn hǎo. nǐ men jiù jí jí de bàn lǐ qù ba. wǒ qiě ān zhì ān zhì lǎo yé qù. mǔ dān cǐ shí xīn xù rú má, zòng yǒu qiān yán wàn yǔ, yī zì què yě dào bù chū lái, zhǐ shì shuō dào: hái ér qù le. mǔ qīn bǎo zhòng yào jǐn! shuō bà, dà kū bù zhǐ. fū rén tòng chè xīn huái, wú nài hé, hěn zhe xīn qù le.
旁邊乳母梁氏,猛然想起一計,將母女勸住,道:「老奴倒有一事回稟。我家小姐自幼穩重,閨門不出,老奴敢保斷無此事,未免是佳蕙那丫頭乾的,也未可知。偏偏他又病的人事不知。若是等他好了再問,惟恐老爺性急,是再不能等的。若依着老爺逼勒小姐,又恐日後事明,後悔也就遲了。」夫人道:「依你怎麼樣呢?」梁氏道:「莫若叫我男人悄悄雇上船一隻,兩口於同着小姐帶佳蕙,投到唐縣舅老爺那裡,暫住幾時。待佳蕙好了,求舅太太將此事訪查,以明事之真假,一來暫避老爺的盛怒,二來也免得小姐傾生。只是太太擔些干係,遇便再求老爺便了。」夫人道:「老爺跟前,我再慢慢說明。只是你等一路上,叫我好不放心。」梁氏道:「事已如此,無可如何了。」牡丹道:「乳娘此計雖妙,但只一件,我自幼兒從未離了母親,一來拋頭露面,我甚不慣;二來違背父命,我心不安,還是死了乾淨。」何氏夫人道:「兒呀,此計乃乳母從權之道。你果真死了,此事豈不是越發真了麼?」牡丹哭道:「只是孩兒捨不得母親奈何?」乳娘道:「此不過解燃眉之急。日久事明,依然團聚,有何不可?小姐如若怕出頭露面,我更有一計在此。就將佳蕙穿了小姐的衣服,一路上說小姐臥病,往舅老爺那裡就醫養病。小姐卻扮作丫環模樣,誰又曉得呢?」何氏夫人聽了,道:「如此很好。你們就急急的辦理去吧。我且安置安置老爺去。」牡丹此時心緒如麻,縱有千言萬語,一字卻也道不出來,只是說道:「孩兒去了。母親保重要緊!」說罷,大哭不止。夫人痛徹心懷,無奈何,狠着心去了。
zhè lǐ liáng shì jiāng tā nán zǐ hàn zhǎo lái, míng jiào wú néng. jì chēng nán zǐ hàn, kě yòu jiào wú néng, zhè míng shuō shì wú néng de nán zǐ hàn. tā dàn fán yǒu diǎn néng wèi, rú hé huì jiào lǎo pó zuò le nǎi zǐ ne. kě xī cǐ shì jiāo gěi tā, zhè cái bǎ shì bàn huài le. tā bù jí tā gē wú yàn néng yǒu běn shì, dǎ de hěn hǎo de dāo. dào le hé biān, bù lùn hǎo dǎi, gù le chuán zhī. rán hòu yòu gù le xiǎo jiào sān shèng, lái dào huā yuán hòu mén. nǎi niáng liáng shì dài lǐng xiǎo jiě yǔ jiā huì chéng jiào dào hé biān shàng chuán, yī gāo chēng kāi, piāo rán ér qù.
這裡梁氏將他男子漢找來,名叫吳能。既稱男子漢,可又叫吳能,這明說是無能的男子漢。他但凡有點能為,如何會叫老婆作了奶子呢。可惜此事交給他,這才把事辦壞了。(他不及他哥吳燕能有本事,打的很好的刀。)到了河邊,不論好歹,雇了船隻。然後又雇了小轎三乘,來到花園後門。奶娘梁氏帶領小姐與佳蕙乘轎到河邊上船,一篙撐開,飄然而去。
qiě shuō jīn huī qì fèn fèn lí le shàng fáng, lái dào le shū fáng nèi. cǐ shí shī shēng yǐ huí, jiàn le jīn gōng, shàng qián shī lǐ. jīn huī yáng yáng bù cǎi. shī jùn àn dào: tā rú hé zhè děng màn dài yú wǒ? ó, shì le. xiǎng shì chēn wǒ zài zhè lǐ jiǎo tā le. kě jiàn rén qíng xiǎn è, shì dào jiāo báo, wǒ yòu fēi yǐ kào tā de mén méi mì shēng huó, rú hé shòu tā de yàn qì! xiǎng bà, biàn dào: gào bǐng dà rén dé zhī, xiǎo shēng lí jiā rì jiǔ, wéi kǒng fù mǔ xuán wàng, wǒ yào huí qù le. jīn huī dào: hěn hǎo. nǐ zǎo jiù gāi huí qù. shī jùn tīng le zhè yàng kǒu qì, dēng shí xiū de mǎn miàn hóng zhǎng, lì kè huàn jǐn jiān bèi mǎ. jǐn jiān wèn dào: xiàng gōng wǎng nà lǐ qù? shī jùn dào: zì yǒu qù chù, nǐ bèi mǎ jiù shì le. shuí xǔ nǐ wèn! gǒu cái, nǐ zǐ xì, xiū yào tǎo dǎ. jǐn jiān jiàn xiàng gōng dòng nù, yī shēng ér yě bù gǎn yán yǔ, jí máng bèi le mǎ lái. shī shēng lì qǐ shēn lái, jiāng shǒu yī gǒng, yě bù bài yī, shuō shēng qǐng le. jīn huī àn dào: zhè yán shēng rú cǐ wú lǐ, zhēn zhèng kě è! yòu tīng shī shēng fā huà dào: kě è ya, kě è! zhēn zhèng qǐ yǒu cǐ lǐ! jīn huī míng míng tīng jiàn, suǒ xìng bù lǐ tā le, yǐ wèi tā shào nián wú zhuàng. yòu xiǎng qǐ shī lǎo yé lái, tā rú hé huì shēng chū zhè yàng zǐ dì, wèi miǎn tàn xī le yī fān, rán hòu jiāng shū jí kàn le kàn, yī rán zhào jiù. yòu jiāng shū jí dǎ kāi kàn le kàn, chú le shī wén zhī wài, zhǐ yǒu yī bǎ shàn ér, shì shī shēng là xià de, bié wú tā wù.
且說金輝氣憤憤離了上房,來到了書房內。此時施生已回,見了金公,上前施禮。金輝洋洋不睬。施俊暗道:「他如何這等慢待於我?哦,是了。想是嗔我在這裡攪他了。可見人情險惡,世道澆薄,我又非倚靠他的門楣覓生活,如何受他的厭氣!」想罷,便道:「告稟大人得知,小生離家日久,惟恐父母懸望,我要回去了。」金輝道:「很好。你早就該回去。」施俊聽了這樣口氣,登時羞的滿面紅漲,立刻喚錦箋備馬。錦箋問道:「相公往那裡去?」施俊道:「自有去處,你備馬就是了。誰許你問!狗才,你仔細,休要討打。」錦箋見相公動怒,一聲兒也不敢言語,急忙備了馬來。施生立起身來,將手一拱,也不拜揖,說聲「請了」。金輝暗道:「這言生如此無禮,真正可惡!」又聽施生發話道:「可惡呀,可惡!真正豈有此理!」金輝明明聽見,索性不理他了,以為他少年無狀。又想起施老爺來,他如何會生出這樣子弟,未免嘆息了一番,然後將書籍看了看,依然照舊。又將書籍打開看了看,除了詩文之外,只有一把扇兒,是施生落下的,別無他物。
kě xī shī shēng máng zhōng yǒu cuò, lái shí yuán shì gū rán yī shēn, suǒ yǒu shū jí qū zhāng quán shì jiè yòng zhè lǐ de. tā zhǐ gù shēng qì, què wàng le shàn ér, fàng zài shū jí zhī nèi. bǐ shí ruò shì xiǎng qǐ, yóu shàn zi zhuī wèn shàn zhuì, jǐn jiān rú hé yǐn mán? hé kuàng dāng zhe jīn huī zài jiā yī zhì zhèng, dà yuē cǐ yuān lì kè jí míng. piān piān de shī shēng wàng le cǐ shàn, jìng yí luò zài shū jí zhī nèi. shàn ér suī xiǎo, shì guān zhòng dà. ruò shì cǐ shí jiù míng bái cǐ shì, rú hé yòu shēng chū xià wén duō shǎo de shì lái ne?
可惜施生忙中有錯,來時原是孤然一身,所有書籍曲章全是借用這裡的。他只顧生氣,卻忘了扇兒,放在書籍之內。彼時若是想起,由扇子追問扇墜,錦箋如何隱瞞?何況當着金輝再加一質證,大約此冤立刻即明。偏偏的施生忘了此扇,竟遺落在書籍之內。扇兒雖小,事關重大。若是此時就明白此事,如何又生出下文多少的事來呢?
qiě shuō jīn huī jiàn shī jùn dǔ qì zǒu le, biàn huí dào nèi shì, jiàn hé shì fū rén kū le gè lèi rén yì bān, shèn shì qī cǎn. jīn huī yī yǔ bù fā, zuò zài yǐ shàng tàn qì. hū jiàn hé shì fū rén shuāng xī guì dǎo, kǒu kǒu shēng shēng: qiè shēn zài lǎo yé gēn qián qǐng zuì. lǎo yé lián máng wèn dào: duān dì wèi hé? fū rén jiāng nǚ ér shàng táng xiàn qíng yóu shù le yī biàn, yòu dào: lǎo yé zhǐ dāng nǚ ér yǐ sǐ, kàn qiè shēn báo miàn, bù bì shēn jiū le. shuō bà, kū tān zài dì. jīn huī xiān qián tīng le, jí de duò jiǎo, wéi kǒng chǒu shēng bō yáng. hòu lái jiàn fū rén pú fú bù qǐ, jiū jìng shì lǎo fū lǎo qī, qíng fèn shàng guò yì bù qù, zhǐ de jiāng fū rén chān qǐ lái dào: nǐ yě bù bì kū le. shì yǐ rú cǐ, wǒ zhǐ hǎo zhì zhī dù wài biàn liǎo.
且說金輝見施俊賭氣走了,便回到內室,見何氏夫人哭了個淚人一般,甚是悽慘。金輝一語不發,坐在椅上嘆氣。忽見何氏夫人雙膝跪倒,口口聲聲:「妾身在老爺跟前請罪。」老爺連忙問道:「端的為何?」夫人將女兒上唐縣情由述了一遍,又道:「老爺只當女兒已死,看妾身薄面,不必深究了。」說罷,哭癱在地。金輝先前聽了,急的跺腳,惟恐醜聲播揚。後來見夫人匍匐不起,究竟是老夫老妻,情分上過意不去,只得將夫人攙起來道:「你也不必哭了。事已如此,我只好置之度外便了。」
jīn huī zhè lǐ bù jiù, nǎ zhī xiǎo jiě nà lǐ shēng chū shì lái. zhǐ yīn wú néng máng pò gù chuán, yě bù liú shén, què gù le yī zhī zéi chuán. chuán jiā dì xiōng èr rén, nǎi shì wēng dà wēng èr, hái yǒu yī gè bāng shǒu wáng sān. tā děng jiàn pú fù nán nǚ èr rén dài lǐng zhe liǎng gè jùn qiào nǚ zǐ, ér qiě yòu yǒu xì ruǎn bāo fú, biàn qǐ liǎo bù liáng zhī yì, àn àn dǎ hào ér. zǒu bù duō shí, wēng dà hū rán shuō dào: bù hǎo le, fēng bào lái le. jí jí jiāng chuán chēng dào yōu pì zhī chù. xiān duì nǎi gōng dào: zán men xū yào jì sài jì sài, fāng hǎo. wú néng dào: zhè lǐ nà tǎo xiāng là zhǐ mǎ qù? wēng èr dào: wú fáng, wǒ men chuán shàng jiē yǒu, bǎo guǎn yù bèi de qí zhěng, zhǐ yào kè guān chū qián jiù shì le. wú néng dào: dàn bù zhī yòng duō shǎo qián? wēng èr dào: bù duō, bù duō, zhǐ yào yī qiān èr bǎi qián zú gòu le. wú néng dào: yòng shén me, yào xǔ duō qián? wēng èr dào: jī yú yáng tóu sān shēng, zài jiā xiāng là zhǐ guǒ, zhè hái duō ma? jìng shén fó de shì ér, bú yào dǎ suàn pán. wú néng wú nài, gěi le yī qiān èr bǎi qián.
金輝這裡不究,那知小姐那裡生出事來。只因吳能忙迫僱船,也不留神,卻雇了一隻賊船。船家弟兄二人,乃是翁大翁二,還有一個幫手王三。他等見僕婦男女二人帶領着兩個俊俏女子,而且又有細軟包袱,便起了不良之意,暗暗打號兒。走不多時,翁大忽然說道:「不好了,風暴來了。」急急將船撐到幽僻之處。先對奶公道:「咱們須要祭賽祭賽,方好。」吳能道:「這裡那討香蠟紙馬去?」翁二道:「無妨,我們船上皆有,保管預備的齊整,只要客官出錢就是了。」吳能道:「但不知用多少錢?」翁二道:「不多,不多,只要一千二百錢足夠了。」吳能道:「用什麼,要許多錢?」翁二道:「雞魚羊頭三牲,再加香蠟紙錁,這還多嗎?敬神佛的事兒,不要打算盤。」吳能無奈,給了一千二百錢。
bù duō shí, wēng dà qǐng shàng xiāng. nǎi gōng chū chuán yī kàn, jiàn chuán tóu shàng miàn fàng de sān gè pán zi, zhōng jiān shì gè shǎo pí wú nǎo de yáng nǎo dài, zuǒ biān shì zhǐ zhé bó quē bǎng de jī jià zhuāng, yòu biān shì yī wěi fēi lín sì mù dì lǐ yú gān zài dā shàng sì líng wǔ luò de yī guà yuán bǎo, hái pèi zhe dī liū dā la de jǐ piàn qiān zhāng. gèng kě xiào de, shì shǎo yán wú sè de sān zhāng huáng qián zuì kě lián de, qī zhǎng bā duǎn de yī shù gāo xiāng. hái yǒu yī gāo yī ǎi de yī duì wǎ dēng tái shàng, chā de bù hóng bù bái de liǎng gè là tóu ér. wú néng yī jiàn, bù yóu de qì wǎng shàng chōng, dào: zhè jiù shì yī gān èr bǎi qián bàn de me? wēng èr dào: zhū shì qí bèi, é wài hái dé jiǔ qián sān bǎi. wú néng tīng le fā jí dào: nǐ men bú shì yào é ya! wēng dà dào: nǐ zhè rén jì sài bù qián, shén líng jiàn guài, lǐ yīng fù shuǐ, yǐ bǎo píng ān. shuō bà, jiāng wú néng yī tuī, pū dōng yī shēng, là xià shuǐ qù.
不多時,翁大請上香。奶公出船一看,見船頭上面放的三個盤子,中間是個少皮無腦的羊腦袋,左邊是只折脖缺膀的雞嫁妝,右邊是一尾飛鱗四目的鯉魚乾;再搭上四零五落的一掛元寶,還配着滴溜搭拉的幾片千張。更可笑的,是少顏無色的三張黃錢;最可憐的,七長八短的一束高香。還有一高一矮的一對瓦燈台上,插的不紅不白的兩個蠟頭兒。吳能一見,不由的氣往上沖,道:「這就是一干二百錢辦的麼?」翁二道:「諸事齊備,額外還得酒錢三百。」吳能聽了發急道:「你們不是要訛呀!」翁大道:「你這人祭賽不虔,神靈見怪,理應赴水,以保平安。」說罷,將吳能一推,噗咚一聲,落下水去。
rǔ mǔ chuán nèi tīng zhe bú shì huà tóu, gāng yào chū lái, zhèng jiàn tā nán zǐ hàn bèi wēng dà tuī xià shuǐ qù, xīn zhōng yī jí, lián rǎng dào: jiù rén ya, jiù rén! wáng sān bēn guò lái jiù shì yī quán, rǔ mǔ zhàn lì bù wěn, shuāi dǎo chuán nèi, yòu rǎng dào: jiù rén ya, jiù rén ya! mǔ dān cǐ shí zài chuán nèi zhī dào bù hǎo, jí lì jiāng zhú chuāng zhuàng xià, suí shēn tiào rù shuǐ zhōng qù le. wēng dà gǎn jìn cāng lái, jiàn nà nǚ zǐ tiào rù shuǐ nèi, yī shǒu jiāng jiā huì lā zhù dào: měi rén bú yào hài pà, ǎn hé nǐ yǒu huà shāng liáng. jiā huì cǐ shí yào sǐ bù néng sǐ, yào tuō bù néng tuō, zhǐ jí de tōng shēn shì hàn, jué de xīn nèi yī zhèn qīng liáng, bìng dǎo hǎo le duō yī bàn. wài miàn wēng èr hé wáng sān měi rén yī zhī gāo jiāng chuán chēng kāi. jiā huì zài chuán nèi bèi wēng dà lā zhe, jí de tā gāo shēng jiào hǎn: jiù rén ya, jiù rén!
乳母船內聽着不是話頭,剛要出來,正見他男子漢被翁大推下水去,心中一急,連嚷道:「救人呀,救人!」王三奔過來就是一拳,乳母站立不穩,摔倒船內,又嚷道:「救人呀,救人呀!」牡丹此時在船內知道不好,極力將竹窗撞下,隨身跳入水中去了。翁大趕進艙來,見那女子跳入水內,一手將佳蕙拉住道:「美人不要害怕,俺合你有話商量。」佳蕙此時要死不能死,要脫不能脫,只急的通身是汗,覺的心內一陣清涼,病倒好了多一半。外面翁二合王三每人一枝篙將船撐開。佳蕙在船內被翁大拉着,急的他高聲叫喊:「救人呀,救人!」
hū jiàn nà biān fēi yě sì de lái le yī zhī kuài chuán, shàng miàn zhàn zhe xǔ duō rén, dào: zhè chuán shàng hài rén ne, kuài shàng chuán jìn cāng sōu lái. wēng èr wáng sān jiàn bú shì shì tóu, jiāng gāo wǎng shuǐ nèi yī zhǔ, sōu de yī shēng tiào xià shuǐ qù. wēng dà zài cāng nèi jiàn yǒu rén shàng chuán, shuō jìn cāng sōu lái. tā wéi kǒng bèi rén zhuō zhù, biàn cóng chuāng hù cuàn chū, fù shuǐ táo shēng qù le. kě hèn tā sān rén tān cái hào sè, wǎng yòng xīn jī, bái bái de hài le nǎi gōng bìng xiǎo jiě luò shuǐ, yě zhǐ de chì shǒu kōng quán fù shuǐ ér qù.
忽見那邊飛也似的來了一隻快船,上面站着許多人,道:「這船上害人呢,快上船進艙搜來。」翁二王三見不是勢頭,將篙往水內一拄,嗖的一聲跳下水去。翁大在艙內見有人上船,說進艙搜來。他惟恐被人捉住,便從窗戶竄出,赴水逃生去了。可恨他三人貪財好色,枉用心機,白白的害了奶公並小姐落水,也只得赤手空拳赴水而去。
qiě yán zhòng rén shàng chuán, qí zhōng yǒu gè nián lǎo zhī rén dào: nǐ děng mò máng. dà yuē zéi rén fù shuǐ tuō táo. qiě kàn chuán nèi shì shén me rén. shuō bà, jìn cāng kàn shí, shuí zhī liáng shì cáng zài chuáng xià, cǐ shí tīng jiàn yǒu rén, fāng cái cóng chuáng xià pá chū. jiàn yǒu rén jìn lái, tā biàn jí zhōng shēng zhì, dào: zhòng wèi jiù wǒ zhǔ pú yī mìng. kě lián wǒ de nán rén bèi zéi rén xiàn hài, tuī zài shuǐ nèi yān sǐ. yā huán zháo jí, cuàn chū chuán chuāng tóu shuǐ yě sǐ le. xiǎo jiě yòu shì jí bìng zài shēn, nán yǐ dòng zhuǎn. wàng qǐ zhòng wèi jiàn lián. shuō bà, lèi liú mǎn miàn. zhè rén tīng le, lián shuō dào: bú yào tí kū, dài wǒ huí lǎo yé qù. zhuǎn shēn qù le. liáng shì qiāo qiāo gào sù jiā huì, jiù cǐ jiǎ chōng xiǎo jiě, bù kě lù le mǎ jiǎo. jiā huì diǎn tóu huì yì.
且言眾人上船,其中有個年老之人道:「你等莫忙。大約賊人赴水脫逃。且看船內是什麼人。」說罷,進艙看時,誰知梁氏藏在床下,此時聽見有人,方才從床下爬出。見有人進來,他便急中生智,道:「眾位救我主僕一命。可憐我的男人被賊人陷害,推在水內淹死。丫環着急,竄出船窗投水也死了。小姐又是疾病在身,難以動轉。望乞眾位見憐。」說罷,淚流滿面。這人聽了,連說道:「不要啼哭,待我回老爺去。」轉身去了。梁氏悄悄告訴佳蕙,就此假充小姐,不可露了馬腳。佳蕙點頭會意。
nà rén qù bù duō shí, zhǐ jiàn lái le pú fù yā huán sì wǔ gè chān fú jiǎ xiǎo jiě, jiào liáng shì tí le bāo guǒ, fēn fēn luàn luàn yī zhèn, jiāng jì sài de lǐ wù tà le gè xī làn. lái dào guān chuán zhī shàng, zhǐ jiàn yǒu yī wèi lǎo yé zuò zài dà quān yǐ shàng miàn, wèn dào: nǎ nǚ zǐ jiā zhù nà lǐ? xìng shén me? màn màn jiǎng lái. jiǎ xiǎo jiě xiàng qián wàn fú, dào: nú jiā jīn mǔ dān, nǎi jīn huī zhī nǚ. nà lǎo yé wèn dào: nà gè jīn huī? jiǎ xiǎo jiě dào: jiù shì zuò guò bīng bù shàng shū de. zhǐ yīn jiā fù lián cān guò xiāng yáng wáng èr cì, shèng shàng zhèn nù, jiāng wǒ fù qīn xiū zhì zài jiā. zhǐ jiàn nà lǎo yé lì qǐ shēn lái, xiào yín yín de dào: yuán lái shì zhí nǚ dào le. xìng zāi, xìng zāi, hé rú cǐ zhī qiǎo ya! jiǎ xiǎo jiě lián máng wèn dào: bù zhī lǎo dà rén wèi shuí? yīn hé yǐ zhí nǚ hū zhī? qǐng dào qí xiáng. nà lǎo yé xiào dào: lǎo fū nǎi shào bāng jié, yǔ lìng zūn yǒu jīn lán zhī yì. yīn fèng zhǐ gǎi diào zhǎng shā tài shǒu, gù cǐ jí jí dài le jiā juàn qián qù fù rèn. jīn rì qià hǎo zài cǐ tíng bó, bù xiǎng jiù le zhí nǚ, zhēn shì tiān yuán còu qiǎo. jiǎ xiǎo jiě tīng le, fù yòu bài dǎo, kǒu chēng shū fù. shào lǎo yé mìng yā huán chān qǐ, shè zuò zuò le. fāng wèn dào: zhí nǚ wèi hé chéng zhōu, yì yù hé wǎng?
那人去不多時,只見來了僕婦丫環四五個攙扶假小姐,叫梁氏提了包裹,紛紛亂亂一陣,將祭賽的禮物踏了個稀爛。來到官船之上,只見有一位老爺坐在大圈椅上面,問道:『哪女子家住那裡?姓什麼?慢慢講來。」假小姐向前萬福,道:「奴家金牡丹,乃金輝之女。」那老爺問道:「那個金輝?」假小姐道:「就是作過兵部尚書的。只因家父連參過襄陽王二次,聖上震怒,將我父親休致在家。」只見那老爺立起身來,笑吟吟的道:「原來是侄女到了。幸哉,幸哉,何如此之巧呀!」假小姐連忙問道:「不知老大人為誰?」因何以侄女呼之?請道其詳。」那老爺笑道:「老夫乃邵邦傑,與令尊有金蘭之誼。因奉旨改調長沙太守,故此急急帶了家眷前去赴任。今日恰好在此停泊,不想救了侄女,真是天緣湊巧。」假小姐聽了,復又拜倒,口稱叔父。邵老爺命丫環攙起,設座坐了。方問道:「侄女為何乘舟,意欲何往?」
bù zhī jiǎ xiǎo jiě shuō xiē shén me huà lái, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知假小姐說些什麼話來,且聽下回分解。