strong ní tài shǒu jiě rèn fù jīng shī bái hù wèi qiáo zhuāng féng xiá kè strong
倪太守解任赴京師 白護衛喬妝逢俠客
qiě shuō ní zhōng jiē qǔ jiā juàn qù hòu, yòu shēng chū wú xiàn fēng bō, xiǎn xiē ér jiào tài shǒu hán yuān.
且說倪忠接取家眷去後,又生出無限風波,險些兒叫太守含冤。
nǐ dào rú hé? zhǐ yīn yóu jīng fā xià yī tào wén shū, yán yǒu mǎ qiáng jiā rén yáo chéng jìn jīng shàng gào tài shǒu ní jì zǔ sī xíng chū yóu, zhà hài liáng mín, jié lián dà dào, míng huǒ zhí zhàng. jīn fèng zhǐ: mǎ qiáng tí jiě lái jīng, jiāo dà lǐ sì yán xùn. tài shǒu ní jì zǔ zàn xíng jiě rèn, yī tóng lái jīng, guī àn bèi zhì. ní tài shǒu zūn fèng lái wén, jiāng yìn xìn shì jiàn jiāo dài wěi shǔ guān yuán, jí pài chāi yì yā jiè mǎ qiáng fù jīng. ní tài shǒu jiāng zhòng rén dì de zhuàng zi àn juàn jù bèi dài hǎo, zhǐ yú pài zhǎng bān èr rén gēn suí lái jīng.
你道如何?只因由京發下一套文書,言有馬強家人姚成進京上告太守倪繼祖私行出遊,詐害良民,結連大盜,明火執仗。今奉旨:「馬強提解來京,交大理寺嚴訊。太守倪繼祖暫行解任,一同來京,歸案備質。」倪太守遵奉來文,將印信事件交代委署官員,即派差役押解馬強赴京。倪太守將眾人遞的狀子案卷俱備帶好,止於派長班二人跟隨來京。
yī rì lái dào jīng zhōng, yě bú dào kāi fēng fǔ, yīn bāo gōng yǒu shī shēng zhī yì, lǐ yīng huí bì, jiù zài dà lǐ sì bào dào. wén lǎo dà rén jiàn cǐ àn rén zhèng dào qí, biàn dài mǎ qiáng guò le yī táng. mǎ qiáng yǐ dé mǎ cháo xián zhī xìn, shàng táng shí yī wèi kǒu diāo, shuō tài shǒu bù lǐ mín qíng, cán hài bǎi xìng, yòu jié lián dà dào yín yè dǎ qiǎng, xiàn yǒu shī dān bào xiàn shàng wèi qī huò. wén dà rén jiāng mǎ qiáng dài zài yī biān, yòu wèn ní tài shǒu cǐ àn de duān ní yuán wěi. ní tài shǒu yī yī jiāng qián shì shuō míng: rú hé jiē zhuàng rú hé sī fǎng bèi ná liǎng cì, duō kuī nán nǚ zhū jiàng zhēn yì shì ōu yáng chūn dā jiù yòu rú hé zhuō ná mǎ qiáng è zéi, tā jiā yǒu zhāo xián guǎn wō cáng zhòng kòu, zhì wǔ gēng jiāng mǎ qiáng ná huò lì kè jiě dào rú hé shēng táng shěn xùn, è zéi jiǎo lài bù yīng. rú jīn tā àn àn shǐ jiā rén fù jīng chéng kòng, wàng qǐ dà rén míng jiàn xiáng chá, bēi fǔ bù shèng gǎn xìng. wén yàn bó tīng le, shuō: qǐng tài shǒu qiě zì xiē xī. ní tài shǒu tuì xià táng lái. lǎo dà rén yòu jiāng zhòng rén yuān chéng kàn le yī fān, lì kè yòu jiào dài mǎ qiáng. zhú jiàn wèn qù, jiē yǒu qiáng cí jiào lài. wén dà rén àn àn dào: zhè sī míng zhàng zhe zǒng guǎn mǎ cháo xián yǔ tā zuò zhǔ, cái héng le xīn bù kěn zhāo chéng. wéi yǒu běi xiá dǎ jié yī shì, zhēn jiǎ nán biàn. xū jiào cǐ rén dào àn zuò gè yìng zhèng, zhè sī fāng néng fú shū. fēn fù jiāng mǎ qiáng dài qù shōu jìn, yòu jiào rén qǐng tài shǒu, xì xì wèn dào: zhè běi xiá yòu shì hé rén? tài shǒu dào: běi xiá ōu yáng chūn, yīn tā xíng xiá shàng yì, rén jiē chēng tā wèi běi xiá, jiù yóu rú zhǎn hù wèi yǒu nán xiá zhī chēng yī yàng. wén yàn bó dào: rú cǐ shuō lái, zhè běi xiá jué fēi dǎ jié dà dào kě bǐ. cǐ àn ruò jié, xū cǐ rén dào àn fāng tuǒ. tā xiàn zài nà lǐ? ní jì zǔ dào: dà yuē hái zài háng zhōu. wén yàn bó dào: jì rú cǐ, wǒ míng rì xiān jiāng dà gài qíng xíng fù zòu, kàn shèng yì rú hé. jiù jiào rén jiāng tài shǒu dài dào yù shén miào hǎo hǎo kàn dài.
一日來到京中,也不到開封府,因包公有師生之誼,理應迴避,就在大理寺報到。文老大人見此案人證到齊,便帶馬強過了一堂。馬強已得馬朝賢之信,上堂時一味口刁,說太守不理民情,殘害百姓,又結連大盜夤夜打搶,現有失單報縣尚未七獲。文大人將馬強帶在一邊,又問倪太守此案的端倪原委。倪太守一一將前事說明:如何接狀;如何私訪被拿兩次,多虧難女朱絳貞、義士歐陽春搭救;又如何捉拿馬強惡賊,他家有招賢館窩藏眾寇,至五更將馬強拿獲立刻解到;如何升堂審訊,惡賊狡賴不應。「如今他暗暗使家人赴京呈控,望乞大人明鑑詳查,卑府不勝感幸。」文彥博聽了,說:「請太守且自歇息。」倪太守退下堂來。老大人又將眾人冤呈看了一番,立刻又叫帶馬強。逐件問去,皆有強辭較賴。文大人暗暗道:「這廝明仗着總管馬朝賢與他作主,才橫了心不肯招承。惟有北俠打劫一事,真假難辨。須叫此人到案作個硬證,這廝方能服輸。」吩咐將馬強帶去收禁,又叫人請太守,細細問道:「這北俠又是何人?」太守道:「北俠歐陽春,因他行俠尚義,人皆稱他為北俠,就猶如展護衛有南俠之稱一樣。」文彥博道:「如此說來,這北俠決非打劫大盜可比。此案若結,須此人到案方妥。他現在那裡?」倪繼祖道:「大約還在杭州。」文彥博道:「既如此,我明日先將大概情形復奏,看聖意如何。」就叫人將太守帶到獄神廟好好看待。
cì rì, wén dà rén dì zhé zhī hòu, shèng zhǐ jí xià, qīn pài sì pǐn dài dāo hù wèi bái yù táng fǎng ná ōu yáng chūn, jiě jīng guī àn shěn xùn. jǐn máo shǔ cān jiàn bāo gōng, bāo gōng fēn fù le xǔ duō yán yǔ, bái yù táng yī yī lǐng mìng. cí bié chū lái, dào le gōng suǒ, dà jiā yǔ yù táng jiàn xíng. yǐn jiǔ zhī jiān, sì yé jiǎng píng dào: wǔ dì cǐ yī qù jiàn le běi xiá, yì yù rú hé? bái yù táng dào: xiǎo dì fèng zhǐ ná rén, jiàn le běi xiá, zì rán shì bǐng gōng bàn lǐ, yān gǎn xùn qíng. jiǎng píng dào: zūn fèng qīn mìng, lǐ zhī dāng rán. dàn běi xiá nǎi shàng yì zhī rén, wǔ dì ruò jiàn le tā, gōng rán yǐ qīn mìng zì jū, wéi kǒng ōu yáng chūn bù shòu qī wǔ, fǎn dào fèi le zhōu zhé. bái yù táng tīng le, yǒu xiē bù nài fán, méi nài hé wèn dào: yī sì gē zěn me yàng ne? jiǎng yé dào: yī liè xiōng de zhǔ yì, wǔ dì dào le háng zhōu, jiàn shǔ shì de tài shǒu, jiāng fèng zhǐ ná rén de qíng jié yǔ tā shuō le, jí jiào tā chū zhāng gào shì, jiāng cǐ shì qián hòu xù míng hòu miàn jiù tí wǔ dì, suī zé shì fèng zhǐ, rán yīn dào yì xiāng tōng, bù kěn ná jiě, tè lái fǎng qǐng. běi xiá ruò guǒ zài háng zhōu, jiàn le gào shì, tā bì zì jǐ tóu dào. wǔ dì jiàn le tā, yǐ qíng lǐ xiāng gǎn, tā bì ān ān wěn wěn suí nǐ lái jīng, jué bù fèi shì. ruò fēi rú cǐ, wéi kǒng běi xiá bù kěn lái jīng, dào fèi shì le. wǔ yé tīng le, àn xiào jiǎng yé ruǎn ruò, zuǐ lǐ què shuō dào: chéng sì gē zhǐ jiào, xiǎo dì zūn mìng. yǐn jiǔ yǐ bì, jiào bàn dāng bái fú bèi le mǎ pǐ, shuān hǎo xíng lǐ, gào bié zhòng rén. lú fāng yòu zhūn zhūn zhǔ fù: lù shàng xiǎo xīn. dào le háng zhōu, jiù àn nǐ sì gē zhǔ yì bàn lǐ. wǔ yé zhǐ de dá yīng. zhǎn yé yǔ wáng mǎ zhāng zhào děng jù gè sòng chū fǔ mén, bái wǔ yé zhí shǒu dào: qǐng. màn màn bù lǚ ér xíng. chū le chéng mén, zhǔ pú èr rén bān ān shàng mǎ, jìng bēn háng zhōu ér lái. zài lù xíng chéng, wú fēi xiǎo xíng yè sù, kě yǐn jī cān bā gè dà zì. yán tú wú shì kě jì.
次日,文大人遞折之後,聖旨即下,欽派四品帶刀護衛白玉堂訪拿歐陽春,解京歸案審訊。錦毛鼠參見包公,包公吩咐了許多言語,白玉堂一一領命。辭別出來,到了公所,大家與玉堂餞行。飲酒之間,四爺蔣平道:「五弟此一去見了北俠,意欲如何?」白玉堂道:「小弟奉旨拿人,見了北俠,自然是秉公辦理,焉敢徇情。」蔣平道:「遵奉欽命,理之當然。但北俠乃尚義之人,五弟若見了他,公然以欽命自居,惟恐歐陽春不受欺侮,反倒費了周折。」白玉堂聽了,有些不耐煩,沒奈何問道:「依四哥怎麼樣呢?」蔣爺道:「依劣兄的主意,五弟到了杭州,見署事的太守,將奉旨拿人的情節與他說了,即叫他出張告示,將此事前後敘明;後面就提五弟,雖則是奉旨,然因道義相通,不肯拿解,特來訪請。北俠若果在杭州,見了告示,他必自己投到。五弟見了他,以情理相感,他必安安穩穩隨你來京,決不費事。若非如此,惟恐北俠不肯來京,倒費事了。」五爺聽了,暗笑蔣爺軟弱,嘴裡卻說道:「承四哥指教,小弟遵命。」飲酒已畢,叫伴當白福備了馬匹,拴好行李,告別眾人。盧方又諄諄囑咐:「路上小心。到了杭州,就按你四哥主意辦理。」五爺只得答應。展爺與王馬張趙等俱各送出府門,白五爺執手道:「請。」慢慢步履而行。出了城門,主僕二人扳鞍上馬,竟奔杭州而來。在路行程,無非「曉行夜宿,渴飲飢餐」八個大字。沿途無事可記。
zhè yī rì lái dào háng zhōu, zū le yù suǒ, yě bù tóu wén, yě bù jiàn guān, zhǐ yú bào dào: yī lái fèng zhǐ èr lái xiāng yù yào fǎng ná qīn fàn, bù zhǔn shēng zhāng. měi rì jiào bàn dāng chū qù àn àn fǎng chá, yī lián sān sì rì bù jiàn xiāo xī. zhǐ de zì jǐ qiáo zhuāng gǎi bàn le yī wèi sī wén xiù cái mó yàng, tóu dài fāng jīn, shēn chuān huā chǎng, zú xià dēng yī shuāng hòu dǐ dà hóng zhū lǚ, shǒu zhōng qīng yáo ní jīn zhé shàn, yáo yáo bǎi bǎi, chū le diàn mén.
這一日來到杭州,租了寓所,也不投文,也不見官,止於報到:一來奉旨;二來相諭要訪拿欽犯,不准聲張。每日叫伴當出去暗暗訪查,一連三四日不見消息。只得自己喬妝改扮了一位斯文秀才模樣,頭戴方巾,身穿花氅,足下登一雙厚底大紅朱履,手中輕搖泥金摺扇,搖搖擺擺,出了店門。
shí zhí cán chūn, gāng jiāo chū xià, dàn jiàn nóng rén gēng yú lǜ yě, yóu kè bù yú hóng qiáo, yòu jiàn wǎng lái zhī rén bù duàn. zǐ xì dǎ tīng, yuán lái lí cǐ èr sān lǐ zhī yáo, xīn kāi yī zuò chá shè, gè yuē yù lán fāng, cǐ fāng nǎi shì guān huàn de huā yuán, tíng xiè qiáo liáng, huā cǎo shù mù, pō kě wán shǎng. bái wǔ yé tīng le, àn suí zhòng rén qián wǎng. dào le nà lǐ, guǒ rán jǐng zhì kě guān. yǒu gè tíng zi, shàng miàn shè zhe zuò wèi, sì miàn diǎn zhuì xiē chán yán guài shí, yòu yǒu xīn huáng wéi rào. bái yù táng dào cǐ, xīn kuàng shén qià, biàn zài tíng zi shàng pào le yī hú chá, màn màn xiāo yǐn. yì yù hē diǎn chá zài gū jiǔ, hū tīng zhú cóng zhōng zhè lì yǒu shēng. chū le tíng zi yī kàn, shà shí tiān yīn, lín lín xià qǐ yǔ lái. yīn yǒu lǜ shù chēng kōng, yīn qíng nán biàn. bái wǔ yé yǐ wèi zài shàng miàn tíng zi nèi duì cǐ jǐng zhì, pō kě shǎng yǔ. shuí zhī yuè xià yuè dà, yóu rén jù yǐ sàn jǐn, tiān sè yǐ wǎn. zì jǐ yī xiǎng lí diàn shàng yǒu èr sān lǐ, yòu wú yǔ jù, tǎng rán zài dà qǐ lái, dì xià ní nìng, wèi miǎn nán xíng, mò ruò mào yǔ huí qù wèi shì. jí jí huì chāo xià tíng, guò le bǎn qiáo, yòng dà xiù jiāng tóu jīn yī zhē, shùn zhe liǔ shù háng zǐ mào yǔ jí xíng. měng jiàn hóng qiáng yī duàn, què shì zhěng qí de miào yǔ. máng dào shān mén xià bì yǔ, jiàn biǎn é shàng tí zhe huì hǎi miào lián ān. dī tóu yī kàn, zhū lǚ yǐ rán tà de ní wū, zhǐ de tuō xià. cái yào shōu shí, zhǐ jiàn yǒu gè xiǎo tóng shǒu nèi tuō zhe bǐ yàn, zhǐ hū xiàng gōng xiàng gōng, wǎng dōng qù le. hū rán jiàn miào de jiǎo mén kāi fàng, yǒu yī nián shào de ní gū qiāo qiāo dá dào: nǐ jiā xiàng gōng zài zhè lǐ. bái wǔ yé yī jiàn xīn zhōng nà mèn. shuí zhī xiǎo tóng wǎng dōng, zhǐ gù hū huàn xiàng gōng, bìng méi tīng jiàn. zhè yòu ní jiàn tā qù le, jiù guān shàng jiǎo mén jìn qù.
時值殘春,剛交初夏,但見農人耕於綠野,遊客步於紅橋,又見往來之人不斷。仔細打聽,原來離此二三里之遙,新開一座茶社,各曰玉蘭坊,此坊乃是官宦的花園,亭榭橋樑,花草樹木,頗可玩賞。白五爺聽了,暗隨眾人前往。到了那裡,果然景致可觀。有個亭子,上面設着座位,四面點綴些巉岩怪石,又有新篁圍繞。白玉堂到此,心曠神恰,便在亭子上泡了一壺茶,慢慢消飲。意欲喝點茶再沽酒,忽聽竹叢中浙瀝有聲。出了亭子一看,霎時天陰,淋淋下起雨來。因有綠樹撐空,陰晴難辨。白五爺以為在上面亭子內對此景致,頗可賞雨。誰知越下越大,遊人俱已散盡,天色已晚。自己一想離店尚有二三里,又無雨具,倘然再大起來,地下泥濘,未免難行,莫若冒雨回去為是。急急會鈔下亭,過了板橋,用大袖將頭巾一遮,順着柳樹行子冒雨急行。猛見紅牆一段,卻是整齊的廟宇。忙到山門下避雨,見匾額上題着慧海妙蓮庵。低頭一看,朱履已然踏的泥污,只得脫下。才要收拾,只見有個小童手內托着筆硯,只呼「相公相公」,往東去了。忽然見廟的角門開放,有一年少的尼姑悄悄答道:「你家相公在這裡。」白五爺一見心中納悶。誰知小童往東,只顧呼喚相公,並沒聽見。這幼尼見他去了,就關上角門進去。
wǔ yé jiàn cǐ guāng jǐng, àn àn cǔn dào: tā jiā xiàng gōng zài tā miào nèi, yòu hé bì qiāo qiāo huàn nà xiǎo tóng ne? qí zhōng bì yǒu àn mèi. dài wǒ lái. zhàn qǐ shēn lái, jiāng zhū zhǎn hòu gēn yī dào, tā lā jiǎo ér chuān shang, lái dào dōng jiǎo mén, qiāo hù dào: lǐ miàn yǒu rén me? wǒ nǎi xíng lù zhī rén, yīn yù yǔ tiān wǎn, dào lù nán xíng, yù jiè bǎo ān bì yǔ, wù qǐ fāng biàn. zhǐ tīng lǐ miàn dá dào: wǒ men zhè miào nǎi ní ān, tiān wǎn bù biàn róng liú nán kè, qǐng wǎng bié chù qù ba. shuō wán, yě bù yán yǔ, lián mén yě bù kāi fàng. bái yù táng tīng le, àn dào: hǎo ya! tā miào nèi xiàn yǒu xiàng gōng, nán dào bú shì nán kè me? jì kě róng dé tā, rú hé bù róng wǒ ne? zhè qí zhōng bì yǒu yuán gù le. wǒ dào yào jìn qù kàn kàn. zhuǎn shēn lái dào shān mén, suǒ xìng bǎ yī shuāng wèi lǚ tuō xià, guāng zhe wà dǐ, yòng shǒu yī lǒu yī jīn, fēi shēn shàng qiáng, qīng qīng tiào jiāng xià qù. zài hēi yǐng zhōng xì xì liú shén, jiàn yǒu gè dào gū, yī shǒu tuō dìng fāng pán, lǐ miàn rè téng téng de cài shū, yī shǒu tí dìng jiǔ hú, jìn le jiǎo mén. yǒu yī duàn fěn yóu de bǎn qiáng yě shì suí qiáng de bǎn mén, qīng qīng jìn qù. bái yù táng yě jiù àn àn suí lái, āi shēn ér rù. jiàn wū nèi dēng guāng shǎn shǎn, yǐng shè yōu chuāng. wǔ yé què àn àn lì yú chuāng wài.
五爺見此光景,暗暗忖道:「他家相公在他廟內,又何必悄悄喚那小童呢?其中必有暗昧。待我來。」站起身來,將朱展後跟一倒,他拉腳兒穿上,來到東角門,敲戶道:「裡面有人麼?我乃行路之人,因遇雨天晚,道路難行,欲借寶庵避雨,務乞方便。」只聽裡面答道:「我們這廟乃尼庵,天晚不便容留男客,請往別處去吧。」說完,也不言語,連門也不開放。白玉堂聽了,暗道:「好呀!他廟內現有相公,難道不是男客麼?既可容得他,如何不容我呢?這其中必有緣故了。我倒要進去看看。」轉身來到山門,索性把一雙未履脫下,光着襪底,用手一摟衣襟,飛身上牆,輕輕跳將下去。在黑影中細細留神,見有個道姑,一手托定方盤,裡面熱騰騰的菜蔬,一手提定酒壺,進了角門。有一段粉油的板牆也是隨牆的板門,輕輕進去。白玉堂也就暗暗隨來,挨身而入。見屋內燈光閃閃,影射幽窗。五爺卻暗暗立於窗外。
zhǐ tīng wū nèi nǚ yīn dào: tiān yǐ bù zǎo, xiàng gōng duō shǎo yòng xiē jiǔ fàn, shǎo shí yě hǎo ān xiē. yòu tīng nán zǐ dào: shèn de jiǔ fàn! shèn de ān xiē! nǐ men dào dǐ shì hé jū xīn? jiāng wǒ lā jìn miào lái, yòu bù fàng wǒ chū qù, chéng gè shén me guī jǔ, xiàng gè shén me tǐ tǒng 9 hái bù yǔ wǒ zhàn yuǎn xiē. yòu tīng nǚ yīn shuō dào: xiàng gōng bú yào gù zhí. nán dé jīn rì yóu rán zuò yún, pèi rán xià yǔ. shàng tiān shàng yǒu yún xíng yǔ shī, nán dào xiàng gōng dào wàng le yún qíng yǔ yì me? nán zǐ dào: nǐ jì zhī yóu rán zuò yún, pèi rán xià yǔ, wèi hé wàng le nán nǚ shòu shòu bù qīn ne? wǒ duì nǐ shuō, dú shū rén chí gōng rú guī bì, yòu dào xīn zhèng ér hòu shēn xiū. shì zhè wú xíng zhī shì, wǒ shì dà hàn zhī yún ní, xiǎng jiàng shí yǔ shì bù néng de. bái wǔ yé chuāng wài tīng le, àn xiào: cǐ gōng yě shì shū chī, yù jiàn zhè děng rén hái hé tā jiǎng shén me shū, lùn shén me wén ne gè yòu tīng yī gè nǚ ní dào: yún ní yě bà, shí yǔ yě bà, qiě qǐng chī zhè bēi jiǔ. nán zǐ dào: wú ya! nǐ yào zěn me yàng? zhǐ tīng dāng lāng yī shēng, jiǔ bēi luò dì, zá le. ní gū chēn dào: wǒ hǎo yì jìng nǐ jiǔ, nǐ wèi hé bù shí tái jǔ? nǐ xiū yào yǎo wén jiáo zì de. shí gào sù nǐ shuō, xiǎng zǒu bù néng! bù xìn, gěi nǐ gè duì zhèng kàn. xiàn zài wǒ men hòu miàn, hái yǒu yī gè wò bìng zài chuáng de, nà bú shì bǎng yàng me? nán zǐ tīng le, zháo jí dào: rú cǐ shuō lái, nǐ men zhè lǐ shì yào hài rén de. wú yào rǎng le ne! ní gū dào: nǐ yào rǎng, zhǐ yào yǒu rén tīng de jiàn. nán zǐ biàn hǎn dào: liǎo bù dé le! tā men zhè lǐ yào hài rén ne. jiù rén ya, jiù rén!
只聽屋內女音道:「天已不早,相公多少用些酒飯,少時也好安歇。」又聽男子道:「甚的酒飯!甚的安歇!你們到底是何居心?將我拉進廟來,又不放我出去,成個什麼規矩,象個什麼體統9還不與我站遠些。」又聽女音說道:「相公不要固執。難得今日『油然作雲,沛然下雨』。上天尚有雲行雨施,難道相公倒忘了雲情雨意麼?」男子道:「你既知『油然作雲,沛然下雨』,為何忘了『男女授受不親』呢?我對你說,『讀書人持躬如圭壁』,又道『心正而後身修』。似這無行之事,我是『大旱之雲霓』,想降時雨是不能的。」白五爺窗外聽了,暗笑:「此公也是書痴,遇見這等人還合他講什麼書,論什麼文呢個』又聽一個女尼道:「雲霓也罷,時雨也罷,且請吃這杯酒。」男子道:「唔呀!你要怎麼樣?」只聽噹啷一聲,酒杯落地,砸了。尼姑嗔道:「我好意敬你酒,你為何不識抬舉?你休要咬文嚼字的。實告訴你說,想走不能!不信,給你個對證看。現在我們後面,還有一個臥病在床的,那不是榜樣麼?」男子聽了,着急道:「如此說來,你們這裡是要害人的。吾要嚷了呢!」尼姑道:「你要嚷,只要有人聽的見。」男子便喊道:「了不得了!他們這裡要害人呢。救人呀,救人!」
bái yù táng chèn zhe hǎn jiào, lián máng chuǎng rù, yī xiān ruǎn lián, dào: xiōng tái wèi hé rú cǐ hóu jí? xiǎng shì tā men qí huò zì jū, wù tái gāo jià le. bǎ liǎng gè nǚ ní xià le yī tiào. nà rén dào: xiōng tái qǐng zuò. tā men zhè lǐ bù zhèng jīng, le liǎo bù dé de. bái wǔ yé dào: zhè yǒu hé fáng. rén shēng jí shí xíng lè, yě shì kuài shì. tā èr rén rú cǐ duō qíng, xiōng tái hé rú cǐ zhī jū nì? qǐng wèn zūn xìng. nà rén dào: xiǎo dì xìng tāng míng mèng lán, nǎi yáng zhōu qīng yè cūn rén shì, zhǐ yīn tàn qīn lái dào zhè lǐ, jiù zài qián cūn jū zhù. kě qiǎo jīn rì wú shì, yào dào yù lán fāng xián bù chǎn bù. kǒng yǒu tí yǒng, yī shí wàng jì le bǐ yàn, yīn cǐ jiào xiǎo tóng huí zhuāng qù qǔ. bù xiǎng là xià yǔ lái, zhèng zài chóu chú, chéng tā yī fān hǎo yì, ràng wǒ miào zhōng bì yǔ. wǒ hái bù kěn. tā men biàn zài sān lā wǒ dào zhè lǐ, bù fàng wǒ dòng shēn, shèn de yún liě yǔ liě, shuō le xǔ duō de hùn huà. bái yù táng dào: zhè jiù shì wú xiōng zhī guò le. tāng shēng dào: rú hé shì wǒ zhī guò? bái yù táng dào: nǐ wǒ dú shū rén, dài rén jiē wù, lǐ yí cóng quán dá biàn, bù guò suí yù ér ān, xíng yún liú shuǐ. guò yóu bù jí, qí bìng yī yě. xiōng tái qǐ bù shī yú zhōng dào hū? tāng shēng yáo tóu dào: fǒu, fǒu. wú níng shī yú zhōng dào. shì zhè yàng suí yù ér ān, wǒ shì duàn duàn hū bù néng wèi yě! qǐng wèn zú xià ān hū? bái yù táng dào: ān. tāng shēng chēn nù dào: rǔ ān, zé wèi zhī. wǒ suī sǐ bù néng xiāng cóng. bái yù táng àn àn zàn dào: wǒ zài sān yǐ yán shì tàn, kàn tā pō pō zhèng qì, xū dāng dā jiù cǐ rén.
白玉堂趁着喊叫,連忙闖入,一掀軟簾,道:「兄台為何如此喉急?想是他們奇貨自居,物抬高價了。」把兩個女尼嚇了一跳。那人道:「兄台請坐。他們這裡不正經,了……了不得的。」白五爺道:「這有何妨。人生及時行樂,也是快事。他二人如此多情,兄台何如此之拘泥?請問尊姓。」那人道:「小弟姓湯名夢蘭,乃揚州青葉村人氏,只因探親來到這裡,就在前村居住。可巧今日無事,要到玉蘭坊閒步闡步。恐有題詠,一時忘記了筆硯,因此叫小童回莊去取。不想落下雨來,正在躊躇,承他一番好意,讓我廟中避雨。我還不肯。他們便再三拉我到這裡,不放我動身,甚的雲咧雨咧,說了許多的混話。」白玉堂道:「這就是吾兄之過了。」湯生道:「如何是我之過?」白玉堂道:「你我讀書人,待人接物,理宜從權達變,不過隨遇而安,行雲流水。過猶不及,其病一也。兄台豈不失於中道乎?」湯生搖頭道:「否,否。吾寧失於中道。似這樣隨遇而安,我是斷斷乎不能為也!請問足下安乎?」白玉堂道:「安。」湯生嗔怒道:「汝安,則為之。我雖死不能相從。」白玉堂暗暗贊道:「我再三以言試探,看他頗頗正氣,須當搭救此人。」
shuí zhī ní gū jiàn yù táng bǐ tāng shēng qiáng duō le, yòu jiàn zé bèi tāng shēng, yǐ wèi yù táng shì gè guàn jiā, dùn shí jiù bǎ róu qíng dōu yí zài yù táng shēn shàng. tā yě bù xiǎng xiǎng yù táng cóng hé chù jìn lái de, kě jiàn xié niàn mí xīn, jìng wàng qí suǒ yǐ. bái yù táng zài kàn nà liǎng gè ní gū, yī gè yǒu sān xún, yī gè bù guò èr xún shàng xià, jiē yǒu jǐ fēn zī sè. zhǐ jiàn nà sān xún de lián máng zhí hú, mǎn zhēn le yī bēi, xiào róng kě jū, pěng zhì bái wǔ yé gēn qián, dào: duō qíng de xiàng gōng, qǐng chī zhè bēi hé huān jiǔ. yù táng bìng bù tuī cí, jiē guò lái yī yǐn ér jǐn, què hā hā dà xiào. nà èr xún de jiàn le, yě zhēn yī bēi jìn qián, dào: xiàng gōng hē le wǒ shī xiōng de, yě de hē wǒ de. bái yù táng yě biàn zài tā shǒu zhōng hē le. tāng shēng yī páng kàn le, dào: qǐ yǒu cǐ lǐ ya, qǐ yǒu cǐ lǐ!
誰知尼姑見玉堂比湯生強多了,又見責備湯生,以為玉堂是個慣家,頓時就把柔情都移在玉堂身上。他也不想想玉堂從何處進來的,可見邪念迷心,竟忘其所以。白玉堂再看那兩個尼姑,一個有三旬,一個不過二旬上下,皆有幾分姿色。只見那三旬的連忙執壺,滿斟了一杯,笑容可掬,捧至白五爺跟前,道:「多情的相公,請吃這杯合歡酒。」玉堂並不推辭,接過來一飲而盡,卻哈哈大笑。那二旬的見了,也斟一杯近前,道:「相公喝了我師兄的,也得喝我的。」白玉堂也便在他手中喝了。湯生一旁看了,道:「豈有此理呀,豈有此理!」
èr ní yī biān yī gè cì hou yù táng. yù táng wèn tā èr rén, què jiào hé míng. sān xún de shuō: wǒ jiào míng xīn. èr xún de shuō: wǒ jiào huì xìng. yù táng dào: míng xīn míng xīn, xīn bù míng zé mí huì xìng huì xìng, xìng bù huì zé hūn. nǐ èr rén mí mí hūn hūn, hé shí shì le? shuō zhe huà, jiāng èr ní měi rén wò zhù yī shǒu, què wèn tāng shēng dào: tāng xiōng, wǒ pī de shì yǔ bú shì? tāng shēng jiàn bái wǔ yé hé èr ní lā shǒu, yǐ qì de dī le tóu, zhèng zài fán nǎo. rú jīn tīng yù táng yī wèn, biàn dào: shuí ya? ya! nǐ hái lái wèn wǒ. wǒ kàn nǐ yě shì xīn mí zhì hūn le. zhè hái liǎo de. fàng sì! qǐ yǒu ya, qǐ yǒu cǐ huà wèi shuō wán, zhǐ jiàn liǎng gè ní gū kǒu tǔ bēi shēng, dào: āi yō! yō! téng sǐ wǒ yě. fàng shǒu, fàng shǒu! jīn bù qǐ le. zhǐ tīng bái yù táng yī shēng duàn hè dào: wǒ bǎ nǐ zhè liǎng gè yín ní! wú duān yǐn yòu rén jiā zǐ dì, cán hài hǎo rén, gāi dāng hé zuì? nǐ děng hài le jǐ tiáo xìng mìng? hái yǒu jǐ gè yín ní? kuài kuài jìn lái. èr ní guì dǎo, yāng gào dào: ān zhōng jiù shì wǒ shī xiōng dì liǎng gè, hái yǒu liǎng gè dào pó, yī gè xiǎo tú. xiǎo ní děng shí shí bù gǎn hài rén xìng mìng. jiù shì hòu miàn dí zhōu shēng, yě shì tā zì jǐ bù hǎo, yǐ zhì dé le ruò zhèng. ruò dōu shì tāng xiàng gōng zhè děng zhèng zhí, yòu yān gǎn xiāng fàn, wàng qǐ lǎo yé ráo shù.
二尼一邊一個伺候玉堂。玉堂問他二人,卻叫何名。三旬的說:「我叫明心。」二旬的說:「我叫慧性。」玉堂道:「明心明心,心不明則迷;慧性慧性,性不慧則昏。你二人迷迷昏昏,何時是了?」說着話,將二尼每人握住一手,卻問湯生道:「湯兄,我批的是與不是?」湯生見白五爺合二尼拉手,已氣的低了頭,正在煩惱。如今聽玉堂一問,便道:「誰呀?呀!你還來問我。我看你也是心迷智昏了。這還了得。放肆!豈有呀,豈有此……」話未說完,只見兩個尼姑口吐悲聲,道:「噯喲!喲!疼死我也。放手,放手!禁不起了。」只聽白玉堂一聲斷喝道:「我把你這兩個淫尼!無端引誘人家子弟,殘害好人,該當何罪?你等害了幾條性命?還有幾個淫尼?快快進來。」二尼跪倒,央告道:「庵中就是我師兄弟兩個,還有兩個道婆,一個小徒。小尼等實實不敢害人性命。就是後面的周生,也是他自己不好,以致得了弱症。若都似湯相公這等正直,又焉敢相犯,望乞老爺饒恕。」
tāng shēng xiān qián yǐ wèi yù táng shì nà fēng liú gān gà zhī rén, háo bù jiè yì rú jīn jiàn tā rú cǐ, fāng zhī tā yě shì gè zhèng rén jūn zǐ, lián máng liǎn róng qǐ jìng. yòu jiàn èr ní āi shēng bù zhǐ, téng de liǎng lèi jiāo liú, tāng shēng yī jiàn, xīn zhōng bù rěn, què yòu tì tā tǎo ráo. bái yù táng dào: shì zhè děng de zéi ní, lǐ yīng zhì sǐ. tāng shēng dào: cè yǐn zhī xīn, rén jiē yǒu zhī. qǐng fàng shǒu ba. yù táng àn dào: cǐ gōng mèng zǐ zhēn shú, kāi kǒu bù lí shū. biàn dào: míng rì wù yào wèn míng zhōu shēng jiā zhù nà lǐ, xiàn yǒu hé rén, jí jí gěi tā jiā zhōng sòng xìn, jiào tā sù sù huí qù, wǒ biàn ráo nǐ. èr ní dào: qíng yuàn, qíng yuàn. zài yě bù gǎn zǔ liú le. lǎo yé kuài xiē fàng shǒu, xiǎo ní de gǔ jié dōu suì le. wǔ yé dào: pián yí le nǐ děng. hòu rì ǎn zài lái dǎ tīng, rú bù sòng huí, ǎn bì jiāng nǐ děng sòng guān jiū bàn. shuō bà, yī sōng shǒu, liǎng gè ní gū zhā shā liǎng zhī shǒu, yóu rú xiè le zǎn zǐ de yì bān, liáng liáng qiāng qiāng, pǎo dào hòu miàn cáng duǒ qù le. tāng shēng yòu cóng xīn gěi yù táng zuō yī, èr rén fù yòu zuò xià pān huà.
湯生先前以為玉堂是那風流尷尬之人,毫不介意;如今見他如此,方知他也是個正人君子,連忙斂容起敬。又見二尼哀聲不止,疼的兩淚交流,湯生一見,心中不忍,卻又替他討饒。白玉堂道:「似這等的賊尼,理應治死。」湯生道:「『惻隱之心,人皆有之』。請放手吧。」玉堂暗道:「此公孟子真熟,開口不離書。」便道:「明日務要問明周生家住那裡,現有何人,急急給他家中送信,叫他速速回去,我便饒你。」二尼道:「情願,情願。再也不敢阻留了。老爺快些放手,小尼的骨節都碎了。」五爺道:「便宜了你等。後日俺再來打聽,如不送回,俺必將你等送官究辦。」說罷,一鬆手,兩個尼姑扎煞兩隻手,猶如卸了拶子的一般,踉踉蹌蹌,跑到後面藏躲去了。湯生又從新給玉堂作揖,二人復又坐下攀話。
hū jiàn jiào lián yī dòng, jìn lái yī tiáo dà hàn, hòu miàn gēn zhe yī gè xiǎo tóng, xiǎo tóng shǒu nèi tuō zhe yī shuāng zhū lǚ. dà hàn duì xiǎo tóng dào: nà gè shì nǐ jiā xiàng gōng? xiǎo tóng duì zhe tāng shēng dào: xiàng gōng wèi hé lái zhì cǐ chù? jiào wǒ hǎo zhǎo. ruò fēi yù jiàn zhè wèi lǎo yé, wǒ rú hé jìn dé lái ne. dà hàn dào: jì rèn zhe le, nǐ zhǔ pú kuài xiē huí qù ba. xiǎo tóng dào: xiàng gōng chuān shang xié zǒu ba. tāng shēng yī tái tuǐ dào: wǒ zhè lǐ chuān zhe xié ne. xiǎo tóng dào: zhè shuāng xié shì nà lǐ lái de ne? zěn me hé xiàng gōng jiǎo shàng chuān zhe de nà shuāng yī yàng ne? bái yù táng dào: bù yòng yóu yí, nà shuāng xié shì wǒ de. bù xìn, nǐ kàn. shuō bì, jiāng jiǎo yī tái, guǒ rán guāng zhe wà dǐ ér ne. xiǎo tóng zhǐ de jiāng xié fàng xià, tāng shēng gào bié, zhǔ pú qù le.
「忽見較簾一動,進來一條大漢,後面跟着一個小童,小童手內托着一雙朱履。大漢對小童道:「那個是你家相公?』小童對着湯生道:「相公為何來至此處?叫我好找。若非遇見這位老爺,我如何進得來呢。」大漢道:「既認着了,你主僕快些回去吧。」小童道:「相公穿上鞋走吧。」湯生一抬腿道:「我這裡穿着鞋呢。」小童道:「這雙鞋是那裡來的呢?怎麼合相公腳上穿着的那雙一樣呢?」白玉堂道:「不用猶疑,那雙鞋是我的。不信,你看。」說畢,將腳一抬,果然光着襪底兒呢。小童只得將鞋放下,湯生告別,主僕去了。
wèi zhī dà hàn shì shuí, xià huí fēn jiě.
未知大漢是誰,下回分解。