strong chú yāo kuí bāo wén zhèng lián yīn shòu huáng ēn dìng yuǎn xiàn fù rèn strong
除妖魁包文正聯姻 受皇恩定遠縣赴任
qiě shuō bāo xìng jiàn le gào bái, jí zhōng shēng chū zhì lái. jiàn páng biān zhàn zhe yī rén, tā jí biàn xiàng nà rén dào: zhè yǐn yì cūn lí cǐ duō yuǎn? nà rén jiàn wèn, lián máng dá dào: bù guò sān lǐ zhī yáo. nǐ què wèn tā zěn de? bāo xìng dào: bù mán nǐ men shuō, zhǐ yīn wǒ jiā xiàng gōng guàn néng qū zhú xié suì, xiáng yāo zhuō guài, shǒu dào bìng chú. zhǐ shì yī jiàn, wǒ men yuán shì wài xiāng zhī rén, wǒ jiā xiàng gōng suī yǒu xiē shén tōng, què bù gǎn lù tóu, wéi kǒng yāo yán huò zhòng, qīng yì bù tì rén qū xié, bì xū lái rén zhì chéng kěn qiú. xiàng gōng bì rán shuō shì bù huì xiáng yāo, yuè shuō bù huì, yuè yào kěn qiú. tā shì tàn le lái rén guǒ shì zhēn xīn, yī piàn zhì chéng, fāng néng yīng yǔn. nà rén wén tīng, shuō: zhè yǒu hé nán. zhǐ yào nǐ jiā xiàng gōng yīng yǔn, wǒ jiù shì fù tāng tóu huǒ yě shì qíng yuàn de. bāo xìng dào: jì rán rú cǐ, xián huà shǎo shuō. nǐ jiāng zhè gào bái shōu qǐ, suí le wǒ lái. liǎng páng kàn rè nào zhī rén, wén tīng yǒu rén huì zhuō yāo de, bù yóu de dōu yào kàn kàn, hòu miàn jiù gēn liǎo bù shǎo de rén.
且說包興見了告白,急中生出智來。見旁邊站着一人,他即便向那人道:「這隱逸村離此多遠?」那人見問,連忙答道:「不過三里之遙。你卻問他怎的?」包興道:「不瞞你們說,只因我家相公慣能驅逐邪祟,降妖捉怪,手到病除。只是一件,我們原是外鄉之人,我家相公雖有些神通,卻不敢露頭,惟恐妖言惑眾,輕易不替人驅邪,必須來人至誠懇求。相公必然說是不會降妖,越說不會,越要懇求。他試探了來人果是真心,一片至誠,方能應允。」那人聞聽,說:「這有何難。只要你家相公應允,我就是赴湯投火也是情願的。」包興道:「既然如此,閒話少說。你將這告白收起,隨了我來。」兩旁看熱鬧之人,聞聽有人會捉妖的,不由的都要看看,後面就跟了不少的人。
bāo xìng dài lǐng nà rén lái zài èr hūn pù mén kǒu, biàn xiàng zhòng rén shuō dào: zhòng wèi xiāng qīn, tǎng wǒ jiā xiàng gōng bù kěn yīng yǔn, yù yào zǒu shí, qiú liè wèi lán zǔ lán zǔ. nà rén yě xiàng zhòng rén shuō dào: xiāng fán zhòng wèi gāo lín, tǎng ruò fǎ shī bù yǔn, fèng qiú bāng chèn bāng chèn. bāo xìng jiāng mén kǒu ér mái fú le gè jié shí, jìn le fàn diàn, yòu xiàng nà rén shuō dào: nǐ xiān dào guì shàng jiāng wǒ men qián huì le. shěng de huí lái zǒu shí, yòu yào dān yán gōng fū. nà rén lián lián chēng shì, lái dào guì shàng, zhǐ jiàn guì nèi jù gè zhí shǒu xiàng ràng, shuō: lǐ èr yé qǐng le, xǔ jiǔ wèi lái dào xiǎo pù. shuí zhī cǐ rén xìng lǐ míng bǎo, nǎi lǐ dà rén zhái zhōng zhǔ guǎn. lǐ bǎo lián máng dá yīng dào: qǐng le. jiè zhòng, jiè zhòng. lóu shàng nà wèi xiàng gōng zhè wèi guǎn jiā chī le duō shǎo qián wén, xiě zài wǒ zhàng shàng bà. zhǎng guì de lián máng dá yīng, àn àn gào sù pǎo táng de zhī dào. bāo xìng tóng lǐ bǎo lái zhì lóu tī zhī qián, jiào lǐ bǎo tīng ké sòu wèi hào, jí biàn shàng lóu kěn qiú. lǐ bǎo dá yīng, bāo xìng fāng cái shàng lóu.
包興帶領那人來在二葷鋪門口,便向眾人說道:「眾位鄉親,倘我家相公不肯應允,欲要走時,求列位攔阻攔阻。」那人也向眾人說道:「相煩眾位高鄰,倘若法師不允,奉求幫襯幫襯。」包興將門口兒埋伏了個結實,進了飯店,又向那人說道:「你先到柜上將我們錢會了。省得回來走時,又要耽延工夫。」那人連連稱「是」,來到柜上,只見櫃內俱各執手相讓,說:「李二爺請了,許久未來到小鋪。」(誰知此人姓李名保,乃李大人宅中主管。)李保連忙答應道:「請了。借重,借重。樓上那位相公、這位管家吃了多少錢文,寫在我帳上罷。」掌柜的連忙答應,暗暗告訴跑堂的知道。包興同李保來至樓梯之前,叫李保聽咳嗽為號,急便上樓懇求。李保答應,包興方才上樓。
shuí zhī bāo gōng zài lóu shàng děng de xīn nèi jiāo zào, yǎn yě wàng chuān le, zài yě bù jiàn bāo xìng huí lái, mǎn fù zhōng hú sī luàn xiǎng. xiān qián yóu yǐ wèi jiàn tā mǔ jiù bì yǒu xǔ duō de chán rào, huò shì jiè dài bù suí, bù hǎo yì sī qián lái jiàn wǒ. hòu yòu zhuǎn xiǎng: cóng lái méi tīng jiàn tā shuō yǒu zhè mén qīn qī, bié shì tā jiàn wǒ xíng lǐ pán fèi jiē wú, sī zì táo zǒu le bà? huò zhě tā nián qīng yòu xiǎo, cuò zǒu le lù tóu, yě wèi kě zhī. yí huò zhī jiān, zhǐ jiàn bāo xìng cóng xià miàn xiào xī xī de shàng lái. bāo gōng yī jiàn, bù yóu de dòng nù, chēn dào: nǐ zhè gǒu cái wǎng nǎ lǐ qù le? jiào wǒ zài cǐ hǎo děng! bāo xìng shàng qián qiāo qiāo dì dào: wǒ méi zhǎo zháo wǒ mǔ jiù. rú jīn dào yǒu yī shì biàn jiāng yǐn yì cūn lǐ zhái xiǎo jiě bèi yāo mí zhù qǐng rén zhuō yāo zhī shì, shuō le yī biàn. rú jīn qǐng xiàng gōng qián qù hùn tā yī hùn. bāo gōng wén tīng, bù yóu de dà nù, shuō: nǐ zhè gǒu cái! bāo xìng bù róng fēn shuō, zài lóu shàng lián lián ké sòu.
誰知包公在樓上等的心內焦躁,眼也望穿了,再也不見包興回來,滿腹中胡思亂想。先前猶以為見他母舅必有許多的纏繞,或是借貸不遂,不好意思前來見我。後又轉想:「從來沒聽見他說有這門親戚,別是他見我行李盤費皆無,私自逃走了罷?或者他年輕幼小,錯走了路頭,也未可知。」疑惑之間,只見包興從下面笑嘻嘻的上來。包公一見,不由的動怒,嗔道:「你這狗才往哪裡去了?叫我在此好等!」包興上前悄悄地道:「我沒找着我母舅。如今倒有一事……」便將隱逸村李宅小姐被妖迷住、請人捉妖之事,說了一遍。「如今請相公前去混他一混。」包公聞聽,不由的大怒,說:「你這狗才!」包興不容分說,在樓上連連咳嗽。
zhǐ jiàn lǐ bǎo shàng dé lóu lái, duì zhe bāo gōng shuāng xī guì dǎo, dào: xiàng gōng zài shàng. xiǎo rén míng jiào lǐ bǎo, fèng le zhǔ mǔ zhī mìng, yán qǐng fǎ guān yǐ jiù xiǎo jiě. fāng cái yù jiàn xiàng gōng de qīn suí, shuō xiàng gōng shén tōng guǎng dà, fǎ lì wú biān, wàng qí dā jiù wǒ jiā xiǎo jiě cái hǎo. shuō bà kē tóu, zài yě bù kěn qǐ lái. bāo gōng shuō dào: guǎn jiā xiū tīng wǒ nà xiǎo jià zhī yán, wǒ shì bù huì zhuō yāo de. bāo xìng yī páng chā yán dào: nǐ tīng jiàn le? shuō chū bù huì lái le. kuài kē tóu bà! lǐ bǎo wén tīng, lián lián kòu shǒu, lián lóu bǎn dōu pèng le gè shān xiǎng. bāo xìng yòu dào: xiàng gōng, nǐ kàn tā yī piàn chéng xīn, guài kě lián de. méi nài hé, xiàng gōng cí bēi cí bēi bà. bāo gōng wén tīng, shuāng yǎn yī dèng, dào: nǐ zhè gǒu cái, mǎn kǒu hú shuō! yòu xiàng lǐ bǎo dào: guǎn jiā nǐ qǐ lái, wǒ hái yào gǎn lù ne. wǒ shì bù huì zhuō yāo de. lǐ bǎo nǎ lǐ kěn fàng, dào: xiàng gōng rú jīn shì zǒu bù de le. xiǎo rén yǐ āi gào zhòng wèi xiāng lín, zài lóu xià bāng chèn zhe xiǎo rén lán zǔ. zài zhě zhòng xiāng lín jiē zhī xiàng gōng shì fǎ guān, xiàng gōng ruò shì zǒu le, tǎng bèi xiǎo rén zhǔ mǔ zhī dào, xiǎo rén shí shí chī zuì bù qǐ. shuō bà, yòu fù kòu shǒu. bāo gōng bèi chán bù guò, zhǐ shì àn hèn bāo xìng. fù yòu zhuǎn xiǎng dào: cǐ shì zhōng shǔ wàng yán, rú hé huì yǒu yāo mèi. wǒ bāo mǒu yǐ zhèng shèng xié, mò ruò suí tā kàn kàn, zài zuò tuō shēn zhī jì biàn liǎo. xiǎng bà, xiàng lǐ bǎo dào: wǒ bù huì zhuō yāo què bù xìn xié. yě bà, wǒ suí nǐ qù kàn kàn jiù shì le.
只見李保上得樓來,對着包公雙膝跪倒,道:「相公在上。小人名叫李保,奉了主母之命,延請法官以救小姐。方才遇見相公的親隨,說相公神通廣大,法力無邊,望祈搭救我家小姐才好。」說罷磕頭,再也不肯起來。包公說道:「管家休聽我那小价之言,我是不會捉妖的。」包興一旁插言道:「你聽見了?說出不會來了。快磕頭罷!」李保聞聽,連連叩首,連樓板都碰了個山響。包興又道:「相公,你看他一片誠心,怪可憐的。沒奈何,相公慈悲慈悲罷。」包公聞聽,雙眼一瞪,道:「你這狗才,滿口胡說!」又向李保道:「管家你起來,我還要趕路呢。我是不會捉妖的。」李保哪裡肯放,道:「相公如今是走不的了。小人已哀告眾位鄉鄰,在樓下幫襯着小人攔阻。再者眾鄉鄰皆知相公是法官,相公若是走了,倘被小人主母知道,小人實實吃罪不起。」說罷,又復叩首。包公被纏不過,只是暗恨包興。復又轉想道:「此事終屬妄言,如何會有妖魅。我包某以正勝邪,莫若隨他看看,再作脫身之計便了。」想罷,向李保道:「我不會捉妖;卻不信邪。也罷,我隨你去看看就是了。」
lǐ bǎo wén tīng bāo gōng yīng yǔn, mǎn xīn huān xǐ, kē le tóu, zhàn qǐ lái, zài qián yǐn lù. bāo gōng xià de lóu lái, zhǐ jiàn pù zi mén kǒu rén shān rén hǎi, jù shì kàn fǎ guān de. lǐ bǎo yī jiàn, lián máng xiàng qián, shuō dào: yǒu láo liè wèi xiāng qīn le. qiě xǐ wǒ lǐ bǎo yī piàn zhì chéng, fǎ guān yè yǐ yīng yǔn, bù láo zhòng wèi lán zǔ. wàng qǐ zhòng wèi shǎn shǎn, ràng kāi yī tiáo lù, shí wèi fāng biàn. shuō bà, fèng le yī yī. zhòng rén jiān tīng, wǎng liǎng páng yī shǎn, dāng zhōng ràng chū yī tiáo hú tòng lái. réng shì lǐ bǎo yǐn lù, bāo gōng suí zhe, hòu miàn shì bāo xìng. zhǐ tīng zhòng rén zhōng yǒu chēng zàn de dào: hǎo xiàng mào! hǎo shén qì! guài dào yǒu cǐ děng fǎ shù. zhǐ zhè yī pài de zhèng qì, yě jiù kě yǐ bì xié le. qí zhōng hái yǒu hǎo shì ér de, bù cí láo kǔ, gēn suí dào yǐn yì cūn de yě jiù bù shǎo. bù zhī bù jué jìn le cūn tóu, lǐ bǎo xiān xíng bǐng bào qù le.
李保聞聽包公應允,滿心歡喜,磕了頭,站起來,在前引路。包公下得樓來,只見鋪子門口人山人海,俱是看法官的。李保一見,連忙向前,說道:「有勞列位鄉親了。且喜我李保一片至誠,法官業已應允,不勞眾位攔阻。望乞眾位閃閃,讓開一條路,實為方便。」說罷,奉了一揖。眾人間聽,往兩旁一閃,當中讓出一條胡同來。仍是李保引路,包公隨着,後面是包興。只聽眾人中有稱讚的道:「好相貌!好神氣!怪道有此等法術。只這一派的正氣,也就可以避邪了。」其中還有好事兒的,不辭勞苦,跟隨到隱逸村的也就不少。不知不覺進了村頭,李保先行稟報去了。
qiě shuō zhè lǐ dà rén bú shì bié rén, nǎi lì bù tiān guān lǐ wén yè, gào lǎo tuì guī lín xià. jiù shì zhè yǐn yì cūn míng, yě shì lǐ dà rén qǐ de, bù guò shì tuì guī lín xià zhī yì. fū rén zhāng shì, xī xià wú ér, zhǐ shēng yī wèi xiǎo jiě. yīn yóu huā yuán, ǒu rán zhōng le xié suì, yuán shì bù zhǔn shēng zhāng. wú nài fū rén téng ài nǚ ér de xīn shèng, tè chà lǐ bǎo qián qù gè chù, mì qǐng fǎ shī tuì xié. lǐ lǎo yé wú kě nài hé, zhǐ de yīng yǔn. zhè rì zhèng zài wò fáng, fū qī èr rén jiǎng lùn xiǎo jiě zhī bìng, zhǐ jiàn lǐ bǎo bǐng dào: qǐng dào fǎ shī, shì gè shào nián rú liú. lǎo yé wén tīng, xīn zhōng àn xiǎng: jì shì rú liú, dú shèng xián zhī shū, yān yǒu gōng hū yì duān zhī lǐ. dài wǒ chū qù zé bèi tā yī fān. xiǎng bà, jiào lǐ bǎo qǐng zhì shū fáng.
且說這李大人不是別人,乃吏部天官李文業,告老退歸林下。就是這隱逸村名,也是李大人起的,不過是退歸林下之意。夫人張氏,膝下無兒,只生一位小姐。因游花園,偶然中了邪祟,原是不准聲張。無奈夫人疼愛女兒的心盛,特差李保前去各處,覓請法師退邪。李老爺無可奈何,只得應允。這日正在臥房,夫妻二人講論小姐之病,只見李保稟道:「請到法師,是個少年儒流。」老爺聞聽,心中暗想:「既是儒流,讀聖賢之書,焉有攻乎異端之理。待我出去責備他一番。」想罷,叫李保請至書房。
lǐ bǎo huí shēn lái zhì dà mén wài, jiāng bāo gōng zhǔ pú yǐn zhì shū fáng. xiàn chá hòu, fù jìn lái shuō dào: jiā zhě yé chū jiàn. bāo gōng lián máng zhàn qǐ. cóng wài miàn jìn lái yī wèi xū fà bàn bái miàn ruò tóng yán de guān zhǎng. bāo gōng jiàn le, bù huāng bù máng, xiàng qián yī yī, kǒu chēng: dà rén zài shàng, wǎn shēng bài yī. lǐ dà rén kàn jiàn bāo gōng qì dù bù fán, xiàng mào qīng qí, lián máng hái lǐ, fēn bīn zhǔ zuò xià, biàn wèn: guì xìng? xiān xiāng? yīn hé lái dào bì chù? bāo gōng biàn jiāng shàng jīng huì shì lù tú zāo jié, háo wú yǐn nì, hé pán shuō chū. lǐ dà rén wén tīng, yuán lái shì gè luò nán de shū shēng. nǐ kàn tā yán yǔ zhí shuǎng, dǎo shì zhōng chéng zhī rén, dàn bù zhī tā xué wèn rú hé? yú shì pān huà zhī jiān, kǎo wèn duō shǎo xué yè. bāo gōng jìng shì wèn yī dá shí, jiù biàn shì sù rú míng liú, yě bù jí tā de xué wèn yuān bó. lǐ dà rén bù shèng huān xǐ, àn xiǎng dào: kàn cǐ zi gǔ gé qīng qí, yòu yǒu rú cǐ xué wèn, jiāng lái bì wèi rén shàng zhī rén. tán bù duō shí, zàn qiě gào bié, bìng fēn fù lǐ bǎo: hǎo shēng fú shì bāo xiàng gōng, bù kě dài màn. wǎn jiān jiù zài shū fáng ān xiē. shuō bà, huí nèi qù le. suǒ yǒu zhuō yāo zhī shì, yī zì què yě wèi tí.
李保回身來至大門外,將包公主僕引至書房。獻茶後,復進來說道:「家者爺出見。」包公連忙站起。從外面進來一位鬚髮半白、面若童顏的官長。包公見了,不慌不忙,向前一揖,口稱:「大人在上,晚生拜揖。」李大人看見包公氣度不凡,相貌清奇,連忙還禮,分賓主坐下,便問:「貴姓?仙鄉?因何來到敝處?」包公便將上京會試、路途遭劫,毫無隱匿,和盤說出。李大人聞聽,原來是個落難的書生。「你看他言語直爽,倒是忠誠之人,但不知他學問如何?」於是攀話之間,考問多少學業。包公竟是問一答十,就便是宿儒名流,也不及他的學問淵博。李大人不勝歡喜,暗想道:「看此子骨格清奇,又有如此學問,將來必為人上之人。」談不多時,暫且告別,並吩咐李保:「好生服恃包相公,不可怠慢。晚間就在書房安歇。」說罷,回內去了。所有捉妖之事,一字卻也未提。
shuí zhī fū rén àn lǐ chāi rén gào sù lǐ bǎo, wù bì qiú fǎ guān dào xiǎo jiě wū nèi zhuō yāo, rú jīn yǐ jiāng xiǎo jiě nuó zhì fū rén wò fáng qù le. lǐ bǎo biàn wèn: fǎ guān yīng yòng hé wù? chèn zǎo yù bèi. bāo xìng biàn dào: yòng zhuō zi sān zhāng yǐ yú yī zhāng, suí wéi zhuō yǐ pī, zài xiǎo jiě shì nèi shè tán. suǒ yǒu zhū shā xīn bǐ huáng zhǐ bǎo jiàn xiāng lú zhú tái jù yào jié jìng de, děng wǒ jiā xiàng gōng dìng xìng yǎng shén, èr gǔ shàng tán biàn liǎo. lǐ bǎo dá yīng qù le. bù duō shí, huí lái gào sù bāo xìng dào: jù yǐ qí bèi. bāo xìng dào: jì yǐ qí bèi, jiào tā men ná dào xiǎo jiě xiù fáng. dà jiā bāng zhe, wǒ shè tán qù. lǐ bǎo wén tīng, jiào rén tái zhuō bān yǐ, suǒ yǒu ruǎn piàn dōng xī jù zì jǐ ná zhe, qǐng le bāo xìng, yī tóng yǐn zhì xiǎo jiě wò fáng. zhǐ wén fáng nèi yī gǔ yōu xiāng. jiù zài míng jiān táng wū, xiān jiāng liǎng zhāng zhuō zi bìng hǎo, rán hòu dā le yī zhāng gē zài qián miàn zhuō zi shàng, yòu bǎ yǐ zi fàng zài hòu miàn zhuō shàng, xì hǎo le wéi zhuō, dā hǎo le yǐ pī rán hòu shè bǎi xiāng lú zhú tái, ān fàng mò yàn zhǐ bǐ bǎo jiàn děng wù. shè bǎi tíng dāng, fāng cái tóng lǐ bǎo chū le xiù fáng, jìng bēn shū fáng ér lái. jiào lǐ bǎo bù kě yuǎn qù, tīng hòu hū huàn, jí biàn qián lái. lǐ bǎo lián shēng dá yīng.
誰知夫人暗裡差人告訴李保,務必求法官到小姐屋內捉妖,如今已將小姐挪至夫人臥房去了。李保便問:「法官應用何物?趁早預備。」包興便道:「用桌子三張、椅於一張,隨圍桌椅披,在小姐室內設壇。所有硃砂新筆、黃紙寶劍、香爐燭台俱要潔淨的,等我家相公定性養神,二鼓上壇便了。」李保答應去了。不多時,回來告訴包興道:「俱已齊備。」包興道:「既已齊備,叫他們拿到小姐繡房。大家幫着,我設壇去。」李保聞聽,叫人抬桌搬椅,所有軟片東西具自己拿着,請了包興,一同引至小姐臥房。只聞房內一股幽香。就在明間堂屋,先將兩張桌子並好,然後搭了一張擱在前面桌子上,又把椅子放在後面桌上,系好了圍桌,搭好了椅披;然後設擺香爐燭台,安放墨硯紙筆寶劍等物。設擺停當,方才同李保出了繡房,竟奔書房而來。叫李保不可遠去,聽候呼喚,即便前來。李保連聲答應。
bāo xìng biàn jìn le shū fáng, yǐ yǒu chū gēng de shí hòu. shuí zhī bāo gōng láo lù le yī yè, yòu zǒu le xǔ duō lù chéng, kùn fá yǐ jí, suī wèi ān qǐn, yǐ jīng kùn dé qián yǎng hòu hé. bāo xìng yī jiàn, shuō: wǒ men xiàng gōng chī bǎo le jiù kùn, yě bù pà cún zhù shí. biàn zǒu dào gēn qián, jiào le yī shēng xiàng gōng. bāo gōng jīng xǐng, jiàn bāo xìng, shuō: nǐ lái de zhèng hǎo, fú shì wǒ shuì jué bà. bāo xìng dào: xiàng gōng jiù shì zhè me shuì jué, hái yǒu shén me shuō de? zán men bú shì zhuō yāo lái le ma? bāo gōng dào: nà bú shì nǐ zhè gǒu cái gàn de! wǒ bù huì zhuō yāo. bāo xìng qiāo qiāo dào: xiàng gōng yě bù xiǎng xiǎng, xiǎo rén fèi le duō shǎo xīn jī, gěi xiàng gōng zhǎo le zhè yàng zhù chù, yòu chī nà yàng de měi zhuàn, hē nà yàng hǎo chén shào jiǔ yòu xiāng yòu chén. rú jīn chī hē zú le, jiù yào shuì jué. sú yǔ shuō: wú gōng shòu lù, qǐn shí bù ān. xiàng gōng yě shì zhè me guò yì de qù me? zán men hé bú dào xiǎo jiě wò fáng kàn kàn? píng zhe xiàng gōng zhèng qì, huò zhě shèng le xié mèi, qǐ bù liǎng quán qí měi ne? yī xí huà shuō de bāo gōng xīn huó zài zhě zì jǐ yě bù xìn yāo xié, yuán yào qián lái kàn kàn de, zhǐ de shuō dào: bà le, yóu zhe nǐ zhè gǒu cái nào bà le. bāo xìng jiàn bāo gōng lì qǐ shēn lái, jí máng hū huàn: kuài zhǎng dēng ya! zhǐ tīng wài miàn lián shēng dá yīng: cì hou xià le.
包興便進了書房,已有初更的時候。誰知包公勞碌了一夜,又走了許多路程,睏乏已極,雖未安寢,已經困得前仰後合。包興一見,說:「我們相公吃飽了就困,也不怕存住食。」便走到跟前,叫了一聲「相公」。包公驚醒,見包興,說:「你來的正好,服侍我睡覺罷。」包興道:「相公就是這麼睡覺,還有什麼說的?咱們不是捉妖來了嗎?」包公道:「那不是你這狗才幹的!我不會捉妖。」包興悄悄道:「相公也不想想,小人費了多少心機,給相公找了這樣住處,又吃那樣的美饌,喝那樣好陳紹酒又香又陳。如今吃喝足了,就要睡覺。俗語說:『無功受祿,寢食不安。』相公也是這麼過意的去麼?咱們何不到小姐臥房看看?憑着相公正氣,或者勝了邪魅,豈不兩全其美呢?」一席話說的包公心活;再者自己也不信妖邪,原要前來看看的,只得說道:「罷了,由着你這狗才鬧罷了。」包興見包公立起身來,急忙呼喚:「快掌燈呀!」只聽外面連聲答應:「伺候下了。」
bāo gōng chū le shū fáng, lǐ bǎo tí dēng, zài qián yǐn dào, lái zhì xiǎo jiě wò fáng yī kàn, zhǐ jiàn dēng zhú huī huáng, zhuō yǐ gāo dā, shè bǎi de qí bèi, xīn zhōng zǎo yǐ míng bái shì bāo xìng nào de guǐ, mài bù lái dào wū zhōng, zhǐ tīng bāo xìng fēn fù lǐ bǎo dào: suǒ yǒu xián zá rén děng jù gè huí bì. zuì jì de shì fù nǚ kuī tàn. lǐ bǎo wén tīng, lián máng tuì chū, cáng duǒ qù le.
包公出了書房,李保提燈,在前引道,來至小姐臥房一看,只見燈燭輝煌,桌椅高搭,設擺的齊備,心中早已明白是包興鬧的鬼,邁步來到屋中,只聽包興吩咐李保道:「所有閒雜人等俱各迴避。最忌的是婦女窺探。」李保聞聽,連忙退出,藏躲去了。
bāo xìng ná qǐ xiāng lái, shāo fàng lú nèi, pá zài dì xià, yòu kē le sān gè tóu. bāo gōng bù jué àn xiào. zhǐ jiàn tā shàng le gāo zhuō, jiāng zhū shā mò yán hǎo, zhàn le xīn bǐ, yòu jiāng huáng zhǐ sī le zhǐ tiáo ér. gāng cái yào xiě, zhǐ jué dé shǒu wàn yī dòng, fǎng fú yǒu rén bǎ zhe de yì bān. zì jǐ kàn shí, shàng miàn xiě de: táo qì, táo qì! gāi dǎ, gāi dǎ! bāo xìng xīn zhōng yǒu xiē fā máo, jí jí zài dēng shàng shāo le, máng máng dì xià le tái. zhǐ jiàn bāo gōng duān zuò zài nà biān. bāo xìng zǒu zhì gēn qián, dào: xiàng gōng yǔ qí zài zhè lǐ zuò zhe, hé bù zài gāo zhuō shàng zuò zhe ne? bāo gōng wú nài, zhǐ de qǐ shēn, shàng le gāo tái, zuò zài yǐ zi shàng zhǐ jiàn zhuō yú shàng fàng zhe bǎo jiàn yī kǒu, yòu yǒu zhū shā huáng zhǐ bǐ yàn děng wù. bāo gōng xīn nèi yě àn zì huān xǐ: nán wèi tā xiǎng de zhōu dào. yīn cǐ bù yóu de jiāng bǐ tí qǐ, zhàn le zhū shā, pù xià huáng zhǐ. gāng cái yào xiě, bù jué wàn suí bǐ dòng, shùn shǒu xiě jiāng xià qù.. cái yào kàn shí, zhǐ tīng wài miàn āi yā le yī shēng, gū dōng zāi dǎo zài dì.
包興拿起香來,燒放爐內,爬在地下,又磕了三個頭。包公不覺暗笑。只見他上了高桌,將硃砂墨研好,蘸了新筆,又將黃紙撕了紙條兒。剛才要寫,只覺得手腕一動,仿佛有人把着的一般。自己看時,上面寫的:「淘氣,淘氣!該打,該打!」包興心中有些發毛,急急在燈上燒了,忙忙地下了台。只見包公端坐在那邊。包興走至跟前,道:「相公與其在這裡坐着,何不在高桌上坐着呢?」包公無奈,只得起身,上了高台,坐在椅子上;只見桌於上放着寶劍一口,又有硃砂黃紙筆硯等物。包公心內也暗自歡喜:「難為他想的周到。」因此不由的將筆提起,蘸了硃砂,鋪下黃紙。剛才要寫,不覺腕隨筆動,順手寫將下去。。才要看時,只聽外面哎呀了一聲,咕咚栽倒在地。
bāo gōng wén tīng, jí máng tí le bǎo jiàn, xià le gāo tái, lái zhì wò fáng kàn shí, què shì lǐ bǎo. jiàn tā jīng huáng shī sè, shuō dào: fǎ guān lǎo yé, xià sǐ xiǎo rén le! fāng cái lái zhì yuàn nèi, zhǐ jiàn bái guāng yī dào chōng hù ér chū, shì xiǎo rén kàn jiàn, bù jué shī sè zāi dǎo. bāo gōng yě jué nà mèn, jìn dé wū lái, què bù jiàn bāo xìng. yǔ lǐ bǎo xún shí, zhǐ jiàn bāo xìng zài zhuō zi dǐ xià suō zuò yī duī, jiàn yǒu rén lái fāng gǎn chū tóu. què jiàn lǐ bǎo zài páng, biàn zhē shì dào: gào sù nǐ men, wǒ jiā xiàng gōng zuò fǎ bù kě kuī tàn, lián wǒ hái zài zhuō zi dǐ xià cáng zhe ne. nǐ men hé dé bù zūn fǎ lìng? xìng kuī wǒ jiā xiàng gōng fǎ lì wú biān. yī piàn huǎng yán shuō de hěn xiàng, zhè yě shì tā de cōng míng jī biàn de hǎo chù. lǐ bǎo fāng cái shuō dào: zhǐ yīn wǒ jiā lǎo yé fū rén wéi kǒng xiàng gōng shēn yè láo kǔ, jiào xiǎo rén qián lái zhào yīng, qǐng xiàng gōng zǎo zǎo ān xiē. bāo gōng wén tīng, fāng jiào bāo xìng dǎ le dēng lóng, qián wǎng shū fáng qù le.
包公聞聽,急忙提了寶劍,下了高台,來至臥房看時,卻是李保。見他驚惶失色,說道:「法官老爺,嚇死小人了!方才來至院內,只見白光一道沖戶而出,是小人看見,不覺失色栽倒。」包公也覺納悶,進得屋來,卻不見包興。與李保尋時,只見包興在桌子底下縮作一堆,見有人來方敢出頭。卻見李保在旁,便遮飾道:「告訴你們,我家相公作法不可窺探,連我還在桌子底下藏着呢。你們何得不遵法令?幸虧我家相公法力無邊。」一片謊言說的很像,這也是他的聰明機變的好處。李保方才說道:「只因我家老爺夫人惟恐相公深夜勞苦,叫小人前來照應,請相公早早安歇。」包公聞聽,方叫包興打了燈籠,前往書房去了。
lǐ bǎo jiào rén lái chāi le fǎ tái, jiàn yǒu gè zhū shā huáng zhǐ zì tiè, yǐ wèi fǎ guān liú xià de zhèn yā fú zhòu, lián bǎo jiàn yī tóng ná qǐ, huí shēn lái dào nèi táng, bǐng dào: bāo xiàng gōng yè yǐ ān xiē le. zhè shì bǎo jiàn, hái yǒu fú zhòu, jù gè jiāo jìn. yā huán jiē jìn lái. lǐ bǎo cái dài zhuǎn shēn, hū tīng lǎo yé shuō dào: qiě zhù! ná lái wǒ kàn. yā huán jiāng huáng zhǐ zì tiè chéng shàng. lǐ lǎo yé dēng xià yī yuè, yuán lái bú shì fú zhòu, què shì yī shǒu shī jù dào: bì jié shān zhōng shòu dà ēn, qī xīn dú bǐng luò yú chén. xún chāi jǐng dǐ jiāng jūn jiù, sān cì xiāng chóu jié hǎo yīn. lǐ lǎo yé xì kàn shī zhōng yǐn cáng shì jī, bù shèn míng bái, biàn jiào lǐ bǎo àn xiàng bāo xìng tàn wèn qí zhōng shì jī, bìng dǎ tīng qǔ qīn bù céng, míng rì yī zǎo huí huà. lǐ bǎo lǐng mìng.
李保叫人來拆了法台,見有個硃砂黃紙字帖,以為法官留下的鎮壓符咒,連寶劍一同拿起,回身來到內堂,稟道:「包相公業已安歇了。這是寶劍,還有符咒,俱各交進。」丫鬟接進來。李保才待轉身,忽聽老爺說道:「且住!拿來我看。」丫鬟將黃紙字帖呈上。李老爺燈下一閱,原來不是符咒,卻是一首詩句道:「避劫山中受大恩,欺心毒餅落於塵。尋釵井底將君救,三次相酬結好姻。」李老爺細看詩中隱藏事跡,不甚明白,便叫李保暗向包興探問其中事跡,並打聽娶親不曾,明日一早回話。李保領命。
nǐ dào lǐ lǎo yé wèi hé rú cǐ liú xīn? zhǐ yīn zuó rì shū fáng jiàn le bāo gōng zhī hòu, huí dào nèi zhái, jiàn le fū rén, lián shēng kuā jiǎng shuō: bāo gōng rén pǐn hǎo, xué wèn hǎo, jiāng lái bù kě xiàn liàng. zhāng shì fū rén wén tīng, dào: jì rán rú cǐ, tā ruò jiāng wǒ hái ér zhì hǎo, hé bù jiù yǔ tā jié wèi qín jìn zhī hǎo ne? lǎo yé dào: fū rén zhī yán, zhèng hé wǒ yì. qiě kàn wǒ ér bìng tǐ hé rú, zài zuò dào lǐ. suǒ yǐ lǎo liǎng kǒu ér diàn jì cǐ shì. yòu tīng lǐ bǎo shuō èr gǔ hái yào shàng tán zhuō yāo, yīn cǐ bù gǎn zǎo mián. tiān jiāo èr gǔ, shàng wèi ān qǐn, tè qiǎn lǐ bǎo qián lái tàn tīng. bù yì lǐ bǎo ná le cǐ tiē huí lái, gù jiào tā xì xì de fǎng wèn.
你道李老爺為何如此留心?只因昨日書房見了包公之後,回到內宅,見了夫人,連聲誇獎說:「包公人品好,學問好,將來不可限量。」張氏夫人聞聽,道:「既然如此,他若將我孩兒治好,何不就與他結為秦晉之好呢?」老爺道:「夫人之言,正合我意。且看我兒病體何如,再作道理。」所以老兩口兒惦記此事。又聽李保說二鼓還要上壇捉妖,因此不敢早眠。天交二鼓,尚未安寢,特遣李保前來探聽。不意李保拿了此帖回來,故叫他細細的訪問。
dào le cì rì, shuí zhī xiǎo jiě qí bìng ruò shī, jìng zì dà yù, shí shì qí shì. lǎo yé fū rén gèng jiā huān xǐ, jí máng shū xǐ yǐ bì, zhǐ jiàn lǐ bǎo qián lái huí huà: zuó wǎn xì wèn bāo xìng, shuō zhè zì tiè shàng de shì jī, shì tā xiàng gōng zì yòu ér zāo de mó nán, jiē shì féng xiōng huà jí, bìng wèi yù hài. bìng qiě wèn míng shàng wèi dìng qīn. lǐ lǎo yé wén tīng, mǎn xīn huān xǐ, xīn zhōng yǐ míng bái shì hú lí bào ēn, chéng cǐ yī duàn liáng yuán, biàn zhěng yī jīn lái zhì shū fáng. lǐ bǎo tōng bào, bāo gōng yíng chū. zhǐ jiàn lǐ lǎo yé mǎn miàn xiào róng, dào: xiǎo nǚ duō kuī xián qì jiù bá, rú jīn chén kē yǐ yù, shí wèi qí yì. lǎo fū wú ér, zhǐ shēng cǐ nǚ, shàng wèi hūn pèi, yì yù fèng wèi jī zhǒu, bù zhī xián qì yì xià rú hé? bāo gōng dá dào: cǐ shì wǎn shēng shí shí bù gǎn zì zhuān, xū yào bǐng míng fù mǔ xiōng sǎo, fāng gǎn lián yīn. lǐ lǎo yé jiàn tā bù kěn yīng yǔn, biàn xiào xī xī cóng xiù zhōng tāo chū huáng zhǐ tiē ér, dì yǔ bāo gōng, dào: xián qì qīng kàn cǐ tiē biàn zhī, bù bì tuī cí le. bāo gōng jiē guò yī kàn, bù jué miàn hóng guò ěr, àn àn sī dào: wǒ wǎn jiān huǎng hū zhī jiān, rú hé xiě chū zhè xiē huà lái? yòu xiǎng dào: yuán lái wǒ xiǎo shí shān zhōng yù yǔ, jiàn nà nǚ zǐ jìng shì hú lí bì jié, què méng tā lěi cì jiù wǒ, tā jìng zhī ēn bào ēn. bāo xìng zài páng zháo jí, hèn bù dé zàn chéng xiàng gōng yīng yǔn cǐ shì, zhǐ shì bù gǎn chā kǒu. lǐ lǎo yé jiàn bāo gōng chén yín bù yǔ, biàn dào: xián qì bù bì chén yín. jù lǎo fū kàn lái, bìng fēi yāo xié zuò suì, jìng wèi xián qì lái zuò hóng xiàn lái le, kě jiàn fán shì zì yǒu yí dìng dào lǐ, bù kě guò yú yū kuò. bāo gōng wén tīng, zhǐ de dá dào: jì chéng dà rén cuò ài, gǎn bù cóng mìng. zhǐ shì yī jiàn, xū yào bǐng míng: hòu wǎn shēng huì shì yǐ hòu, huí jiā bǐng míng fù mǔ xiōng sǎo, nà shí zài xíng nà pìn. lǐ lǎo yé jiàn bāo gōng yīng yǔn, mǎn xīn huān xǐ, biàn dào: zhèng dāng rú cǐ. dà zhàng fū yī yán wèi dìng, liàng xián qì jué bù shí yán. lǎo fū jìng hòu jiā yīn biàn liǎo.
到了次日,誰知小姐其病若失,竟自大愈,實是奇事。老爺夫人更加歡喜,急忙梳洗已畢,只見李保前來回話:「昨晚細問包興,說這字帖上的事跡,是他相公自幼兒遭的魔難,皆是逢凶化吉,並未遇害。並且問明尚未定親。」李老爺聞聽,滿心歡喜,心中已明白是狐狸報恩,成此一段良緣,便整衣襟來至書房。李保通報,包公迎出。只見李老爺滿面笑容,道:「小女多虧賢契救拔,如今沉疴已愈,實為奇異。老夫無兒,只生此女,尚未婚配,意欲奉為箕帚,不知賢契意下如何?」包公答道:「此事晚生實實不敢自專,須要稟明父母兄嫂,方敢聯姻。」李老爺見他不肯應允,便笑嘻嘻從袖中掏出黃紙帖兒,遞與包公,道:「賢契清看此帖便知,不必推辭了。」包公接過一看,不覺面紅過耳,暗暗思道:「我晚間恍惚之間,如何寫出這些話來?」又想道:「原來我小時山中遇雨,見那女子竟是狐狸避劫,卻蒙她累次救我,她竟知恩報恩。」包興在旁着急,恨不得贊成相公應允此事,只是不敢插口。李老爺見包公沉吟不語,便道:「賢契不必沉吟。據老夫看來,並非妖邪作祟,竟為賢契來作紅線來了,可見凡事自有一定道理,不可過於迂闊。」包公聞聽,只得答道:「既承大人錯愛,敢不從命。只是一件,須要稟明:候晚生會試以後,回家稟明父母兄嫂,那時再行納聘。」李老爺見包公應允,滿心歡喜,便道:「正當如此。大丈夫一言為定,諒賢契絕不食言。老夫靜候佳音便了。」
shuō huà zhī jiān, pái kāi zhuō yǐ, bǎi shàng jiǔ fàn, lǎo yé qīn zì xiāng péi. yǐn jiǔ zhī jiān, yòu tán lùn xiē qí jiā zhì guó zhī shì, bāo gōng yīng dá rú liú, shuō de yǒu jīng yǒu wěi, bǎ gè lǐ lǎo yé lè de zài bù kěn fàng tā zhǔ pú jiù xíng, yī lián liú zhù sān rì, yòu jiàn guò fū rén. sān rì hòu bèi de xíng náng mǎ pǐ yī fú pán fèi, bìng pài zhǔ guǎn lǐ bǎo gēn suí shàng jīng. bāo gōng bài bié le lǐ lǎo yé hòu, yòu zhǔ fù yī fān. bāo xìng cǐ shí huān tiān xǐ dì, jīng shén bǎi bèi, gēn le chū lái. zhǐ jiàn lǐ bǎo qiān mǎ zhuì chéng, bāo gōng shàng le zuò qí, lǐ bǎo xiǎo xīn cì hou, shì shì jīng xīn. yī rì, lái dào jīng shī, zhǎo xún le xià chù, suǒ yǒu lì bù tóu wén zhī shì quán bù yòng bāo gōng cāo xīn, jìng děng lín qī xià chǎng ér yǐ.
說話之間,排開桌椅,擺上酒飯,老爺親自相陪。飲酒之間,又談論些齊家治國之事,包公應答如流,說的有經有緯,把個李老爺樂的再不肯放他主僕就行,一連留住三日,又見過夫人。三日後備得行囊馬匹、衣服盤費,並派主管李保跟隨上京。包公拜別了李老爺後,又囑咐一番。包興此時歡天喜地,精神百倍,跟了出來。只見李保牽馬墜橙,包公上了坐騎,李保小心伺候,事事精心。一日,來到京師,找尋了下處,所有吏部投文之事全不用包公操心,竟等臨期下場而已。
qiě shuō cháo tíng guó zhèng, zì cóng zhēn zōng huáng dì jià bēng, rén zōng huáng dì dēng le dà bǎo, jiù fēng liú hòu wèi tài hòu, lì páng shì wèi huáng hòu, fēng guō huái wèi zǒng guǎn dōu táng, páng jí wèi guó zhàng jiā fēng tài shī, zhè páng jí yuán shì gè chán nìng zhī chén, yǐ le guó zhàng zhī shì, měi měi qī yā chén liáo. yòu yǒu yī bān qū yán fù shì zhī rén, jié chéng dǎng yǔ, míng qī shèng shàng nián yòu, àn yǒu shàn zì zhuān quán zhī yì. shuí zhī rén zōng tiān zǐ zì yòu lì guò duō shǎo mó nán, nǎi shì yīng míng zhī zhǔ. xiān cháo yuán lǎo zuǒ yòu fǔ zhōu, yī qiè zhèng zhí zhī chén zhào jiù gōng zhí, jiù shì páng jí yě nài hé bù dé. yīn cǐ cháo zhèng fǎ lǜ yán míng, shàng bù zhì wěn luàn. zhǐ yīn chūn wéi zài ěr, fèng zhǐ qīn diǎn tài shī páng jí wèi zǒng cái. yīn cǐ huì shì jǔ zi jiù yǒu zǒu mén lù de dǎ guān jié de, fēn fēn bù yī. wéi yǒu bāo gōng zì jǐ zhàng zhe zì jǐ xué wèn. kǎo bà sān chǎng, dào le jiē xiǎo zhī qī, yīn wú mén lù, jiāng bāo gōng zhōng le dì èr shí sān míng jìn shì, hàn lín wú fēn, fèng zhǐ bǎng xià jí yòng zhī xiàn, dé le fèng yáng fǔ dìng yuǎn xiàn zhī xiàn. bāo gōng lǐng píng hòu, shōu shí xíng lǐ, jí jí chū jīng, xiān xíng huí jiā bài jiàn fù mǔ xiōng sǎo, bǐng míng lù shàng zāo xiǎn, bìng yǔ lǐ tiān guān jié qīn yī shì. yuán wài ān rén yòu jīng yòu xǐ, zé rì jì zǔ, kòu xiè níng lǎo fū zǐ. guò le shù rì, bài bié fù mǔ xiōng sǎo, dài le lǐ bǎo bāo xìng qǐ shēn fù rèn. jiāng dào dìng yuǎn xiàn dì jiè, bāo gōng jiào lǐ bǎo yā zhe xíng lǐ màn màn xíng zǒu, zì jǐ tóng bāo xìng gǎi zhuāng yì fú, yán tú sī fǎng.
且說朝廷國政,自從真宗皇帝駕崩,仁宗皇帝登了大寶,就封劉後為太后,立龐氏為皇后,封郭槐為總管都堂,龐吉為國丈加封太師,這龐吉原是個讒佞之臣,倚了國丈之勢,每每欺壓臣僚。又有一班趨炎附勢之人,結成黨羽,明欺聖上年幼,暗有擅自專權之意。誰知仁宗天子自幼歷過多少磨難,乃是英明之主。先朝元老左右輔粥,一切正直之臣照舊供職,就是龐吉也奈何不得。因此朝政法律嚴明,尚不至紊亂。只因春闈在邇,奉旨欽點太師龐吉為總裁。因此會試舉子就有走門路的、打關節的,紛紛不一。惟有包公自己仗着自己學問。考罷三場,到了揭曉之期,因無門路,將包公中了第二十三名進士,翰林無分,奉旨榜下即用知縣,得了鳳陽府定遠縣知縣。包公領憑後,收拾行李,急急出京,先行回家拜見父母兄嫂,稟明路上遭險,並與李天官結親一事。員外安人又驚又喜,擇日祭祖,叩謝寧老夫子。過了數日,拜別父母兄嫂,帶了李保、包興起身赴任。將到定遠縣地界,包公叫李保押着行李慢慢行走,自己同包興改裝易服,沿途私訪。
yǒu huà jí zhǎng, wú huà jí duǎn. yī rì, bāo gōng yǔ bāo xìng àn àn jìn le dìng yuǎn xiàn, zhǎo le gè fàn pù dǎ jiān. zhèng zài chī fàn zhī shí, zhǐ jiàn cóng wài miàn lái le yī rén. jiǔ bǎo jiàn le, ràng dào: dà yé shǎo huì ya! nà rén jiǎn gè zuò ér zuò xià.
有話即長,無話即短。一日,包公與包興暗暗進了定遠縣,找了個飯鋪打尖。正在吃飯之時,只見從外面來了一人。酒保見了,讓道:「大爺少會呀!」那人揀個座兒坐下。
bù zhī nà rén hòu lái rú hé, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知那人後來如何,且聽下回分解。