strong fǎng jiān rén jiǎ gōng zǐ zhèng fǎ biǎn nìng dǎng zhēn yì shì miàn jūn strong
訪奸人假公子正法 貶佞黨真義士面君
qiě shuō gōng sūn cè yǔ sān wèi gōng zǐ huí lái, jiāng wén dà rén zhī yán yī yī bǐng míng. dà gōng zǐ yòu jiāng rèn dé mào míng de wǔ jí xiáng yě huí le. wéi yǒu bāo xìng yī qué yī guǎi, jiàn le bāo gōng, jiāng sūn róng mán dǎ de qíng jié shuō le yī biàn. bāo gōng ān wèi le tā yī fān, jiào tā qiě zì xiē xī jiāng yǎng. zhòng rén bǐ cǐ jiàn le sān wèi gōng zǐ, yě jiù gào bié le. lái zhì gōng tīng, dà jiā shè xí yǔ bāo xìng yā jīng. lǐ miàn què shì xiāng yé yǔ sān wèi gōng zǐ jiē fēng dǎn chén, jiù zài hòu miàn tóng dìng fū rén sān wèi gōng zǐ, xù tiān lún zhī lè.
且說公孫策與三位公子回來,將文大人之言一一稟明。大公子又將認得冒名的武吉祥也回了。惟有包興一瘸一拐,見了包公,將孫榮蠻打的情節說了一遍。包公安慰了他一番,叫他且自歇息將養。眾人彼此見了三位公子,也就告別了。來至公廳,大家設席與包興壓驚。裡面卻是相爺與三位公子接風撢塵,就在後面同定夫人三位公子,敘天倫之樂。
dān yán wén dà rén jù le zòu zhé, lián páng jí de shū xìn yǔ kāi fēng fǔ de wén shū, jù gè suí zhé zòu wén, tiān zǐ kàn le, yòu xǐ yòu nǎo. xǐ de shì bāo qīng zǐ zhí bìng wú cǐ shì, nǎo de shì páng jí lǚ yǔ bāo qīng zuò duì, zǒng shì tā de lǐ kuī. rú jīn suǒ xìng yǔ sūn róng děng jìng chéng qún dǎng, quán wú gù jì, zhè bú shì yǒu yì yào xiàn hài dà chén me? biàn jiāng wén yàn bó yuán zhé àn juàn rén fàn, jù jiāo kāi fēng fǔ wèn xùn.
單言文大人具了奏摺,連龐吉的書信與開封府的文書,俱各隨摺奏聞,天子看了,又喜又惱。喜的是包卿子侄並無此事,惱的是龐吉屢與包卿作對,總是他的理虧。如今索性與孫榮等竟成群黨,全無顧忌,這不是有意要陷害大臣麼?便將文彥博原折案卷人犯,俱交開封府問訊。
bāo gōng jiē dào cǐ zhǐ, kàn le àn juàn, shēng táng. lüè wèn le wèn zhào qìng, jiāng wǔ jí xiáng dài shàng táng lái, yī jū jí fú. yòu wèn tā: tóng shì zhě yǒu duō shǎo rén? wǔ jí xiáng dào: xiǎo rén yǒu gè xiōng dì míng jiào wǔ píng ān, tā yuán jiǎ chōng bāo wàng, hái yǒu liǎng gè bàn dāng. bù xiǎng fēng shēng yī lù, tā men jiù yù xiān táo zǒu le. bāo gōng yīn páng jí sī shū shàng miàn, yǒu chá lái gè chù shù mù, bù dé bù wèn, guǒ rán shù mù xiāng fú. yòu wèn tā: yǒu gè bāo xìng céng gěi nǐ sòng xìn, què zài hé chù? shuō de shì hé yán yǔ? wǔ jí xiáng biàn jiāng zài fàn pù nèi shuō de huà yī yī huí míng. bāo gōng dào: ruò jiàn le cǐ rén, nǐ kě rèn dé me? wǔ jí xiáng dào: ruò jiàn le miàn, zì rán rèn dé. bāo gōng jiào tā huà zhāo, zàn qiě shōu jiān. bāo gōng wèn dào: jīn rì zhí bān de shì shuí? zhǐ jiàn xià miàn shàng lái èr rén, guì bǐng dào: shì xiǎo rén jiāng fán huáng mào. bāo gōng kàn le, yòu tiān pài le mǎ bù kuài tóu gěng chūn zhèng píng èr rén, fēn fù dào: nǐ sì rén qián wǎng páng fǔ zuǒ yòu xì xì fǎng chá. rú yǒu miàn mào yǔ bāo xìng xiāng fǎng de, zhǐ guǎn ná lái. sì gè rén lǐng mìng qù le. bāo gōng tuì táng lái zhì shū fáng, qǐng le gōng sūn xiān shēng lái, shāng yì jù zhé fù zòu, bìng dìng zuì míng chù fēn děng shì bù biǎo.
包公接到此旨,看了案卷,升堂。略問了問趙慶,將武吉祥帶上堂來,一鞫即服。又問他:「同事者有多少人?」武吉祥道:「小人有個兄弟名叫武平安,他原假充包旺,還有兩個伴當。不想風聲一露,他們就預先逃走了。」包公因龐吉私書上面,有查來各處數目,不得不問,果然數目相符。又問他:「有個包興曾給你送信,卻在何處?說的是何言語?」武吉祥便將在飯鋪內說的話一一回明。包公道:「若見了此人,你可認得麼?」武吉祥道:「若見了面,自然認得。」包公叫他畫招,暫且收監。包公問道:「今日值班的是誰?」只見下面上來二人,跪稟道:「是小人江樊黃茂。」包公看了,又添派了馬步快頭耿春鄭平二人,吩咐道:「你四人前往龐府左右細細訪查。如有面貌與包興相彷的,只管拿來。」四個人領命去了。包公退堂來至書房,請了公孫先生來,商議具折覆奏,並定罪名處分等事不表。
qiě yán lǐng le xiāng yù de sì rén, àn àn lái dào páng fǔ, fēn wèi liǎng lù xì xì fǎng chá. jí zhì liǎng xià lǐ sì gè rén zǒu dào duì tóu, jù gè yáo tóu. sì rén huì yì, zhè shì méi yǒu de yuán gù. bǐ cǐ nà mèn, kě wǎng nà lǐ xún ne? zhēn zhēn shì yǒu còu qiǎo, zhǐ jiàn nà biān lái le gè zuì hàn, páng biān yǒu yī rén yòng shǒu xiàng chān, qià qià de fǎng fú bāo xìng. sì rén xǐ bù zì shèng, jiù yíng le shàng lái. zhǐ tīng nà zuì hàn dào: lǎo èr ya! nǐ jīn ér qǐng le wǒ le, nǐ suàn bāo xìng xiōng dì le, nǐ yào shì bù qǐng wǒ ya, nǐ kě jiù shì bāo xìng de ér zi le. shuō bà, hā hā dà xiào. yòu tīng nà rén dào: nǐ mǎn zuǐ lǐ shuō de shì shèn me? hē diǎn jiǔ ér hùn nào. zhè jiào rén tīng jiàn shì shèn me yì sī. shuō huà zhī jiān, sì rén yǐ lái dào gēn qián, jiāng èr rén yī tóng huò zhù, tào shàng tiě liàn, lā zhe jiù zǒu. zhè rén xià dé miàn mù jiāo huáng, bù zhī hé shì. nà zuì hàn hái hú yán luàn yǔ de jiǎng jiāo qíng guò jié ér, sì gè rén yě bù lǐ tā.
且言領了相諭的四人,暗暗來到龐府,分為兩路細細訪查。及至兩下里四個人走到對頭,俱各搖頭。四人會意,這是沒有的緣故。彼此納悶,可往那裡尋呢?真真事有湊巧,只見那邊來了個醉漢,旁邊有一人用手相攙,恰恰的彷佛包興。四人喜不自勝,就迎了上來。只聽那醉漢道:「老二呀!你今兒請了我了,你算包興兄弟了,你要是不請我呀,你可就是包興的兒子了。」說罷,哈哈大笑。又聽那人道:「你滿嘴裡說的是甚麼?喝點酒兒混鬧。這叫人聽見是甚麼意思。」說話之間,四人已來到跟前,將二人一同獲住,套上鐵鏈,拉着就走。這人嚇得面目焦黃,不知何事。那醉漢還胡言亂語的講交情過節兒,四個人也不理他。
jí zhì lái dào kāi fēng fǔ, zhe èr rén kān shǒu, èr rén huí huà. bāo gōng zhèng zài shū fáng yǔ gōng sūn xiān shēng shāng yì zòu zhé, jiàn jiāng fán gěng chūn èr rén jìn lái, biàn jiāng rú hé ná de yī yī bǐng míng. bāo gōng tīng le, lì kè shēng táng, xiān jiāng zuì hàn dài shàng lái, wèn dào: nǐ jiào shén me míng zì? zuì hàn dào: xiǎo rén jiào páng míng, zài páng fǔ zhàng fáng lǐ xiě zhàng. bāo gōng wèn dào: nà yī gè tā jiào shén me? páng míng dào: tā jiào páng guāng, yě zài páng fǔ zhàng fáng lǐ. wǒ men liǎ shì tóng shǒu ér huǒ jì. bāo gōng dào: tā jì jiào páng guāng, wèi hé nǐ yòu jiào tā bāo xìng ne? jiǎng! páng míng shuō: zhè gè nà gè tā shì shèn me jiàn shì qíng. tā shì nà me zhè mò jiàn shì qíng ne. bāo gōng fēn fù: zhǎng zuǐ. páng míng máng dào: wǒ shuō, wǒ shuō. tā yuán dāng guò bāo xìng, dé le shí liǎng yín zi. xiǎo rén cái ǒu zhe tā, hē le tā gè jiǔ ér. jiù shì shuō xiōng dì liě, ér zi liě, wǒ men yuán běn wán xiào, bìng méi yǒu dǎ jià bàn zuǐ, bù zhī wèi shén me jiù bǎ wǒ men ná lái le?
及至來到開封府,着二人看守,二人回話。包公正在書房與公孫先生商議奏摺,見江樊耿春二人進來,便將如何拿的一一稟明。包公聽了,立刻升堂,先將醉漢帶上來,問道:「你叫甚麼名字?」醉漢道:「小人叫龐明,在龐府帳房裡寫帳。」包公問道:「那一個他叫甚麼?」龐明道:「他叫龐光,也在龐府帳房裡。我們倆是同手兒夥計。」包公道:「他既叫龐光,為何你又叫他包興呢?講!」龐明說:「這個……那個……他是甚麼件事情。他是那末……這末件事情呢。」包公吩咐:「掌嘴。」龐明忙道:「我說,我說。他原當過包興,得了十兩銀子。小人才嘔着他,喝了他個酒兒。就是說兄弟咧,兒子咧,我們原本頑笑,並沒有打架拌嘴,不知為甚麼就把我們拿來了?」
bāo gōng fēn fù, jiāng tā dài xià qù, bǎ páng guāng dài shàng táng lái. bāo gōng kàn le, guǒ rán yǒu xiē fǎng fú bāo xìng, bǎ jīng táng mù yī pāi, dào: páng guāng, nǐ bǎ jiǎ mào bāo xìng qíng yóu, sù shàng lái. páng guāng dào: bìng wú cǐ shì ya. páng míng shì hē zuì le, mǎn kǒu hú shuō. bāo gōng jiào tí wǔ jí xiáng shàng táng dāng miàn rèn lái. wǔ jí xiáng jiàn le páng guāng dào: hé xiǎo rén zài fàn pù shuō huà de, zhèng shì cǐ rén. páng guāng tīng le, xīn xià huāng zhāng. bāo gōng fēn fù: lā xià qù, zhòng dǎ èr shí dà bǎn. dǎ dé tā jiào kǔ lián tiān, bù néng bù shuō. biàn jiāng páng jí yǔ sūn róng liào tiān chéng zài shū fáng rú hé dìng jì. kǒng bāo sān gōng zǐ bù yīng, gù cǐ jiào xiǎo rén jiǎ bàn bāo xìng, gào sù sān gōng zǐ zhǐ guǎn yīng chéng, zì yǒu xiāng yé jiě jiù. bié de xiǎo rén yī gài bù zhī. bāo gōng jiào tā huà le gōng, tóng wǔ jí xiáng yī bìng jì jiān, qí cān zòu xià lái zài xíng shì fàng. páng míng wú shì, jiào tā qù le.
包公吩咐,將他帶下去,把龐光帶上堂來。包公看了,果然有些彷佛包興,把驚堂木一拍,道:「龐光,你把假冒包興情由,訴上來。」龐光道:「並無此事呀。龐明是喝醉了,滿口胡說。」包公叫提武吉祥上堂當面認來。武吉祥見了龐光道:「合小人在飯鋪說話的,正是此人。」龐光聽了,心下慌張。包公吩咐:「拉下去,重打二十大板。」打得他叫苦連天,不能不說。便將龐吉與孫榮廖天成在書房如何定計。「恐包三公子不應,故此叫小人假扮包興,告訴三公子只管應承,自有相爺解救。別的小人一概不知。」包公叫他畫了供,同武吉祥一併寄監,俟參奏下來再行釋放。龐明無事,叫他去了。
bāo gōng réng lái zhì shū fáng, jiāng cǐ shì yě xù rù zhé nèi. dìng le wǔ jí xiáng yù xíng chù sǐ. zhì yú páng jí yǔ sūn róng liào tiān chéng dìng yīn móu, lán jié qīn fàn, chuán dì sī xìn, jiē shǔ xié sī xiàn hài. chén bù gǎn wàng nǐ zuì míng, yǎng qǐ shèng tīng míng shì, ruì jiàn shī xíng. cǐ běn yī shàng, rén zōng kàn bì, xīn zhōng shí fēn bù yuè, jí míng fā shàng yù: páng jí lǚ shè jiān móu, pín shī dú jì, xié zhì shǒu xiàng, chán hài dà chén, lǐ yí biǎn wèi shù mín, yǐ chéng qí zuì gū niàn qí zài cháo yǒu nián, shēn wèi guó qī, zhe réng jiā ēn shǎng tài shī xián, shǎng shí quán fèng, bù huái rù cháo cóng zhèng. tǎng zài bù zhī zì lì, àn shēng shì duān, jí dāng cóng zhòng zhì zuì. sūn róng liào tiān chéng ē fù páng jí jié chéng dǎng lèi, shí shǔ bù zhī zì ài, jù zhe jiàng sān jí diào yòng. yú yī yì. qīn cǐ. cǐ zhǐ yī xià, zhòng rén wú bù chēng kuài. bāo gōng fèng zhǐ, yòng gǒu tóu zhá jiāng wǔ jí xiáng zhèng fǎ. páng guāng shì fàng. zhào qìng yě zhe tā huí qù, é wài shǎng yín shí liǎng. lì kè xíng wén dào guǎn chéng xiàn, zhào qìng réng rán zài yì dāng chà.
包公仍來至書房,將此事也敘入折內。定了武吉祥御刑處死。「至於龐吉與孫榮廖天成定陰謀,攔截欽犯,傳遞私信,皆屬挾私陷害。臣不敢妄擬罪名,仰乞聖聽明示,睿鑒施行。」此本一上,仁宗看畢,心中十分不悅,即明發上諭:「龐吉屢設奸謀,頻施毒計,挾制首相,讒害大臣,理宜貶為庶民,以懲其罪;姑念其在朝有年,身為國戚,着仍加恩賞太師銜,賞食全俸,不淮入朝從政。倘再不知自勵,暗生事端,即當從重治罪。孫榮廖天成阿附龐吉結成黨類,實屬不知自愛,俱着降三級調用。余依議。欽此。」此旨一下,眾人無不稱快。包公奉旨,用狗頭鍘將武吉祥正法。龐光釋放。趙慶也着他回去,額外賞銀十兩。立刻行文到管城縣,趙慶仍然在役當差。
cǐ shì yǐ jié. bāo gōng biàn qìng shòu chén. shèng shàng yǔ tài hòu jù yǒu shǎng lài. zhì yú zhòng guān zhù hè, fán sòng lǐ zhě jù shì bì huí. zhòng guān yě duō yǒu bù gǎn sòng zhě, yīn zhī xiāng yé wèi rén zhōng gěng wú sī. bù bì xì shù.
此事已結。包公便慶壽辰。聖上與太后俱有賞賚。至於眾官祝賀,凡送禮者俱是璧回。眾官也多有不敢送者,因知相爺為人忠梗無私。不必細述。
guò le shēng chén, jí jiào sān wèi gōng zǐ huí qù. wéi yǒu sān gōng zǐ bāo gōng shèn shì xǐ ài, jiào tā huí qù bǐng míng liǎo zǔ fù mǔ yǔ tā fù mǔ, réng lái kāi fēng fǔ zài yá nèi dú shū, zì jǐ yǔ tā gǎi zhèng shī wén, jiù shì kē kǎo yě shén jiù jìn. dǎ fā tā děng qù hòu, bàn xià xiè ēn zhé zi, yù bèi míng rì shàng cháo chéng dì.
過了生辰,即叫三位公子回去。惟有三公子包公甚是喜愛,叫他回去稟明了祖父母與他父母,仍來開封府在衙內讀書,自己與他改正詩文,就是科考也甚就近。打發他等去後,辦下謝恩摺子,預備明日上朝呈遞。
cì rì rù nèi, dì zhé qǐng ān. shèng shàng zhào jiàn, biàn wèn fǎng chá de nà rén rú hé. bāo gōng chèn jī zòu dào: nà rén suī wèi ná huò, xiàn yǒu tā tóng huǒ sān rén zì xíng tóu dào. chén yǐ xùn míng, tā děng shì xiàn kōng dǎo lú jiā zhuāng de wǔ shǔ. shèng shàng tīng le, wèn dào: hé yǐ wèi zhī wǔ shǔ? bāo gōng zòu dào: shì tā wǔ gè rén de chuò hào: dì yī shǔ pán wéi shǔ lú fāng, dì èr shì chè dì shǔ hán zhāng. dì sān shì chuān shān shǔ xú qìng, dì sì shǔ shì hùn jiāng shǔ jiǎng píng, dì wǔ shì jǐn máo shǔ bái yù táng. shèng shàng tīng le, xǐ dòng tiān yán, dào: tīng tā men zhè xiē chuò hào, xiǎng lái jiù shì tā men běn lǐng le. bāo gōng dào: zhèng shì. xiàn jīn wéi yǒu hán zhāng bái yù táng bù zhī qù xiàng, qí yú sān rén jù zài chén yá nèi. rén zōng dào: jì rú cǐ, qīng míng rì jiāng cǐ sān rén dài jìn cháo nèi. zhèn zài shòu shān fú hǎi yù shěn. bāo gōng tīng le, xīn xià zǎo yǐ míng bái. zhè shì tiān zǐ yào kàn kàn tā men de běn lǐng, gù yì wèi cǐ chóu huà yǐ jiǔ, kǒng shuō chū zuān tiān fān jiāng, yǒu fàn shèng jì, gù cǐ gǎi le. zhè yě shì lián cái de yī fān kǔ xīn.
次日入內,遞折請安。聖上召見,便問訪查的那人如何。包公趁機奏道:「那人雖未拿獲,現有他同夥三人自行投到。臣已訊明,他等是陷空島盧家莊的五鼠。」聖上聽了,問道:「何以謂之五鼠?」包公奏道:「是他五個人的綽號:第一鼠盤桅鼠盧方,第二是徹地鼠韓彰。第三是穿山鼠徐慶,第四鼠是混江鼠蔣平,第五是錦毛鼠白玉堂。」聖上聽了,喜動天顏,道:「聽他們這些綽號,想來就是他們本領了。」包公道:「正是。現今惟有韓彰白玉堂不知去向,其餘三人俱在臣衙內。」仁宗道:「既如此,卿明日將此三人帶進朝內。朕在壽山福海御審。」包公聽了,心下早已明白。這是天子要看看他們的本領,故意為此籌畫已久,恐說出「鑽天」「翻江」,有犯聖忌,故此改了。這也是憐才的一番苦心。
dāng rì zǎo cháo yǐ bì, huí dào kāi fēng, jiāng cǐ shì gào sù le lú fāng děng rén bìng zhe zhǎn yé yǔ gōng sūn xiān shēng děng míng rì jù suí rù cháo, wèi zhào yīng tā men sān rén. yòu zhǔ fù le tā sān rén duō shǎo yán yǔ, wú fēi shì xiǎo xīn jìng jǐn ér yǐ.
當日早朝已畢,回到開封,將此事告訴了盧方等人;並着展爺與公孫先生等明日俱隨入朝,為照應他們三人。又囑咐了他三人多少言語,無非是小心敬謹而已。
dào le cì rì, lú fāng děng jué zǎo de, jiù pī shàng zuì yī zuì qún. bāo gōng jiàn le, fēn fù bù bì, qí shèng zhǐ zhào jiàn shí zài chuān bù chí. lú fāng dào: zuì mín děng jīn rì cháo jiàn tiān yán, lǐ yí fèng gōng shǒu fǎ. ruò lín qī zài chuān, wèi miǎn jiǎn màn, bú shì jìng jūn shàng zhī lǐ. bāo gōng diǎn tóu, dào: hǎo. suǒ lùn jí shì. ruò rú cǐ, běn gé kě yǐ bù bì zài zhǔ fù le. biàn shàng jiào rù cháo. zhǎn yé děng yī qún yīng xióng gēn suí lái zhì cháo fáng, zhào yīng lú fāng děng sān rén, bù shí de wèn wèn chá shuǐ děng xiàng. lú fāng dào le cǐ shí, wéi yǒu dī tóu bù yǔ. jiǎng píng yě shì àn zì chén yín. dú yǒu nà léng yé xú qìng dōng qiáo xī wàng, wèn le zhè lǐ, yòu dǎ tīng nà biān, lián yī diǎn ān dùn qì ér yě shì méi yǒu. hū jiàn bāo xìng cóng nà biān pǎo lái, kǒu nèi dǎ chī, yòu diǎn shǒu ér. zhǎn yé yǐ zhī shì shèng shàng guò shòu shān fú hǎi nà biān qù le, lián máng tóng dìng lú fāng děng, suí zhe bāo xìng, wǎng nèi lǐ ér lái. bāo xìng yòu qiāo qiāo zhǔ fù lú fāng dào: lú yuán wài bù bì hài pà. shèng shàng yào wèn huà shí, zǒng yào jù shí chén zòu. ruò wèn bié de, zì yǒu xiāng yé dài zòu. lú fāng lián lián diǎn tóu.
到了次日,盧方等絕早的,就披上罪衣罪裙。包公見了,吩咐不必,俟聖旨召見時再穿不遲。盧方道:「罪民等今日朝見天顏,理宜奉公守法。若臨期再穿,未免簡慢,不是敬君上之理。」包公點頭,道:「好。所論極是。若如此,本閣可以不必再囑咐了。」便上轎入朝。展爺等一群英雄跟隨來至朝房,照應盧方等三人,不時的問問茶水等項。盧方到了此時,惟有低頭不語。蔣平也是暗自沉吟。獨有那楞爺徐慶東瞧西望,問了這裡,又打聽那邊,連一點安頓氣兒也是沒有。忽見包興從那邊跑來,口內打哧,又點手兒。展爺已知是聖上過壽山福海那邊去了,連忙同定盧方等,隨着包興,往內里而來。包興又悄悄囑咐盧方道:「盧員外不必害怕。聖上要問話時,總要據實陳奏。若問別的,自有相爺代奏。」盧方連連點頭。
gāng lái dào shòu shān fú hǎi, zhǐ jiàn gōng diàn lóu gé, jīn bì jiāo huī, bǎo dǐng xiāng yān, yīn yūn jié cǎi, dan chi zhī shàng, wén wǔ pái bān. hū tīng zhōng qìng zhī shēng liáo liàng, yī duì duì tí lú, yǐn zháo shèng shàng, shēng le bǎo diàn. qǐng kè, sù rán jì jìng. què jiàn bāo gōng yá hù shàng pěng dìng yī běn, què shì lú fāng děng de míng zì, guì zài dan chi. shèng shàng xuān dào diàn shàng, lüè wèn shù yǔ. chū lái le lǎo bàn bàn chén lín, lái dào dan chi zhī shàng, dào: zhǐ yì dài lú fāng xú qìng jiǎng píng. cǐ huà gāng wán, zǎo yǒu yù qián shì wèi jiāng lú fāng děng yī biān yī gè jià qǐ gē bó, shàng le dan chi. liǎng biān de shì wèi yòu jiāng tā děng yī àn, qiāo qiāo shuō dào: guì xià. sān rén pú fú zài dì. shì wèi wǎng liǎng biān yī shǎn. shèng shàng jiào lú fāng tái qǐ tóu lái. lú fāng bǐng zhèng xiàng shàng. rén zōng kàn le, diǎn le diǎn tóu, àn dào: kàn tā xiàng mào chū zhòng, wǔ yì bì dìng chāo qún. yīn wèn dào: jū zhù hé fāng? jié yì jǐ rén? zuò hé shēng lǐ? lú fāng yī yī zòu bà. shèng shàng yòu wèn tā yīn hé tóu dào kāi fēng fǔ. lú fāng lián máng kòu shǒu, zòu dào: zuì mín yīn bái yù táng nián yòu wú zhī, rě xià tāo tiān dà huò. quán shì zuì mín sù rì bù néng guī zhēn, zhōng gào shàn dǎo, zhì lìng niàng chéng cǐ shì. wéi yǒu yǎng kěn tiān ēn, jiāng zuì mín zhòng zhì qí zuì. zòu bà kòu tóu.
剛來到壽山福海,只見宮殿樓閣,金碧交輝,寶鼎香煙,氤氳結彩,丹墀之上,文武排班。忽聽鐘磬之聲嘹亮,一對對提爐,引着聖上,升了寶殿。頃刻,肅然寂靜。卻見包公牙笏上捧定一本,卻是盧方等的名字,跪在丹墀。聖上宣到殿上,略問數語。出來了老伴伴陳林,來到丹墀之上,道:「旨意帶盧方徐慶蔣平。」此話剛完,早有御前侍衛將盧方等一邊一個架起胳膊,上了丹墀。兩邊的侍衛又將他等一按,悄悄說道:「跪下。」三人匍匐在地。侍衛往兩邊一閃。聖上叫盧方抬起頭來。盧方秉正向上。仁宗看了,點了點頭,暗道:「看他相貌出眾,武藝必定超群。」因問道:「居住何方?結義幾人?作何生理?」盧方一一奏罷。聖上又問他因何投到開封府。盧方連忙叩首,奏道:「罪民因白玉堂年幼無知,惹下滔天大禍。全是罪民素日不能規箴,忠告善導,致令釀成此事。惟有仰懇天恩,將罪民重治其罪。」奏罷叩頭。
rén zōng jiàn tā qíng gān tì bái yù táng rèn zuì, zhēn bù kuì jié méng de yì qì. shèng xīn dà yuè. hū jiàn nà biān zhōng liè cí qí gān shàng huáng qí, bèi fēng guā de hū lǎ lǎ luàn xiǎng yòu jiàn liǎng páng de piāo dài, yǒu yī gēn rào zài gān shàng, yī gēn què guǒ zhù huá chē. shèng shàng què jiè tí fā huī dào: lú fāng, nǐ wèi hé jiào zuò pán wéi shǔ? lú fāng zòu dào: zhǐ yīn zuì mín chuán shàng péng suǒ duàn luò, zuì mín céng pá wéi jié suǒ yīn cǐ jiào wèi pán wéi shǔ, shí nǎi zuì mín mò jì. shèng shàng dào: nǐ kàn nà qí gān shàng piāo dài chán rào bù qīng, nǐ kě néng gòu shǎng qù jiě kāi me? lú fāng guì zhe, niǔ xiàng yī kàn, zòu dào: zuì mín kě yǐ miǎn lì bā jié. shèng shàng mìng chén lín jiāng lú fāng lǐng xià dan chi, tuō qù zuì yī zuì qún, lái dào qí gān zhī xià. tā biàn wǎn yē yī xiù jiāng shēn yī zòng, dūn zài jiā gān shí shàng. zhǐ yòng shǒu yī fú qí gān, liǎng xī yī quán, zhǐ tīng chī chī chī chī, yóu rú yuán hóu yì bān, xùn sù zhī jí, zǎo yǐ dào le guà qí zhī chù. xiān jiāng rào zài qí gān shàng de piāo dài jiě kāi zhǐ jiàn tā yòng tuǐ pán qí gān, jiāng shēn xíng yī tàn, què bǎ huá chē shàng de piāo dài yě jiù tuō là xià lái. cǐ shí shèng shàng yǔ qún chén kàn de míng bái, wú bù hè cǎi. hū yòu jiàn tā shēn kāi yī tuǐ, zhǐ yòng yī tuǐ pán zhù qí gān, jiāng shēn tǐ yī píng, shuāng shǒu yī shēn, què zài huáng qí yī páng, yòu tiān le yī gè shùn fēng qí. zhòng rén kàn le, shuí bù tì tā dān jīng. hū yòu yòng le gè bō yún tàn yuè jià shi, jiāng zuǒ shǒu yī shuǎi, jiāng nà yī tiáo tuǐ zǎo lí le gān. zhè yī xià bǎ zhòng rén xià le yī tiào. jí zhì kàn shí, tā zǎo yòng zuǒ shǒu dān wǎn qí gān, yòu shǐ le gè dān zhǎn chì. xià miàn zì shèng shàng yǐ xià, wú bù hè cǎi lián shēng. měng jiàn tā bǎ tóu yī dī, dī liū liū shùn jiāng xià lái, fǎng fú shī shǒu de yì bān. què bǎ zhòng rén xià zhe le, qí shuō: bù hǎo! zài yī kàn shí, tā què cóng jiā gān shí shàng tiào jiāng xià lái. zhòng rén fāng cái fàng xīn. tiān zǐ mǎn xīn huān xǐ, lián shēng zàn dào: zhēn bù kuì pán wéi èr zì. chén lín réng dài lú fāng, shàng le dan chi, guì zài páng biān.
仁宗見他情甘替白玉堂認罪,真不愧結盟的義氣。聖心大悅。忽見那邊忠烈祠旗杆上黃旗,被風颳的忽喇喇亂響;又見兩旁的飄帶,有一根繞在杆上,一根卻裹住滑車。聖上卻借題發揮道:「盧方,你為何叫作盤桅鼠?」盧方奏道:「只因罪民船上篷索斷落,罪民曾爬桅結索;因此叫為盤桅鼠,實乃罪民末技。」聖上道:「你看那旗杆上飄帶纏繞不清,你可能彀上去解開麼?」盧方跪着,扭項一看,奏道:「罪民可以勉力巴結。」聖上命陳林將盧方領下丹墀,脫去罪衣罪裙,來到旗杆之下。他便挽掖衣袖將身一縱,蹲在夾杆石上。只用手一扶旗杆,兩膝一拳,只聽「哧」「哧」「哧」「哧」,猶如猿猴一般,迅速之極,早已到了掛旗之處。先將繞在旗杆上的飄帶解開;只見他用腿盤旗杆,將身形一探,卻把滑車上的飄帶也就脫落下來。此時聖上與群臣看得明白,無不喝采。忽又見他伸開一腿,只用一腿盤住旗杆,將身體一平,雙手一伸,卻在黃旗一旁,又添了一個順風旗。眾人看了,誰不替他耽驚。忽又用了個撥雲探月架式,將左手一甩,將那一條腿早離了杆。這一下把眾人嚇了一跳。及至看時,他早用左手單挽旗杆,又使了個單展翅。下面自聖上以下,無不喝采連聲。猛見他把頭一低,滴溜溜順將下來,彷佛失手的一般。卻把眾人嚇着了,齊說:「不好!」再一看時,他卻從夾杆石上跳將下來。眾人方才放心。天子滿心歡喜,連聲贊道:「真不愧「盤桅」二字。」陳林仍帶盧方,上了丹墀,跪在旁邊。
kàn dì èr de míng jiào chè dì shǔ hán zhāng, bù zhī qù xiàng. shèng shàng jí kàn dì sān de míng jiào chuān shān shǔ xú qìng, biàn wèn dào: xú qìng xú qìng tái qǐ tóu lái, dào: yǒu. tā lián shēng dá yīng dé jí qí cuì liàng. tiān zǐ bǎ tā yī kàn, jiàn tā hēi qī qī de yī zhāng miàn pí, guāng shǎn shǎn liǎng gè huán jīng, lǔ mǎng fēi cháng, háo wú wèi jù.
看第二的名叫徹地鼠韓彰,不知去向。聖上即看第三的名叫穿山鼠徐慶,便問道:「徐慶……」徐慶抬起頭來,道:「有。」他連聲答應得極其脆亮。天子把他一看,見他黑漆漆的一張麵皮,光閃閃兩個環睛,魯莽非常,毫無畏懼。
bù zhī rén zōng kàn le, wèn chū shén me huà lái, xià huí fēn jiě.
不知仁宗看了,問出甚麼話來,下回分解。