strong jǐn máo shǔ lóng lóu fēng hù wèi dèng jiǔ rú fàn diàn yù ēn xīng strong
錦毛鼠龍樓封護衛 鄧九如飯店遇恩星
qiě shuō bái yù táng tīng jiǎng píng zhī yán, měng rán xǐng wù, dào: shì ya! kuī dé sì gē tí bá bù rán, wǒ bái yù táng qǐ bù chéng le pàn nì le me? zhǎn xiōng kuài ná xíng jù lái. zhǎn yé dào: zàn qiě qū zūn wǔ dì. fēn fù bàn dāng: kuài ná xíng jù lái. bù duō shí, bù dàn xíng jù ná lái, lián zuì yī zuì qún jù yǒu. lì kè jiāng bái yù táng dǎ bàn qǐ lái. cǐ shí lú fāng tóng zhe zhòng rén lián wáng mǎ zhāng zhào jù suí zài hòu miàn. zhǎn yé xiān dào shū fáng, xiān qǐ lián lóng, jìn nèi huí bǐng.
且說白玉堂聽蔣平之言,猛然省悟,道:「是呀!虧得四哥提拔;不然,我白玉堂豈不成了叛逆了麼?展兄快拿刑具來。」展爺道:「暫且屈尊五弟。」吩咐伴當:「快拿刑具來。」不多時,不但刑具拿來,連罪衣罪裙俱有。立刻將白玉堂打扮起來。此時盧方同着眾人連王馬張趙俱隨在後面。展爺先到書房,掀起簾櫳,進內回稟。
bù duō shí, lǐ cái dǎ qǐ lián zi, kǒu zhōng shuō dào: xiāng yé qǐng bái yì shì. zhǐ yī jù nòng dé bái yù táng yù qián bù qián, yào tuì nán tuì, xīn zhōng fǎn dào bù dé zhǔ yì. zhǐ jiàn lú fāng zài nà lǐ dǎ shǒu shì, jiào tā qū xī. tā biàn lái dào lián qián, qū xī qián jìn, kǒu nèi dī dī shuō dào: zuì mín bái yù táng yǒu fàn tiān tiáo, kěn qí xiāng yé bǐ xià chāo shēng. shuō bà, pú fú zài dì. bāo gōng xiào róng mǎn miàn dào: wǔ yì shì bú yào rú cǐ, běn gé zì yǒu bǎo běn. huí tóu fēn fù zhǎn yé, qù le xíng jù, huàn le yī fú, kàn zuò. bái yù táng nà lǐ kěn zuò. bāo xiāng bǎ bái yù táng zǐ xì yī kàn, bù yóu de mǎn xīn huān xǐ. bái yù táng kàn le bāo xiāng, bù jué dé lǐn rán jìng wèi. bāo xiāng què jiāng gěng gài lüè wèi pán jié. bái yù táng zài wú tuī wěi, mǎn kǒu yīng chéng. bāo xiāng diǎn le diǎn tóu, dào: shèng shàng lǚ lǚ wèn běn gé yào wǔ yì shì zhě, bìng fēi yǒu yì jiā zuì, què shì qiú xián ruò kě zhī yì. wǔ yì shì zhǐ guǎn fàng xīn. míng rì běn gé bǎo zòu, bì yǒu hǎo chù.
不多時,李才打起帘子,口中說道:「相爺請白義士。」只一句弄得白玉堂欲前不前,要退難退,心中反倒不得主意。只見盧方在那裡打手式,叫他屈膝。他便來到簾前,屈膝前進,口內低低說道:「罪民白玉堂有犯天條,懇祈相爺筆下超生。」說罷,匍匐在地。包公笑容滿面道:「五義士不要如此,本閣自有保本。」回頭吩咐展爺,去了刑具,換了衣服,看座。白玉堂那裡肯坐。包相把白玉堂仔細一看,不由得滿心歡喜。白玉堂看了包相,不覺得凜然敬畏。包相卻將梗概略為盤詰。白玉堂再無推諉,滿口應承。包相點了點頭,道:「聖上屢屢問本閣要五義士者,並非有意加罪,卻是求賢若渴之意。五義士只管放心。明日本閣保奏,必有好處。」
wài miàn lú fāng tīng le, lián máng jìn lái, yī qí guì dǎo. bái yù táng zǎo yǐ guì xià. lú fāng dào: bēi zhí děng yǎng lài xiāng yé de hóng cí. míng rì shèng shàng tǎng bù jiàn guài, shí shǔ wàn xìng rú ruò jiā zuì shí, lú fāng děng qíng yuàn nà hái zhí xián yǐ shú dì zuì, cóng cǐ zuò gè ān shàn liáng mín, zài yě bù gǎn wàng wèi le. bāo gōng xiào dào: lú xiào wèi bú yào rú cǐ, quán zài běn gé shēn shàng, bāo guǎn wǔ yì shì wú shì. nǐ děng bù zhī shèng shàng cǐ shí lì jīng tú zhì, wéi kǒng yě yǒu yí xián, shí cháng de xùn shì běn gé, jiào xì xì fǎng chá xián háo jùn yì, yān yǒu jiàn guài zhī lǐ. zhǐ yào nǐ děng yǐ hòu yǔ guó jiā chū lì bào xiào, bù fù shèng ēn jiù shì le. shuō bà, fēn fù zhòng rén qǐ lái. yòu duì zhǎn yé dào: zhǎn hù wèi yǔ gōng sūn zhǔ bù, nǐ èr rén tì běn gé hǎo hǎo kàn dài wǔ yì shì. zhǎn yé yǔ gōng sūn xiān shēng yī yī lǐng mìng, tóng dìng zhòng rén, tuì le chū lái. dào le gōng tīng zhī nèi, dà jiā jiù zuò.
外面盧方聽了,連忙進來,一齊跪倒。白玉堂早已跪下。盧方道:「卑職等仰賴相爺的鴻慈。明日聖上倘不見怪,實屬萬幸;如若加罪時,盧方等情願納還職銜以贖弟罪,從此作個安善良民,再也不敢妄為了。」包公笑道:「盧校尉不要如此,全在本閣身上,包管五義士無事。你等不知聖上此時勵精圖治,惟恐野有遺賢,時常的訓示本閣,叫細細訪查賢豪俊義,焉有見怪之理。只要你等以後與國家出力報效,不負聖恩就是了。」說罷,吩咐眾人起來。又對展爺道:「展護衛與公孫主簿,你二人替本閣好好看待五義士。」展爺與公孫先生一一領命,同定眾人,退了出來。到了公廳之內,大家就座。
zhǐ tīng jiǎng yé shuō dào: wǔ dì, nǐ kàn xiàng yé rú hé? bái yù táng dào: hǎo yī wèi wèi guó wèi mín de ēn xiāng! jiǎng yé xiào dào: nǐ yě zhī shì ēn xiāng le. kě jiàn dà gē kān chēng shì wǒ de xiōng zhǎng, yǎn lì bù chà, shuō gè zhī yù zhī ēn, chéng bù kuì yě. jǐ jù huà shuō dé gè bái yù táng liǎn hóng guò ěr, chǒu le jiǎng píng yī yǎn, zài yě bù yán yǔ le. páng biān gōng sūn xiān shēng zhī dào jiǎng yé dǎ qù bái yù táng, wéi kǒng bái yù táng nián yòu liǎn jí, lián máng shuō dào: jīn rì wǒ děng suī fèng xiāng yù kuǎn dài wǔ dì, yòu suàn shì wǒ yǔ wǔ dì yù wèi hè xǐ. hòu míng rì bǎo zòu xià lái, wǒ men hái yào chī wǔ dì xǐ jiǔ ne. bái yù táng dào: zhǐ kǒng xiǎo dì mìng xiǎo fú báo, wú fú xiāo shòu huáng ēn. tǎng néng wú shì, dì yě dāng bèi jiǔ yǔ zhòng wèi xiōng zhǎng chóu láo. xú qìng dào: bù bì tào huà, dà jiā yě gāi hē yī bēi le. zhào hǔ dào: wǒ gāng yào shuō, sān gē shuō le. hái shì sān gē shuǎng kuài. huí tóu jiào bàn dāng, kuài kuài bǎi zhuō zi duān jiǔ xí.
只聽蔣爺說道:「五弟,你看相爺如何?」白玉堂道:「好一位為國為民的恩相!」蔣爺笑道:「你也知是恩相了。可見大哥堪稱是我的兄長,眼力不差,說個「知遇之恩」,誠不愧也。」幾句話說得個白玉堂臉紅過耳,瞅了蔣平一眼,再也不言語了。旁邊公孫先生知道蔣爺打趣白玉堂,惟恐白玉堂年幼臉急,連忙說道:「今日我等雖奉相諭款待五弟,又算是我與五弟預為賀喜。候明日保奏下來,我們還要吃五弟喜酒呢。」白玉堂道:「只恐小弟命小福薄,無福消受皇恩。倘能無事,弟也當備酒與眾位兄長酬勞。」徐慶道:「不必套話,大家也該喝一杯了。」趙虎道:「我剛要說,三哥說了。還是三哥爽快。」回頭叫伴當,快快擺桌子端酒席。
dēng shí jìn lái jǐ gè bàn dāng, diào kāi zhuō yǐ, ān fàng bēi zhù. zhǎn yé yǔ gōng sūn xiān shēng hái yào ràng bái yù táng shàng zuò, què shì mǎ hàn wáng cháo èr rén lán zhù, shuō: zhù le, lú dà gē zài cǐ, wǔ dì yān kěn shàng zuò? yī dì děng yú jiàn, mò ruò hái shì lú dà gē de shǒu zuò, qí xià āi cì ér zuò, dào jué shuǎng kuài. xú qìng dào: hǎo! hái shì wáng mǎ èr xiōng fēn fù de shì. wǒ shì āi zhe zhào sì dì yī chù zuò. zhào hǔ dào: sān gē, zán liǎng gè jiù zài zhè biān zuò, bú yào guǎn tā men. lái, lái, qiě hē yī bēi. shuō bà, yī gè tí hú, yī gè zhí zhǎn, èr rén jiù duì hē qǐ lái, zhòng rén jiàn tā èr rén rú cǐ, bù jué dà xiào, yě bù qiān ràng le, bǐ cǐ jiù zuò, yǐn jiǔ chàng tán, wú bù qīng xīn.
登時進來幾個伴當,調開桌椅,安放杯箸。展爺與公孫先生還要讓白玉堂上坐,卻是馬漢王朝二人攔住,說:「住了,盧大哥在此,五弟焉肯上坐?依弟等愚見,莫若還是盧大哥的首座,其下挨次而坐,倒覺爽快。」徐慶道:「好!還是王馬二兄吩咐的是。我是挨着趙四弟一處坐。」趙虎道:「三哥,咱兩個就在這邊坐,不要管他們。來,來,且喝一杯。」說罷,一個提壺,一個執盞,二人就對喝起來,眾人見他二人如此,不覺大笑,也不謙讓了,彼此就座,飲酒暢談,無不傾心。
jí zhì jiǔ fàn yǐ bì, gōng sūn cè biàn huí zhì zì jǐ wū nèi xiě bǎo zòu zhé dǐ, kāi shǒu xiān xù zhǎn hù wèi yī rén qián wǎng xiàn kōng dǎo, ná huò bái yù táng, jiē shì zhǎn zhāo zhī gōng cì shuō bái yù táng suǒ zuò zhī shì suī àn mèi xiǎo qiǎo zhī xíng, què shì guāng míng zhèng dà zhī shì, yǎng kěn tiān ēn, shè yòu fēng zhí, guǎng kāi jìn xián zhī mén děng yǔ. qǐng shì bāo xiāng kàn le, shàn xiě qīng chǔ, yù bèi míng rì wǔ gǔ, jǐn chéng yù lǎn.
及至酒飯已畢,公孫策便回至自己屋內寫保奏摺底,開首先敘展護衛一人前往陷空島,拿獲白玉堂,皆是展昭之功;次說白玉堂所作之事雖暗昧小巧之行,卻是光明正大之事,仰懇天恩,赦宥封職,廣開進賢之門等語。請示包相看了,繕寫清楚,預備明日五鼓,謹呈御覽。
zhì cì rì, bāo gōng pài zhǎn yé lú dà yé wáng yé mǎ yé suí tóng bái yù táng rù cháo. bái wǔ yé yī rán shì zuì yī zuì qún, yù bèi zhào jiàn. dào le cháo fáng, bāo xiāng jìn nèi dì zhé. rén zōng kàn le, lóng xīn dà yuè, lì kè zhào jiàn bāo xiāng. bāo xiāng yòu mì mì bǎo zòu yī fān. tiān zǐ jí chuán zhǐ pài lǎo bàn bàn chén lín, xiǎo shì bái yù táng, bù bì zuì yī zuì qún, zhǐ yào píng rén fú sè dài lǐng yǐn jiàn. chén gōng gōng niàn tā shā hài guō ān, yǒu àn jiù zì jǐ zhī ēn, jiàn le bái yù táng, yòu zhì xiè le yī fān rán hòu míng fā shàng yù, jiào bái yù táng huàn le yī shēn cù xīn de yī fú, gèng xiǎn dé shào nián yīng jùn. jí zhì tiān zǐ lín cháo, chén gōng gōng jiāng bái yù táng lǐng zhì dan chi zhī shàng. rén zōng jiàn bái yù táng yī biǎo rén wù, zài xiǎng qǐ tā suǒ zuò zhī shì, zhēn yǒu rén suǒ bù néng de běn lǐng, rén suǒ bù néng de dǎn liàng, shèng xīn huān xǐ fēi cháng, jiù yī zhe bāo qīng de mì zòu, lì kè chuán zhǐ: jiā fēng zhǎn zhāo shí shòu sì pǐn hù wèi zhī zhí. qí suǒ yí sì pǐn hù wèi zhī xián, jí zhe bái yù táng bǔ shòu, yǔ zhǎn zhāo tóng zài kāi fēng fǔ gōng zhí, yǐ wèi fǔ bì. bái yù táng dào le cǐ shí, xīn píng qì hé, wéi yǒu fǔ shǒu xiè ēn. xià le dan chi, jiàn le zhòng rén, dà jiā dào xǐ. wéi lú fāng gèng jué huān xǐ.
至次日,包公派展爺盧大爺王爺馬爺隨同白玉堂入朝。白五爺依然是罪衣罪裙,預備召見。到了朝房,包相進內遞折。仁宗看了,龍心大悅,立刻召見包相。包相又密密保奏一番。天子即傳旨派老伴伴陳林,曉示白玉堂,不必罪衣罪裙,只要平人服色帶領引見。陳公公念他殺害郭安,有暗救自己之恩,見了白玉堂,又致謝了一番;然後明發上諭,叫白玉堂換了一身簇新的衣服,更顯得少年英俊。及至天子臨朝,陳公公將白玉堂領至丹墀之上。仁宗見白玉堂一表人物,再想起他所作之事,真有人所不能的本領,人所不能的膽量,聖心歡喜非常,就依着包卿的密奏,立刻傳旨:「加封展昭實受四品護衛之職。其所遺四品護衛之銜,即着白玉堂補授,與展昭同在開封府供職,以為輔弼。」白玉堂到了此時,心平氣和,惟有俯首謝恩。下了丹墀,見了眾人,大家道喜。惟盧方更覺歡喜。
zhì sàn cháo zhī hòu, suí dào kāi fēng fǔ. cǐ shí zǎo yǒu bào lù zhī rén bào dào, dà jiā jù zhī bái wǔ yé dé le hù wèi, wú bù kuài lè. bái yù táng huàn le fú sè, zhǎn yé dài dào shū fáng, yǔ xiāng yé xíng cān. bāo gōng yòu miǎn lì le duō shǎo yán yǔ, réng jiào gōng sūn xiān shēng tì bái hù wèi jù xiè ēn zhé zi, yù bèi míng zǎo rù cháo dài zòu xiè ēn. yī qiè shì yí wán bì. bái yù táng guǒ rán shè le fēng shèng jiǔ xí, chóu xiè zhī jǐ.
至散朝之後,隨到開封府。此時早有報錄之人報到,大家俱知白五爺得了護衛,無不快樂。白玉堂換了服色,展爺帶到書房,與相爺行參。包公又勉勵了多少言語,仍叫公孫先生替白護衛具謝恩摺子,預備明早入朝代奏謝恩。一切事宜完畢。白玉堂果然設了豐盛酒席,酬謝知己。
zhè yī rì qún xióng háo jù: shàng miàn shì lú fāng, zuǒ yǒu gōng sūn xiān shēng, yòu yǒu zhǎn yé, zhè bì xiāng wáng mǎ zhāng, nà bì xiāng zhào xú jiǎng, bái yù táng què zài xià miàn xiāng péi. dà jiā kāi huái chàng yǐn, dú yǒu lú yé yǒu xiē qiǎo rán bù lè zhī zhuàng. wáng cháo dào: lú dà gē, jīn rì xiōng dì xiāng jù, ér qiě wǔ dì fēng zhí, lǐ dāng kuài lè. wèi hé dà gē yù yù bù lè ne? jiǎng píng dào: dà gē bù lè, xiǎo dì zhī dào. mǎ hàn dào: sì dì, dà gē duān dì wèi zhe hé shì? jiǎng píng dào: èr gē nǐ bù xiǎo dé. wǒ dì xiōng yuán shì wǔ rén, rú jīn sì gè rén jù gè shòu zhí, wéi yǒu wǒ èr gē bù zài zuò zhōng. dà gē yān yǒu bù xiǎng niàn de ne? jiǎng píng zhè lǐ shuō zhe, shuí zhī lú yé nà lǐ zǎo yǐ là xià lèi lái, bái yù táng biàn dī xià tóu qù le. zhòng rén jiàn cǐ guāng jǐng, dēng shí de dōu mò mò wú yán. bàn shǎng, zhǐ tīng jiǎng píng tàn dào: dà gē bù yòng wèi nán. cǐ shì yuán shì xiǎo dì zuò de, wǒ míng rì biàn zhǎo èr gē qù rú hé? bái yù táng lián máng chā yán dào: xiǎo dì yǔ sì gē tóng qù. lú fāng dào: zhè dào bù xiāo. nǐ nǎi xīn shòu huáng ēn, bù kě yuǎn chū. kuàng qiě zhǎo nǐ èr gē, yòu bú shì sī fǎng jī bǔ, yào qù duō rén hé yòng? zhǐ nǐ sì gē yī rén zú yǐ. bái yù táng dào: jiù yī dà gē fēn fù. gōng sūn xiān shēng yǔ zhǎn yé yòu yòng yán yǔ quàn wèi le yī fān, lú fāng cái bǎ chóu méi zhǎn fàng. dà jiā huō quán xíng lìng, kuài lè fēi cháng.
這一日群雄豪聚:上面是盧方,左有公孫先生,右有展爺,這壁廂王馬張,那壁廂趙徐蔣,白玉堂卻在下面相陪。大家開懷暢飲,獨有盧爺有些愀然不樂之狀。王朝道:「盧大哥,今日兄弟相聚,而且五弟封職,理當快樂。為何大哥鬱鬱不樂呢?」蔣平道:「大哥不樂,小弟知道。」馬漢道:「四弟,大哥端的為着何事?」蔣平道:「二哥你不曉得。我弟兄原是五人,如今四個人俱各受職,惟有我二哥不在座中。大哥焉有不想念的呢?」蔣平這裡說着,誰知盧爺那裡早已落下淚來,白玉堂便低下頭去了。眾人見此光景,登時的都默默無言。半晌,只聽蔣平嘆道:「大哥不用為難。此事原是小弟作的,我明日便找二哥去如何?」白玉堂連忙插言道:「小弟與四哥同去。」盧方道:「這倒不消。你乃新受皇恩,不可遠出。況且找你二哥,又不是私訪緝捕,要去多人何用?只你四哥一人足矣。」白玉堂道:「就依大哥吩咐。」公孫先生與展爺又用言語勸慰了一番,盧方才把愁眉展放。大家豁拳行令,快樂非常。
dào le cì rì, jiǎng píng huí míng xiāng yé qù zhǎo hán zhāng, zì jǐ què bàn le gè dào shì xíng zhuāng, réng bēn dān fèng lǐng cuì yún fēng ér lái.
到了次日,蔣平回明相爺去找韓彰,自己卻扮了個道士行裝,仍奔丹鳳嶺翠雲峰而來。
qiě shuō hán zhāng zì sǎo mù zhī hòu, dǎ tīng dé jiǎng píng děng yóu píng xiàn yǐ rán qǐ shēn, tā biàn lí le líng yòu sì jìng bēn háng zhōu ér lái, jìng yù yóu shǎng xī hú. yī rì, lái dào rén hé xiàn, tiān qì yǐ wǎn, biàn zài zhèn diàn zhǎo le kè yù zhù le. chī bì wǎn fàn hòu, gāng yào xiē xī, hū tīng gé bì fáng zhōng yǒu xiǎo hái kū tí zhī shēng, yòu yǒu gè shān xī rén láo lī láo dāo, bù zhī shuō shén me, xīn zhōng wěi jué bù xià. zhǐ de chū fáng lái dào zhè biān, qiāo qiāo zhāng wàng. jiàn nà shān xī rén zuǒ yī zhǎng, yòu yī zhǎng, dǎ nà xiǎo hái zi, jiào nà xiǎo hái zi jiào tā fù qīn, piān piān de nà xiǎo hái què yòu bù kěn.
且說韓彰自掃墓之後,打聽得蔣平等由平縣已然起身,他便離了靈佑寺竟奔杭州而來,竟欲游賞西湖。一日,來到仁和縣,天氣已晚,便在鎮店找了客寓住了。吃畢晚飯後,剛要歇息,忽聽隔壁房中有小孩哭啼之聲,又有個山西人嘮哩嘮叨,不知說甚麼,心中委決不下。只得出房來到這邊,悄悄張望。見那山西人左一掌,右一掌,打那小孩子,叫那小孩子叫他父親,偏偏的那小孩卻又不肯。
hán èr yé kàn le, xīn zhōng nà mèn, yòu jiàn nà xiǎo hái ái dǎ kě lián, bù yóu de mài bù shàng qián, quàn dào: péng yǒu, zhè shì wèi hé? tā yī gè xiǎo hái zi jiā, rú hé jīn de zhù nǐ dǎ ne? nà shān xī rén dào: kè kè guān, nǐ bù xiǎo dé. zhè huái huài xiǎo wá wa shì ó wǒ qián tú huā le wǔ liǎng yín zi mǎi lái zuò gān ér de. yī lú lù shàng hōng zhe tā chí chī, hōng zhe tā hā hē, tā zǒng shì jiào wǒ dà shōu shū. ó jiù shuō tā: nǐ bú yào jiào wǒ dà shōu, nǐ jiào wǒ lè zi. dà shōu yǔ lè zi méi yǒu shèn me fén fēn bié. kě nài zhè wá wa dào le diàn lǐ, tā bù dàn bù jiào wǒ lè zi, lián dà shōu yě bù jiào le. hán yé tīng le bù yóu de yào xiào. yòu jiàn nà xiǎo hái méi mù qīng xiù, chǒu zhe hán yé, pō yǒu wàng jiào zhī yì. hán yé gèng jué bù rěn, lián máng shuō dào: rén shēng gè yǒu yuán fēn. wǒ kàn zhè xiǎo hái zi, hěn ài xī tā. nǐ yào jiāng tā zhuǎn mài yú wǒ, wǒ biàn jiāng yuán jià fèng hái. nà shān xī rén dào: jì rú cǐ, wēi zèng xiē lì xī, ó biàn mài gěi kè guān. hán èr yé dào: zhè yě yǒu xiàn zhī shì. jí xiàng dōu dù nèi mō chū wǔ liù liǎng yín zi yī dìng, é wài yòu yǒu yī kuài bù zú èr liǎng, tuō yú zhǎng shàng, dào: zhè shì wǔ liǎng yī dìng, tiān shàng zhè kuài suàn zuò lì xī. nǐ dào rú hé? nà shān xī rén kàn zhe yín zi yǎn zhōng chū huǒ, dào: qiú jiù shì zhé zhè yàng bà! ó méi yǒu wá wa lèi zhuì, wǒ hái yào gǎn lú ne. zán men réng yíng rén yín liǎng jiāo, gè wú fǎn huǐ. shuō bà, tā jiāng xiǎo hái zi lǐng guò lái jiāo yǔ hán yé, hán yé què jiāng yín zi dì guò. zhè shān xī rén jiē yín zài shǒu, tóu yě bù huí, yáng zhǎng chū diàn qù le.
韓二爺看了,心中納悶,又見那小孩捱打可憐,不由得邁步上前,勸道:「朋友,這是為何?他一個小孩子家,如何禁得住你打呢?」那山西人道:「克(客)官,你不曉得。這懷(壞)小娃娃是哦(我)前途花了五兩銀子買來作乾兒的。一爐(路)上哄着他遲(吃),哄着他哈(喝),他總是叫我大收(叔)。哦就說他:「你不要叫我大收,你叫我樂子。大收與樂子沒有甚麼墳(分)別。」可奈這娃娃到了店裡,他不但不叫我樂子,連大收也不叫了。」韓爺聽了不由得要笑。又見那小孩眉目清秀,瞅着韓爺,頗有望教之意。韓爺更覺不忍,連忙說道:「人生各有緣分。我看這小孩子,很愛惜他。你要將他轉賣於我,我便將原價奉還。」那山西人道:「既如此,微贈些利息,哦便賣給克官。」韓二爺道:「這也有限之事。」即向兜肚內摸出五六兩銀子一錠,額外又有一塊不足二兩,托於掌上,道:「這是五兩一錠,添上這塊算作利息。你道如何?」那山西人看着銀子眼中出火,道:「求(就)是折(這)樣罷!哦沒有娃娃累贅,我還要趕爐呢。咱們仍蠅(人銀)兩交,各無反悔。」說罷,他將小孩子領過來交與韓爺,韓爺卻將銀子遞過。這山西人接銀在手,頭也不回,揚長出店去了。
hán yé fǎn shēng yí jì. zhǐ tīng xiǎo hái zǐ dào: zhēn pián yí tā, yě nán wèi tā. hán yé wèn dào: cǐ huà zěn jiǎng? xiǎo hái zǐ dào: qǐng wèn bó bo, zhù yú hé chù? hán yé dào: jiù zài gé bì fáng nèi. xiǎo hái zǐ dào: jì rú cǐ, qǐng dào nà biān zài wèi xì shù. hán yé jiàn xiǎo hái zi shuō huà líng biàn, mǎn xīn huān xǐ, xié zhuó shǒu lái dào zì jǐ wū nèi. xiān wèn tā chī shén me. xiǎo hái zǐ dào: qián tú yǐ rán yòng guò, bù chī shén me le. hán yé yòu gěi tā zhēn le bàn zhǎn chá, jiào tā hē le, fāng màn màn wèn dào: nǐ xìng shén míng shuí? jiā zhù nà lǐ? yīn hé mài yǔ shān xī rén wèi zi? xiǎo hái zi wèi yǔ xiān liú lèi, dào: bó bo tīng bǐng: wǒ xìng dèng míng jiào jiǔ rú, zài píng xiàn dèng jiā wā jū zhù. zhǐ yīn fù qīn sàng hòu, wǒ yǔ mǔ qīn niáng ér liǎng gè dù rì. wǒ yǒu yī gè èr jiù jiào wǔ píng ān, wèi rén shén shǔ bù duān. yī rì, bèi fù yī rén jì jū wǒ men jiā zhōng, shuō shì tā de chóu rén, yào yǔ wǒ dà jiù huó huó jì líng. bù xiǎng cǐ rén shì kāi fēng fǔ bāo xiāng yé de zhí ér, wǒ mǔ qīn sī xíng jiāng tā shì fàng. jiào wǒ zhǎo wǒ èr jiù qù, chèn kòng ér wǒ mǔ qīn jiù xuán liáng zì jǐn le. shuō zhì cǐ, tòng kū qǐ lái. hán yé wén tīng, yì jué cǎn rán. jiāng tā quàn wèi duō shí, yòu wèn yǐ hòu de qíng jié. dèng jiǔ rú dào: zhǐ yīn wǒ èr jiù suǒ zuò zhī shì wú fǎ wú tiān, kuàng wǒ men yòu zài shān huán jū zhù, yě bù bào guān, biàn yòng guān cái shèng liàn, yú cì rì fán le jǐ gè wú lài zhī rén bāng zhe, tái zài shān wā yǎn mái. shì wǒ yī shí sī niàn mǔ qīn sǐ de kǔ qíng, xiàng wǒ èr jiù tí kū. shuí zhī wǒ èr jiù bù jiā lián mǐn, fǎn shēng yuàn hèn, jiāng wǒ táng dǎ yī dùn. wǒ jiù qì mèn zài dì, bù zhī hún guī hé chù. bù liào hòu lái sū xǐng guò lái, jué dé zài rén shēn shàng jiù shì fāng cái nà gè shān xī rén. yí lù shàng duō kuī tā zhào yīng chī hē, lái dào cǐ diàn, zhè shì nán wèi tā. suǒ pián yí tā de yuán gù, tā hé cháng huā fèi wǔ liǎng yín zi, tā bù guò zài shān wā jiāng wǒ jiǎn lái, zhé mó wǒ jiào tā fù qīn, yě bù guò shì zhuǎn mài zhī yì. xìng kuī bó bo dā jiù, bái bái de jiào tā zhà qù yín liǎng. hán yé tīng le, fāng zhī cǐ zi jiù shì dèng jiǔ rú. jiàn tā líng lì fēi cháng, bù yóu de mǎn xīn huān xǐ, yòu shì tàn xī. dāng chū zài líng yòu sì jū zhù shí, tīng dé bù shèn de què, rú jīn tīng jiǔ rú yī shuō, xīn nèi fāng cái míng bái.
韓爺反生疑忌。只聽小孩子道:「真便宜他,也難為他。」韓爺問道:「此話怎講?」小孩子道:「請問伯伯,住於何處?」韓爺道:「就在隔壁房內。」小孩子道:「既如此,請到那邊再為細述。」韓爺見小孩子說話靈變,滿心歡喜,攜着手來到自己屋內。先問他吃甚麼。小孩子道:「前途已然用過,不吃甚麼了。」韓爺又給他斟了半盞茶,叫他喝了,方慢慢問道:「你姓甚名誰?家住那裡?因何賣與山西人為子?」小孩子未語先流淚,道:「伯伯聽稟:我姓鄧名叫九如,在平縣鄧家窪居住。只因父親喪後,我與母親娘兒兩個度日。我有一個二舅叫武平安,為人甚屬不端。一日,背負一人寄居我們家中,說是他的仇人,要與我大舅活活祭靈。不想此人是開封府包相爺的侄兒,我母親私行將他釋放。叫我找我二舅去,趁空兒我母親就懸樑自盡了。」說至此,痛哭起來。韓爺聞聽,亦覺慘然。將他勸慰多時,又問以後的情節。鄧九如道:「只因我二舅所作之事無法無天,況我們又在山環居住,也不報官,便用棺材盛殮,於次日煩了幾個無賴之人幫着,抬在山窪掩埋。是我一時思念母親死的苦情,向我二舅啼哭。誰知我二舅不加憐憫,反生怨恨,將我踼打一頓。我就氣悶在地,不知魂歸何處。不料後來甦醒過來,覺得在人身上──就是方才那個山西人。一路上多虧他照應吃喝,來到此店,這是難為他。所便宜他的緣故,他何嘗花費五兩銀子,他不過在山窪將我撿來,折磨我叫他父親,也不過是轉賣之意。幸虧伯伯搭救,白白的叫他詐去銀兩。」韓爺聽了,方知此子就是鄧九如。見他伶俐非常,不由得滿心歡喜,又是嘆息。當初在靈佑寺居住時,聽得不甚的確,如今聽九如一說,心內方才明白。
zhǐ jiàn jiǔ rú wèn dào: qǐng wèn bó bo guì xìng? yīn hé dào lǚ diàn zhī zhōng? què yào wǎng hé chù qù? hán yé dào: wǒ xìng hán míng zhāng, yào wǎng háng zhōu, yǒu xiē gōng gàn. zhǐ shì dào lù shàng dài nǐ bù biàn, dài wǒ míng rì jiāng nǐ ān zhì gè tuǒ dāng dì fāng, hòu wǒ huí lái, zài dài nǐ shàng dōng jīng biàn liǎo. jiǔ rú dào: dàn píng hán bó bo chù zhì. shǐ xiǎo zhí bù zhì piāo bó, nà biàn shì bó bo zài shēng zhī dé le. shuō bà, liú xià lèi lái. hán yé tīng le, hǎo shēng bù rěn, dào: xián zhí xīn fàng, xiū yào yōu lǜ. yòu ān wèi le hǎo xiē yán yǔ, hōng zhe tā shuì le, zì jǐ yě biàn hé yī ér wò.
只見九如問道:「請問伯伯貴姓?因何到旅店之中?卻要往何處去?」韓爺道:「我姓韓名彰,要往杭州,有些公幹。只是道路上帶你不便,待我明日將你安置個妥當地方,候我回來,再帶你上東京便了。」九如道:「但憑韓伯伯處置。使小侄不至漂泊,那便是伯伯再生之德了。」說罷,流下淚來。韓爺聽了,好生不忍,道:「賢侄心放,休要憂慮。」又安慰了好些言語,哄着他睡了,自己也便和衣而臥。
dào cì rì tiān míng, suàn hái le fàn qián, chū le diàn mén. wéi kǒng jiǔ rú xiǎo hái zi jiā, chī guàn diǎn xīn, biàn xiàng jiē tóu kàn le kàn, jiàn lù xī yǒu gè tāng yuán pù, xié le jiǔ rú, lái dào pù nèi, jiǎn le gè zuò tóu zuò le dào: shèng yī wǎn tāng yuán lái. zhǐ jiàn yǒu gè lǎo zhě duān le yī wǎn tāng yuán, wài yǒu sì dié diǎn xīn, wú fēi shì táng ěr duǒ mì má huā fēng gāo děng lèi, fàng zài zhuō shàng. shǒu chí kōng pán, què bù dòng shēn, liǎng zhī yǎn jīng zhí gōu gōu de chǒu zhe jiǔ rú. bàn shǎng, tàn le yī kǒu qì, yǎn zhōng jǐ jī hū là xià lèi lái. hán èr yé jiàn cǐ guāng jǐng, bù yóu de wèn dào: nǐ zhè lǎo ér wèi hé chǒu zhe wǒ zhí ér? nán dào nǐ rèn dé tā me? nà lǎo zhě dào: xiǎo lǎo ér què bù rèn dé, zhǐ shì zhè wèi xiàng gōng yǒu xiē sī xiàng hán yé dào: tā xiàng shuí? nà lǎo ér què bù yán yǔ, yǎn lèi zǎo yǐ dī xià. hán yé gèng jué fàn yí, lián máng dào: tā dào dǐ xiàng shuí? hé bù shuō lái? nà lǎo zhě shì le lèi, dào: jūn guān yé ruò bù guài shí, xiǎo lǎo ér biàn shuō le. zhǐ yīn xiǎo lǎo ér bàn shēng fá sì, hǎo róng yì de shēng le yī zi, huó dào liù suì shàng. bù xìng lǎo bàn sǐ le, liào xià cǐ zi, yīn sī niáng yě jiù wū hū āi zāi le. jīn rì kàn jiàn xiǎo xiàng gōng de miàn páng ér pō pō de xiàng wǒ nà shuō dào zhè lǐ, què yòu yàn zhù bù yán yǔ le.
到次日天明,算還了飯錢,出了店門。惟恐九如小孩子家,吃慣點心,便向街頭看了看,見路西有個湯圓鋪,攜了九如,來到鋪內,揀了個座頭坐了道:「盛一碗湯圓來。」只見有個老者端了一碗湯圓,外有四碟點心,無非是糖耳朵蜜麻花蜂糕等類,放在桌上。手持空盤,卻不動身,兩隻眼睛直勾勾的瞅着九如。半晌,嘆了一口氣,眼中几几乎落下淚來。韓二爺見此光景,不由得問道:「你這老兒為何瞅着我侄兒?難道你認得他麼?」那老者道:「小老兒卻不認得,只是這位相公有些廝像……」韓爺道:「他像誰?」那老兒卻不言語,眼淚早已滴下。韓爺更覺犯疑,連忙道:「他到底像誰?何不說來?」那老者拭了淚,道:「軍官爺若不怪時,小老兒便說了。只因小老兒半生乏嗣,好容易的生了一子,活到六歲上。不幸老伴死了,撂下此子,因思娘也就「嗚呼哀哉」了。今日看見小相公的面龐兒頗頗的像我那……」說到這裡,卻又咽住不言語了。
hán yé tīng le, àn àn cǔn dào: wǒ kàn cǐ lǎo pō jué chéng shí, ér qiě lǎo lái sī zi ruò jiǔ rú liú zài cǐ jiān, tā bì jiā bèi téng ài xiǎo hái zi, duàn bù zhì yú shòu kǔ. xiǎng bà, biàn dào: lǎo zhàng, nǐ guì xìng? nà lǎo zhě dào: xiǎo lǎo ér xìng zhāng, nǎi jiā xìng fǔ rén shì, zài cǐ kāi tāng yuán pù duō nián. pù zhōng yě wú duō rén, zhǐ yǒu gè huǒ jì kàn huǒ, suǒ yǒu zuò tóu jù shì xiǎo lǎo ér zì jǐ zhāng luó. hán yé dào: yuán lái rú cǐ, wǒ gào sù nǐ. tā xìng dèng míng jiào jiǔ rú, nǎi shì wǒ zhí ér. zhǐ yīn mù xià wǒ dào háng zhōu yǒu xiē gōng gàn, dài zhe tā xíng lù shén shǔ bù biàn. wǒ yì yù jiāng zhè zhí ér jì jū zài cǐ, lǎo zhàng nǐ kě yuàn yì me? zhāng lǎo ér tīng le, méi kāi yǎn xiào, dào: jūn guān yé jì yǒu gōng shì, qǐng jiāng xiǎo xiàng gōng liú jū zài cǐ. zhǐ guǎn fàng xīn, xiǎo lǎo ér shì huì kàn chéng de. hán yé yòu wèn jiǔ rú dào: zhí ér, nǐ de yì xià rú hé? wǒ dào le háng zhōu, wán le gōng shì, jí biàn qián lái jiē nǐ. jiǔ rú dào: bó bo jì yǒu cǐ yì, jiù shì zhè yàng bà. yòu hé bì wèn wǒ ne. hán yé tīng le, zhī tā yuàn yì, yòu jiàn lǎo zhě huān xǐ wú xiàn. zhēn shì liǎng xià qíng yuàn, shì zuì hǎo bàn. hán yé yě xiǎng bú dào rú cǐ de shuǎng kuài, huí shǒu zài dōu nèi tāo chū wǔ liǎng yī dìng yín zi lái, dì yǔ lǎo zhě: lǎo zhàng, zhè shì xiē xū báo lǐ, liáo suàn wǒ zhí ér de chá fàn zhī zī, qǐng shōu le bà. zhāng lǎo zhě nà lǐ kěn shòu.
韓爺聽了,暗暗忖道:「我看此老頗覺誠實,而且老來思子;若九如留在此間,他必加倍疼愛小孩子,斷不至於受苦。」想罷,便道:「老丈,你貴姓?」那老者道:「小老兒姓張,乃嘉興府人氏,在此開湯圓鋪多年。鋪中也無多人,只有個夥計看火,所有座頭俱是小老兒自己張羅。」韓爺道:「原來如此,我告訴你。他姓鄧名叫九如,乃是我侄兒。只因目下我到杭州有些公幹,帶着他行路甚屬不便。我意欲將這侄兒寄居在此,老丈你可願意麼?」張老兒聽了,眉開眼笑,道:「軍官爺既有公事,請將小相公留居在此。只管放心,小老兒是會看承的。」韓爺又問九如道:「侄兒,你的意下如何?我到了杭州,完了公事,即便前來接你。」九如道:「伯伯既有此意,就是這樣罷。又何必問我呢。」韓爺聽了,知他願意,又見老者歡喜無限。真是兩下情願,事最好辦。韓爺也想不到如此的爽快,回手在兜內掏出五兩一錠銀子來,遞與老者:「老丈,這是些須薄禮,聊算我侄兒的茶飯之資,請收了罷。」張老者那裡肯受。
bù zhī shuō xiē shén me huà lái, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知說些甚麼話來,且聽下回分解。