strong zhōng tài bǎo yí shū zhāo xián shì jiǎng zé zhǎng mào yǔ fǎng bīn péng strong
鐘太保貽書招賢士 蔣澤長冒雨訪賓朋
qiě shuō běi xiá zhì huà èr rén shāng yì yǐ bì, fāng cái ān xiē. dào le cì rì, zhōng xióng jiāng jūn wù liào lǐ wán shí, biàn qǐng běi xiá zhì yé zài shū fáng xiāng huì. jīn rì bǐ zuó rì gèng jué qīn rè le. xián huà zhī jiān, yòu tí qǐ dāng jīn zhī shì shuí shì háo jié, nà gè shì yīng xióng. běi xiá dào: liè xiōng què zhī yī gè rén, xī hū tā wèi huàn tú jī bàn, zài yě bù néng dào cǐ. zhōng xióng dào: shì hé děng rén wù? xìng shén míng shuí? běi xiá dào: jiù shì kāi fēng fǔ de sì pǐn dài dāo hù wèi zhǎn zhāo zì xióng fēi, wèi rén xíng xiá shàng yì, jì kùn fú wēi, rén rén dōu chēng tā wèi nán xiá, chì fēng hào wèi yù māo. tā nǎi dāng shì zhī háo jié yě. zhōng xióng tīng le, hā hā dà xiào, dào: cǐ rén xiàn zài xiǎo dì zhài zhōng, xiōng zhǎng rú hé shuō tā bù néng dào cǐ? běi xiá gù yì chī jīng dào: nán xiá rú hé néng gòu dào cǐ dì ne? liè xiōng zài yě bù xìn. zhōng xióng dào: shuō qǐ lái huà zhǎng. xiāng yáng wáng sòng le yī gè tán zi lái, shuō shì dà nào dōng jīng jǐn máo shǔ bái yù táng de gǔ shi, jiāo dào xiǎo dì chù. xiǎo dì niàn tā shì gè yīng xióng, jiāng tā zàng zài wǔ fēng lǐng shàng, xiǎo dì hái qīn shēn jì diàn yī huí. wéi kǒng yǒu rén dào qù cǐ tán, jiù zài nà fén zhǒng qián páo le gè méi huā qiàn kēng, pài rén kān shǒu, yǐ fáng bù yú, bù liào chí bù duō rì, jiù ná le èr rén: yī gè shì xú qìng, yī gè shì zhǎn zhāo. nà xú qìng yǐ rán tuō táo. zhǎn zhāo dì yě sù suǒ shēn zhì, yuán yào jiào tā zuò gè bāng shǒu, bù xiǎng tā zhí yì bù kěn, yīn cǐ bǎ tā guó zài bì yún yá xià. běi xiá àn àn huān xǐ, dào: cǐ rén pō yǔ liè xiōng xiāng de, dài míng rì zuò gè shuō kè, kàn shì rú hé.
且說北俠智化二人商議已畢,方才安歇。到了次日,鍾雄將軍務料理完時,便請北俠智爺在書房相會。今日比昨日更覺親熱了。閒話之間,又提起當今之世誰是豪傑,那個是英雄。北俠道:「劣兄卻知一個人,惜乎他為宦途羈絆,再也不能到此。」鍾雄道:「是何等人物?姓甚名誰?」北俠道:「就是開封府的四品帶刀護衛展昭字熊飛,為人行俠尚義,濟困扶危,人人都稱他為南俠,敕封號為御貓。他乃當世之豪傑也。」鍾雄聽了,哈哈大笑,道:「此人現在小弟寨中,兄長如何說他不能到此?」北俠故意吃驚道:「南俠如何能夠到此地呢?劣兄再也不信。」鍾雄道:「說起來話長。襄陽王送了一個罈子來,說是大鬧東京錦毛鼠白玉堂的骨殖,交到小弟處。小弟念他是個英雄,將他葬在五峰嶺上,小弟還親身祭奠一回。惟恐有人盜去此壇,就在那墳冢前刨了個梅花塹坑,派人看守,以防不虞,不料遲不多日,就拿了二人:一個是徐慶,一個是展昭。那徐慶已然脫逃。展昭弟也素所深知,原要叫他作個幫手,不想他執意不肯,因此把他國在碧雲崖下。」北俠暗暗歡喜,道:「此人頗與劣兄相得,待明日作個說客,看是如何。」
zhì huà jiē yán dào: dà gē jì néng shuō nán xiá, xiǎo dì hái yǒu yī rén, yě kě jiào tā tóu chéng. zhōng xióng dào: xián dì suǒ shuō zhī rén wèi shuí ne? zhì huà dào: shuō qǐ cǐ rén yě shì yǒu míng de háo jié. tā jiù zài wò hǔ gōu jū zhù, xìng shā míng lóng. zhōng xióng dào: bú shì ná lán xiāo de shā yuán wài me? zhì huà dào: zhèng shì. xiōng hé yǐ zhī dào? zhōng xióng dào: liè xiōng xiǎng cǐ rén jiǔ yǐ! yě céng chāi rén qù qǐng guò, shuí zhī tā bù kěn lái. hòu lái wén dé hēi láng shān yǒu shī. liè xiōng hái xiě yī xìn yǔ xiāng yáng wáng, jiào tā bǎ cǐ rén shōu fú, jiù jiào tā bǎ shǒu hēi láng shān, què shì rén dì xiāng yí. zhì jīn wèi jiàn huí yīn, bù zhī shì tǐ rú hé. zhì huà dào: jì shì xiōng zhǎng zhī dào cǐ rén, xiǎo dì míng rì jiù wǎng wò hǔ gōu biàn liǎo. dà yuē xiǎo dì qù le, tā méi yǒu bù lái zhī lǐ. zhōng xióng tīng le dà lè. sān gè rén jiù zài shū fáng yǐn jiǔ yòng fàn, bù bì xì biǎo.
智化接言道:「大哥既能說南俠,小弟還有一人,也可叫他投誠。」鍾雄道:「賢弟所說之人為誰呢?」智化道:「說起此人也是有名的豪傑。他就在臥虎溝居住,姓沙名龍。」鍾雄道:「不是拿藍驍的沙員外麼?」智化道:「正是。兄何以知道?」鍾雄道:「劣兄想此人久矣!也曾差人去請過,誰知他不肯來。後來聞得黑狼山有失。劣兄還寫一信與襄陽王,叫他把此人收伏,就叫他把守黑狼山,卻是人地相宜。至今未見回音,不知事體如何。」智化道:「既是兄長知道此人,小弟明日就往臥虎溝便了。大約小弟去了,他沒有不來之理。」鍾雄聽了大樂。三個人就在書房飲酒用飯,不必細表。
dào cì rì, zhì huà xiān yào shàng wò hǔ gōu. zhōng xióng lì kè chuán lìng kāi le zhài mén, yòng xiǎo chuán sòng chū zhú shān, guò le wǔ kǒng qiáo. tā què bù bēn wò hǔ gōu, jìng bēn chén qǐ wàng ér lái. jìn le zhuāng zhōng, zhuāng dīng jí kè tōng bào. zhòng rén zhèng zài tīng shàng, biàn wèn tóu chéng shì tǐ rú hé. zhì yé jiāng shǐ mò yuán yóu shuō le yī biàn, shēn zàn zhōng xióng shì gè háo jié, xī hū cuò zǒu le lù tóu, bì xū shè fǎ jiāng zhè péng yǒu tí chū kǔ hǎi fāng hǎo. yòu jiāng yǔ ōu yáng xiōng dìng jì dā jiù zhǎn dà gē yǔ shā dà gē zhī shì shuō le. jiǎng píng dào: shì yǒu còu qiǎo, zuó wǎn shǐ yún dào le, tā shuō yīn zhǎo ōu yáng xiōng, dào le mò huā cūn, shuō yǔ dīng èr yé qǐ shēn le. tā yòu gǎn dào xiāng yáng, jiàn le zhāng lì, fāng zhī ōu yáng xiōng dīng èr dì yǔ zhì dà gē jù zài àn yuàn nà lǐ. tā yòu jí jí gǎn dào àn yuàn yá mén, lú dà gē cái gào sù tā shuō, zán men dōu shàng chén qǐ wàng le, tā cóng xīn yòu dào zhè lǐ lái. suǒ yǐ zuó wǎn cái dào. zhì huà tīng le, jí jiāng shǐ yún jiào lái, wèn tā àn yuàn yá mén kě yǒu shén me shì. shǐ yún dào: wǒ yě céng wèn le. lú dà yé jiào wèn zhòng wèi yé men hǎo, shuō yá mén zhōng shèn shì píng ān. yán dà rén yě hǎo le. xú sān yé yě huí qù le, zhū shì tuǒ dāng. qǐng zhū wèi yé men fàng xīn. zhì huà dào: nǐ lái dé zhèng hǎo. xiē xī liǎng rì, jí sù huí wò hǔ gōu, gào sù mèng jiāo èr rén, jiào tā jiāng jiā wù pài tuǒ dāng rén guǎn lǐ, suǒ yǒu yú hù liè hù rén děng, fán yǒu běn lǐng de, qí fù xiāng yáng tài shǒu yá mén. dīng èr yé dào: jīn lǎo yé nà lǐ rú hé zhù dé xǔ duō rén ne? zhì huà xiào dào: liè xiōng zǎo yǐ yù liào, yǐ zài hàn gāo nà lǐ xiū qì xià xiē fáng wū. lù bīn dào: hàn gāo jiù shì fāng shān, zài fǔ de zhèng běi shàng. zhì huà dào: zhèng shì cǐ chù. zhāng lì jǐn zhī. dào le nà lǐ, jiàn le zhāng lì, biàn yǒu jū zhù zhī chù le. shuō bà, dà jiā rén xí yǐn jiǔ.
到次日,智化先要上臥虎溝。鍾雄立刻傳令開了寨門,用小船送出竹柵,過了五孔橋。他卻不奔臥虎溝,竟奔陳起望而來。進了莊中,莊丁即刻通報。眾人正在廳上,便問投誠事體如何。智爺將始末原由說了一遍,深贊鍾雄是個豪傑,惜乎錯走了路頭,必須設法將這朋友提出苦海方好。又將與歐陽兄定計搭救展大哥與沙大哥之事說了。蔣平道:「事有湊巧,昨晚史雲到了,他說因找歐陽兄,到了茉花村,說與丁二爺起身了。他又趕到襄陽,見了張立,方知歐陽兄丁二弟與智大哥俱在按院那裡。他又急急趕到按院衙門,盧大哥才告訴他說,咱們都上陳起望了,他從新又到這裡來。所以昨晚才到。」智化聽了,即將史雲叫來,問他按院衙門可有什麼事。史雲道:「我也曾問了。盧大爺叫問眾位爺們好,說衙門中甚是平安。顏大人也好了。徐三爺也回去了,諸事妥當。請諸位爺們放心。」智化道:「你來得正好。歇息兩日,即速回臥虎溝,告訴孟焦二人,叫他將家務派妥當人管理,所有漁戶獵戶人等,凡有本領的,齊赴襄陽太守衙門。」丁二爺道:「金老爺那裡如何住得許多人呢?」智化笑道:「劣兄早已預料,已在漢皋那裡修葺下些房屋。」陸彬道:「漢皋就是方山,在府的正北上。」智化道:「正是此處。張立盡知。到了那裡,見了張立,便有居住之處了。」說罷,大家人席飲酒。
jiǎng píng wèn dào: zhōng xióng dào dǐ shì jǐ shí shēng rì? zhì huà dào: qián zhě jié bài shí yǐ xù guò le, hái zǎo ne, shàng yǒu bàn yuè de gōng fū. wǒ xiǎng yào zhì fú tā, jiù zài nà shēng rì. chèn zháo máng luàn zhī shí, bì yào shè fǎ bǎ tā qǐng dào cǐ chù. nǐ wǒ zhòng xiōng dì yǐ dà yì kāi dǎo tā, yī lái shǐ tā xìn fú, èr lái bǎ shèng zhǐ xiāng yù shuō míng, tā yān yǒu bù qīng xīn xiàng shàn zhī lǐ. dīng èr yé dào: rú cǐ shuō lái, bù yòng zài shè bié fǎ. zhǐ yào sì gē dào liǔ yuán wài zhuāng shàng yíng le liǔ qīng, jiù qǐng dài le duàn hún xiāng lái. lín qī rú cǐ rú cǐ. qǐ bù dà miào? zhì huà diǎn tóu dào: cǐ fāng shén shàn. bù zhī sì dì jǐ shí cái qù? jiǎng píng dào: yuán dìng yú shí rì hòu, jīn gāng sān rì. zài děng sì wǔ tiān, xiǎo dì zài qù bù chí. zhì huà dào: hěn hǎo. wǒ míng rì huí qù, xiān jiāng shā dà gē jiù chū. rán hòu àn àn tàn tā de shì jiàn, zhǎng tā de quán héng, nà shí jiù hǎo shuō le. zhè yī rì dà jiā jù yǐn huān hū, zhì sān gǔ fāng sàn.
蔣平問道:「鍾雄到底是幾時生日?」智化道:「前者結拜時已敘過了,還早呢,尚有半月的工夫。我想要制服他,就在那生日。趁着忙亂之時,必要設法把他請到此處。你我眾兄弟以大義開導他,一來使他信服,二來把聖旨相諭說明,他焉有不傾心向善之理。」丁二爺道:「如此說來,不用再設別法。只要四哥到柳員外莊上贏了柳青,就請帶了斷魂香來。臨期如此如此。豈不大妙?」智化點頭道:「此方甚善。不知四弟幾時才去?」蔣平道:「原定於十日後,今剛三日。再等四五天,小弟再去不遲。」智化道:「很好。我明日回去,先將沙大哥救出。然後暗暗探他的事件,掌他的權衡,那時就好說了。」這一日大家聚飲歡呼,至三鼓方散。
dì èr rì zhì huà bié le zhòng rén, jià yī xiǎo zhōu, huí zhì shuǐ zhài, jiàn le zhōng xióng. zhōng xióng wèn dào: xián dì wèi hé huí lái de zhè děng kuài? zhì huà dào: shì yǒu còu qiǎo. xiǎo dì zhèng wǎng wò hǔ gōu jìn fā, qià hǎo tú zhōng yù jiàn wò hǔ gōu lái rén. wèn shā yuán wài, yuán lái zǎo bèi xiāng yáng wáng ná qù, guó zài wáng fǔ le. yīn cǐ jí jí gǎn huí, yǔ xiōng zhǎng shāng yì. zhōng xióng dào: shì cǐ, rú zhī nài hé? zhì huà dào: jù xiǎo dì xiǎng lái, xiāng yáng wáng jì qiú shā lóng, bì shì tā bù kěn shùn cóng. mò ruò xiōng zhǎng xiě shū yī fēng, jiù shuō zán men zhè lǐ zhāo mù le xián háo, qí zhōng pō yǒu yǔ shā lóng zhì hòu de ruò yào jiāng tā yā dào shuǐ zhài, jiào zhè xiē rén quàn tā guī jiàng, tā duàn wú bù yī de. bù zhī xiōng zhǎng yì xià rú hé? zhōng xióng dào: cǐ yán shén shàn. jiù qiú xián dì xiě fēng shū xìn ba. zhì huà lì kè xiě le fēng kěn qiè shū xìn, pài rén qù le.
第二日智化別了眾人,駕一小舟,回至水寨,見了鍾雄。鍾雄問道:「賢弟為何回來的這等快?」智化道:「事有湊巧。小弟正往臥虎溝進發,恰好途中遇見臥虎溝來人。問沙員外,原來早被襄陽王拿去,國在王府了。因此急急趕回,與兄長商議。」鍾雄道:「似此,如之奈何?」智化道:「據小弟想來,襄陽王既囚沙龍,必是他不肯順從。莫若兄長寫書一封,就說咱們這裡招募了賢豪,其中頗有與沙龍至厚的;若要將他押到水寨,叫這些人勸他歸降,他斷無不依的。不知兄長意下如何?」鍾雄道:「此言甚善。就求賢弟寫封書信吧。」智化立刻寫了封懇切書信,派人去了。
zhì huà yòu wèn: ōu yáng xiōng shuō de nán xiá rú hé? zhōng xióng dào: zuó rì qù shuō, yǐ yǒu xiē yì sī. jīn rì yòu qù le. zhèng shuō jiān, yú hòu bào: ōu yáng lǎo yé huí lái le. zhōng xióng zhì huà lián máng yíng chū lái, wèn dào: nán xiá rú hé bù lái? běi xiá dào: liè xiōng shuō zhì zài sān, nán xiá fāng cái yīng yǔn, wù bì jiào qīn shēn qù qǐng, yī lái jiàn xián dì chéng xīn, èr lái tā liǎn shàng jué dé guāng cǎi. zhì huà zài páng bāng chèn dào: xiōng zhǎng jì yào zhāo mù xián háo, lǐ yīng zhé jié xià shì. cǐ xíng duàn bù kě shǎo. zhōng xióng kǎi rán yīng chōng. yú shì dà jiā chéng mǎ dào le bì yún yá. zhè yuán shì běi xiá zuò jiù huó jú, cóng xīn gěi tā èr rén jiàn le. bǐ cǐ qiān xùn le yī fān, fāng yī tóng huí zhuǎn sī qí táng. sì gè rén jù yǐn tán xīn, huān ruò píng shēng.
智化又問:「歐陽兄說的南俠如何?」鍾雄道:「昨日去說,已有些意思。今日又去了。」正說間,虞候報:「歐陽老爺回來了。」鍾雄智化連忙迎出來,問道:「南俠如何不來?」北俠道:「劣兄說至再三,南俠方才應允,務必叫親身去請,一來見賢弟誠心,二來他臉上覺得光彩。」智化在旁幫襯道:「兄長既要招募賢豪,理應折節下士。此行斷不可少。」鍾雄慨然應充。於是大家乘馬到了碧雲崖。這原是北俠作就活局,從新給他二人見了。彼此謙遜了一番,方一同迴轉思齊堂。四個人聚飲談心,歡若平生。
zài shuō nà fèng mìng sòng xìn zhī rén dào le xiāng yáng wáng nà lǐ, jiāng xìn tóu dì fǔ nèi. shuí zhī xiāng yáng wáng kàn le cǐ shū, àn àn hé le zì jǐ xīn yì, hèn bù dé shā lóng lì shí guī jiàng zì jǐ, hǎo zuò bāng shǒu. jí jí pài rén yā le shā lóng sòng dào jūn shān. sòng xìn rén xiān gǎn huí lái, bào le huí xìn. zhì huà biàn duì zhōng xióng dào: shā yuán wài jì lái le, dài xiǎo dì xiān qù yíng jiē. zhàng xiǎo dì shé shàng dùn fēng, xiān yǔ tā chén shuō lì hài, zài yǐ jiāo yì guī quàn, rán hòu shù shuō xiōng zhǎng lǐ xián xià shì. rú cǐ zhūn zhūn quàn miǎn, bāo guǎn tóu chéng wú yí yǐ. zhōng xióng tīng le, dà yuè. jí kè pài rén bèi le chuán zhī, kāi le zhú shān. tā zhǐ zhī zhì huà yíng jiē shā lóng dì xìn, nǎ zhī tā men jiāng quān tào xì shuō míng bái. yī tóng jìn le shuǐ zhài, bǎ shā lóng ān zhì zài jiē guān tīng shàng. zhì huà què xiān lái, jiàn le zhōng xióng dào: xiǎo dì jiàn le shā yuán wài, shuō dào zài sān. shā yuán wài dào, tā zài wò hǔ gōu, suī fēi zān yīng, què nǎi qīng bái de mén méi. zhǐ yīn wù zāo le zāng guān jú piàn, yǐ zhì bèi huò zāo qín, yǐ jiāng shēng sǐ zhì yú dù wài. jì bù kěn guī jiàng xiāng yáng wáng, rú hé kěn tóu chéng zhōng tài bǎo ne. zhōng xióng dào: rú cǐ shuō lái, zhè shā yuán wài shì duàn nán shōu fú de le. zhì huà dào: kuī le xiǎo dì bǎi bān de kǔ gōng, yòu shù shuō xiōng zhǎng de dà dé. tā fāng shuō dào wèi rén yào zhī ēn bào ēn. jì chéng zhài zhǔ jiāng ǎn jiù chū líng yǔ zhī zhōng, rú hé gǎn wàng dà dé. huà yào shuō míng liǎo, ǎn ruò dào le nà lǐ, qíng yuàn yǐ kè zì jū, suǒ yǒu jūn wù zhī shì gài bù yǔ wén, zhǐ rú shì xiāng hǎo péng you ér yǐ. tǎng yǒu jí nán zhī chù yòng zhe ǎn shí, bì xiào quǎn mǎ zhī láo, yǐ bào jīn rì zhī dé. xiǎo dì tīng tā zhè fān yán yǔ, tā shì pà duò le jiā shēng, yǒu xiē liú liàn gù xiāng zhī yì. rán ér jì kěn yǐ péng yǒu xiāng xǔ, zhè shì tā bù kěn guī fú zhī guī fú le. ruò zài zhūn zhūn, yòu kǒng pà tā bù kěn tóu chéng. yīn cǐ ān zhì tā zài jiē guān tīng shàng, tè lái bǐng xiōng zhǎng dé zhī. běi xiá zài páng dá dào: zhǐ yào kěn lái biàn hǎo shuō le, shén me kè bù róng ne, quán shì hǎo péng you bà le. zhōng xióng xiào dào: chéng zāi shì yán yě! hái shì dà gē shuō de shì. nán xiá dào: zán men hái yíng tā bù yíng ne? zhì huà dào: kě yǐ bù bì yuǎn yíng, zhǐ yú zài gōng mén jiē jiē jiù shì le. xiǎo dì shì xiān yào gào cí le.
再說那奉命送信之人到了襄陽王那裡,將信投遞府內。誰知襄陽王看了此書,暗暗合了自己心意,恨不得沙龍立時歸降自己,好作幫手。急急派人押了沙龍送到軍山。送信人先趕回來,報了回信。智化便對鍾雄道:「沙員外既來了,待小弟先去迎接。仗小弟舌上鈍鋒,先與他陳說利害,再以交誼規勸,然後述說兄長禮賢下士。如此諄諄勸勉,包管投誠無疑矣。」鍾雄聽了,大悅。即刻派人備了船隻,開了竹柵。他只知智化迎接沙龍遞信,那知他們將圈套細說明白。一同進了水寨,把沙龍安置在接官廳上。智化卻先來,見了鍾雄道:「小弟見了沙員外,說到再三。沙員外道,他在臥虎溝,雖非簪纓,卻乃清白的門楣。只因誤遭了贓官局騙,以致被獲遭擒,已將生死置於度外。既不肯歸降襄陽王,如何肯投誠鐘太保呢。」鍾雄道:「如此說來,這沙員外是斷難收伏的了。」智化道:「虧了小弟百般的苦功,又述說兄長的大德。他方說道『為人要知恩報恩。既承寨主將俺救出囹圄之中,如何敢忘大德。話要說明了,俺若到了那裡,情願以客自居,所有軍務之事概不與聞,止如是相好朋友而已。倘有急難之處用着俺時,必效犬馬之勞,以報今日之德。』小弟聽他這番言語,他是怕墮了家聲,有些留戀故鄉之意。然而既肯以朋友相許,這是他不肯歸伏之歸伏了。若再諄諄,又恐怕他不肯投誠。因此安置他在接官廳上,特來稟兄長得知。」北俠在旁答道:「只要肯來便好說了,什麼客不容呢,全是好朋友罷了。」鍾雄笑道:「誠哉是言也!還是大哥說的是。」南俠道:「咱們還迎他不迎呢?」智化道:「可以不必遠迎,止於在宮門接接就是了。小弟是先要告辭了。」
bù duō shí, zhì huà tóng shā lóng dào lái, shàng le pō àn, wàng gōng mén yī kàn, jiàn duō shǎo yú hòu shì lì gōng mén zhī xià, zhōng tài bǎo yǔ nán běi liǎng kuài děng hòu. zhì huà dǎo yǐn zài qián, shā lóng zài hòu, dēng tái jiē, liǎng xià bǐ cǐ yíng còu. zhì huà xiān yǔ zhōng xióng gōng yuè. shā lóng dào: mǒu yī jiè lǔ fū, chéng zhài zhǔ cuò ài, shí shí dāo ēn bù qiǎn. zhōng xióng dào: jiǔ mù yīng míng, wèi néng yī jiàn. jīn rì xìng huì, hé lè rú zhī! zhì huà dào: cǐ wèi shì ōu yáng xiōng, cǐ wèi shì zhǎn dà gē. shā lóng yī yī jiàn le, yòu dào: nán dé nán běi èr xiá jù bèi zài cǐ, zhè shì zhài zhǔ wēi dé suǒ zhì, wǒ shā lóng jīn dé fù jì, xìng shèn ya xìng shèn! zhōng xióng tīng le, shén wèi dé yì. bǐ cǐ lái dào sī qí táng, fēn bīn zhǔ zuò dìng. zhōng xióng yòu wèn shā lóng, rú hé dào le xiāng yáng wáng nà lǐ. shā lóng biàn jiāng xiàn zǎi de piàn jú shuō le. ruò bù kuī zhài zhǔ jiù chū líng yǔ, ǎn shā mǒu bù fù jiàn tiān, shí shí shòu huì liáng duō. gǎi rì zì dāng chóu bào. zhōng xióng dào: nǐ wǒ zuò háo jié de, nǎi shì cháng shì, hé zú guà chǐ. shā lóng yòu gù yì de wèn le wèn nán běi èr xiá. bǐ cǐ pān huà. jiǔ yàn yǐ bǎi shè xià. zhōng xióng ràng shā lóng. shā lóng qiān ràng zài sān, zhài zhǔ zhǎng, zhài zhǔ duǎn. zhōng xióng shì gè háo jié, suǒ xìng xù míng nián gēng, jí yǐ xiōng zhǎng hū zhī, zhēn shì yīng xióng de běn shǎi. shā lóng yě jiù lěi lěi luò luò, bù wèn nèi xiē xū wén.
不多時,智化同沙龍到來,上了泊岸,望宮門一看,見多少虞候侍立宮門之下,鐘太保與南北兩快等候。智化導引在前,沙龍在後,登台階,兩下彼此迎湊。智化先與鍾雄弓悅。沙龍道:「某一介魯夫,承寨主錯愛,實實叨恩不淺。」鍾雄道:「久慕英名,未能一見。今日幸會,何樂如之!」智化道:「此位是歐陽兄,此位是展大哥。」沙龍一一見了,又道:「難得南北二俠俱備在此,這是寨主威德所致,我沙龍今得附驥,幸甚呀幸甚!」鍾雄聽了,甚為得意。彼此來到思齊堂,分賓主坐定。鍾雄又問沙龍,如何到了襄陽王那裡。沙龍便將縣宰的騙局說了。「若不虧寨主救出囹圄,俺沙某不復見天,實實受惠良多。改日自當酬報。」鍾雄道:「你我作豪傑的,乃是常事,何足掛齒。」沙龍又故意的問了問南北二俠。彼此攀話。酒宴已擺設下。鍾雄讓沙龍。沙龍謙讓再三,寨主長,寨主短。鍾雄是個豪傑,索性敘明年庚,即以兄長呼之,真是英雄的本色。沙龍也就磊磊落落,不問那些虛文。
yǐn jiǔ zhī jiān, zhōng xióng dào: nán dé jīn rì shā xiōng zhǎng dào cǐ, zú wèi píng shēng. fāng cái zhì xián dì yǐ jiāng xiōng zhǎng de háo zhì dà dù shuō míng, shā xiōng zhǎng zhǐ guǎn zài cǐ jū zhù. qiān wàn mò yào jū shù. xiǎo dì jué bù yǒu fèi qīng xīn. wéi yǒu ōu yáng xiōng zhǎn xiōng xiǎo dì hái yào fèng tuō, tì xiǎo dì cāo láo. cóng jīn hòu shuǐ zhài zhī shì qiú ōu yáng xiōng dài wèi guǎn lǐ hàn zhài zhī shì yuán yǒu qī dì jiāng kǎi liào lǐ, kǒng tā yī rén zhào yīng bù lái, qiú mín xiōng xié tóng jīng lǐ. zhì xián dì zuò gè tǒng xiá, suǒ yǒu liǎng zhài shì tiáo quán yào xián dì jī chá. zhòng wèi xiōng dì rú cǐ fēn láo, xiǎo dì jiù kě yǐ qīng xián zì zài. měi rì yǔ shā dà gē ān ān jìng jìng de pán huán xiē shí, shù bù fù jīn rì zhī huān jù, sù rì zhī kě xiǎng. zhì huà tīng le, shén hé xīn yì, yě bù guǎn nán běi èr xiá yīng yǔ bù yīng, tā jiù mǎn kǒu yīng chéng. shì rì sì rén jǐn huān ér sàn.
飲酒之間,鍾雄道:「難得今日沙兄長到此,足慰平生。方才智賢弟已將兄長的豪志大度說明,沙兄長只管在此居住。千萬莫要拘束。小弟決不有費清心。惟有歐陽兄展兄小弟還要奉托,替小弟操勞。從今後水寨之事求歐陽兄代為管理;旱寨之事原有妻弟姜鎧料理,恐他一人照應不來,求民兄協同經理。智賢弟作個統轄,所有兩寨事條全要賢弟稽查。眾位兄弟如此分勞,小弟就可以清閒自在。每日與沙大哥安安靜靜的盤桓些時,庶不負今日之歡聚,素日之渴想。」智化聽了,甚合心意,也不管南北二俠應與不應,他就滿口應承。是日四人盡歡而散。
dào le cì rì, zhōng xióng chuán yù dà xiǎo tóu mù: suǒ yǒu shuǐ zhài shì wù jù huí běi xiá zhī dào hàn zhài shì wù jù huí nán xiá yǔ jiāng yé zhī dào tǎng yǒu liǎng zhài bù hé yí zhī shì, jù bèi huì tóng zhì huà cān zhuó. bù shàng wǔ rì gōng fū bǎ gè jūn shān liào lǐ dé yì fā zhěng qí yán sù, suǒ yǒu dà xiǎo tóu mù bīng dīng wú bù huān hū sòng yáng. zhōng xióng dé yì yáng yáng, yǐ wèi dé le bāng shǒu, lè bù kě yán. nǎ zhī zhè xiē rén quán shì suàn jì tā de ne.
到了次日,鍾雄傳諭大小頭目:所有水寨事務俱回北俠知道;旱寨事務俱回南俠與姜爺知道;倘有兩寨不合宜之事,俱備會同智化參酌。不上五日工夫把個軍山料理得益發整齊嚴肅,所有大小頭目兵丁無不歡呼頌揚。鍾雄得意洋洋,以為得了幫手,樂不可言。那知這些人全是算計他的呢。
qiě shuō jiǎng píng zài chén qǐ wàng, dào le rì qī, yīng dāng qǐ shēn, zǎo bié le dīng èr yé yǔ lù lǔ èr rén, jìng bēn liǔ jiā zhuāng ér lái. cǐ shí zhèng zài shēn qiū zhī jì, yí lù shàng huáng huā pù dì, luò yè piāo piāo, piān piān yīn yǔ mì bù, jiàn jiàn líng líng xià qǐ yǔ lái. jiǎng yé yǐ wèi shēn qiū méi yǒu shén me dà yǔ, yīn cǐ mào yǔ qián xíng. shuí zhī xì yǔ méng méng, lián mián bù duàn, guā lái jīn fēng sè sè, biàn tǐ qīng liáng. dī tóu kàn shí, hún shēn jiē shī. zài kàn tiān guāng, yǐ rán chuí mù. yòu suàn jì liǔ jiā zhuāng shàng yǒu sì wǔ shí lǐ zhī yáo, jīn rì duàn bù néng dào. xìng kuī jīn rì shì shí rì zhī qī, jiù shì míng rì dào, yě bù wèi chí, yīn cǐ yào zhǎo gè ān shēn zhī chù, qiě xiē xī bì yǔ. wǎng qián yòu zǎn xíng le jǐ lǐ, hǎo róng yì kàn jiàn nà biān yǒu zuò miào yǔ, jí jí bēn dào shān mén, qiāo dǎ shēng huàn, zài wú rén yīng. xīn nèi shèn shì chóu chú, gèng jiān hún shēn jiē shī, qiū fēng chuī lái, lěng bù kě dāng. zì jǐ shuō dào: lì hài! zhēn shì yī chǎng qiū yǔ yī chǎng hán. zhè kě zěn me hǎo ne? zhǐ jiàn nà biān chái fēi kāi chù, chū lái yī lǎo zhě, dǎ zhe yī bǎ bàn líng bù là de pò sǎn. jiàn jiǎng píng shòu ruò shēn qū, yóu rú shuǐ jī ér yì bān tí tí hē hē de, xīn zhōng bù rěn, biàn wèn dào: kè guān, xiǎng shì zǒu lù yuǎn le, tú zhōng yù yǔ. rú bù zēng xián, hé bú dào wǒ dòu fǔ fáng lüè wèi bì bì ne! jiǎng píng dào: nán dé lǎo zhàng dà fā cí bēi. zhǐ shì xiǎo kě sù bù xiāng shí, zěn hǎo jiǎo rǎo! lǎo zhàng dào: yǒu shèn yào jǐn. dàn dé fāng biàn dì, hé chù bù wèi rén. xiū yào jū nì. qǐng ya! jiǎng píng jiàn lǎo zhàng chéng shí, zhǐ de suí lǎo zhàng jìn le chái fēi.
且說蔣平在陳起望,到了日期,應當起身,早別了丁二爺與陸魯二人,竟奔柳家莊而來。此時正在深秋之際,一路上黃花鋪地,落葉飄飄,偏偏陰雨密布,漸漸泠泠下起雨來。蔣爺以為深秋沒有什麼大雨,因此冒雨前行。誰知細雨濛濛,連綿不斷,刮來金風瑟瑟,遍體清涼。低頭看時,渾身皆濕。再看天光,已然垂暮。又算計柳家莊尚有四五十里之遙,今日斷不能到。幸虧今日是十日之期,就是明日到,也不為遲,因此要找個安身之處,且歇息避雨。往前又趲行了幾里,好容易看見那邊有座廟宇,急急奔到山門,敲打聲喚,再無人應。心內甚是躊躇,更兼渾身皆濕,秋風吹來,冷不可當。自己說道:「利害!真是『一場秋雨一場寒』。這可怎麼好呢?」只見那邊柴扉開處,出來一老者,打着一把半零不落的破傘。見蔣平瘦弱身軀,猶如水雞兒一般啼啼呵呵的,心中不忍,便問道:「客官,想是走路遠了,途中遇雨。如不憎嫌,何不到我豆腐房略為避避呢!」蔣平道:「難得老丈大發慈悲。只是小可素不相識,怎好攪擾!」老丈道:「有甚要緊。但得方便地,何處不為人。休要拘泥。請呀!」蔣平見老丈誠實,只得隨老丈進了柴扉。
bù zhī lǎo zhàng shì shuí, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知老丈是誰,且聽下回分解。