cí míng chán shī.
慈明禅师。
cí míng chán shī chū quán zhōu qīng xiāng lǐ shì huì chǔ yuán. shǎo wèi shū shēng.
慈明禅师、出全州清湘李氏、讳楚圆。少为书生。
nián èr shí èr yī chéng nán xiāng shān yǐn jìng sì huò yún yī jīn dì sì de dù.
年二十二、依城南湘山隐静寺[或云依金地寺]得度。
qí mǔ yǒu xián xíng shǐ zhī yóu fāng. gōng lián méi xiù mù qí rán fēng shuò.
其母有贤行、使之游方。公连眉秀目、颀然丰硕。
rán hū shéng mò suǒ zhì wéi lǎo sù suǒ ā. yǐ wéi shǎo cóng lín. gōng chái yá ér xiào yuē.
然忽绳墨、所至为老宿所呵。以为少丛林。公柴崖而笑曰。
lóng xiàng cù tà fēi lǘ suǒ kān. cháng tuó gǔ dǒng xiāng yǐ zhú zhàng hé zhī. yóu xiāng miǎn jiān.
龙象蹴踏、非驴所堪。尝橐骨董箱、以竹杖荷之。游襄沔间。
yǔ shǒu zhī gǔ quán jù jié bàn rù luò zhōng. wén fén yáng zhāo chán shī.
与守芝谷泉俱结伴、入洛中。闻汾阳昭禅师。
dào wàng wèi tiān xià dì yī. jué zhì qīn yī. shí cháo tíng fāng wèn zuì hé dōng. lù zé jiē tún zhòng bīng.
道望为天下第一。决志亲依。时朝廷方问罪河东。潞泽皆屯重兵。
duō quàn qí wú xíng. gōng bù gù dù dà hé dēng tài xíng.
多劝其无行。公不顾渡大河、登太行。
yì yī lèi yǎng cuàn míng huǒ duì zhōng. lù mián cǎo sù zhì lóng zhōu. suì zào fén yáng. zhāo gōng zhuàng zhī.
易衣类养、窜名火队中。露眠草宿、至龙州。遂造汾阳。昭公壮之。
jīng èr nián wèi xǔ rù shì. gōng yì zhāo zhāo chuāi qí zhì bì mà gòu.
经二年、未许入室。公诣昭、昭揣其志、必骂诟。
shǐ lìng zhě huò huǐ dǐ zhū fāng. jí yǒu suǒ xùn jiē liú sú bǐ shì. yī xī sù yuē.
使令者或毁诋诸方。及有所训、皆流俗鄙事。一夕诉曰。
zì zhì fǎ xí sì zài xià. bù méng zhǐ shì dàn zēng shì sú chén láo niàn.
自至法席巳再夏。不蒙指示、但增世俗尘劳念。
suì yuè piāo hū sì shì bù míng. shī chū jiā zhī lì. yǔ wèi zú zhāo gōng shú shì mà yuē.
岁月飘忽、巳事不明。失出家之利。语未卒、昭公熟视骂曰。
shì è zhī shí gǎn bì fàn wǒ. nù jǔ zhàng zhú zhī. gōng nǐ shēn jiù. zhāo gōng yǎn qí kǒu.
是恶知识、敢裨贩我。怒举杖逐之。公拟伸救。昭公掩其口。
gōng dà wù yuē nǎi zhī lín jì dào chū cháng qíng. fú yì qī nián cí qù.
公大悟曰、乃知临济道、出常情。服役七年辞去。
yī táng míng sōng chán shī. sōng wèi gōng yuē. yáng dà nián nèi hàn. zhī jiàn gāo rù dào wěn shí.
依唐明嵩禅师。嵩谓公曰。杨大年内翰。知见高、入道稳实。
zi bù kě bú jiàn. gōng nǎi wǎng jiàn dà nián. dà nián wèn yuē duì miàn bù xiāng shí.
子不可不见。公乃往见大年。大年问曰、对面不相识。
qiān lǐ què tóng fēng. gōng yuē jìn fèng shān mén qǐng. dà nián yuē zhēn tuō kōng.
千里却同风。公曰、近奉山门请。大年曰、真脱空。
gōng yuē qián yuè lí táng míng. dà nián yuē shì lái huǐ xiāng wèn. gōng yuē zuò jiā. dà nián hē zhī.
公曰、前月离唐明。大年曰、适来悔相问。公曰、作家。大年喝之。
gōng yuē qià shì. dà nián fù hē. gōng yǐ shǒu huà yī huà.
公曰恰是。大年复喝。公以手划一划。
dà nián tǔ shé yuē zhēn shì lóng xiàng. gōng yuē shì hé yán yú. dà nián gù lìng bié diǎn chá yuē.
大年吐舌曰、真是龙象。公曰、是何言欤。大年顾令别点茶曰。
yuán lái shì jiā lǐ rén. gōng yuē yě bù xiāo de.
元来是家里人。公曰、也不消得。
liáng jiǔ yòu wèn rú hé shì yuán shàng zuò wéi rén jù. gōng yuē qiè. dà nián yuē zuò jiā zuò jiā.
良久又问、如何是圆上座为人句。公曰、切。大年曰、作家作家。
gōng yuē fàng nèi hàn èr shí zhǔ zhàng. dà nián fǔ xī yuē zhè shì shén mó chù suǒ.
公曰、放内翰二十拄杖。大年拊膝曰、这是什麽处所。
gōng pāi zhǎng yuē bù dé fàng guò. dà nián dà xiào. yòu wèn jì de táng míng wù shí yīn yuán fǒu.
公拍掌曰、不得放过。大年大笑。又问、记得唐明悟时因缘否。
gōng yuē táng míng wén sēng wèn shǒu shān fó fǎ dà yì.
公曰、唐明闻、僧问首山佛法大意。
shǒu shān yuē chǔ wáng chéng pàn huò yǒu huò rǔ shuǐ dōng liú. dà nián yuē zhī rú cǐ yǔ yì rú hé. gōng yuē shuǐ shàng guà dēng.
首山曰、楚王城畔、[或有或汝]水东流。大年曰、只如此语意如何。公曰、水上挂灯。
dà nián yuē yǔ mó zé gū fù gǔ rén qù. gōng yuē nèi hàn yí zé bié cān.
大年曰、与麽则辜负古人去。公曰、内翰疑则别参。
dà nián yuē sān jiǎo xiā tiào shàng tiān. gōng yuē yī rèn tiào. dà nián nǎi yòu xiào.
大年曰、叁脚虾跳上天。公曰、一任跳。大年乃又笑。
guǎn yú zhāi zhōng rì xī zhì yí zhì zhèng. yīn wén qián yán wǎng xíng hèn jiàn zhī wǎn.
馆于斋中、日夕质疑智证。因闻前言往行、恨见之晚。
cháo zhōng jiàn fù mǎ dū wèi lǐ gōng. yuē jìn dé yī dào rén zhēn xī hé shī zi.
朝中见驸马都尉李公。曰、近得一道人、真西河师子。
lǐ gōng yuē wǒ yǐ jū wén bù néng jiù yè nài hé. dà nián mò rán guī yǔ gōng yuē.
李公曰、我以拘文、不能就谒奈何。大年默然、归语公曰。
lǐ gōng fó fǎ zhōng rén. wén dào fēng yuǎn zhì. yǒu yuàn jiàn zhī xīn. zhèng yǐ fǎ bù dé.
李公佛法中人。闻道风远至。有愿见之心。政以法不得。
yǔ shì cóng guò cóng. gōng lí míng yè lǐ gōng. lǐ gōng yuè yè shǐ tóng zǐ wèn.
与侍从过从。公黎明谒李公。李公阅谒、使童子问。
dào dé jí yǔ shàng zuò xiāng jiàn. gōng yuē jīn rì tè lái xiāng kàn. yòu lìng tóng zǐ yuē.
道得即与上座相见。公曰、今日特来相看。又令童子曰。
bēi wén bái zì dāng dào zhǒng qīng sōng.
碑文白字、当道种青松。
gōng yuē bù yīn jīn rì jié yú rì dìng nán féng. tóng zǐ yòu chū yuē. dū wèi yán yǔ mó zé yǔ shàng zuò xiāng jiàn qù yě.
公曰、不因今日节、馀日定难逢。童子又出曰。都尉言、与麽则与上座相见去也。
gōng yuē jiǎo tóu jiǎo dǐ. lǐ gōng nǎi chū zuò dìng.
公曰、脚头脚底。李公乃出坐定。
wèn yuē wǒ wén xī hé yǒu jīn máo shī zi shì fǒu. gōng yuē shén mó chù dé cǐ xiāo xī. lǐ gōng hē zhī.
问曰、我闻西河、有金毛师子、是否。公曰、什麽处得此消息。李公喝之。
gōng yuē yě àn míng. lǐ gōng yòu hē. gōng yuē qià shì. lǐ gōng dà xiào.
公曰、野犴鸣。李公又喝。公曰、恰是。李公大笑。
jì cí qù wèn lín xíng yī jù. gōng yuē hǎo jiāng xī. lǐ gōng yuē hé yì zhū fāng.
既辞去、问临行一句。公曰、好将息。李公曰、何异诸方。
gōng yuē dū wèi yòu zuò mó shēng. yuē fàng shàng zuò èr shí zhǔ zhàng. gōng yuē zhuān wèi liú tōng.
公曰、都尉又作麽生。曰、放上座二十拄杖。公曰、专为流通。
lǐ gōng yòu hē. gōng yuē xiā. lǐ gōng yuē hǎo qù. gōng yuē nuò nuò.
李公又喝。公曰、瞎。李公曰好去。公曰诺诺。
zì shì wǎng lái yáng lǐ zhī mén. yǐ fǎ wèi yǒu. jiǔ zhī cí hái hé dōng. dà nián yuē yǒu yī yǔ jì táng míng.
自是往来杨李之门。以法为友。久之辞还河东。大年曰、有一语、寄唐明。
gōng yuē míng yuè zhào jiàn yè xíng rén. dà nián yuē què bù xiāng dāng.
公曰、明月照见夜行人。大年曰、却不相当。
gōng yuē gēng shēn yóu zì kě wǔ hòu gèng chóu rén. dà nián yuē kāi bǎo sì qián jīn gāng.
公曰、更深犹自可、午後更愁人。大年曰、开宝寺前金刚。
jìn rì yīn shén mó hàn chū. gōng yuē zhī. dà nián yuē shàng zuò lín xíng qǐ wú wéi rén jù.
近日因什麽汗出。公曰、知。大年曰上座临行、岂无为人句。
gōng yuē chóng dié guān shān lù. dà nián yuē yǔ mó zé suí shàng zuò qù yě.
公曰、重叠关山路。大年曰、与麽则随上座去也。
gōng zuò xū shēng. dà nián yuē zhēn shī zǐ r. gōng hái táng míng. lǐ gōng qiǎn liǎng sēng xùn gōng.
公作嘘声。大年曰、真师子儿。公还唐明。李公遣两僧讯公。
gōng yú shū wěi shuāng zú. xiě lái sēng míng yǐ jì zhī lǐ gōng.
公於书尾双足。写来僧名、以寄之李公。
zuò jì yuē hēi háo qiān lǐ yú jīn guǒ shì shuāng fū. rén tiān hún mò cè zhēn zhòng chì xū hú.
作偈曰、黑毫千里馀、金椁示双趺。人天浑莫测、珍重赤须胡。
gōng yǐ mǔ lǎo nán guī. zhì yún zhōu shǒu zhòng sēng yú dòng shān. shí cōng chán shī jū yān.
公以母老南归。至筠州、首众僧於洞山。时聪禅师居焉。
xiān shì fén yáng wèi gōng yuē. wǒ cān yún mén zūn sù ér sūn.
先是汾阳谓公曰。我参云门尊宿儿孙。
tè yǐ wèi jiàn cōng wèi hèn. gù gōng yī zhǐ. yòu sān nián nǎi yóu yǎng shān.
特以未见聪为恨。故公依止。又叁年、乃游仰山。
yáng dà nián yǐ shū dǐ yí chūn tài shǒu huáng zōng dàn. shǐ qǐng gōng chū shì shuō fǎ. shǒu xū nán yuán zhì gōng.
杨大年以书抵宜春太守黄宗旦。使请公出世说法。守虚南原致公。
gōng bù fù xuán tè yè hòu shǒu yuàn xíng. shǒu wèn qí gù.
公不赴、旋特谒候守愿行。守问其故。
duì yuē shǐ wèi ràng jīn ǒu yù zhī ěr. shǒu dà xián zhī. zhù sān nián qì qù shěng mǔ. yǐ bái jīn wèi shòu.
对曰、始为让、今偶欲之耳。守大贤之。住叁年、弃去省母。以白金为寿。
mǔ gòu yuē rǔ dìng lèi wǒ rù ní lí zhōng tóu zhū dì.
母诟曰、汝定累我入泥犁中、投诸地。
gōng sè bù zuò shōu zhī cí qù. yè shén dǐng chán shī. shǒu shān gāo dì wàng zūn yī shí.
公色不怍、收之辞去。谒神鼎禅师。首山高弟、望尊一时。
nà zǐ fēi rén lèi jīng qí wú gǎn dēng qí mén zhě.
衲子非人类精奇、无敢登其门者。
zhù shān sān shí nián mén dì zǐ qì tūn zhū fāng. gōng fā zhǎng bù jiǎn bì yī chǔ yīn. tōng yè chēng fǎ zhí yī zhòng dà xiào.
住山叁十年、门弟子气吞诸方。公发长不剪、弊衣楚音。通谒称法侄、一众大笑。
qiǎn tóng zǐ wèn zhǎng lǎo shuí zhī sì. gōng yǎng shì wū yuē qīn jiàn fén yáng lái.
遣童子问、长老谁之嗣。公仰视屋曰、亲见汾阳来。
zhàng ér chū gù jiàn wán rán wèn yuē. fén zhōu yǒu xī hé shī zi shì fǒu.
杖而出顾见、顽然问曰。汾州有西河师子、是否。
gōng zhǐ qí hòu jué jiào yuē wū dào yǐ. tóng zǐ fǎn zǒu huí gù xiāng jué shuò.
公指其後、绝叫曰、屋倒矣。童子返走、回顾相矍铄。
gōng dì zuò tuō zhǐ lǚ ér shì zhī. lǎo wàng suǒ wèn yòu shī gōng suǒ zài.
公地坐脱只履、而视之。老忘所问、又失公所在。
gōng xú qǐ zhěng yī. qiě xíng qiě yǔ yuē. jiàn miàn bù rú wén míng.
公徐起整衣。且行且语曰。见面不如闻名。
suì qù qiǎn rén zhuī zhī bù kě. tàn yuē fén zhōu nǎi yǒu cǐ ér yé. gōng zì shì míng zēng zhòng cóng lín.
遂去、遣人追之不可。叹曰、汾州乃有此儿耶。公自是名增重丛林。
dìng lín shā mén běn yán yǒu dào héng. yǎ wèi shì dài fū suǒ xìn jìng.
定林沙门本延有道行。雅为士大夫所信敬。
jiàn yán chēng gōng zhī jiàn kě xìng lín jì. huì dào wú xí xū. yán bái jùn qǐng yǐ gōng zhǔ zhī.
见延称、公知见可兴临济。会道吾席虚。延白郡请以公主之。
fǎ lìng zhěng sù wáng qū wèi fǎ zhě jí yān. shì zhòng yuē xiān bǎo yìng yuē.
法令整肃、亡躯为法者集焉。示众曰、先宝应曰。
dì yī jù jiàn dé kān yǔ zǔ fú wèi shī. dì èr jù jiàn dé kān yú rén tiān wèi shī.
第一句荐得、堪与祖佛为师。第二句荐得、堪与人天为师。
dì sān jù jiàn dé zì jiù bù liǎo. dào wú zé bù rán.
第叁句荐得、自救不了。道吾则不然。
dì yī jù jiàn dé hé ní hé shuǐ. dì èr jù jiàn dé wú shéng zì fù.
第一句荐得和泥合水。第二句荐得、无绳自缚。
dì sān jù jiàn dé sì zháo dì. suǒ yǐ dào qǐ yě hǎi yàn hé qīng xíng rén bì lù.
第叁句荐得、四着地。所以道、起也海晏河清、行人避路。
zhù yě qián kūn shī sè rì yuè wú guāng. rǔ bèi xiàng shén chù chū qì. liáng jiǔ yuē dào wú wèi rǔ chū qì.
住也乾坤失色、日月无光。汝辈向什处出气。良久曰、道吾为汝出气。
nǎi xū yī shēng zhuō zhǔ zhàng ér qǐ.
乃嘘一声、卓拄杖而起。
yòu yuē dào wú dǎ gǔ sì dà bù zhōu tóng cān. zhǔ zhàng héng yě tiāo guà qián kūn dà dì.
又曰、道吾打鼓、四大部州同参。拄杖横也、挑挂乾坤大地。
yú fù yě gài què héng shā shì jiè. qiě wèn rǔ bèi xiàng hé chǔ ān shēn lì mìng.
盂覆也、盖却恒沙世界。且问、汝辈向何处、安身立命。
ruò yě zhī zhī běi jù lú zhōu zhōu fàn. ruò yě bù zhī zhǎng lián chuáng shàng zhōu fàn.
若也知之、北俱卢州粥饭。若也不知、长连床上粥饭。
hòu zhù shí shuāng dāng jiě xià wèi zhòng yuē. zuó rì zuò yīng hái jīn zhāo nián sì lǎo.
後住石霜、当解夏谓众曰。昨日作婴孩、今朝年巳老。
wèi míng sān bā jiǔ nàn tà gǔ huáng dào. shǒu shuò huáng hé gān jiǎo tī xū mí dào.
未明叁八九、难踏古皇道。手铄黄河乾、脚踢须弥倒。
fú shēng mèng huàn shēn rén mìng jiǔ nán bǎo. tiān táng bìng dì yù jiē yóu xīn suǒ zào.
浮生梦幻身、人命久难保。天堂并地狱、皆由心所造。
nán shān běi lǐng sōng běi lǐng nán shān cǎo. yī yǔ rùn wú biān gēn miáo zhuàng kū gǎo.
南山北岭松、北岭南山草。一雨润无边、根苗壮枯槁。
wǔ hú cān xué rén dàn wèn xū kōng tǎo. sǐ tuō xià tiān shān shēng zhe dōng yuè ǎo.
五湖参学人、但问虚空讨。死脱夏天衫、生着冬月袄。
fēn míng wú shì rén tè dì shēng fán nǎo. hē yī hē. shí zhēn diǎn xiōng zhě.
分明无事人、特地生烦恼。喝一喝。时真点胸者。
wéi shàn shì zhě zhé nán zì jīn luán hái. gōng ā yuē jiě xià wèi yī yuè nǎi sì zhì cǐ.
为善侍者折难、自金銮还。公呵曰、解夏未一月、乃巳至此。
pò huài cóng lín yǒu hé máng shì. zhēn yuē dà shì wèi tòu tuō gù ěr.
破坏丛林、有何忙事。真曰、大事未透脱故耳。
gōng yuē rǔ yǐ hé wéi fó fǎ yào qiē. zhēn yuē wú yún shēng lǐng shàng yǒu yuè luò bō xīn.
公曰、汝以何为佛法要切。真曰、无云生岭上、有月落波心。
gōng gòu yuē miàn zhòu chǐ huō yóu zuò cǐ jiàn jiě. zhēn bù gǎn yǎng shì yuē yuàn wèi jué zhī.
公诟曰、面皱齿豁、犹作此见解。真不敢仰视曰、愿为决之。
gōng yuē rǔ wèn wǒ dá. zhēn lǐ qián yǔ ér wèn zhī.
公曰、汝问我答。真理前语而问之。
gōng yuē wú yún shēng lǐng shàng yǒu yuè luò bō xīn. zhēn suì qì wù zhù nán yuè fú yán.
公曰、无云生岭上、有月落波心。真遂契悟、住南岳福严。
yǐ dà fǎ shòu nán chán shī yǔ zài nán chuán. sēng wèn lín jì liǎng táng shǒu zuò. yī rì xiāng jiàn tóng shí hē.
以大法授南禅师、语在南传。僧问、临济两堂首座。一日相见、同时喝。
lín jì wén zhī shēng zuò yuē. dà zhòng yào huì lín jì bīn zhǔ jù.
临济闻之升座曰。大众要会临济宾主句。
wèn qǔ táng zhōng èr chán kè cǐ yì rú hé. gōng zuò jì yuē. cuì zhuó zhī jī jiàn zhù fēng.
问取堂中二禅客、此意如何。公作偈曰。啐啄之机箭柱锋。
piē rán bīn zhǔ dāng shí fēn. zōng shī mǐn wù míng zī sù. běi dì huáng hé chè dǐ hún.
瞥然宾主当时分。宗师悯物明缁素。北地黄河彻底浑。
yòu wèn zhào zhōu kān pó zǐ shī yì rú hé. gōng yì zuò jì yuē.
又问、赵州勘婆子、师意如何。公亦作偈曰。
zhào zhōu kān pò pó zǐ yè luò biàn hé zhī qiū. tiān xià jǐ duō chán kè wǔ hú sì hǎi yōu yōu.
赵州勘破婆子、叶落便合知秋。天下几多禅客、五湖四海悠悠。
míng rì shēng zuò yuē. yī hē fēn bīn zhǔ zhào yòng yī shí xíng.
明日升座曰。一喝分宾主、照用一时行。
yào huì zhòng yì rì wǔ dǎ sān gèng. suì yī hē yún qiě dào shì bīn shì zhǔ. hái yǒu fèn dé zhě mó.
要会中意、日午打叁更。遂一喝云、且道是宾是主。还有分得者麽。
ruò yě fēn de cháo xíng sān qiān mù xíng bā bǎi. ruò yě wèi néng lǎo sēng shī lì.
若也分得、朝行叁千暮行八百。若也未能、老僧失利。
yí zhù xīng huà kāng dìng wù yín lǐ dū wèi qiǎn shǐ yāo gōng yuē.
移住兴化、康定戊寅、李都尉遣使邀公曰。
hǎi nèi fǎ yǒu wéi shī yǔ yáng dà nián ěr. dà nián qì wǒ ér xiān. pū nián lái dùn jué shuāi luò.
海内法友、唯师与杨大年耳。大年弃我而先。仆年来顿觉衰落。
rěn sǐ yǐ yī jiàn gōng. réng yǐ shū dǐ tán shuài dūn qiǎn zhī.
忍死以一见公。仍以书抵潭帅敦遣之。
gōng cè rán yǔ shì zhě zhōu ér dōng xià. zhōu zhōng zuò jì yuē. cháng jiāng xíng bù jìn dì lǐ dào hé shí.
公恻然、与侍者舟而东下。舟中作偈曰。长江行不尽、帝里到何时。
jì dé liáng fēng biàn xiū jiāng lǔ diào shī. dào guò láng yá. jué chán shī chū yíng dà xǐ yuē.
既得凉风便、休将橹掉施。道过琅琊。觉禅师出迎、大喜曰。
yǒu zhòng zhī lèi bù dé gōng zào. shòu qū zhé ér huì rán.
有众之累、不得躬造。受曲折而惠然。
rǔ ér lín zhī tiān cì wǒ yě. gōng wèi dòu liú yè yǔ jí bìng fén jiù yóu. jué yuē jìn yǒu yī lǎo nà zhì.
辱而临之、天赐我也。公为逗留、夜语及并汾旧游。觉曰、近有一老衲至。
wèn qí lí hé suǒ yuē yáng zhōu. wèn chuán lái lù lái yuē chuán lái.
问其离何所、曰杨州。问船来陆来、曰船来。
wèn chuán zài hé chǔ yuē àn xià. wèn bù shè chéng tú yī jù rú hé dào.
问船在何处、曰岸下。问、不涉程途一句如何道。
qí sēng huì yuē dù zhuàn zhǎng lǎo rú má shì sù. qiǎn rén zhuī bù jí yún shì jǔ dào zhě.
其僧恚曰、杜撰长老、如麻似粟。遣人追不及、云是举道者。
qǐng zài fén zhōu shí shàng shǎo. jǔ lù shěn zhòng zhōng bù jí shí zhī.
顷在汾州时尚少。举陆沈众中、不及识之。
gōng xiào yuē jǔ jiàn chù néng zì le. ér rǔ duò fù hé yǐ wéi rén. jué bǐng xī hàn xià.
公笑曰、举见处能自了。而汝堕负、何以为人。觉屏息汗下。
gōng wèi zuò mù tóng gē. qí lüè yuē huí shǒu kàn píng tián kuò. sì fāng fàng qù xiū lán è.
公为作牧童歌。其略曰、回首看、平田阔。四方放去休拦遏。
yī qiè wú wù rèn yì yóu. yào shōu zhǐ bǎ suǒ tóu bō. xiǎo niú ér shùn máo lǚ.
一切无物任意游。要收只把索头拨。小牛儿、顺毛捋。
kǒng shàng gāo pō sì tí tuō. rì sì gāo xiū cǎo. niē dìng bí tóu wú shǎo lǎo.
恐上高坡四蹄脱。日巳高、休草。捏定鼻头无少老。
yī shí qiān xiàng zhōng mián. hé ní kàn qú dōng xī dào. jué mò dé qí yóu xì sān mèi.
一时牵向中眠。和泥看渠东西倒。觉默得其游戏叁昧。
zhì jīng shī yǔ lǐ gōng huì yuè yú. ér lǐ gōng guǒ mò. lín zhōng yī yuán xiāng.
至京师、与李公会月馀。而李公果殁。临终一圆相。
yòu zuò jì xiàn gōng. jì yuē shì jiè wú yī shān hé fěi ài.
又作偈献公。偈曰、世界无依、山河匪碍。
dà hǎi wēi chén xū mí nà jiè. niān qǐ tóu jiě xià yāo dài. ruò mì sǐ shēng wèn qǔ pí dài.
大海微尘、须弥纳芥。拈起头、解下腰带。若觅死生、问取皮袋。
gōng yuē rú hé shì běn lái fó xìng. lǐ gōng yuē jīn rì rè rú zuó rì.
公曰、如何是本来佛性。李公曰、今日热如昨日。
suí shēng biàn wèn gōng lín xíng yī jù zuò mó shēng. gōng yuē běn lái wú ài suí chù rèn fāng yuán.
随声便问、公临行一句作麽生。公曰、本来无碍、随处任方圆。
lǐ gōng yuē wǎn lái kùn juàn gèng bù dá huà. gōng yuē wú fú chù zuò fú.
李公曰、晚来困倦、更不答话。公曰、无佛处作佛。
lǐ gōng yú shì pō rán ér shì. rén zōng huáng dì yóu liú shén kōng zōng.
李公於是泊然而逝。仁宗皇帝尤留神空宗。
wén lǐ gōng zhī huà yǔ yuán wèn dá jiā tàn jiǔ zhī. gōng kū zhī tòng lín kuàng ér bié zhī.
闻李公之化、与圆问答、加叹久之。公哭之恸、临圹而别之。
yǒu zhào cì guān zhōu. nán guī zhōng tú wèi shì zhě yuē. wǒ hū dé fēng bì jí.
有诏赐官舟。南归中途、谓侍者曰。我忽得风痹疾。
shì zhī kǒu wěn sì xié. shì zhě yǐ zú dùn dì yuē.
视之口吻巳斜。侍者以足顿地曰。
dāng nài hé píng shēng hē fó mà zǔ jīn nǎi ěr. gōng yuē wú yōu wèi rǔ zhèng zhī. yǐ shǒu zhěng zhī rú gù yuē.
当奈何平生呵佛骂祖、今乃尔。公曰、无忧为汝正之。以手整之、如故、曰。
ér jīn ér hòu bù dùn zhì rǔ. suì yǐ míng nián zhì xīng huà.
而今而後、不钝置汝。遂以明年至兴化。
zhēng yuè chū wǔ rì mù yù cí zhòng jiā fū ér shì. yuè shì sān shí yǒu sì. zuò xià sān shí yǒu èr.
正月初五日、沐浴辞众、跏趺而逝。阅世叁十有四。坐夏叁十有二。
lǐ gōng zhī zǐ míng zhì qí xíng yú xīng huà. ér cáng quán shēn yú shí shuāng.
李公之子、铭志其行於兴化。而藏全身於石霜。
gōng píng shēng yǐ shì shì wú ài xíng xīn. fán shèng suǒ bù néng cè.
公平生以事事无碍行心。凡圣所不能测。
shì zhōng yàn zuò héng dāo shuǐ pén zhī shàng páng zhì cǎo xié. shǐ lái cān kòu zhě xià yǔ wú yǒu qì qí jī zhě.
室中宴坐、横刀水盆之上、旁置草鞋。使来参扣者下语、无有契其机者。
yòu zuò shì tú jì yuē. hēi hēi hēi dào dào dào míng míng míng de de dé.
又作示徒偈曰。黑黑黑、道道道、明明明、得得得。
yòu dōng rì sēng táng. zuò cǐ zì èr èr ér. qí xià zhù yún.
又冬日僧堂。作此字二二儿。其下注云。
ruò rén shí de bù lí sì wēi yí zhōng. yǒu shǒu zuò zhě jiàn zhī wèi yuē.
若人识得、不离四威仪中。有首座者、见之谓曰。
hé shàng jīn rì fàng cān. cí míng wén ér xiào zhī yún.
和尚今日放参。慈明闻而笑之云。
zàn yuē yǒu jì tiān zhī yún tāo. nǎi kě róng tūn zhōu zhī yú.
赞曰、有际天之云涛。乃可容吞舟之鱼。
yǒu jiǔ wàn lǐ zhī fēng. nǎi kě fù guāi tiān zhī yì. sān shì rú lái zhī fǎ yìn zhòng rèn yě.
有九万里之风。乃可负乖天之翼。叁世如来之法印重任也。
qǐ xún cháng zhī cái kě hé yán hū. yú guān cí míng yǐ yīng wěi jué rén zhī zī.
岂寻常之材、可荷檐乎。余观慈明、以英伟绝人之姿。
xíng bù chán fán shèng zhī shì. tán xiào ér qǐ lín jì yú jiāng pū.
行不缠凡圣之事。谈笑而起临济于将仆。
chì zhà ér sǐ huáng lóng zhī tōu xīn. shì qí shī wéi bú jiàn zhé jī wèi sān shì ér sǐ wèi shéng mò.
叱吒而死黄龙之偷心。视其施为、不见辙迹、未叁世而死为绳墨。
yàn yuē zì jīng sān xiě wū yān chéng mǎ. cǐ yán suī xiǎo kě yǐ yù dà.
谚曰、字经叁写乌焉成马。此言虽小、可以喻大。