dōng guō yán
東郭延
dōng guō yán, zì gōng yóu, shān yáng rén yě. shǎo hǎo dào, wén lǐ shǎo jūn yǒu dào, qiú yǔ xiāng jiàn, kòu tóu qǐ dé zhí shì jīn zhì sǎ sǎo zhī yì, shǎo jūn xǔ zhī, jiàn yán xiǎo xīn liáng jǐn, kě chéng, lín dāng qù, mì yǐ wǔ dì liù jiǎ zuǒ yòu líng fēi zhī shù yóu xū zhāo zhēn shí èr shì shòu yán, gào zhī yuē: cǐ yì yào dào yě, mì ér xíng zhī, yì shēng tiān yǐ. kǒu jué bì ér qiǎn qù. yán suì hái jiā, hé fú líng fēi sàn, néng yè shū, zài qǐn shì zhōng, shēn shēng guāng diǎn, zuǒ yòu xíng liù jiǎ zuǒ yòu shù, néng zhàn jí xiōng, tiān xià dāng qiāo yòu yòu zhě, shí yǔ bù shí, jiē nì zhī zhī. yòu yì shǐ guǐ shén, shōu shè hǔ bào, wú suǒ bù wèi. zài xiāng lǐ sì bǎi suì bù lǎo. hàn jiàn ān èr shí yī nián, yī dàn, yǒu shù shí rén chéng hǔ bào zhī lái yíng zhī, lín jǐn jiàn zhī, nǎi yǔ qīn gù bié ér cí qù, yún yì kūn lún tái, lín qù yán yǐ shén dān fāng wǔ dì líng fēi mì yào chuán yǐn xiān shēng.
東郭延,字公游,山陽人也。少好道,聞李少君有道,求與相見,叩頭乞得執侍巾櫛灑掃之役,少君許之,見延小心良謹,可成,臨當去,密以五帝六甲左右靈飛之術、游虛招真十二事授延,告之曰:「此亦要道也,密而行之,亦升天矣。」口訣畢而遣去。延遂還家,合服靈飛散,能夜書,在寢室中,身生光點,左右行六甲左右術,能占吉凶,天下當(敲右+又)者,識與不識,皆逆知之。又役使鬼神,收攝虎豹,無所不為。在鄉里四百歲不老。漢建安二十一年,一旦,有數十人乘虎豹之來迎之,鄰盡見之,乃與親故別而辭去,雲「詣崑崙台」,臨去延以神丹方、五帝靈飛秘要傳尹先生。
líng shòu guāng
靈壽光
líng shòu guāng zhě, fú fēng rén yě. nián qī shí shí, dé zhū yīng wán fāng, hé fú zhī, zhuǎn gèng shǎo, rú nián èr shí. shí zhì jiàn ān yuán nián, yǐ èr bǎi èr shí suì yǐ.
靈壽光者,扶風人也。年七十時,得朱英丸方,合服之,轉更少,如年二十。時至建安元年,已二百二十歲矣。
liú jīng
劉京
liú jīng, zì tài xuán, nán yáng rén yě, hàn xiào wén huáng dì shì láng yě. hòu qì shì cóng hán dān zhāng jūn xué dào, shòu ěr zhū yīng wán fāng, hé fú zhī, bǎi sān shí suì, shì zhī rú sān shí xǔ rén. hòu shī shì sū zi xùn, zi xùn shòu jīng wǔ dì líng fēi liù jiǎ shí èr shì, shén xiān shí zhōu zhēn xíng zhū mì yào, jīng àn jué xíng zhī, shén xiào, néng yì shǐ guǐ shén, lì qǐ fēng yǔ, míng zhì xíng chú, zuò zài lì wáng, ér zhī jí xiōng qī rì. yòu néng wèi rén jì tiān yì mìng, huò dé shí nián, dào qī jiē qiāo yòu yòu, qí bù xìn zhě, zhì qī yì qiāo yòu yòu. zhōu liú míng shān wǔ yuè, yǔ wáng zhēn jù xíng, xī biàn yě.
劉京,字太玄,南陽人也,漢孝文皇帝侍郎也。後棄世從邯鄲張君學道,受餌朱英丸方,合服之,百三十歲,視之如三十許人。後師事蘇子訓,子訓授京五帝靈飛六甲十二事,神仙十洲真形諸秘要,京按訣行之,甚效,能役使鬼神,立起風雨,名致行廚,坐在立亡,而知吉凶期日。又能為人祭天益命,或得十年,到期皆(敲右+又),其不信者,至期亦(敲右+又)。周流名山五嶽,與王真俱行,悉遍也。
wèi wǔ dì shí, gù yóu xíng zhū dì zǐ jiā. huáng fǔ lóng wén qí yǒu dào, nǎi suí shì zhī, yǐ yún mǔ jiǔ zǐ wán jí jiāo jiē zhī dào èr fāng jiào lóng, lóng àn hé xíng fú zhī, sè lǐ rì shǎo, fā bù bái, chǐ bù là, nián sān bǎi yú suì, bù zhī néng de dù shì bù ěr. wèi huáng chū sān nián, jīng rù héng shān zhōng qù, suì bù fù jiàn, jīng yǔ huáng fǔ lóng yuē: zhì shēn zhī yào, dāng zhāo zhāo fú yù quán, shǐ rén dīng zhuàng yǒu yán sè, qù sān chóng ér jiān chǐ yě. yù quán zhě, kǒu zhōng yè yě. cháo lái qǐ zǎo, shù yè mǎn kǒu, nǎi tūn zhī, zuó chǐ èr qī guò, rú cǐ zhě sān nǎi zhǐ, míng yuē liàn jīng, shǐ rén zhǎng shēng yě. fū jiāo jiē zhī dào zhì nán, fēi shàng shì bù néng xíng zhī, chéng bēn niú jīng mǎ wèi zú yù qí xiǎn zhuì yǐ. qīng xìng duō yín, dé wú dāng yòng cǐ zì jiè hū! rú jīng yán, lǜ lóng bù de dù shì yě.
魏武帝時,故遊行諸弟子家。皇甫隆聞其有道,乃隨事之,以雲母九子丸及交接之道二方教隆,隆按合行服之,色理日少,發不白,齒不落,年三百餘歲,不知能得度世不耳。魏黃初三年,京入衡山中去,遂不復見,京語皇甫隆曰:「治身之要,當朝朝服玉泉,使人丁壯有顏色,去三蟲而堅齒也。玉泉者,口中液也。朝來起早,漱液滿口,乃吞之,琢齒二七過,如此者三乃止,名曰煉精,使人長生也。夫交接之道至難,非上士不能行之,乘奔牛驚馬未足喻其險墜矣。卿性多滛,得無當用此自戒乎!」如京言,慮隆不得度世也。
yán qīng
嚴青
yán qīng zhě, huì jī rén yě. jiā pín, cháng zài shān zhōng shāo tàn, hū yù xiān rén yún: rǔ gǔ xiāng hé xiān. nǎi yǐ yī juàn sù shū yǔ zhī, lìng yǐ jìng qì shèng zhī, zhì gāo chù, jiān jiào qīng fú shí nǎo fǎ. qīng suì yǐ jìng qì shèng shū, zhì gāo chù, biàn wén zuǒ yòu cháng yǒu shí shù rén shì zhī. měi zài tàn chū, cǐ shén biàn wèi yǐn chuán, tā rén dàn jiàn chuán zì xíng. hòu duàn gǔ rù xiǎo huò shān qù.
嚴青者,會稽人也。家貧,常在山中燒炭,忽遇仙人云:「汝骨相合仙。」乃以一卷素書與之,令以淨器盛之,置高處,兼教青服石腦法。青遂以淨器盛書,置高處,便聞左右常有十數人侍之。每載炭出,此神便為引船,他人但見船自行。後斷谷入小霍山去。
bó hé
帛和
bó hé, zì zhòng lǐ. shī dǒng xiān shēng xíng qì duàn gǔ shù, yòu yì xī chéng shān shī wáng jūn, jūn wèi yuē: dà dào zhī jué, fēi kě zú dé, wú zàn wǎng yíng zhōu, rǔ yú cǐ shí shì zhōng, kě shú shì shí bì, jiǔ jiǔ dāng jiàn wén zì, jiàn zé dú zhī, dé dào yǐ. hé nǎi shì zhī, yī nián le wú suǒ jiàn, èr nián shì yǒu wén zì, sān nián liǎo rán jiàn tài qīng zhōng jīng shén dān fāng sān huáng wén wǔ yuè tú, hé sòng zhī, shàng kǒu. wáng jūn huí yuē: zi dé zhī yǐ. nǎi zuò shén dān, fú bàn jì, yán nián wú jí, yǐ bàn jì zuò huáng jīn wǔ shí jīn, jiù huì pín bìng yě.
帛和,字仲理。師董先生行炁斷谷術,又詣西城山師王君,君謂曰:「大道之訣,非可卒得,吾暫往瀛洲,汝於此石室中,可熟視石壁,久久當見文字,見則讀之,得道矣。」和乃視之,一年了無所見,二年視有文字,三年瞭然見太清中經、神丹方、三皇文、五嶽圖,和誦之,上口。王君回曰:「子得之矣。」乃作神丹,服半劑,延年無極,以半劑作黃金五十斤,救惠貧病也。
zhào qú
趙瞿
zhào qú zhě, shàng dǎng rén yě. bìng lài lì nián, zhòng zhì zhī, bù yù, chuí sǐ, huò yún: bù jí huó liú qì zhī. hòu zi sūn zhuǎn xiāng zhù yì, qí jiā nǎi jī liáng jiāng zhī sòng zhì shān xué zhōng. qú zài xué zhōng zì yuàn bù xìng, zhòu yè bēi tàn tì qì. jīng yuè, yǒu xiān rén jīng guò xué, jiàn ér āi zhī, jù wèn xùn zhī, qú zhī qí yì rén, nǎi kòu tóu zì chén qǐ āi. yú shì xiān rén yǐ yī náng yào cì zhī, jiào qí fú fǎ. qú fú zhī, bǎi xǔ rì, chuāng dōu yù, yán sè fēng yuè, jī fū yù zé. xiān rén yòu guò shì zhī, qú xiè shòu gēng shēng huó zhī ēn, qǐ gài qí fāng. xiān rén gào: cǐ shì sōng zhī ěr, cǐ shān zhōng gèng duō cǐ wù, rǔ liàn fú zhī, kě yǐ zhǎng shēng bù sǐ. qú nǎi guī jiā, jiā rén chū wèi zhī guǐ yě, shén jīng è. qú suì zhǎng fú sōng zhī, shēn tǐ zhuǎn qīng, qì lì bǎi bèi, dēng wēi yuè xiǎn, zhōng rì bù jí. nián bǎi qī shí suì, chǐ bù duò, fā bù bái. yè wò, hū jiàn tái jiān yǒu guāng dà rú jìng zhě, yǐ wèn zuǒ yòu, jiē yún bù jiàn, jiǔ ér jiàn dà, yī shì jǐn míng, rú zhòu rì. yòu yè jiàn miàn shàng yǒu cǎi nǚ èr rén, zhǎng èr sān cùn, ér tǐ jiē jù, dàn wèi xiǎo ěr, yóu xì qí kǒu bí zhī jiān, rú shì qiě yī nián, cǐ nǚ jiàn zhǎng dà, chū zài qí cè. yòu cháng wén qín sè zhī yīn, xīn rán dú xiào. zài rén jiān sān bǎi xǔ nián, sè rú xiǎo tóng. nǎi rù bào dú shān qù, bì dì xiān yě.
趙瞿者,上黨人也。病癩歷年,眾治之,不愈,垂死,或云:「不及活流棄之。」後子孫轉相注易,其家乃齎糧將之送置山穴中。瞿在穴中自怨不幸,晝夜悲嘆涕泣。經月,有仙人經過穴,見而哀之,具問訊之,瞿知其異人,乃叩頭自陳乞哀。於是仙人以一囊藥賜之,教其服法。瞿服之,百許日,瘡都愈,顏色豐悅,肌膚玉澤。仙人又過視之,瞿謝受更生活之恩,乞丐其方。仙人告:「此是松脂耳,此山中更多此物,汝煉服之,可以長生不死。」瞿乃歸家,家人初謂之鬼也,甚驚愕。瞿遂長服松脂,身體轉輕,氣力百倍,登危越險,終日不極。年百七十歲,齒不墮,發不白。夜臥,忽見台間有光大如鏡者,以問左右,皆雲不見,久而漸大,一室盡明,如晝日。又夜見面上有綵女二人,長二三寸,而體皆具,但為小耳,遊戲其口鼻之間,如是且一年,此女漸長大,出在其側。又常聞琴瑟之音,欣然獨笑。在人間三百許年,色如小童。乃入抱犢山去,必地仙也。
gōng sōng
宮嵩
gōng sōng zhě, dà yǒu wén cái, zhe dào shū èr bǎi yú juǎn, fú yún mǔ, de dì xiān dào. hòu rù níng yǔ shān zhōng xiān qù.
宮嵩者,大有文才,著道書二百餘卷,服雲母,得地仙道。後入薴嶼山中仙去。
róng chéng gōng
容成公
róng chéng gōng, xíng xuán sù zhī dào, yán shòu wú jí.
容成公,行玄素之道,延壽無極。
dǒng zhòng jūn
董仲君
dǒng zhòng jūn zhě, lín huái rén yě. fú qì liàn xíng, èr bǎi yú suì bù lǎo. céng bèi wū xì yù, nǎi yáng sǐ, xū yú chóng chū, yù lì nǎi yú chū zhī, hū shī suǒ zài.
董仲君者,臨淮人也。服炁鍊形,二百餘歲不老。曾被誣系獄,乃佯死,須臾蟲出,獄吏乃舁出之,忽失所在。
qiàn píng jí
倩平吉
qiàn píng jí zhě, pèi rén yě. hàn chū rù shān dé dào, zhì guāng wǔ shí bù lǎo, hòu tuō xíng shī jiǎ, bǎi yú nián què hái xiāng lǐ yě.
倩平吉者,沛人也。漢初入山得道,至光武時不老,後托形屍假,百餘年卻還鄉里也。
wáng zhòng dōu
王仲都
wáng zhòng dōu zhě, hàn zhōng rén yě. hàn yuán dì cháng yǐ shèng shǔ shí bào zhī, rào yǐ shí yú lú huǒ ér bù rè, yì wú hàn. níng dōng zhī yuè, lìng zhòng dōu dān yī, wú hán sè, shēn shàng qì zhēng rú chuī. hòu bù zhī suǒ zài.
王仲都者,漢中人也。漢元帝常以盛暑時暴之,繞以十餘爐火而不熱,亦無汗。凝冬之月,令仲都單衣,無寒色,身上氣蒸如炊。後不知所在。
chéng wěi qī
程偉妻
hàn huáng mén láng chéng wěi, hǎo huáng bái shù. qǔ qī dé zhī fāng jiā nǚ. chéng cháng cóng jià chū ér wú shí yī, shén yōu, qī yuē: qǐng zhì liǎng jiǎ jiān. jiān jí wú gù ér zhì qián. wěi àn zhěn zhōng hóng bǎo zuò jīn bù chéng, qī nǎi wǎng shì wěi, wěi fāng shàn tàn shāo tóng, tóng zhōng yǒu shuǐ yín, qī yuē: wú yù shì xiāng shì yī shì. nǎi chū qí náng zhōng yào shǎo xǔ tóu zhī, shí qǐng fā zhī, yǐ chéng yín. wěi dà jīng yuē: dào zài rǔ chù, ér bù zǎo gào wǒ, hé yě? qī yuē: dé zhī xū yóu mìng zhě. yú shì wěi rì yè shuō yòu zhī, mài tián zhái yǐ gōng měi shí yī fú, yóu bù kěn gào wěi, wěi nǎi yǔ bàn móu wō chī zhàng zhī, qī zhé zhī zhī, gào wěi yán: dào bì dāng chuán qí rén, dé qí rén dé lù xiāng yù, zhé jiào zhī. rú fēi qí rén, kǒu shì ér xīn fēi, suī cùn duàn ér zhī jiě, ér dào yóu bù chū yě. wěi bī zhī bù zhǐ, qī nǎi fā kuáng, luǒ ér zǒu, yǐ ní zì tú, suì zú.
漢黃門郎程偉,好黃白術。娶妻得知方家女。程常從駕出而無時衣,甚憂,妻曰:「請致兩叚縑。」縑即無故而至前。偉按枕中鴻寶作金不成,妻乃往視偉,偉方扇炭燒筩,筩中有水銀,妻曰:「吾欲試相視一事。」乃出其囊中藥少許投之,食頃發之,已成銀。偉大驚曰:「道在汝處,而不早告我,何也?」妻曰:「得之須由命者。」於是偉日夜說誘之,賣田宅以供美食衣服,猶不肯告偉,偉乃與伴謀撾笞杖之,妻輒知之,告偉言:「道必當傳其人,得其人得路相遇,輒教之。如非其人,口是而心非,雖寸斷而支解,而道猶不出也。」偉逼之不止,妻乃發狂,裸而走,以泥自塗,遂卒。
jì zi xùn
薊子訓
jì dá, zì zi xùn, qí guó lín zī rén, lǐ shǎo jūn zhī yì rén yě. shǎo shì zhōu jùn, jǔ xiào lián, chú láng zhōng, yòu cóng jūn bài fù mǎ dū wèi. wǎn wù zhì shì sú zōng lǐ guān wú yì yú nián mìng yě, nǎi cóng shǎo jūn xué zhì bìng zuò yī fǎ, jiàn jiǔ, jiàn shǎo jūn yǒu bù sǐ zhī dào, suì yǐ dì zǐ zhī lǐ shì shǎo jūn ér shī yān. shǎo jūn yì yǐ zi xùn yòng xīn zhuān, zhī kě chéng jiù, jiàn jiàn gào zhī yǐ dào jiā shì, yīn jiào lìng tāi xī tāi shí zhù nián zhǐ bái zhī fǎ, xíng zhī èr bǎi yú nián, yán sè bù lǎo.
薊達,字子訓,齊國臨淄人,李少君之邑人也。少仕州郡,舉孝廉,除郎中,又從軍拜駙馬都尉。晚悟治世俗綜理官無益於年命也,乃從少君學治病作醫法,漸久,見少君有不死之道,遂以弟子之禮事少君而師焉。少君亦以子訓用心專,知可成就,漸漸告之以道家事,因教令胎息胎食住年止白之法,行之二百餘年,顏色不老。
zài xiāng lǐ yǔ rén xìn ràng cóng shì, xìng hǎo qīng jìng, cháng xián jū dú yì, shí zuò xiǎo xiǎo wén shū, jiē yǒu yì yì. shǎo jūn wǎn yòu shòu zi xùn wú cháng zi dà huàn huà zhī shù, àn shì shī xíng, jiē xiào. céng jiàn bǐ shě jiā bào yī ér, cóng qiú bào zhī, shī shǒu ér suí dì, jí sǐ, qí jiā sù zūn jìng zhī, bù gǎn yǒu bēi āi zhī sè ér mái zhī, wèi cǐ ér mìng yīng bù chéng rén, xíng yǐ jī rì, zhuǎn bù néng fù, sī zhī, zi xùn yīn hái wài bào ér hái jiā, jiā rén kǒng shì guǐ, qǐ bù fù yòng, zi xùn yuē: dàn qǔ, wú kǔ, gù shì rǔ ér yě. ér shí qí mǔ, xǐ xiào yù wǎng mǔ, nǎi qǔ zhī, yì yóu bù liǎo, zi xùn jì qù, fū fù gòng wǎng jué shì suǒ mái sǐ ér biǎn qì zhōng, yǒu ní ér zhǎng liù cùn xǔ ěr, cǐ ér suì zhǎng dà. yòu zhū lǎo rén fā bì bái zhě, zi xùn dàn yǔ zhī duì zuò gòng yǔ, sù xī zhī jiān, zé míng dàn jiē fā hēi yǐ, yì wú suǒ shī wèi, wèi hēi kě qī yī nián èr bǎi rì yě yì fù yǒu bù shǐ rén fā hēi zhě, gài shén huàn zhī dà biàn zhě yě.
在鄉里與人信讓從事,性好清淨,常閒居讀《易》,時作小小文疏,皆有意義。少君晚又授子訓無常子大幻化之術,按事施行,皆效。曾見比舍家抱一兒,從求抱之,失手而隨地,即死,其家素尊敬之,不敢有悲哀之色而埋之,謂此兒命應不成人,行已積日,轉不能復,思之,子訓因還外抱兒還家,家人恐是鬼,乞不復用,子訓曰:「但取,無苦,故是汝兒也。」兒識其母,喜笑欲往母,乃取之,意猶不了,子訓既去,夫婦共往掘視所埋死兒窆器中,有泥兒長六寸許耳,此兒遂長大。又諸老人發必白者,子訓但與之對坐共語,宿昔之間,則明旦皆發黑矣,亦無所施為,為黑可期一年二百日也;亦復有不使人發黑者,蓋神幻之大變者也。
jīng shī guì rén wén zhī, mò bù xū xīn yù jiàn zi xùn, ér wú yuán zhì zhī. zi xùn bǐ jū yǒu nián shào wèi tài xué shēng, yú shì zhū guì rén gòng hū yǔ zhī: qīng suǒ yǐ qín kǔ dú shū zhě, yù yǐ kè shì guī fù guì ěr. dàn wèi wú yī zhì jì zi xùn lái, néng shǐ qīng bù láo ér dá. shū shēng xǔ nuò, nǎi guī, jiù shì zi xùn, zhāo xī sǎ sǎo, lì shì zuǒ yòu, rú cǐ qiě èr bǎi rì, zi xùn yǔ shū shēng yuē: qīng fēi xué dào zhě, hé néng rú cǐ? shū shēng yuē: tiǎn xiāng lǐ mò liú, zhǎng yòu zhī dào zì dāng ěr. zi xùn yuē: hé yǐ bù dào shí ér zuò xū shì xié? wú yǐ jù zhī qīng yì, zhū guì rén yù dé jiàn wǒ, wǒ yì hé xī yī xíng zhī láo ér bù shǐ qīng dé róng wèi hū? biàn kě hái yǔ zhū rén, wú mǒu yuè mǒu rì dāng wǎng. shū shēng shén xǐ, dào jīng shī, jù xiàng zhū guì rén shuō cǐ yì. dào qī rì, zi xùn wèi xíng, shū shēng fù mǔ yōu zhī, wǎng shì zi xùn, zi xùn yuē: kǒng wǒ bù xíng yě, bù shǐ qīng ér shī xìn, dāng fā yǐ shí shí qù suǒ jū. shū shēng fù mǔ xiāng wèi yuē: jì xiān shēng suī bù rú qī zhì, yào shì wǎng yě, dìng hòu rì. shū shēng guī, tuī jì zhī, zi xùn yǐ qí rì zhōng shí dào jīng shī, shì bù néng bàn rì xíng qiān yú lǐ. jì zhì, shū shēng wǎng jiàn zhī zǐ xùn, zi xùn wèn shū shēng yuē: shuí yù jiàn wǒ zhě? shū shēng yuē: yù jiàn xiān shēng zhě shén duō, bù gǎn wǎng qū, dàn qǐ zhī xiān shēng suǒ zhǐ, zì dāng lái yě. zi xùn yuē: bù xū shǐ lái, wú shàng qiān yú lǐ lái níng, fù yǔ zhū rén jì cǐ xié? qīng jīn rì shǐ rén rén jǐn yǔ zhī, shǐ gè jué bīn kè, wú rì zhōng dāng wǎng, lín shí zì dāng zé suǒ xiān yì. shū shēng rú qí yán yǔ guì rén, guì rén gè sǎ sǎo, dào rì zhōng zǐ xùn wǎng. fán èr shí sān chù, biàn yǒu èr shí sān zi xùn, gè wǎng yī chù, zhū guì rén gè gè xǐ, zì wèi zi xùn xiān yì zhī. dìng míng rì xiāng cān tóng, tóng shí gè yǒu yī zi xùn, qí yī fú yán sè jiē rú yī, ér lùn shuō suí zhǔ rén zī wèn, gè gè duì dá bù tóng ěr. zhǔ rén bìng wèi shè jiǔ shí zhī jù, yǐ xiǎng zi xùn, jiē gè jiā jiā jǐn lǐ yǐn shí zhī. yú shì yuǎn jìn dà jīng, zhū guì rén bìng yù yì zhī. zi xùn wèi shū shēng yuē: zhū rén wèi wǒ dāng yǒu zhòng tóng bā cǎi, gù yù jiàn wǒ, wǒ yì wú suǒ dào, wǒ bù fù wǎng biàn ěr, qù yǐ! shì chū mén, zhū guì rén guān gài sāi dào, dào mén. shū shēng yán: shì qù dōng mò shàng chéng qīng luó zhě shì yě. yú shì gè gè zǒu mǎ zhú zhī, wàng jiàn qí luó xú xú ér xíng, gè zǒu mǎ zhú zhī bù jí, rú cǐ xíng bàn rì, ér cháng xiāng qù yī lǐ xǔ, bù kě jí yě, nǎi gè bà hái.
京師貴人聞之,莫不虛心欲見子訓,而無緣致之。子訓比居有年少為太學生,於是諸貴人共呼語之:「卿所以勤苦讀書者,欲以課試規富貴耳。但為吾一致薊子訓來,能使卿不勞而達。」書生許諾,乃歸,就事子訓,朝夕灑掃,立侍左右,如此且二百日,子訓語書生曰:「卿非學道者,何能如此?」書生曰:「忝鄉里末流,長幼之道自當爾。」子訓曰:「何以不道實而作虛飾邪?吾以具知卿意,諸貴人慾得見我,我亦何惜一行之勞而不使卿得榮位乎?便可還語諸人,吾某月某日當往。」書生甚喜,到京師,具向諸貴人說此意。到期日,子訓未行,書生父母憂之,往視子訓,子訓曰:「恐我不行也,不使卿兒失信,當發以食時去所居。」書生父母相謂曰:「薊先生雖不如期至,要是往也,定後日。」書生歸,推計之,子訓以其日中時到京師,是不能半日行千餘里。既至,書生往見之子訓,子訓問書生曰:「誰欲見我者?」書生曰:「欲見先生者甚多,不敢枉屈,但乞知先生所止,自當來也。」子訓曰:「不須使來,吾尚千餘里來寧,復與諸人計此邪?卿今日使人人盡語之,使各絕賓客,吾日中當往,臨時自當擇所先詣。」書生如其言語貴人,貴人各灑掃,到日中子訓往。凡二十三處,便有二十三子訓,各往一處,諸貴人各各喜,自謂子訓先詣之。定明日相參同,同時各有一子訓,其衣服顏色皆如一,而論說隨主人諮問,各各對答不同耳。主人竝為設酒食之具,以餉子訓,皆各家家盡禮飲食之。於是遠近大驚,諸貴人竝欲詣之。子訓謂書生曰:「諸人謂我當有重瞳八采,故欲見我,我亦無所道,我不復往便爾,去矣!」適出門,諸貴人冠蓋塞道,到門。書生言:適去東陌上乘青騾者是也。於是各各走馬逐之,望見其騾徐徐而行,各走馬逐之不及,如此行半日,而常相去一里許,不可及也,乃各罷還。
zi xùn jì shǎo jūn xiāng lǐ dì zǐ, wēi mì jǐn shèn, sī zhèng dào ào, suí shí míng jiàng, jiāng zú zhēn zōng zhòng miào yǐ.
子訓既少君鄉里弟子,微密謹慎,思證道奧,隨時明匠,將足甄綜眾妙矣。