dōng guō yán
东郭延
dōng guō yán, zì gōng yóu, shān yáng rén yě. shǎo hǎo dào, wén lǐ shǎo jūn yǒu dào, qiú yǔ xiāng jiàn, kòu tóu qǐ dé zhí shì jīn zhì sǎ sǎo zhī yì, shǎo jūn xǔ zhī, jiàn yán xiǎo xīn liáng jǐn, kě chéng, lín dāng qù, mì yǐ wǔ dì liù jiǎ zuǒ yòu líng fēi zhī shù yóu xū zhāo zhēn shí èr shì shòu yán, gào zhī yuē:" cǐ yì yào dào yě, mì ér xíng zhī, yì shēng tiān yǐ." kǒu jué bì ér qiǎn qù. yán suì huán jiā, hé fú líng fēi sàn, néng yè shū, zài qǐn shì zhōng, shēn shēng guāng diǎn, zuǒ yòu xíng liù jiǎ zuǒ yòu shù, néng zhàn jí xiōng, tiān xià dāng qiāo yòu yòu zhě, shí yǔ bù shí, jiē nì zhī zhī. yòu yì shǐ guǐ shén, shōu shè hǔ bào, wú suǒ bù wéi. zài xiāng lǐ sì bǎi suì bù lǎo. hàn jiàn ān èr shí yī nián, yī dàn, yǒu shù shí rén chéng hǔ bào zhī lái yíng zhī, lín jǐn jiàn zhī, nǎi yǔ qīn gù bié ér cí qù, yún" yì kūn lún tái", lín qù yán yǐ shén dān fāng wǔ dì líng fēi mì yào chuán yǐn xiān shēng.
东郭延,字公游,山阳人也。少好道,闻李少君有道,求与相见,叩头乞得执侍巾栉洒扫之役,少君许之,见延小心良谨,可成,临当去,密以五帝六甲左右灵飞之术、游虚招真十二事授延,告之曰:“此亦要道也,密而行之,亦升天矣。”口诀毕而遣去。延遂还家,合服灵飞散,能夜书,在寝室中,身生光点,左右行六甲左右术,能占吉凶,天下当(敲右+又)者,识与不识,皆逆知之。又役使鬼神,收摄虎豹,无所不为。在乡里四百岁不老。汉建安二十一年,一旦,有数十人乘虎豹之来迎之,邻尽见之,乃与亲故别而辞去,云“诣昆仑台”,临去延以神丹方、五帝灵飞秘要传尹先生。
líng shòu guāng
灵寿光
líng shòu guāng zhě, fú fēng rén yě. nián qī shí shí, dé zhū yīng wán fāng, hé fú zhī, zhuǎn gèng shǎo, rú nián èr shí. shí zhì jiàn ān yuán nián, yǐ èr bǎi èr shí suì yǐ.
灵寿光者,扶风人也。年七十时,得朱英丸方,合服之,转更少,如年二十。时至建安元年,已二百二十岁矣。
liú jīng
刘京
liú jīng, zì tài xuán, nán yáng rén yě, hàn xiào wén huáng dì shì láng yě. hòu qì shì cóng hán dān zhāng jūn xué dào, shòu ěr zhū yīng wán fāng, hé fú zhī, bǎi sān shí suì, shì zhī rú sān shí xǔ rén. hòu shī shì sū zǐ xùn, zi xùn shòu jīng wǔ dì líng fēi liù jiǎ shí èr shì, shén xiān shí zhōu zhēn xíng zhū mì yào, jīng àn jué xíng zhī, shén xiào, néng yì shǐ guǐ shén, lì qǐ fēng yǔ, míng zhì xíng chú, zuò zài lì wáng, ér zhī jí xiōng qī rì. yòu néng wéi rén jì tiān yì mìng, huò dé shí nián, dào qī jiē qiāo yòu yòu, qí bù xìn zhě, zhì qī yì qiāo yòu yòu. zhōu liú míng shān wǔ yuè, yǔ wáng zhēn jù xíng, xī biàn yě.
刘京,字太玄,南阳人也,汉孝文皇帝侍郎也。后弃世从邯郸张君学道,受饵朱英丸方,合服之,百三十岁,视之如三十许人。后师事苏子训,子训授京五帝灵飞六甲十二事,神仙十洲真形诸秘要,京按诀行之,甚效,能役使鬼神,立起风雨,名致行厨,坐在立亡,而知吉凶期日。又能为人祭天益命,或得十年,到期皆(敲右+又),其不信者,至期亦(敲右+又)。周流名山五岳,与王真俱行,悉遍也。
wèi wǔ dì shí, gù yóu xíng zhū dì zǐ jiā. huáng fǔ lóng wén qí yǒu dào, nǎi suí shì zhī, yǐ yún mǔ jiǔ zǐ wán jí jiāo jiē zhī dào èr fāng jiào lóng, lóng àn hé xíng fú zhī, sè lǐ rì shǎo, fā bù bái, chǐ bù là, nián sān bǎi yú suì, bù zhī néng de dù shì bù ěr. wèi huáng chū sān nián, jīng rù héng shān zhōng qù, suì bù fù jiàn, jīng yǔ huáng fǔ lóng yuē:" zhì shēn zhī yào, dāng zhāo zhāo fú yù quán, shǐ rén dīng zhuàng yǒu yán sè, qù sān chóng ér jiān chǐ yě. yù quán zhě, kǒu zhōng yè yě. zhāo lái qǐ zǎo, shù yè mǎn kǒu, nǎi tūn zhī, zuó chǐ èr qī guò, rú cǐ zhě sān nǎi zhǐ, míng yuē liàn jīng, shǐ rén cháng shēng yě. fū jiāo jiē zhī dào zhì nán, fēi shàng shì bù néng xíng zhī, chéng bēn niú jīng mǎ wèi zú yù qí xiǎn zhuì yǐ. qīng xìng duō yín, dé wú dāng yòng cǐ zì jiè hū!" rú jīng yán, lǜ lóng bù de dù shì yě.
魏武帝时,故游行诸弟子家。皇甫隆闻其有道,乃随事之,以云母九子丸及交接之道二方教隆,隆按合行服之,色理日少,发不白,齿不落,年三百余岁,不知能得度世不耳。魏黄初三年,京入衡山中去,遂不复见,京语皇甫隆曰:“治身之要,当朝朝服玉泉,使人丁壮有颜色,去三虫而坚齿也。玉泉者,口中液也。朝来起早,漱液满口,乃吞之,琢齿二七过,如此者三乃止,名曰炼精,使人长生也。夫交接之道至难,非上士不能行之,乘奔牛惊马未足喻其险坠矣。卿性多滛,得无当用此自戒乎!”如京言,虑隆不得度世也。
yán qīng
严青
yán qīng zhě, kuài jī rén yě. jiā pín, cháng zài shān zhōng shāo tàn, hū yù xiān rén yún:" rǔ gǔ xiāng hé xiān." nǎi yǐ yī juàn sù shū yǔ zhī, lìng yǐ jìng qì shèng zhī, zhì gāo chù, jiān jiào qīng fú shí nǎo fǎ. qīng suì yǐ jìng qì shèng shū, zhì gāo chù, biàn wén zuǒ yòu cháng yǒu shí shù rén shì zhī. měi zài tàn chū, cǐ shén biàn wèi yǐn chuán, tā rén dàn jiàn chuán zì xíng. hòu duàn gǔ rù xiǎo huò shān qù.
严青者,会稽人也。家贫,常在山中烧炭,忽遇仙人云:“汝骨相合仙。”乃以一卷素书与之,令以净器盛之,置高处,兼教青服石脑法。青遂以净器盛书,置高处,便闻左右常有十数人侍之。每载炭出,此神便为引船,他人但见船自行。后断谷入小霍山去。
bó hé
帛和
bó hé, zì zhòng lǐ. shī dǒng xiān shēng xíng qì duàn gǔ shù, yòu yì xī chéng shān shī wáng jūn, jūn wèi yuē:" dà dào zhī jué, fēi kě zú dé, wú zàn wǎng yíng zhōu, rǔ yú cǐ shí shì zhōng, kě shú shì shí bì, jiǔ jiǔ dāng jiàn wén zì, jiàn zé dú zhī, dé dào yǐ." hé nǎi shì zhī, yī nián liǎo wú suǒ jiàn, èr nián shì yǒu wén zì, sān nián liǎo rán jiàn tài qīng zhōng jīng shén dān fāng sān huáng wén wǔ yuè tú, hé sòng zhī, shàng kǒu. wáng jūn huí yuē:" zi dé zhī yǐ." nǎi zuò shén dān, fú bàn jì, yán nián wú jí, yǐ bàn jì zuò huáng jīn wǔ shí jīn, jiù huì pín bìng yě.
帛和,字仲理。师董先生行炁断谷术,又诣西城山师王君,君谓曰:“大道之诀,非可卒得,吾暂往瀛洲,汝于此石室中,可熟视石壁,久久当见文字,见则读之,得道矣。”和乃视之,一年了无所见,二年视有文字,三年了然见太清中经、神丹方、三皇文、五岳图,和诵之,上口。王君回曰:“子得之矣。”乃作神丹,服半剂,延年无极,以半剂作黄金五十斤,救惠贫病也。
zhào qú
赵瞿
zhào qú zhě, shàng dǎng rén yě. bìng lài lì nián, zhòng zhì zhī, bù yù, chuí sǐ, huò yún:" bù jí huó liú qì zhī." hòu zǐ sūn zhuǎn xiāng zhù yì, qí jiā nǎi jī liáng jiāng zhī sòng zhì shān xué zhōng. qú zài xué zhōng zì yuàn bù xìng, zhòu yè bēi tàn tì qì. jīng yuè, yǒu xiān rén jīng guò xué, jiàn ér āi zhī, jù wèn xùn zhī, qú zhī qí yì rén, nǎi kòu tóu zì chén qǐ āi. yú shì xiān rén yǐ yī náng yào cì zhī, jiào qí fú fǎ. qú fú zhī, bǎi xǔ rì, chuāng dōu yù, yán sè fēng yuè, jī fū yù zé. xiān rén yòu guò shì zhī, qú xiè shòu gēng shēng huó zhī ēn, qǐ gài qí fāng. xiān rén gào:" cǐ shì sōng zhī ěr, cǐ shān zhōng gèng duō cǐ wù, rǔ liàn fú zhī, kě yǐ cháng shēng bū sǐ." qú nǎi guī jiā, jiā rén chū wèi zhī guǐ yě, shén jīng è. qú suì zhǎng fú sōng zhī, shēn tǐ zhuǎn qīng, qì lì bǎi bèi, dēng wēi yuè xiǎn, zhōng rì bù jí. nián bǎi qī shí suì, chǐ bù duò, fā bù bái. yè wò, hū jiàn tái jiān yǒu guāng dà rú jìng zhě, yǐ wèn zuǒ yòu, jiē yún bú jiàn, jiǔ ér jiàn dà, yī shì jǐn míng, rú zhòu rì. yòu yè jiàn miàn shàng yǒu cǎi nǚ èr rén, zhǎng èr sān cùn, ér tǐ jiē jù, dàn wèi xiǎo ěr, yóu xì qí kǒu bí zhī jiān, rú shì qiě yī nián, cǐ nǚ jiàn zhǎng dà, chū zài qí cè. yòu cháng wén qín sè zhī yīn, xīn rán dú xiào. zài rén jiān sān bǎi xǔ nián, sè rú xiǎo tóng. nǎi rù bào dú shān qù, bì dì xiān yě.
赵瞿者,上党人也。病癞历年,众治之,不愈,垂死,或云:“不及活流弃之。”后子孙转相注易,其家乃赍粮将之送置山穴中。瞿在穴中自怨不幸,昼夜悲叹涕泣。经月,有仙人经过穴,见而哀之,具问讯之,瞿知其异人,乃叩头自陈乞哀。于是仙人以一囊药赐之,教其服法。瞿服之,百许日,疮都愈,颜色丰悦,肌肤玉泽。仙人又过视之,瞿谢受更生活之恩,乞丐其方。仙人告:“此是松脂耳,此山中更多此物,汝炼服之,可以长生不死。”瞿乃归家,家人初谓之鬼也,甚惊愕。瞿遂长服松脂,身体转轻,气力百倍,登危越险,终日不极。年百七十岁,齿不堕,发不白。夜卧,忽见台间有光大如镜者,以问左右,皆云不见,久而渐大,一室尽明,如昼日。又夜见面上有綵女二人,长二三寸,而体皆具,但为小耳,游戏其口鼻之间,如是且一年,此女渐长大,出在其侧。又常闻琴瑟之音,欣然独笑。在人间三百许年,色如小童。乃入抱犊山去,必地仙也。
gōng sōng
宫嵩
gōng sōng zhě, dà yǒu wén cái, zhe dào shū èr bǎi yú juǎn, fú yún mǔ, de dì xiān dào. hòu rù níng yǔ shān zhōng xiān qù.
宫嵩者,大有文才,著道书二百余卷,服云母,得地仙道。后入苧屿山中仙去。
róng chéng gōng
容成公
róng chéng gōng, xíng xuán sù zhī dào, yán shòu wú jí.
容成公,行玄素之道,延寿无极。
dǒng zhòng jūn
董仲君
dǒng zhòng jūn zhě, lín huái rén yě. fú qì liàn xíng, èr bǎi yú suì bù lǎo. céng bèi wū xì yù, nǎi yáng sǐ, xū yú chóng chū, yù lì nǎi yú chū zhī, hū shī suǒ zài.
董仲君者,临淮人也。服炁炼形,二百余岁不老。曾被诬系狱,乃佯死,须臾虫出,狱吏乃舁出之,忽失所在。
qiàn píng jí
倩平吉
qiàn píng jí zhě, pèi rén yě. hàn chū rù shān dé dào, zhì guāng wǔ shí bù lǎo, hòu tuō xíng shī jiǎ, bǎi yú nián què huán xiāng lǐ yě.
倩平吉者,沛人也。汉初入山得道,至光武时不老,后托形尸假,百余年却还乡里也。
wáng zhòng dōu
王仲都
wáng zhòng dōu zhě, hàn zhōng rén yě. hàn yuán dì cháng yǐ shèng shǔ shí bào zhī, rào yǐ shí yú lú huǒ ér bù rè, yì wú hàn. níng dōng zhī yuè, lìng zhòng dōu dān yī, wú hán sè, shēn shàng qì zhēng rú chuī. hòu bù zhī suǒ zài.
王仲都者,汉中人也。汉元帝常以盛暑时暴之,绕以十余炉火而不热,亦无汗。凝冬之月,令仲都单衣,无寒色,身上气蒸如炊。后不知所在。
chéng wěi qī
程伟妻
hàn huáng mén láng chéng wěi, hǎo huáng bái zhú. qǔ qī dé zhī fāng jiā nǚ. chéng cháng cóng jià chū ér wú shí yī, shén yōu, qī yuē:" qǐng zhì liǎng jiǎ jiān." jiān jí wú gù ér zhì qián. wěi àn zhěn zhōng hóng bǎo zuò jīn bù chéng, qī nǎi wǎng shì wěi, wěi fāng shàn tàn shāo tóng, tóng zhōng yǒu shuǐ yín, qī yuē:" wú yù shì xiāng shì yī shì." nǎi chū qí náng zhōng yào shǎo xǔ tóu zhī, shí qǐng fā zhī, yǐ chéng yín. wěi dà jīng yuē:" dào zài rǔ chù, ér bù zǎo gào wǒ, hé yě?" qī yuē:" dé zhī xū yóu mìng zhě." yú shì wěi rì yè shuō yòu zhī, mài tián zhái yǐ gōng měi shí yī fú, yóu bù kěn gào wěi, wěi nǎi yǔ bàn móu wō chī zhàng zhī, qī zhé zhī zhī, gào wěi yán:" dào bì dāng chuán qí rén, dé qí rén dé lù xiāng yù, zhé jiào zhī. rú fēi qí rén, kǒu shì ér xīn fēi, suī cùn duàn ér zhī jiě, ér dào yóu bù chū yě." wěi bī zhī bù zhǐ, qī nǎi fā kuáng, luǒ ér zǒu, yǐ ní zì tú, suì zú.
汉黄门郎程伟,好黄白术。娶妻得知方家女。程常从驾出而无时衣,甚忧,妻曰:“请致两叚缣。”缣即无故而至前。伟按枕中鸿宝作金不成,妻乃往视伟,伟方扇炭烧筩,筩中有水银,妻曰:“吾欲试相视一事。”乃出其囊中药少许投之,食顷发之,已成银。伟大惊曰:“道在汝处,而不早告我,何也?”妻曰:“得之须由命者。”于是伟日夜说诱之,卖田宅以供美食衣服,犹不肯告伟,伟乃与伴谋挝笞杖之,妻辄知之,告伟言:“道必当传其人,得其人得路相遇,辄教之。如非其人,口是而心非,虽寸断而支解,而道犹不出也。”伟逼之不止,妻乃发狂,裸而走,以泥自涂,遂卒。
jì zi xùn
蓟子训
jì dá, zì zi xùn, qí guó lín zī rén, lǐ shǎo jūn zhī yì rén yě. shǎo shì zhōu jùn, jǔ xiào lián, chú láng zhōng, yòu cóng jūn bài fù mǎ dū wèi. wǎn wù zhì shì sú zōng lǐ guān wú yì yú nián mìng yě, nǎi cóng shǎo jūn xué zhì bìng zuò yī fǎ, jiàn jiǔ, jiàn shǎo jūn yǒu bù sǐ zhī dào, suì yǐ dì zǐ zhī lǐ shì shǎo jūn ér shī yān. shǎo jūn yì yǐ zi xùn yòng xīn zhuān, zhī kě chéng jiù, jiàn jiàn gào zhī yǐ dào jiā shì, yīn jiào lìng tāi xī tāi shí zhù nián zhǐ bái zhī fǎ, xíng zhī èr bǎi yú nián, yán sè bù lǎo.
蓟达,字子训,齐国临淄人,李少君之邑人也。少仕州郡,举孝廉,除郎中,又从军拜驸马都尉。晚悟治世俗综理官无益于年命也,乃从少君学治病作医法,渐久,见少君有不死之道,遂以弟子之礼事少君而师焉。少君亦以子训用心专,知可成就,渐渐告之以道家事,因教令胎息胎食住年止白之法,行之二百余年,颜色不老。
zài xiāng lǐ yú rén xìn ràng cóng shì, xìng hǎo qīng jìng, cháng xián jū dú yì, shí zuò xiǎo xiǎo wén shū, jiē yǒu yì yì. shǎo jūn wǎn yòu shòu zi xùn wú cháng zi dà huàn huà zhī shù, àn shì shī xíng, jiē xiào. céng jiàn bǐ shě jiā bào yī ér, cóng qiú bào zhī, shī shǒu ér suí dì, jí sǐ, qí jiā sù zūn jìng zhī, bù gǎn yǒu bēi āi zhī sè ér mái zhī, wèi cǐ ér mìng yīng bù chéng rén, xíng yǐ jī rì, zhuǎn bù néng fù, sī zhī, zi xùn yīn hái wài bào ér huán jiā, jiā rén kǒng shì guǐ, qǐ bù fù yòng, zi xùn yuē:" dàn qǔ, wú kǔ, gù shì rǔ ér yě." ér shí qí mǔ, xǐ xiào yù wǎng mǔ, nǎi qǔ zhī, yì yóu bù liǎo, zi xùn jì qù, fū fù gòng wǎng jué shì suǒ mái sǐ ér biǎn qì zhōng, yǒu ní ér zhǎng liù cùn xǔ ěr, cǐ ér suì zhǎng dà. yòu zhū lǎo rén fā bì bái zhě, zi xùn dàn yǔ zhī duì zuò gòng yǔ, sù xī zhī jiān, zé míng dàn jiē fā hēi yǐ, yì wú suǒ shī wéi, wèi hēi kě qī yī nián èr bǎi rì yě yì fù yǒu bù shǐ rén fā hēi zhě, gài shén huàn zhī dà biàn zhě yě.
在乡里与人信让从事,性好清净,常闲居读《易》,时作小小文疏,皆有意义。少君晚又授子训无常子大幻化之术,按事施行,皆效。曾见比舍家抱一儿,从求抱之,失手而随地,即死,其家素尊敬之,不敢有悲哀之色而埋之,谓此儿命应不成人,行已积日,转不能复,思之,子训因还外抱儿还家,家人恐是鬼,乞不复用,子训曰:“但取,无苦,故是汝儿也。”儿识其母,喜笑欲往母,乃取之,意犹不了,子训既去,夫妇共往掘视所埋死儿窆器中,有泥儿长六寸许耳,此儿遂长大。又诸老人发必白者,子训但与之对坐共语,宿昔之间,则明旦皆发黑矣,亦无所施为,为黑可期一年二百日也;亦复有不使人发黑者,盖神幻之大变者也。
jīng shī guì rén wén zhī, mò bù xū xīn yù jiàn zi xùn, ér wú yuán zhì zhī. zi xùn bǐ jū yǒu nián shào wèi tài xué shēng, yú shì zhū guì rén gòng hū yǔ zhī:" qīng suǒ yǐ qín kǔ dú shū zhě, yù yǐ kè shì guī fù guì ěr. dàn wèi wú yī zhì jì zi xùn lái, néng shǐ qīng bù láo ér dá." shū shēng xǔ nuò, nǎi guī, jiù shì zi xùn, zhāo xī sǎ sǎo, lì shì zuǒ yòu, rú cǐ qiě èr bǎi rì, zi xùn yǔ shū shēng yuē:" qīng fēi xué dào zhě, hé néng rú cǐ?" shū shēng yuē:" tiǎn xiāng lǐ mò liú, cháng yòu zhī dào zì dāng ěr." zi xùn yuē:" hé yǐ bù dào shí ér zuò xū shì xié? wú yǐ jù zhī qīng yì, zhū guì rén yù de jiàn wǒ, wǒ yì hé xī yī xíng zhī láo ér bù shǐ qīng dé róng wèi hū? biàn kě hái yǔ zhū rén, wú mǒu yuè mǒu rì dāng wǎng." shū shēng shén xǐ, dào jīng shī, jù xiàng zhū guì rén shuō cǐ yì. dào qī rì, zi xùn wèi xíng, shū shēng fù mǔ yōu zhī, wǎng shì zi xùn, zi xùn yuē:" kǒng wǒ bù xíng yě, bù shǐ qīng ér shī xìn, dāng fā yǐ shí shí qù suǒ jū." shū shēng fù mǔ xiāng wèi yuē:" jì xiān shēng suī bù rú qī zhì, yào shì wǎng yě, dìng hòu rì." shū shēng guī, tuī jì zhī, zi xùn yǐ qí rì zhōng shí dào jīng shī, shì bù néng bàn rì xíng qiān yú lǐ. jì zhì, shū shēng wǎng jiàn zhī zǐ xùn, zi xùn wèn shū shēng yuē:" shuí yù jiàn wǒ zhě?" shū shēng yuē:" yù jiàn xiān shēng zhě shén duō, bù gǎn wǎng qū, dàn qǐ zhī xiān shēng suǒ zhǐ, zì dāng lái yě." zi xùn yuē:" bù xū shǐ lái, wú shàng qiān yú lǐ lái níng, fù yǔ zhū rén jì cǐ xié? qīng jīn rì shǐ rén rén jǐn yǔ zhī, shǐ gè jué bīn kè, wú rì zhōng dāng wǎng, lín shí zì dāng zé suǒ xiān yì." shū shēng rú qí yán yǔ guì rén, guì rén gè sǎ sǎo, dào rì zhōng zǐ xùn wǎng. fán èr shí sān chù, biàn yǒu èr shí sān zi xùn, gè wǎng yī chù, zhū guì rén gè gè xǐ, zì wèi zi xùn xiān yì zhī. dìng míng rì xiāng cān tóng, tóng shí gè yǒu yī zi xùn, qí yī fú yán sè jiē rú yī, ér lùn shuō suí zhǔ rén zī wèn, gè gè duì dá bù tóng ěr. zhǔ rén bìng wèi shè jiǔ shí zhī jù, yǐ xiǎng zi xùn, jiē gè jiā jiā jǐn lǐ yǐn shí zhī. yú shì yuǎn jìn dà jīng, zhū guì rén bìng yù yì zhī. zi xùn wèi shū shēng yuē:" zhū rén wèi wǒ dāng yǒu zhòng tóng bā cǎi, gù yù jiàn wǒ, wǒ yì wú suǒ dào, wǒ bù fù wǎng biàn ěr, qù yǐ!" shì chū mén, zhū guì rén guān gài sāi dào, dào mén. shū shēng yán: shì qù dōng mò shàng chéng qīng luó zhě shì yě. yú shì gè gè zǒu mǎ zhú zhī, wàng jiàn qí luó xú xú ér xíng, gè zǒu mǎ zhú zhī bù jí, rú cǐ xíng bàn rì, ér cháng xiāng qù yī lǐ xǔ, bù kě jí yě, nǎi gè bà hái.
京师贵人闻之,莫不虚心欲见子训,而无缘致之。子训比居有年少为太学生,于是诸贵人共呼语之:“卿所以勤苦读书者,欲以课试规富贵耳。但为吾一致蓟子训来,能使卿不劳而达。”书生许诺,乃归,就事子训,朝夕洒扫,立侍左右,如此且二百日,子训语书生曰:“卿非学道者,何能如此?”书生曰:“忝乡里末流,长幼之道自当尔。”子训曰:“何以不道实而作虚饰邪?吾以具知卿意,诸贵人欲得见我,我亦何惜一行之劳而不使卿得荣位乎?便可还语诸人,吾某月某日当往。”书生甚喜,到京师,具向诸贵人说此意。到期日,子训未行,书生父母忧之,往视子训,子训曰:“恐我不行也,不使卿儿失信,当发以食时去所居。”书生父母相谓曰:“蓟先生虽不如期至,要是往也,定后日。”书生归,推计之,子训以其日中时到京师,是不能半日行千余里。既至,书生往见之子训,子训问书生曰:“谁欲见我者?”书生曰:“欲见先生者甚多,不敢枉屈,但乞知先生所止,自当来也。”子训曰:“不须使来,吾尚千余里来宁,复与诸人计此邪?卿今日使人人尽语之,使各绝宾客,吾日中当往,临时自当择所先诣。”书生如其言语贵人,贵人各洒扫,到日中子训往。凡二十三处,便有二十三子训,各往一处,诸贵人各各喜,自谓子训先诣之。定明日相参同,同时各有一子训,其衣服颜色皆如一,而论说随主人谘问,各各对答不同耳。主人竝为设酒食之具,以饷子训,皆各家家尽礼饮食之。于是远近大惊,诸贵人竝欲诣之。子训谓书生曰:“诸人谓我当有重瞳八采,故欲见我,我亦无所道,我不复往便尔,去矣!”适出门,诸贵人冠盖塞道,到门。书生言:适去东陌上乘青骡者是也。于是各各走马逐之,望见其骡徐徐而行,各走马逐之不及,如此行半日,而常相去一里许,不可及也,乃各罢还。
zi xùn jì shǎo jūn xiāng lǐ dì zǐ, wēi mì jǐn shèn, sī zhèng dào ào, suí shí míng jiàng, jiāng zú zhēn zōng zhòng miào yǐ.
子训既少君乡里弟子,微密谨慎,思证道奥,随时明匠,将足甄综众妙矣。