ruǎn bù bīng xiào, wén shù bǎi bù. sū mén shān zhōng, hū yǒu zhēn rén, qiáo fá zhě xián gòng chuán shuō. ruǎn jí wǎng guān, jiàn qí rén yōng xī yán cè. jí dēng lǐng jiù zhī, jī jù xiāng duì. jí shāng lüè zhōng gǔ, shàng chén huáng nóng xuán jì zhī dào, xià kǎo sān dài shèng dé zhī měi, yǐ wèn zhī, gē rán bù yīng. fù xù yǒu wèi zhī jiào, qī shén dǎo qì zhī shù yǐ guān zhī, bǐ yóu rú qián, níng zhǔ bù zhuǎn. jí yīn duì zhī zhǎng xiào. liáng jiǔ, nǎi xiào yuē: kě gèng zuò. jí fù xiào. yì jǐn, tuì, hái bàn lǐng xǔ, wén shàng kǒu qiú rán yǒu shēng, rú shù bù gǔ chuī, lín gǔ chuán xiǎng. gù kàn, nǎi xiàng rén xiào yě.
阮步兵嘯,聞數百步。蘇門山中,忽有真人,樵伐者咸共傳說。阮籍往觀,見其人擁膝岩側。籍登嶺就之,箕踞相對。籍商略終古,上陳黃、農玄寂之道,下考三代盛德之美,以問之,仡然不應。復敘有為之教,棲神導氣之術以觀之,彼猶如前,凝矚不轉。籍因對之長嘯。良久,乃笑曰:「可更作。」籍復嘯。意盡,退,還半嶺許,聞上(口酋)然有聲,如數部鼓吹,林谷傳響。顧看,迺向人嘯也。
jī kāng yóu yú jí jùn shān zhōng, yù dào shì sūn dēng, suì yǔ zhī yóu. kāng lín qù, dēng yuē: jūn cái zé gāo yǐ, bǎo shēn zhī dào bù zú.
嵇康游於汲郡山中,遇道士孫登,遂與之游。康臨去,登曰:「君才則高矣,保身之道不足。」
shān gōng jiāng qù xuǎn cáo, yù jǔ jī kāng kāng yǔ shū gào jué.
山公將去選曹,欲舉嵇康;康與書告絕。
lǐ xīn shì mào céng dì wǔ zǐ, qīng zhēn yǒu yuǎn cāo, ér shǎo léi bìng, bù kěn hūn huàn. jū zài lín hǎi, zhù xiōng shì zhōng mù xià. jì yǒu gāo míng, wáng chéng xiàng yù zhāo lǐ zhī, gù pì wèi fǔ yuàn. xīn dé jiān mìng, xiào yuē: mào hóng nǎi fù yǐ yī jué jiǎ rén!
李廞是茂曾第五子,清貞有遠操,而少羸病,不肯婚宦。居在臨海,住兄侍中墓下。既有高名,王丞相欲招禮之,故闢為府掾。廞得箋命,笑曰:「茂弘乃復以一爵假人!」
hé biāo qí dì yǐ gāo qíng bì shì, ér biāo qí quàn zhī lìng shì. dá yuē: yǔ dì wǔ zhī míng, hé bì jiǎn biāo qí?
何驃騎弟以高情避世,而驃騎勸之令仕。答曰:「予第五之名,何必減驃騎?」
ruǎn guāng lù zài dōng shān, xiāo rán wú shì, cháng nèi zú yú huái. yǒu rén yǐ wèn wáng yòu jūn, yòu jūn yuē: cǐ jūn jìn bù jīng chǒng rǔ, suī gǔ zhī chén míng, hé yǐ guò cǐ?
阮光祿在東山,蕭然無事,常內足於懷。有人以問王右軍,右軍曰:「此君近不驚寵辱,雖古之沉冥,何以過此?」
kǒng chē qí shǎo yǒu jiā dùn yì, nián sì shí yú, shǐ yīng ān dōng mìng. wèi shì huàn shí, cháng dú qǐn, gē chuī zì zhēn huì, zì chēng kǒng láng, yóu sǎn míng shān. bǎi xìng wèi yǒu dào shù, wèi shēng lì miào. jīn yóu yǒu kǒng láng miào.
孔車騎少有嘉遁意,年四十餘,始應安東命。未仕宦時,常獨寢,歌吹自箴誨,自稱孔郎,游散名山。百姓謂有道術,為生立廟。今猶有孔郎廟。
nán yáng liú lín zhī, gāo lǜ shàn shǐ chuán, yǐn yú yáng qí. yú shí fú jiān lín jiāng, jīng zhōu cì shǐ huán chōng jiāng jǐn xū mó zhī yì, zhēng wèi zhǎng shǐ, qiǎn rén chuán wǎng yíng, zèng kuàng shén hòu. lín zhī wén mìng, biàn shēng zhōu, xī bù shòu suǒ xiǎng, yuán dào yǐ qǐ qióng fá, bǐ zhì shàng míng yì jǐn. yī jiàn chōng, yīn chén wú yòng, xiāo rán ér tuì. jū yáng qí jī nián, yī shí yǒu wú cháng yǔ cūn rén gòng. zhí jǐ guì fá, cūn rén yì rú zhī. shén hòu, wèi xiāng lǘ suǒ ān.
南陽劉驎之,高率善史傳,隱於陽岐。於時符堅臨江,荊州刺史桓沖將盡訏謨之益,徵為長史,遣人船往迎,贈貺甚厚。驎之聞命,便升舟,悉不受所餉,緣道以乞窮乏,比至上明亦盡。一見沖,因陳無用,翛然而退。居陽岐積年,衣食有無常與村人共。值己匱乏,村人亦如之。甚厚,為鄉閭所安。
nán yáng dí dào yuān yǔ rǔ nán zhōu zi nán shào xiāng yǒu, gòng yǐn yú xún yáng. yǔ tài wèi shuō zhōu yǐ dāng shì zhī wù, zhōu suì shì, dí bǐng zhì mí gù. qí hòu zhōu yì dí, dí bù yǔ yǔ.
南陽翟道淵與汝南周子南少相友,共隱於尋陽。庾太尉說周以當世之務,周遂仕,翟秉志彌固。其後周詣翟,翟不與語。
mèng wàn nián jí dì shǎo gū, jū wǔ chāng yáng xīn xiàn. wàn nián yóu huàn, yǒu shèng míng dāng shì, shǎo gū wèi cháng chū, jīng yì rén shì sī yù jiàn zhī, nǎi qiǎn xìn bào shǎo gū, yún xiōng bìng dǔ. láng bèi zhì dōu. shí xián jiàn zhī zhě, mò bù jiē zhòng, yīn xiāng wèi yuē: shǎo gū rú cǐ, wàn nián kě sǐ.
孟萬年及弟少孤,居武昌陽新縣。萬年遊宦,有盛名當世,少孤未嘗出,京邑人士思欲見之,乃遣信報少孤,雲「兄病篤」。狼狽至都。時賢見之者,莫不嗟重,因相謂曰:「少孤如此,萬年可死。」
kāng sēng yuān zài yù zhāng, qù guō shù shí lǐ, lì jīng shè. páng lián lǐng, dài zhǎng chuān, fāng lín liè yú xuān tíng, qīng liú jī yú táng yǔ. nǎi xián jū yán jiǎng, xī xīn lǐ wèi, yǔ gōng zhū rén duō wǎng kàn zhī. guān qí yùn yòng tǔ nà, fēng liú zhuǎn jiā. jiā yǐ chù zhī yí rán, yì yǒu yǐ zì dé, shēng míng nǎi xìng. hòu bù kān, suì chū.
康僧淵在豫章,去郭數十里,立精舍。旁連嶺,帶長川,芳林列於軒庭,清流激於堂宇。乃閒居研講,希心理味,庾公諸人多往看之。觀其運用吐納,風流轉佳。加已處之怡然,亦有以自得,聲名乃興。後不堪,遂出。
dài ān dào jì lì cāo dōng shān, ér qí xiōng yù jiàn shì è zhī gōng. xiè tài fù yuē: qīng xiōng dì zhì yè, hé qí tài shū? dài yuē: xià guān bù kān qí yōu, jiā dì bù gǎi qí lè.
戴安道既厲操東山,而其兄欲建式遏之功。謝太傅曰:「卿兄弟志業,何其太殊?」戴曰:「下官『不堪其憂』,家弟『不改其樂』。」
xǔ xuán dù yǐn zài yǒng xìng nán yōu xué zhōng, měi zhì sì fāng zhū hóu zhī yí. huò wèi xǔ yuē: cháng wén jī shān rén, shì bù ěr ěr! xǔ yuē: kuāng fěi bāo jū, gù dāng qīng yú tiān xià zhī bǎo ěr!
許玄度隱在永興南幽穴中,每致四方諸侯之遺。或謂許曰:「嘗聞箕山人,似不爾耳!」許曰:「筐篚苞苴,故當輕於天下之寶耳!」
fàn xuān wèi cháng rù gōng mén. hán kāng bó yǔ tóng zài, suì yòu jù rù jùn. fàn biàn yú chē hòu qū xià.
范宣未嘗入公門。韓康伯與同載,遂誘俱入郡。范便於車後趨下。
xī chāo měi wén yù gāo shàng yǐn tuì zhě, zhé wèi bàn bǎi wàn zī, bìng wèi zào lì jū yǔ. zài shàn wèi dài gōng qǐ zhái, shén jīng zhěng. dài shǐ wǎng jiù jū, yǔ suǒ qīn shū yuē: jìn zhì shàn, rú guān shě. xī wèi fù yuē yì bàn bǎi wàn zī, fù yǐn shì chà hù, gù bù guǒ yí.
郗超每聞欲高尚隱退者,輒為辦百萬資,並為造立居宇。在剡為戴公起宅,甚精整。戴始往舊居,與所親書曰:「近至剡,如官舍。」郗為傅約亦辦百萬資,傅隱事差互,故不果遺。
xǔ yuàn hǎo yóu shān shuǐ, ér tǐ biàn dēng zhì. shí rén yún: xǔ fēi tú yǒu shèng qíng, shí yǒu jì shèng zhī jù.
許掾好游山水,而體便登陟。時人云:「許非徒有勝情,實有濟勝之具。」
xī shàng shū yǔ xiè jū shì shàn. cháng chēng: xiè qìng xù shí jiàn suī bù jué rén, kě yǐ lèi xīn chù dōu jǐn.
郗尚書與謝居士善。常稱:「謝慶緒識見雖不絕人,可以累心處都盡。」