chén yīng zhě, dōng yáng rén. shǎo xiū dé xíng, zhù chēng xiāng dǎng. qín mò dà luàn, dōng yáng rén yù fèng yīng wèi zhǔ, mǔ yuē: bù kě! zì wǒ wèi rǔ jiā fù, shǎo jiàn pín jiàn, yī dàn fù guì, bù xiáng! bù rú yǐ bīng shǔ rén: shì chéng, shǎo shòu qí lì bù chéng, huò yǒu suǒ guī.
陳嬰者,東陽人。少脩德行,箸稱鄉黨。秦末大亂,東陽人慾奉嬰為主,母曰:「不可!自我為汝家婦,少見貧賤,一旦富貴,不祥!不如以兵屬人:事成,少受其利;不成,禍有所歸。」
hàn yuán dì gōng rén jì duō, nǎi lìng huà gōng tú zhī, yù yǒu hū zhě, zhé pī tú zhào zhī. qí zhōng cháng zhě, jiē xíng huò lù. wáng míng jūn zī róng shén lì, zhì bù gǒu qiú, gōng suì huǐ wèi qí zhuàng. hòu xiōng nú lái hé, qiú měi nǚ yú hàn dì, dì yǐ míng jūn chōng xíng. jì zhào jiàn ér xī zhī. dàn míng zì yǐ qù, bù yù zhōng gǎi, yú shì suì xíng.
漢元帝宮人既多,乃令畫工圖之,欲有呼者,輒披圖召之。其中常者,皆行貨賂。王明君姿容甚麗,志不苟求,工遂毀為其狀。後匈奴來和,求美女於漢帝,帝以明君充行。既召見而惜之。但名字已去,不欲中改,於是遂行。
hàn chéng dì xìng zhào fēi yàn, fēi yàn chán bān jié yú zhù zǔ, yú shì kǎo wèn. cí yuē: qiè wén sǐ shēng yǒu mìng, fù guì zài tiān. xiū shàn shàng bù méng fú, wèi xié yù yǐ hé wàng? ruò guǐ shén yǒu zhī, bù shòu xié nìng zhī sù ruò qí wú zhī, sù zhī hé yì? gù bù wèi yě.
漢成帝幸趙飛燕,飛燕讒班婕妤祝詛,於是考問。辭曰:「妾聞死生有命,富貴在天。脩善尚不蒙福,為邪欲以何望?若鬼神有知,不受邪佞之訴;若其無知,訴之何益?故不為也。」
wèi wǔ dì bēng, wén dì xī qǔ wǔ dì gōng rén zì shì. jí dì bìng kùn, biàn hòu chū kàn jí. tài hòu rù hù, jiàn zhí shì bìng shì xī rì suǒ ài xìng zhě. tài hòu wèn: hé shí lái xié? yún: zhèng fú pò shí guò. yīn bù fù qián ér tàn yuē: gǒu shǔ bù shí rǔ yú, sǐ gù yīng ěr! zhì shān líng, yì jìng bù lín.
魏武帝崩,文帝悉取武帝宮人自侍。及帝病困,卞後出看疾。太后入戶,見直侍並是昔日所愛幸者。太后問:「何時來邪?」云:「正伏魄時過。」因不復前而嘆曰:「狗鼠不食汝余,死故應爾!」至山陵,亦竟不臨。
zhào mǔ jià nǚ, nǚ lín qù, chì zhī yuē: shèn wù wèi hǎo! nǚ yuē: bù wèi hǎo, kě wèi è xié? mǔ yuē: hào shàng bù kě wèi, qí kuàng è hū?
趙母嫁女,女臨去,敕之曰:「慎勿為好!」女曰:「不為好,可為惡邪?」母曰:「好尚不可為,其況惡乎?」
xǔ yǔn fù shì ruǎn wèi wèi nǚ, dé rú mèi, qí chǒu. jiāo lǐ jìng, yǔn wú fù rù lǐ, jiā rén shēn yǐ wèi yōu. huì yǔn yǒu kè zhì, fù lìng bì shì zhī, hái dá yuē: shì huán láng. huán láng zhě, huán fàn yě. fù yún: wú yōu, huán bì quàn rù. huán guǒ yǔ xǔ yún: ruǎn jiā jì jià chǒu nǚ yǔ qīng, gù dāng yǒu yì, qīng yí chá zhī. xǔ biàn huí rù nèi. jì jiàn fù, jí yù chū. fù liào qí cǐ chū, wú fù rù lǐ, biàn zhuō jū tíng zhī. xǔ yīn wèi yuē: fù yǒu sì dé, qīng yǒu qí jǐ? fù yuē: xīn fù suǒ fá wéi róng ěr. rán shì yǒu bǎi xíng, jūn yǒu jǐ? xǔ yún: jiē bèi. fù yuē: fū bǎi xíng yǐ dé wèi shǒu, jūn hào sè bù hǎo dé, hé wèi jiē bèi? yǔn yǒu cán sè, suì xiāng jìng zhòng.
許允婦是阮衛尉女,德如妹,奇醜。交禮竟,允無復入理,家人深以為憂。會允有客至,婦令婢視之,還答曰:「是桓郎。」桓郎者,桓范也。婦云:「無憂,桓必勸入。」桓果語許云:「阮家既嫁醜女與卿,故當有意,卿宜察之。」許便回入內。既見婦,即欲出。婦料其此出,無復入理,便捉裾停之。」許因謂曰:「婦有四德,卿有其幾?」婦曰:「新婦所乏唯容爾。然士有百行,君有幾?」許云:「皆備。」婦曰:「夫百行以德為首,君好色不好德,何謂皆備?」允有慚色,遂相敬重。
xǔ yǔn wèi lì bù láng, duō yòng qí xiāng lǐ, wèi míng dì qiǎn hǔ bì shōu zhī. qí fù chū jiè yǔn yuē: míng zhǔ kě yǐ lǐ duó, nán yǐ qíng qiú. jì zhì, dì hé wèn zhī. yǔn duì yuē: jǔ ěr suǒ zhī. chén zhī xiāng rén, chén suǒ zhī yě. bì xià jiǎn xiào wèi chēng zhí yǔ bù? ruò bù chēng zhí, chén shòu qí zuì. jì jiǎn xiào, jiē guān dé qí rén, yú shì nǎi shì. yǔn yī fú bài huài, zhào cì xīn yī. chū, yǔn bèi shōu, jǔ jiā hào kū. ruǎn xīn fù zì ruò yún: wù yōu, xún hái. zuò sù zhōu dài, qǐng zhī yǔn zhì.
許允為吏部郎,多用其鄉里,魏明帝遣虎賁收之。其婦出誡允曰:「明主可以理奪,難以情求。」既至,帝核問之。允對曰:「『舉爾所知。』臣之鄉人,臣所知也。陛下檢校為稱職與不?若不稱職,臣受其罪。」既檢校,皆官得其人,於是乃釋。允衣服敗壞,詔賜新衣。初,允被收,舉家號哭。阮新婦自若云:「勿憂,尋還。」作粟粥待,頃之允至。
xǔ yǔn wèi jìn jǐng wáng suǒ zhū, mén shēng zǒu rù gào qí fù. fù zhèng zài jī zhōng, shén sè bù biàn, yuē: zǎo zhī ěr ěr! mén rén yù cáng qí ér, fù yuē: wú yù zhū ér shì. hòu xǐ jū mù suǒ, jǐng wáng qiǎn zhōng huì kàn zhī, ruò cái liú jí fù, dāng shōu. ér yǐ zī mǔ. mǔ yuē: rǔ děng suī jiā, cái jù bù duō, lǜ xiōng huái yǔ yǔ, biàn wú suǒ yōu. bù xū jí āi, huì zhǐ biàn zhǐ. yòu kě shǎo wèn cháo shì. ér cóng zhī. huì fǎn yǐ zhuàng duì, zú miǎn.
許允為晉景王所誅,門生走入告其婦。婦正在機中,神色不變,曰:「蚤知爾耳!」門人慾藏其兒,婦曰:「無豫諸兒事。」後徙居墓所,景王遣鍾會看之,若才流及父,當收。兒以咨母。母曰:「汝等雖佳,才具不多,率胸懷與語,便無所憂。不須極哀,會止便止。又可少問朝事。」兒從之。會反以狀對,卒免。
wáng gōng yuān qǔ zhū gé dàn nǚ. rù shì, yán yǔ shǐ jiāo, wáng wèi fù yuē: xīn fù shén sè bēi xià, shū bù shì gōng xiū! fù yuē: dà zhàng fū bù néng fǎng fú yàn yún, ér lìng fù rén bǐ zōng yīng jié!
王公淵娶諸葛誕女。入室,言語始交,王謂婦曰:「新婦神色卑下,殊不似公休!」婦曰:「大丈夫不能仿佛彥雲,而令婦人比蹤英傑!」
wáng jīng shǎo pín kǔ, shì zhì èr qiān dàn, mǔ yǔ zhī yuē: rǔ běn hán jiā zǐ, shì zhì èr qiān dàn, cǐ kě yǐ zhǐ hū! jīng bù néng yòng. wèi shàng shū, zhù wèi, bù zhōng yú jìn, bèi shōu. tì qì cí mǔ yuē: bù cóng mǔ chì, yǐ zhì jīn rì! mǔ dōu wú qī róng, yǔ zhī yuē: wèi zi zé xiào, wèi chén zé zhōng. yǒu xiào yǒu zhōng, hé fù wú xié?
王經少貧苦,仕至二千石,母語之曰:「汝本寒家子,仕至二千石,此可以止乎!」經不能用。為尚書,助魏,不忠於晉,被收。涕泣辭母曰:「不從母敕,以至今日!」母都無戚容,語之曰:「為子則孝,為臣則忠。有孝有忠,何負吾邪?」
shān gōng yǔ jī ruǎn yī miàn, qì ruò jīn lán. shān qī hán shì, jué gōng yǔ èr rén yì yú cháng jiāo, wèn gōng. gōng yuē: wǒ dāng nián kě yǐ wèi yǒu zhě, wéi cǐ èr shēng ěr! qī yuē: fù jī zhī qī yì qīn guān hú zhào, yì yù kuī zhī, kě hū? tā rì, èr rén lái, qī quàn gōng zhǐ zhī sù, jù jiǔ ròu. yè chuān yōng yǐ shì zhī, dá dàn wàng fǎn. gōng rù yuē: èr rén hé rú? qī yuē: jūn cái zhì shū bù rú, zhèng dāng yǐ shí dù xiāng yǒu ěr. gōng yuē: yī bèi yì cháng yǐ wǒ dù wèi shèng.
山公與嵇、阮一面,契若金蘭。山妻韓氏,覺公與二人異於常交,問公。公曰:「我當年可以為友者,唯此二生耳!」妻曰:「負羈之妻亦親觀狐、趙,意欲窺之,可乎?」他日,二人來,妻勸公止之宿,具酒肉。夜穿墉以視之,達旦忘反。公入曰:「二人何如?」妻曰:「君才致殊不如,正當以識度相友耳。」公曰:「伊輩亦常以我度為勝。」
wáng hún qī zhōng shì shēng nǚ lìng shū, wǔ zi wèi mèi qiú jiǎn měi duì ér wèi dé. yǒu bīng jiā zǐ, yǒu jùn cái, yù yǐ mèi qī zhī, nǎi bái mǔ, yuē: chéng shì cái zhě, qí dì kě yí, rán yào lìng wǒ jiàn. wǔ zi nǎi lìng bīng ér yǔ qún xiǎo zá chù, shǐ mǔ wéi zhōng chá zhī. jì ér, mǔ wèi wǔ zǐ yuē: rú cǐ yī xíng zhě, shì rǔ suǒ nǐ zhě fēi xié? wǔ zǐ yuē: shì yě. mǔ yuē: cǐ cái zú yǐ bá cuì, rán dì hán, bù yǒu zhǎng nián, bù dé shēn qí cái yòng. guān qí xíng gǔ, bì bù shòu, bù kě yǔ hūn. wǔ zi cóng zhī. bīng ér shù nián guǒ wáng.
王渾妻鍾氏生女令淑,武子為妹求簡美對而未得。有兵家子,有俊才,欲以妹妻之,乃白母,曰:「誠是才者,其地可遺,然要令我見。」武子乃令兵兒與群小雜處,使母帷中察之。既而,母謂武子曰:「如此衣形者,是汝所擬者非邪?」武子曰:「是也。」母曰:「此才足以拔萃,然地寒,不有長年,不得申其才用。觀其形骨,必不壽,不可與婚。」武子從之。兵兒數年果亡。
jiǎ chōng qián fù, shì lǐ fēng nǚ. fēng bèi zhū, lí hūn xǐ biān. hòu yù shè dé hái, chōng xiān yǐ qǔ guō pèi nǚ. wǔ dì tè tīng zhì zuǒ yòu fū rén. lǐ shì bié zhù wài, bù kěn hái chōng shě. guō shì yǔ chōng: yù jiù shěng lǐ. chōng yuē: bǐ gāng jiè yǒu cái qì, qīng wǎng bù rú bù qù. guō shì yú shì shèng wēi yí, duō jiāng shì bì. jì zhì, rù hù, lǐ shì qǐ yíng, guō bù jué jiǎo zì qū, yīn guì zài bài. jì fǎn, yǔ chōng, chōng yuē: yǔ qīng dào hé wù?
賈充前婦,是李豐女。豐被誅,離婚徙邊。後遇赦得還,充先已取郭配女。武帝特聽置左右夫人。李氏別住外,不肯還充舍。郭氏語充:「欲就省李。」充曰:「彼剛介有才氣,卿往不如不去。」郭氏於是盛威儀,多將侍婢。既至,入戶,李氏起迎,郭不覺腳自屈,因跪再拜。既反,語充,充曰:「語卿道何物?」
jiǎ chōng qī lǐ shì zuò nǚ xùn, xíng yú shì. lǐ shì nǚ, qí xiàn wáng fēi, guō shì nǚ, huì dì hòu. chōng zú, lǐ guō nǚ gè yù lìng qí mǔ hé zàng, jīng nián bù jué. jiǎ hòu fèi, lǐ shì nǎi fù, zàng suì dìng.
賈充妻李氏作女訓,行於世。李氏女,齊獻王妃,郭氏女,惠帝後。充卒,李、郭女各欲令其母合葬,經年不決。賈后廢,李氏乃祔,葬遂定。
wáng rǔ nán shǎo wú hūn, zì qiú hǎo pǔ nǚ. sī kōng yǐ qí chī, huì wú hūn chù, rèn qí yì, biàn xǔ zhī. jì hūn, guǒ yǒu lìng zī shū dé. shēng dōng hǎi, suì wèi wáng shì mǔ yí. huò wèn rǔ nán hé yǐ zhī zhī? yuē: cháng jiàn jǐng shàng qǔ shuǐ, jǔ dòng róng zhǐ bù shī cháng, wèi cháng wǔ guān. yǐ cǐ zhī zhī.
王汝南少無婚,自求郝普女。司空以其痴,會無婚處,任其意,便許之。既婚,果有令姿淑德。生東海,遂為王氏母儀。或問汝南何以知之?曰:「嘗見井上取水,舉動容止不失常,未嘗忤觀。以此知之。」
wáng sī tú fù, zhōng shì nǚ, tài fù céng sūn, yì yǒu jùn cái nǚ dé. zhōng hǎo wèi dì sì, yǎ xiàng qīn zhòng. zhōng bù yǐ guì líng hǎo, hǎo yì bù yǐ jiàn xià zhōng. dōng hǎi jiā nèi, zé hǎo fū rén zhī fǎ. jīng líng jiā nèi, fàn zhōng fū rén zhī lǐ.
王司徒婦,鍾氏女,太傅曾孫,亦有俊才女德。鍾、郝為娣姒,雅相親重。鐘不以貴陵郝,郝亦不以賤下鍾。東海家內,則郝夫人之法。京陵家內,范鍾夫人之禮。
lǐ píng yáng, qín zhōu zi, zhōng xià míng shì. yú shí yǐ bǐ wáng yí fǔ. sūn xiù chū yù lì wēi quán, xián yún: lè lìng mín wàng bù kě shā, jiǎn lǐ zhòng zhě yòu bù zú shā. suì bī zhòng zì cái. chū, zhòng zài jiā, yǒu rén zǒu cóng mén rù, chū jì zhōng shū shì zhòng. zhòng kàn zhī sè dòng, rù nèi shì qí nǚ, nǚ zhí jiào jué. le qí yì, chū zé zì cái. cǐ nǚ shén gāo míng, zhòng měi zī yān.
李平陽,秦州子,中夏名士。於時以比王夷甫。孫秀初欲立威權,咸云:「樂令民望不可殺,減李重者又不足殺。」遂逼重自裁。初,重在家,有人走從門入,出髻中疏示重。重看之色動,入內示其女,女直叫「絕」。了其意,出則自裁。此女甚高明,重每咨焉。
zhōu jùn zuò ān dōng shí, xíng liè, zhí bào yǔ, guò rǔ nán lǐ shì. lǐ shì fù zú, ér nán zǐ bù zài. yǒu nǚ míng luò xiù, wén wài yǒu guì rén, yǔ yī bì yú nèi zǎi zhū yáng, zuò shù shí rén yǐn shí, shì shì jīng bàn, bù wén yǒu rén shēng. mì chān zhī, dú jiàn yī nǚ zǐ, zhuàng mào fēi cháng, jùn yīn qiú wèi qiè. fù xiōng bù xǔ. luò xiù yuē: mén hù tiǎn cuì, hé xī yī nǚ? ruò lián yīn guì zú, jiāng lái huò dà yì. fù xiōng cóng zhī. suì shēng bó rén xiōng dì. luò xiù yǔ bó rén děng: wǒ suǒ yǐ qū jié wèi rǔ jiā zuò qiè, mén hù jì ěr! rǔ ruò bù yǔ wú jiā zuò qīn qīn zhě, wú yì bù xī yú nián. bó rén děng xī cóng mìng. yóu cǐ lǐ shì zài shì, dé fāng fú chǐ yù.
周浚作安東時,行獵,值暴雨,過汝南李氏。李氏富足,而男子不在。有女名絡秀,聞外有貴人,與一婢於內宰豬羊,作數十人飲食,事事精辦,不聞有人聲。密覘之,獨見一女子,狀貌非常,浚因求為妾。父兄不許。絡秀曰:「門戶殄瘁,何惜一女?若連姻貴族,將來或大益。」父兄從之。遂生伯仁兄弟。絡秀語伯仁等:「我所以屈節為汝家作妾,門戶計耳!汝若不與吾家作親親者,吾亦不惜餘年。」伯仁等悉從命。由此李氏在世,得方幅齒遇。
táo gōng shǎo yǒu dà zhì, jiā kù pín, yǔ mǔ zhàn shì tóng jū. tóng jùn fàn kuí sù zhī míng, jǔ xiào lián, tóu kǎn sù. yú shí bīng xuě jī rì, kǎn shì rú xuán qìng, ér kuí mǎ pū shén duō. kǎn mǔ zhàn shì yǔ kǎn yuē: rǔ dàn chū wài liú kè, wú zì wèi jì. zhàn tóu fà wěi dì, xià wèi èr bì, mài dé shù hú mǐ, zhuó zhū wū zhù, xī gē bàn wèi xīn, cuò zhū jiàn yǐ wèi mǎ cǎo. rì xī, suì shè jīng shí, cóng zhě jiē wú suǒ fá. kuí jì tàn qí cái biàn, yòu shēn kuì qí hòu yì. míng dàn qù, kǎn zhuī sòng bù yǐ, qiě bǎi lǐ xǔ. kuí yuē: lù yǐ yuǎn, jūn yí hái. kǎn yóu bù fǎn, kuí yuē: qīng kě qù yǐ! zhì luò yáng, dāng xiāng wèi měi tán. kǎn nǎi fǎn. kuí jí luò, suì chēng zhī yú yáng zhuó gù róng zhū rén, dà huò měi yù.
陶公少有大志,家酷貧,與母湛氏同居。同郡范逵素知名,舉孝廉,投侃宿。於時冰雪積日,侃室如懸磬,而逵馬仆甚多。侃母湛氏語侃曰:「汝但出外留客,吾自為計。」湛頭髮委地,下為二髲,賣得數斛米,斫諸屋柱,悉割半為薪,銼諸薦以為馬草。日夕,遂設精食,從者皆無所乏。逵既嘆其才辯,又深愧其厚意。明旦去,侃追送不已,且百里許。逵曰:「路已遠,君宜還。」侃猶不返,逵曰:「卿可去矣!至洛陽,當相為美談。」侃迺返。逵及洛,遂稱之於羊啅、顧榮諸人,大獲美譽。
táo gōng shǎo shí, zuò yú liáng lì, cháng yǐ gān yú chà xiǎng mǔ. mǔ fēng yú chà fù shǐ, fǎn shū zé kǎn yuē: rǔ wèi lì, yǐ guān wù jiàn xiǎng, fēi wéi bù yì, nǎi zēng wú yōu yě.
陶公少時,作魚梁吏,嘗以坩(魚差)餉母。母封(魚差)付使,反書責侃曰:「汝為吏,以官物見餉,非唯不益,乃增吾憂也。」
huán xuān wǔ píng shǔ, yǐ lǐ shì mèi wèi qiè, shén yǒu chǒng, cháng zhe zhāi hòu. zhǔ shǐ bù zhī, jì wén, yǔ shù shí bì bá bái rèn xí zhī. zhèng zhí lǐ shū tóu, fā wěi jí dì, fū sè yù yào, bù wèi dòng róng. xú yuē: guó pò jiā wáng, wú xīn zhì cǐ. jīn rì ruò néng jiàn shā, nǎi shì běn huái. zhǔ cán ér tuì.
桓宣武平蜀,以李勢妹為妾,甚有寵,常著齋後。主始不知,既聞,與數十婢拔白刃襲之。正值李梳頭,發委藉地,膚色玉曜,不為動容。徐曰:「國破家亡,無心至此。今日若能見殺,乃是本懷。」主慚而退。
yǔ yù tái, xī zhī dì yě. xī zhū, jiāng lù yù tái. yù tái zi fù, xuān wǔ dì huán huō nǚ yě. tú xiǎn qiú jìn, hūn jìn bù nèi. nǚ lì shēng yuē: shì hé xiǎo rén? wǒ bó fù mén, bù tīng wǒ qián! yīn tū rù, hào qì qǐng yuē: yǔ yù tái cháng yīn rén jiǎo duǎn sān cùn, dāng fù néng zuò zéi bù? xuān wǔ xiào yuē: xù gù zì jí. suì yuán yù tái yī mén.
庾玉台,希之弟也。希誅,將戮玉台。玉台子婦,宣武弟桓豁女也。徒跣求進,閽禁不內。女厲聲曰:「是何小人?我伯父門,不聽我前!」因突入,號泣請曰:「庾玉台常因人腳短三寸,當復能作賊不?」宣武笑曰:「婿故自急。」遂原玉台一門。
xiè gōng fū rén wéi zhū bì, shǐ zài qián zuò jì, shǐ tài fù zàn jiàn, biàn xià wéi. tài fù suǒ gèng kāi, fū rén yún: kǒng shāng shèng dé.
謝公夫人幃諸婢,使在前作伎,使太傅暫見,便下幃。太傅索更開,夫人云:「恐傷盛德。」
huán chē qí bù hǎo zhù xīn yī. yù hòu, fù gù sòng xīn yī yǔ. chē qí dà nù, cuī shǐ chí qù. fù gèng chí hái, chuán yǔ yún: yī bù jīng xīn, hé yóu ér gù? huán gōng dà xiào, zhù zhī.
桓車騎不好箸新衣。浴後,婦故送新衣與。車騎大怒,催使持去。婦更持還,傳語云:「衣不經新,何由而故?」桓公大笑,箸之。
wáng yòu jūn xī fū rén wèi èr dì sī kōng zhōng láng yuē: wáng jiā jiàn èr xiè, qīng kuāng dào guǐ jiàn rǔ bèi lái, píng píng ěr. rǔ kě wú fán fù wǎng.
王右軍郗夫人謂二弟司空、中郎曰:「王家見二謝,傾筐倒庋;見汝輩來,平平爾。汝可無煩復往。」
wáng níng zhī xiè fū rén jì wǎng wáng shì, dà báo níng zhī. jì hái xiè jiā, yì dà bù shuō. tài fù wèi shì zhī yuē: wáng láng, yì shǎo zhī zǐ, rén cái yì bù è, rǔ hé yǐ hèn nǎi ěr? dá yuē: yī mén shū fù, zé yǒu ā dà zhōng láng. qún cóng xiōng dì, zé yǒu fēng hú è mò. bù yì tiān rǎng zhī zhōng, nǎi yǒu wáng láng!
王凝之謝夫人既往王氏,大薄凝之。既還謝家,意大不說。太傅慰釋之曰:「王郎,逸少之子,人材亦不惡,汝何以恨乃爾?」答曰:「一門叔父,則有阿大、中郎。群從兄弟,則有封、胡、遏、末。不意天壤之中,乃有王郎!」
hán kāng bó mǔ, yǐn gǔ jǐ huǐ huài, biàn jū jiàn jǐ è, yù yì zhī. dá yuē: wǒ ruò bù yǐn cǐ, rǔ hé yǐ dé jiàn gǔ wù?
韓康伯母,隱古幾毀壞,卞鞠見幾惡,欲易之。答曰:「我若不隱此,汝何以得見古物?」
wáng jiāng zhōu fū rén yǔ xiè è yuē: rǔ hé yǐ dōu bù fù jìn, wèi shì chén wù jīng xīn, tiān fèn yǒu xiàn.
王江州夫人語謝遏曰:「汝何以都不復進,為是塵務經心,天分有限。」
xī jiā bīn sàng, fù xiōng dì yù yíng mèi hái, zhōng bù kěn guī. yuē: shēng zòng bù dé yǔ xī láng tóng shì, sǐ níng bù tóng xué!
郗嘉賓喪,婦兄弟欲迎妹還,終不肯歸。曰:「生縱不得與郗郎同室,死寧不同穴!」
xiè è jué zhòng qí zǐ, zhāng xuán cháng chēng qí mèi, yù yǐ dí zhī. yǒu jì ní zhě, bìng yóu zhāng xiè èr jiā. rén wèn qí yōu liè? dá yuē: wáng fū rén shén qíng sàn lǎng, gù yǒu lín xià fēng qì. gù jiā fù qīng xīn yù yìng, zì shì guī fáng zhī xiù.
謝遏絕重其姊,張玄常稱其妹,欲以敵之。有濟尼者,並游張、謝二家。人問其優劣?答曰:「王夫人神情散朗,故有林下風氣。顧家婦清心玉映,自是閨房之秀。」
wáng shàng shū huì cháng kàn wáng yòu jūn fū rén, wèn: yǎn ěr wèi jué è bù? dá yuē: fā bái chǐ luò, shǔ hū xíng hái zhì yú yǎn ěr, guān yú shén míng, nà kě biàn yǔ rén gé?
王尚書惠嘗看王右軍夫人,問:「眼耳未覺惡不?」答曰:「發白齒落,屬乎形骸;至於眼耳,關於神明,那可便與人隔?」
hán kāng bó mǔ yīn, suí sūn huì zhī zhī héng yáng, yú hé lú zhōu zhōng féng huán nán jùn. biàn jū shì qí wài sūn, shí lái wèn xùn. wèi jū yuē: wǒ bù sǐ, jiàn cǐ shù èr shì zuò zéi! zài héng yáng shù nián, huì zhī yù huán jǐng zhēn zhī nán yě, yīn fǔ shī kū yuē: rǔ fù xī bà yù zhāng, zhēng shū cháo zhì xī fā. rǔ qù jùn yì shù nián, wèi wù bù dé dòng, suì jí yú nán, fū fù hé yán?
韓康伯母殷,隨孫繪之之衡陽,於闔廬洲中逢桓南郡。卞鞠是其外孫,時來問訊。謂鞠曰:「我不死,見此豎二世作賊!」在衡陽數年,繪之遇桓景真之難也,殷撫屍哭曰:「汝父昔罷豫章,徵書朝至夕發。汝去郡邑數年,為物不得動,遂及於難,夫復何言?」