qián táng rén xìng dù, chuán xíng shí dà xuě rì mù, yǒu nǚ zǐ sù yī lái àn shàng. dù yuē: " hé bù rù chuán? " suì xiāng tiáo xì. dù hé chuán zài zhī. hòu chéng bái lù, fēi qù. dù è zhī, biàn bìng sǐ.
钱塘人姓杜,船行时大雪日暮,有女子素衣来岸上。杜曰: "何不入船? "遂相调戏。杜合船载之。后成白鹭,飞去。杜恶之,便病死。
dān yáng rén shěn zōng, zài xiàn zhì xià, yǐ bo wèi yè. yì xī zhōng, zuǒ jiāng jūn tán hóu zhèn gū shú, hǎo liè, yǐ gé hǔ wèi shì. hū yǒu yī rén, zhe pí yī kù, chéng mǎ, cóng yī rén, yì zhe pí kù, yǐ zhǐ guǒ shí yú qián, lái yì zōng bo, yún: " xī qù mì hǎo shí, dōng qù mì shí hǎo? " zōng wèi zuò guà, guà chéng, gào zhī: " dōng xiàng jí, xī xiàng bù lì. " yīn jiù zōng qǐ yǐn, nèi kǒu zhe ōu zhōng, zhuàng rú niú yìn. jì chū, dōng xíng bǎi yú bù, cóng zhě jí mǎ jiē huà wéi hǔ. zì cǐ yǐ hòu, hǔ bào fēi cháng. jìn shēng píng zhōng, yǒu rén rù shān shè lù, hū duò yī kǎn, yǎo rán shēn jué. nèi yǒu shù tóu xióng zi. xū yú, yǒu yī dà xióng lái, dèng shì cǐ rén. rén wèi bì yǐ hài jǐ. liáng jiǔ, chū cáng guǒ, fēn yǔ zhū zǐ. mò hòu zuò yī fēn, zhì cǐ rén qián. cǐ rén jī shén, yú shì mào sǐ qǔ dàn zhī. jì ér zhuǎn xiāng xiá xí. xióng mǔ měi dàn chū, mì guǒ shí hái, zhé fēn cǐ rén, lài yǐ yán mìng. xióng zi hòu dà, qí mǔ yī yī fù zhī ér chū. zi jì jǐn, rén fēn sǐ kǎn zhōng, qióng wú chū lù. xióng mǔ xún fù huán rù, zuò rén biān. rén jiě qí yì, biàn bào xióng zú, yú shì yuè chū. jìng dé wú tā.
丹阳人沈宗,在县治下,以卜为业。义熙中,左将军檀侯镇姑孰,好猎,以格虎为事。忽有一人,著皮衣裤,乘马,从一人,亦著皮裤,以纸裹十余钱,来诣宗卜,云: "西去觅好食,东去觅食好? "宗为作卦,卦成,告之: "东向吉,西向不利。 "因就宗乞饮,内口著瓯中,状如牛饮。既出,东行百余步,从者及马皆化为虎。自此以后,虎暴非常。 晋升平中,有人入山射鹿,忽堕一坎,窅然深绝。内有数头熊子。须臾,有一大熊来,瞪视此人。人谓必以害己。良久,出藏果,分与诸子。末后作一分,置此人前。此人饥甚,于是冒死取啖之。既而转相狎习。熊母每旦出,觅果食还,辄分此人,赖以延命。熊子后大,其母一一负之而出。子既尽,人分死坎中,穷无出路。熊母寻复还入,坐人边。人解其意,便抱熊足,于是跃出。竟得无他。
huái nán chén shì, yú tián zhōng zhǒng dòu, hū jiàn èr nǚ zǐ, zī sè shén měi, zhe zǐ xié rú, qīng qún, tiān yù ér yī bù shī. qí bì xiān guà yī tóng jìng, jìng zhōng jiàn èr lù, suì yǐ dāo zhuó huò zhī, yǐ wéi pú.
淮南陈氏,于田中种豆,忽见二女子,姿色甚美,著紫缬襦,青裙,天雨而衣不湿。其壁先挂一铜镜,镜中见二鹿,遂以刀斫获之,以为脯。
jìn tài yuán zhōng, dīng líng wáng dí zhāo hòu gōng yǎng yī mí hóu, zài jì nǚ fáng qián. qián hòu jì nǚ, tóng shí huái rèn, gè chǎn zǐ sān tóu, chū biàn tiào yuè. zhāo fāng zhī shì hóu suǒ wéi, nǎi shā hóu jí zi. jì nǚ tóng shí hào kū. zhāo wèn zhī, yún: " chū jiàn yī nián shào, zhe huáng liàn dān yī, bái shā qià, shén kě ài, xiào yǔ rú rén. " kuài jī jù zhāng mín zhāng rán, zhì yì zài dōu, jīng nián bù dé guī. jiā yǒu shào fù, wú zi, wéi yǔ yī nú shǒu shě, fù suì yǔ nú sī tōng. rán zài dōu yǎng yī gǒu, shén kuài, míng yuē " wū lóng ", cháng yǐ zì suí. hòu jiǎ guī, fù yǔ nú móu, yù de shā rán. rán jí fù zuò fàn shí, gòng zuò xià shí. fù yǔ rán: " yǔ jūn dāng dà bié lí, jūn kě qiǎng xiào. " rán wèi dé dàn, nú yǐ zhāng gōng shǐ dàng hù, xū rán shí bì. rán tì qì bù shí, nǎi yǐ pán zhōng ròu jí fàn zhì gǒu, zhù yuē: " yǎng rǔ shù nián, wú dāng jiāng sǐ, rǔ néng jiù wǒ fǒu? " gǒu dé shí bù dàn, wéi zhù jīng shì chún shì nú. rán yì jué zhī. nú cuī shí zhuǎn jí. rán jué jì, pāi xī dà hū yuē: " wū lóng yǔ shǒu! " gǒu yīng shēng shāng nú. nú shī dāo zhàng dǎo dì, gǒu zǎ qí yīn, rán yīn qǔ dāo shā nú. yǐ fù fù xiàn, shā zhī.
晋太元中,丁零王翟昭后宫养一猕猴,在妓女房前。前后妓女,同时怀妊,各产子三头,出便跳跃。昭方知是猴所为,乃杀猴及子。妓女同时号哭。昭问之,云: "初见一年少,著黄练单衣,白纱帢,甚可爱,笑语如人。 " 会稽句章民张然,滞役在都,经年不得归。家有少妇,无子,惟与一奴守舍,妇遂与奴私通。然在都养一狗,甚快,名曰 "乌龙 ",常以自随。后假归,妇与奴谋,欲得杀然。然及妇作饭食,共坐下食。妇语然: "与君当大别离,君可强笑。 "然未得啖,奴已张弓矢当户,须然食毕。然涕泣不食,乃以盘中肉及饭掷狗,祝曰: "养汝数年,吾当将死,汝能救我否? "狗得食不啖,惟注睛舐唇视奴。然亦觉之。奴催食转急。然决计,拍膝大呼曰: "乌龙与手! "狗应声伤奴。奴失刀仗倒地,狗咋其阴,然因取刀杀奴。以妇付县,杀之。
jìn tài hé zhōng, guǎng líng rén yáng shēng, yǎng yī gǒu, shén ài lián zhī, xíng zhǐ yǔ jù. hòu shēng yǐn jiǔ zuì, xíng dà zé cǎo zhōng, mián bù néng dòng. shí fāng dōng yuè liáo yuán, fēng shì jí shèng. gǒu nǎi zhōu zhāng hào huàn, shēng zuì bù jué. qián yǒu yī kēng shuǐ, gǒu biàn zǒu wǎng shuǐ zhōng, hái yǐ shēn sǎ shēng zuǒ yòu cǎo shàng. rú cǐ shù cì, zhōu xuán kuǐ bù, cǎo jiē zhān shī, huǒ zhì miǎn fén. shēng xǐng, fāng jiàn zhī. ěr hòu shēng yīn àn xíng, duò yú kū jǐng zhōng, gǒu shēn yín chè xiǎo. yǒu rén jīng guò, guài cǐ gǒu xiàng jǐng hào, wǎng shì, jiàn shēng. shēng yuē: " jūn kě chū wǒ, dāng yǒu hòu bào. " rén yuē: " yǐ cǐ gǒu jiàn yǔ, biàn dāng xiāng chū. shēng yuē: " cǐ gǒu céng huó wǒ yǐ sǐ, bù dé xiāng yǔ. yú jí wú xī. " rén yuē: " ruò ěr, biàn bù xiāng chū. " gǒu yīn xià tou mù jǐng. shēng zhī qí yì, nǎi yǔ lù rén yún: " yǐ gǒu xiāng yǔ. " rén jí chū zhī, xì zhī ér qù. què hòu wǔ rì, gǒu yè zǒu guī.
晋太和中,广陵人杨生,养一狗,甚爱怜之,行止与俱。后生饮酒醉,行大泽草中,眠不能动。时方冬月燎原,风势极盛。狗乃周章号唤,生醉不觉。前有一坑水,狗便走往水中,还以身洒生左右草上。如此数次,周旋跬步,草皆沾湿,火至免焚。生醒,方见之。尔后生因暗行,堕于枯井中,狗呻吟彻晓。有人经过,怪此狗向井号,往视,见生。生曰: "君可出我,当有厚报。 "人曰: "以此狗见与,便当相出。生曰: "此狗曾活我已死,不得相与。余即无惜。 "人曰: "若尔,便不相出。 "狗因下头目井。生知其意,乃语路人云: "以狗相与。 "人即出之,系之而去。却后五日,狗夜走归。
jìn mù āi zhī shì, lǐng jūn sī mǎ jì yáng cài yǒng jiā gǒu, yè zhé qún zhòng xiāng fèi, wǎng shì biàn fú. hòu rì, shǐ rén yè cì, yǒu yī gǒu, zhe huáng yī, bái qià, zhǎng wǔ liù chǐ, zhòng gǒu gòng fèi zhī. xún jī, dìng shì yǒng jiā lǎo huáng gǒu, jí dǎ shā zhī. fèi nǎi zhǐ.
晋穆、哀之世,领军司马济阳蔡咏家狗,夜辄群众相吠,往视便伏。后日,使人夜伺,有一狗,著黄衣,白帢,长五六尺,众狗共吠之。寻迹,定是咏家老黄狗,即打杀之。吠乃止。
dài jùn zhāng píng zhě, fú jiān shí wéi zéi shuài, zì hào bīng zhōu cì shǐ. yǎng yī gǒu, míng yuē " fēi áo ", xíng ruò xiǎo lǘ. hū yè shàng tīng shì, gǒu shàng xíng, xíng shēng rú píng cháng. wèi jīng nián, guǒ wèi xiān bēi suǒ zhú, bài zǒu, jiàng fú jiān, wèi jǐ biàn sǐ. tài shū wáng shì, hòu qǔ yǔ shì nǚ, nián shào sè měi. wáng nián liù shí, cháng sù wài, fù shēn wú xīn. hòu hū yī xī jiàn wáng hái, yàn wǎn jiān cháng. zhòu zuò, yīn gòng shí. nú cóng wài lái, jiàn zhī dà jīng, yǐ bái wáng. wáng jù rù, wěi zhě yì chū. èr rén jiāo huì zhōng tíng, jù zhe bái qià, yī fú xíng mào rú yī. zhēn zhě biàn xiān jǔ zhàng dǎ wěi zhě, wěi zhě yì bào dǎ zhī. èr rén gè chì zǐ dì, lìng yǔ shǒu. wáng ér nǎi tū qián tòng dǎ, shì yī huáng gǒu, suì dǎ shā zhī. wáng shí wéi kuài jī fǔ zuǒ, mén shì yún: " héng jiàn yī lǎo huáng gǒu, zì dōng ér lái. " qí fù dà chǐ, bìng sǐ. lín lǜ shān xià yǒu yī tíng, rén měi guò cǐ, sù zhě zhé bìng sǐ. yún cháng yǒu shí yú rén, nán nǚ zá hé, yī huò bái huò huáng, zhé pú bó xiāng xì. shí yǒu zhì bó yí, sù yú cǐ tíng, míng zhú ér zuò sòng jīng. zhì zhōng yè, hū yǒu shí yú rén lái, yǔ bó yí bìng zuò pú bó. bó yí mì yǐ zhú zhào zhī, nǎi shì qún quǎn. yīn zhí zhú qǐ, yáng wù yǐ zhú shāo qí yī, zuò rán máo qì. bó yí huái dāo, zhuō yī rén cì zhī, chū zuò rén huàn, suì sǐ chéng quǎn. yú xī zǒu qù.
代郡张平者,苻坚时为贼帅,自号并州刺史。养一狗,名曰 "飞獒 ",形若小驴。忽夜上厅事,狗上行,行声如平常。未经年,果为鲜卑所逐,败走,降苻坚,未几便死。 太叔王氏,后娶庾氏女,年少色美。王年六十,常宿外,妇深无欣。后忽一夕见王还,燕婉兼常。昼坐,因共食。奴从外来,见之大惊,以白王。王遽入,伪者亦出。二人交会中庭,俱著白帢,衣服形貌如一。真者便先举杖打伪者,伪者亦报打之。二人各敕子弟,令与手。王儿乃突前痛打,是一黄狗,遂打杀之。王时为会稽府佐,门士云: "恒见一老黄狗,自东而来。 "其妇大耻,病死。 林虑山下有一亭,人每过此,宿者辄病死。云尝有十余人,男女杂合,衣或白或黄,辄蒲博相戏。时有郅伯夷,宿于此亭,明烛而坐诵经。至中夜,忽有十余人来,与伯夷并坐蒲博。伯夷密以烛照之,乃是群犬。因执烛起,阳误以烛烧其衣,作燃毛气。伯夷怀刀,捉一人刺之,初作人唤,遂死成犬。余悉走去。
gù pèi zhě, wú zhī háo shì yě. céng sòng kè yú shēng píng tíng. shí yǒu yī shā mén zài zuò, shì liú sú dào rén. zhǔ rén yù shā yī yáng, yáng jué shéng biàn zǒu, lái tóu rù cǐ dào rén xī zhōng, chuān tóu xiàng jiā shā xià. dào rén bù néng jiù, jí jiāng qù shā zhī. jì xíng zhì, zhǔ rén biàn xiān gē yǐ dàn dào rén. dào rén shí zhì xià hóu, jué zhì xíng zǒu pí zhōng, dú tòng bù kě rěn. hū yī lái zhēn zhī, yǐ shù zhēn guàn qí zhì, zhì yóu dòng yáo. nǎi pò chū shì zhī, gù shì yī luán ròu ěr. dào rén yú cǐ dé jí, suì zuò yáng míng, tù mò. hái sì, shǎo shí zú.
顾霈者,吴之豪士也。曾送客于升平亭。时有一沙门在座,是流俗道人。主人欲杀一羊,羊绝绳便走,来投入此道人膝中,穿头向袈裟下。道人不能救,即将去杀之。既行炙,主人便先割以啖道人。道人食炙下喉,觉炙行走皮中,毒痛不可忍。呼医来针之,以数针贯其炙,炙犹动摇。乃破出视之,故是一脔肉耳。道人于此得疾,遂作羊鸣,吐沫。还寺,少时卒。
wú jùn gù zhān, liè zhì yī gǎng, hū wén rén yǔ shēng yún: " duō! duō! jīn nián shuāi. " nǎi yǔ zhòng xún mì. gǎng dǐng yǒu yī jǐng, shì gǔ shí zhǒng. jiàn yī lǎo hú dūn zhǒng zhōng, qián yǒu yī juàn bù shū, lǎo hú duì shū qū zhǐ, yǒu suǒ jì xiào. nǎi fàng tài zǎ shā zhī. qǔ shì bù shū, xī shì jiān rén nǚ míng. yǐ jīng jiān zhě, nǎi yǐ zhū gōu tóu. suǒ shū míng yǒu bǎi shù, zhān nǚ zhèng zài bù cì. xiāng yáng xí záo chǐ, zì yàn wēi, wèi jīng zhōu zhǔ bù. cóng huán xuān wǔ chū liè, shí dà xuě, yú jiāng líng chéng xī, jiàn cǎo shàng xuě qì chū. cì guān, jiàn yī huáng wù, shè zhī, yīng jiàn sǐ. wǎng qǔ, nǎi yī lǎo xióng hú, jiǎo shàng dài jiàng líng xiāng náng.
吴郡顾旃,猎至一岗,忽闻人语声云: "咄!咄!今年衰。 "乃与众寻觅。岗顶有一阱,是古时冢。见一老狐蹲冢中,前有一卷簿书,老狐对书屈指,有所计校。乃放太咋杀之。取视簿书,悉是奸人女名。已经奸者,乃以朱钩头。所疏名有百数,旃女正在簿次。 襄阳习凿齿,字彦威,为荆州主簿。从桓宣武出猎,时大雪,于江陵城西,见草上雪气出。伺观,见一黄物,射之,应箭死。往取,乃一老雄狐,脚上带绛绫香囊。
sòng jiǔ quán jùn, měi tài shǒu dào guān, wú jǐ zhé sǐ. hòu yǒu bó hǎi chén fěi jiàn shòu cǐ jùn, yōu kǒng bù lè, jiù bo zhě zhàn qí jí xiōng. bo zhě yuē: " yuǎn zhū hóu, fàng bó qiú. néng jiě cǐ, zé wú yōu. " fěi bù jiě cǐ yǔ, dá yuē: " jūn qù, zì dāng jiě zhī. " fěi jì dào guān, shì yī yǒu zhāng hóu, zhí yī yǒu wáng hóu, zú yǒu shǐ hóu dǒng hóu děng, fěi xīn wù yuē: " cǐ wèi zhū hóu. " nǎi yuǎn zhī. jí wò, sī " fàng bó qiú " zhī yì, bù zhī hé wèi. zhì yè bàn hòu, yǒu wù lái fěi bèi shàng. fěi jué, yǐ bèi mào qǔ zhī, wù suì tiào liáng, hōng hōng zuò shēng. wài rén wén, chí huǒ rù, yù shā zhī. mèi nǎi yán yuē: " wǒ shí wú è yì, dàn yù shì fǔ jūn ěr. néng yī xiāng shè, dāng shēn bào jūn ēn. " fěi yuē: " rǔ wèi hé wù, ér hū gān fàn tài shǒu. " mèi yuē: " wǒ běn qiān suì hú yě. jīn biàn wéi mèi, chuí huà wéi shén, ér zhèng chù fǔ jūn wēi nù, shén zāo kùn è. wǒ zì bó qiú, ruò fǔ jūn yǒu jí nàn, dàn hū wǒ zì, biàn dāng zì jiě. " fěi nǎi xǐ yuē: " zhēn ' fàng bó qiú ' zhī yì yě. " jí biàn fàng zhī. xiǎo kāi bèi, hū rán yǒu guāng, chì rú diàn, cóng hù chū. míng yè yǒu qiāo mén zhě, fěi wèn shì shuí, dá yuē: " bó qiú. " wèn: " lái hé wéi? " dá yuē: " bái shì. " wèn yuē: " hé shì? " dá yuē: " běi jiè yǒu zéi nú fā yě. " fěi àn fā zé yàn. měi shì xiān yǐ yǔ fěi. yú shì jìng jiè wú háo fà zhī jiān, ér xián yuē shèng fǔ jūn. hòu jīng yuè yú, zhǔ bù lǐ yīn gòng fěi shì bì sī tōng. jì ér jù wèi bó qiú suǒ bái, suì yǔ zhū hóu móu shā fěi. cì bàng wú rén, biàn yǔ zhū hóu chí zhàng zhí rù, yù gé shā zhī. fěi huáng bù, jí hū " bó qiú jiù wǒ! " jí yǒu wù rú shēn yī pǐ jiàng, huō rán zuò shēng. yīn hóu fú dì shī hún, nǎi yǐ cì fù qǔ. kǎo xún jiē fú, yún: " fěi wèi dào guān, yīn yǐ jù shī quán, yǔ zhū hóu móu shā fěi. huì zhū hóu jiàn chì, shì bù chéng. " péi jí shā yīn děng. bó qiú nǎi xiè péi yuē: " wèi jí bái yīn jiān qíng, nǎi wèi fǔ jūn suǒ zhào. suī xiào wēi lì, yóu yòng cán huáng. " hòu yuè yú, yǔ fěi cí yuē: " jīn hòu dāng shàng tiān qù, bù dé fù yǔ fǔ jūn xiāng wǎng lái yě. " suì qù bú jiàn.
宋酒泉郡,每太守到官,无几辄死。后有渤海陈斐见授此郡,忧恐不乐,就卜者占其吉凶。卜者曰: "远诸侯,放伯裘。能解此,则无忧。 "斐不解此语,答曰: "君去,自当解之。 "斐既到官,侍医有张侯,直医有王侯,卒有史侯、董侯等,斐心悟曰: "此谓诸侯。 "乃远之。即卧,思 "放伯裘 "之义,不知何谓。至夜半后,有物来斐被上。斐觉,以被冒取之,物遂跳踉,訇訇作声。外人闻,持火入,欲杀之。魅乃言曰: "我实无恶意,但欲试府君耳。能一相赦,当深报君恩。 "斐曰: "汝为何物,而忽干犯太守。 "魅曰: "我本千岁狐也。今变为魅,垂化为神,而正触府君威怒,甚遭困厄。我字伯裘,若府君有急难,但呼我字,便当自解。 "斐乃喜曰: "真 ’放伯裘 ’之义也。 "即便放之。小开被,忽然有光,赤如电,从户出。明夜有敲门者,斐问是谁,答曰: "伯裘。 "问: "来何为? "答曰: "白事。 "问曰: "何事? "答曰: "北界有贼奴发也。 "斐按发则验。每事先以语斐。于是境界无毫发之奸,而咸曰圣府君。后经月余,主簿李音共斐侍婢私通。既而惧为伯裘所白,遂与诸侯谋杀斐。伺傍无人,便与诸侯持杖直入,欲格杀之。斐惶怖,即呼 "伯裘救我! "即有物如伸一匹绛,剨然作声。音、侯伏地失魂,乃以次缚取。考询皆服,云: "斐未到官,音已惧失权,与诸侯谋杀斐。会诸侯见斥,事不成。 "裴即杀音等。伯裘乃谢裴曰: "未及白音奸情,乃为府君所召。虽效微力,犹用惭惶。 "后月余,与斐辞曰: "今后当上天去,不得复与府君相往来也。 "遂去不见。