strong luó gōng yuǎn yù jì shǔ dāng guī ān lù shān qǐng yòng fān jiàng shì strong
罗公远预寄蜀当归 安禄山请用番将士
cí yuē:
词曰:
xiān kè jì shū tiān zǐ, wú jǐ zì, yào míng r zuì kān sī. hàn wù hū gēng fān shù, jūn wáng piān bù yí. xìn shā xìng ān rén, hǎo què wàng wēi.
仙客寄书天子,无几字,药名儿最堪思。汉戊忽更番戍,君王偏不疑。信杀姓安人,好却忘危。
diào jì" dìng xī fān"
调寄“定西番”
cóng lái wéi rén zuì jì tān chēn chī sān zì, kuàng wèi tiān zǐ zhě hū. zì gǔ shèng dì xián wáng, wéi shì zhèng jǐ lǜ wù, sī huàn fáng wēi, lì jīng tú zhì, bì bù huò yú yì duān yōu miǎo zhī shuō. ruò jì shēn wéi tiān zǐ, fù guì yǐ jí, què yòu xiǎng cháng shēng bù lǎo zhī shù, yīn ér yuǎn qiú shén xiān, shèn qiě yǐ wàn shèng zhī zūn yán, hào xué tā jiā de huàn shù. xué zhī bù dé, ér zhì yú yuàn nù, wàng xíng shā lù, qǐ fēi tān ér yòu chēn. jiū jìng qí rén ruò guǒ kě shā, jí fēi shén xiān. ruò shì shén xiān, shā yì bù sǐ. bù wéi bù sǐ ér yǐ, tā hái bǎ rì hòu zhī shì, yù xiān jì gè yǎ mèi ér yǔ nǐ. hái bù xǐng wù, yī rán cóng xìn jiān xié, yǐ zhì biàn gēng jiù zhì, yí hài yú hòu, bì jìng rèn dìng è rén wéi hǎo rén, zhè yòu shì jí chī de le. qiě shuō xuán zōng kuǎn liú zhù le zhāng guǒ yè fǎ shàn, bù fàng hái shān. è zhōu shǒu chén yòu jiàn luó gōng yuǎn, biǎo zòu tā de shù fǎ shén tōng, qǐ sòng dào jīng shī.
从来为人最忌贪、嗔、痴三字,况为天子者乎。自古圣帝贤王,惟是正己率物,思患防微,励精图治,必不惑于异端幽渺之说。若既身为天子,富贵已极,却又想长生不老之术,因而远求神仙,甚且以万乘之尊严,好学他家的幻术。学之不得,而至于怨怒,妄行杀戮,岂非贪而又嗔。究竟其人若果可杀,即非神仙。若是神仙,杀亦不死。不惟不死而已,他还把日后之事,预先寄个哑谜儿与你。还不省悟,依然从信奸邪,以致变更旧制,贻害于后,毕竟认定恶人为好人,这又是极痴的了。且说玄宗款留住了张果、叶法善,不放还山。鄂州守臣又荐罗公远,表奏他的术法神通,起送到京师。
nà luó gōng yuǎn, bù zhī hé chǔ rén yě, yì bù zhī wèi hé dài rén, qí róng mào cháng rú shí liù qī suì yí gè hái zi, dào chù xián yóu, zōng jī wú dìng. yī rì yóu zhì è zhōu, qià zhí běn zhōu guān fǔ, yīn tiān shí kàng hàn, yán qǐng sēng dào yú shè jì tán nèi qǐ jiàn fǎ shì, qí qiú yǔ zé. dǎo gào de rén shén duō, rén cóng zhōng yǒu gè chuān bái de rén, zài nà li xián kàn. qí rén shēn cháng zhàng yú, gù pàn fēi cháng, zhòng jiē shǔ guó, huò wèn qí xìng míng jū chǔ, dá dào:" wǒ xìng lóng, běn chǔ rén shì." zhèng shuō jiān, luó gōng yuǎn shì zhì, jiàn le nà rén, nù mù duō jiē dào:" zhè děng kàng hàn, rǔ hé bù qù xíng yǔ jì rén, què zài cǐ chǎn xíng?" nà rén liǎn róng gǒng shǒu dào:" bù fèng tiān fú, wú chǔ qǔ shuǐ." gōng yuǎn dào:" rǔ dàn sù xíng, wú dāng zhù rǔ." nà rén lián shēng yīng dào shì, jí qū ér qù. zhòng rén jīng wèn:" cǐ shì hé rén?" luó gōng yuǎn dào:" cǐ nǎi běn dì shuǐ fǔ lóng shén yě, wú chì lìng sù xíng yǔ, yǐ jiù kàng hàn. nài tā wèi fèng shàng dì zhī chì lìng, bù gǎn shàn zì qǔ shuǐ, wú jīn dāng yǐ dī shuǐ zhù zhī, jiù jì cǐ chù de hé dào." yī miàn shuō, yī miàn jǔ yǎn sì xià guān kàn, jiàn nà sēng dào sòng jīng de zhuō shàng, yǒu yī fāng dà yàn. yīn cái xiě dé shū wén, yàn tāi chí zhōng jī yǒu zhèi xiē mò shuǐ. gōng yuǎn shàng qián bǎ kǒu xiàng yàn zhōng chí lǐ, yī kǒu xī qǐ, wàng kōng yī pēn, hè dào:" sù xíng yǔ lái!" zhī jiàn shà shí jiān, rì yǎn yún téng, dà fēng dùn zuò. gōng yuǎn jí duì zhòng rén shuō dào:" yǔ jiāng zhì yǐ! liè wèi bì zhe, bú yào bèi yǔ dǎ shī le yī fú." shuō yóu wèi liǎo, yǔ diǎn zhòu zhì, qǐng kè zhī jiān, rú qīng pén dào wèng, luò le bàn shǎng. yuē yǒu chǐ yú, fāng cái zhǐ xī. què yě zuò guài, nà yǔ luò dì dì shàng, zhān zài yī shàng, dōu shì yǒu hēi de yì bān. yuán lái lóng shén quán píng zhàng xiān lì, jiù zhè kǒu mò shuǐ huà zuò yǔ zé, yǐ jiù kàng hàn, gù yǔ sè jiē hēi. dāng xià rén rén jiē yì, gè gè huān xǐ, wèn le luó gōng yuǎn de xìng míng, cù yōng qù jiàn běn zhōu tài shǒu, jù bái qí shì. tài shǒu yù chóu yǐ jīn bó, gōng yuǎn xiào ér bù shòu. tài shǒu shuō dào:" tiān zǐ zūn xìn shén xiān, jūn jì yǒu rú cǐ dào shù, wú dìng dàng jiàn yǐn zhì yù qián, bì méng jìng lǐ." gōng yuǎn dào:" wú běn bù xǐ yāo yóu dì tíng, dàn wén zhāng yè èr xiān zài jīng shī, wú zhèng yù yī shí qí miàn, jīn chéng biàn wǎng jiàn zhī, wú suǒ bù kě." yú shì tài shǒu jù shū, qiǎn shǐ bàn sòng. gōng yuǎn lái zhì jīng zhōng, shǐ zhě jiāng shū zhāng tóu jìn, xuán zōng lǎn shū, jí chuán zhǐ zhào jiàn.
那罗公远,不知何处人也,亦不知为何代人,其容貌常如十六七岁一个孩子,到处闲游,踪迹无定。一日游至鄂州,恰值本州官府,因天时亢旱,延请僧道于社稷坛内启建法事,祈求雨泽。祷告的人甚多,人丛中有个穿白的人,在那里闲看。其人身长丈余,顾盼非常,众皆属国,或问其姓名居处,答道:“我姓龙,本处人氏。”正说间,罗公远适至,见了那人,怒目咄嗟道:“这等亢旱,汝何不去行雨济人,却在此阐行?”那人敛容拱手道:“不奉天符,无处取水。”公远道:“汝但速行,吾当助汝。”那人连声应道是,疾趋而去。众人惊问:“此是何人?”罗公远道:“此乃本地水府龙神也,吾敕令速行雨,以救亢旱。奈他未奉上帝之敕令,不敢擅自取水,吾今当以滴水助之,救济此处的禾稻。”一面说,一面举眼四下观看,见那僧道诵经的桌上,有一方大砚。因才写得疏文,砚台池中积有这些墨水。公远上前把口向砚中池里,一口吸起,望空一喷,喝道:“速行雨来!”只见霎时间,日掩云腾,大风顿作。公远即对众人说道:“雨将至矣!列位避着,不要被雨打湿了衣服。”说犹未了,雨点骤至,顷刻之间,如倾盆倒瓮,落了半晌。约有尺余,方才止息。却也作怪,那雨落地地上,沾在衣上,都是黝黑的一般。原来龙神全凭仗仙力,就这口墨水化作雨泽,以救亢旱,故雨色皆黑。当下人人嗟异,个个欢喜,问了罗公远的姓名,簇拥去见本州太守,具白其事。太守欲酬以金帛,公远笑而不受。太守说道:“天子尊信神仙,君既有如此道术,吾定当荐引至御前,必蒙敬礼。”公远道:“吾本不喜邀游帝庭,但闻张、叶二仙在京师,吾正欲一识其面,今乘便往见之,无所不可。”于是太守具疏,遣使伴送。公远来至京中,使者将疏章投进,玄宗览疏,即传旨召见。
nà rì xuán zōng zuò qìng yún tíng xià, kàn zhāng guǒ yǔ yè fǎ shàn duì yì. nèi shì yǐn gōng yuǎn rù lái, jiāng zhì tíng xià, xuán zōng zhǐ zhe zhāng yè èr xiān dào:" cǐ è zhōu sòng lái yì rén luó gōng yuǎn, èr wèi xiān shēng shì yǔ yī tán." zhāng yè èr rén jǔ mù yī kàn, yáo jiàn gōng yuǎn tǐ ruò róng nèn, wǎn rú xiǎo hái tóng, jiāng yào chéng guān yì bān de yàng ér, dōu xiào dào:" hái tí zhī zhòng, yǒu hé zhī shí, yì chēng yì rén." gōng yuǎn bù huāng bù máng, xíng zhì tíng jiē zhī xià, xuán zōng chì miǎn cháo bài, mìng shēng jiē cì zuò, yīn zhǐ zhāng yè èr xiān shī dào:" qīng shí cǐ èr rén fǒu, cǐ jí zhāng guǒ xiān shēng yè fǎ shàn zūn shī yě." gōng yuǎn dào:" wén míng wèi zēng móu miàn, jīn rì xìng de xiāng wù." zhāng guǒ xiào dào:" xiǎo bèi gù dāng bù shí wǒ." yè fǎ shàn dào:" ān yǒu shén xiān zhōng rén, ér bù shí zhāng guǒ xiān shēng zhě hū?" gōng yuǎn dào:" shì wú bù zhī lǐ ràng zhī shén xiān, kuàng jīn èr shī jiǎn ào rú cǐ, pū zhī bù xiāng shí, yì wèi zú wèi hèn yě." zhāng guǒ dà xiào shuō dào:" wú qiě bù yǔ zi shēn tán, rén rén dōu chēng zi wèi yì rén, xiǎng bì dāng yǒu yì shù. wú jīn gū yǐ jí bǐ qiǎn zhī jì xiāng shì, tǎng néng zhōng qiào, zì dāng guā mù xiāng dài." biàn yǔ fǎ shàn gè qǔ qí zǐ jǐ méi, wò yú shǒu zhōng jiān shuō dào:" shì cāi wǒ èr rén shǒu zhōng qí zǐ gè jǐ méi." gōng yuǎn dào:" dōu wú yī méi." èr rén hā hā dà xiào, jí kāi shǒu lái kàn shí, què guǒ yí gè yě bú jiàn le. zhī jiàn luó gōng yuǎn xiù zhōng, shēn chū shuāng hòu, qí zǐ mǎn bǎ de xiào shuō dào:" qí zǐ yǐ rù wú shǒu zhōng yǐ, èr wèi lǎo xiān wēng yù zhe xiǎo bèi, zhí jiào liǎng shǒu jù kōng de le." zhāng yè èr xiān shī, fāng cái jīng yì, gè qǐ shēn zhì jìng. zhèng shì:
那日玄宗坐庆云亭下,看张果与叶法善对弈。内侍引公远入来,将至亭下,玄宗指着张、叶二仙道:“此鄂州送来异人罗公远,二位先生试与一谈。”张、叶二人举目一看,遥见公远体弱容嫩,宛如小孩童,将要成冠一般的样儿,都笑道:“孩题之重,有何知识,亦称异人。”公远不慌不忙,行至亭阶之下,玄宗敕免朝拜,命升阶赐坐,因指张、叶二仙师道:“卿识此二人否,此即张果先生、叶法善尊师也。”公远道:“闻名未曾谋面,今日幸得相晤。”张果笑道:“小辈固当不识我。”叶法善道:“安有神仙中人,而不识张果先生者乎?”公远道:“世无不知礼让之神仙,况今二师简傲如此,仆之不相识,亦未足为恨也。”张果大笑说道:“吾且不与子深谈,人人都称子为异人,想必当有异术。吾今姑以极鄙浅之技相试,倘能中窍,自当刮目相待。”便与法善各取棋子几枚,握于手中间说道:“试猜我二人手中棋子各几枚。”公远道:“都无一枚。”二人哈哈大笑,即开手来看时,却果一个也不见了。只见罗公远袖中,伸出双后,棋子满把的笑说道:“棋子已入吾手中矣,二位老仙翁遇着小辈,直教两手俱空的了。”张、叶二仙师,方才惊异,各起身致敬。正是:
xué wú qián hòu dá wèi xiān, mò shì gāo nián qī shào nián.
学无前后达为先,莫恃高年欺少年。
hùn dùn chū fēn zhāng guǒ lǎo, hái tóng xiǎo bèi bìng chēng xiān.
混沌初分张果老,还同小辈并称仙。
dāng xià xuán zōng dà xǐ, jí cì yàn yú qìng yún tíng shàng, gěi yǐ guān páo, yòu cì yǔ dǐ dì, zūn chēng wéi luó xiān shī. zì cǐ gōng yuǎn cháng yǔ zhāng yè èr rén, tán lùn xiān jiā zōng zhǐ, bǐ cǐ jìng fú. guò le jǐ rì, zhāng guǒ yè fǎ shàn jù shū, jiān qǐng hái shān, dào:" luó gōng yuǎn dào shù shū shèng chén bèi, liú bǐ zài jīng, zú bèi bì xià zī fǎng. chén děng chū shān yǐ jiǔ, sī guī niàn qiè, qǐ cì fàng hái, yǐ suì chén děng yě xìng." xuán zōng zhī qí guī zhì yǐ jué, bù biàn qiáng tuán, zhǔn qí zhé huí jiā shān. yǒu wèn zhī chù, zài hòu xuān zhào. èr rén xiè ēn chū jīng, fán xuán zōng tiān zǐ suǒ cì zhī wù, jí gè guān yuán suǒ zèng zhī zhēn qí, yī wú suǒ shòu, èr rén suì gè piāo rán ér qù. zhèng shì:
当下玄宗大喜,即赐宴于庆云亭上,给以冠袍,又赐与邸第,尊称为罗仙师。自此公远常与张、叶二人,谈论仙家宗旨,彼此敬服。过了几日,张果、叶法善具疏,坚请还山,道:“罗公远道术殊胜臣辈,留彼在京,足备陛下咨访。臣等出山已久,思归念切,乞赐放还,以遂臣等野性。”玄宗知其归志已决,不便强团,准其哲回家山。有问之处,再候宣召。二人谢恩出京,凡玄宗天子所赐之物,及各官员所赠之珍奇,一无所受,二人遂各飘然而去。正是:
xián yún yě hè, hǎi kuò tiān kōng.
闲云野鹤,海阔天空。
lái qù zì yóu, bù shòu fán lóng.
来去自由,不受樊笼。
zì cǐ zhī hòu, zài jīng fāng shì bèi, zhǐ yǒu luó gōng yuǎn wèi xuán zōng suǒ zūn xìn, shí cháng zhào jiàn, kòu wèn cháng shēng bū sǐ zhī fāng. gōng yuǎn dào:" cháng shēng wú fāng, zhǐ yào qīng xīn guǎ yù, biàn kě què bìng yán nián." xuán zōng miǎn cóng qí shuō, huò shí dú chǔ yī gōng, pín fēi bù yù, hòu tíng yàn huì, bǐ qián yě lüè xī shū le. yáng fēi yì zhōng shén bù huān xǐ. shí zhí zhōng qiū yuè míng zhī yè, xuán zōng bù zhào pín fēi yàn jí, dú zì yǔ gōng yuǎn duì yuè xián tán, shuō qǐ qù nián shàng yuán jiā jié, céng tóng zhāng yè èr wèi xiān shī, téng kōng yuǎn yóu, shèn shì qí yì, yīn wèn:" xiān shēng yì yǒu cǐ dào shù fǒu?" gōng yuǎn dào:" cǐ yì hé nán zhī yǒu? bì xià xī nián céng mèng yóu yuè gōng, què bù céng shēn qīn mù dǔ, chén jīn qǐng bì xià qīn jiàn yuè gōng zhī jǐng kě hū?" xuán zōng dà xǐ. gōng yuǎn jí qǐ shēn, xiàng tíng qián guì shù shàng zhé qǔ shù zhī, yòng cǎi xiàn xiāng jié, zhì yú tíng zhōng, chuī kǒu qì huà zuò yī chéng cǎi yú, qǐng xuán zōng shēng yú duān zuò, yòu jiāng shǒu zhōng suǒ zhí rú yì, huà zuò yì zhī dà bái lù, jià chē ér xíng, wǎng guān yuè diàn. shí dāng gāo lì shì fèng chà tā wǎng, yòu yǒu yí gè dé chǒng de tài jiàn, jiào zuò fǔ móu lín, kòu tóu qǐ zòu dào:" qián zhāng yè èr xiān shī, fèng jià xíng yóu, céng duō dài nèi shì tóng háng, jīn nú bèi yuàn suí jià ér wǎng." luó gōng yuǎn dào:" yuè gōng fēi bǐ tā chǔ, rǔ bèi hé dé wǎng guān, zhǐ wǒ yī rén hù jià zú yǐ!" shuō bà, jí hē yī shēng dào qǐ, zhī jiàn nà bái lù jià zhe cǎi yú, téng kōng ér qǐ, zhēn rén xiāo hàn. gōng yuǎn bù yú kōng zhōng, jǐn jǐn xiāng suí, jiào xuán zōng zhǐ bǎ shuāng yǎn wàng zhe yuè, qiān wàn bù kě huí gù, yì bù kě tā shì.
自此之后,在京方士辈,只有罗公远为玄宗所尊信,时常召见,叩问长生不死之方。公远道:“长生无方,只要清心寡欲,便可却病延年。”玄宗勉从其说,或时独处一宫,嫔妃不御,后庭宴会,比前也略稀疏了。杨妃意中甚不欢喜。时值中秋月明之夜,玄宗不召嫔妃宴集,独自与公远对月闲谈,说起去年上元佳节,曾同张、叶二位仙师,腾空远游,甚是奇异,因问:“先生亦有此道术否?”公远道:“此亦何难之有?陛下昔年曾梦游月宫,却不曾身亲目睹,臣今请陛下亲见月宫之景可乎?”玄宗大喜。公远即起身,向庭前桂树上折取数枝,用彩线相结,置于庭中,吹口气化作一乘彩舆,请玄宗升舆端坐,又将手中所执如意,化作一只大白鹿,驾车而行,往观月殿。时当高力士奉差他往,又有一个得宠的太监,叫做辅缪琳,叩头启奏道:“前张、叶二仙师,奉驾行游,曾多带内侍同行,今奴辈愿随驾而往。”罗公远道:“月宫非比他处,汝辈何得往观,只我一人护驾足矣!”说罢,即喝一声道起,只见那白鹿驾着彩舆,腾空而起,真人霄汉。公远步于空中,紧紧相随,教玄宗只把双眼望着月,千万不可回顾,亦不可他视。
zhuǎn shùn jiān yǐ jìn yuè gōng, gōng yuǎn fú zhù chē zi, xuán zōng níng móu yī wàng, zhī jiàn yuè zhōng gōng diàn chóng chóng, mén hù dòng kāi. yáo jiàn lǐ miàn qí huā yáo cǎo, yìng yào duó mù, yuǎn shèng xī rì mèng zhōng suǒ jiàn. xuán zōng dào:" kě rù qù fǒu?" gōng yuǎn dào:" bì xià suī guì wèi tiān zǐ, què hái shì fán qū, wèi róng jù rù, zhǐ kě zài wài miàn guān wàng." shǎo qǐng zhǐ wén de yì xiāng yīn yūn, yī pài yuè shēng liáo liàng, zǐ xì tīng zhī, zhèng shì ní cháng yǔ yī qū. xuán zōng tīng bà, dī shēng wèn dào:" shì rén chēng měi mào nǚ zǐ, bì bǐ zhī yuè lǐ cháng é, jīn cháng é yǐ zài zhǐ chǐ, kě shǐ zhèn yī dǔ qí yě róng hū?" gōng yuǎn dào:" xī mù tiān zǐ yǔ wáng mǔ xiāng huì, sù yǒu xiān yuán gù yě, bì xià fēi cǐ zhī bǐ, jīn dé zhì cǐ, zhān yǎng gōng diàn, yǐ shì qí fú, qǐ kě wàng shēng qīng xiè zhī niàn." yán wèi yǐ, hū jiàn yuè zhōng mén hù jǐn bì, guāng cǎi sì sàn, hán fēng xí rén. gōng yuǎn jí huàn bái lù lái jià cǎi yú, yǐ yǔ shàn zhàng fēng ér xíng, shǎo qǐng rǎn rǎn yǒu shēng jí dì. gōng yuǎn dào:" bì xià jǐ chù cháng é zhī nù, qiě xǐ wàn ān." xuán zōng cái xià chē, zhī jiàn cǎi yú réng huà wéi guì zhī, bái lù yì bú jiàn, rú yì réng zài gōng yuǎn shǒu zhōng. xuán zōng yòu jīng yòu xǐ. dāng xià gōng yuǎn gào cí huí yù. xuán zōng hái dú zuò dāi xiǎng, zé zé tàn yì. nà nèi jiān fǔ móu lín, yīn guài gōng yuǎn bù xǔ tā tóng wǎng, biàn jìn yán dào:" cǐ huàn shù huò rén, hé zú jīng yì, yuàn huáng yé qiē wù qīng xìn." xuán zōng dào:" jiù shì huàn shù, yì shū kě xǐ, zhèn dāng xué qí yī èr, yǐ wéi yú yuè." fǔ móu lín biàn féng yíng dào:" huàn shù zhōng wéi yǐn shēn fǎ kě xué, huáng yé ruò xué de shí, biàn kě àn chá nèi wài rén děng jī mì zhī shì." xuán zōng xǐ dào:" rǔ yán shèn shì."
转瞬间已近月宫,公远扶住车子,玄宗凝眸一望,只见月中宫殿重重,门户洞开。遥见里面琪花瑶草,映耀夺目,远胜昔日梦中所见。玄宗道:“可入去否?”公远道:“陛下虽贵为天子,却还是凡躯,未容遽入,只可在外面观望。”少顷只闻得异香氤氲,一派乐声嘹亮,仔细听之,正是霓裳羽衣曲。玄宗听罢,低声问道:“世人称美貌女子,必比之月里嫦娥,今嫦娥已在咫尺,可使朕一睹其冶容乎?”公远道:“昔穆天子与王母相会,夙有仙缘故也,陛下非此之比,今得至此,瞻仰宫殿,已是奇福,岂可妄生轻亵之念。”言未已,忽见月中门户尽闭,光彩四散,寒风袭人。公远即唤白鹿来驾彩舆,以羽扇障风而行,少顷冉冉有声及地。公远道:“陛下几触嫦娥之怒,且喜万安。”玄宗才下车,只见彩舆仍化为桂枝,白鹿亦不见,如意仍在公远手中。玄宗又惊又喜。当下公远告辞回寓。玄宗还独坐呆想,啧啧叹异。那内监辅缪琳,因怪公远不许他同往,便进言道:“此幻术惑人,何足惊异,愿皇爷切勿轻信。”玄宗道:“就是幻术,亦殊可喜,朕当学其一二,以为娱悦。”辅缪琳便逢迎道:“幻术中惟隐身法可学,皇爷若学得时,便可暗察内外人等机密之事。”玄宗喜道:“汝言甚是。”
cì rì, jí zhào gōng yuǎn rù gōng, gào yǐ yù xué yǐn shēn fǎ zhī yì. gōng yuǎn dào:" yǐn shēn fǎ nǎi xiān jiā jiè yǐ bì sú qíng chán rǎo, huò yù yì wài cāng cù xiāng bī zhī shì, liáo yòng cǐ fǎ zì quán ěr. bì xià yī shēn tiān xià zhī zhǔ, zhèng xū xiàng yáng chū zhì, rú yì jīng yún: shèng rén zuò ér wàn wù dǔ, rú hé yào xué qǐ yǐn shēn fǎ lái?" xuán zōng dào:" zhèn xué cǐ fǎ, yì jiè yǐ fáng shēn ěr." gōng yuǎn dào:" bì xià zūn jū wàn shèng, shí jì tài píng, chē jià suǒ zhì, bǎi líng hē hù, yǒu hé bù lè, hé yù yǐ cǐ fǎ fáng shēn yé! bì xià kǔ xué dé cǐ fǎ, zhǐ yú gōng zhōng ǒu yī wéi zhī, shàng qiě bù kě. kuàng rì hòu yǐ wéi cháng qíng, dìng jiāng huái xǐ rù rén jiā, wèi suǒ bù dàng wèi, wàn yī gēng yù shù shì, néng pò cǐ fǎ zhě, nà shí bái lóng yú fù, bì wèi yù qiě suǒ kùn yǐ." xuán zōng dào:" zhèn xué dé cǐ fǎ, bù guò zài gōng zhōng liáo wèi ǒu xì, jué bù qīng shì yú wài, xìng jí xiāng chuán, wàng xiān shēng wàn wù lìn jiào." gōng yuǎn cǐ shí, dāng bù guò xuán zōng zài sān kěn qiú, zhǐ de jiāng fú zhòu mì jué, yī yī chuán shòu, bìng jiào yǐ xué xí zhī fǎ. xuán zōng dà xǐ, biàn jiù gōng zhōng rú fǎ jiào xí. jí zhì xí shú shì yǎn, shǐ zé shàng lù bàn shēn, jì ér quán shēn jù yǐn, dàn zhōng bù néng mǐn rán wú jī. huò shí lù yī lǚ, huò shí lù guān jì, huò shí lù yī jù, wǎng wǎng bèi gōng rén jué jiàn. xuán zōng lì zhào gōng yuǎn rù gōng, yào tā miàn zuò cǐ fǎ lái kàn. gōng yuǎn bǎ shǒu xiàng kōng shū fú, kǒu zhōng niàn niàn yǒu cí, jí shí bú jiàn qí xíng, shǎo qǐng què jiàn tā cóng diàn mén wài rù lái. xuán zōng biàn yě xué tā shū kōng zuò fú, niǎn jué niàn zhòu, què zhǐ shì yǐn le shēn zi, lòu chū yì guān. nèi shì men dōu hán zhe xiào. xuán zōng wèn dào:" tóng cǐ fú zhòu, rú hé zì wǒ zuò lái, dú bù néng jǐn shàn?" gōng yuǎn dào:" bì xià yǐ fán qū ér jù xué xiān fǎ, ān néng jǐn shàn?" xuán zōng yīn yǎn yǐn shēn fǎ bù líng, zhì bèi zuǒ yòu qiè xiào, yǐ shì huái cán wú dì le. jiàn gōng yuǎn duì zhe zhòng rén, shuō tā shì fán qū, hǎo shēng bù yuè dào:' zā shì shén xiān shǎo bu dé yě shì fán qū, rú hé fán qū biàn xué bù dé xiān fǎ, hái shì chuán fǎ zhě, bù kěn jǐn chuán qí jué ěr!" shuō bà fú yī ér rù, chuán mìng gōng yuǎn qiě tuì. zì cǐ xuán zōng xīn zhōng huái nù.
次日,即召公远入宫,告以欲学隐身法之意。公远道:“隐身法乃仙家借以避俗情缠扰,或遇意外仓猝相逼之事,聊用此法自全耳。陛下一身天下之主,正须向阳出治,如易经云:圣人作而万物睹,如何要学起隐身法来?”玄宗道:“朕学此法,亦藉以防身耳。”公远道:“陛下尊居万乘,时际太平,车驾所至,百灵呵护,有何不乐,何欲以此法防身耶!陛下苦学得此法,只于宫中偶一为之,尚且不可。况日后以为常情,定将怀玺入人家,为所不当为,万一更遇术士,能破此法者,那时白龙鱼腹,必为豫且所困矣。”玄宗道:“朕学得此法,不过在宫中聊为偶戏,决不轻试于外,幸即相传,望先生万勿吝教。”公远此时,当不过玄宗再三恳求,只得将符咒秘诀,一一传授,并教以学习之法。玄宗大喜,便就宫中如法教习。及至习熟试演,始则尚露半身,既而全身俱隐,但终不能泯然无迹。或时露一履,或时露冠髻,或时露衣据,往往被宫人觉见。玄宗立召公远入宫,要他面作此法来看。公远把手向空书符,口中念念有词,即时不见其形,少顷却见他从殿门外入来。玄宗便也学他书空作符,捻诀念咒,却只是隐了身子,露出衣冠。内侍们都含着笑。玄宗问道:“同此符咒,如何自我做来,独不能尽善?”公远道:“陛下以凡躯而遽学仙法,安能尽善?”玄宗因演隐身法不灵,致被左右窃笑,已是怀惭无地了。见公远对着众人,说他是凡躯,好生不悦道:‘咂是神仙少不得也是凡躯,如何凡躯便学不得仙法,还是传法者,不肯尽传其决耳!”说罢拂衣而入,传命公远且退。自此玄宗心中怀怒。
qià zhí zǎi xiàng lǐ lín fǔ yīn fū rén huàn bìng chuí wēi, wén de gōng yuǎn cháng yǐ fú yào jiù rén wēi jí, yīn qīn zì lái qiú tā, jiù zhì fū rén zhī bìng. gōng yuǎn shuō dào:" fū rén lù mìng yǐ jǐn, bù kě jiù liáo. kuàng fū rén xìng de shàn zhōng yú xiàng gōng zhī qián, shēng róng sǐ āi, qí fú guò xiàng gōng shí bèi yǐ, hé bì duō qiú." lǐ lín fǔ guài qí yán màn, yě xīn zhōng huái nù, shì yè qí qī guǒ sǐ. guò le yī rì, qín guó fū rén hū rán huàn bìng chén zhòng, yáng guó zhōng fèng zhe guì fēi zhī mìng, lái jiàn gōng yuǎn, yāo qiú tā jiù zhì. gōng yuǎn dào:" shén xiān zhǐ jiù dé yǒu yuán fèn zhī rén yǔ néng xiū xíng zhī rén, fū rén sù shì jì wú xiān yuán, jīn shēng yòu wú měi xíng, xiǎng fēi fèn zhī fú, hái bù zì zhī xiū shěng, è niè qiě wèi yì qiān chú, jīn dé mìng shòu zhōng yú nèi qǐn, jiào zhī zhū zǐ mèi, yǐ wèi wàn xìng yǐ. qǐ fù yǒu fāng yǒu shù kě liáo? qī rì zhī hòu, míng dēng guǐ lù yǐ!" guó zhōng nù dào:" bù néng xiāng jiù yě bà, hé dé wàng yán bàng huǐ?" suì huí bào yáng fēi. yáng fēi dà nù, qì zòu tiān zǐ, shuō dào:" luó gōng yuǎn bàng huǐ gōng juàn, xuán shū jiā zhòu zǔ, dà bù jìng shàng." lǐ lín fǔ yě biàn chéng jiàn zòu tā yāo wàng huò zhòng. xuán zōng yǐ shì bù yuè, kuàng yòu nèi wài chán yán jiāo zhì, jī chéng shí fēn dà nù lái le, chuán zhǐ lì jí jiāng luó gōng yuǎn zhǎn shǒu xī shì. gōng yuǎn zài yù dǐ wén mìng, hē hē dà xiào, yě bù kěn bǎng fù, zhí fēi bù zhì xī shì zhōng shēn jǐng jiù xíng. gāng dāo luò chù, bìng wú diǎn xuè. dàn jiàn yī dào qīng qì, cóng tóu dǐng zhōng zhí chū, tòu shàng chóng xiāo. zhèng shì:
恰值宰相李林甫因夫人患病垂危,闻得公远常以符药救人危疾,因亲自来求他,救治夫人之病。公远说道:“夫人禄命已尽,不可救疗。况夫人幸得善终于相公之前,生荣死哀,其福过相公十倍矣,何必多求。”李林甫怪其言慢,也心中怀怒,是夜其妻果死。过了一日,秦国夫人忽然患病沉重,杨国忠奉着贵妃之命,来见公远,要求他救治。公远道:“神仙只救得有缘分之人与能修行之人,夫人夙世既无仙缘,今生又无美行,享非分之福,还不自知修省,恶孽且未易仟除,今得命寿终于内寝,较之诸姊妹,已为万幸矣。岂复有方有术可疗?七日之后,名登鬼箓矣!”国忠怒道:“不能相救也罢,何得妄言谤毁?”遂回报杨妃。杨妃大怒,泣奏天子,说道:“罗公远谤毁宫眷,悬殊加咒诅,大不敬上。”李林甫也便乘间奏他妖妄惑众。玄宗已是不悦,况又内外谗言交至,激成十分大怒来了,传旨立即将罗公远斩首西市。公远在寓邸闻命,呵呵大笑,也不肯绑缚,直飞步至西市中伸颈就刑。钢刀落处,并无点血。但见一道青气,从头顶中直出,透上重霄。正是:
rú wéi bīn guó wáng, zhǎn shī zi hé shàng.
如囗宾国王,斩师子和尚。
shì yì shàn zhī shí, yǐ shā wèi gōng yǎng.
是亦善知识,以杀为供养。
xuán zōng yī shí hèn nù, lì jí mìng zhǎn luó gōng yuǎn. xuán jí zì sī tā shì gè yǒu dào shù zhī rén, hé kě qīng shā. lián máng hū nèi shì kuài chuán zhǐ tíng xíng. jí dào shí què yǐ zǎo shā guò le. xuán zōng ào huǐ bù yǐ, mìng shōu qí shī shǒu, yòng xiāng mù wèi guān guǒ chéng liàn. zhì qī rì zhī hòu, qín guó fū rén guǒ rán bìng sǐ. xuán zōng wén fù, bù shèng jiē dào, zèng xù jí qí fēng hòu. zhèng shì:
玄宗一时恨怒,立即命斩罗公远。旋即自思他是个有道术之人,何可轻杀。连忙呼内侍快传旨停刑。及到时却已早杀过了。玄宗懊悔不已,命收其尸首,用香木为棺椁成殓。至七日之后,秦国夫人果然病死。玄宗闻讣,不胜嗟悼,赠恤极其丰厚。正是:
sān yí rú dǐng zú, qín guó mìng hé cù?
三姨如鼎足,秦国命何促?
sǐ huò xián yú shēng, shòu zhōng hái shì fú.
死或贤于生,寿终还是福。
xuán zōng yīn qín guó fū rén zhī sǐ, yì xìn gōng yuǎn zhī yán bù miù, niàn niàn bù wàng, rán yǐ wú kě rú hé. yīn sī dào zhāng guǒ yè fǎ shàn, bù zhī jīn zài hé chǔ. suì mìng fǔ móu lín wǎng wáng wū shān yíng qǐng zhāng guǒ lǎo, tā ruò bù kěn fù lái, biàn wǎng fǎng yè fǎ shàn. èr rén zhī zhōng, bì děi qí yī. móu lín lǜ le shèng zhǐ, dài zhe pú cóng chē mǎ, chū jīng gǎn xíng, wù wén lù rén chuán shuō:" zhāng guǒ lǎo xiān shēng, yǐ sǐ yú yáng zhōu dì fāng le." móu lín zhèng zài yí xìn zhī jì, què jiē dé jīng bào, yáng zhōu shǒu chén mǒu rén shàng shū, zòu zhāng guǒ yú běn nián mǒu yuè mǒu rì, zài qióng huā guān zhōng duān zuò ér shì, xiù zhōng yǒu xiè ēn biǎo wén yī dào, qí shī shēn wèi jí shōu liàn, lì shí fǔ bài xiāo huà. móu lín dé le cǐ xìn, suì bù wǎng wáng wū shān qù le, zhǐ zhuān xīn fǎng wèn yè fǎ shàn jū chǔ. yǒu rén shuō céng zài shǔ zhōng chéng dū fǔ jiàn guò tā lái, fǔ móu lín jí lìng pú cóng rén děng, wàng shǔ zhōng dào shàng yí lù ér xíng. jì rù shǔ jìng, shān lù qí qū, shèn shì nán zǒu de hěn. hū jiàn shān lǐng shàng, yí gè shào nián dào zhě yǐ lǐ ér lái, kǒu zhōng gāo shēng gē chàng dào:
玄宗因秦国夫人之死,益信公远之言不谬,念念不忘,然已无可如何。因思到张果、叶法善,不知今在何处。遂命辅缪琳往王屋山迎请张果老,他若不肯复来,便往访叶法善。二人之中,必得其一。缪琳率了圣旨,带着仆从车马,出京赶行,勿闻路人传说:“张果老先生,已死于杨州地方了。”缪琳正在疑信之际,却接得京报,杨州守臣某人上疏,奏张果于本年某月某日,在琼花观中端坐而逝,袖中有谢恩表文一道,其尸身未及收殓,立时腐败消化。缪琳得了此信,遂不往王屋山去了,只专心访问叶法善居处。有人说曾在蜀中成都府见过他来,辅缪琳即令仆从人等,望蜀中道上一路而行。既入蜀境,山路崎岖,甚是难走得很。忽见山岭上,一个少年道者迤逦而来,口中高声歌唱道:
shān lù qí qū nà kě xíng, xiān rén wǎng yǐ zòng nán yíng.
山路崎岖那可行,仙人往矣纵难迎。
xū zhī sǐ zhě hé céng sǐ, zhǐ chóu shēng zhě nán cháng shēng.
须知死者何曾死,只愁生者难长生。
nà dào zhě yī tóu gē, yī tóu zǒu, jiàn jiàn xíng zhì mǎ qián. fǔ móu lín zǐ xì yī kàn, dà chī yī jīng. yuán lái bú shì bié rén, què shì yí gè luó gōng yuǎn. fǔ móu lín lián máng xià mǎ zuō yī, wèn:" xiān shī wú yàng?" gōng yuǎn xiào dào:" tiān zǐ zūn lǐ shén xiān, què rú hé bǎ pín dào nèn bān xiāng xì. rú jīn zhāng guǒ lǎo xiān shēng pà shā, yǐ zhà sǐ le. yè zūn shī yě pà shā, yuǎn yóu hǎi wài, wú chǔ kě xún, bù rú huí jīng qù bà." fǔ móu lín dào:" tiān zǐ fāng huǐ qián guò, fú qí xiān shī tóng wǎng jīng zhōng jiàn jià, yǐ wèi shèng xīn." gōng yuǎn xiào dào:' ó qù hé rú tiān zǐ lái, nǐ kě bù bì duō yán. wǒ yǒu yī fēng shū bìng yī xìn wù jì shàng yú tiān zǐ, nǐ kě wèi wǒ zhì yì." jí kè yú chōu zhòng qǔ chū yī fēng shū lái, nèi yǒu lèi rán yī wù, wài miàn chóng chóng jiān tí, fù yǔ móu lín shōu le. móu lín dào:" tiān zǐ zhèng yǒu yán yǔ, yù kòu jiān xiān shī, hái qiú shī jià yī wǎng." gōng yuǎn dào:" wú tā yán, dàn néng yuǎn què gōng zhōng nǚ zǐ, gèng jǐn fáng biān shàng nǚ zǐ, zì rán tiān xià tài píng." móu lín sī wèn cháo zhōng zhū dà chén xiū jiù hé rú. gōng yuǎn dào:" lǐ xiāng è guàn mǎn yíng, sǐ qī jìn yǐ, hái yǒu shēn hòu zhī huò. yáng xiāng shàng yǒu jǐ nián wán fú, qí hòu kě xiǎng ér zhī yě." móu lín yòu wèn zì jǐ jiāng lái xiū jiù. gōng yuǎn dào:" fán rén néng bù tān cái, biàn kě wú huò huàn." shuō bà, jǔ shǒu zuō yī ér bié, téng kōng zhí qù. móu lín tóng cóng rén děng, wú bù duō duō chēng yì, xiǎng dào:" yè fǎ shàn jì nán xún fǎng, bù rú huí jīng fù zòu hòu zhǐ bà." zhǔ yì yǐ dìng, suì zǎn chéng huí jīng. zhí dào gōng lǐ, jiàn le xuán zōng, xì xì bèi zòu guò lǐng yù luó gōng yuǎn zhī shì, bǎ shū xìn chéng shàng. xuán zōng dà wéi jīng chà, chāi shì qí shū, què wú duō yǔ, zhǐ yǒu sì gè dà zì, xià zhù yī xíng xiǎo zì. dào shì:
那道者一头歌,一头走,渐渐行至马前。辅缪琳仔细一看,大吃一惊。原来不是别人,却是一个罗公远。辅缪琳连忙下马作揖,问:“仙师无恙?”公远笑道:“天子尊礼神仙,却如何把贫道恁般相戏。如今张果老先生怕杀,已诈死了。叶尊师也怕杀,远游海外,无处可寻,不如回京去罢。”辅缪琳道:“天子方悔前过,伏祈仙师同往京中见驾,以慰圣心。”公远笑道:‘哦去何如天子来,你可不必多言。我有一封书并一信物寄上于天子,你可为我致意。”即刻于抽中取出一封书来,内有累然一物,外面重重缄题,付与缪琳收了。缪琳道:“天子正有言语,欲叩间仙师,还求师驾一往。”公远道:“无他言,但能远却宫中女子,更谨防边上女子,自然天下太平。”缪琳私问朝中诸大臣休咎何如。公远道:“李相恶贯满盈,死期近矣,还有身后之祸。杨相尚有几年玩福,其后可想而知也。”缪琳又问自己将来休咎。公远道:“凡人能不贪财,便可无祸患。”说罢,举手作揖而别,腾空直去。缪琳同从人等,无不咄咄称异,想道:“叶法善既难寻访,不如回京复奏候旨罢。”主意已定,遂趱程回京。直到宫里,见了玄宗,细细备奏过岭遇罗公远之事,把书信呈上。玄宗大为惊诧,拆视其书,却无多语,只有四个大字,下注一行小字。道是:
ān mò wàng wēi wài yǒu yī yào wù míng rì shǔ dāng guī jǐn fù shàng
安莫忘危外有一药物名日蜀当归谨附上
xuán zōng kàn le shū tóng yào wù, chén yín bù yǔ. móu lín yòu mì zòu gōng yuǎn suǒ yún gōng zhōng nǚ zǐ biān shàng nǚ zǐ zhī shuō. xuán zōng xiǎng dào:" tā cháng quàn wǒ qīng xīn guǎ yù, kě yǐ yán nián jīn yán xū yào yuǎn nǚ zǐ, yòu yán mò wàng wēi, yí jí cǐ yì. nà shǔ dāng guī huò xì yán nián liáng yào, yì wèi kě zhī. dàn gōng yuǎn míng míng bèi shā, rú hé què yòu zài nà li?" suì mìng nèi shì sù qǐ qí guān shì zhī, yuán lái guān zhōng yī wú suǒ yǒu. xuán zōng jiē tàn shuō dào:" shén xiān zhī huàn huà rú cǐ, zhèn tú wéi rén suǒ xiào ěr!" kàn guān, nǐ dào tā suǒ yán gōng zhōng nǚ zǐ, míng míng zhǐ shì yáng fēi. qí suǒ yún biān shàng nǚ zǐ, shì shuō ān lù shān yě, yǐ ān zì nèi yǒu nǚ zì gù ěr. shǔ dāng guī sān zì, àn cáng xià yǎ mí zhì yán ān mò wàng wēi, yǐ míng shuō chū gè ān zì le, xuán zōng què quán bù lǐ huì. cǐ shí ān lù shān zhèng jiān zhì fàn yáng píng lú hé dōng sān zhèn, zuò yōng zhòng bīng, jiǔ zuò dà fān. yòu yǒu gōng zhōng xiàn suǒ, shì shén jiāo hèng. dàn cháng zì niàn dāng shí bù bài tài zǐ, xiǎng tài zǐ bì rán jiàn guài. xuán zōng nián jì jiàn gāo, kǒng yī dàn yàn jià, tài zǐ jí wèi, jué wú hǎo chù dào wǒ, yīn cǐ xīn gǎn bù ān, cháng huái yì xiǎng. lù shān píng rì suǒ wèi jì de, zhǐ yǒu yí gè lǐ lín fǔ, cháng hū lǐ lín fǔ wèi shí láng, měi yù shǐ zhě cóng jīng shī lái, bì wèn lǐ shí láng yǒu hé huà shuō. ruò wén yǒu chēng jiǎng tā de yán yǔ, biàn dà huān xǐ. ruò shuō lǐ chéng xiàng jì yǔ ān jié dù, hǎo zì jiǎn diǎn, jí biàn cuán méi jiē tàn, zuò wò bù ān. lǐ lín fǔ yě shí cháng yǒu shū xìn wèn hòu tā, shū zhōng duō néng chuāi zhī qí qíng, dào zhe tā de xīn shì, què yòu dǐng wèi bù zhì, ān fàng yú cǐ, shòu qí lǒng luò, bù gǎn wàng yǒu zuò wéi. nǎ zhī lín fǔ zì qī wáng zhī hòu, zì jǐ yě huàn bìng qǐ lái le. shì dàng fǔ móu lín huí jīng shí, lín fǔ yǐ wò chuáng shàng bù néng qǐ lái, bìng zhōng hū wén luó gōng yuǎn wèi sǐ, zhè gè chī jīng fēi tóng xiǎo kě. zì shuō dào:" wǒ céng hé zòu tā de, bù yì tā guǒ shì yí gè shén xiān, shā ér bù sǐ, jīn tǎng lái xiū yuàn, bù bǐ fán rén kě yǐ fáng bèi, què rú hé jiě jiù?" zì cǐ rì xī jīng huáng kǒng jù, bìng shì yù zhòng, bù jǐ rì jiān wū hū sǐ le. zhèng shì:
玄宗看了书同药物,沉吟不语。缪琳又密奏公远所云宫中女子、边上女子之说。玄宗想道:“他常劝我清心寡欲,可以延年;今言须要远女子,又言莫忘危,疑即此意。那蜀当归或系延年良药,亦未可知。但公远明明被杀,如何却又在那里?”遂命内侍速启其棺视之,原来棺中一无所有。玄宗嗟叹说道:“神仙之幻化如此,朕徒为人所笑耳!”看官,你道他所言宫中女子,明明指是杨妃。其所云边上女子,是说安禄山也,以安字内有女字故耳。蜀当归三字,暗藏下哑谜;至言安莫忘危,已明说出个安字了,玄宗却全不理会。此时安禄山正兼制范阳、平卢、河东三镇,坐拥重兵,久作大藩。又有宫中线索,势甚骄横。但常自念当时不拜太子,想太子必然见怪。玄宗年纪渐高,恐一旦晏驾,太子即位,决无好处到我,因此心感不安,常怀异想。禄山平日所畏忌的,只有一个李林甫,常呼李林甫为十郎,每遇使者从京师来,必问李十郎有何话说。若闻有称奖他的言语,便大欢喜。若说李丞相寄语安节度,好自检点,即便攒眉嗟叹,坐卧不安。李林甫也时常有书信问候他,书中多能揣知其情,道着他的心事,却又顶为布置,安放于此,受其笼络,不敢妄有作为。那知林甫自妻亡之后,自己也患病起来了。适当辅缪琳回京时,林甫已卧床上不能起来,病中忽闻罗公远未死,这个吃惊非同小可。自说道:“我曾劾奏他的,不意他果是一个神仙,杀而不死,今倘来修怨,不比凡人可以防备,却如何解救?”自此日夕惊惶恐惧,病势愈重,不几日间呜呼死了。正是:
tiān zǐ diàn qián qù jiān xiāng, yán wáng tái xià dào xiōng guó.
天子殿前去奸相,阎王台下到凶国。
kě hèn nà lǐ lín fǔ zì jū xiàng wèi, tuī yǒu mèi shì zuǒ yòu, yíng hé shàng yì, yǐ gù qí chǒng dù jué yán lù, yǎn bì ěr mù, yǐ chéng qí jiān dù xián jí néng, pái yì shèng jǐ, yǐ bǎo qí wèi lǚ qǐ dà yù, zhū zhú xián chén, yǐ zhāng qí wēi. zì dōng gōng yǐ xià, wèi zhī cè mù. wèi xiāng yī shí jiǔ nián, yǎng chéng tiān xià zhī luàn, xuán zōng dào dǐ bù zhī qí jiān è, wén qí shēn sǐ, shèn wéi tàn dào. tài zǐ zài dōng gōng, wén lín fǔ yǐ sǐ, tàn dào:" wú jīn rì wò shǐ tiē xí yǐ!" yáng guó zhōng běn jí hèn lǐ lín fǔ, zhǐ yīn tā shén dé jūn chǒng, nán yǔ zhēng quán, jī hèn yǐ jiǔ, jīn chéng qí sǐ, fù yào xún shì xiè fèn, nǎi hé zòu lín fǔ shēng qián duō xù sǐ shì yú sī dì, tuō yán chū rù fáng wèi, qí shí yīn móu bù guǐ. yòu dào tā lǚ cì móu xiàn dōng gōng, dòng yáo guó běn, qí xīn pǒ cè. yòu fěng cháo chén jiāo zhāng zhuī hé tā xǔ duō zuì kuǎn. yáng fēi yīn guài tā xié zhì ān lù shān, yě yú xuán zōng miàn qián shuō tā duō shǎo jiān è zhī chù. xuán zōng cǐ shí, fāng cái xǐng wù, xià zhào bào qí è nì zhī zhuàng, bān tiē tiān xià, zhuī xuē guān jué, pōu qí guān, jí qí jiā chǎn. qí zi shì láng lǐ xiù, yì jí gé zhí, yǒng bù fù yòng. guǒ rán yīng le luó gōng yuǎn suǒ yán zhè shēn hòu zhī huò. zhèng shì:
可恨那李林甫自居相位,推有媚事左右,迎合上意,以固其宠;杜绝言路,掩蔽耳目,以成其奸;妒贤嫉能,排抑胜己,以保其位;屡起大狱,诛逐贤臣,以张其威。自东宫以下,畏之侧目。为相一十九年,养成天下之乱,玄宗到底不知其奸恶,闻其身死,甚为叹悼。太子在东宫,闻林甫已死,叹道:“吾今日卧始贴席矣!”杨国忠本极恨李林甫,只因他甚得君宠,难与争权,积恨已久,今乘其死,复要寻事泄忿,乃劾奏林甫生前多蓄死士于私第,托言出入防卫,其实阴谋不轨。又道他屡次谋陷东宫,动摇国本,其心叵测。又讽朝臣交章追劾他许多罪款。杨妃因怪他挟制安禄山,也于玄宗面前说他多少奸恶之处。玄宗此时,方才省悟,下诏暴其恶逆之状,颁贴天下,追削官爵,剖其棺,籍其家产。其子侍郎李岫,亦即革职,永不复用。果然应了罗公远所言这身后之祸。正是:
shēng zuò quán jiān zhǒng huò yāng, nǎ zhī sǐ hòu shòu cuī qiāng.
生作权奸种祸殃,那知死后受摧戕。
fēi yīn wèi guó chí gōng lùn, gè kuài sī xīn jiè xiàn zhāng.
非因为国持公论,各快私心借宪章。
lǐ lín fǔ sǐ hòu, yáng guó zhōng jiān zuǒ yòu xiāng, dú zhǎng cháo quán, shàn zuò wēi fú, nèi wài wén wǔ gè guān, mò bù zhèn wèi. wéi yǒu ān lù shān bù kěn xiāng xià, tā zhǐ yīn lǐ lín fǔ jiǎo huá shèng yú jǐ, gù xīn huái wèi jì. nà yáng guó zhōng shì píng rì suǒ xiāng yā, yī xiàng miǎo shì tā de, jīn suī zhuān quán yòng shì, lù shān quán bù zài yì. sì chù fān zhèn, dōu qiǎn rén jī lǐ wǎng hè, dú lù shān bù hè. yáng guó zhōng dà nù, mì zòu xuán zōng dào:" ān lù shān běn xì fān rén, jīn xióng jù sān dà zhèn, shū fēi suǒ yí, dāng yǒu yǐ fáng zhī." xuán zōng bù yǐ wéi rán. guó zhōng nǎi hòu jié lǒng yòu jié dù shǐ gē shū hàn, yào yǔ tā bìng lì pái jǐ ān lù shān. shí lǒng yòu fù shù jiǎ tiān xià, zì ān yuǎn mén xī jǐn táng jìng, fán yī wàn èr qiān yú lǐ, lǘ lǘ xiāng wàng, sāng má biàn yě, guó zhōng zòu yán, cǐ jiē jié dù shǐ gē shū hàn fǔ xún diào dù zhī gōng, yí jiā yōu zhuó zhào. zhào yǐ gē shū hàn jiān hé xī jié dù shǐ, fǔ zhì liǎng zhèn. lù shān wén zhī, míng zhī dé shì guó zhōng jí wèi dǎng yuán, yù rú bù lè, cháng yú zuì hòu, duì rén qián jiāng guó zhōng màn mà. guó zhōng wēi wén qí yǔ, yī fà nǎo hèn, yòu mì zòu xuán zōng, shuō:" ān lù shān xiàng tóng lǐ lín fǔ láng bèi wéi jiān, jīn lín fǔ sǐ hòu, zuì zhuàng zhāo zhù, ān lù shān xīn bù zì ān, mù qián bì yǒu yì móu. bì xià ruò bù kěn xìn, zhào qiǎn shǐ wǎng zhào rù jìn, bǐ qiě bì bù fèng zhào, biàn kě chá qí xīn yǐ."
李林甫死后,杨国忠兼左右相,独掌朝权,擅作威福,内外文武各官,莫不震畏。惟有安禄山不肯相下,他只因李林甫狡猾胜于己,故心怀畏忌。那杨国忠是平日所相押,一向藐视他的,今虽专权用事,禄山全不在意。四处藩镇,都遣人赍礼往贺,独禄山不贺。杨国忠大怒,密奏玄宗道:“安禄山本系番人,今雄据三大镇,殊非所宜,当有以防之。”玄宗不以为然。国忠乃厚结陇右节度使哥舒翰,要与他并力排挤安禄山。时陇右富庶甲天下,自安远门西尽唐境,凡一万二千余里,闾闾相望,桑麻遍野,国忠奏言,此皆节度使哥舒翰抚循调度之功,宜加优擢诏。诏以哥舒翰兼河西节度使,抚制两镇。禄山闻知,明知得是国忠藉为党援,愈如不乐,常于醉后,对人前将国忠谩骂。国忠微闻其语,一发恼恨,又密奏玄宗,说:“安禄山向同李林甫狼狈为奸,今林甫死后,罪状昭著,安禄山心不自安,目前必有异谋。陛下若不肯信,诏遣使往召入觐,彼且必不奉诏,便可察其心矣。”
xuán zōng wěi wěi ér qǐ, tuì rù gōng zhōng, chén yín bù jué. yáng fēi wèn:" bì xià yǒu hé shì qíng, suǒ yú xīn zhōng?" xuán zōng dào:" rǔ xiōng guó zhōng, lǚ zòu ān lù shān bì fǎn, wǒ wèi zhī shēn xìn. jīn quàn zhèn qiǎn shǐ wǎng zhào rù jìn, ruò tā bù lái, qí yì kě zhī, shǐ dāng wèn zuì. wǒ yì cǐ ér shòu wǒ hòu ēn, wèi bì xiāng fù yú wǒ, gù xīn zhōng chóu huà wèi dìng." yáng fēi zhe jīng dào:" wú xiōng hé jù yì lù shān bì fǎn yé! bǐ jì rú cǐ huái yí, bì xià dāng rú qí suǒ zòu, qiǎn yī nèi shì wǎng zhào ān lù shān. ruò lù shān kěn lái, qiè xiōng tóng bì xià biàn kě shì yí yǐ." xuán zōng yī qí yán, jí zuò shǒu chì, qiǎn fǔ móu lín jī fù fàn yáng zhào ān lù shān rù cháo jiàn jià. fǔ móu lín lǐng le chì mìng, zhèng jiāng qǐ xíng, yáng fēi sī yǐ jīn bó cì zhī, fù shǒu shū yī fēng mì zhì ān lù shān, jiào tā wén zhào jí lái, fán shì yǒu wǒ zài cǐ, cóng zhōng zhōu xuán, bāo guǎn tā yǒu yì wú sǔn, qiē wù chí huí guān wàng, zhì qǐ tiān zǐ zhī yí. lǐ lín yī yī lǐng mìng, xīng yè bù xī, lái zhì fàn yáng. lù shān bài yíng chì yù. fǔ móu lín dāng táng xuān dú dào:
玄宗唯唯而起,退入宫中,沉吟不决。杨妃问:“陛下有何事情,索于心中?”玄宗道:“汝兄国忠,屡奏安禄山必反,我未之深信。今劝朕遣使往召入觐,若他不来,其意可知,使当问罪。我意此儿受我厚恩,未必相负于我,故心中筹画未定。”杨妃着惊道:“吾兄何遽意禄山必反耶!彼既如此怀疑,陛下当如其所奏,遣一内侍往召安禄山。若禄山肯来,妾兄同陛下便可释疑矣。”玄宗依其言,即作手敕,遣辅缪琳赍赴范阳召安禄山入朝见驾。辅缪琳领了敕命,正将起行,杨妃私以金帛赐之,付手书一封密致安禄山,教他闻召即来,凡事有我在此,从中周旋,包管他有益无损,切勿迟回观望,致启天子之疑。理琳一一领命,星夜不息,来至范阳。禄山拜迎敕谕。辅缪琳当堂宣读道:
huáng dì shǒu chì dōng píng jùn wáng fàn yáng píng lú hé dōng jié dù shǐ ān lù shān: qīng xī shì zhèn zuǒ yòu, huān xù rú jiā rén, nǎi zhě yuǎn zhèn wài fān, dào ěr kuí gé. zhèn shén niàn qīng, yì qīng yì bì niàn zhèn, gù qīng jí xiāng niàn, fēi zhēng zhào hé yuán rù jiàn? zī yú chì dào, jí kě fù quē, zàn lái jí fǎn, wú yǐ bá shè wèi láo, zhèn yì yù miàn xún biān tíng shì yě. jiàn yù sù fù lái jīng wú dài.
皇帝手敕东平郡王范阳、平卢、河东节度使安禄山:卿昔事朕左右,欢叙如家人,乃者远镇外藩,道尔睽隔。朕甚念卿,意卿亦必念朕,顾卿即相念,非征召何缘入见?兹于敕到,即可赴阙,暂来即反,无以跋涉为劳,朕亦欲面询边庭事也。见谕速赴来京毋怠。
ān lù shān jiē guò shǒu chì, shè yàn kuǎn dài tiān shǐ, wèn dào:" tiān zǐ zhào wǒ hé yì?" móu lín dào:" tiān zǐ bù guò xiāng niàn zhī shēn ěr!" lù shān chén yín dào:" yáng xiāng yǒu suǒ yán fǒu?" móu lín dào:" xiāng zhào shì tiān zǐ yì, fēi zǎi xiàng yì yě." lù shān xiào dào:" tiān zǐ yì jí zǎi xiàng yì yě." móu lín bǐng tuì zuǒ yòu, mì zhì yáng fēi shǒu shū bìng shù qí suǒ yán, lù shān fāng cái huān xǐ, jí rì qǐ mǎ xīng chí dào jīng, rù cháo miàn shèng. xuán zōng dà xǐ dào:" rén yán rǔ wèi bì kěn lái, dú zhèn xìn rǔ bì zhì, jīn guǒ rán yě." suì mìng háng jiā rén lǐ, cì yàn yú nèi diàn, lù shān tì qì dào:" chén běn fān rén, méng bì xià chǒng zhuó zhì cǐ, fěn shēn mò bào. nài wèi yáng guó zhōng suǒ jí jì, chén sǐ wú rì yǐ!" xuán zōng fǔ wèi shuō dào:" yǒu zhèn zài, rǔ kě wú lǜ yě." shì yè liú sù nèi tíng.
安禄山接过手敕,设宴款待天使,问道:“天子召我何意?”缪琳道:“天子不过相念之深耳!”禄山沉吟道:“杨相有所言否?”缪琳道:“相召是天子意,非宰相意也。”禄山笑道:“天子意即宰相意也。”缪琳屏退左右,密致杨妃手书并述其所言,禄山方才欢喜,即日起马星驰到京,入朝面圣。玄宗大喜道:“人言汝未必肯来,独朕信汝必至,今果然也。”遂命行家人礼,赐宴于内殿,禄山涕泣道:“臣本番人,蒙陛下宠擢至此,粉身莫报。奈为杨国忠所嫉忌,臣死无日矣!”玄宗抚慰说道:“有朕在,汝可无虑也。”是夜留宿内庭。
cì rì, rén jiàn yáng fēi, cì yàn gōng zhōng, shēn qíng chàng xù. lù shān dào:" ér fēi bù liàn, dàn shì bù kě jiǔ liú, míng rì biàn xū cí xíng." yáng fēi dào:" wú yì bù gǎn liú nǐ, míng rì cí cháo hòu sù zǒu wù chí." lù shān diǎn tóu huì yì. cì rì zòu chēng biān zhèng zhòng rèn, bù gǎn kuàng zhí, gào cí huí zhèn. xuán zōng zhǔn zòu, qīn jiě yù yī cì zhī, lù shān tì qì bài shòu, jí rì cí cháo xiè ēn. suí háng zhī shí, zǒu mǎ zhì yáng guó zhōng fǔ dì, cōng cōng yī jiàn, jí kè fēi xīng chū jīng, zhòu yè jiān xíng, bù rì dào zhèn. tā kǒng guó zhōng qǐng zòu liú zhī, gù cǐ jí jí huí rèn. zì cǐ xuán zōng yù jiā qīn xìn, rén yǒu shǒu gào lù shān yù fǎn zhě, xuán zōng mìng jiāng cǐ rén fù sòng fàn yáng, tīng qí jiū zhì, yóu shì rén wú gǎn yán zhě. lù shān zì cǐ yì wú jì dàn, yīn xiǎng:" sān zhèn zhī zhōng, shǒu bǎ gè xiǎn yào chù de jiàng shì, dōu shì hàn rén. tǎng tā rì ruò yǒu jǔ dòng, bì bù wéi wǒ suǒ yòng, bù rú yǐ fān jiāng dài zhī wèi miào." suì shàng shū zòu chēng, biān tíng xiǎn yào zhī chù, fēi wǔ jiàn guò rén zhě, bù néng shǒu yù. hàn jiāng róu ruò, bù ruò fān jiāng xiāo yǒng, qǐng yǐ fān jiāng sān shí yī rén, dài shǒu biān hàn jiāng. shū shàng, tóng píng zhāng shì wéi jiàn sù, jìn yán shuō dào:" lù shān jiǔ yǒu yì zhì, jīn shàng cǐ shū, fǎn zhuàng míng yǐ, qí suǒ qǐng bì bù kě xǔ." xuán zōng bù yuè, shuō dào:" xiàng zhě biān zhèng jù yòng wén chén, jiàn zhì wǔ bèi fèi chí jīn gǎi yòng fān rén wéi jié dù, biān tíng bì lěi yī xīn, jí cǐ kàn lái, ān jiàn fān rén bù kě yǐ dài hàn jiāng? lù shān wèi guó jiā jì, yù shèn gù fēng shǒu, gù yǒu cǐ qǐng, qīng děng hé dé dòng yán qí fǎn?" suì bù tīng wéi jiàn sù zhī yán, jí jiù pī zhǐ: yī qīng suǒ qǐng zòu, sān zhèn gè xiǎn yào chù, dōu yòng fān jiāng shù shǒu. qí jiù shù hàn jiāng, diào nèi dì bié yòng. zì cǐ fān rén jù xiǎn, lù shān yù dé qí shì, biān shì bù kě wèn yǐ. zhèng shì:
次日,人见杨妃,赐宴宫中,深情畅叙。禄山道:“儿非不恋,但势不可久留,明日便须辞行。”杨妃道:“吾亦不敢留你,明日辞朝后速走勿迟。”禄山点头会意。次日奏称边政重任,不敢旷职,告辞回镇。玄宗准奏,亲解御衣赐之,禄山涕泣拜受,即日辞朝谢恩。随行之时,走马至杨国忠府第,匆匆一见,即刻飞星出京,昼夜兼行,不日到镇。他恐国忠请奏留之,故此急急回任。自此玄宗愈加亲信,人有首告禄山欲反者,玄宗命将此人缚送范阳,听其究治,由是人无敢言者。禄山自此益无忌惮,因想:“三镇之中,守把各险要处的将士,都是汉人。倘他日若有举动,必不为我所用,不如以番将代之为妙。”遂上疏奏称,边庭险要之处,非武健过人者,不能守御。汉将柔弱,不若番将骁勇,请以番将三十一人,代守边汉将。疏上,同平章事韦见素,进言说道:“禄山久有异志,今上此疏,反状明矣,其所请必不可许。”玄宗不悦,说道:“向者边政俱用文臣,渐至武备废弛;今改用番人为节度,边庭壁垒一新,即此看来,安见番人不可以代汉将?禄山为国家计,欲慎固封守,故有此请,卿等何得动言其反?”遂不听韦见素之言,即就批旨:依卿所请奏,三镇各险要处,都用番将戍守。其旧戍汉将,调内地别用。自此番人据险,禄山愈得其势,边事不可问矣。正是:
fān rén shǐ wèi hàn dì shǒu, hàn dì jiāng wèi fān rén yǒu.
番人使为汉地守,汉地将为番人有。
jūn wáng piān dú xìn jiān móu, wǎng què cháo chén yán kǔ kǒu.
君王偏独信奸谋,枉却朝臣言苦口。
bù zhī hòu shì rú hé, qiě tīng xià wén fēn jiě.
不知后事如何,且听下文分解。