jīng yuē: gǔ zhī shàn yòng bīng zhě, bì zhòng tiān xià zhī quán, ér yán zhū hóu zhī lǜ. zhòng quán bù shěn, bù zhī qīng zhòng qiáng ruò zhī chēng chuǎi qíng bù shěn, bù zhī yǐn nì biàn huà zhī dòng jìng. zhòng mò nán yú zhōu zhī, chuāi mò nán yú xī jǔ, shì mò nán yú bì chéng, cǐ sān zhě, shèng rén néng rèn zhī, gù bīng yǒu bǎi zhàn bǎi shèng zhī shù, fēi shàn zhī shàn zhě yě bù rú bù zhàn ér qū rén zhī bīng, shàn zhī shàn zhě yě. fū tài shàng yòng jì móu, qí cì yòng rén shì, qí xià yòng zhàn fá. yòng jì móu zhě, yíng huò dí guó zhī zhǔ, yīn yí chǎn chén, yǐ shì zuǒ zhī huò yǐ wū xí, shǐ qí zūn guǐ shì shén zhòng qí cǎi sè wén xiù, shǐ jiàn qí shū sù, lìng kōng qí cāng yǔ yí zhī měi hǎo, shǐ yíng qí zhì yí zhī qiǎo jiàng, shǐ qǐ gōng shì gāo tái, yǐ jié qí cái yì qí lì yì qí xìng, shǐ huà gǎi yín sú shē bào jiāo zì, xián chén jié shé, mò kěn kuāng zhù, làn shǎng yín xíng, rèn qí xǐ nù, zhèng lìng bù xíng, xìn bo cí guǐ, nì zhōng jìn chǎn, qǐng yè gōng xíng, ér wú shèng rén zhī zhèng, ài ér yǔ guān, wú gōng ér jué, wèi láo ér shǎng xǐ zé shè zuì, nù zé sì shā fǎ jū ér zì shùn, lìng chū ér bù xíng, xìn shī guī bǔ shì guǐ shén dǎo cí chán nìng qí jì, luàn xíng yú mén hù, qí suǒ wèi shì zhě, jiē fēi fēi zhě, jiē shì. lí jūn chén zhī jì, sāi zhōng dǎng zhī lù, rán hòu yín zhī yǐ sè, gōng zhī yǐ lì, yú zhī yǐ lè, yǎng zhī yǐ wèi. yǐ xìn wèi qī, yǐ qī wèi xìn, yǐ zhōng wèi pàn, yǐ pàn wèi zhōng. zhōng jiàn zhě sǐ, chǎn nìng zhě shǎng. lìng jūn zǐ zài yě, xiǎo rén zài wèi, jí lìng bào xíng, rén bù kān mìng, suǒ wèi wèi zhàn yǐ yīn móu qīng zhī, qí guó yǐ pò yǐ.
經曰:古之善用兵者,必重天下之權,而研諸侯之慮。重權不審,不知輕重強弱之稱;揣情不審,不知隱匿變化之動靜。重莫難於周知,揣莫難於悉舉,事莫難於必成,此三者,聖人能任之,故兵有百戰百勝之術,非善之善者也;不如不戰而屈人之兵,善之善者也。夫太上用計謀,其次用人事,其下用戰伐。用計謀者,熒惑敵國之主,陰移諂臣,以事佐之;惑以巫覡,使其尊鬼事神;重其彩色文繡,使賤其菽粟,令空其倉庾;遺之美好,使熒其志;遺之巧匠,使起宮室高台,以竭其財、役其力;易其性,使化改淫俗;奢暴驕恣,賢臣結舌,莫肯匡助,濫賞淫刑,任其喜怒,政令不行,信卜祠鬼,逆忠進諂,請謁公行,而無聖人之政,愛而與官,無功而爵,未勞而賞;喜則赦罪,怒則肆殺;法居而自順,令出而不行,信蓍龜、卜筮、鬼神、禱祠、讒佞、奇技,亂行於門戶,其所謂是者,皆非;非者,皆是。離君臣之際,塞忠讜之路,然後淫之以色,攻之以利,娛之以樂,養之以味。以信為欺,以欺為信,以忠為叛,以叛為忠。忠諫者死,諂佞者賞。令君子在野,小人在位,急令暴刑,人不堪命,所謂未戰以陰謀傾之,其國已破矣。
yǐ bīng cóng zhī, qí jūn kě lǔ, qí guó kě huī, qí chéng kě bá, qí zhòng kě kuì. gù tāng yòng cǐ ér jié fàng, zhōu yòng cǐ ér zhòu shā, yuè yòng cǐ ér wú guó xū, chǔ yòng cǐ ér chén cài jǔ, sān jiā yòng cǐ ér lǔ guó ruò, hán wèi yòng cǐ ér dōng zhōu fēn. rú shēng zhī yán jiē yuē: bīng qiáng dà zhě bì shèng, xiǎo ruò zhě bì wáng. shì zé xiǎo guó zhī jūn wú bó wáng zhī yè, wàn chéng zhī zhǔ wú pò wáng zhī zhào xī xià guǎng ér tāng xiá, yīn dà ér zhōu xiǎo, yuè ruò ér wú qiáng, suǒ wèi bù zhàn ér shèng zhě, yīn qīng zhī shù, yè xíng zhī dào, wén wǔ zhī jiào. shèng rén zhāo rán dú jiàn, xīn rán dú lè, qí zài zī hū!
以兵從之,其君可虜,其國可隳,其城可拔,其眾可潰。故湯用此而桀放,周用此而紂殺,越用此而吳國墟,楚用此而陳蔡舉,三家用此而魯國弱,韓魏用此而東周分。儒生之言皆曰:「兵強大者必勝,小弱者必亡。」是則小國之君無伯王之業,萬乘之主無破亡之兆;昔夏廣而湯狹,殷大而周小,越弱而吳強,所謂不戰而勝者,陰傾之術,夜行之道,文武之教。聖人昭然獨見,忻然獨樂,其在茲乎!