zhào zhī wēi jī zhú zi zhāng jùn jīn zhōu dào rén lǐ shēng xú míng fǔ huá yīn diàn yù lǐ kè shǔ chéng mài yào rén
趙知微 擊竹子 張浚 金州道人 李生 徐明府 華陰店嫗 李客 蜀城賣藥人
liú chù shì zhāng wǔ máo shān dào shì nì lǚ kè jiào fāng lè rén zǐ jiǎng shùn qīng zhào zhī wēi jiǔ huá shān dào shì
劉處士 張武 茅山道士 逆旅客 教坊樂人子 蔣舜卿趙知微九華山道士
zhào zhī wēi
趙知微
zhào zhī wēi nǎi huáng fǔ xuán zhēn zhī shī, shǎo yǒu líng yún zhī zhì, rù zī shān, jié lú yú fèng huáng lǐng qián, fěng sòng dào shū, liàn zhì yōu jì, huì lán yǐ wèi fú, sōng bǎi yǐ wèi liáng. zhào shù shí nián, suì zhēn xuán pìn. yóu shì hào qí zhī shì, duō cóng zhī. xuán zhēn jí shēn dì zǐ lǐ, yīn qín zhí jìng, yì shí wǔ nián. zhì xián tōng xīn mǎo suì, zhī wēi yǐ shān zhōng liàn dān xū xī tǔ yào zhě, nǎi shǐ xuán zhēn lái jīng shī, yù yú yù zhī guān zhī shàng qīng yuàn. huáng fǔ méi shí jū lán líng lǐ dì, rì yǔ xiāng cóng, yīn xún zhào jūn shì yè. xuán zhēn yuē: zì wú shī dé dào, rén bù jiàn qí duò róng. cháng yún: fēn bēi jié wù zhī shù, huà zhú diào zī zhī fāng, wú jiǔ dé zhī, gù chǐ wèi ěr. qù suì zhōng qiū, zì shuò lín yín, zhì yú wàng xī. xuán zhēn wèi tóng mén shēng yuē: kān xī liáng xiāo ér zhí kǔ yǔ. yǔ qǐng. zhào jūn hū mìng shì tóng yuē: kě bèi jiǔ guǒ. suì biàn zhào zhū shēng wèi yuē: néng shēng tiān zhù fēng wán yuè fǒu? zhū shēng suī wéi yīng, ér qiè yì yǐ wèi nóng yīn yǎng yǔ rú sī, ruò guǒ xíng, jiāng yǒu diàn jīn jiǎo zhé jī chǐ zhī shì. shǎo qǐng, zhào jūn yè zhàng ér chū, zhū shēng jǐng cóng. jì pì jīng fēi, ér zhǎng tiān kuò qīng, hào yuè rú zhòu, mén luó yuán xiǎo, jí fēng zhī diān. zhào jūn chù xuán bào zhī yīn, zhū shēng jí fāng cǎo liè shì. é jǔ zhī jiǔ, yǒng guō jǐng chún yóu xiān shī shù piān. zhū shēng yǒu qīng xiào zhě bù xū zhě gǔ qín zhě, yǐ zhì hán chán yǐn yú yuǎn cén, fāng guī shān shě. jì gè jiù tà, ér qī fēng fēi yǔ wǎn rán, zhòng fāng fú qí qí zhì. xuán zhēn qí gé wú dí, huáng bái shù fù dé qí yào miào, rén chén suì chūn sān yuè guī jiǔ huá, hòu yì bù gēng zhì jīng luò. chū sān shuǐ xiǎo dú
趙知微乃皇甫玄真之師,少有凌雲之志,入茲山,結廬於鳳皇嶺前,諷誦道書,煉志幽寂,蕙蘭以為服,松柏以為糧。趙數十年,遂臻玄牝。由是好奇之士,多從之。玄真即申弟子禮,殷勤執敬,亦十五年。至咸通辛卯歲,知微以山中煉丹須西土藥者,乃使玄真來京師,寓於玉芝觀之上清院。皇甫枚時居蘭陵里第,日與相從,因詢趙君事業。玄真曰:「自吾師得道,人不見其惰容。常云:『分杯結霧之術,化竹釣鯔之方,吾久得之,固恥為耳。』去歲中秋,自朔霖霪,至於望夕。玄真謂同門生曰:「堪惜良宵而值苦雨。」語頃。趙君忽命侍童曰:「可備酒果。」遂遍召諸生謂曰:「能升天柱峰玩月否?」諸生雖唯應,而竊議以為濃陰駚雨如斯,若果行,將有墊巾角折屐齒之事。少頃,趙君曳杖而出,諸生景從。既辟荊扉,而長天廓清,皓月如晝,捫蘿援筱,及峰之巔。趙君處玄豹之茵,諸生藉芳草列侍。俄舉卮酒,詠郭景純遊仙詩數篇。諸生有清嘯者、步虛者、鼓琴者,以至寒蟾隱於遠岑,方歸山舍。既各就榻,而淒風飛雨宛然,眾方服其奇致。玄真棋格無敵,黃白術復得其要妙,壬辰歲春三月歸九華,後亦不更至京洛。(出《三水小牘》)
jī zhú zi
擊竹子
jī zhú zi bù yán xìng míng, yì bù zhī hé xǔ rén, nián kě sān shí yú. zài chéng dū jiǔ sì zhōng, yǐ shǒu chí èr zhú jié xiāng jī, kēng rán míng xiǎng, yǒu shēng kě tīng, yǐ chàng gē yīng hé, qǐ gài yú rén, wǎn rán cí zhǐ jiē hé dào yì. dé qián duō yǐn jiǔ, rén mò shí zhī. rú cǐ zé shí yú nián yǐ. yī dàn, zì yì dōng shì mài shēng yào huáng shì zi jiā, cóng róng wèi yuē: yú zhī zhǎng zhě hǎo dào, fù duō qì yì, yǒu rì yǐ. jīn yù jiāng chéng sù fèng qì, dé fǒu? huáng shì zǐ yuē: jūn yǒu shì, dàn dé yán zhī. jī zhú zi wèi yuē: wǒ qǐ gài zhī rén yě, zài běi mén wài qī lǐ tíng qiáo xià pán pō. jīn bìng shén, duō kǒng bù jì. ruò zhōng yān zhī hòu, gǎn wàng tè yǔ shāo ruò. jīn zì jī qián liǎng guàn wén, mǎi mǎi chái yòng. shèn wù chù wǒ zhī xīn gān, shì suǒ tuō yě. yīn zhì zì yǒu xiāng bào. yīn liú qí qián, huáng shì zì bù qǔ, zé gù liú ér qù, huáng shì zi yì yuē zhì qiáo xià. guǒ jiàn jī zhú zi wò yú jiān jiā zhī shàng. jiàn huáng shì zi lái, xīn rán gǎn xiè. xú yuē: yú jí bù qǐ. fù yǔ huáng shì zǐ jīn èr jīn, yòu yuē: zuó yán bù yòng lìng rén chù wǒ xīn gān zé xìng yě, zhēn zhòng qiě cí. yán qì ér shì. huáng shì zi yì mǐn rán chū tì, tài xī zhě jiǔ zhī. suì lìng rén yì yī fú, bèi guān liǎn, jiāng chū yú jiāo yě, duī jī chái tàn, jì ér fén zhī. jí wén yì xiāng fù yù, lín niǎo míng jiào. zhì wǎn, zhǐ yú qí xīn, zhōng bù rán zhōng, fù yòu qí dà rú dòu. huáng shì zi shōu yǐ guī chéng. sù yǔ lìng rén yǐ zhàng chù zhī, huò wén pào liè, qí shēng rú léi, rén mǎ jiē hài. qūn xún. yǒu rén zhǎng chǐ yú, zì yān yàn zhōng chū, nǎi jī zhú zi yě. shǒu jī qí zhú, liáo rán yǒu shēng. yǎo yǎo ér shàng. huáng shì zi huǐ guò zuò lǐ, zhòng rén jiē tàn qí yì. yú xì! dé fēi bù chù qí xīn. fù zài rén jiān hū? chù qí xīn, biàn kě shàng bīn hū? fù yù yú huáng shì zi xiǎn qí tuì huà hū? shǐ zhī chéng dū nǎi shén xiān suǒ jù zhī chù, rú jī zhú zi zhě, yì yǐ duō yǐ. dà fán bù kě yǐ pín jiàn xíng qǐ zhī shì ér qīng yì zhě yān. chū yě rén xián huà
擊竹子不言姓名,亦不知何許人,年可三十餘。在成都酒肆中,以手持二竹節相擊,鏗然鳴響,有聲可聽,以唱歌應和,乞丐於人,宛然詞旨皆合道意。得錢多飲酒,人莫識之。如此則十餘年矣。一旦,自詣東市賣生藥黃氏子家,從容謂曰:「余知長者好道,復多氣義,有日矣。今欲將誠素奉訖,得否?」黃氏子曰:「君有事,但得言之。」擊竹子謂曰:「我乞丐之人也,在北門外七里亭橋下盤泊。今病甚,多恐不濟。若終焉之後,敢望特與燒爇。今自齎錢兩貫文,買買柴用。慎勿觸我之心肝,是所託也。陰騭自有相報。」因留其錢,黃氏自不取,則固留而去,黃氏子翌曰至橋下。果見擊竹子臥於蒹葭之上。見黃氏子來,忻然感謝。徐曰:「余疾不起。」復與黃氏子金二斤,又曰:「昨言不用令人觸我心肝則幸也,珍重且辭。」言訖而逝。黃氏子亦憫然出涕,太息者久之。遂令人易衣服,備棺斂,將出於郊野,堆積柴炭,祭而焚之。即聞異香馥郁,林鳥鳴叫。至晚,只余其心,終不燃終,復又其大如斗。黃氏子收以歸城。速語令人以杖觸之,或聞炮烈,其聲如雷,人馬皆駭。逡巡。有人長尺余,自煙焰中出,乃擊竹子也。手擊其竹,嘹然有聲。杳杳而上。黃氏子悔過作禮,眾人皆嘆奇異。於戲!得非不觸其心。復在人間乎?觸其心,便可上賓乎?復欲於黃氏子顯其蛻化乎?始知成都乃神仙所聚之處,如擊竹子者,亦以多矣。大凡不可以貧賤行乞之士而輕易者焉。(出《野人閒話》)
zhāng jùn
張浚
huáng cháo fàn què, xī zōng xìng shǔ. zhāng jùn bái shēn wèi yǒu míng dì, shí zài hé zhōng yǒng lè zhuāng jū. lǐ yǒu yī dào rén, huò má yī, huò yǔ pèi, bù kě qīn xiá. yī rì zhāng zài cūn lù zhōng xíng. hòu yǒu huàn: zhāng sān shí sì láng, jià qián dài ěr pò zéi. huí gù, nǎi shì cǐ dào rén. jùn yuē: yī bù yī ěr, hé jiē yuán ér néng pò zéi hū? dào zhě miǎn qí rù shǔ, shí jùn mǔ yǒu jí, wèi guǒ nán xíng. dào zhě nǎi yí liǎng lì dān yuē: fú cǐ kě shí nián wú yàng. jùn dé yào fèng qīn, suǒ jí quán fù. hòu lì dēng tái fǔ, dào zhě yì bù fù jiàn. pò zéi zhī shuō, hé qí yàn zāi. chū běi mèng suǒ yán
黃巢犯闕,僖宗幸蜀。張浚白身未有名第,時在河中永樂莊居。里有一道人,或麻衣,或羽帔,不可親狎。一日張在村路中行。後有喚:「張三十四郎,駕前待爾破賊。」回顧,乃是此道人。浚曰:「一布衣爾,何階緣而能破賊乎?」道者勉其入蜀,時浚母有疾,未果南行。道者乃遺兩粒丹曰:「服此可十年無恙。」浚得藥奉親,所疾痊復。後歷登台輔,道者亦不復見。破賊之說,何其驗哉。(出《北夢瑣言》)
jīn zhōu dào rén
金州道人
jīn tǒng shuǐ zài jīn zhōu. cháo kòu fàn què zhī nián, yǒu cuī mǒu wèi ān kāng shǒu, dà jià yǐ xìng mín é. wéi jīn zhōu dì pì, hù kǒu yàn rú. hū yǒu yī dào rén yì cuī yán shì yuē: fāng jīn zhōng yuán bǎn dàng, chéng yú bō qiān, zōng shè líng yí, jū wèi mào cǎo, shǐ jūn qǐ wú xīn tiǎn kòu hū? cuī yuē: tài shān jì tuí, yī mù zhī zhī kě hū? kè yuē: bù rán, suǒ yán tiǎn zhě, bù bì yǐ jiàn jǐ zhēng fēng, lì zhàn yuán yě. cuī yuē: gōng jiāng rú hé? kè yuē: shǐ jūn jìng nèi yǒu huáng cháo gǔ tǒng shuǐ, zhī zhī hū? yuē: bù zhī, qǐng xún qí zhōu rén. zhōu rén yuē: yǒu zhī. kè yuē: cháo zéi bǐng cǐ ér shēng, qǐng shǐ jūn chà dīng yì, jī běn chā, tóng wǎng jué zhī, bì yǒu suǒ de. nǎi qù zhōu shù bǎi lǐ, shēn shān zhōng guǒ yǒu cǐ míng hào zhě. kè suì lìng xún yuán ér zhǔ zhī, réng shǐ duàn qí shān gāng, qióng qí quán yuán. quán yuán zhōng yǒu yī kū, kū zhōng yǒu yī huáng yāo rén, jì bī zhī, suì jǔ shēn zì pū, yōu rán ér zú. xué zhōng yòu huò bǎo jiàn yī. kè yòu yuē: wú wèi tiān xià pò zéi qì. cuī suì xī xiàng jìn jiàn jí huáng yāo, wèi yú jiàn lì, wén cháo zéi yǐ píng, dà jià fù guó yǐ. chū wáng shì jiàn wén lù
金統水在金州。巢寇犯闕之年,有崔某為安康守,大駕已幸岷峨。惟金州地僻,戶口晏如。忽有一道人詣崔言事曰:「方今中原版盪,乘輿播遷,宗社陵夷,鞠為茂草,使君豈無心殄寇乎?」崔曰:「泰山既頹,一木搘之可乎?」客曰:「不然,所言殄者,不必以劍戟爭鋒,力戰原野。」崔曰:「公將如何?」客曰:「使君境內有黃巢谷統水,知之乎?」曰:「不知,請詢其州人。」州人曰:「有之。」客曰:「巢賊稟此而生,請使君差丁役,齎畚鍤,同往掘之,必有所得。」乃去州數百里,深山中果有此名號者。客遂令尋源而劚之,仍使斷其山岡,窮其泉源。泉源中有一窟,窟中有一黃腰人,既逼之,遂舉身自撲,呦然而卒。穴中又獲寶劍一。客又曰:「吾為天下破賊訖。」崔遂西向進劍及黃腰,未逾劍利,聞巢賊已平,大駕復國矣。(出《王氏見聞錄》)
lǐ shēng
李生
zhōng hé mò. yǒu míng jīng lǐ shēng yīng jǔ rú zhǎng ān, tú yù dào shì tóng háng sù, shù rì, yán yì xiāng de. rù guān xiāng bié, yīn yán huáng bái zhī shù. dào shì yuē: diǎn huà zhī shì, shén xiān qiǎn shù yě. dàn shì rén duō tān, jiāng yǐ jì qí chǐ, gù xiān dào mì zhī. fū zhì dào bù fán, xiān fāng jiǎn yì, jīn rén huò guì zhòng qí yào, jiān nán qí shì, jiē fēi yě. wú guān zi xìng jìng ér guǎ yù, shì kě jiào zhě. jīn yǐ fāng shòu zi, qù yǐ jì fá jué ér yǐ. rú suì néng bù shì, yì dāng bù guì yī shí. rú dé lù, zé wù fù wèi, wèi zhī zé tān yě, xiān dào suǒ bù xǔ yě. yīn shǒu shū fāng shòu zhī ér bié. fāng cháng yào cǎo shù zhǒng ér yǐ. měi yù fá jué, yī fāng wèi zhī, wú bù chéng zhě. hòu jí dì, lì zhōu xiàn guān, shí shí wèi zhī, suǒ de zhuǎn shǎo. jí wèi nán chāng lìng, fù wèi zhī, jué bù chéng yǐ. cóng zi zhì xiū wèi shā mén, lǐ yǐ shù wán yǔ zhī, zhì xiū hòu yóu zhōng lí, zhǐ mài yào jiā. shāo yín dé èr shí liǎng, yǐ yì yī. shí liú rén guǐ wèi cì shǐ, fāng hǎo qí shì, wèi rén suǒ gào, dùn ér huò miǎn. chū jī shén lù
中和末。有明經李生應舉如長安,途遇道士同行宿,數日,言意相得。入關相別,因言黃白之術。道士曰:「點化之事,神仙淺術也。但世人多貪,將以濟其侈,故仙道秘之。夫至道不煩,仙方簡易,今人或貴重其藥,艱難其事,皆非也。吾觀子性靜而寡慾,似可教者。今以方授子,趣以濟乏絕而已。如遂能不仕,亦當不匱衣食。如得祿,則勿復為,為之則貪也,仙道所不許也。」因手疏方授之而別。方常藥草數種而已。每遇乏絕,依方為之,無不成者。後及第,歷州縣官,時時為之,所得轉少。及為南昌令,復為之,絕不成矣。從子智修為沙門,李以數丸與之,智修後游鍾離,止賣藥家。燒銀得二十兩,以易衣。時劉仁軌為刺史,方好其事,為人所告,遁而獲免。(出《稽神錄》)
xú míng fǔ
徐明府
jīn xiāng xú míng fǔ zhě, yǐn ér yǒu dào shù, rén mò néng cè. hé nán liú chóng yuǎn, chóng guī cóng dì yě, yǒu mèi wèi ní, jū chǔ zhōu. cháng yǒu yī kè ní yù sù, hū bìng láo, shòu shèn qiě sǐ. qí zǐ shěng zhī, zhòng gòng jiàn bìng zhě shēn zhōng yǒu qì rú fēi chóng, rù qí zǐ yī zhōng, suì bù jiàn. bìng zhě sǐ, zǐ yì bìng. é ér liú shì jǔ yuàn jiē bìng, bìng zhě zhé sǐ. liú shì jì hán chóng yuǎn qiú yú míng fǔ. xú yuē: ěr yǒu bié yè zài jīn líng, kě zhì jīn líng juàn yī pǐ, wú wèi ěr liáo zhī. rú yán sòng juàn qì. yì yuē, liú shì mèng yī dào shì zhí jiǎn ér zhì, yǐ jiǎn biàn fǔ qí shēn, shēn zhōng bái qì téng shàng rú chuī. jì wù, suì qīng shuǎng néng shí, yì yú cháng rì. qǐng zhī, xú fēng juàn ér zhì, yuē: zhì juàn xí xià, qǐn qí shàng jí chà yǐ. rú qí yán suì yù. yǐ ér shì qí juàn, nǎi huà yī chí jiǎn dào shì, rú suǒ mèng zhě. chū jī shén lù
金鄉徐明府者,隱而有道術,人莫能測。河南劉崇遠,崇龜從弟也,有妹為尼,居楚州。常有一客尼寓宿,忽病勞,瘦甚且死。其姊省之,眾共見病者身中有氣如飛蟲,入其姊衣中,遂不見。病者死,姊亦病。俄而劉氏舉院皆病,病者輒死。劉氏既函崇遠求於明府。徐曰:「爾有別業在金陵,可致金陵絹一匹,吾為爾療之。」如言送絹訖。翌曰,劉氏夢一道士執簡而至,以簡遍撫其身,身中白氣騰上如炊。既寤,遂輕爽能食,異於常日。頃之,徐封絹而至,曰:「置絹席下,寢其上即差矣。」如其言遂愈。已而視其絹,乃畫一持簡道士,如所夢者。(出《稽神錄》)
huá yīn diàn yù
華陰店嫗
yáng yàn bó, lú líng xīn gàn rén yě, tóng zǐ jí dì, tiān fù xīn yǒu suì, fù xuǎn, zhì huá yīn, shě yú nì lǚ. shí jīng guó duō nán, cháo wú qīn shí, xuǎn shì bù néng rú qī, yì shén yōu mèn. huì yù zhāng dǐ lì xìng yáng, xiāng lǐ jiù zhī, tóng sù yú shì, yīn jiào jǐ yún: fán xíng lǚ zhì cǐ, wèi cháng bù dǎo jīn tiān, bì huò mèng mèi zhī bào. zòng wú mèng, zé cǐ diàn zhī yù yì néng zhī fāng lái shì, gǒu huò yī yán, yì kě yǐ. yàn bó yīn liú yī rì, jīng yì yǐ cí zhī, ěr xī jìng wú mèng. jì shǔ, diàn yù fāng yíng sòng tā kè, yòu wú suǒ yán. yàn bó yù yàng yàng, jiāng xíng, fù shī qí suǒ zhe xié, jié zé tóng pú shén xuān. jì jí lù, yù nǎi cóng ér hū zhī yuē: shào nián hé qí xuān yé? yàn bó yīn jù dào qí shì. yù yuē: xī, cǐ jí shén gào yě. fū jiāng xíng ér shī qí xié, shì shì jiē bù xié yǐ, fēi tú rú cǐ ér yǐ yě. jīng guó jiāng yǒu luàn, dāng bù kě fù zhèn, jūn dāng bǎi jiān bèi lì, rán wú yōu yě. zi zhī jué lù jiē zài jiāng huái, guān dāng zhì mén xià shì láng. yàn bó yīn sī zhī, jiāng huái ān dé yǒu mén xià shì láng. suì xíng zhì zhǎng ān, shì huì dà jià xī xìng, suí zhì qí lǒng. liáng kòu wéi chéng sān nián, yàn bó xīn kǔ bèi zhì. jià jì chū chéng. yàn bó táo hái jí zhōu. cì shǐ péng zhēn hòu yù zhī, lèi shè xiàn yì. wěi wú píng jiāng xī, fù jiàn xuǎn yòng, dēng cháo zhì hù bù shì láng, huì lín xuān cè mìng qí wáng, yàn bó shè mén xià shì láng xíng shì. jì shòu mìng, sī diàn yù zhī yán, dà bù yuè, shù yuè suì zú. chū jī shén lù
楊彥伯,廬陵新淦人也,童子及第,天復辛酉歲,赴選,至華陰,舍於逆旅。時京國多難,朝無親識,選事不能如期,意甚憂悶。會豫章邸吏姓楊,鄉里舊知,同宿於是,因教己云:「凡行旅至此,未嘗不禱金天,必獲夢寐之報。縱無夢,則此店之嫗亦能知方來事,苟獲一言,亦可矣。」彥伯因留一日,精意以祠之,爾夕竟無夢。既曙,店嫗方迎送他客,又無所言。彥伯愈怏怏,將行,復失其所着鞋,詰責童僕甚喧。既即路,嫗乃從而呼之曰:「少年何其喧耶?」彥伯因具道其事。嫗曰:「嘻,此即神告也。夫將行而失其鞋,是事皆不諧矣,非徒如此而已也。京國將有亂,當不可復振,君當百艱備歷,然無憂也。子之爵祿皆在江淮,官當至門下侍郎。」彥伯因思之,江淮安得有門下侍郎。遂行至長安,適會大駕西幸,隨至岐隴。梁寇圍城三年,彥伯辛苦備至。駕既出城。彥伯逃還吉州。刺史彭珍厚遇之,累攝縣邑。偽吳平江西,復見選用,登朝至戶部侍郎,會臨軒策命齊王,彥伯攝門下侍郎行事。既受命,思店嫗之言,大不悅,數月遂卒。(出《稽神錄》)
lǐ kè
李客
lǐ kè zhě, bù yán qí míng, cháng pī suō dài lì, xì yī bù náng, zài chéng zhōng mài shā shǔ yào, yǐ yī mù shǔ jì. huò yǒu rén mǎi yào, jí yuē: cǐ bù wéi shā shǔ, jiān néng liáo rén zhòng bìng. dàn jiāng bàn cān zhī, jí yù. rén è qí shǔ yào, shǎo yǒu fú ěr zhě. yǒu bǎi xìng zhāng zàn, mài shū wèi yè. fù nián qī shí yú, jiǔ huàn fēng jí. yī rì yīn shǔ niè qí wén zì shù juǎn, zàn shén nù, mǎi yào jiāng yǐ sì shǔ. zàn wèi qǐn, dēng xià jiàn dà shǔ shù tóu chū, zhēng shí zhī, zàn yán bì zhōng qí dú. shū hū é jiàn jiē yǒu yǔ yì, wàng mén fēi chū. zàn shēn yì zhī. yīn jiù lǐ kè yǔ zhī. kè yuē: yīng bú shì shǔ, rǔ wù dàn yán. zàn gèng qiú yào, yán yǐ jǐn yǐ. cóng cǐ dùn qù. qí fù qǔ shǔ cán shí zhī, dùn jué sì tǐ néng qū shēn, xià chuáng lǚ bù rú jiù rì. chū yě rén xián huà
李客者,不言其名,常披蓑戴笠,系一布囊,在城中賣殺鼠藥,以一木鼠記。或有人買藥,即曰:「此不惟殺鼠,兼能療人眾病。但將伴餐之,即愈。」人惡其鼠藥,少有服餌者。有百姓張贊,賣書為業。父年七十餘,久患風疾。一日因鼠齧其文字數卷,贊甚怒,買藥將以飼鼠。贊未寢,燈下見大鼠數頭出,爭食之,贊言必中其毒。倏忽俄見皆有羽翼,望門飛出。贊深異之。因就李客語之。客曰:「應不是鼠,汝勿誕言。」贊更求藥,言已盡矣。從此遁去。其父取鼠殘食之,頓覺四體能屈伸,下床履步如舊日。(出《野人閒話》)
shǔ chéng mài yào rén
蜀城賣藥人
qián shǔ jiā wáng qǐng wèi qīn wáng míng chāo běn qīn wáng zuò qīn fān zhèn shǐ, lǐ xiè shǔ shǔ yuán zuò zhì, jù míng chāo běn gǎi dé yī tiě jìng, xià yǒu zhuàn shū shí èr àn zhuàn wén liè shí sān zì, èr zì dāng shì sān zì zì, rén mò néng shí. mìng gōng mó shì, guāng kě jiàn wù, guà yú tái shàng. bǎi lǐ zhī nèi bìng jiàn. fù zhào jiàn shì nèi yǒu yī rén nòng dāo qiāng mài yào, suì huàn wèn cǐ rén. yún: zhǐ mài yào, bù nòng dāo qiāng. jiā wáng yuē: wú yǒu tiě jìng, zhào jiàn ěr. mài yào zhě suì bù huì, réng qǐng jìng kàn. yǐ shǒu bì pò dù, nèi jìng yú dù zhōng, zú bù zhe dì, rǎn rǎn shēng kōng ér qù. jìng bù zhī hé suǒ rén. qí zhuàn liè zhī rú zuǒ zhuàn zì lüè. chū yù xī biān shì
前蜀嘉王頃為親王(明抄本親王作親藩)鎮使,理廨署(署原作置,據明抄本改)得一鐵鏡,下有篆書十二(按篆文列十三字,二字當是三字)字,人莫能識。命工磨拭,光可鑑物,掛於台上。百里之內並見。復照見市內有一人弄刀槍賣藥,遂喚問此人。云:「只賣藥,不弄刀槍。」嘉王曰:「吾有鐵鏡,照見爾。」賣藥者遂不諱,仍請鏡看。以手臂破肚,內鏡於肚中,足不著地,冉冉升空而去。竟不知何所人。其篆列之如左(篆字略)。(出《玉溪編事》)
liú chù shì
劉處士
zhāng yì zài luò yáng, yù chù shì liú mǒu, pō yǒu qí shù. yì héng yǔ zhī yóu. liú cháng mài yín yǔ shì zhōng rén, qiàn qí zhí. liú cóng yì wǎng suǒ zhī, shì rén jì bù chóu zhí, qiě dà mà liú. liú guī, wèi yì yuē: bǐ yú rén bù shí lǐ yú shì, wú dāng xiǎo chéng zhī. bù ěr, bì jiāng wèi tǔ dì shén líng zhī suǒ zhòng qiǎn yě. jì yè, miè zhú jiù qǐn. liú chuáng qián chì tàn shāo yào. yì mèi wèi shú. àn zhōng jiàn yī rén, jiù lú chuī huǒ. huǒ guāng zhōng shí qí miàn, nǎi xiàng zhī shì rén yě, dài shǔ bù fù jiàn. yì hòu qiú zhī, wèn shì rén, yún: yī xī mèng rén zhào qù, bī shǐ chuī huǒ, qì dài bù xù, jì wù, chún zhǒng qì fá, xún rì nǎi yù. liú héng wèi hé nán yǐn zhāng quán yì suǒ lǐ, huì yǔ liáng tài zǔ shí, sī yú kuài. quán yì yuē: wú yǒu kè, néng lì zhì zhī. jí zhào liú. liú shǐ jué xiǎo kǎn, jí shuǐ mǎn zhī, chuí diào liáng jiǔ, jí huò yú shù tóu. liáng zǔ dà nù yuē: yāo wàng zhī shèn zhě yě. jí zhàng bèi èr shí, xiè xì yú yù, yì rì jiāng shā zhī, qí xī wáng qù. liú yǒu rén wèi dēng fēng lìng, qí rì zhì xiàn, wèi lìng yuē: wú yǒu nán, cóng cǐ shì yǐ. suì qù, bù zhī suǒ zhī. chū jī shén lù
張易在洛陽,遇處士劉某,頗有奇術。易恆與之游。劉嘗賣銀與市中人,欠其值。劉從易往索之,市人既不酬值,且大罵劉。劉歸,謂易曰:「彼愚人不識理於是,吾當小懲之。不爾,必將為土地神靈之所重譴也。」既夜,滅燭就寢。劉床前熾炭燒藥。易寐未熟。暗中見一人,就爐吹火。火光中識其面,乃向之市人也,迨曙不復見。易後求之,問市人,云:「一夕夢人召去,逼使吹火,氣殆不續,既寤,唇腫氣乏,旬日乃愈。劉恆為河南尹張全義所禮,會與梁太祖食,思魚鱠。全義曰:「吾有客,能立致之。」即召劉。劉使掘小坎,汲水滿之,垂釣良久,即獲魚數頭。梁祖大怒曰:「妖妄之甚者也。」即杖背二十,械繫於獄,翌日將殺之,其夕亡去。劉友人為登封令,其日至縣,謂令曰:「吾有難,從此逝矣。」遂去,不知所之。(出《稽神錄》)
zhāng wǔ
張武
zhāng wǔ zhě, shǐ wèi lú jiāng dào zhōng yī zhèn fù jiāng, pō yǐ zhěng jì xíng lǚ wèi shì. cháng yǒu lǎo sēng guò qí suǒ. wǔ wèi zhī yuē: shī nián lǎo, qián diàn shàng yuǎn, jīn xī zhǐ wú lú zhōng kě hū? sēng xīn rán. qí zhèn jiāng wén zhī nù yuē: jīn nán běi jiāo zhàn, jiān dié rú lín, zhī cǐ sēng wèi hé rén, ér gǎn liú zhī yě. sēng nǎi qiú qù. wǔ yuē: wú yè yǐ liú shī, xíng yòu yì wǎn, dàn sù wú kǔ yě. wǔ shì zhōng wéi yǒu yī chuáng, jí yǐ fèng qí sēng, jǐ jí xí dì ér qǐn. guàn zhuó zhī bèi, jiē zì jù yān. yè shù qǐ shì zhī. zhì wǔ gēng, sēng nǎi qǐ ér tàn xī, wèi wǔ yuē: shào nián nǎi néng rú shì yé. wú yǒu yào, zèng zi shí wán, měi zhēng dàn tūn yī wán, kě yán shí nián zhī shòu, shàn zì ài. zhēn zhòng ér qù, chū mén hū bù jiàn. wǔ jīn wèi cháng zhōu tuán liàn fù shǐ, yǒu shí zhě jì qí nián yǐ bǎi suì, cháng zì chēng qī shí, qīng jiàn rú gù. chū jī shén lù
張武者,始為廬江道中一鎮副將,頗以拯濟行旅為事。嘗有老僧過其所。武謂之曰:「師年老,前店尚遠,今夕止吾廬中可乎?」僧忻然。其鎮將聞之怒曰:「今南北交戰,間諜如林,知此僧為何人,而敢留之也。」僧乃求去。武曰:「吾業已留師,行又益晚,但宿無苦也。」武室中唯有一床,即以奉其僧,己即席地而寢。盥濯之備,皆自具焉。夜數起視之。至五更,僧乃起而嘆息,謂武曰:「少年乃能如是耶。吾有藥,贈子十丸,每正旦吞一丸,可延十年之壽,善自愛。」珍重而去,出門忽不見。武今為常州團練副使,有識者計其年已百歲,常自稱七十,輕健如故。(出《稽神錄》)
máo shān dào shì
茅山道士
máo shān dào shì chén mǒu, rén zǐ suì yóu hǎi líng, sù yú nì lǚ. yǔ xuě fāng shén, yǒu tóng sù zhě, shēn yī dān gé, yù yǔ tóng qǐn. ér xián qí gòu bì, nǎi yuē: hán xuě rú cǐ, hé yǐ guò yè? dá yuē: jūn dàn wò, wú yǐ jiàn yōu. jì jiē jiù qǐn, chén qiè shì zhī. jiàn huái zhōng chū sān jiǎo suì wǎ shù piàn, liàn tiáo guàn zhī, shāo yú dēng shàng. é ér huǒ chì, yī shì jiē nuǎn, chén qù yì pī nǎi dé qǐn. wèi míng ér xíng, jìng bù fù yě. chū jī shén lù
茅山道士陳某,壬子歲游海陵,宿於逆旅。雨雪方甚,有同宿者,身衣單葛,欲與同寢。而嫌其垢弊,乃曰:「寒雪如此,何以過夜?」答曰:「君但臥,無以見憂。」既皆就寢,陳竊視之。見懷中出三角碎瓦數片,煉條貫之,燒於燈上。俄而火熾,一室皆暖,陳去衣被乃得寢。未明而行,竟不復也。(出《稽神錄》)
nì lǚ kè
逆旅客
dà liáng nì lǚ zhōng yǒu kè, bù zhī suǒ cóng lái. héng mài zào jiá bǎi jīng yú shì, qí jiá fēng dà, yǒu yì yú cháng. rì huò bǎi qián, zhé yǐn ér qù. yǒu hào shì zhě zhī qí fēi cháng rén, nǎi yǔ tóng diàn ér sù. jí yè, xué bì kuī zhī. fāng jiàn chú zhì chuáng qián shù chǐ zhī dì shén shú, jì ér chū zào jiá shí shù méi zhǒng zhī. shǎo qǐng jí shēng, shí kuī zhī, zhuǎn fù zī zhǎng, xiàng shǔ zé yǐ chuí shí yǐ. jí zì cǎi duō, fá qù qí shù, cuò ér fén zhī. jí míng xié zhī ér qù. zì shì suì chū, mò zhī suǒ zhī. chū jī shén lù
大梁逆旅中有客,不知所從來。恆賣皂莢百莖於市,其莢豐大,有異於常。日獲百錢,輒飲而去。有好事者知其非常人,乃與同店而宿。及夜,穴壁窺之。方見鋤治床前數尺之地甚熟,既而出皂莢實數枚種之。少頃即生,時窺之,轉復滋長,向曙則已垂實矣。即自采掇,伐去其樹,銼而焚之。及明攜之而去。自是遂出,莫知所之。(出《稽神錄》)
jiào fāng lè rén zǐ
教坊樂人子
jiào fāng lè rén yǒu ér nián shí yú suì, héng bìng, huáng shòu yóu shén. hū yù yī dào shì yú lù, wèi zhī yuē: rǔ bìng shí zhèng ěr, wú néng liáo zhī. yīn xiù zhōng chū yào shù wán shǐ tūn zhī. jì ér fù shì xiù zhōng yuē: xī, wù yǐ. cǐ pì gǔ yào yě. zì cǐ dāng bù shí. rán bìng yì chōu yǐ. ěr bì yù shí, cháng qǔ shǎo mù ěr shí zhī. wú tā rì fù yǐ shí zhèng yào yí ěr yě. suì qù. ér guī yī èr yuè, bìng yù. rán qí fù mǔ héng yǐ bù shí wèi yōu, jìng bī shǐ ěr mù ěr, suì fàn dàn rú gù. yǐ ér zì huǐ yuē: wǒ ěr xiān yào ér bù zì zhī. dào shì xǔ wǒ fù sòng yào lái, huì dāng zài jiàn hū? yīn bái fù mǔ, qiú biàn lì míng shān, xún fǎng dào shì. mǔ bù xǔ, qí fù xǔ zhī yuē: xiàng shǐ bù yù, jīn yì sǐ yǐ. jì zhì jiān rú cǐ, huò dāng yǒu fèn yě. suì qiǎn zhī, jīn bù zhī suǒ zài. chū jī shén lù
教坊樂人有兒年十餘歲,恆病,黃瘦尤甚。忽遇一道士於路,謂之曰:「汝病食症耳,吾能療之。」因袖中出藥數丸使吞之。既而復視袖中曰:「嘻,誤矣。此辟穀藥也。自此當不食。然病亦瘳矣。爾必欲食,嘗取少木耳食之。吾他日復以食症藥遺爾也。」遂去。兒歸一二月,病癒。然其父母恆以不食為憂,竟逼使餌木耳,遂飯噉如故。已而自悔曰:「我餌仙藥而不自知。道士許我復送藥來,會當再見乎?」因白父母,求遍歷名山,尋訪道士。母不許,其父許之曰:「向使不愈,今亦死矣。既志堅如此,或當有分也。」遂遣之,今不知所在。(出《稽神錄》)
jiǎng shùn qīng
蔣舜卿
guāng zhōu jiǎn tián guān jiǎng shùn qīng xíng shān zhōng, jiàn yī rén fāng cǎi lín qín yī èr méi, yǔ zhī shí, yīn ěr bù jī. jiā rén yǐ wèi dé guǐ shí, bù zhì jiāng bìng. qiú yī shén qiè, ér bù néng yù. hòu wén shòu chūn yǒu sǒu shàn yī, nǎi wǎng fǎng zhī. shǐ xíng yī rì, sù yī suǒ lǚ diàn, yǒu lǎo fù wèn yǐ suǒ huàn, jù gào zhī. fù yuē: wú néng jiù zhī, wú fán yuǎn xíng yě. chū yào fāng cùn qī fú zhī, cǐ èr lín qín rú xīn. fù shōu zhī qù, shùn qīng zhī yǐn shí rú cháng. jì guī, tā rì fù fǎng zhī. diàn yǔ lǎo fù, jù bù jiàn yǐ. chū jī shén lù
光州檢田官蔣舜卿行山中,見一人方采林檎一二枚,與之食,因爾不飢。家人以為得鬼食,不治將病。求醫甚切,而不能愈。後聞壽春有叟善醫,乃往訪之。始行一日,宿一所旅店,有老父問以所患,具告之。父曰:「吾能救之,無煩遠行也。」出藥方寸七服之,此二林檎如新。父收之去,舜卿之飲食如常。既歸,他日復訪之。店與老父,俱不見矣。(出《稽神錄》)