huáng wàn yòu rèn sān láng huáng qí wáng chù huí tiān zì zài yǎn ěr dào shì bào lóng dào shì hé zhāo hàn lú yán guì
黃萬祐 任三郎 黃齊 王處回 天自在 掩耳道士 抱龍道士 何昭翰 盧延貴
dù lǔ bīn jiàn zhōu kuáng sēng liú jiǎ lú yīng zhào yàn nú
杜魯賓 建州狂僧 劉甲 盧嬰 趙燕奴
huáng wàn yòu
黃萬祐
huáng wàn yòu xiū dào yú qián nán wú rén zhī jìng, lěi shì cháng zài. měi sān èr shí nián yī chū chéng dū mài yào, yán rén zāi huò wú bù shén yàn. shǔ wáng jiàn yíng rù gōng, jǐn lǐ shì zhī. wèn qí fú shí, jiē mì ér bù yán. yuē: wú fēi shén xiān, yì fēi fú ěr zhī shì. dàn xū xīn yǎng qì, rén qí xíng, xiān qí guò ér yǐ. wèn qí chǐ, zé yuē: wú zhǐ jì yè láng hóu wáng shǔ zhī suì, cán cóng shì dōu pí zhī nián, shí bèi qǐng chū. ěr hòu wū tù jiāo chí, huā kāi mù luò, jìng bù jì qí jiǎ zǐ yǐ. hū yī rì, nán wàng jiā zhōu yuē: jiān wèi zhī dì, hé qí yán yán, qǐng qiǎn rén fù zhī. rú qí yán, shǐ zhì jiā zhōu, shì sì yǐ wèi wǎ lì yǐ. hòu jiān cí guī shān, jiàn qì liú bú zhù, wèn qí hòu shì, jiē bù yán zhī. jì qù, yú suǒ jū bì jiān jiàn tí chù yuē: mò jiāo qiān dòng qīng zhū zú, dòng jí yán yán bù kě pū. zhì shòu bù yù liǎng tóu huáng, huáng jí qí nián tiān xià kū. zhì zhě bù néng xiáng zhī. zhì yǐ hài nián, qǐ shī dōng qǔ qín fèng zhū zhōu. bào jié zhī jì, gōng nèi yán huǒ, yīng shì zhēn bǎo tǎng zàng, bìng wèi wēi jìn yǐ. nǎi zhī tài suì yǐ hài, shì wèi qīng zhū, wèi fén ruò zhī míng yě. hòu sān nián, suì zài wù yín tǔ ér jiàn cú. fāng zhī yín wèi zhì shòu, gàn yǔ nà yīn jù shì tǔ, tǔ huáng sè, shì yǐ yán zhì shòu liǎng tóu huáng. cǐ yán bù chà háo fà. chū lù yì jì. míng chāo běn zuò yě rén xián huà
黃萬祐修道於黔南無人之境,累世常在。每三二十年一出成都賣藥,言人災禍無不神驗。蜀王建迎入宮,盡禮事之。問其服食,皆秘而不言。曰:「吾非神仙,亦非服餌之士。但虛心養氣,仁其行,鮮其過而已。」問其齒,則曰:「吾只記夜郎侯王蜀之歲,蠶叢氏都郫之年,時被請出。爾後烏兔交馳,花開木落,竟不記其甲子矣。」忽一日,南望嘉州曰:「犍為之地,何其炎炎,請遣人赴之。」如其言,使至嘉州,市肆已為瓦礫矣。後堅辭歸山,建泣留不住,問其後事,皆不言之。既去,於所居壁間見題處曰:「莫交牽動青豬足,動即炎炎不可撲。鷙獸不欲兩頭黃,黃即其年天下哭。」智者不能詳之。至乙亥年,起師東取秦鳳諸州。報捷之際,宮內延火,應是珍寶帑藏,並為煨燼矣。乃知太歲乙亥,是為青豬,為焚爇之明也。後三年,歲在戊寅土而建殂。方知寅為鷙獸,干與納音俱是土,土黃色,是以言鷙獸兩頭黃。此言不差毫髮。(出《錄異記》。明抄本作《野人閒話》)
rèn sān láng
任三郎
fèng zhōu bīn yòu wáng zī yuán wài, shí zài xiāng guó mǎn cún mù zhōng chóu huà, bīn zuǒ zuì wèi xiāng shàn. yǒu kè rèn sān láng zhě zài yān, fǔ zhōng liáo shǔ xián yǔ zhī xiāng shí, ér dú qīn yú wáng. jū wú hé. hū wèi wáng yuē: huò yǒu xiǎo shī yì, jí wú zi zhī fú yě. yòu xún yuè, wáng hū shī zhǔ gōng yì, yīn chēng jí bǎi yú rì. zhǔ gōng zhì yú dù wài, yīn wèn yǎo jué. rèn yì shí lái, yī rì wèi wáng yuē: cǐ dì jiāng shòu zāi, guān jiē dà shù zì kū. shì jiāng bī yǐ, yè duò zhī shí, shì xíng yě. sù qiú xún yī, yǐ tuō cǐ huò wáng yǐ zhǔ gōng zhī nù wèi xī, shēn yǐ wèi bù kě. rèn yuē: dàn sān gòng qǐ shì, bì yǒu zhǐ huī. rú qí yán, shù rì nèi sān gòng qǐ. qǐ yú guān lǒng yǐ lái xún yī. guǒ shǐ rén chuán zhǐ xiāng miǎn, jù yǐ chū yuàn lì qián pǐ duàn xiāng yí, bèi hòu yú cháng. wáng nǎi rù xiè, liú yàn, yòu yí cǎi xié jǐn yòu zhī wù jí qí jiā. bù xún, jí cù xíng běi qù. mǎn xiāng yú jiāo wài yàn jiàn. lín qí zhī jì, jǐn èr bǎi yú rén. wǔ liù rì zhì wú shān xiàn jiù jū, yòu shí rì zhì fèng zhōu. rén yán yǐ jūn biàn yǐ, mǎn gōng guī bāo zhōng. tóng yuàn jiē sǐ yú nán, wáng dú miǎn qí huò. yòu qí nián zhì zhǎng ān kāi huà fāng xī běi jiǎo jiǔ sì zhōng, fù jiàn rèn gōng. wèn qí suǒ shě, zài wǎng yè zhī, shī qí suǒ zài yǐ. chū lù yì jì
鳳州賓祐王鄑員外,時在相國滿存幕中籌畫,賓佐最為相善。有客任三郎者在焉,府中僚屬咸與之相識,而獨親於王。居無何。忽謂王曰:「或有小失意,即吾子之福也。」又旬月,王忽失主公意,因稱疾百餘日。主公致於度外,音問杳絕。任亦時來,一日謂王曰:「此地將受災,官街大樹自枯。事將逼矣,葉墮之時,事行也。速求尋醫,以脫此禍」王以主公之怒未息,深以為不可。任曰:「但三貢啟事,必有指揮。」如其言,數日內三貢啟。乞於關隴已來尋醫。果使人傳旨相勉,遽以出院例錢匹緞相遺,倍厚於常。王乃入謝,留宴,又遺采纈錦誘之物及其家。不旬,即促行北去。滿相於郊外宴餞。臨歧之際,僅二百餘人。五六日至吳山縣僦居,又十日至鳳州。人言已軍變矣,滿公歸褒中。同院皆死於難,王獨免其禍。又其年至長安開化坊西北角酒肆中,復見任公。問其所舍,再往謁之,失其所在矣。(出《錄異記》)
huáng qí
黃齊
huáng qí zhě, shǔ zhī piān bì yě. cháng hǎo dào, xíng yīn gōng yǒu suì nián yǐ. yú cháo tiān lǐng yù yī lǎo rén, zī fā jiǎo bái, yán sè yīng rú, jī fū rú yù. yǔ zhī yǔ yuē: zi jì hǎo dào, wǔ nián zhī hòu, dāng yǒu dà è, wú bì xiāng jiù. miǎn sī yīn dé, wú tuì qián zhì. qí hòu qí xià xiá, zhōu chuán fù nì, zhì tān shàng, rú yǒu rén xiāng zhěng. dé jí yú àn, shì zhī, nǎi qián suǒ yù lǎo rén yě, xún shī suǒ zài. zì shì wǎng wǎng jiàn zhī. hū yú shí fāng xiàn shì zhōng xiāng jiàn, zhào qí guò qí suǒ jū. chū běi guō wài, xíng qī lín zhōng, kě sān èr lǐ, jí dào qí jiā. shān chuān lín mù, jìng qù yōu shèng. liú zhǐ yī xiǔ, jí míng, xiāng sòng chū mén, yǐ zài hòu chéng shān nèi, qù xiàn qī shí yú lǐ. jì guī, yì huà yú rén. chū lù yì jì
黃齊者,蜀之偏裨也。常好道,行陰功有歲年矣。於朝天嶺遇一老人,髭發皎白,顏色瓔孺,肌膚如玉。與之語曰:「子既好道,五年之後,當有大厄,吾必相救。勉思陰德,無退前志。」其後齊下峽,舟船覆溺,至灘上,如有人相拯。得及於岸,視之,乃前所遇老人也,尋失所在。自是往往見之。忽於什邡縣市中相見,召齊過其所居。出北郭外,行榿林中,可三二里,即到其家。山川林木,境趣幽勝。留止一宿,及明,相送出門,已在後城山內,去縣七十餘里。既歸,亦話於人。(出《錄異記》)
wáng chù huí
王處回
wáng shì zhōng chù huí cháng yú sī dì yán jiē bù sù zhī shì. yī dàn yǒu dào shì, páng méi dà bí, bù yī lán lǚ, shān tóng cóng hòu, qíng zhù zhàng yào náng ér yǐ, zào yì wáng gōng. yú zhú yè shàng dà shū dào shì wáng tiāo zhàng fèng yè. wáng gōng sù zhòng shì, dé yǐ xiāng jiàn, yīn cóng róng zhì jiǔ. guān qí tán lùn, qīng fēng sà rán. chù huí yuē: dì zǐ yǒu zhì qīng xián, yuàn yú qīng chéng shān xià zhì xiǎo dào yuàn, yǐ shì xián xìng. dào shì yuē: wèi yě. yīn yú shān tóng chù qǔ jiàn, xì diǎn jiē qián tǔ guǎng chǐ yú, náng zhōng qǔ huā zǐ èr lì zhǒng zi, lìng yǐ pén fù yú shàng. qūn xún qù pén, huā yǐ shēng yǐ, jiàn jiàn zhǎng dà, pō zhǎng wǔ chǐ yǐ lái, céng céng yǒu huā, làn rán kě ài zhě liǎng miáo. zūn shī yuē: liáo yǐ yù mù shì xìng, cǐ zé xiān jiā jīng jié huā yě. mìng shí bù cān, wéi yǐn shù bēi ér tuì. yuē: zhēn zhòng, shàn wèi bǎo ài. yán qì ér qù, chū mén bù zhī suǒ zhī. hòu wáng gōng guǒ chú èr jié zhèn, fāng zhì shì. zì hòu wǎng wǎng yǒu rén shōu de qí huā zhǒng. chū yě rén xián huà
王侍中處回常於私第延接布素之士。一旦有道士,龐眉大鼻,布衣襤褸,山童從後,擎柱杖藥囊而已,造詣王公。於竹葉上大書「道士王挑杖奉謁。」王公素重士,得以相見,因從容致酒。觀其談論,清風颯然。處回曰:「弟子有志清閒,願於青城山下致小道院,以適閒性。」道士曰:「未也。」因於山童處取劍,細點階前土廣尺余,囊中取花子二粒種子,令以盆覆於上。逡巡去盆,花已生矣,漸漸長大,頗長五尺已來,層層有花,爛然可愛者兩苗。尊師曰:「聊以寓目適性,此則仙家旌節花也。」命食不餐,唯飲數杯而退。曰:「珍重,善為保愛。」言訖而去,出門不知所之。後王公果除二節鎮,方致仕。自後往往有人收得其花種。(出《野人閒話》)
tiān zì zài
天自在
lì zhōu shì chán zhōng, yǒu yī rén, pī fà xiǎn zú, yī duǎn bù rú. yǔ rén yǔ, duō shuō tiān shàng shì. huò yù zhǐ bǐ, zé xīn rán huà lóu tái rén wù, zhí chí lè qì, huò yún lóng luán fèng zhī xiàng. yè zé sù shén miào zhōng. rén wèi zhī tiān zì zài. zhōu zhī nán yǒu shì, rén shén tián yàn. yī xī huǒ qǐ, yān yàn gèn tiān. tiān zì zài yú miào zhōng dú yǔ yuē: cǐ fāng rén wèi è rì jiǔ, tiān jiāng shā zhī. suì yǐ shǒu tàn jiē qián shí pén zhōng shuǐ, wàng kōng jiāo sǎ. qūn xún yǒu yì qì zì miào mén chū, biàn wèi dà yǔ, jǐn miè qí huǒ. zhǎng miào zhě wǎng wǎng yǔ rén shuō zhī, tiān zì zài suì qián dùn qù. qí hòu jū rén guǒ wèi dà huǒ piào dàng, shǐ xìn qián yán yǒu zhēng. chū yě rén xián huà
利州市廛中,有一人,披髮跣足,衣短布襦。與人語,多說天上事。或遇紙筆,則欣然畫樓台人物,執持樂器,或雲龍鸞鳳之像。夜則宿神廟中。人謂之天自在。州之南有市,人甚闐咽。一夕火起,煙焰亘天。天自在於廟中獨語曰:「此方人為惡日久,天將殺之。」遂以手探階前石盆中水,望空澆灑。逡巡有異氣自廟門出,變為大雨,盡滅其火。掌廟者往往與人說之,天自在遂潛遁去。其後居人果為大火漂蕩,始信前言有徵。(出《野人閒話》)
yǎn ěr dào shì
掩耳道士
lì zhōu nán mén wài, nǎi shāng jiǎ jiāo yì zhī suǒ. yī dàn yǒu dào shì, yǔ yī lán lǚ. lái yú chóu rén zhōng, mài hú lú zi zhǒng. yún: yī èr nián jiān, shén yǒu yòng chù. měi yī miáo zhǐ shēng yī kē, pán dì ér chéng. jiān yǐ bái tǔ huà yàng yú dì yǐ shì rén, qí mó shén dà. yú shí jìng wú mǎi zhě, jiē yún: kuáng rén bù zú kě tīng. dào shì yòu yǐ liǎng shǒu yǎn ěr jí zǒu, yán fēng shuǐ zhī shēng hé tài shèn yé? xiàng mò hái tóng, jìng xiāng suí ér xiào wǔ zhī, shí hū wèi yǎn ěr dào shì. zhì lái nián qiū, jiā líng jiāng shuǐ, yī xī fàn zhǎng, piào shù bǎi jiā. shuǐ fāng miǎo mí, zhòng rén yáo jiàn dào shì zài shuǐ shàng, zuò yī dà piáo, chū shǒu yǎn ěr, dà jiào shuǐ shēng fēng shēng hé tài shèn yé? fàn fàn ér qù, mò zhī suǒ zhī. chū yě rén xián huà
利州南門外,乃商賈交易之所。一旦有道士,羽衣襤褸。來於稠人中,賣葫蘆子種。云:「一二年間,甚有用處。每一苗只生一顆,盤地而成。」兼以白土畫樣於地以示人,其模甚大。逾時竟無買者,皆云:「狂人不足可聽。」道士又以兩手掩耳急走,言「風水之聲何太甚耶?」巷陌孩童,競相隨而笑侮之,時呼為掩耳道士。至來年秋,嘉陵江水,一夕泛漲,漂數百家。水方渺瀰,眾人遙見道士在水上,坐一大瓢,出手掩耳,大叫水聲風聲何太甚耶?」泛泛而去,莫知所之。(出《野人閒話》)
bào lóng dào shì
抱龍道士
guàn kǒu bái shā yǒu tài shān fǔ jūn miào. měi zhì chūn sān yuè, shǔ rén duō wǎng shè zhāi, nǎi zhì zhū zhōu yī bo zhī rén, yì cháng jí huì. shí yǒu yī rén, chún yī bǎi jié, yán mào qiáo cuì, yì wǎng miào suǒ. zhòng rén qīng zhī. xíng cì jiāng jì, zhòng rén qì yú shù yīn, pín shì yì zuò shí shàng. qūn xún wèi rén yuē: cǐ shuǐ zhōng yǒu yī lóng shuì. zhòng bù zhī yīng. páng yǒu yī sǒu yuē: hé dé jiàn? pín shì yuē: wǒ zé jiàn. zhòng yuē: wǒ děng yào jiàn rú hé? pín shì yuē: yì bù nán. suì jiě yī rù shuǐ, bào yī shuì lóng chū, xīng huì pō shén, shēn bì liǎng mù, ér zhǎo yá lín jiǎo xī bèi. yún wù xuán hé, fēng qǐ shuǐ yǒng. zhòng jiē jīng zǒu yáo lǐ, wèi zhī shèng rén. suì què chén lóng yú shuǐ dǐ, zì guà chún yī ér xíng. wèi zhòng rén yuē: zhū rén jiē yǐ yī bo wèi yè, jiù rén jí jí, zhī rén jí xiōng, yì jìn yú dào yě. qiè bù dé jiàn pín sù zhī shì biàn qīng wǔ zhī. zhòng rén cán xiè ér yǐ. fù tóng háng shí lǐ, piē rán bù jiàn. chū yě rén xián huà
灌口白沙有太山府君廟。每至春三月,蜀人多往設齋,乃至諸州醫卜之人,亦嘗集會。時有一人,鶉衣百結,顏貌憔悴,亦往廟所。眾人輕之。行次江際,眾人憩於樹蔭,貧士亦坐石上。逡巡謂人曰:「此水中有一龍睡。」眾不之應。旁有一叟曰:「何得見?」貧士曰:「我則見。」眾曰:「我等要見如何?」貧士曰:「亦不難。」遂解衣入水,抱一睡龍出,腥穢頗甚,深閉兩目,而爪牙鱗角悉備。雲霧旋合,風起水涌。眾皆驚走遙禮,謂之聖人。遂卻沉龍於水底,自掛鶉衣而行。謂眾人曰:「諸人皆以醫卜為業,救人疾急,知人吉凶,亦近於道也。切不得見貧素之士便輕侮之。」眾人慚謝而已。復同行十里,瞥然不見。(出《野人閒話》)
hé zhāo hàn
何昭翰
wěi shǔ dù zhī yuán wài láng hé zhāo yuán zhāo xià yǒu yuē zì, jù míng chāo běn shān hàn, cháng cóng zhī yú qián nán. xiá rì. yīn xián bù yě jìng, yú shuǐ jì jiàn diào zhě, wèi hàn yuē: zi hé hé yuán zuò kě, jù míng chāo běn gǎi pàn guān hū? yuē: rán. yuē: wǒ zé yě rén zhāng shè yě. yú bǐ yǔ zi jiāo zhī jiǔ yǐ, zi jīn wàng wǒ yě. hàn měng rán bù xǐng, yīn jí cǎo zuò. wèi hàn yuē: zi yǒu shù rèn guān, rán zhōng yú qīng chéng xiàn lìng. wǒ zé zhù qīng chéng shān yě, dài jūn guān mǎn, yǔ jūn tóng guī shān zhōng, jīn bù jí dào jūn gōng shǔ yě. suì cí ér qù. hàn shēn zhì zhī. hòu lèi lì guān, jí chū wèi qīng chéng xiàn lìng, yǒu yōu sè. diào zhě yì cháng lái wǎng, hé shén zhòng zhī. yī dàn dà jūn dào chéng, jié zéi sì qǐ, diào zhě yǔ hàn xiāng xié rù shān, hé zhī gǔ ròu jǐn zài chéng nèi. zéi zhòng rù xiàn, yán shā xiàn lìng, luán ér shí zhī. zéi shǒu zhī zǐ zì hào xiǎo jiāng jūn, qí rì xún mì bù jiàn. xì shì xiàn zǎi zhī shǒu, jí xiǎo jiāng jūn zhī shǒu yě. zéi yú shì zì xiāng cán hài, mò zhī xiàn lìng suǒ zhī. hòu yǒu rén rù shān, jiàn hé yǔ zhāng tóng háng. hé yīn jì yǔ qī zǐ yuē: wú běn bù sǐ, què guī jiù shān. ěr děng shàn wèi shēng jì, wú xiāng zhuī yì yě. zì cǐ rén bù fù jiàn, mò zhī suǒ zhī. chū yě rén xián huà
偽蜀度支員外郎何昭(原昭下有曰字,據明抄本刪)翰,嘗從知於黔南。暇日。因閒步野徑,於水際見釣者,謂翰曰:「子何(何原作可,據明抄本改)判官乎?」曰:「然。」曰:「我則野人張涉也。余比與子交知久矣,子今忘我也。」翰懵然不醒,因籍草坐。謂翰曰:「子有數任官,然終於青城縣令。我則住青城山也,待君官滿,與君同歸山中,今不及到君公署也。」遂辭而去。翰深志之。後累歷官,及出為青城縣令,有憂色。釣者亦常來往,何甚重之。一旦大軍到城,劫賊四起,釣者與翰相攜入山,何之骨肉盡在城內。賊眾入縣,言殺縣令,臠而食之。賊首之子自號小將軍,其日尋覓不見。細視縣宰之首,即小將軍之首也。賊於是自相殘害,莫知縣令所之。後有人入山,見何與張同行。何因寄語妻子曰:「吾本不死,卻歸舊山。爾等善為生計,無相追憶也。」自此人不復見,莫知所之。(出《野人閒話》)
lú yán guì
盧延貴
lú yán guì zhě, wèi xuān zhōu ān rén chǎng guān, fù zhí zhōng tú zǔ fēng, pō dà jiāng cì shù rì. yīn dēng àn xián bù, bù jué xíng yuǎn, yáo wàng dà shù xià ruò yǒu wū shì. shāo jìn, jiàn shì zhōng yī wù, ruò rén ruò shòu. jiàn rén jí xíng qǐ ér lái, yán guì jù ér què zǒu. cǐ wù lián hū: wú jù, wú nǎi rén yě. jí wǎng jiù zhī, zhuàng mào qí wěi, luǒ tǎn ér tōng shēn yǒu máo, zhǎng shù cùn. zì yán shāng jiǎ yě, qǐng suì fàn zhōu, zhì cǐ yù fēng, jǔ jiā méi nì. ér shēn dú dé jiù àn, shù rì shí cǎo gēn, yǐn jiàn shuǐ, yīn dé bù sǐ. suì yú, shēn nǎi shēng máo. zì ěr nǎi bù yǐn bù shí, zì shāng gū dú, wú fù shì niàn. jié lú yú cǐ, yǐ shí yú nián yǐ. yīn wèn dú jū yú cǐ, dé wú hǔ bào zhī hài hū? dá yuē: wú yǐ néng téng kōng shàng xià, hǔ bào wú nài hé yě. yán guì liú jiǔ zhī, yòu wèn yǒu suǒ xū hū? duì yuē: yì yǒu zhī. měi yù yú xī zhōng, héng huàn shēn xià bù sù gàn, dé shù chǐ bù wèi jīn, nǎi jiā yě. yòu dé xiǎo dāo, yǐ jué yào wù, yì shàn. jūn néng zhì zhī yé? yán guì yán zhī zhì chuán, gù bù kěn. nǎi sòng jīn yǔ dāo ér qù. bà rèn, fù xún zhī, suì mí shī lù. hòu wú yǒu yù zhī zhě. chū jī shén lù
盧延貴者,為宣州安仁場官,赴職中途阻風,泊大江次數日。因登岸閒步,不覺行遠,遙望大樹下若有屋室。稍近,見室中一物,若人若獸。見人即行起而來,延貴懼而卻走。此物連呼:「無懼,吾乃人也。」即往就之,狀貌奇偉,裸袒而通身有毛,長數寸。自言商賈也,頃歲泛舟,至此遇風,舉家沒溺。而身獨得就岸,數日食草根,飲澗水,因得不死。歲余,身乃生毛。自爾乃不飲不食,自傷孤獨,無復世念。結廬於此,已十餘年矣。因問獨居於此,得無虎豹之害乎?答曰:「吾已能騰空上下,虎豹無奈何也。」延貴留久之,又問有所須乎?對曰:「亦有之。每浴於溪中,恆患身下不速干,得數尺布為巾,乃佳也。又得小刀,以掘藥物,益善。君能致之耶?」延貴延之至船,固不肯。乃送巾與刀而去。罷任,復尋之,遂迷失路。後無有遇之者。(出《稽神錄》)
dù lǔ bīn
杜魯賓
jiàn kāng rén dù lǔ bīn, yǐ mài yào wèi shì. cháng yǒu kè zì chēng yù zhāng rén, héng lái shì yào, wèi cháng hái zhí, lǔ bīn shàn dài zhī. yī rì fù zhì, shì yào shén duō, yuē: wú qiàn jūn yào qián duō yǐ, jīn gèng cóng jūn qiú cǐ. wú jiāng hái xī, tiān míng chāo běn tiān zuò dà shì bǎn mù. bǐ jí zài qiú, míng chāo běn qiú zuò lái zú yǐ bìng chóu jūn yǐ. dù xǔ zhī. jì qù, jiǔ zhī nǎi hái, zèng dù shān táo mù shí tiáo, wěi zhī ér qù, mò zhī suǒ zhī. dù dé zhī, bù yǐ jiè yì, zhuǎn yí qīn yǒu, suǒ cún sān tiáo. ǒu mìng gōng rén pōu zhī, qí zhōng de xiǎo tiě chǔ jiù yī jù, gāo kě wǔ liù cùn, jiù yǒu bā zú, jiān zuò shòu tóu, zhì zuò jīng qiǎo, bù lèi rén lì. dù yì fán rén, bù zhī suǒ yòng, jìng wèi rén qǔ, jīn shī suǒ zài. dù yòu cháng zhì shě, yǒu mài tǔ zhě, zì yán jīn tán xiàn rén, lái wǎng shén shù, dù yì hòu zī gěi zhī. zhì shě bì, mài tǔ zhě jiāng qù, liú fāng chǐ zhī tǔ yuē: yǐ bǐ wèi bié. suì qù bù fù lái. qí tǔ jiān zhì, yǒu yì yú cháng. dù zhì yào sì zhōng, bù yǐ wèi guì. shù nián, dù zhī jū wèi huǒ suǒ fén, wū huài tǔ liè. shì zhī, yǒu xiǎo chì shé zài qí xì zhōng, pōu zhī, shé yíng rào yī bái shí guī, dà kě sān èr cùn. shé qù guī cún, zhì jīn bǎo yú dù shì. chū jī shén lù
建康人杜魯賓,以賣藥為事。嘗有客自稱豫章人,恆來市藥,未嘗還值,魯賓善待之。一日復至,市藥甚多,曰:「吾欠君藥錢多矣,今更從君求此。吾將還西,天(明抄本天作大)市版木。比及再求,(明抄本求作來)足以並酬君矣。」杜許之。既去,久之乃還,贈杜山桃木十條,委之而去,莫知所之。杜得之,不以介意,轉移親友,所存三條。偶命工人剖之,其中得小鐵杵臼一具,高可五六寸,臼有八足,間作獸頭,製作精巧,不類人力。杜亦凡人,不知所用,竟為人取,今失所在。杜又常治舍,有賣土者,自言金壇縣人,來往甚數,杜亦厚資給之。治舍畢,賣土者將去,留方尺之土曰:「以比為別。」遂去不復來。其土堅緻,有異於常。杜置藥肆中,不以為貴。數年,杜之居為火所焚,屋壞土裂。視之,有小赤蛇在其隙中,剖之,蛇縈繞一白石龜,大可三二寸。蛇去龜存,至今寶於杜氏。(出《稽神錄》)
jiàn zhōu kuáng sēng
建州狂僧
jiàn zhōu yǒu sēng bù zhī qí míng, cháng rú kuáng rén. qí suǒ yán dòng, duō yǒu zhēng yàn. shào wǔ xiàn qián lín xī, yǒu dà pán shí, qù shuǐ yóu bǎi bù. yī rì hū yǐ mò huà qí shí zhī bàn, yīn zuò shí shàng, chí gān wèi diào yú zhī zhuàng. míng rì shān shuǐ dà fā, shì zhì qí mò huà ér tuì. guǐ mǎo suì. jǐn kǎn qù lín lù shù zhī zhī xiàng nán zhě. rén wèn zhī, yuē: miǎn ài qí fān. yòu yuē: yào guī yī biān. jí wú shī zhī rù, jiē xíng qí xià. yòu chéng wài sēng sì, dà shǔ qí bì, mǒu děng ruò gān rén chù shū zhī. jí jūn zhì chéng xià, fēn jù sēng sì, yǐ wèi shān suǒ, ān zhì rén shù, yī wú suǒ chà. qí sēng jìng wèi jūn shì suǒ shā. chū wáng shì zhī jì, mǐn jiàn duō nán, mín bù liáo shēng. huò wèn kuáng sēng yuē: shí shì hé shí dāng ān? dá yuē: nóng qù jí ān yǐ. jí qí jì sǐ, mǐn lǐng kè píng, jiē rú qí yán. chū jī shén lù
建州有僧不知其名,常如狂人。其所言動,多有徵驗。邵武縣前臨溪,有大磐石,去水猶百步。一日忽以墨畫其石之半,因坐石上,持竿為釣魚之狀。明日山水大發,適至其墨畫而退。癸卯歲。盡砍去臨路樹枝之向南者。人問之,曰:「免礙旗幡。」又曰:「要歸一邊。」及吳師之入,皆行其下。又城外僧寺,大署其壁,某等若干人處書之。及軍至城下,分據僧寺,以為柵所,安置人數,一無所差。其僧竟為軍士所殺。初王氏之季,閩建多難,民不聊生。或問狂僧曰:「時世何時當安?」答曰:「儂去即安矣。」及其既死,閩嶺克平,皆如其言。(出《稽神錄》)
liú shēn
劉申
yǒu rén xìng liú, zài zhū fāng, bù dé gòng yǔ. ruò yǔ zhī yán, rén bì zāo huò nán, huò běn shēn sǐ jí. wéi yī shì wèi wú cǐ lǐ, ǒu zhí rén yǒu tún sāi ěr. liú wén zhī, xīn rán ér wǎng, zì shuō bèi bàng, jūn néng jiàn míng. dá yún: shì rén léi tóng, hé zú xù. xū yú huǒ fā, zī chù fú wán dàng jǐn. yú shì jǔ shì hào wèi xiū liú. tuō yù zhū tú, jiē xián chē zǒu mǎ, yǎn mù bēn bì. liú yì dù mén zì shǒu. suì shí yī chū, zé rén jīng sàn, guò yú jiàn guǐ. chū yì yuàn
有人姓劉,在朱方,不得共語。若與之言,人必遭禍難,或本身死疾。唯一士謂無此理,偶值人有屯塞耳。劉聞之,忻然而往,自說被謗,君能見明。答云:「世人雷同,何足恤。」須臾火發,資畜服玩盪盡。於是舉世號為鵂鶹。脫遇諸塗,皆閒車走馬,掩目奔避。劉亦杜門自守。歲時一出,則人驚散,過於見鬼。(出《異苑》)
lú yīng
盧嬰
huái nán yǒu jū kè lú yīng zhě, qì zhì wén xué, jù wèi jùn zhōng jué. rén xī yǐ lú sān láng hū zhī. dàn shén qí jiǎn, ruò zài qún jù zhōng, zhǔ rén bì yǒu héng huò, huò xiǎo ér duò jǐng, yòu nǚ rù huǒ. jì jiǔ yǒu yàn, rén jiē juān zhī. shí yuán bó hé wèi jùn shǒu, shǐ zhì, ài qí cái qì, tè kāi zhōng táng shè yàn. zhòng kè xián jí, shí bì. bó hé xì wèn zuǒ yòu yuē: xiǎo ér duò jǐng hū? yuē: fǒu. xiǎo nǚ rù huǒ hū? yuē: fǒu. bó hé wèi zuò kè yuē: zhòng jūn bù shèng gù yě. qǐng zhī hé yǐn, qún kè xiāng mù zhuì zhuì rán. shì rì, jūn lì wéi zhái, qín bó hé qì shì. shí jié dù shǐ chén shǎo yóu, shén yì zhī, fù jiàn qí cái mào. wèi yuē: cǐ rén yī jǔ, fēi mó tiān bù jǐn qí cái. jí hòu yǐ jīn bó chǒng jiàn zhī. xíng zhì tóng guān, xī wàng yān chén, yǒu dōng chí zhě yuē: zhū cǐ zuò luàn, shàng xìng fèng tiān xiàn yǐ. chū dú yì zhì
淮南有居客盧嬰者,氣質文學,俱為郡中絕。人悉以盧三郎呼之。但甚奇蹇,若在群聚中,主人必有橫禍,或小兒墮井,幼女入火。既久有驗,人皆捐之。時元伯和為郡守,始至,愛其材氣,特開中堂設宴。眾客咸集,食畢。伯和戲問左右曰:「小兒墮井乎?」曰:「否。」「小女入火乎?」曰:「否。」伯和謂坐客曰:「眾君不勝故也。」頃之合飲,群客相目惴惴然。是日,軍吏圍宅,擒伯和棄市。時節度使陳少游,甚異之,復見其才貌。謂曰:「此人一舉,非摩天不盡其才。」即厚以金帛寵薦之。行至潼關,西望煙塵,有東馳者曰:「朱泚作亂,上幸奉天縣矣。」(出《獨異志》)
zhào yàn nú
趙燕奴
zhào yàn nú zhě, hé zhōu shí jìng rén yě, jū dà yún sì dì zhōng. chū qí mǔ yùn, shù yuè chǎn yī hǔ, qì yú jiāng zhōng fù yùn, shù yuè chǎn yī jù biē, yòu qì zhī yòu yùn, shù yuè chǎn yī yè chā, zhǎng chǐ yú, qì zhī fù yùn, shù yuè ér chǎn yàn nú, méi mù ěr bí kǒu yī yī jiē jù, zì xiàng yǐ xià, qí shēn rú duàn hù. yì yǒu jiān pí, liǎng shǒu zú gè zhǎng shù cùn, wú zhǒu bì wàn zhǎng, yú yuán ròu shàng gè shēng liù zhǐ, cái cùn yú, zhǎo jiǎ yì jù. qí xià bù liǎng zú, yī èr cùn, yì jiē liù zhǐ. jì chǎn, bù rěn qì zhī. jí zhǎng, zhǐ zhǎng èr chǐ cùn. shàn rù shuǐ, néng chéng zhōu, xìng shén jiǎo huì, cí huì biàn gěi, pō hǎo shā lù, yǐ bǔ yú zǎi tún wèi yè. měi dòu chuán qū nuó, jí gē zhú zhī cí jiào shèng, bì wèi shǒu guān. shì sì jiāo yì, bì wèi yá bǎo. cháng fā kūn zī yī, mín jiān hū wèi zhào shī. wǎn suì dàn tū tóu bái shān ér yǐ. huò bài guì tiào yuè, dào bó yú dì, xíng luǒ lù, rén duō xiào zhī. huò chéng lǘ yuǎn shì. zhǐ shǐ rén chí zhī, héng wò ān zhōng, ruò yī náng yān. yǒu èr qī yī nǚ, yī shí fēng zú. huò jī shì jiā, lì bù kě zhì. qián dé chū, nián jǐn liù shí, yāo fù shù wéi, miàn mù rú cháng rén wú yì. qí nǚ yòu shǒu wú míng zhǐ, zhǎng qī bā cùn, yì yì yú rén. chū lù yì jì
趙燕奴者,合州石鏡人也,居大雲寺地中。初其母孕,數月產一虎,棄於江中;復孕,數月產一巨鱉,又棄之;又孕,數月產一夜叉,長尺余,棄之;復孕,數月而產燕奴,眉目耳鼻口一一皆具,自項已下,其身如斷瓠。亦有肩脾,兩手足各長數寸,無肘臂腕掌,於圓肉上各生六指,才寸余,爪甲亦具。其下布兩足,一二寸,亦皆六指。既產,不忍棄之。及長,只長二尺寸。善入水,能乘舟,性甚狡慧,詞喙辯給,頗好殺戮,以捕魚宰豚為業。每斗船驅儺,及歌竹枝詞較勝,必為首冠。市肆交易,必為牙保。常發髡緇衣,民間呼為趙師。晚歲但禿頭白衫而已。或拜跪跳躍,倒踣於地,形裸露,人多笑之。或乘驢遠適。只使人持之,橫臥鞍中,若衣囊焉。有二妻一女,衣食豐足。或擊室家,力不可制。乾德初,年僅六十,腰腹數圍,面目如常人無異。其女右手無名指,長七八寸,亦異於人。(出《錄異記》)