lóng mén shān tài gōng wàng sì hǎi shén yán juān qí huán gōng jìn wén gōng zhèng móu gōng jìn píng gōng qí jǐng gōng dù nǚ miào
龍門山 太公望 四海神 延娟 齊桓公 晉文公 鄭繆公 晉平公 齊景公 妬女廟
wǔ zǐ xū qū yuán lǐ bīng tǔ yáng shén méi gū qín shǐ huáng guān tíng jiāng shén wǎn ruò zhú wáng liú xiàng hé bǐ gàn
伍子胥 屈原 李冰 土羊神 梅姑 秦始皇 觀亭江神 宛若 竹王 劉向 何比干
lóng mén shān
龍門山
yǔ záo lóng guān zhī shān, yì wèi zhī lóng lóng yuán zuò mén, jù míng chāo běn gǎi mén. zhì yī kōng yán, shēn shù shí lǐ, yōu àn bù kě fù xíng. yǔ fù huǒ ér jìn. yǒu shòu zhuàng rú shǐ, xián yè míng zhī zhū, qí guāng rú zhú. yòu yǒu qīng sè quǎn, xíng fèi yú qián. yǔ jì xíng shí yú lǐ, mí yú zhòu yè, jì jué jiàn míng, jiàn xiàng lái shǐ quǎn, biàn wèi rén xíng, jiē zhe xuán yī. yòu jiàn yī shén rén miàn shé shēn. shé shēn èr zì yuán quē. jù xǔ běn bǔ. yǔ yīn yǔ zhī yǔ. xiān jí shì yǔ bā guà zhī tú, liè yú jīn bǎn zhī shàng. yòu yǒu bā shén, shì yú cǐ tú zhī cè. yǔ wèn yuē: huá xū shēng shèng zi, shì rǔ yé? dá yuē: huá xū shì jiǔ jiǔ yuán zuò kǒng. jù míng chāo běn gǎi. jiāng shén nǚ, yǐ shēng yú yě. nǎi tàn yù jiǎn yǐ shòu yǔ. jiǎn zhǎng yī chǐ èr cùn, yǐ hé shí èr shí zhī shù, shǐ dù liàng tiān dì. yǔ jí zhí chí cǐ jiǎn, yǐ píng dìng shuǐ tǔ. shòu jiǎn pī tú, shé shēn zhī shén, zé xī huáng zhī shēn yě. chū shí yí lù
禹鑿龍關之山,亦謂之龍(龍原作門,據明抄本改)門。至一空岩,深數十里,幽暗不可復行。禹負火而進。有獸狀如豕,銜夜明之珠,其光如燭。又有青色犬,行吠於前。禹計行十餘里,迷於晝夜,既覺漸明,見向來豕犬,變為人形,皆著玄衣。又見一神人面蛇身。(蛇身二字原缺。據許本補。)禹因與之語。仙即示禹八卦之圖,列於金板之上。又有八神,侍於此圖之側。禹問曰:華胥生聖子,是汝耶?答曰:華胥是九(九原作孔。據明抄本改。)江神女,以生余也。乃探玉簡以授禹。簡長一尺二寸,以合十二時之數,使度量天地。禹即執持此簡,以平定水土。授簡披圖,蛇身之神,則羲皇之身也。(出《拾遺錄》)
tài gōng wàng
太公望
wén wáng yǐ tài gōng wàng wèi guàn tán lìng, qī nián, fēng bù míng tiáo. wén wáng mèng jiàn yǒu yī fù rén shén lì, dāng dào ér kū. wèn qí gù, fù rén yán yuē: wǒ dōng hǎi tài shān shén nǚ, jià wèi xī hǎi fù. yù dōng guī, guàn tán lìng dāng wú dào. tài gōng yǒu dé, wú bù gǎn yǐ bào fēng jí yǔ guò yě. wén wáng mèng jué. míng rì zhào tài gōng, sān rì sān xī, guǒ yǒu jí fēng bào yǔ qù zhě, jiē xī lái yě. wén wáng nǎi bài tài gōng wèi dà sī mǎ. chū bó wù zhì
文王以太公望為灌壇令,期年,風不鳴條。文王夢見有一婦人甚麗,當道而哭。問其故,婦人言曰:我東海泰山神女,嫁為西海婦。欲東歸,灌壇令當吾道。太公有德,吾不敢以暴風疾雨過也。文王夢覺。明日召太公,三日三夕,果有疾風暴雨去者,皆西來也。文王乃拜太公為大司馬。(出《博物志》)
sì hǎi shén
四海神
wǔ wáng fá zhòu, dōu luò yì. míng nián yīn hán, yǔ xuě shí yú rì, shēn zhàng yú. jiǎ zǐ píng dàn, wǔ zhàng fū chéng mǎ chē, cóng liǎng qí, zhǐ wáng mén wài. shī shàng fù shǐ rén chí yī qì zhōu chū yuē: dài fū zài nèi, fāng duì tiān zǐ. wèi yǒu chū shí, qiě jìn rè zhōu, yǐ zhī hán. zhōu jiē bì, shī shàng fù yuē: kè kě jiàn yǐ. wǔ wǔ yuán zuò kě. jù míng chāo běn gǎi. chē liǎng qí, sì hǎi zhī shén, yǔ hé bó fēng bó yǔ shī ěr. nán hǎi zhī shén yuē zhù róng dōng hǎi zhī shén yuē gōu máng běi hǎi zhī shén yuē zhuān xū xī hǎi zhī shén yuē rù shōu. hé bó fēng bó yǔ shī, qǐng shǐ yè zhě. gè yǐ qí míng zhào zhī. wǔ wáng nǎi yú diàn shàng, yè zhě yú diàn xià mén nèi, yǐn zhù róng jìn. wǔ shén jiē jīng, xiāng shì ér tàn. zhù róng děng jiē bài. wǔ wáng yuē: tiān yīn nǎi yuǎn lái, hé yǐ jiào zhī? jiē yuē: tiān fá yīn lì zhōu, jǐn lái shòu mìng. gù chì fēng bó yǔ shī, gè shǐ fèng qí zhí yě. chū tài gōng jīn guì
武王伐紂,都洛邑。明年陰寒,雨雪十餘日,深丈余。甲子平旦,五丈夫乘馬車,從兩騎,止王門外。師尚父使人持一器粥出曰:大夫在內,方對天子。未有出時,且進熱粥,以知寒。粥皆畢,師尚父曰:客可見矣。五(五原作可。據明抄本改。)車兩騎,四海之神,與河伯風伯雨師耳。南海之神曰祝融、東海之神曰勾芒、北海之神曰顓頊、西海之神曰蓐收。河伯風伯雨師,請使謁者。各以其名召之。武王乃於殿上,謁者於殿下門內,引祝融進。五神皆驚,相視而嘆。祝融等皆拜。武王曰:天陰乃遠來,何以教之?皆曰:天伐殷立周,謹來授命。顧敕風伯雨師,各使奉其職也。(出《太公金匱》)
yán juān
延娟
zhōu zhāo wáng èr shí nián, dōng ōu gòng nǚ, yī yuē yán juān, èr yuē yán yú. jù biàn lì cí qiǎo, néng gē xiào, bù chén wú jī, rì zhōng wú yǐng. jí wáng yóu jiāng hàn, yǔ èr nǚ jù nì. gù jiāng hàn zhī jiān, zhì jīn sī zhī, nǎi lì cí yú jiāng shàng. hòu shí nián, rén měi jiàn èr nǚ yōng wáng fàn zhōu, xì yú shuǐ jì. zhì mù chūn shàng sì zhī rì, xì jí cí jiān. huò yǐ shí xiān gān guǒ, cǎi lán dù bāo guǒ zhī, yǐ shěn yú shuǐ zhōng. huò jié wǔ sè cǎi yǐ bāo zhī, huò yǐ jīn tiě xì qí shàng, nǎi jiāo lóng bù qīn. gù cí suǒ hào zhāo zhī zhī cí. chū shí yí jì
周昭王二十年,東甌貢女,一曰延娟,二曰延娛。俱辯麗詞巧,能歌笑,步塵無跡,日中無影。及王游江漢,與二女俱溺。故江漢之間,至今思之,乃立祠於江上。後十年,人每見二女擁王泛舟,戲於水際。至暮春上巳之日,禊集祠間。或以時鮮甘果,采蘭杜包裹之,以沈於水中。或結五色綵以包之,或以金鐵系其上,乃蛟龍不侵。故祠所號招祗之祠。(出《拾遺記》)
qí huán gōng
齊桓公
qí huán gōng yóu yú zé, guǎn zhòng yù. gōng jiàn guài yān. guǎn zhòng yún: zé yǒu wēi yí, qí dà rú gǔ, qí zhǎng rú yuán, zǐ yī zhū guān. jiàn rén zé bài qí shǒu ér lì, jiàn zhī zhě dài bà hū? gōng yuē: cǐ guǎ rén zhī suǒ jiàn yě. chū zhuāng zi
齊桓公游於澤,管仲御。公見怪焉。管仲云:澤有委蛇,其大如轂,其長如轅,紫衣朱冠。見人則拜其首而立,見之者殆霸乎?公曰:此寡人之所見也。(出《莊子》)
yòu huán gōng běi zhēng gū zhú, lái zhì bēi ěr zhī xī shí lǐ, jiàn rén zhǎng chǐ, ér rén xíng xī rén xíng xī yuán zuò lì rén zé. jù míng chāo běn gǎi. jù. yòu qū yī, zǒu mǎ qián. yǐ wèn guǎn zhòng, guǎn zhòng yuē: chén wén dēng shān zhī shén yǒu yú ér zhě, zhǎng chǐ ér rén wù jù yān. bà wáng zhī jūn xìng, ér dēng shān zhī shén jiàn. zǒu qián dǎo yě. qū yī qián yǒu shuǐ yě. yòu qū shì cóng yòu shè yě. zhì rú yán. chū guǎn zhòng zi
又桓公北征孤竹,來至卑耳之溪十里,見人長尺,而人形悉(人形悉原作立人則。據明抄本改。)具。右祛衣,走馬前。以問管仲,管仲曰:臣聞登山之神有餘兒者,長尺而人物具焉。霸王之君興,而登山之神見。走前導也。祛衣前有水也。右祛示從右涉也。至如言。(出《管仲子》)
jìn wén gōng
晉文公
jìn wén gōng chū, yǒu dà shé rú gǒng, dāng dào. wén gōng nǎi xiū dé, shǐ lì shǒu shé. shǒu shé lì mèng tiān shǐ shā shé, wèi yuē: shé hé gù dāng shèng jūn dào? jué ér shì zhī, shé zé chòu yǐ. chū bó wù zhì
晉文公出,有大蛇如拱,當道。文公乃修德,使吏守蛇。守蛇吏夢天使殺蛇,謂曰:蛇何故當聖君道?覺而視之,蛇則臭矣。(出《博物志》)
zhèng móu gōng
鄭繆公
zhèng móu gōng zhòu rì chù miào, yǒu shén rén miàn niǎo shēn, sù fú, ér zhuàng fāng zhèng, móu gōng dà jù. shén yuē: wú jù, dì hòu rǔ míng dé, shǐ xī rǔ shòu shí nián, shǐ ruò guó chāng. gōng wèn shén míng, míng yuán zuò míng. jù míng chāo běn gǎi. yuē: yǔ wèi gōu máng yě. chū mò zǐ
鄭繆公晝日處廟,有神人面鳥身,素服,而狀方正,繆公大懼。神曰:無懼,帝厚汝明德,使錫汝壽十年,使若國昌。公問神名,(名原作明。據明抄本改。)曰:予為勾芒也。(出《墨子》)
jìn píng gōng
晉平公
jìn píng gōng zhì huì shàng, jiàn rén chéng bái cān bā sì yǐ lái. yǒu lí shēn ér hú wěi, qù qí chē ér suí gōng zhī chē. gōng wèn shī kuàng, shī kuàng yuē: lí shēn ér hú wěi, qí míng yuē shǒu yáng zhī shén. yǐn jiǔ yú huò tài shān ér guī, qí féng jūn yú huì hū, jūn qí yǒu xǐ yān! chū gǔ wén suǒ yǔ
晉平公至澮上,見人乘白驂八駟以來。有狸身而狐尾,去其車而隨公之車。公問師曠,師曠曰:狸身而狐尾,其名曰首陽之神。飲酒於霍太山而歸,其逢君於澮乎,君其有喜焉!(出《古文瑣語》)
qí jǐng gōng
齊景公
qí jǐng gōng fá sòng, guò tài shān, mèng jiàn èr rén nù. gōng kǒng, wèi tài shān zhī shén. yàn zǐ yǐ sòng zǔ tāng yǔ yǔ yuán zuò xìng. jù míng chāo běn gǎi. yī yǐn, wèi yán qí zhuàng, tāng xī róng, duō zī xū, yī yǐn hēi ér duǎn, jí suǒ mèng yě. jǐng gōng jìn jūn bù tīng. jūn gòu huǐ, gōng kǒng, nǎi sàn jūn bù fá sòng. chū wù yì zhì. míng chāo běn zuò chū bó wù zhì
齊景公伐宋,過泰山,夢見二人怒。公恐,謂泰山之神。晏子以宋祖湯與(與原作興。據明抄本改。)伊尹,為言其狀,湯皙容,多髭鬚,伊尹黑而短,即所夢也。景公進軍不聽。軍彀毀,公恐,乃散軍不伐宋。(出《物異志》。明抄本作出《博物志》)
dù nǚ miào
妬女廟
bīng zhōu shí ài shòu yáng èr jiè, yǒu dù nǚ quán, yǒu shén miào. quán fèn shuǐ shēn chén, jié chè qiān zhàng. jì zhě tóu qián jí yáng gǔ, jiǎo rán jiē jiàn. sú chuán dù nǚ zhě, jiè zǐ tuī mèi. yǔ xiōng jìng, qù quán bǎi lǐ, hán shí bù xǔ duàn huǒ, zhì jīn yóu rán. nǚ jǐn yī hóng xiān, zhuāng shù shèng fú. jí yǒu qǔ shān shān yuán zuò xiān. jù míng chāo běn gǎi. dān bǎi hé jīng guò zhě, bì léi fēng diàn báo yǐ zhèn zhī. chū cháo yě qiān zài
并州石艾、壽陽二界,有妬女泉,有神廟。泉瀵水深沉,潔澈千丈。祭者投錢及羊骨,皎然皆見。俗傳妬女者,介子推妹。與兄競,去泉百里,寒食不許斷火,至今猶然。女錦衣紅鮮,裝束盛服。及有取山(山原作仙。據明抄本改。)丹百合經過者,必雷風電雹以震之。(出《朝野僉載》)
wǔ zǐ xū
伍子胥
wǔ zǐ xū lèi jiàn wú wáng, cì shǔ lòu jiàn ér sǐ. lín zhōng, jiè qí zǐ yuē: xuán wú shǒu yú nán mén, yǐ guān yuè bīng lái. yǐ tǐ yú pí guǒ wú shī, tóu yú jiāng zhōng, wú dāng zhāo mù chéng cháo, yǐ guān wú zhī bài. zì shì zì hǎi mén shān, cháo tóu xiōng gāo shù bǎi chǐ, yuè qián táng yú pǔ, fāng jiàn dī xiǎo. zhāo mù zài lái, qí shēng zhèn nù, léi bēn diàn zǒu bǎi yú lǐ. shí yǒu jiàn zi xū chéng sù chē bái mǎ zài cháo tóu zhī zhōng, yīn lì miào yǐ cí yān. lú zhōu chéng nèi féi hé àn shàng, yì yǒu zi xū miào. měi zhāo mù cháo shí, féi hé zhī shuǐ, yì gǔ nù ér qǐ, zhì qí miào qián. gāo yī èr chǐ, guǎng shí yú zhàng, shí qǐng nǎi dìng. sú yún: yǔ qián táng jiāng shuǐ xiàng yīng yān! yuán quē chū chù. huáng běn zuò chū qián táng zhì
伍子胥累諫吳王,賜屬鏤劍而死。臨終,戒其子曰:懸吾首於南門,以觀越兵來。以鮧魚皮裹吾屍,投於江中,吾當朝暮乘潮,以觀吳之敗。自是自海門山,潮頭洶高數百尺,越錢塘漁浦,方漸低小。朝暮再來,其聲震怒,雷奔電走百餘里。時有見子胥乘素車白馬在潮頭之中,因立廟以祠焉。廬州城內淝河岸上,亦有子胥廟。每朝暮潮時,淝河之水,亦鼓怒而起,至其廟前。高一二尺,廣十餘丈,食頃乃定。俗云:與錢塘江水相應焉!(原缺出處。黃本作出《錢塘志》)
qū yuán
屈原
qū yuán yǐ wǔ yuè wǔ rì tóu mì luó shuǐ, ér chǔ rén āi zhī, zhì cǐ rì, yǐ zhú tǒng zhù mǐ, tóu shuǐ yǐ jì zhī. hàn jiàn wǔ zhōng, zhǎng shā qū qū, bái rì hū jiàn yī shì rén, zì yún sān lǘ dài fū, wèi qū yuē: wén jūn dāng jiàn jì, shén shàn. dàn cháng nián suǒ yí, héng wèi jiāo lóng suǒ qiè. jīn ruò yǒu huì, kě yǐ liàn yè sāi qí shàng, yǐ cǎi sī chán zhī, cǐ èr wù jiāo lóng suǒ dàn yě. qū yī qí yán. jīn shì rén wǔ yuè wǔ rì zuò zòng, bìng dài liàn yè jí wǔ sè sī, jiē mì luó shuǐ zhī yí fēng. chū xù qí xié jì
屈原以五月五日投汨羅水,而楚人哀之,至此日,以竹筒貯米,投水以祭之。漢建武中,長沙區曲,白日忽見一士人,自雲三閭大夫,謂曲曰:聞君當見祭,甚善。但常年所遺,恆為蛟龍所竊。今若有惠,可以楝葉塞其上,以采絲纏之,此二物蛟龍所憚也。曲依其言。今世人五月五日作粽,並帶楝葉及五色絲,皆汨羅水之遺風。(出《續齊諧記》)
lǐ bīng
李冰
lǐ bīng wèi shǔ jùn shǒu, yǒu jiāo suì bào, piào diàn xiāng wàng. bīng nǎi rù shuǐ lù jiāo. jǐ wèi niú xíng, jiāng shén lóng yuè, bīng bù shèng. jí chū, xuǎn zú zhī yǒng zhě shù bǎi, chí qiáng gōng dà jiàn, yuē yuē: wú qián zhě wèi niú, jīn jiāng shén bì yì wèi niú yǐ. wǒ yǐ tài bái liàn zì shù yǐ biàn, rǔ dāng shā qí wú jì zhě. suì hū hǒu ér rù. xū yú léi fēng dà qǐ, tiān dì yī sè. shāo dìng, yǒu èr niú dòu yú shàng. gōng liàn shén zhǎng bái, wǔ shì nǎi qí shè qí shén, suì bì. cóng cǐ shǔ rén bù fù wèi shuǐ suǒ bìng. zhì jīn dà làng chōng tāo, yù jí gōng zhī cí, jiē mí mí ér qù. gù chūn dōng shè yǒu dòu niú zhī xì, wèi bì bù yóu cǐ yě. cí nán shù qiān jiā, biān jiāng dī yí, suī shén qiū lǎo, yì bù yí shì. yǒu shí niú, zài miào tíng xià. táng dà hé wǔ nián, hóng shuǐ jīng kuì. bīng shén wèi lóng, fù yǔ lóng dòu yú guàn kǒu, yóu yǐ bái liàn wèi zhì, shuǐ suì piào xià. zuǒ mián zǐ tóng, jiē fú chuān yì xiá, shāng shù shí jùn. wéi xī shǔ wú hài. chū chéng dū jì
李冰為蜀郡守,有蛟歲暴,漂墊相望。冰乃入水戮蛟。己為牛形,江神龍躍,冰不勝。及出,選卒之勇者數百,持強弓大箭,約曰:吾前者為牛,今江神必亦為牛矣。我以太白練自束以辨,汝當殺其無記者。遂呼吼而入。須臾雷風大起,天地一色。稍定,有二牛斗於上。公練甚長白,武士乃齊射其神,遂斃。從此蜀人不復為水所病。至今大浪沖濤,欲及公之祠,皆瀰瀰而去。故春冬設有鬥牛之戲,未必不由此也。祠南數千家,邊江低圯,雖甚秋潦,亦不移適。有石牛,在廟庭下。唐大和五年,洪水驚潰。冰神為龍,復與龍斗於灌口,猶以白練為志,水遂漂下。左綿、梓、潼,皆浮川溢峽,傷數十郡。唯西蜀無害。(出《成都記》)
tǔ yáng shén
土羊神
lǒng zhōu qiān yuán xiàn, yǒu tǔ yáng shén miào. xī qín shǐ huáng kāi yù dào, jiàn èr bái yáng dòu, qiǎn shǐ zhú zhī, zhì cǐ huà wèi tǔ duī. shǐ zhě jīng ér huí. qín shǐ huáng nǎi xìng qí suǒ, jiàn èr rén bài yú lù yú. shǐ huáng wèn zhī, dá yuē: chén fēi rén, nǎi tǔ yáng zhī shén yě. yǐ jūn zhì cǐ, gù lái xiāng yè. yán qì ér miè. shǐ huáng zhú lìng lì miào, zhì jīn jì xiǎng bù jué. chū lǒng zhōu tú jīng
隴州汧源縣,有土羊神廟。昔秦始皇開御道,見二白羊斗,遣使逐之,至此化為土堆。使者驚而回。秦始皇乃幸其所,見二人拜於路隅。始皇問之,答曰:臣非人,乃土羊之神也。以君至此,故來相謁。言訖而滅。始皇逐令立廟,至今祭享不絕。(出《隴州圖經》)
méi gū
梅姑
qín shí, dān yáng xiàn hú cè, yǒu méi gū miào. shēng shí yǒu dào shù, néng zhe lǚ xíng shuǐ shàng. hòu fù dào fǎ, fū nù shā zhī, tóu shī yú shuǐ. nǎi suí bō piāo liú, zhì jīn miào chù. wū rén cháng huì huì yuán zuò lìng. jù míng chāo běn gǎi. bìn liǎn, bù xū fén zàng, jí shí yǒu fāng tóu qī guān zài cí táng xià. huì wàng zhī rì, shí jiàn shuǐ wù zhōng, ài rán yǒu zhe lǚ xíng. miào zuǒ yòu bù dé qǔ yú shè liè, zhé yǒu mí jìng nì méi zhī huàn. wū yún: gū jì shāng sǐ, suǒ yǐ è jiàn cán shā. chū fǎ yuàn zhū lín
秦時,丹陽縣湖側,有梅姑廟。生時有道術,能著履行水上。後負道法,夫怒殺之,投屍於水。乃隨波漂流,至今廟處。巫人常會(會原作令。據明抄本改。)殯斂,不須墳葬,即時有方頭漆棺在祠堂下。晦望之日,時見水霧中,曖然有著履形。廟左右不得取魚射獵,輒有迷徑溺沒之患。巫云:姑既傷死,所以惡見殘殺。(出《法苑珠林》)
qín shǐ huáng
秦始皇
qín shǐ huáng zuò shí qiáo, yù guò hǎi, guān rì suǒ chū chù. chuán yún: shí yǒu shén néng qū shí xià hǎi. yáng chéng shí yī shān, jīn jǐn qǐ lì, yí yí dōng qīng, rú xiāng suí xíng zhuàng. yòu yún: shí qù bù sù, shén rén zhé biān zhī, jiē liú xiě, shí mò bù xī chì, zhì jīn yóu ěr. qín shǐ huáng yú hǎi zhōng zuò shí qiáo, huò yún, fēi rén gōng suǒ jiàn, hǎi shén wèi zhī shù zhù. shǐ huáng gǎn qí huì, nǎi tōng jìng yú shén, qiú yǔ xiāng jiàn. shén yún: wǒ xíng chǒu, yuē mò tú wǒ xíng, dāng yǔ dì huì. shǐ huáng nǎi cóng shí qiáo rù sān shí lǐ, yǔ shén xiāng jiàn. dì zuǒ yòu yǒu qiǎo zhě, qián yǐ jiǎo huà. shén nù yuē: dì fù yuē, kě sù qù. shǐ huáng jí zhuǎn mǎ. qián jiǎo yóu lì, hòu jiǎo suí bēng, jǐn dé dēng àn. chū sān qí yào lüè
秦始皇作石橋,欲過海,觀日所出處。傳云:時有神能驅石下海。陽城十一山,今盡起立,嶷嶷東傾,如相隨行狀。又云:石去不速,神人輒鞭之,皆流血,石莫不悉赤,至今猶爾。秦始皇於海中作石橋,或雲,非人功所建,海神為之豎柱。始皇感其惠,乃通敬於神,求與相見。神云:我形丑,約莫圖我形,當與帝會。始皇乃從石橋入三十里,與神相見。帝左右有巧者,潛以腳畫。神怒曰:帝負約,可速去。始皇即轉馬。前腳猶立,後腳隨崩,僅得登岸。(出《三齊要略》)
guān tíng jiāng shén
觀亭江神
qín shí, yǒu zhōng sù xiàn qiān lǐ shuǐ guān tíng jiāng shén cí tán. jīng guò yǒu bù kè zhě, bì kuáng zǒu rù shān, biàn wèi hǔ. zhōng sù xiàn mín zhì luò, jí lù, jiàn yī xíng lǚ, jì qí shū yuē: wú jiā zài tíng miào qián, shí jiān xuán téng jí shì yě. dàn kòu téng, zì yǒu yīng zhě. nǎi guī rú yán, guǒ yǒu èr rén cóng shuǐ zhōng chū, qǔ shū ér lún. xún hái yún: jiāng bó yù jiàn jūn. cǐ rén bù jué suí qù. biàn dǔ wū shǒu jīng lì, yǐn shí xiān xiāng, yán yǔ jiē duì, wú yì shì jiān yě. chū nán yuè zhì
秦時,有中宿縣千里水觀亭江神祠壇。經過有不恪者,必狂走入山,變為虎。中宿縣民至洛,及路,見一行旅,寄其書曰:吾家在亭廟前,石間懸藤即是也。但扣藤,自有應者。乃歸如言,果有二人從水中出,取書而淪。尋還云:江伯欲見君。此人不覺隨去。便睹屋守精麗,飲食鮮香,言語接對,無異世間也。(出《南越志》)
wǎn ruò
宛若
hàn wǔ dì qǐ bǎi liáng tái yǐ chù shén jūn. shén jūn zhě, zhǎng líng nǚ, jià wèi rén qī. shēng yī nán, shù suì sǐ. nǚ dào tòng zhī, suì zhōng yì sǐ. sǐ ér yǒu líng, qí sì wǎn ruò cí zhī. suì wén yán: wǎn ruò wèi zhǔ, mín rén duō wǎng qǐng fú, shuō rén jiā xiǎo shì, pō yǒu yàn. píng yuán jūn yì shì zhī, qí hòu zi sūn zūn xiǎn. yǐ wèi shén jūn lì, yì zūn guì. wǔ dì jí wèi, tài hòu yíng yú gōng zhōng jì zhī. wén qí yán, bù jiàn qí rén. zhì shì shén jūn qiú chū, nǎi yíng bǎi liáng tái shě zhī. chū huò qù bìng wēi shí, shù zì dǎo shén. shén jūn nǎi jiàn qí xíng, zì xiū shì, yù yǔ qù bìng jiāo jiē. qù bìng bù kěn, zé shén jūn yuē: wú yǐ shén jūn qīng jié, gù zhāi jiè qí fú. jīn yù wèi yín, cǐ fēi shén míng yě. zì jué bù fù wǎng, shén jūn yì cán. jí qù bìng jí dǔ, shàng lìng dǎo shén jūn. shén jūn yuē: huò jiāng jūn jīng qì shǎo, mìng bù zhǎng. wú cháng yù yǐ tài yī jīng bǔ zhī, kě dé yán nián. huò jiāng jūn bù xiǎo cǐ yì, nǎi jiàn duàn jué. jīn bù kě jiù yě. qù bìng jìng zú. wèi tài zǐ wèi bài yī nián, shén jūn nǎi qù. dōng fāng shuò qǔ wǎn ruò wèi xiǎo qī, shēng zǐ sān rén, yǔ shuò jù sǐ. chū hàn wǔ gù shì
漢武帝起柏梁台以處神君。神君者,長陵女,嫁為人妻。生一男,數歲死。女悼痛之,歲中亦死。死而有靈,其姒宛若祠之。遂聞言:宛若為主,民人多往請福,說人家小事,頗有驗。平原君亦事之,其後子孫尊顯。以為神君力,益尊貴。武帝即位,太后迎於宮中祭之。聞其言,不見其人。至是神君求出,乃營柏梁台舍之。初霍去病微時,數自禱神。神君乃見其形,自修飾,欲與去病交接。去病不肯,責神君曰:吾以神君清潔,故齋戒祈福。今欲為淫,此非神明也。自絕不復往,神君亦慚。及去病疾篤,上令禱神君。神君曰:霍將軍精氣少,命不長。吾嘗欲以太一精補之,可得延年。霍將軍不曉此意,乃見斷絕。今不可救也。去病竟卒。衛太子未敗一年,神君乃去。東方朔娶宛若為小妻,生子三人,與朔俱死。(出《漢武故事》)
zhú wáng
竹王
hàn wǔ dì shí, yǒu zhú wáng xìng yú yú yuán zuò yǒu. jù míng chāo běn gǎi. tún shuǐ. yǒu yī nǚ zǐ huàn yú bīn, yǒu sān jié dà zhú, liú rù nǚ zǐ zú jiān. tuī zhī bù qù, wén yǒu shēng, chí pò zhī, dé yī nán ér. jí zhǎng, suì xióng yí pú, shì zhú wèi xìng. suǒ sǔn pò zhú, yú yè chéng lín, wáng cí zhú lín shì yě. wáng cháng cóng rén zhǐ dà shí shàng, mìng zuò gēng. cóng zhě yuē: wú shuǐ. wáng yǐ jiàn jī shí chū shuǐ, jīn zhú wáng shuǐ shì yě. hòu táng méng kāi zāng kē, zhǎn zhú wáng shǒu. yí liáo wēi yuàn, yǐ zhú wáng fēi xuè qì suǒ shēng, qiú wèi lì cí. dì fēng sān zi wèi hóu. jí sǐ, pèi fù miào, jīn zhú wáng sān láng cí qí shén yě. chū shuǐ jīng
漢武帝時,有竹王興於(於原作有。據明抄本改。)豚水。有一女子浣於濱,有三節大竹,流入女子足間。推之不去,聞有聲,持破之,得一男兒。及長,遂雄夷濮,氏竹為姓。所損破竹,於夜成林,王祠竹林是也。王嘗從人止大石上,命作羹。從者曰:無水。王以劍擊石出水,今竹王水是也。後唐蒙開牂牁,斬竹王首。夷獠威怨,以竹王非血氣所生,求為立祠。帝封三子為侯。及死,配父廟,今竹王三郎祠其神也。(出《水經》)
liú xiàng
劉向
liú xiàng yú chéng dì zhī mò, xiào shū tiān lù gé, zhuān jīng tán sī. yè yǒu lǎo rén zhe hēi yī, zhí qīng lí zhī zhàng, kòu gé ér jìn, jiàn xiàng àn zhōng dú zuò sòng shū. lǎo rén nǎi chuī zhàng duān, hè rán huǒ chū, yīn yǐ zhào xiàng, jù shuō kāi pì yǐ qián. xiàng yīn shòu wǔ xíng hóng fàn zhī wén, cí shuō fán guǎng, xiàng nǎi liè shang shēn yǐ jì qí yán. zhì shǔ ér qù, xiàng qǐng wèn xìng míng. yún: wǒ tài yī zhī jīng, tiān dì wén jīn mǎo zhī zǐ yǒu bó xué zhě, xià ér jiào yān. nǎi chū huái zhōng zhú dié, yǒu tiān wén dì tú zhī shū. yú lüè shòu zi yān. xiàng zi xīn, cóng xiàng shòu qí shù, xiàng yì bù wù cǐ rén yě. chū wáng zǐ nián shí yí jì
劉向於成帝之末,校書天祿閣,專精覃思。夜有老人著黑衣,植青藜之杖,扣閣而進,見向暗中獨坐誦書。老人乃吹杖端,赫然火出,因以照向,具說開闢以前。向因受《五行洪範》之文,辭說繁廣,向乃裂裳紳以記其言。至曙而去,向請問姓名。云:我太一之精,天帝聞金卯之子有博學者,下而教焉。乃出懷中竹牒,有天文地圖之書。余略授子焉。向子歆,從向授其術,向亦不悟此人也。(出《王子年拾遺記》)
hé bǐ gàn
何比干
rǔ nán hé bǐ gàn, tōng lǜ fǎ. yuán shuò zhōng, gōng sūn hóng pì wèi tíng wèi yòu píng, yù wú yuān mín, hào yuē hé gōng. zhēng hé chū, qù guān zài jiā. tiān dà yīn yǔ, zhòu qǐn, mèng yǒu kè chē qí. jué ér yī lǎo yù nián bā shí yú, tóu jǐn bái, qiú jì bì yǔ. yǔ fāng shén, ér yù yī lǚ bù rú. bǐ gàn yì zhī, yán rù zuò. xū yú yǔ zhǐ, yù cí qù, chū sòng zhì mén. guì wèi bǐ gàn yuē: jūn xiān chū zì hòu jì, yáo zhì jìn yǒu yīn dé, jí gōng zhī shēn, dāng jì yī rén. jīn tiān cì cè, yǐ guǎng gōng zǐ sūn. pèi yìn shòu zhě, dāng suí jiǎn. zhǎng jiǔ cùn, fán bǎi jiǔ shí bǎn. yǐ shòu bǐ gàn yuē: zi sūn pèi yìn shòu zhě, dāng suí cǐ suàn. yù dōng xíng, hū bù jiàn. bǐ gàn nián wǔ shí bā, yǒu liù nán, hòu sān suì, fù shēng sān nán. xǐ píng líng, bā nán qù, yī zi liú. cháng jì yù rú dōng xíng, jí zhōng, yí lìng dōng shǒu. zì bǐ gàn yǐ xià, yǔ zhāng shì jù shòu líng ruì. lěi shì wèi míng zú. sān fǔ jiù yǔ yuē: hé shì cè, zhāng shì jūn yě. chū sān fǔ jué lù
汝南何比干,通律法。元朔中,公孫洪闢為廷尉右平,獄無冤民,號曰何公。征和初,去官在家。天大陰雨,晝寢,夢有客車騎。覺而一老嫗年八十餘,頭盡白,求寄避雨。雨方甚,而嫗衣履不濡。比干異之,延入座。須臾雨止,嫗辭去,出送至門。跪謂比干曰:君先出自后稷,堯至晉有陰德,及公之身,當繼一人。今天賜策,以廣公子孫。佩印綬者,當隨簡。長九寸,凡百九十板。以授比干曰:子孫佩印綬者,當隨此算。嫗東行,忽不見。比干年五十八,有六男,後三歲,復生三男。徙平陵,八男去,一子留。常祭嫗如東行,及終,遺令東首。自比干已下,與張氏俱授靈瑞。累世為名族。三輔舊語曰:何氏策,張氏鈞也。(出《三輔決錄》)