luán hóu yáng qǐ ōu míng lǐ gāo huáng yuán jiǎ kuí lǐ xiàn zhāng pú luò zi yuān chén yú huáng fān yáng yōng qián yòu xú láng dīng shì fù ā zǐ
欒侯 陽起 歐明 李高 黃原 賈逵 李憲 張璞 洛子淵 陳虞 黃翻 陽雍 錢祐 徐郎 丁氏婦 阿紫
luán hóu
欒侯
hàn zhōng yǒu guǐ shén luán hóu, cháng zài chéng chén shàng, xǐ shí zhǎ cài, néng zhī jí xiōng. gān lù zhōng, dà huáng qǐ, suǒ jīng chù, hé jià zhé jǐn. tài shǒu qiǎn shǐ gào luán hóu, sì yǐ zhǎ cài. hóu wèi lì yuē: huáng chóng xiǎo shì, zé dāng chú zhī. yán qì, xī rán fēi chū. lì fǎng fú qí zhuàng lèi jiū, shēng rú shuǐ niǎo. lì hái, jù bái tài shǒu. jí guǒ yǒu zhòng niǎo yì wàn, lái shí huáng chóng, xū yú jiē jǐn. chū liè yì chuán
漢中有鬼神欒侯,常在承塵上,喜食鮓菜,能知吉凶。甘露中,大蝗起,所經處,禾稼輒盡。太守遣使告欒侯,祀以鮓菜。侯謂吏曰:蝗蟲小事,則當除之。言訖,翕然飛出。吏仿佛其狀類鳩,聲如水鳥。吏還,具白太守。即果有眾鳥億萬,來食蝗蟲,須臾皆盡。(出《列異傳》)
yáng qǐ
陽起
hé nán yáng qǐ zì shèng qīng. shǎo shí nüè jí, yú shè zhōng de shū yī juàn, qiǎn hé bǎi guǐ fǎ. wèi rì nán tài shǒu. mǔ zhì cè shàng, jiàn guǐ, tóu zhǎng shù chǐ. yǐ gào shèng qīng. shèng qīng yuē: cǐ sù shuāng zhī shén. hé zhī lái chū, biàn xíng rú nú. sòng shū jīng, cháo fā mù fǎn. zuò shǐ dāng qiān rén zhī lì. yǒu yǔ fèn huì zhě, shèng qīng qiǎn shén yè wǎng, qù qí chuáng tóu, chí liǎng shǒu, zhāng mù zhèng chì, tǔ shé zhù dì, qí rén bù jǐ sǐ. chū yōu míng lù
河南陽起字聖卿。少時瘧疾,於社中得書一卷,《譴劾百鬼法》。為日南太守。母至廁上,見鬼,頭長數尺。以告聖卿。聖卿曰:此肅霜之神。劾之來出,變形如奴。送書京,朝發暮返。作使當千人之力。有與忿恚者,聖卿遣神夜往,趣其床頭,持兩手,張目正赤,吐舌柱地,其人怖幾死。(出《幽明錄》)
ōu míng
歐明
lú líng yì zi ōu míng zhě, cóng jiǎ kè dào jīng péng zé hú. měi guò, zhé yǐ chuán zhōng suǒ yǒu, duō shǎo tóu hú zhōng. jiàn dà dào zhī shàng, yǒu shù lì jiē zhe hēi yī, chéng chē mǎ, yún shì qīng hóng jūn shǐ, yào míng guò. míng zhī shì shén, rán bù gǎn bù wǎng. lì chē zài míng, xū yú jiàn yǒu fǔ shě, mén xià lì zú. lì yuē: qīng hóng jūn gǎn jūn yǒu lǐ, gù yào jūn. yǐ zhòng sòng jūn, jiē wù qǔ, dú qiú rú yuàn ěr. qù, guǒ yǐ zēng bó zèng zhī, míng bù shòu. dàn qiú rú yuàn. shén dà guài míng zhī zhī, yì shén xī zhī, bù dé yǐ, hū rú yuàn, shǐ suí míng qù. rú yuàn zhě, qīng hóng bì, cháng shǐ qǔ wù. míng jiāng rú yuàn guī, suǒ xū zhé dé zhī, shù nián chéng fù rén. yì jiàn jiāo yíng, bù fù ài rú yuàn. zhēng yuè suì cháo, jī chū yī míng, hū rú yuàn. rú yuàn bù jí qǐ, míng dà nù, yù chuí zhī. rú yuàn nǎi zǒu yú fèn shàng, yǒu zuó rì gù suì sǎo chú jù xīn, zú yǐ yǎn rén. rú yuàn nǎi yú cǐ táo, dé qù. míng wèi táo zài jī xīn fèn zhōng, nǎi yǐ zhàng chuí fèn shǐ chū. yòu wú chū zhě, nǎi zhī bù néng dé. yīn yuē: rǔ dàn shǐ wǒ fù, bù fù chuí rǔ. jīn shì rén suì cháo jī míng shí, zhé wǎng chuí fèn, yún: shǐ rén fù. chū bó yì lù. míng lè běn zuò chū lù yì chuán.
廬陵邑子歐明者,從賈客道經彭澤湖。每過,輒以船中所有,多少投湖中。見大道之上,有數吏皆著黑衣,乘車馬,雲是清洪君使,要明過。明知是神,然不敢不往。吏車載明,須臾見有府舍,門下吏卒。吏曰:清洪君感君有禮,故要君。以重送君,皆勿取,獨求如願耳。去,果以繒帛贈之,明不受。但求如願。神大怪明知之,意甚惜之,不得已,呼如願,使隨明去。如願者,清洪婢,常使取物。明將如願歸,所須輒得之,數年成富人。意漸驕盈,不復愛如願。正月歲朝,雞初一鳴,呼如願。如願不即起,明大怒,欲捶之。如願乃走於糞上,有昨日故歲掃除聚薪,足以偃人。如願乃於此逃,得去。明渭逃在積薪糞中,乃以杖捶糞使出。又無出者,乃知不能得。因曰:汝但使我富,不復捶汝。今世人歲朝雞鳴時,輒往捶糞,云:使人富。(出《博異錄》。明樂本作出《錄異傳》。)
lǐ gāo
李高
wáng mǎng shí, hàn zhōng tài shǒu wǔ gēng wǎng jì shén miào, yí qí shū dāo, qiǎn xiǎo lì lǐ gāo hái qǔ zhī. jiàn dāo zài miào chuáng shàng, yǒu yī rén, zhe dà guān jiàng páo, wèi gāo yuē: wù dào wǒ, wú dāng yòu rǔ! hòu shì zhì jùn shǒu. nián liù shí yú, hū dào jiàn miào shén, yán bì ér cǐ dāo cì gāo xīn xià, xū yú ér sǐ. mǎng wén shén è zhī. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
王莽時,漢中太守五更往祭神廟,遺其書刀,遣小吏李高還取之。見刀在廟床上,有一人,著大冠絳袍,謂高曰:勿道我,吾當祐汝!後仕至郡守。年六十餘,忽道見廟神,言畢而此刀刺高心下,須臾而死。莽聞甚惡之。(出《廣古今五行記》)
huáng yuán
黃原
hàn shí, tài shān huáng yuán, píng dàn kāi mén, hū yǒu yī qīng quǎn, zài mén wài fú, shǒu bèi rú jiā yǎng. yuán xiè quǎn, suí lín lǐ liè. rì chuí xī, jiàn yī lù, biàn fàng quǎn. quǎn xíng shén chí, yuán jué lì zhú, zhōng bù jí. xíng shù lǐ, zhì yī xué, rù bǎi yú bù, hū yǒu píng qú, huái liǔ liè zhí, yuán qiáng huí zā. yuán suí quǎn rù mén, liè fáng kě yǒu shù shí jiān, jiē nǚ zǐ, zī róng yán mèi, yī shang xiān lì, huò fǔ qín sè, huò zhí bó qí. zhì běi gé, yǒu sān jiān wū, èr rén shì zhí, ruò yǒu suǒ cì. jiàn yuán, xiāng shì ér xiào yún: cǐ qīng quǎn suǒ yǐn zhì miào yīn xù yě. yī rén liú, yī rén rù gé. xū yú yǒu sì bì chū, chēng tài zhēn fū rén bái huáng láng, yǒu yī nǚ, nián yǐ ruò jī, míng shù yīng wèi jūn fù. jì mù, yǐn yuán rù nèi. yǒu nán xiàng táng, táng qián yǒu chí, chí zhōng yǒu tái, tái sì jiǎo yǒu jìng chǐ xué, xué zhōng yǒu guāng, zhào yìng wéi xí. miào yīn róng sè wǎn miào, shì bì yì měi. jiāo lǐ jì bì, yàn qǐn rú jiù. jīng shù rì, yuán yù zàn hái bào jiā. miào yīn yuē: rén shén dào yì, běn fēi jiǔ shì. zhì míng rì, jiě pèi fēn mèi, lín jiē tì sì, hòu huì wú qī, shēn jiā ài jìng. ruò néng xiāng sī, zhì sān yuè dàn, kě xiū zhāi jiè. sì bì sòng chū mén, bàn rì zhì jiā. qíng niàn huǎng hū. měi zhì qí qī, cháng jiàn kōng zhōng yǒu píng chē, fǎng fú ruò fēi. chū fǎ yuàn zhū lín
漢時,泰山黃原,平旦開門,忽有一青犬,在門外伏,守備如家養。原紲犬,隨鄰里獵。日垂夕,見一鹿,便放犬。犬行甚遲,原絕力逐,終不及。行數里,至一穴,入百餘步,忽有平衢,槐柳列植,垣牆回匝。原隨犬入門,列房可有數十間,皆女子,姿容妍媚,衣裳鮮麗,或撫琴瑟,或執博棋。至北閣,有三間屋,二人侍值,若有所伺。見原,相視而笑云:此青犬所引致妙音婿也。一人留,一人入閣。須臾有四婢出,稱太真夫人白黃郎,有一女,年已弱笄,冥數應為君婦。既暮,引原入內。有南向堂,堂前有池,池中有台,台四角有徑尺穴,穴中有光,照映帷席。妙音容色婉妙,侍婢亦美。交禮既畢,晏寢如舊。經數日,原欲暫還報家。妙音曰:人神道異,本非久勢。至明日,解佩分袂,臨階涕泗,後會無期,深加愛敬。若能相思,至三月旦,可修齋戒。四婢送出門,半日至家。情念恍惚。每至其期,常見空中有軿車,仿佛若飛。(出《法苑珠林》)
jiǎ kuí
賈逵
jiǎ kuí zài yù jùn wáng, jiā yíng sàng qù. qù hòu, héng jiàn xíng yú xiàng chéng. lì mín yǐ qí liàn mù bǐ jìng, yīn yǐ lì miào. miào qián yǒu bǎi shù. yǒu rén qiè lái kǎn fá, shǐ tóu fǔ rèn, réng zhe yú shù zhōng, suǒ zhe rù xún ér gēng shēng. xiàng chéng zuǒ yòu rén, mò bù zhèn bù. chū jiǎ kuí bēi
賈逵在豫郡亡,家迎喪去。去後,恆見形於項城。吏民以其戀慕彼境,因以立廟。廟前有柏樹。有人竊來砍伐,始投斧刃,仍著於樹中,所著入尋而更生。項城左右人,莫不振怖。(出《賈逵碑》)
lǐ xiàn
李憲
lóng shū líng tíng, yǒu yī dà shù, gāo shù shí zhàng, huáng niǎo shí shù cháo qí shàng. shí jiǔ hàn, zhǎng lǎo gòng xiāng wèi yuē: bǐ shù cháng yǒu huáng qì, huò yǒu shén líng, kě yǐ qí yǔ. yīn yǐ jiǔ pú wǎng. tíng zhōng yǒu guǎ fù lǐ xiàn zhě, yè qǐ shì zhōng, hū jiàn yī xiù yī fù rén yuē: wǒ shù shén yě, yǐ rǔ xìng jié, zuǒ rǔ wèi shēng. cháo lái fù lǎo jiē yù qí yǔ, wú yǐ qiú zhī yú dì. zhì míng rì rì zhōng, guǒ dà yǔ, suì wèi lì cí. xiàn yuē: zhū qīng zài cǐ, wú jū jìn shuǐ, dāng zhì shǎo lǐ yú. yán qì, yǒu lǐ shù shí tóu, fēi jí táng xià. zuò zhě mò bù jīng sǒng. rú cǐ suì yú. shén yuē: jiāng yǒu dà bīng, jīn cí rǔ qù. liú yī yù huán, yuē: chí cǐ kě yǐ bì nán. hòu yuán shù liú biǎo xiāng gōng, lóng shū zhī mín jiē liú qù, wéi xiàn lǐ bù bèi bīng. chū sōu shén jì
龍舒陵亭,有一大樹,高數十丈,黃鳥十數巢其上。時久旱,長老共相謂曰:彼樹常有黃氣,或有神靈,可以祈雨。因以酒脯往。亭中有寡婦李憲者,夜起室中,忽見一繡衣婦人曰:我樹神也,以汝性潔,佐汝為生。朝來父老皆欲祈雨,吾已求之於帝。至明日日中,果大雨,遂為立祠。憲曰:諸卿在此,吾居近水,當致少鯉魚。言訖,有鯉數十頭,飛集堂下。坐者莫不驚悚。如此歲余。神曰:將有大兵,今辭汝去。留一玉環,曰:持此可以避難。後袁術、劉表相攻,龍舒之民皆流去,唯憲里不被兵。(出《搜神記》)
zhāng pú
張璞
zhāng pú, zì gōng zhí, bù zhī hé xǔ rén yě. wèi wú jùn tài shǒu. zhēng hái, dào yóu lú shān. zǐ nǚ guān yú cí táng, bì shǐ zhǐ xiàng rén yǐ xì yuē: yǐ cǐ pèi rǔ. qí yè pú qī mèng lú jūn zhì pìn yuē: bǐ nán bù xiào, gǎn chuí cǎi zé, yòng zhì wēi yì. qī jué guài zhī. bì yán qí qíng. yú shì qī jù, cuī pú sù fā. zhōng liú, zhōu bù wèi xíng. hé chuán zhèn kǒng. nǎi jiē tóu wù yú shuǐ, chuán yóu bù xíng. huò yuē: tóu nǚ zé chuán wèi jìn. jiē yuē: shén yì yǐ kě zhī yě, yǐ yī nǚ ér miè yī mén, nài hé? pú yuē: wú bù rěn jiàn zhī. nǎi shàng fēi lú wò, shǐ qī shěn nǚ yú shuǐ. qī yīn yǐ pú wáng xiōng gū nǚ dài zhī. zhì xí shuǐ zhōng, nǚ zuò qí shàng, chuán nǎi dé qù, jí pú jiàn nǚ zhī zài yě, nù yuē: wú hé miàn mù yú dāng shì yě! nǎi fù tóu jǐ nǚ. jí de dù, yáo jiàn èr nǚ zài xià. yǒu lì lì yú àn cè, yuē: wú lú jūn zhǔ bù yě. lú jūn xiè jūn, zhī guǐ shén fēi pǐ, yòu jìng jūn zhī yì, gù xī hái èr nǚ. wèn nǚ, yán: dàn jiàn hǎo wū lì zú, bù jué zài shuǐ zhōng yě. chū sōu shén jì
張璞,字公直,不知何許人也。為吳郡太守。征還,道由廬山。子女觀於祠堂,婢使指像人以戲曰:以此配汝。其夜璞妻夢廬君致聘曰:鄙男不肖,感垂採擇,用致微意。妻覺怪之。婢言其情。於是妻懼,催璞速發。中流,舟不為行。闔船震恐。乃皆投物於水,船猶不行。或曰:投女則船為進。皆曰:神意已可知也,以一女而滅一門,奈何?璞曰:吾不忍見之。乃上飛廬臥,使妻沈女於水。妻因以璞亡兄孤女代之。置席水中,女坐其上,船乃得去,即璞見女之在也,怒曰:吾何面目於當世也!乃復投己女。及得度,遙見二女在下。有吏立於岸側,曰:吾廬君主簿也。廬君謝君,知鬼神非匹,又敬君之義,故悉還二女。問女,言:但見好屋吏卒,不覺在水中也。(出《搜神記》)
luò zi yuān
洛子淵
hòu wèi xiào chāng shí, yǒu hǔ bì luò zi yuān zhě, zì yún luò yáng rén. xiào chāng zhōng, shù yú péng chéng. qí tóng yíng rén fán yuán bǎo, dé jiǎ hái jīng shī, zi yuān fù shū yī fēng. yún: zhái zài líng tái nán, jìn luò shuǐ xiāng. dàn zhì bǐ, jiā rén zì chū xiāng kàn. yuán bǎo rú qí yán, zhì líng tái nán, jiàn wú rén jiā. xǐ yǐ yù qù, hū jiàn yī lǎo wēng, wèn yún: cóng hé ér lái? bàng huáng yú cǐ? yuán bǎo jù xiàng dào zhī. lǎo wēng yún: shì wú ér yě. qǔ shū, yǐn yuán bǎo rù. suì jiàn guǎn gé chóng kuān, wū yǔ jiā lì. jì zuò, mìng bì qǔ jiǔ, xū yú, jiàn bì bào yī sǐ xiǎo ér ér guò, yuán bǎo shén guài zhī. é ér jiǔ zhì, jiǔ sè shén hóng, xiāng měi yì cháng. jiān shè zhēn xiū, hǎi lù bèi yǒu. yǐn qì gào tuì. lǎo wēng sòng yuán bǎo chū yún: hòu huì nán qī, yǐ wèi qī hèn. bié shén yīn lēi. lǎo wēng hái rù. yuán bǎo bù fù jiàn qí mén xiàng. dàn jiàn gāo yá duì shuǐ, lù bō dōng qīng. yī tóng zǐ kě nián shí sì wǔ, xīn nì sǐ, bí zhōng xuè chū. fāng zhī suǒ yǐn jiǔ. shì qí xuè yě. jí hái péng chéng, zi yuān yǐ shī yǐ. yuán bǎo yǔ zi yuān tóng shù sān nián, bù zhī shì luò shuǐ zhī shén. chū luò yáng jiā lán jì
後魏孝昌時,有虎賁洛子淵者,自雲洛陽人。孝昌中,戍於彭城。其同營人樊元寶,得假還京師,子淵附書一封。云:宅在靈台南,近洛水鄉。但至彼,家人自出相看。元寶如其言,至靈台南,見無人家。徙倚欲去,忽見一老翁,問云:從何而來?傍徨於此?元寶具向道之。老翁云:是吾兒也。取書,引元寶入。遂見館閣崇寬,屋宇佳麗。既坐,命婢取酒,須臾,見婢抱一死小兒而過,元寶甚怪之。俄而酒至,酒色甚紅,香美異常。兼設珍羞,海陸備有。飲訖告退。老翁送元寶出云:後會難期,以為淒恨。別甚殷勒。老翁還入。元寶不復見其門巷。但見高崖對水,淥波東傾。一童子可年十四五,新溺死,鼻中血出。方知所飲酒。是其血也。及還彭城,子淵已失矣。元寶與子淵同戍三年,不知是洛水之神。(出《洛陽伽藍記》)
chén yú
陳虞
chén yú, zì jūn dù. fù lú jiāng dù shì, cháng shì guǐ zǐ mǔ, luó nǚ lè yǐ yú shén. hòu yī xī fù huì, xián guǎn wú shēng, gē yīn qī kài. dù shì cháng mèng guǐ zǐ mǔ, huáng jù tì sì yún: xiōng rén jiāng lái. bì xiān yǔ wài rén tōng, yǐ tī bù yuán, dēng zhī rù. shén bèi fú jiāng bō duó bì, jiā qǔ yǐng xiàng fén cuò ér qù yě. chū yì yuàn
陳虞,字君度。婦廬江杜氏,常事鬼子母,羅女樂以娛神。後一夕復會,弦管無聲,歌音淒愾。杜氏常夢鬼子母,遑遽涕泗云:凶人將來。婢先與外人通,以梯布垣,登之入。神被服將剝奪畢,加取影像焚剉而去也。(出《異苑》)
huáng fān
黃翻
hàn líng dì guāng hé yuán nián, liáo xī tài shǒu huáng fān shàng shū: hǎi biān yǒu liú shī, lù guān jiàng yī, tǐ mào wán quán. fān gǎn mèng yún:' wǒ bó yí zhī dì, gū zhú jūn zǐ yě. hǎi shuǐ huài wú guān guǒ, qiú jiàn yǎn cáng.' mín chī shì zhī, jiē wú bìng ér sǐ. chū bó wù zhì
漢靈帝光和元年,遼西太守黃翻上書:海邊有流屍,露冠絳衣,體貌完全。翻感夢云:'我伯夷之弟,孤竹君子也。海水壞吾棺槨,求見掩藏。'民嗤視之,皆無病而死。(出《博物志》)
yáng yōng
陽雍
wèi yáng yōng, hé nán luò yáng rén. xiōng dì liù rén, yǐ yōng mài wèi yè. gōng shǎo xiū xiào jìng. dá yú xiá ěr. fù mǔ mò, zàng lǐ bì, zhǎng mù zhuī sī, bù shèng xīn mù. nǎi mài tián zhái, běi xǐ jué shuǐ jiāng chù, dà dào jùn bǎn xià wèi jū. chén yè niǎn shuǐ, jiāng gěi xíng lǚ, jiān bǔ lǚ , bù shòu qí zhí. rú shì lěi nián bù xiè. tiān shén huà wèi shū shēng, wèn yuē: hé gù bù zhǒng cài yǐ gěi? dá yuē: wú zhǒng. nǎi yǔ zhī shù shēng. gōng dà xǐ, zhǒng zhī, qí běn huà wèi bái bì, yú wèi qián. shū shēng fù yuē: hé bù qiú fù? dá yuē: nián lǎo, wú kěn zhě. shū shēng yuē: qiú míng jiā nǚ, bì děi zhī. yǒu xú shì, yòu běi píng zhe xìng, nǚ yǒu míng xíng, duō qiú bù xǔ. nǎi shì qiú zhī. xú shì xiào zhī, yǐ wèi kuáng pì, rán wén qí hǎo shàn, xì xiào méi yuē: dé bái bì yī shuāng, qián bǎi wàn zhě, yǔ hūn. gōng jí jù sòng. xú shì dà è, suì yǐ qī zhī. shēng shí nán, jiē lìng dé jùn yì, wèi zhì qīng xiàng. jīn yòu běi píng zhū yáng, qí hòu yě. chū xiào dé chuán
魏陽雍,河南洛陽人。兄弟六人,以傭賣為業。公少修孝敬。達於遐邇。父母歿,葬禮畢,長慕追思,不勝心目。乃賣田宅,北徙絕水漿處,大道峻坂下為居。晨夜輦水,將給行旅,兼補履 ,不受其直。如是累年不懈。天神化為書生,問曰:何故不種菜以給?答曰:無種。乃與之數升。公大喜,種之,其本化為白璧,余為錢。書生復曰:何不求婦?答曰:年老,無肯者。書生曰:求名家女,必得之。有徐氏,右北平著姓,女有名行,多求不許。乃試求之。徐氏笑之,以為狂僻,然聞其好善,戲笑媒曰:得白璧一雙,錢百萬者,與婚。公即具送。徐氏大愕,遂以妻之。生十男,皆令德俊異,位至卿相。今右北平諸陽,其後也。(出《孝德傳》)
qián yòu
錢祐
huì jī yú yáo rén qián yòu, yè chū wū hòu, wèi hǔ suǒ qǔ. shí bā rì nǎi zì hái. shuō hǔ chū qǔ shí, zhì yī guān fǔ, jiàn yī rén píng jǐ zuò, xíng mào zhuàng wěi, shì cóng sì shí rén. wèi yuē: wú yù shǐ rǔ zhī shù shù zhī fǎ. liú shí wǔ rì, zhòu yè yǔ zhū yào shù. yòu shòu fǎ bì, shǐ rén sòng chū. dé hái jiā. dà zhī bǔ zhān, wú yōu bù yàn. jīng nián nǎi sǐ. chū yì yuàn
會稽餘姚人錢祐,夜出屋後,為虎所取。十八日乃自還。說虎初取時,至一官府,見一人憑几坐,形貌壯偉,侍從四十人。謂曰:吾欲使汝知數術之法。留十五日,晝夜語諸要術。祐受法畢,使人送出。得還家。大知卜占,無幽不驗。經年乃死。(出《異苑》)
xú láng
徐郎
jīng kǒu yǒu xú láng zhě, jiā shén lán lǚ, cháng yú jiāng biān shí liú chái. hū jiàn jiāng zhōng lián chuán, gài chuān ér lái, jìng huí rù pǔ, duì xú ér pō, qiǎn shǐ wǎng yún: tiān nǚ jīn dāng wèi xú láng qī. xú rù wū jiǎo, yǐn cáng bù chū. mǔ xiōng mèi quàn lì qiáng chū, wèi zhì fǎng, xiān lìng yú bié shì wèi xú láng yù. shuǐ fēn xiāng, fēi shì cháng yǒu. zèng yǐ zēng jiàng zhī yī. xú wéi kǒng jù, lèi xī chuáng duān, yè wú chóu jiē zhī lǐ. nǚ nù qiǎn zhī shǐ chū. nù qiǎn zhī shǐ chū wǔ zì yuán zuò rán hòu fā qiǎn. jù míng chāo běn gǎi. yǐ suǒ zèng yī wù qǐ zhī ér tuì. jiā dà xiǎo yuàn xī jiān mà. suì ào tàn zú. chū yōu míng lù
京口有徐郎者,家甚襤縷,常於江邊拾流柴。忽見江中連船,蓋川而來,逕回入浦,對徐而泊,遣使往云:天女今當為徐郎妻。徐入屋角,隱藏不出。母兄妹勸勵強出,未至舫,先令於別室為徐郎浴。水芬香,非世常有。贈以繒絳之衣。徐唯恐懼,累膝床端,夜無醻接之禮。女怒遣之使出。(怒遣之使出五字原作然後發遣。據明抄本改。)以所贈衣物乞之而退。家大小怨惜煎罵。遂懊嘆卒。(出《幽明錄》)
dīng shì fù
丁氏婦
huái nán quán jiāo xiàn, yǒu dīng xīn fù zhě, běn dān yáng dīng shì nǚ. nián shí liù, shì quán jiāo xiè jiā. qí gū yán kù, shǐ yì yǒu chéng, bù rú xiàn zhě, réng biàn chī chuí, bù kě kān. jiǔ yuè qī rì zì jīng sǐ. suì yǒu líng xiǎng, wén yú mín jiān. fā yán yú wū zhù yuē: niàn rén jiā fù nǚ, zuò xī bù juàn, shǐ bì jiǔ yuè qī rì wù yòng zuò. jiàn xíng, zhe piǎo yī, dài qīng gài, cóng yī bì, zhì niú zhǔ jīn qiú dù. yǒu liǎng nán zǐ gòng chéng chuán bǔ yú, réng hū qiú zài. liǎng nán zǐ xiào, gòng diào nòng zhī, yán: tīng wǒ wèi fù. yán: dāng xiāng dù yě. dīng yù yuē: wèi rǔ shì jiā rén, ér wú suǒ zhī. rǔ shì rén, dāng shǐ rǔ rù ní sǐ. shì guǐ, shǐ rǔ rù shuǐ. biàn què rù cǎo zhōng. xū yú, yǒu yī lǎo wēng, chéng chuán zài wěi, yù cóng suǒ dù. wēng yuē: chuán shàng wú zhuāng, qǐ kě lù dù. kǒng bù zhōng zài ěr. yù yán: wú kǔ. wēng yīn chū wěi bàn xǔ, ān chù chù xià yuán yǒu bù zì. jù míng chāo běn shān. zhe chuán zhōng, jìng dù zhī, zhì nán àn. lín qù yǔ wēng yuē: wú shì guǐ shén, fēi rén yě, zì néng dé guò. rán yí shǐ mín jiān cū xiāng wén zhī. wēng zhī hòu yì, chū wěi xiāng dù, shēn yǒu cán gǎn, dāng yǒu yǐ xiāng xiè zhě. wēng sù hái qù, bì yǒu suǒ jiàn, yì dāng yǒu suǒ de yě. wēng yuē: kuì zào shī bù zhì, hé gǎn méng xiè. wēng hái xī àn, jiàn liǎng shǎo nán zǐ fù shuǐ zhōng. jìn qián shù lǐ, yǒu yú qiān shù, tiào yuè shuǐ biān. fēng chuī zhì àn shàng. wēng suì qì wěi zài yú yǐ guī. yú shì dīng yù suì hái dān yáng. jiāng nán rén jiē hū wèi dīng gū. jiǔ yuè qī rì bù yòng zuò shì, xián yǐ wèi xī rì yě. jīn suǒ zài cí zhī. chū sōu shén jì
淮南全椒縣,有丁新婦者,本丹陽丁氏女。年十六,適全椒謝家。其姑嚴酷,使役有程,不如限者,仍便笞捶,不可堪。九月七日自經死。遂有靈響,聞於民間。發言於巫祝曰:念人家婦女,作息不倦,使避九月七日勿用作。見形,著縹衣,戴青蓋,從一婢,至牛渚津求渡。有兩男子共乘船捕魚,仍呼求載。兩男子笑,共調弄之,言:聽我為婦。言:當相渡也。丁嫗曰:謂汝是佳人,而無所知。汝是人,當使汝入泥死。是鬼,使汝入水。便卻入草中。須臾,有一老翁,乘船載葦,嫗從索渡。翁曰:船上無裝,豈可露渡。恐不中載耳。嫗言:無苦。翁因出葦半許,安處(處下原有不字。據明抄本刪。)著船中,徑渡之,至南岸。臨去語翁曰:吾是鬼神,非人也,自能得過。然宜使民間粗相聞知。翁之厚意,出葦相渡,深有慚感,當有以相謝者。翁速還去,必有所見,亦當有所得也。翁曰:愧燥濕不至,何敢蒙謝。翁還西岸,見兩少男子覆水中。進前數里,有魚千數,跳躍水邊。風吹置岸上。翁遂棄葦載魚以歸。於是丁嫗遂還丹陽。江南人皆呼為丁姑。九月七日不用作事,咸以為息日也。今所在祠之。(出《搜神記》)
ā zǐ
阿紫
shì yǒu zǐ gū shén. gǔ lái xiāng chuán shì rén qiè, wèi dà fù suǒ jí, měi yǐ huì shì xiāng jiāo yì. zhēng yuè shí wǔ rì, gǎn jī ér sǐ. gù shì rén yǐ qí rì zuò qí xíng, yè yú cè jiān huò zhū lán páng yíng zhī. zhù yuē: zi xū bù zài, shì qí xù míng yě. cáo gū yì guī qù, jí qí dà fù yě. xiǎo gū kě chū xì. zhuō zhě jué zhòng, biàn shì shén lái. diàn shè jiǔ guǒ, yì jué mào huī huī yǒu sè. jí tiào xiè bú zhù. zhàn zhòng shì, bo xíng nián cán sāng. yòu shàn shè diào. hǎo zé dà wǔ, è biàn yǎng mián. píng chāng mèng shì héng bù xìn, gōng shì wǎng zhuō. biàn zì yuè chuān wū, yǒng shī suǒ zài. chū yì yuàn
世有紫姑神。古來相傳是人妾,為大婦所嫉,每以穢事相交役。正月十五日,感激而死。故世人以其日作其形,夜於廁間或豬欄旁迎之。祝曰:子胥不在,(是其婿名也。)曹姑亦歸去,(即其大婦也。)小姑可出戲。捉者覺重,便是神來。奠設酒果,亦覺貌輝輝有色。即跳躞不住。占眾事,卜行年蠶桑。又善射釣。好則大儛,惡便仰眠。平昌孟氏恆不信,躬試往捉。便自躍穿屋,永失所在。(出《異苑》)