sēng jiā dà shī huí xiàng sì kuáng sēng lǎn cán wéi gāo shì dào qīn xīn qī shī jiā zhōu sēng jīn gāng xiān chī jiū hé shàng
僧伽大師 回向寺狂僧 懶殘 韋皋 釋道欽 辛七師 嘉州僧 金剛仙 鴟鳩和尚
sēng jiā dà shī
僧伽大師
sēng jiā dà shī, xī yù rén yě, sú xìng hé shì. táng lóng shuò chū lái yóu běi tǔ, lì míng yú chǔ zhōu lóng xìng sì. hòu yǔ sì zhōu lín huái xiàn xìn yì fāng qǐ dì shī biāo, jiāng jiàn jiā lán. yú qí biāo xià, jué dé gǔ xiāng jī sì míng jì, bìng jīn xiàng yī qū, shàng yǒu pǔ zhào wáng fú zì, suì jiàn sì yān. táng jǐng lóng èr nián, zhōng zōng huáng dì qiǎn shǐ yíng shī, rù nèi dào chǎng, zūn wèi guó shī. xún chū jū jiàn fú sì. cháng dú chù yī shì. ér qí dǐng yǒu yī xué, héng yǐ xù sāi zhī, yè zé qù xù. xiāng cóng dǐng xué zhōng chū, yān qì mǎn fáng, fēi cháng fēn fù. jí xiǎo, xiāng hái rù dǐng xué zhōng, yòu yǐ xù sāi zhī. shī cháng zhuó zú, rén qǔ qí shuǐ yǐn zhī, bìng jí jiē yù. yī rì, zhōng zōng yú nèi diàn yǔ shī yuē: jīng jī wú yǔ, yǐ shì shù yuè, yuàn shī cí bēi, jiě zhèn yōu pò. shī nǎi jiāng píng shuǐ fàn sǎ, é qǐng yīn yún zhòu qǐ, gān yǔ dà jiàng. zhōng zōng dà xǐ, zhào cì suǒ xiū sì é, yǐ lín huái sì wèi míng. shī qǐng yǐ pǔ zhào wáng zì míng chāo běn chén xiào běn zì zuò sì wèi míng, gài yù yī jīn xiàng shàng zì yě. zhōng zōng yǐ zhào zì shì tiān hòu miào huì. nǎi gǎi wèi pǔ guāng wáng sì, réng yù bǐ qīn shū qí é yǐ cì yān. zhì jǐng lóng sì nián sān yuè èr rì, yú zhǎng ān jiàn fú sì duān zuò ér zhōng. zhōng zōng jí lìng yú jiàn fú sì qǐ tǎ, qī shēn gōng yǎng. é ér dà fēng chuā qǐ, chòu qì biàn mǎn yú zhǎng ān. zhōng zōng wèn yuē: shì hé xiáng yě? jìn chén zòu yuē: sēng jiā dà shī huà yuán zài lín huái, kǒng shì yù guī bǐ chù, gù xiàn cǐ biàn yě.. zhōng zōng mò rán xīn xǔ, qí chòu dùn xī. qǐng kè zhī jiān, qí xiāng yù liè. jí yǐ qí nián wǔ yuè, sòng zhì lín huái, qǐ tǎ gōng yǎng, jí jīn tǎ shì yě. hòu zhōng zōng wèn wàn huí shī yuē: sēng jiā dà shī hé rén yé? wàn huí yuē: shì guān yīn huà shēn yě. rú fǎ huá jīng pǔ mén pǐn yún: yīng yǐ bǐ qiū bǐ qiū ní děng shēn de dù zhě. jí jiē jiàn zhī ér wèi shuō fǎ. cǐ jí shì yě. xiān shì shī chū zhì zhǎng ān, wàn huí lǐ yè shén gōng, shī pāi qí shǒu yuē: xiǎo zi hé gù jiǔ liú? kě yǐ xíng yǐ. jí shī qiān huà hòu, bù shù yuè, wàn huí yì zú. shī píng shēng huà xiàn shì jī shén duō, jù zài běn chuán, cǐ liáo jì qí shǐ zhōng yǐ. chū běn chuán jí jì wén lù
僧伽大師,西域人也,俗姓何氏。唐龍朔初來游北土,隸名於楚州龍興寺。後與泗州臨淮縣信義坊乞地施標,將建伽藍。於其標下,掘得古香積寺銘記,並金像一軀,上有普照王佛字,遂建寺焉。唐景龍二年,中宗皇帝遣使迎師,入內道場,尊為國師。尋出居薦福寺。常獨處一室。而其頂有一穴,恆以絮塞之,夜則去絮。香從頂穴中出,煙氣滿房,非常芬馥。及曉,香還入頂穴中,又以絮塞之。師常濯足,人取其水飲之,病疾皆愈。一日,中宗於內殿語師曰:「京畿無雨,已是數月,願師慈悲,解朕憂迫。」師乃將瓶水泛灑,俄頃陰雲驟起,甘雨大降。中宗大喜,詔賜所修寺額,以臨淮寺為名。師請以普照王字(明抄本、陳校本字作寺)為名,蓋欲依金像上字也。中宗以照字是天后廟諱。乃改為普光王寺,仍御筆親書其額以賜焉。至景龍四年三月二日,於長安薦福寺端坐而終。中宗即令於薦福寺起塔,漆身供養。俄而大風歘起,臭氣遍滿於長安。中宗問曰:「是何祥也?」近臣奏曰:「僧伽大師化緣在臨淮,恐是欲歸彼處,故現此變也。。中宗默然心許,其臭頓息。頃刻之間,奇香郁烈。即以其年五月,送至臨淮,起塔供養,即今塔是也。後中宗問萬回師曰:「僧伽大師何人耶?」萬回曰:「是觀音化身也。如法華經普門品云:『應以比丘、比丘尼等身得度者。即皆見之而為說法。』此即是也。」先是師初至長安,萬回禮謁甚恭,師拍其首曰:「小子何故久留?可以行矣。」及師遷化後,不數月,萬回亦卒。師平生化現事跡甚多,具在本傳,此聊記其始終矣。(出《本傳》及《紀聞錄》)
huí xiàng sì kuáng sēng
回向寺狂僧
táng xuán zōng kāi yuán mò mèng rén yún: jiāng shǒu zhōng wǔ bǎi tiáo, jiā shā wǔ bǎi lǐng, yú huí xiàng sì bù shī. jí jué, wèn zuǒ yòu, bìng yún wú. nǎi qiǎn mù zī tú dào gāo zhě, lìng xún fǎng. yǒu yī kuáng sēng, běn wú zhù zhe, rén yì bù zhī qí suǒ lái, zì chū yīng zhào yuē: mǒu zhī huí xiàng sì chù. wèn yào jǐ rén, yuē: dàn dé jī chí suǒ wù! jí míng xiāng yī jīn, jí kě qù. shòu zhī, qí sēng jìng rù zhōng nán. xíng liǎng rì, zhì jí shēn jùn chù, dōu wú suǒ jiàn. hū yù yī niǎn shí, jīng yuē: cǐ dì rén jī bú dào, hé yǒu cǐ wù! nǎi yú qí shàng, fén suǒ xié xiāng, lǐ zhù āi qí, zì wǔ zhì xī. liáng jiǔ, gǔ zhōng wù qǐ, zhǐ chǐ bù biàn. jìn lái jiàn sàn, dāng bàn yá, yǒu zhū zhù fěn bì, líng lóng rú huà. shǎo qǐng zhuǎn fēn míng, jiàn yī sì ruò zài yún jiān, sān mén jù é, dì shì zhī, nǎi huí xiàng yě, sēng xǐ shén, pān zhì suì dào. shí yǐ huáng hūn, wén zhōng qìng jí lǐ fú zhī shēng. shǒu mén zhě jié qí suǒ cóng lái, suì yǐn rù. jiàn yī lǎo sēng yuē: táng huáng dì wàn fú. lìng yǔ rén xiāng suí, lì fáng sàn shǒu jīn děng. wéi yú yī fēn, yī fáng dàn kōng tà zhě, yì wú rén yě. yòu jù yán zhī, sēng xiào lìng zuò, gù shì zhě yuē: bǐ fáng qǔ chǐ bā lái. nǎi yù chǐ bā yě. sēng yuē: rǔ jiàn bǐ hú sēng fǒu? yuē: jiàn. sēng yuē: cǐ shì quán dài rǔ zhǔ yě. guó nèi dāng luàn, rén sǐ wú shù. cǐ míng mó miè wáng. qí yī shì shì rǔ zhǔ fáng yě, rǔ zhǔ zài sì, yǐ ài chuī chǐ bā, zhé zài rén jiān. cǐ cháng chuī zhě yě. jīn xiàn yǐ mǎn, jí què guī yǐ. míng rì, qiǎn jiù zuò zhāi, zhāi qì yuē: rǔ dāng huí, kě jiāng cǐ yù chǐ bā fù yǔ rǔ zhǔ. bìng shǒu jīn jiā shā lìng zì shōu yě. kuáng sēng mó bài ér huí, tóng zǐ sòng chū. cái shù bù, yòu yún wù sì hé, jí sàn, zé bù fù jiàn sì suǒ zài yǐ. nǎi chí shǒu jīn chǐ bā, jìn yú xuán zōng. jí zhào jiàn, jù shù běn mò. xuán zōng dà gǎn yuè, chí chǐ bā chuī zhī, wǎn shì xiān suǒ yù zhě. hòu èr shí yú nián, suì yǒu ān lù shān zhī luàn, qí kuáng sēng suǒ jiàn hú sēng, jí lù shān yě. chū yì shǐ
唐玄宗開元末夢人云:「將手中五百條,袈裟五百領,於回向寺布施。」及覺,問左右,並雲無。乃遣募緇徒道高者,令尋訪。有一狂僧,本無住著,人亦不知其所來,自出應召曰:「某知回向寺處。」問要幾人,曰:「但得齎持所物!」及名香一斤,即可去。」授之,其僧徑入終南。行兩日,至極深峻處,都無所見。忽遇一碾石,驚曰:「此地人跡不到,何有此物!」乃於其上,焚所攜香,禮祝哀祈,自午至夕。良久,谷中霧起,咫尺不辨。近來漸散,當半崖,有朱柱粉壁,玲瓏如畫。少頃轉分明,見一寺若在雲間,三門巨額,諦視之,乃回向也,僧喜甚,攀陟遂到。時已黃昏,聞鐘磬及禮佛之聲。守門者詰其所從來,遂引入。見一老僧曰:「唐皇帝萬福。」令與人相隨,歷房散手巾等。唯餘一分,一房但空榻者,亦無人也。又具言之,僧笑令坐,顧侍者曰:「彼房取尺八來。」乃玉尺八也。僧曰:「汝見彼胡僧否?」曰:「見。」僧曰:「此是權代汝主也。國內當亂,人死無數。此名磨滅王。其一室是汝主房也,汝主在寺,以愛吹尺八,謫在人間。此常吹者也。今限已滿,即卻歸矣。」明日,遣就坐齋,齋訖曰:「汝當回,可將此玉尺八付與汝主。並手巾袈裟令自收也。」狂僧膜拜而回,童子送出。才數步,又雲霧四合,及散,則不復見寺所在矣。乃持手巾尺八,進於玄宗。及召見,具述本末。玄宗大感悅,持尺八吹之,宛是先所御者。後二十餘年,遂有安祿山之亂,其狂僧所見胡僧,即祿山也。(出《逸史》)
lǎn cán
懶殘
lǎn cán zhě, táng tiān bǎo chū héng yuè sì zhí yì sēng yě. tuì shí, jí shōu suǒ yú ér shí, xìng lǎn ér shí cán, gù hào lǎn cán yě. zhòu zhuān yī sì zhī gōng, yè zhǐ qún niú zhī xià, céng wú juàn sè, yǐ èr shí nián yǐ. shí yè hóu lǐ mì sì zhōng dú shū, chá lǎn cán suǒ wèi yuē: fēi fán wù yě. tīng qí zhōng xiāo fàn chàng, xiǎng chè shān lín. lǐ gōng qíng pō zhī yīn, néng biàn xiū qī. wèi lǎn cán jīng yīn qī wǎn ér hòu xǐ yuè, bì zhé duò zhī rén. shí jiāng qù yǐ, hòu zhōng yè, lǐ gōng qián wǎng yè yān, wàng xí mén tōng míng ér bài. lǎn cán dà gòu, yǎng kōng ér tuò yuē: shì jiāng zéi wǒ. lǐ gōng yù jiā jìng jǐn, wéi bài ér yǐ. lǎn cán zhèng bō niú fèn huǒ, chū yù dàn zhī. liáng jiǔ nǎi yuē: kě yǐ xí dì. qǔ suǒ dàn yù zhī bàn yǐ shòu yān, lǐ gōng pěng chéng, jǐn shí ér xiè. wèi lǐ gōng yuē: shèn wù duō yán, lǐng qǔ shí nián zǎi xiàng. gōng yòu bài ér tuì. jū yī yuè, cì shǐ jì yuè, xiū dào shén yán. hū zhōng yè fēng léi, ér yī fēng tuí xià, qí yuán shān dèng dào, wèi dà shí suǒ lán. nǎi yǐ shí niú kāng bàn yǐ wǎn zhī, yòu yǐ shù bǎi rén gǔ zào yǐ tuī zhī, lì jié ér yù gù. gèng wú tā tú, kě yǐ xiū shì. lǎn cán yuē: bù jiǎ rén lì, wǒ shì qù zhī. zhòng jiē dà xiào, yǐ wèi kuáng rén. lǎn cán yuē: hé bì jiàn chī? shì kě nǎi yǐ. sì sēng xiào ér xǔ zhī. suì lǚ shí ér dòng, hū zhuǎn pán ér xià, shēng ruò léi zhèn. shān lù jì kāi, zhòng sēng jiē luó bài, yī jùn jiē hū zhì shèng, cì shǐ fèng zhī rú shén. lǎn cán qiǎo rán, nǎi huái qù yì. sì wài hǔ bào, hū ěr chéng qún, rì yǒu shā shāng, wú yóu jìn zhǐ. lǎn cán yuē: shòu wǒ chuí, wèi ěr jǐn qū chú. zhòng jiē yuē: dà shí yóu kě tuī, hǔ bào dāng yì zhì. suì yǔ zhī jīng tǐng. jiē niè ér guān zhī. cái chū mén, jiàn yī hǔ xián zhī ér qù. lǎn cán jì qù zhī hòu, hǔ bào yì jué zōng jī. hòu lǐ gōng guǒ shí nián wèi xiāng yě. chū gān zé yáo
懶殘者,唐天寶初衡岳寺執役僧也。退食,即收所余而食,性懶而食殘,故號懶殘也。晝專一寺之工,夜止群牛之下,曾無倦色,已二十年矣。時鄴侯李泌寺中讀書,察懶殘所為曰:「非凡物也。」聽其中宵梵唱,響徹山林。李公情頗知音,能辨休戚。謂懶殘經音悽惋而後喜悅,必謫墮之人。時將去矣,候中夜,李公潛往謁焉,望席門通名而拜。懶殘大詬,仰空而唾曰:「是將賊我。」李公愈加敬謹,惟拜而已。懶殘正撥牛糞火,出芋啗之。良久乃曰:「可以席地。」取所啗芋之半以授焉,李公捧承,盡食而謝。謂李公曰:「慎勿多言,領取十年宰相。」公又拜而退。居一月,刺史祭岳,修道甚嚴。忽中夜風雷,而一峰頹下,其緣山磴道,為大石所欄。乃以十牛康絆以挽之,又以數百人鼓譟以推之,力竭而愈固。更無他途,可以修事。懶殘曰:「不假人力,我試去之。」眾皆大笑,以為狂人。懶殘曰:「何必見嗤?試可乃已。」寺僧笑而許之。遂履石而動,忽轉盤而下,聲若雷震。山路既開,眾僧皆羅拜,一郡皆呼至聖,刺史奉之如神。懶殘悄然,乃懷去意。寺外虎豹,忽爾成群,日有殺傷,無由禁止。懶殘曰:「授我棰,為爾盡驅除。」眾皆曰:「大石猶可推,虎豹當易制。」遂與之荊梃。皆躡而觀之。才出門,見一虎銜之而去。懶殘既去之後,虎豹亦絕蹤跡。後李公果十年為相也。(出《甘澤謠》)
wéi gāo
韋皋
táng gù jiàn nán jié dù shǐ tài wèi jiān zhōng shū lìng wéi gāo jì shēng yī yuè, qí jiā zhào qún sēng huì shí. yǒu yī hú sēng, mào shén lòu, bù zhào ér zhì. wéi shì jiā tóng xián nù zhī, yǐ bì xí zuò yú tíng zhōng. jì shí, wéi shì mìng rǔ mǔ chū yīng ér, qǐng qún sēng zhù qí shòu. hú sēng hū zì shēng jiē, wèi yīng ér yuē: bié jiǔ wú yàng hū? yīng ér ruò yǒu xǐ sè, zhòng jiē yì zhī. wéi shì xiān jūn yuē: cǐ zi shēng cái yī yuè, wú shī hé gù yán bié jiǔ yé? hú sēng yuē: cǐ fēi tán yuè zhī suǒ zhī yě. wéi shì gù wèn zhī, hú sēng yuē: cǐ zi nǎi zhū gé wǔ hòu zhī hòu shēn ěr. wǔ hòu dāng dōng hàn zhī jì, wèi shǔ chéng xiàng, shǔ rén shòu qí cì qiě jiǔ. jīn jiàng shēng yú shì, jiāng wèi shǔ mén shuài, qiě shòu shǔ rén zhī fú. wú wǎng suì zài jiàn mén, yǔ cǐ zi yǒu shàn. jīn wén jiàng yú wéi shì, wú gù bù yuǎn ér lái. wéi shì yì qí yán, yīn yǐ wǔ hòu zì zhī. hòu wéi shì zì shǎo jīn wú jié zhì jiàn nán jūn, lèi qiān tài wèi jiān zhōng shū lìng. zài shǔ shí bā nián, guǒ qì hú sēng zhī yǔ yě. chū xuān shì zhì
唐故劍南節度使太尉兼中書令韋皋既生一月,其家召群僧會食。有一胡僧,貌甚陋,不召而至。韋氏家童咸怒之,以弊席坐於庭中。既食,韋氏命乳母出嬰兒,請群僧祝其壽。胡僧忽自升階,謂嬰兒曰:「別久無恙乎?」嬰兒若有喜色,眾皆異之。韋氏先君曰:「此子生才一月,吾師何故言別久耶?」胡僧曰:「此非檀越之所知也。」韋氏固問之,胡僧曰:「此子乃諸葛武侯之後身耳。武侯當東漢之季,為蜀丞相,蜀人受其賜且久。今降生於世,將為蜀門帥,且受蜀人之福。吾往歲在劍門,與此子友善。今聞降於韋氏,吾固不遠而來。」韋氏異其言,因以武侯字之。後韋氏自少金吾節制劍南軍,累遷太尉兼中書令。在蜀十八年,果契胡僧之語也。(出《宣室志》)
shì dào qīn
釋道欽
shì dào qīn zhù xíng shān. yǒu wèn dào zhě, lǜ ěr ér duì, jiē zào zōng jí. liú zhōng zhōu yàn cháng qǐ xīn jì, lìng zhí lú ér tīng, zài sān chēng zhū è mò zuò. zhòng shàn fèng xíng. yàn yuē: cǐ sān chǐ tóng zǐ jiē zhī zhī. qīn yuē: sān chǐ tóng zǐ jiē zhī zhī, bǎi suì lǎo rén xíng bù dé. zhì jīn yǐ wèi míng lǐ. yòu liáng yuán dì zá chuán yún, jìn huì mò, luò zhōng shā mén qí yù, gài dé dào zhě. zhǎng ān rén yǔ yù shí yú zhǎng ān sì, liú shā rén yǔ yù shí yú shí rén qián, shù wàn lǐ tóng rì ér jiàn. shā mén zhú fǎ xíng cháng qǐ shǒu qǐ yán, yù shēng gāo zuò yuē: shǒu kǒu shè yì, xīn mò fàn jiè. zhú yǔ yuē: dé dào zhě dāng shòu suǒ wèi tīng, jīn yǒu bā suì shā mí, yì yǐ sòng zhī. yù xiào yuē: bā suì ér zhì bǎi suì sòng bù néng xíng. míng chāo běn zhì zuò zhì, yǒu yáng zá zǔ xù sì zuò bā suì ér zhì sòng bǎi suì bù néng xíng. jiē hū! rén jiē jìng dé dào zhě, bù zhī xíng jí zì dé. chū yǒu yáng zá zǔ
釋道欽住陘山。有問道者,率爾而對,皆造宗極。劉忠州晏常乞心偈,令執爐而聽,再三稱「諸惡莫作。眾善奉行。」晏曰:「此三尺童子皆知之。」欽曰:「三尺童子皆知之,百歲老人行不得。」至今以為名理。又梁元帝雜傳雲,晉惠末,洛中沙門耆域,葢得道者。長安人與域食於長安寺,流沙人與域食於石人前,數萬里同日而見。沙門竺法行嘗稽首乞言,域升高座曰:「守口攝意,心莫犯戒。」竺語曰:「得道者當授所未聽,今有八歲沙彌,亦以誦之。」域笑曰:「八歲而至百歲誦不能行。」(明抄本至作致,酉陽雜俎續四作八歲而致誦百歲不能行)。」嗟乎!人皆敬得道者,不知行即自得。(出《酉陽雜俎》)
xīn qī shī
辛七師
xīn qī shī, shǎn rén, xīn qí xìng yě. shǐ wèi ér shí, shén jǐn sù, wèi cháng yǐ xiá nòng wèi shì, qí fù mǔ yì ér lián zhī. shí suì hǎo fú tú shì fǎ, rì yuè fú shū, zì néng biàn fàn yīn, bù yóu shī jiào. qí hòu fù wèi shǎn jùn shǒu. xiān shì jùn nán yǒu wǎ yáo qī suǒ. jí fù zú, xīn qī āi huǐ shén. yī rì, fā kuáng dùn qù. qí jiā tóng jī qí suǒ wǎng, zhì jùn nán, jiàn xīn qī zài yī wǎ yáo zhōng duān zuò, shēn yǒu qí guāng, càn rán ruò liàn jīn sè. jiā tóng jīng yì, cì zhì yī yáo, yòu jiàn yī xīn qī zài yān, lì qī yáo, jù yǒu yī xīn qī zài zhōng. yóu shì hū wèi xīn qī shī. chū xuān shì zhì
辛七師,陝人,辛其姓也。始為兒時,甚謹肅,未嘗以狎弄為事,其父母異而憐之。十歲好浮圖氏法,日閱佛書,自能辨梵音,不由師教。其後父為陝郡守。先是郡南有瓦窯七所。及父卒,辛七哀毀甚。一日,發狂遁去。其家僮跡其所往,至郡南,見辛七在一瓦窯中端坐,身有奇光,粲然若煉金色。家僮驚異,次至一窯,又見一辛七在焉,歷七窯,俱有一辛七在中。由是呼為辛七師。(出《宣室志》)
jiā zhōu sēng
嘉州僧
lì zhōu guǎng fú chán yuàn, zé gù róng shuài zhāng chù zhāo suǒ chuàng. yīn qǐng zhǎng lǎo líng guì zhǔ zhǎng, yǐ ān sēng zhòng, jīng shù nián yǐ. líng guì hǎo shāo liàn, hū yī rì, qǔ zhòng sēng xiǎo biàn yǐ dà huò liàn ér chéng shuāng, huì è zhī qì, chōng mǎn qú lù. jì qí shǎo zài yuàn nèi. bù xún rì, qí sēng jǐn jiāng bù lì qián wù, jiù fāng zhàng nà zhī, yún: yuán yǒu xiǎo shì, zàn chū jìn dì. suì yù cí qù. qí yè, yú táng nèi běn wèi jiā fū, yǎn rán ér shì. zhòng sēng jiē yà qí wú jí, gào xíng cháng yí. táng nèi yǒu sēng qiān huà, jí lì pò chái wǔ shí shù, bì pǔ qǐng zhòng sēng, rén qíng yī zhī, sòng zhì jiāo wài, lěi ér wèi péng, fén shāo qì. jí guī yuàn jí zhòng, yǐ qí suǒ yǒu yī bō, jǐn guī zhòng yòng, yǐ wèi cháng lì. qí rì rì yuán zuò míng yuē, jù chén xiào běn gǎi zuò wáng sēng yú chái péng zhī shàng, wéi nà shí niàn qì. jiāng yù xià huǒ. qí sēng hū rán jīng qǐ, wèi wéi nà yuē: yǒu mǐ qián èr guàn wén, zài jiān míng chāo běn jiān zuò lán xíng zhě chù. yòu hé zhǎng wèi zhòng sēng yuē: lái qù shì cháng. xiè zhū rén yuǎn lái xiāng sòng. míng mù liǎn shǒu, duān rán bù dòng. yòu xié huǒ rán, jí chéng huī jìn. zhòng gǎn jīng hài. shì zhī yuán míng zhēn wǎng, sǐ ér bù wáng, huò lái huò qù, dé huǒ zì zài zhě, xìn yǒu zhī yǐ. chū yě rén xián huà
利州廣福禪院,則故戎帥張處釗所創。因請長老靈貴主掌,以安僧眾,經數年矣。靈貴好燒煉,忽一日,取眾僧小便以大鑊煉而成霜,穢惡之氣,充滿衢路。冀其少在院內。不旬日,其僧盡將簿歷錢物,就方丈納之,云:「緣有小事,暫出近地。」遂欲辭去。其夜,於堂內本位跏趺,奄然而逝。眾僧皆訝其無疾,告行常儀。堂內有僧遷化,即例破柴五十束,必普請眾僧,人擎一支,送至郊外,壘而為棚,焚燒訖。即歸院集眾,以其所有衣缽,盡歸眾用,以為常例。其日(日原作名曰,據陳校本改)坐亡僧於柴棚之上,維那十念訖。將欲下火。其僧忽然驚起,謂維那曰:「有米錢二貫文,在監(明抄本監作藍)行者處。」又合掌謂眾僧曰:「來去是常。謝諸人遠來相送。」瞑目斂手,端然不動。右脅火燃,即成灰燼。眾感驚駭。是知園明真往,死而不亡,或來或去,得火自在者,信有之矣。(出《野人閒話》)
jīn gāng xiān
金剛仙
táng kāi chéng zhōng, yǒu sēng jīn gāng xiān zhě, xī yù rén yě, jū yú qīng yuǎn xiá shān sì. néng fàn yīn, dàn shé yáo xī ér zhòu wù, wù wú bù yīng. shàn qiú jū guǐ mèi, shù fù jiāo chī, dòng xī zhàng yī shēng, zhào léi lì zhèn. shì rì xiá shān sì yǒu lǐ pǔ zhě, chí fǔ jiǎn jù mù, kū ér wèi zhōu. hū dēng shān, jiàn yī pán shí, shàng yǒu xué, dǔ yī dà zhī zhū, zú guǎng chǐ yú, sì chí chí yuán zuò shé, jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi niè huì zhì qí xué ér qù. é wén lín mù yǒu shēng, bào měng hǒu zhòu, gōng rén jù ér yuán mù cì zhī. guǒ dǔ shuāng shuāng yuán zuò zhǐ, jù xià wén gǎi shǒu zhī huī, zhǎng kě shù shí zhàng, qū qǔ cù nù. huán qí zhū xué. dōng xī qí shǒu. é ér yuè xī zhī shǒu, xī xué zhī huì tuán ér fēi qù, yǐng tuō jù jǐn, hòu huí dōng zhī shǒu, dà huà qí mù, dà ya qí kǒu, xī qí zhī zhū. zhī zhū chí chū, yǐ zú qín xué zhī kǒu, qiào qū dú, dān rán ruò huǒ, jùn huī zhī yān hóu, qù huī zhī mù. huī měng rán ér fù sū, jǔ shǒu yòu xī zhī, zhū bù jiàn. gèng dú huī, huī suì dào yú shí ér yǔn. zhū yuè chū, yuán huī zhī fù, jǔ nèi chǐ zhé èr tóu, jù chū sī ér náng zhī, yuè rù xué qù. pǔ yà zhī, fǎn xiá shān sì, yǔ jīn gāng xiān. xiān nǎi qí pǔ yàn xué. zhèn huán zhàng ér zhòu zhī, zhū jí chū yú sēng qián, yǎn ruò shén tīng. jí yǐn xī chù zhī, zhū nǎi cú yú xué cè. jí yè, jīn gāng xiān mèng jiàn lǎo rén, pěng pǐ bó ér qián yuē: wǒ jí zhū yě, fù néng zhī ěr. lǐ jīn gāng xiān yuē: yuàn wèi fú tián zhī yī. yǔ bì suì wáng. sēng jí jué, bù yǐ zài cè, qí jīng miào qí qiǎo, fēi shì jiǎn sī zhī suǒ néng zhì yě. sēng nǎi zhì ér wèi yī, chén gòu bù chù. hòu shù nián, sēng wǎng pān yú, fàn bó guī tiān zhú. nǎi yú xiá shān jīn suǒ tán pàn, yáo xī dà hū ér zhòu shuǐ. é ér shuǐ pì jiàn dǐ yǐ. yǐ zǎo píng zhāng zhī, yǒu yī ní qiū yú, kě zhǎng sān cùn xǔ, yuè rù píng zhōng. yǔ zhòng sēng yuē: cǐ lóng yǐ. wú jiāng zhì hǎi mén, yǐ yào zhǔ wèi gāo, tú zú, zé dù hǎi ruò lǚ tǎn tú. shì yè, yǒu bái yī sǒu qiè zhuǎn guān kē, yì sì jiā rén fù jīng yuē: zhī jīn gāng xiān hǎo jiǔ. cǐ kē yī biān měi yùn, yī biān dú láo, qí kē jí jìn dì céng yòng zhèn niú jiāng jūn zhě yě. jīn yǒu huáng jīn bǎi liǎng fèng gōng. wèi chí cǐ jiǔ, dú qí sēng yě. shì sēng wú hé qǔ wú zi, yù wèi gāo, hèn yī zhī shēn, tòng guàn gǔ suǐ, dàn wú jì ér nài hé. fù jīng xǐ, shòu jīn yǔ jiǔ, dé zhuǎn guān zhī fǎ, yì jīn gāng xiān. xiān chí bēi xiàng kǒu cì, hū yǒu shù suì shù suì èr zì yuán quē, jù chén xiào běn bǔ xiǎo ér yuè chū, jiù shǒu fù zhī yuē: jiǔ shì lóng suǒ jiāng lái ér dú shī ěr. sēng dà hài, jié fù jīng. fù jīng suì bù gǎn yǐn. sēng nǎi wèn xiǎo ér yuē: ěr hé rén ér xiāng jiù yé? xiǎo ér yuē. wú xī rì zhī zhū yě. jīn yǐ lí qí è yè, ér tuō shēng wèi rén, qī rěn yǐ. wú zhī hún shāo líng yú cháng rén, zhī shī yǒu nán, gù fēi hún fèng jiù. yán qì ér méi. zhòng sēng lián zhī, gòng lǐ jīn gāng xiān, qiú shě qí lóng zi. sēng bù dé yǐ ér zòng zhī. hòu xiān guǒ fàn bó guī tiān zhú yǐ. chū chuán qí
唐開成中,有僧金剛仙者,西域人也,居於清遠峽山寺。能梵音,彈舌搖錫而咒物,物無不應。善囚拘鬼魅,束縛蛟螭,動錫杖一聲,召雷立震。是日峽山寺有李朴者,持斧翦巨木,刳而為舟。忽登山,見一磐石,上有穴,睹一大蜘蛛,足廣尺余,四馳(馳原作蛇,據明抄本、陳校本改)齧卉窒其穴而去。俄聞林木有聲,暴猛吼驟,工人懼而緣木伺之。果睹雙(雙原作枳,據下文改)首之虺,長可數十丈,屈曲蹙怒。環其蛛穴。東西其首。俄而躍西之首,吸穴之卉團而飛去,穎脫俱盡,後回東之首,大劃其目,大呀其口,吸其蜘蛛。蜘蛛馳出,以足擒穴之口,翹屈毒,丹然若火,焌虺之咽喉,去虺之目。虺懵然而復甦,舉首又吸之,蛛不見。更毒虺,虺遂倒於石而殞。蛛躍出,緣虺之腹,咀內齒折二頭,俱出絲而囊之,躍入穴去。朴訝之,返峽山寺,語金剛仙。仙乃祈朴驗穴。振環杖而咒之,蛛即出於僧前,儼若神聽。及引錫觸之,蛛乃殂於穴側。及夜,金剛仙夢見老人,捧匹帛而前曰:「我即蛛也,復能織耳。」禮金剛仙曰:「願為福田之衣。」語畢遂亡。僧及覺,布已在側,其精妙奇巧,非世繭絲之所能制也。僧乃制而為衣,塵垢不觸。後數年,僧往番禺,泛舶歸天竺。乃於峽山金鎖潭畔,搖錫大呼而咒水。俄而水辟見底矣。以澡瓶張之,有一泥鰍魚,可長三寸許,躍入瓶中。語眾僧曰:「此龍矣。吾將至海門,以藥煮為膏,塗足,則渡海若履坦途。」是夜,有白衣叟挈轉關榼,詣寺家人傅經曰:「知金剛仙好酒。此榼一邊美醞,一邊毒醪,其榼即晉帝曾用鴆牛將軍者也。今有黃金百兩奉公。為持此酒,毒其僧也。是僧無何取吾子,欲為膏,恨伊之深,痛貫骨髓,但無計而奈何。」傅經喜,受金與酒,得轉關之法,詣金剛仙。仙持杯向口次,忽有數歲(數歲二字原缺,據陳校本補)小兒躍出,就手覆之曰:「酒是龍所將來而毒師耳。」僧大駭,詰傅經。傅經遂不敢隱。僧乃問小兒曰:「爾何人而相救耶?」小兒曰。吾昔日之蛛也。今已離其惡業,而托生為人,七稔矣。吾之魂稍靈於常人,知師有難,故飛魂奉救。」言訖而沒。眾僧憐之,共禮金剛仙,求舍其龍子。僧不得已而縱之。後仙果泛舶歸天竺矣。(出《傳奇》)
chī jiū hé shàng
鴟鳩和尚
dèng zhōu yǒu lǎo sēng rì shí chī jiū, sēng sú gòng fēi zhī, lǎo sēng zhōng wú suǒ bì. dāng zhuàn zhī jì, pín shì qiú cān, fēn qí èr zú ér shí. shí qì, sēng guàn shù, shuāng jiū cóng kǒu ér chū. yī zé néng xíng, yī zé pú fú zài dì. pín shì jīng guài, yì tǔ qí fàn, qí jiū èr jiǎo yì shēng. sēng hòu bù shí cǐ wèi, dōu yún xī yǒu yì dōu zuò dǔ yàn. zhòng jiā jìng zhī. hào yuē nán yáng chī jiū hé shàng yě. chū yún xī yǒu yì
鄧州有老僧日食鴟鳩,僧俗共非之,老僧終無所避。當饌之際,貧士求餐,分其二足而食。食訖,僧盥漱,雙鳩從口而出。一則能行,一則匍匐在地。貧士驚怪,亦吐其飯,其鳩二腳亦生。僧後不食此味,都(雲溪友議都作睹)驗。眾加敬之。號曰南陽鴟鳩和尚也。(出《雲溪友議》)